Hệ Thống: Tìm Chồng & Hảo Cảm Ân Ái
Chương 19: Thế giới 2: DÙNG THUỐC KHÔNG TÍNH (H)
Mèo A Mao Huỳnh Mai
21/08/2022
Lúc này Thu Nhã đã hoàn toàn lâng lâng không phân biệt đông tay nam bắc gì nữa rồi. Cả người cảm giác khô nóng cũng làm cô khó chịu. Cô theo bản năng tự động cởi bỏ quần áo của mình ra. Thế nhưng, cơn khô nóng cũng không hề thuyên giảm. Bất chợt, có một thứ gì đó rất mát ôm chầm lấy cô. Thu Nhã như chụp được một cái phao cứu mạng, liền liều mạng mà ôm chặt lấy thứ đang làm cho cô mát mẻ đó.
Khánh Tường vừa thấy Thu Nhã tự động cởi quần áo của mình thì nở nụ cười độc ác.
- Xem ra thuốc đã phát huy tác dụng rồi!
Vì thế anh ta không ngần ngại cũng cởi bỏ hết quần áo của mình ra, rồi ôm lấy Thu Nhã đặt lên giường. Tuy rằng cô em gái tiện nghi này hơi xấu một chút nhưng mà thân thể cũng không tệ nha. Cần ngực có ngực, cần mông có mông, tuy hơi mập chút, mặt cũng hơi xấu nhưng so với đối tượng ở thế giới trước cũng đỡ hơn chút đỉnh rồi.
Mà nghĩ về thế giới trước, Khánh Tường lại nhớ đến quyển bí kíp phòng the mà Thu Nhã đã đưa cho anh ta. Anh ta tự hỏi, không lẽ Thu Nhã cảm thấy anh ta làm tình quá đơn điệu nên muốn anh ta học à? Nhưng mà thật sự không phải anh ta làm tình quá đơn điệu mà là do cô không phải là người anh ta yêu, anh ta ân ái với cô cũng chỉ vì nhiệm vụ. Cho nên anh ta không nguyện ý làm tình theo kiểu dành cho người mình yêu thương mà thôi. Tuy Khánh Tường vô tình đấy, nhưng anh ta khi còn sống vẫn có người trong lòng. Mà ước nguyện duy nhất của anh ta chính là được sống lại để có thể bên cạnh người mình yêu, dành tất cả những gì quý giá nhất cho cô ấy. Chính vì thế mà anh ta mới bất chấp tất cả để hoàn thành nhiệm vụ đấy.
Trở lại chủ đề chính.
Sau khi Khánh Tường đặt Thu Nhã lên giường thì bắt đầu hôn môi Thu Nhã. Mà Thu Nhã do bị thuốc kích thích cũng lập tức đáp lại. Tay cô choàng qua vai Khánh Tường và chiếc lưỡi cũng quấn quýt triền miên với cái lưỡi của Khánh Tường.
Khánh Tường trong lòng rất hài lòng. Bàn tay cũng đưa xuống khám phá vùng đất mới chưa từng được ai khai phá. Ngón tay nhẹ nhàng vạch khu rừng rậm đầy lông đen kia, tìm được cái khe giữa hai mép thịt hồng nhuận mũm mĩm ấy. Dùng hai ngón khẽ tách nó ra và lòn vào trong, tìm viên trân châu trong khe nhỏ ấy, nhẹ nhàng ma sát một chút. Thu Nhã bị kích thích lập tức trong âm đ*o liền chảy ra một dòng nước ấm áp. Khánh Tường lại đưa một ngón tay vào cái cửa động khiến bất kỳ người đàn ông nào cũng phải chết mê chết mệt kia mà khuấy động. Chỉ là khi ngón tay anh ta đưa vào sâu một chút thì lại phát hiện một bức màng ngăn chặn. Chỉ là bức màng này cũng sẽ chẳng có nghĩa lý gì với anh ta. Khánh Tường đẩy mạnh ngón tay một cái thì đã phá vỡ bức màng ngăn đó và đi sâu vào trong rồi.
Nhưng là do tác dụng của thuốc kích dục và Khánh Tường vẫn đang không ngừng hôn môi nên cảm giác sung sướng đã lấn át cảm giác đau đớn nên Thu Nhã cũng không thấy đau gì.
Ngón tay trỏ của Khánh Tường đã lọt vào trong âm đ*o, rồi anh ta lại bắt đầu đưa thêm ngón giữa vào và dùng ngón cái xoa nắn âm hạch. Cứ thế vừa kích thích âm hạch vừa ra vào. Thu Nhã sung sướng đến mức thân thể run rẩy càng siết chặt lấy Khánh Tường. Lúc này cô hoàn toàn không biết gì cả, chỉ theo bản năng cơ thể mà phản ứng thôi. Hai chân tự động dang rộng ra nghênh hợp theo nhịp điệu ngón tay của Khánh Tường. Đôi môi cũng càng không ngừng hôn sâu phát ra âm thanh chụt chụt. Nhưng thực tế thì Thu Nhã hoàn toàn không ý thức được hành động của mình. Cô chỉ cảm thấy cơ thể rất nóng và muốn làm gì đó cho mát.
Còn Khánh Tường khi thấy cô đã ra nước đến mức ngón tay của anh ta như tắm trong d*m thủy, thậm chí còn chảy xuống ước cả ga giường. anh ta lập tức rút ngón tay ra. Sau đó quỳ gối vào giữa hai chân cô, đem hai cái chân trắng trẻo tách ra để hai bên hông mình và rồi nâng lên côn th*t và nhẹ nhàng đẩy vào. Tuy rằng anh ta đã dùng ngón tay phá hủy màng trinh của cô rồi nhưng khi côn th*t đưa vào cũng có chút khó khăn. Khánh Tường bèn nhẹ nhàng để nó nằm im một chút rồi dùng ngón tay kích thích âm hạch của cô. Sau khi thấy thân thể Thu Nhã bắt đầu run lên và vặn vẹo thì Khánh Tường mới mạnh mẽ đẩy mạnh vào. Và giống như làn sóng ra rồi vào, vào rồi ra. Khánh Tường cứ thế đưa Thu Nhã đang bị thuốc và rượu khống chế không biết gì mà bay lên đỉnh núi thật cao.
Tuy nhiên, Khánh Tường cũng không hề im lặng, anh ta vừa ra vào mở miệng nói với Thu Nhã.
- Em yêu à! Sung sướng không?
Thu Nhã đang mơ màng hưởng thụ sự thoải mái do Khánh Tường mang lại nhưng đột nhiên lại nghe tiếng nói bên tai. Cô theo bản năng vừa rên rỉ vừa đáp lại.
- Ưm… rất… a… thoải mái… ôi… tuyệt… lắm…
- Vậy em sẽ yêu anh chứ?
- Ưm… yêu…. Ôi…. Thật thích…. a… nhẹ chút… ưm…. Mạnh lên chút nữa…. A….
Khánh Tường hài lòng với câu trả lời. Cũng theo tiếng Thu Nhã đang rên rỉ mà điều chỉnh tốc độ.
Cuối cùng khi Khánh Tường cảm thấy sắp bắn thì anh ta bắt đầu gia tăng tốc độ, cũng làm cho Thu Nhã thoải mái đến đỉnh điểm. Cơ thể bắt đầu giật giật, còn trong âm đ*o thì từng đợt đè ép ma sát côn th*t, thậm chí Khánh Tường cảm thấy miệng tử cung như hóa thành một cái miệng có sức sống không ngừng mút lấy quy đầu của anh ta như đang hôn môi. Làm Khánh Tường cũng sung sướng đến tận mây xanh rồi. Và cuối cùng anh ta cũng không thể nào không bắn vào trong cơ thể của cô.
Mặc dù trong phòng đang kịch liệt nhưng sở dĩ người bên ngoài không ai nghe thấy là bởi vì ở nhà ngoài Khánh Tường và Thu Nhã ra thì không có ai ở nhà cả. Cha mẹ họ thì chủ yếu là ở ngoài nhà máy thôi. Còn anh chị thì đều ra riêng rồi. Cũng xem như nơi này đã là thế giới riêng của họ rồi. Cho dù Khánh Tường có làm cô cả đêm cũng chẳng ai hay biết.
Tuy nhiên, khi làm xong, Khánh Tường phát hiện độ hảo cảm không tăng lên miếng nào thì không khỏi thắc mắc hỏi hệ thống. Và hệ thống đã trả lời.
- Dùng thuốc không tính.
Con bà nó! Khánh Tường tức muốn nổ phổi. Vậy mà nó không chịu nói sớm.
Thế là Khánh Tường đành phải chuyển sang kế hoạch khác. Suy nghĩ một hồi, anh ta đã nghĩ ra một cách. Có điều bây giờ phải nghỉ ngơi cái đã, sáng mai dậy rồi mới có thể thực hiện được.
Khánh Tường nỏ nụ cười tự tin. Sau đó thì nằm xuống bên cạnh Thu Nhã, lấy mền đắp cả hai thân thể trần truồng của hai người lại. Rồi cuối cùng ôm cô chìm vào giấc ngủ.
Khánh Tường vừa thấy Thu Nhã tự động cởi quần áo của mình thì nở nụ cười độc ác.
- Xem ra thuốc đã phát huy tác dụng rồi!
Vì thế anh ta không ngần ngại cũng cởi bỏ hết quần áo của mình ra, rồi ôm lấy Thu Nhã đặt lên giường. Tuy rằng cô em gái tiện nghi này hơi xấu một chút nhưng mà thân thể cũng không tệ nha. Cần ngực có ngực, cần mông có mông, tuy hơi mập chút, mặt cũng hơi xấu nhưng so với đối tượng ở thế giới trước cũng đỡ hơn chút đỉnh rồi.
Mà nghĩ về thế giới trước, Khánh Tường lại nhớ đến quyển bí kíp phòng the mà Thu Nhã đã đưa cho anh ta. Anh ta tự hỏi, không lẽ Thu Nhã cảm thấy anh ta làm tình quá đơn điệu nên muốn anh ta học à? Nhưng mà thật sự không phải anh ta làm tình quá đơn điệu mà là do cô không phải là người anh ta yêu, anh ta ân ái với cô cũng chỉ vì nhiệm vụ. Cho nên anh ta không nguyện ý làm tình theo kiểu dành cho người mình yêu thương mà thôi. Tuy Khánh Tường vô tình đấy, nhưng anh ta khi còn sống vẫn có người trong lòng. Mà ước nguyện duy nhất của anh ta chính là được sống lại để có thể bên cạnh người mình yêu, dành tất cả những gì quý giá nhất cho cô ấy. Chính vì thế mà anh ta mới bất chấp tất cả để hoàn thành nhiệm vụ đấy.
Trở lại chủ đề chính.
Sau khi Khánh Tường đặt Thu Nhã lên giường thì bắt đầu hôn môi Thu Nhã. Mà Thu Nhã do bị thuốc kích thích cũng lập tức đáp lại. Tay cô choàng qua vai Khánh Tường và chiếc lưỡi cũng quấn quýt triền miên với cái lưỡi của Khánh Tường.
Khánh Tường trong lòng rất hài lòng. Bàn tay cũng đưa xuống khám phá vùng đất mới chưa từng được ai khai phá. Ngón tay nhẹ nhàng vạch khu rừng rậm đầy lông đen kia, tìm được cái khe giữa hai mép thịt hồng nhuận mũm mĩm ấy. Dùng hai ngón khẽ tách nó ra và lòn vào trong, tìm viên trân châu trong khe nhỏ ấy, nhẹ nhàng ma sát một chút. Thu Nhã bị kích thích lập tức trong âm đ*o liền chảy ra một dòng nước ấm áp. Khánh Tường lại đưa một ngón tay vào cái cửa động khiến bất kỳ người đàn ông nào cũng phải chết mê chết mệt kia mà khuấy động. Chỉ là khi ngón tay anh ta đưa vào sâu một chút thì lại phát hiện một bức màng ngăn chặn. Chỉ là bức màng này cũng sẽ chẳng có nghĩa lý gì với anh ta. Khánh Tường đẩy mạnh ngón tay một cái thì đã phá vỡ bức màng ngăn đó và đi sâu vào trong rồi.
Nhưng là do tác dụng của thuốc kích dục và Khánh Tường vẫn đang không ngừng hôn môi nên cảm giác sung sướng đã lấn át cảm giác đau đớn nên Thu Nhã cũng không thấy đau gì.
Ngón tay trỏ của Khánh Tường đã lọt vào trong âm đ*o, rồi anh ta lại bắt đầu đưa thêm ngón giữa vào và dùng ngón cái xoa nắn âm hạch. Cứ thế vừa kích thích âm hạch vừa ra vào. Thu Nhã sung sướng đến mức thân thể run rẩy càng siết chặt lấy Khánh Tường. Lúc này cô hoàn toàn không biết gì cả, chỉ theo bản năng cơ thể mà phản ứng thôi. Hai chân tự động dang rộng ra nghênh hợp theo nhịp điệu ngón tay của Khánh Tường. Đôi môi cũng càng không ngừng hôn sâu phát ra âm thanh chụt chụt. Nhưng thực tế thì Thu Nhã hoàn toàn không ý thức được hành động của mình. Cô chỉ cảm thấy cơ thể rất nóng và muốn làm gì đó cho mát.
Còn Khánh Tường khi thấy cô đã ra nước đến mức ngón tay của anh ta như tắm trong d*m thủy, thậm chí còn chảy xuống ước cả ga giường. anh ta lập tức rút ngón tay ra. Sau đó quỳ gối vào giữa hai chân cô, đem hai cái chân trắng trẻo tách ra để hai bên hông mình và rồi nâng lên côn th*t và nhẹ nhàng đẩy vào. Tuy rằng anh ta đã dùng ngón tay phá hủy màng trinh của cô rồi nhưng khi côn th*t đưa vào cũng có chút khó khăn. Khánh Tường bèn nhẹ nhàng để nó nằm im một chút rồi dùng ngón tay kích thích âm hạch của cô. Sau khi thấy thân thể Thu Nhã bắt đầu run lên và vặn vẹo thì Khánh Tường mới mạnh mẽ đẩy mạnh vào. Và giống như làn sóng ra rồi vào, vào rồi ra. Khánh Tường cứ thế đưa Thu Nhã đang bị thuốc và rượu khống chế không biết gì mà bay lên đỉnh núi thật cao.
Tuy nhiên, Khánh Tường cũng không hề im lặng, anh ta vừa ra vào mở miệng nói với Thu Nhã.
- Em yêu à! Sung sướng không?
Thu Nhã đang mơ màng hưởng thụ sự thoải mái do Khánh Tường mang lại nhưng đột nhiên lại nghe tiếng nói bên tai. Cô theo bản năng vừa rên rỉ vừa đáp lại.
- Ưm… rất… a… thoải mái… ôi… tuyệt… lắm…
- Vậy em sẽ yêu anh chứ?
- Ưm… yêu…. Ôi…. Thật thích…. a… nhẹ chút… ưm…. Mạnh lên chút nữa…. A….
Khánh Tường hài lòng với câu trả lời. Cũng theo tiếng Thu Nhã đang rên rỉ mà điều chỉnh tốc độ.
Cuối cùng khi Khánh Tường cảm thấy sắp bắn thì anh ta bắt đầu gia tăng tốc độ, cũng làm cho Thu Nhã thoải mái đến đỉnh điểm. Cơ thể bắt đầu giật giật, còn trong âm đ*o thì từng đợt đè ép ma sát côn th*t, thậm chí Khánh Tường cảm thấy miệng tử cung như hóa thành một cái miệng có sức sống không ngừng mút lấy quy đầu của anh ta như đang hôn môi. Làm Khánh Tường cũng sung sướng đến tận mây xanh rồi. Và cuối cùng anh ta cũng không thể nào không bắn vào trong cơ thể của cô.
Mặc dù trong phòng đang kịch liệt nhưng sở dĩ người bên ngoài không ai nghe thấy là bởi vì ở nhà ngoài Khánh Tường và Thu Nhã ra thì không có ai ở nhà cả. Cha mẹ họ thì chủ yếu là ở ngoài nhà máy thôi. Còn anh chị thì đều ra riêng rồi. Cũng xem như nơi này đã là thế giới riêng của họ rồi. Cho dù Khánh Tường có làm cô cả đêm cũng chẳng ai hay biết.
Tuy nhiên, khi làm xong, Khánh Tường phát hiện độ hảo cảm không tăng lên miếng nào thì không khỏi thắc mắc hỏi hệ thống. Và hệ thống đã trả lời.
- Dùng thuốc không tính.
Con bà nó! Khánh Tường tức muốn nổ phổi. Vậy mà nó không chịu nói sớm.
Thế là Khánh Tường đành phải chuyển sang kế hoạch khác. Suy nghĩ một hồi, anh ta đã nghĩ ra một cách. Có điều bây giờ phải nghỉ ngơi cái đã, sáng mai dậy rồi mới có thể thực hiện được.
Khánh Tường nỏ nụ cười tự tin. Sau đó thì nằm xuống bên cạnh Thu Nhã, lấy mền đắp cả hai thân thể trần truồng của hai người lại. Rồi cuối cùng ôm cô chìm vào giấc ngủ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.