Chương 64
Ngọc Duyên
14/12/2017
Vân Túc và Cung Tiểu Trúc đã đi vào tới bên trong đại điện, Mặc Hoa cũng đi bên cạnh. Tư Mộng Hàm cũng nhẹ nhàng bước tới bên cạnh ba người, vẫn đứng cạnh Vân Túc.
Trong điện có một tu sĩ trung niên Trúc Cơ kỳ thấy mấy người muốn vào trong, liền vội vàng đi tới đón, thái độ vô cùng cung kính, “Các vị tiền bối muốn thuê đảo nhỏ phải không, xin theo vãn bối đi sang bên này.” Sau đó khom người dẫn bọn Vân Túc tới một tấm bản đồ màu lam cực lớn bên trong cùng của đại điện, giảng giải chi tiết.
Tấm bản đồ này tên Bích Ba đồ, dài rộng hai mươi trượng, gần như hoàn toàn bao trùm một mặt tường của đại điện, bên trên miêu tả hình ảnh của quần đảo Bích Ba, từ giữa có thể thấy được mấy chục đảo lớn lớn nhỏ nhỏ xung quanh đảo Bích Ba, trong số các đảo nhỏ này, cũng không phải là mỗi đảo đều có độ lớn giống nhau, chúng được chia làm ba loại cấp bậc không chỉ bởi độ nồng của linh khí mà phẩm chất của mỗi đảo nhỏ còn liên quan tới diện tích của chúng.
Vân Túc và Cung Tiểu Trúc làm thanh niên thổ hào vĩ đại, đương nhiên là muốn đảo nhỏ nhất phẩm nhiều linh khí nhất, đảo nhỏ nhất phẩm này diện tích cũng không nhỏ, giá cũng không hề thấp.
Tu sĩ Trúc Cơ kỳ này thấy hai người muốn thuê đảo nhỏ nhất phẩm, nụ cười trên mặt sâu hơn mấy phần, thái độ đương nhiên cũng càng thêm cung kính, “Diện tích đảo nhỏ nhất phẩm nơi này của chúng ta đều từ hai mươi tới tám mươi km vuông, tiền bối xin hãy nhìn xem, đảo màu đỏ chính là nhất phẩm, phát sáng tức là chưa cho thuê, màu nhạt hơn một chút chính là đã bị người thuê mất, đảo nhỏ nơi này của chúng ta đều đã đánh dấu phân biệt diện tích, giá cũng đã ghi bên trên, tính theo thời gian một năm.”
Tu sĩ trung niên nói xong liền đứng yên bên cạnh chờ, Vân Túc liếc mắt quét qua toàn bộ đảo nhỏ nhất phẩm một lần, chỉ vào một hòn đảo nhỏ lớn nhất, cũng chính là hòn đảo duy nhất rộng tám mươi km vuông tên là đảo Phượng Vu, hỏi Cung Tiểu Trúc, “Tiểu Trúc, thấy đảo nhỏ này thế nào?”
Cung Tiểu Trúc nhìn diện tích và giá tiền, gật đầu, “Đại ca quyết định là được.” Tuy rằng giá có hơi cao, nhưng diện tích lại cực lớn, hơn nữa tài nguyên trên đảo nhất định càng phong phú, phục vụ cũng càng chu đáo.
Vân Túc gật đầu, tu sĩ trung niên bên cạnh có nhãn lực kình nhi nói, “Vậy các vị tiền bối có thể dùng truyền tống trận đi tới đảo Phượng Vu.” Sau đó liền đi đầu hướng tới một lối đi bên trái.
Vì thế, bốn người Vân Túc cùng đi vào liền thấy đại sảnh này càng thêm rộng lớn so với bên ngoài, hai bên trái phải đặt mấy chiếc bàn có vài tu sĩ Kim Đan kỳ đang ngồi, tất cả tu sĩ này gần như đều là nam tử, có vài người chỉ mới bốn năm mươi tuổi, có vài người niên kỷ đã bảy tám mươi tuổi, hiển nhiên mấy người này tư chất đều không tốt, thế nên mới từ Tất Vân tông tới đây để tọa trấn.
Trước tất cả những chiếc bàn của tu sĩ Kim Đan kỳ này đều có ba năm người đang tiến hành làm thủ tục tới đảo nhỏ, thi thoảng lại có một hai người đi vào từ bên ngoài, số giao dịch nơi này tuy rằng có hơi ít nhưng mỗi lần giao dịch đều có thể kiếm lấy số lượng linh thạch phi thường khả quan, thế nên nói tóm lại là việc làm ăn vẫn không tệ chút nào.
Phàm là nơi có tu sĩ, đương nhiên không tránh được việc một vài người tu vi cao tới đánh nhau gây sự, thành Bích Ba, trừ thành chủ tọa trấn có tư chất vô cùng tốt, trưởng lão Tất Vân tông đã ngoài Hóa Thần kỳ cũng sẽ thay nhau tới nơi này trấn thủ, giúp đỡ quản lý sự vụ lớn nhỏ cho thành chủ, dẹp loạn rất nhiều tu sĩ phá hỏng trật tự trong thành. Mà Toái Ba đại điện trừ mấy người có tư chất không tốt ra, thì còn lại đều có thể sánh ngang với đệ tử của Tất Vân tông, còn có một trưởng lão Hóa Thần kỳ thường trú nơi đây uy hiếp mọi người, tuy rằng người này không thường hiện thân nhưng uy danh vẫn lan xa.
Tu sĩ trung niên kia đưa mấy người tới trước một tu sĩ Kim Đan trung kỳ hạc phát đồng nhan, “Tô sư huynh, phiền huynh làm thủ tục cho các vị tiền bối này thuê đảo Phượng Vu.”
(Hạc phát đồng nhan: Tóc trắng như lông hạc, mặt hồng tựa trẻ con)
“Được, xin chờ một lát.” Nói xong, Tô sư huynh kia liền giơ tay ra một phen, một cuộn tranh cuốn màu trắng xanh đã xuất hiện trong lòng bàn tay, ông mở tranh cuốn ra, một tay còn lại cũng điểm một chấm, nơi ngón tay chạm vào phát ra một luồng sáng sau đó liền biến mất, xong xuôi ông hỏi, “Xin hỏi các vị có muốn mua một tòa động phủ không? Động phủ nơi này của chúng ta tổng cộng chia làm ba loại, một loại là bình thường nhất, cấp bậc phòng ngự cũng thấp nhất, chỉ cần một trăm viên linh thạch trung phẩm, một loại khá trung đẳng, diện tích khá lớn, cấp bậc phòng ngự cũng là trung đẳng, cần ba trăm viên linh thạch trung phẩm, cuối cùng là một loại khá xa hoa, diện tích cũng lớn nhất, cấp bậc phòng ngự cũng cao, nhưng cũng đắt nhất, cần tám trăm viên linh thạch trung phẩm, đương nhiên, nếu mọi người mang theo động phủ tùy thân thì cũng có thể không cần mua, tất cả đều dựa trên sự tự nguyện.”
Vân Túc không chút do dự cầm năm trăm linh tám viên linh thạch thượng phẩm từ trong trữ vật giới ra đặt lên bàn, “Động phủ tốt nhất, đảo nhỏ thuê trước năm năm rồi lại nói sau.” Có tiền đương nhiên là muốn thoải mái thế nào thì thoải mái thế ấy, tuy rằng y không ngại ở động phủ, nhưng đồng hành còn có Tiểu Trúc, y không muốn Tiểu Trúc phải chịu ủy khuất.
Vị Tô sư huynh kia gật đầu, cười tươi như hoa cúc nhận lấy linh thạch trên bàn, lại bày một mô hình nơi ở, chỉ to bằng một bàn tay ra, lại thêm bốn tấm ngọc bài xanh biếc, đưa tới trước mặt Vân Túc, “Xin đạo hữu hãy giữ lấy cẩn thận, tấm ngọc bài này là lệnh bài thông hành vào đảo Phượng Vu, chỉ người có được lệnh bài mới không bị pháp trận phòng ngự chắn ở bên ngoài, thế nên vạn lần không thể để mất.”
Vân Túc gật đầu nhận lấy, đưa ba tấm ngọc bài còn lại cho bọn Cung Tiểu Trúc, xoay người đi theo tu sĩ Trúc Cơ kỳ kia đi vào trong vài bước – chính là rất nhiều truyền tống trận, từng truyền tống trận đều được đánh dấu bằng tên của đảo nhỏ, nói cách khác mấy người họ muốn tới đảo Phượng Vu, thì phải tìm truyền tống trận có ba chữ đảo Phượng Vu.
Tu sĩ trung niên thuần thục tiếp tục vượt qua phần lớn truyền tống trận mà đi sâu vào bên trong, đi tới một truyền tống trận có ba chữ lớn đảo Phượng Vu trong góc, cầm năm viên linh thạch trung phẩm từ trong túi trữ vật ra xếp vào các vị trí trong trận, sau đó, truyền tống trận kia liền bắt đầu xảy ra biến hóa, “Các vị tiền bối mời.”
Trong điện có một tu sĩ trung niên Trúc Cơ kỳ thấy mấy người muốn vào trong, liền vội vàng đi tới đón, thái độ vô cùng cung kính, “Các vị tiền bối muốn thuê đảo nhỏ phải không, xin theo vãn bối đi sang bên này.” Sau đó khom người dẫn bọn Vân Túc tới một tấm bản đồ màu lam cực lớn bên trong cùng của đại điện, giảng giải chi tiết.
Tấm bản đồ này tên Bích Ba đồ, dài rộng hai mươi trượng, gần như hoàn toàn bao trùm một mặt tường của đại điện, bên trên miêu tả hình ảnh của quần đảo Bích Ba, từ giữa có thể thấy được mấy chục đảo lớn lớn nhỏ nhỏ xung quanh đảo Bích Ba, trong số các đảo nhỏ này, cũng không phải là mỗi đảo đều có độ lớn giống nhau, chúng được chia làm ba loại cấp bậc không chỉ bởi độ nồng của linh khí mà phẩm chất của mỗi đảo nhỏ còn liên quan tới diện tích của chúng.
Vân Túc và Cung Tiểu Trúc làm thanh niên thổ hào vĩ đại, đương nhiên là muốn đảo nhỏ nhất phẩm nhiều linh khí nhất, đảo nhỏ nhất phẩm này diện tích cũng không nhỏ, giá cũng không hề thấp.
Tu sĩ Trúc Cơ kỳ này thấy hai người muốn thuê đảo nhỏ nhất phẩm, nụ cười trên mặt sâu hơn mấy phần, thái độ đương nhiên cũng càng thêm cung kính, “Diện tích đảo nhỏ nhất phẩm nơi này của chúng ta đều từ hai mươi tới tám mươi km vuông, tiền bối xin hãy nhìn xem, đảo màu đỏ chính là nhất phẩm, phát sáng tức là chưa cho thuê, màu nhạt hơn một chút chính là đã bị người thuê mất, đảo nhỏ nơi này của chúng ta đều đã đánh dấu phân biệt diện tích, giá cũng đã ghi bên trên, tính theo thời gian một năm.”
Tu sĩ trung niên nói xong liền đứng yên bên cạnh chờ, Vân Túc liếc mắt quét qua toàn bộ đảo nhỏ nhất phẩm một lần, chỉ vào một hòn đảo nhỏ lớn nhất, cũng chính là hòn đảo duy nhất rộng tám mươi km vuông tên là đảo Phượng Vu, hỏi Cung Tiểu Trúc, “Tiểu Trúc, thấy đảo nhỏ này thế nào?”
Cung Tiểu Trúc nhìn diện tích và giá tiền, gật đầu, “Đại ca quyết định là được.” Tuy rằng giá có hơi cao, nhưng diện tích lại cực lớn, hơn nữa tài nguyên trên đảo nhất định càng phong phú, phục vụ cũng càng chu đáo.
Vân Túc gật đầu, tu sĩ trung niên bên cạnh có nhãn lực kình nhi nói, “Vậy các vị tiền bối có thể dùng truyền tống trận đi tới đảo Phượng Vu.” Sau đó liền đi đầu hướng tới một lối đi bên trái.
Vì thế, bốn người Vân Túc cùng đi vào liền thấy đại sảnh này càng thêm rộng lớn so với bên ngoài, hai bên trái phải đặt mấy chiếc bàn có vài tu sĩ Kim Đan kỳ đang ngồi, tất cả tu sĩ này gần như đều là nam tử, có vài người chỉ mới bốn năm mươi tuổi, có vài người niên kỷ đã bảy tám mươi tuổi, hiển nhiên mấy người này tư chất đều không tốt, thế nên mới từ Tất Vân tông tới đây để tọa trấn.
Trước tất cả những chiếc bàn của tu sĩ Kim Đan kỳ này đều có ba năm người đang tiến hành làm thủ tục tới đảo nhỏ, thi thoảng lại có một hai người đi vào từ bên ngoài, số giao dịch nơi này tuy rằng có hơi ít nhưng mỗi lần giao dịch đều có thể kiếm lấy số lượng linh thạch phi thường khả quan, thế nên nói tóm lại là việc làm ăn vẫn không tệ chút nào.
Phàm là nơi có tu sĩ, đương nhiên không tránh được việc một vài người tu vi cao tới đánh nhau gây sự, thành Bích Ba, trừ thành chủ tọa trấn có tư chất vô cùng tốt, trưởng lão Tất Vân tông đã ngoài Hóa Thần kỳ cũng sẽ thay nhau tới nơi này trấn thủ, giúp đỡ quản lý sự vụ lớn nhỏ cho thành chủ, dẹp loạn rất nhiều tu sĩ phá hỏng trật tự trong thành. Mà Toái Ba đại điện trừ mấy người có tư chất không tốt ra, thì còn lại đều có thể sánh ngang với đệ tử của Tất Vân tông, còn có một trưởng lão Hóa Thần kỳ thường trú nơi đây uy hiếp mọi người, tuy rằng người này không thường hiện thân nhưng uy danh vẫn lan xa.
Tu sĩ trung niên kia đưa mấy người tới trước một tu sĩ Kim Đan trung kỳ hạc phát đồng nhan, “Tô sư huynh, phiền huynh làm thủ tục cho các vị tiền bối này thuê đảo Phượng Vu.”
(Hạc phát đồng nhan: Tóc trắng như lông hạc, mặt hồng tựa trẻ con)
“Được, xin chờ một lát.” Nói xong, Tô sư huynh kia liền giơ tay ra một phen, một cuộn tranh cuốn màu trắng xanh đã xuất hiện trong lòng bàn tay, ông mở tranh cuốn ra, một tay còn lại cũng điểm một chấm, nơi ngón tay chạm vào phát ra một luồng sáng sau đó liền biến mất, xong xuôi ông hỏi, “Xin hỏi các vị có muốn mua một tòa động phủ không? Động phủ nơi này của chúng ta tổng cộng chia làm ba loại, một loại là bình thường nhất, cấp bậc phòng ngự cũng thấp nhất, chỉ cần một trăm viên linh thạch trung phẩm, một loại khá trung đẳng, diện tích khá lớn, cấp bậc phòng ngự cũng là trung đẳng, cần ba trăm viên linh thạch trung phẩm, cuối cùng là một loại khá xa hoa, diện tích cũng lớn nhất, cấp bậc phòng ngự cũng cao, nhưng cũng đắt nhất, cần tám trăm viên linh thạch trung phẩm, đương nhiên, nếu mọi người mang theo động phủ tùy thân thì cũng có thể không cần mua, tất cả đều dựa trên sự tự nguyện.”
Vân Túc không chút do dự cầm năm trăm linh tám viên linh thạch thượng phẩm từ trong trữ vật giới ra đặt lên bàn, “Động phủ tốt nhất, đảo nhỏ thuê trước năm năm rồi lại nói sau.” Có tiền đương nhiên là muốn thoải mái thế nào thì thoải mái thế ấy, tuy rằng y không ngại ở động phủ, nhưng đồng hành còn có Tiểu Trúc, y không muốn Tiểu Trúc phải chịu ủy khuất.
Vị Tô sư huynh kia gật đầu, cười tươi như hoa cúc nhận lấy linh thạch trên bàn, lại bày một mô hình nơi ở, chỉ to bằng một bàn tay ra, lại thêm bốn tấm ngọc bài xanh biếc, đưa tới trước mặt Vân Túc, “Xin đạo hữu hãy giữ lấy cẩn thận, tấm ngọc bài này là lệnh bài thông hành vào đảo Phượng Vu, chỉ người có được lệnh bài mới không bị pháp trận phòng ngự chắn ở bên ngoài, thế nên vạn lần không thể để mất.”
Vân Túc gật đầu nhận lấy, đưa ba tấm ngọc bài còn lại cho bọn Cung Tiểu Trúc, xoay người đi theo tu sĩ Trúc Cơ kỳ kia đi vào trong vài bước – chính là rất nhiều truyền tống trận, từng truyền tống trận đều được đánh dấu bằng tên của đảo nhỏ, nói cách khác mấy người họ muốn tới đảo Phượng Vu, thì phải tìm truyền tống trận có ba chữ đảo Phượng Vu.
Tu sĩ trung niên thuần thục tiếp tục vượt qua phần lớn truyền tống trận mà đi sâu vào bên trong, đi tới một truyền tống trận có ba chữ lớn đảo Phượng Vu trong góc, cầm năm viên linh thạch trung phẩm từ trong túi trữ vật ra xếp vào các vị trí trong trận, sau đó, truyền tống trận kia liền bắt đầu xảy ra biến hóa, “Các vị tiền bối mời.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.