Chương 1074: Kỹ năng Vô Địch Thủ Hộ thăng cấp.
Lãm Nguyệt Thu Phong
31/03/2015
Lúc này trong lòng Dương Lỗi mừng rỡ khó nói lên lời, chuyện thứ nhất khi Dương Lỗi nhận được quyền
khống chế tuyệt đối Mộng Huyễn Thế Giới đó chính là khiến Mộng Huyễn Thế Giới triệt để phong bế, trước khi không được mình cho phép, không ai có thể tiến vào Mộng Huyễn Thế Giới, cũng không ai có thể rời khỏi Mộng
Huyễn Thế Giới.
Chỉ cần một cái ý niệm trong đầu, cách nghĩ của Dương Lỗi đã được thực hiện.
Đã đã không có nỗi lo về sau, Dương Lỗi cũng không quá lo lắng nữa, đối với Dương Lỗi mà nói, hiện giờ duy nhất cảm thấy khó xử, thập phần phiền muộn chính là uy năng của toàn bộ Mộng Huyễn Thế Giới khủng bố cỡ nào, nhưng hiện giờ Dương Lỗi chỉ có thể thi triển ra một thời gian ngắn thôi, thậm chí ngay cả một giờ cũng không đến.
Mình hôm nay tuy rằng là tồn tại như Thần tại Mộng Huyễn Thế Giới, nói cách khác, hôm nay đã biến thành chính thức, vô luận là người nào, một khi tiến nhập Mộng Huyễn Thế Giới vậy thì mình sẽo muốn niết như thế nào thì niết, muốn thu thập ai là chuyện dễ dàng.
Mộng Huyễn Thế Giới vừa triệt để phong ấn, Nhiên Đăng và Trọng Ảnh cũng đã cảm thấy,
- Không tốt.
Nhiên Đăng lập tức sắc mặt đại biến, không gian bị phong tỏa rồi, hắn rõ ràng không cách nào đi vào được, cái này khiến Nhiên Đăng chau mày.
Không riêng gì Nhiên Đăng, Trọng Ảnh cũng cảm thấy, nhưng hắn cũng không quá giật mình, nhưng nói tóm lại, đây cũng không phải chuyện gì tốt, bởi vì đồ vật mình muốn tìm vẫn ở trong Mộng Huyễn Thế Giới, mà bây giờ căn bản không thể đi vào trong Mộng Huyễn Thế Giới, như vậy thứ mình muốn chẳng phải phải ngâm nước nóng sao? Đó cũng không phải điều Trọng Ảnh muốn.
- Mở ra, mở ra cho ta.
Trọng Ảnh chợt quát một tiếng, vũ khí như lưỡi hái tử thần hóa thành hai đạo đao ảnh cự đại trùng kích tới trước.
Bành bành bành...
Dương Lỗi cũng tức giận, mình cũng đã như né tránh như thế rồi, nhưng Trọng Ảnh vẫn không thuận theo không buông tha, khiến trong lòng Dương Lỗi thập phần tức giận, nếu như không phải mình thực lực không đủ thì nhất định phải thu thập Trọng Ảnh một phen. Thực lực không đủ không có cách nào thu thập tên kia. Nghĩ đến hai người này đều chỉ có một mục đích, đó chính là đồ vật bị phong ấn trong Thiếu Lâm Tự.
Dương Lỗi không biết, đồ vật trong này đối với Trọng Ảnh mà nói trọng yếu đến cỡ nào, vì đạt được thứ này, Trọng Ảnh đã chuẩn bị vô số năm, bởi vậy, mắt thấy đồ vật đã sắp đến tay lại xảy ra chuyện như vậy, cái này bảo Trọng Ảnh sao có thể không phẫn nộ cho được? Lần này hắn chuẩn bị tỉ mỉ, mặc dù Nhiên Đăng có cường đại trở lại, mặc dù bản tôn hắn có đến, mình cũng có nắm chắc có thể đắc thủ, nhưng như thế nào cũng không dự liệu được chuyện lại xảy ra ngoài ý muốn như thế này.
Mà lúc này Nhiên Đăng tự nhiên sẽ không trơ mắt nhìn Trọng Ảnh công kích Dương Lỗi, phương thế giới này tuy rằng ở trong mắt người bình thường thập phần cường đại, nhưng theo bọn hắn thấy lại vô cùng yếu ớt, một kích này là một kích nén giận của Trọng Ảnh, một kích nén giận của một vị Thánh Nhân khủng bố đến cỡ nào chứ, đừng nói là phương tiểu thế giới này, coi như là tiểu thế giới cường đại hơn gấp 10 lần cũng khó mà thoát khỏi vận mệnh bị hủy diệt a.
Một khi phương tiểu thế giới này của Dương Lỗi bị đánh trúng, vậy thì tuyệt đối chỉ có vận mệnh hủy diệt, nếu vậy tất cả cố gắng của mình chẳng phải uổng phí rồi sao? Còn có, tên này có thể quan hệ đến vận mệnh và tương lai của toàn bộ Phật giáo, thậm chí toàn bộ Viêm Hoàng đại vũ trụ, nếu hắn xảy ra chuyện gì, vậy thì phiền toái lớn rồi.
Cho nên, trong tích tắc này, sắc mặt Nhiên Đăng đại biến đồng thời cũng xuất thủ, trong tay chém ra một đạo ánh sáng màu lam cự đại trùng kích tới đao ảnh cực lớn kia.
Không còn kịp rồi, Dương Lỗi giờ này khắc này, cảm giác tử vong cách mình lại gần như thế, không nghĩ tới một kích này rõ ràng khủng bố như vậy, Dương Lỗi thật không ngờ, Mộng Huyễn Thế Giới tuy rằng ngăn cản cường giả cảnh giới Ngụy Thánh tiến vào, nhưng sẽ gặp phải đả kích mang tính hủy diệt.
Tới gần, làm sao bây giờ, trong lòng hắn đầy khủng hoảng, Dương Lỗi lúc này lo lắng không thôi, như thế nào cũng không dự liệu được lại xảy ra tình huống như vậy, hắn vốn tin tưởng tràn đầy nhưng lại xảy ra ngoài ý muốn như vậy, tuy rằng Mộng Huyễn Thế Giới có thể ngăn trở bất luận kẻ nào tiến vào, nhưng không có cách nào ngăn cản đả kích mang tính hủy diệt cường đại như vậy.
Đúng rồi, Dương Lỗi đột nhiên con mắt sáng ngời, nhớ tới một biện pháp, mình không phải còn có kỹ năng Vô Địch Thủ Hộ sao, Vô Địch Thủ Hộ này có thể dùng để bảo vệ mình, đó là tồn tại vô địch, vô luận công kích cường đại như thế nào cũng không cách nào đột phá phòng ngự, mà mình không phải có thể lợi dụng kỹ năng này để bảo vệ trọn Mộng Huyễn Thế Giới sao? Hoặc là mình chỉ cần đỡ được một kích khủng bố này của Trọng Ảnh là được rồi.
Thời gian đã không cho phép Dương Lỗi suy nghĩ quá nhiều, càng không khả năng cho Dương Lỗi cơ hội thí nghiệm, cho nên Dương Lỗi cũng không do dự chút nào nữa, vì Mộng Huyễn Thế Giới, vì mình, vì chúng nữ nhân của mình không bị thương tổn, mình phải liều mạng thôi.
- Vô Địch Thủ Hộ.
Theo Dương Lỗi gầm lên giận dữ, một đạo hào quang Thất Thải liền bùng lên từ trên người Dương Lỗi, tạo thành một đạo Thất Thải bích chướng hơi mỏng, lập tức chắn trước mặt hắn.
Đạo đao mang cự đại kia, trong nháy mắt này, liền trùng kích vào trên tầng Thất Thải hào quang hơi mỏng kia.
Đạo đao mang khủng bố kia lập tức trùng kích vào Thất thải bích chướng do Dương Lỗi bố trí ra, giống như đụng vào một tầng lưới đàn hồi cực lớn vậy, không ngừng trùng kích tới trước.
Dương Lỗi lúc này cũng lo lắng không thôi, trên trán xuất hiện mồ hồi rậm rạp chằng chịt, tinh thần lực ở vào một loại trạng thái cực kỳ tập trung, màn sáng kia giống như một tầng màng mỏng đàn hồi bị xung kích vậy, không ngừng lõm vào, trình độ lõm càng lúc càng lớn, càng lúc càng lớn.
Điểm này, khiến Dương Lỗi vô cùng lo lắng, giống như tấm màng mỏng này căn bản không cách nào thừa nhận nổi trùng kích khủng bố kia vậy.
- Phải kiên trì ah.
Dương Lỗi con mắt đỏ thẫm, hai tay nắm chặt, móng ngón tay đều đâm sâu vào lòng bàn tay, nơi bàn tay đã chảy ra máu đỏ tươi.
- Cái này. . . Điều này sao có thể.
Thấy một màn như vậy, Trọng Ảnh cũng vô cùng giật mình, đừng nói là như vậy một phương thế giới nho nhỏ, coi như là thế giới cường đại gấp 10 lần, thậm chí là gấp trăm lần cũng bị mình một đao chém nát, mà một đao kia mình đã thi triển ra toàn lực, nếu như thực lực tên kia cường đại còn dễ nói, nhưng thực lực tiểu gia hỏa trước mắt hắn rất rõ ràng, mình chỉ cần một ngón tay là có thể bóp chết hắn, so với bóp chết một con kiến còn dễ dàng hơn rất nhiều, thậm chí hắt xì hơi một cái cũng có thể khiến hắn tan thành mây khói rồi.
- Ta cũng không tin, phá toái cho ta a.
Chỉ cần một cái ý niệm trong đầu, cách nghĩ của Dương Lỗi đã được thực hiện.
Đã đã không có nỗi lo về sau, Dương Lỗi cũng không quá lo lắng nữa, đối với Dương Lỗi mà nói, hiện giờ duy nhất cảm thấy khó xử, thập phần phiền muộn chính là uy năng của toàn bộ Mộng Huyễn Thế Giới khủng bố cỡ nào, nhưng hiện giờ Dương Lỗi chỉ có thể thi triển ra một thời gian ngắn thôi, thậm chí ngay cả một giờ cũng không đến.
Mình hôm nay tuy rằng là tồn tại như Thần tại Mộng Huyễn Thế Giới, nói cách khác, hôm nay đã biến thành chính thức, vô luận là người nào, một khi tiến nhập Mộng Huyễn Thế Giới vậy thì mình sẽo muốn niết như thế nào thì niết, muốn thu thập ai là chuyện dễ dàng.
Mộng Huyễn Thế Giới vừa triệt để phong ấn, Nhiên Đăng và Trọng Ảnh cũng đã cảm thấy,
- Không tốt.
Nhiên Đăng lập tức sắc mặt đại biến, không gian bị phong tỏa rồi, hắn rõ ràng không cách nào đi vào được, cái này khiến Nhiên Đăng chau mày.
Không riêng gì Nhiên Đăng, Trọng Ảnh cũng cảm thấy, nhưng hắn cũng không quá giật mình, nhưng nói tóm lại, đây cũng không phải chuyện gì tốt, bởi vì đồ vật mình muốn tìm vẫn ở trong Mộng Huyễn Thế Giới, mà bây giờ căn bản không thể đi vào trong Mộng Huyễn Thế Giới, như vậy thứ mình muốn chẳng phải phải ngâm nước nóng sao? Đó cũng không phải điều Trọng Ảnh muốn.
- Mở ra, mở ra cho ta.
Trọng Ảnh chợt quát một tiếng, vũ khí như lưỡi hái tử thần hóa thành hai đạo đao ảnh cự đại trùng kích tới trước.
Bành bành bành...
Dương Lỗi cũng tức giận, mình cũng đã như né tránh như thế rồi, nhưng Trọng Ảnh vẫn không thuận theo không buông tha, khiến trong lòng Dương Lỗi thập phần tức giận, nếu như không phải mình thực lực không đủ thì nhất định phải thu thập Trọng Ảnh một phen. Thực lực không đủ không có cách nào thu thập tên kia. Nghĩ đến hai người này đều chỉ có một mục đích, đó chính là đồ vật bị phong ấn trong Thiếu Lâm Tự.
Dương Lỗi không biết, đồ vật trong này đối với Trọng Ảnh mà nói trọng yếu đến cỡ nào, vì đạt được thứ này, Trọng Ảnh đã chuẩn bị vô số năm, bởi vậy, mắt thấy đồ vật đã sắp đến tay lại xảy ra chuyện như vậy, cái này bảo Trọng Ảnh sao có thể không phẫn nộ cho được? Lần này hắn chuẩn bị tỉ mỉ, mặc dù Nhiên Đăng có cường đại trở lại, mặc dù bản tôn hắn có đến, mình cũng có nắm chắc có thể đắc thủ, nhưng như thế nào cũng không dự liệu được chuyện lại xảy ra ngoài ý muốn như thế này.
Mà lúc này Nhiên Đăng tự nhiên sẽ không trơ mắt nhìn Trọng Ảnh công kích Dương Lỗi, phương thế giới này tuy rằng ở trong mắt người bình thường thập phần cường đại, nhưng theo bọn hắn thấy lại vô cùng yếu ớt, một kích này là một kích nén giận của Trọng Ảnh, một kích nén giận của một vị Thánh Nhân khủng bố đến cỡ nào chứ, đừng nói là phương tiểu thế giới này, coi như là tiểu thế giới cường đại hơn gấp 10 lần cũng khó mà thoát khỏi vận mệnh bị hủy diệt a.
Một khi phương tiểu thế giới này của Dương Lỗi bị đánh trúng, vậy thì tuyệt đối chỉ có vận mệnh hủy diệt, nếu vậy tất cả cố gắng của mình chẳng phải uổng phí rồi sao? Còn có, tên này có thể quan hệ đến vận mệnh và tương lai của toàn bộ Phật giáo, thậm chí toàn bộ Viêm Hoàng đại vũ trụ, nếu hắn xảy ra chuyện gì, vậy thì phiền toái lớn rồi.
Cho nên, trong tích tắc này, sắc mặt Nhiên Đăng đại biến đồng thời cũng xuất thủ, trong tay chém ra một đạo ánh sáng màu lam cự đại trùng kích tới đao ảnh cực lớn kia.
Không còn kịp rồi, Dương Lỗi giờ này khắc này, cảm giác tử vong cách mình lại gần như thế, không nghĩ tới một kích này rõ ràng khủng bố như vậy, Dương Lỗi thật không ngờ, Mộng Huyễn Thế Giới tuy rằng ngăn cản cường giả cảnh giới Ngụy Thánh tiến vào, nhưng sẽ gặp phải đả kích mang tính hủy diệt.
Tới gần, làm sao bây giờ, trong lòng hắn đầy khủng hoảng, Dương Lỗi lúc này lo lắng không thôi, như thế nào cũng không dự liệu được lại xảy ra tình huống như vậy, hắn vốn tin tưởng tràn đầy nhưng lại xảy ra ngoài ý muốn như vậy, tuy rằng Mộng Huyễn Thế Giới có thể ngăn trở bất luận kẻ nào tiến vào, nhưng không có cách nào ngăn cản đả kích mang tính hủy diệt cường đại như vậy.
Đúng rồi, Dương Lỗi đột nhiên con mắt sáng ngời, nhớ tới một biện pháp, mình không phải còn có kỹ năng Vô Địch Thủ Hộ sao, Vô Địch Thủ Hộ này có thể dùng để bảo vệ mình, đó là tồn tại vô địch, vô luận công kích cường đại như thế nào cũng không cách nào đột phá phòng ngự, mà mình không phải có thể lợi dụng kỹ năng này để bảo vệ trọn Mộng Huyễn Thế Giới sao? Hoặc là mình chỉ cần đỡ được một kích khủng bố này của Trọng Ảnh là được rồi.
Thời gian đã không cho phép Dương Lỗi suy nghĩ quá nhiều, càng không khả năng cho Dương Lỗi cơ hội thí nghiệm, cho nên Dương Lỗi cũng không do dự chút nào nữa, vì Mộng Huyễn Thế Giới, vì mình, vì chúng nữ nhân của mình không bị thương tổn, mình phải liều mạng thôi.
- Vô Địch Thủ Hộ.
Theo Dương Lỗi gầm lên giận dữ, một đạo hào quang Thất Thải liền bùng lên từ trên người Dương Lỗi, tạo thành một đạo Thất Thải bích chướng hơi mỏng, lập tức chắn trước mặt hắn.
Đạo đao mang cự đại kia, trong nháy mắt này, liền trùng kích vào trên tầng Thất Thải hào quang hơi mỏng kia.
Đạo đao mang khủng bố kia lập tức trùng kích vào Thất thải bích chướng do Dương Lỗi bố trí ra, giống như đụng vào một tầng lưới đàn hồi cực lớn vậy, không ngừng trùng kích tới trước.
Dương Lỗi lúc này cũng lo lắng không thôi, trên trán xuất hiện mồ hồi rậm rạp chằng chịt, tinh thần lực ở vào một loại trạng thái cực kỳ tập trung, màn sáng kia giống như một tầng màng mỏng đàn hồi bị xung kích vậy, không ngừng lõm vào, trình độ lõm càng lúc càng lớn, càng lúc càng lớn.
Điểm này, khiến Dương Lỗi vô cùng lo lắng, giống như tấm màng mỏng này căn bản không cách nào thừa nhận nổi trùng kích khủng bố kia vậy.
- Phải kiên trì ah.
Dương Lỗi con mắt đỏ thẫm, hai tay nắm chặt, móng ngón tay đều đâm sâu vào lòng bàn tay, nơi bàn tay đã chảy ra máu đỏ tươi.
- Cái này. . . Điều này sao có thể.
Thấy một màn như vậy, Trọng Ảnh cũng vô cùng giật mình, đừng nói là như vậy một phương thế giới nho nhỏ, coi như là thế giới cường đại gấp 10 lần, thậm chí là gấp trăm lần cũng bị mình một đao chém nát, mà một đao kia mình đã thi triển ra toàn lực, nếu như thực lực tên kia cường đại còn dễ nói, nhưng thực lực tiểu gia hỏa trước mắt hắn rất rõ ràng, mình chỉ cần một ngón tay là có thể bóp chết hắn, so với bóp chết một con kiến còn dễ dàng hơn rất nhiều, thậm chí hắt xì hơi một cái cũng có thể khiến hắn tan thành mây khói rồi.
- Ta cũng không tin, phá toái cho ta a.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.