Chương 1075: Lại vào Thiếu Lâm Tự. (1)
Lãm Nguyệt Thu Phong
31/03/2015
Trọng Ảnh cảm giác tôn
nghiêm của mình bị miệt thị, chỉ là một tên tiểu quỷ, tu vị chẳng qua
chỉ là cảnh giới Huyền Tiên, rõ ràng dựa vào một phương không gian vị
diện nho nhỏ đối kháng mình, khiến mình mất hết mặt mui, tăng thêm, bên
trong còn có đồ vật mình cần khiến lửa giận càng tăng đến cực điểm. Hắn
lại lần nữa chém ra một đao, một đao kia tuy rằng uy lực không bằng đao
trước, nhưng cũng khủng bố dị thường, không kém quá nhiều.
- Còn sao?
Dương Lỗi thầm hô khổ, lần này chỉ sợ thật sự phải xong đời rồi, mình ngăn cản một kích lúc trước đã phi thường cố hết sức, chỉ cần một kích này cường thịnh hơn một ít thôi là Vô Địch Thủ Hộ của mình đã nhịn không được rồi, mà bây giờ thời gian Vô Địch Thủ Hộ đã qua hơn phân nửa, đã không có nhiều thời gian như vậy để ngăn cản một đao kế tiếp rồi.
Chẳng lẽ, chẳng lẽ đây là số mệnh sao? Mình sau khi đi vào không gian vị diện này, dựa vào toàn năng tu luyện hệ thống, có thể nói là cho tới nay đều xuôi gió xuôi nước, tuy rằng cũng có lúc cực kỳ nguy hiểm nhưng đều là hữu kinh vô hiểm, còn lần này, chỉ sợ thật sự xong đời rồi.
Nghĩ tới đây, Dương Lỗi không khỏi nhắm mắt lại, trong nội tâm nói:
- Xin lỗi rồi, các lão bà, là ta hại các ngươi.
Lúc này Dương Lỗi đã không có thời gian, không có khí lực để phóng xuất chúng nữ ra nữa.
Mà đang lúc Dương Lỗi cho rằng hẳn phải chết không thể nghi ngờ thì Nhiên Đăng rốt cục chắn ở trước mặt Dương Lỗi.
- Trọng Ảnh, ngươi cũng quá mức đi, đối phó một thiếu niên tu vị bất quá chỉ là Huyền Tiên rõ ràng hạ nặng tay như vậy
Nhiên Đăng mạnh mẽ đánh ra một chưởng, một bàn tay màu vàng cự đại chặn lấy một đao khủng bố kia của Trọng Ảnh.
Bành bành bành. . .
Trọng Ảnh bị đánh lui mấy ngàn thước, mà Nhiên Đăng chỉ lắc lư vài cái, một kích này, cao thấp đã thấy được.
Đương nhiên đó cũng không phải nói, lúc này thực lực Nhiên Đăng mạnh hơn Trọng Ảnh rất nhiều, mà là vì một kích trước kia của Trọng Ảnh đã khiến hắn hao tốn quá nhiều năng lượng, khiến cho một kích này, uy lực nhỏ đi rất nhiều, mà cao thủ tranh đấu, chỉ một chút chênh lệch đã có thể là trí mạng, đây là cái gọi là sai một ly đi nghìn dặm.
- Ah. . . Nhiên Đăng lão lừa trọc, ngươi tránh ra cho bản tôn.
Lúc này Trọng Ảnh hai mắt đỏ thẫm, khí thế cả người chẳng những không hạ thấp, ngược lại còn tăng lên rất nhiều.
Mà Dương Lỗi lại nhẹ nhàng thở ra, đã có Nhiên Đăng ngăn trở, như vậy tánh mạng mình không lo nữa.
Lúc này tiếng nhắc nhở âm của hệ thống lần nữa vang lên:
- Đinh, chúc mừng kỹ năng Vô Địch Thủ Hộ của người chơi tăng lên thành Siêu Cấp Vô Địch Thủ Hộ.
Rõ ràng tăng lên kỹ năng Vô Địch Thủ Hộ?
Cái này khiến Dương Lỗi ngoài ý muốn, quá ngoài ý muốn, cẩn thận xem xét, Siêu Cấp Vô Địch Thủ Hộ, một khi thi triển, khiến đối tượng được bảo hộ ở vào trạng thái vô địch, thời gian một phút đồng hồ. Trạng thái vô địch một phút đồng hồ cũng đủ để bảo vệ bất luận kẻ nào, bất luận vật phẩm gì rồi.
Lúc này cũng tính là nhân họa đắc phúc. Đương nhiên lúc này Dương Lỗi cũng không dám buông lỏng, lúc này ai biết có xảy ra điều gì ngoài ý muốn hay không chứ? Một khi có gì ngoài ý muốn, vậy thì xui xẻo vẫn là mình, tình huống như vậy, Dương Lỗi cũng không muốn xảy ra, cho nên phải cẩn thận.
- Trọng Ảnh ngươi cần gì phải tức giận chứ? Phương tiểu thế giới này vốn chính là của Dương Lỗi, hắn muốn phong bế, đó cũng là chuyện của hắn, cần gì miễn cưỡng, huống chi việc gì cũng không nên cưỡng cầu, đồ vật kia vốn không thuộc về ngươi, nếu như hắn có được thì chẳng phải rất tốt sao?
Nhiên Đăng nở nụ cười, đối với hắn mà nói, nếu như nếu Dương Lỗi có thể thu phục được đồ vật kia thì cũng là một chuyện tốt.
- Lão lừa trọc, ngươi tránh ra cho ta.
Lúc này Trọng Ảnh hai mắt đỏ thẫm, có dấu hiệu nhập ma.
- Không có khả năng, Trọng Ảnh, ngươi bây giờ không phải là đối thủ của ta, khuyên ngươi vẫn nên buông tha đi, đối ngươi như vậy không có lợi đâu.
Nhiên Đăng lắc đầu, chấp tay hành lễ, đứng ở trước mặt, ngăn cản đường đi của Trọng Ảnh.
- Đã như vậy, vậy ngươi đi chết đi.
Trọng Ảnh chợt quát một tiếng, trường đao trong tay lần nữa chém ra, một đạo hư ảnh cự đại hóa thành một Ma Thần:
- Ma Thần Hàn Lâm, Diệt Thiên Tuyệt Địa
Toàn bộ đại địa lập tức trở nên một mảnh đỏ thẫm, phảng phất như Địa Ngục nhuốm máu vậy, khí tức quỷ dị không ngừng lan tràn, lực lượng tử vong khủng bố hóa thành đạo đạo hư ảnh.
Tôn Ma Thần kia giơ tay nhấc chân đều tản mát ra khí thế khủng bố, con mắt đỏ thẫm, khóe miệng lộ ra một tia cười tà ác quỷ dị.
Nhiên Đăng thấy thế, mặt sắc đại biến, lại là hư ảnh Thượng Cổ Ma Thần, đây là tồn tại cực kỳ khủng bố, mặc dù chỉ là một hư ảnh thì cũng không phải chuyện đùa, phải biết rằng, những Thượng Cổ Ma Thần này chính là tồn tại cường đại cùng thời với Bàn Cổ đại thần, mặc dù là một hư ảnh thì uy năng của nó cũng đủ để hủy thiên diệt địa.
Không nghĩ tới Trọng Ảnh rõ ràng nắm giữ bí pháp khủng bố như vậy, lại còn liều lĩnh thi triển ra, Nhiên Đăng rất rõ ràng, Thượng Cổ Ma Thần Hư ảnh như vậy, muốn triệu hoán ra cái giá phải trả cũng cực kỳ lớn, mặc dù là Thánh Nhân cũng khó có thể thừa nhận nổi.
Một kích này tuy rằng khủng bố, nhưng bản thân Nhiên Đăng cũng không dễ dàng nhận thua như vậy.
Nhiên Đăng ném Phật châu trong tay đi, trong mắt hiện lên một đạo Phật Quang kim sắc, một giọt tinh huyết từ trong miệng phun ra, rơi lên trên chuỗi Phật châu kia.
- Bát Bộ Thiên Long, ra cho ta.
- Bát Bộ Thiên Long, Tru Tà Diệt Ma.
Chuỗi Phật châu trong tay Nhiên Đăng hóa thành Bát Bộ Thiên Long Chúng, từng con uy phong lẫm lẫm, nhao nhao tế ra vũ khí của mình, trùng kích về phía Ma Thần hư ảnh kia.
Nhiên Đăng cùng Trọng Ảnh đánh đến long trời lỡ đất, mà Dương Lỗi sớm đã rời đi, đi vào Thiếu Lâm Tự trong Mộng Huyễn Thế Giới.
- Ta ngược lại muốn xem, trong Thiếu Lâm Tự này rốt cuộc ẩn dấu thứ gì.
Dương Lỗi đi đến trước cửa Thiếu Lâm Tự, Thiếu Lâm Tự lúc này đã không còn bộ dáng phồn hoa cổ tháp như trước kia nữa, mà lộ ra thập phần đìu hiu. Đây là bởi vì chiến hỏa, Thiếu Lâm Tự đã xảy ra chiến đấu như thế, không bị phá hủy cũng đã không tệ rồi, hôm nay còn có thể bảo trì, thật ra khiến Dương Lỗi có chút kinh ngạc, đương nhiên, giờ khắc này, những người Thiên Đạo Tông kia đã sớm biến mất.
Đương nhiên, đối với Dương Lỗi mà nói, mặc dù bọn hắn không biến mất, Dương Lỗi cũng sẽ không để trong mắt, mình chính là chúa tể chính thức của Mộng Huyễn Thế Giới này, hôm nay mặc dù là Thánh Nhân, tiến nhập vào trong Mộng Huyễn Thế Giới cũng chỉ có nước bị mình đánh tan. Bất quá, Dương Lỗi cũng không dám chính thức đi nếm thử, dù sao cái này cũng không nắm chắc 100%, nếu quả thật nắm chắc thì Dương Lỗi đã sớm dẫn dụ Trọng Ảnh đến rồi.
- Còn sao?
Dương Lỗi thầm hô khổ, lần này chỉ sợ thật sự phải xong đời rồi, mình ngăn cản một kích lúc trước đã phi thường cố hết sức, chỉ cần một kích này cường thịnh hơn một ít thôi là Vô Địch Thủ Hộ của mình đã nhịn không được rồi, mà bây giờ thời gian Vô Địch Thủ Hộ đã qua hơn phân nửa, đã không có nhiều thời gian như vậy để ngăn cản một đao kế tiếp rồi.
Chẳng lẽ, chẳng lẽ đây là số mệnh sao? Mình sau khi đi vào không gian vị diện này, dựa vào toàn năng tu luyện hệ thống, có thể nói là cho tới nay đều xuôi gió xuôi nước, tuy rằng cũng có lúc cực kỳ nguy hiểm nhưng đều là hữu kinh vô hiểm, còn lần này, chỉ sợ thật sự xong đời rồi.
Nghĩ tới đây, Dương Lỗi không khỏi nhắm mắt lại, trong nội tâm nói:
- Xin lỗi rồi, các lão bà, là ta hại các ngươi.
Lúc này Dương Lỗi đã không có thời gian, không có khí lực để phóng xuất chúng nữ ra nữa.
Mà đang lúc Dương Lỗi cho rằng hẳn phải chết không thể nghi ngờ thì Nhiên Đăng rốt cục chắn ở trước mặt Dương Lỗi.
- Trọng Ảnh, ngươi cũng quá mức đi, đối phó một thiếu niên tu vị bất quá chỉ là Huyền Tiên rõ ràng hạ nặng tay như vậy
Nhiên Đăng mạnh mẽ đánh ra một chưởng, một bàn tay màu vàng cự đại chặn lấy một đao khủng bố kia của Trọng Ảnh.
Bành bành bành. . .
Trọng Ảnh bị đánh lui mấy ngàn thước, mà Nhiên Đăng chỉ lắc lư vài cái, một kích này, cao thấp đã thấy được.
Đương nhiên đó cũng không phải nói, lúc này thực lực Nhiên Đăng mạnh hơn Trọng Ảnh rất nhiều, mà là vì một kích trước kia của Trọng Ảnh đã khiến hắn hao tốn quá nhiều năng lượng, khiến cho một kích này, uy lực nhỏ đi rất nhiều, mà cao thủ tranh đấu, chỉ một chút chênh lệch đã có thể là trí mạng, đây là cái gọi là sai một ly đi nghìn dặm.
- Ah. . . Nhiên Đăng lão lừa trọc, ngươi tránh ra cho bản tôn.
Lúc này Trọng Ảnh hai mắt đỏ thẫm, khí thế cả người chẳng những không hạ thấp, ngược lại còn tăng lên rất nhiều.
Mà Dương Lỗi lại nhẹ nhàng thở ra, đã có Nhiên Đăng ngăn trở, như vậy tánh mạng mình không lo nữa.
Lúc này tiếng nhắc nhở âm của hệ thống lần nữa vang lên:
- Đinh, chúc mừng kỹ năng Vô Địch Thủ Hộ của người chơi tăng lên thành Siêu Cấp Vô Địch Thủ Hộ.
Rõ ràng tăng lên kỹ năng Vô Địch Thủ Hộ?
Cái này khiến Dương Lỗi ngoài ý muốn, quá ngoài ý muốn, cẩn thận xem xét, Siêu Cấp Vô Địch Thủ Hộ, một khi thi triển, khiến đối tượng được bảo hộ ở vào trạng thái vô địch, thời gian một phút đồng hồ. Trạng thái vô địch một phút đồng hồ cũng đủ để bảo vệ bất luận kẻ nào, bất luận vật phẩm gì rồi.
Lúc này cũng tính là nhân họa đắc phúc. Đương nhiên lúc này Dương Lỗi cũng không dám buông lỏng, lúc này ai biết có xảy ra điều gì ngoài ý muốn hay không chứ? Một khi có gì ngoài ý muốn, vậy thì xui xẻo vẫn là mình, tình huống như vậy, Dương Lỗi cũng không muốn xảy ra, cho nên phải cẩn thận.
- Trọng Ảnh ngươi cần gì phải tức giận chứ? Phương tiểu thế giới này vốn chính là của Dương Lỗi, hắn muốn phong bế, đó cũng là chuyện của hắn, cần gì miễn cưỡng, huống chi việc gì cũng không nên cưỡng cầu, đồ vật kia vốn không thuộc về ngươi, nếu như hắn có được thì chẳng phải rất tốt sao?
Nhiên Đăng nở nụ cười, đối với hắn mà nói, nếu như nếu Dương Lỗi có thể thu phục được đồ vật kia thì cũng là một chuyện tốt.
- Lão lừa trọc, ngươi tránh ra cho ta.
Lúc này Trọng Ảnh hai mắt đỏ thẫm, có dấu hiệu nhập ma.
- Không có khả năng, Trọng Ảnh, ngươi bây giờ không phải là đối thủ của ta, khuyên ngươi vẫn nên buông tha đi, đối ngươi như vậy không có lợi đâu.
Nhiên Đăng lắc đầu, chấp tay hành lễ, đứng ở trước mặt, ngăn cản đường đi của Trọng Ảnh.
- Đã như vậy, vậy ngươi đi chết đi.
Trọng Ảnh chợt quát một tiếng, trường đao trong tay lần nữa chém ra, một đạo hư ảnh cự đại hóa thành một Ma Thần:
- Ma Thần Hàn Lâm, Diệt Thiên Tuyệt Địa
Toàn bộ đại địa lập tức trở nên một mảnh đỏ thẫm, phảng phất như Địa Ngục nhuốm máu vậy, khí tức quỷ dị không ngừng lan tràn, lực lượng tử vong khủng bố hóa thành đạo đạo hư ảnh.
Tôn Ma Thần kia giơ tay nhấc chân đều tản mát ra khí thế khủng bố, con mắt đỏ thẫm, khóe miệng lộ ra một tia cười tà ác quỷ dị.
Nhiên Đăng thấy thế, mặt sắc đại biến, lại là hư ảnh Thượng Cổ Ma Thần, đây là tồn tại cực kỳ khủng bố, mặc dù chỉ là một hư ảnh thì cũng không phải chuyện đùa, phải biết rằng, những Thượng Cổ Ma Thần này chính là tồn tại cường đại cùng thời với Bàn Cổ đại thần, mặc dù là một hư ảnh thì uy năng của nó cũng đủ để hủy thiên diệt địa.
Không nghĩ tới Trọng Ảnh rõ ràng nắm giữ bí pháp khủng bố như vậy, lại còn liều lĩnh thi triển ra, Nhiên Đăng rất rõ ràng, Thượng Cổ Ma Thần Hư ảnh như vậy, muốn triệu hoán ra cái giá phải trả cũng cực kỳ lớn, mặc dù là Thánh Nhân cũng khó có thể thừa nhận nổi.
Một kích này tuy rằng khủng bố, nhưng bản thân Nhiên Đăng cũng không dễ dàng nhận thua như vậy.
Nhiên Đăng ném Phật châu trong tay đi, trong mắt hiện lên một đạo Phật Quang kim sắc, một giọt tinh huyết từ trong miệng phun ra, rơi lên trên chuỗi Phật châu kia.
- Bát Bộ Thiên Long, ra cho ta.
- Bát Bộ Thiên Long, Tru Tà Diệt Ma.
Chuỗi Phật châu trong tay Nhiên Đăng hóa thành Bát Bộ Thiên Long Chúng, từng con uy phong lẫm lẫm, nhao nhao tế ra vũ khí của mình, trùng kích về phía Ma Thần hư ảnh kia.
Nhiên Đăng cùng Trọng Ảnh đánh đến long trời lỡ đất, mà Dương Lỗi sớm đã rời đi, đi vào Thiếu Lâm Tự trong Mộng Huyễn Thế Giới.
- Ta ngược lại muốn xem, trong Thiếu Lâm Tự này rốt cuộc ẩn dấu thứ gì.
Dương Lỗi đi đến trước cửa Thiếu Lâm Tự, Thiếu Lâm Tự lúc này đã không còn bộ dáng phồn hoa cổ tháp như trước kia nữa, mà lộ ra thập phần đìu hiu. Đây là bởi vì chiến hỏa, Thiếu Lâm Tự đã xảy ra chiến đấu như thế, không bị phá hủy cũng đã không tệ rồi, hôm nay còn có thể bảo trì, thật ra khiến Dương Lỗi có chút kinh ngạc, đương nhiên, giờ khắc này, những người Thiên Đạo Tông kia đã sớm biến mất.
Đương nhiên, đối với Dương Lỗi mà nói, mặc dù bọn hắn không biến mất, Dương Lỗi cũng sẽ không để trong mắt, mình chính là chúa tể chính thức của Mộng Huyễn Thế Giới này, hôm nay mặc dù là Thánh Nhân, tiến nhập vào trong Mộng Huyễn Thế Giới cũng chỉ có nước bị mình đánh tan. Bất quá, Dương Lỗi cũng không dám chính thức đi nếm thử, dù sao cái này cũng không nắm chắc 100%, nếu quả thật nắm chắc thì Dương Lỗi đã sớm dẫn dụ Trọng Ảnh đến rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.