Chương 34: Bạch Tiên Nhi
๖ۣۜl̠a̠z̠y̠ঔ
14/08/2021
Ấn niệm của lão tổ Thiên gia Thiên Bán Hành dần biến mất trong không khí chỉ để lại duy nhất [Tru Thần Cửu thức] còn đang bay bổng trước mắt Lăng Thần.
" Leng keng, chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ [Lấy được Truyền thừa]. Phần thưởng nhận được: Phần thưởng: Thiên Vân kiếm (không thể đánh giá), vũ khí: Cửu Thiên Tháp (Không thể đánh giá), Tổ Long huyết mạch (không thể đánh giá)."
" Thiên Vân kiếm, Cửu Thiên Tháp, Tổ Long huyết mạch đã được đưa vào không gian hệ thống."
" Leng keng, hệ thống phát hiện Thiên Vân Kiếm cần phải nhỏ máu chọn chủ, ký chủ đồng ý không?"
" Leng keng, hệ thống phát hiện Cửu Thiên Tháp cần phải nhỏ máu chọn chủ, ký chủ đồng ý không?"
- Xác nhận.
Lăng Thần liền gật đầu.
" Leng keng, ký chủ xác nhận đem trở thành chính mình bản mệnh pháp bảo."
- Đúng vậy, Thiên Vân không ngần ngại gật đầu.
Chỉ một lúc sau, vô số thông tin truyền vào não hắn, nhưng không có nhiều như thông tin của [Vạn Cổ Hỗn Độn kinh] nên Thiên Vân vẫn có thể chịu được.
- Hệ thống, cho ta xem trạng thái. - Thiên Vân thầm đưa ý niệm cho hệ thống bởi Ngọc Băng Nhan vẫn còn đang nằm trong hắn ngực.
" Ký chủ: Thiên Vân
Tuổi: 18.
Thân phận: khí vận chỉ tử, người xuyên không, Chủ nhân của Cấm Kỵ.
Linh Căn: Hỗn độn
Có thể vận dụng: Hỏa, Thủy, Mộc, Kim, Lôi, Phong, Thổ, Ám, Quang.
Thời gian, Không gian, Tử Vong, Sinh mệnh (yêu cầu người chơi nâng cao tu vi mới có thể vận dụng).
Tu vi:
Linh tu: Thuế Phàm Sơ Kỳ.
Thể tu: Bậc 4 Trung kỳ.
Hồn tu: Ngưng Đan Sơ Kỳ.
Thiên địa bảo vật:
Dị Hỏa: [Nham Minh chi Hỏa].
Dị Lôi: [Sát phạt ma lôi].
Thần thể: Hỗn độn thể (0,0002% dung hợp).
Huyết mạch: Hỗn độn huyết mạch (0,0002% dung hợp).
Công pháp: [Vạn Cổ Hỗn Độn Kinh].
Kỹ năng Thiên phú: Vĩnh Hằng Chi Mâu (con mắt được tạo ra bởi khí tức hỗn độn, cho phép người dùng nhìn thấu vạn vật dù là khí tức hay điểm yếu của đối thủ, nhưng chỉ giới hạn khi tu vi đối thủ không cao hơn linh hồn kí chủ 2 đại cảnh giới.).
Bản mệnh pháp bảo: Thiên Vân kiếm (Phàm cấp vũ khí), Cửu Thiên Tháp (Không xác định).
Nữ nhân: Hoàng Dung, Tiểu Long Nữ.
Nô ɭệ: không.
Điểm danh vọng: 40 vạn.
(thông tin khác được bỏ qua)"
Nà ní, hắn điể danh vọng vậy mà đến tận 40 vạn điểm, khoan đã, từ từ, không lẽ ta lại nhìn nhầm.
Đúng vậy, tại sao Thiên Vân kiếm trong nhiệm vụ đưa ra kêu là không thể đánh giá. Vậy mà bây giờ...
Tại sao chỉ có Phàm cấp vũ khí. Na ni the f*.
- Linh Nhi, không lẽ hệ thống đang nâng cấp nên mới bị như vậy. Nếu bước trước thì ta đã không nâng cấp rồi.
Thiên Vân liền tức giận nói với Linh Nhi bên cạnh mà quên đi tiểu Băng Nhan đang trong ngực nhìn hắn với ánh mắt không hiểu gì hết.
- Công tử bình tĩnh lại, hiện còn đang có người đây. Với lại công tử nên thử xem coi, có khi lại mang lại cho ngài một chút kinh hỉ đây.
Linh Nhi nói, trong ánh mắt nhỏ bé của nàng đang có tia sáng kinh hỉ, nhưng Thiên Vân còn đang có chút tức giận nên không thể phát giác được mà có biết thì hắn cũng không thể hiểu được vì sao Linh Nhi lại vui vẻ nga. Tính khí của nữ nhân là thứ mà hắn lười đi tìm hiểu nhất, ai biết sáng nắng chiều bỗng bão đâu.
Không nhiều lời, ý niệm vừa động trước mắt Thiên Vân cùng Ngọc Băng Nhanh xuất hiện một vũ khí.
KENG…
Âm thanh Kiếm ngâm vang vọng không gian, nặng nề chống xuống mặt đất…
Chỉ thấy đây chính là một thanh kiếm dài, mỏng nhưng đặc biệt là toàn thân nó lại có một màu sáng cực kỳ, đến cả chuôi kiếm cũng chính là một màu trắng tuyết, nhưng khí tức lại vô cùng đáng sợ, nó như một cái điên cuồng chiến binh đã trải qua hàng ngàng, hàng vạn trận chiến vậy.
Khi cầm lên trên tay, Thiên Vân cảm thấy một luồng sát ý lạnh lẽo nhưng tiềm ẩn, không có bộc phát táo bạo. Nhưng chính điều này cũng cho Lăng Thần biết được thanh kiếm này không đơn giản, dù nó không có bất kỳ khí tức mạnh mẽ của thần khí khi cảm nhận nhưng sát khí ngưng tụ cũng đủ gây đáng sợ.
Bỗng, dị biến phát sinh...
Thiên Vân cùng Ngọc Băng Nhan tràn đầy kinh ngạc.
Chỉ thấy thân kiếm bỗng phát sáng mạnh mẽ, làm cho một Ngưng Đan hồn tu như Thiên Vân cũng vô pháp thăm dò trong đó.
Luồng sáng tản đi, chỉ thấy thanh kiếm biến mất, nhưng có một tiểu cô nương lại xuất hiện tại đó. Cô bé có làn da tráng tuyết kết hợp với một bộ váy trắng dài. Hai mắt tràn đầy vui vẻ, ngây thơ với mái tóc đen dài tới dưới lưng, đôi môi đỏ mọng mở giọng nói:
- Ba ba, ma ma, ta đói!
Nàng liền giơ hai cánh tay nhỏ nhỏ về phía hai người đang thẫn thờ là Thiên Vân và Ngọc Băng Nhan mà làm nũng. Phải nói khuôn mặt nàng hiện tại vô cùng đáng yêu.
- Cái quỷ gì thế này...
Một thanh Kiếm hóa thành hình dạng bé gái xinh xắn đáng yêu, mở miệng gọi hắn “ba ba”, than đói đòi ăn?
Thiên Vân hiện tại muốn chửi má nó luôn rồi, lúc trước triệu hóa ra một cái không rõ nguồn gốc Tuyết Cơ đã khiến Thiên Vân phải tốn tài nguyên nuôi nấng, vậy mà bây giờ hệ thống liền cho hắn hẳn đứa bé thứ hai. Dù hắn hiện tại còn chưa có con với nữ nhân nào mà...
Nghe được cô bé trước mắt gọi chính mình là ma ma, Ngọc Băng Nhan mặt ửng hổng, nhưng nhìn thấy một cô bé khả ái như, mẫu tính trong nàng bỗng nổi lên. Nàng nhẹ giọng hỏi:
- Đứa bé là con của ai vậy Vân ca ca?
- Hix, hix, cả ba ba lẫn ma ma đều không cần ta, oa oa oa, ba ba ma ma đáng ghét ngoaaaa....
Thấy Thiên Vân với Ngọc Băng Nhan còn đang ngơ ngác trước việc nàng đòi ăn, "Thiên Vân kiếm" dạng người liền khóc to mà nói. Chỉ thấy hàng lệ nhanh chóng chảy trên nàng tuyết hồng má, vô cùng ủy khuất song cũng vô cùng khả ái khiến ai cũng muốn cưng chiều nếu không biết nàng chân chính thân phận.
Thiên Vân thấy vậy thì trong lòng cũng mềm nhũng, hắn dù lạnh lùng thì cũng không thể bỏ rơi một đứa trẻ nga. Và hiện tại cô bé còn có thân phận là hắn "con ruột" mà. Vì vậy, Thiên Vân liền bế nàng lên một cách dịu dàng mà dỗ dành.
- Ngoan, chờ một chút ta cho ngươi ăn no!
- Hix hix, ba ba ghét bỏ Tiêu Nhi, còn xưng "ta" với Tiêu Nhi, oaaaa...
Dù được Thiên Vân tận tình bế lên nhưng Bạch Tiêu Nhi vẫn không ngừng khóc lóc, khiến người nào mà nghe thấy còn tưởng Thiên Vân bắt cóc dụ dỗ trẻ em nữa chứ.
Thiên Vân khóe miệng thoáng giật giật, liền mau chóng nhớ lại kĩ xảo dỗ trẻ kiếp trước gần như hắn không bao giờ dùng tới mà nói:
- Ngoan ngoan, để tí ba ba tìm đồ ăn cho Tiêu Nhi, ngoan ngoan nào...
Một bên Ngọc Băng Nhan thấy hình dáng Thiên Vân thất thố như vậy thì vô cùng bất ngờ, nàng không ngờ cái lạnh lùng cùng thần bí nam nhân vậy mà còn có một mặt dễ thương như vậy.
Nhưng đây là cái gì tộc?
Phải biết, Ngọc Băng Nhan thân là con cháu trong tam cấp thế lực, tài liệu chủng tộc của gia tộc nàng không hề ít. Mà Ngọc Băng Nhanh còn nhỏ cũng rất thích đọc những tài liệu này, nhưng chưa bao giờ nhìn thấy chủng tộc như Bạch Tiêu Nhi nga.
Nàng biết, Bạch Tiêu Nhi chắc chắn không phải kiếm linh của Thiên Vân. Bởi kiếm linh thường có thực thể nhưng không có linh hồn, cộng thêm nếu Thiên Vân là cao thủ dùng kiếm thì hắn đã sớm dùng và có danh tiếng trong giới tu sĩ, nhưng nàng chưa bao giờ nghe tới cái tên Thiên Vân trước đây và hắn lại xuất phát từ Mục gia.
Với cái tính kiêu ngạo của Mục gia thì có một yêu nghiệt tồn tại như hắn, sớm đã khoe ra với tứ đại thế lực khác rồi.
(Nhắc luôn: cảnh giới tu đạo (quyền, kiếm, thương, đao,...): Ý cảnh - Phách cảnh - Linh Cảnh - Tâm cảnh - Vực cảnh -... (còn lại thì chờ cảnh giới rồi tiết lộ sau).)
Thiên Vân trong không gian bí bảo lấy ra không ít đồ ăn cho Tiểu Tiên Nhi ăn nhưng mỗi lần đưa cho thì nàng liền vứt đi mà nói:
- Thứ này thật sự có thể ăn sao? ba ba và ma ma không gạt ta?
Cả Thiên Vân cùng Ngọc Băng Nhan liền gật đầu, thậm chí Thiên Vân còn lấy một mẩu bánh nhét vào mồm mà nói:
- Ân, ăn ngon lắm, không tin Tiểu Tiên Nhi cứ thử nga.
Chỉ thấy Tiên Nhi ánh mắt có chút không tin nhìn vào hai người nhưng cánh tay nhỏ bé ấy vẫn cầm lấy bánh trên tay Thiên Vân mà bắt đầu đưa vào mồm nhỏ ăn, nhưng còn chưa gặm được mấy miếng thì
Ọeeeeeeeeeeeee!
Tiểu nha đầu sắc mặt đại biến, sau đó miệng nhỏ không ngừng phun ra, một mặt nhăn nhó không ngừng nôn ọe, như muốn đem tất cả mọi thứ phun ra ngoài, ngay cả dư vị cũng không sót lại.
- Oa oa oa, ba ba ma ma lừa Tiên Nhi, thứ này căn bản ăn không được mà oa oa oa,...
Điều này khiến cho Thiên Vân cùng Ngọc Băng Nhan vô cùng kinh ngạc, cho dù là ma tộc, yêu tộc hay tinh linh thì ăn đồ ăn nhân tộc dù thích hay không cũng ăn bình thường, thế nhưng tiểu cô nương này lại kêu là ăn không được. Thật khó hiểu nga.
Lúc này, đang cách mặt Thiên Vân rất gần, tiểu loli Bạch Tiên Nhi liền chộp lấy hắn vô diện mặt nạ mà ăn lấy, trông cách nàng ăn thì cứ như ăn một món mỹ vị vậy. Vô cùng sung sướng và thích thú, cứ như trẻ con lần đầu ăn kẹo ngọt.
- Ân, thứ này thật ngon, ưm... no quá rồi... Ba ba, ta muốn ngủ rồi.
Tiểu la lị sau khi ăn xong thì ngoan ngoãn nằm trên bàn tay Thiên Vân mà ngủ đi, không hề để tâm tới mọi thứ xung quanh với cả khuôn mặt còn không biết chuyện gì đang xảy ra của hai người lớn tại đây.
Mà Ngọc Băng Nhan bên cạnh không những bất ngờ trước "món ăn" của Bạch Tiên Nhi mà còn vô cùng kinh ngạc trước dung mạo xuất chúng của Thiên Vân.
Khuôn mặt tuấn tú, sống mũi cao, làn da trắng như của nữ nhân. Nhưng nổi bật vẫn là mái tóc dài trắng tinh như tuyết cùng cặp mắt màu vàng như ngọc thạch vô cùng cuốn hút người khác. Phải nói, nếu có bảng mỹ nam tồn tại thì Ngọc Băng Nhan sẽ lựa chọn cho Thiên Vân đứng đầu.
- Công tử, mau đem Bạch Tiên Nhi vào không gian hệ thống mà triệu hồi món tiếp theo đi. Đảm bảo sẽ khiến công tử ngài cực độ kinh hỉ.
Linh Nhi một bên thúc giục.
Thiên Vân nghe vậy thì cũng đem Bạch Tiên Nhi vào không gian pháp bản và đưa cho hai nữ chăm sóc. Hai nàng thật không ngờ phu quân mình vô trong bí cảnh không những không nguy hiểm mà còn kiếm thêm một đứa trẻ tầm tuổi Tuyết Cơ. Mà Tuyết Cơ thì vô cùng vui vẻ vì có bạn mới chơi chung.
Lúc Thiên Vân ra ngoài, thì Ngọc Băng Nhan vẫn đứng một bên mà không có câu hỏi gì. Nàng vô cùng tôn trọng sự riêng tư của người khác, mà dù muốn hỏi chưa chắc hắn trả lời với nàng.
- Hệ thống, mau đem [Cửu Thiên Tháp] ra đây.
Thiên Vân ý niệm triệu hồi [Cửu Thiên Tháp] từ trong không gian hệ thống, hắn thực lo sợ tháp này đột nhiên biến thành một cái tiểu la lị như Thiên Vân Kiếm nhưng may mắn là không phải, mà Thiên Vân bất ngờ hơn chính là...
Cửu Thiên Tháp vậy mà là một cái pháp bảo không gian cục kỳ khủng bố, còn rộng hơn hắn cái trước không gian pháp bảo. Mà hiện tại hắn mới mở được tầng 1 mà thôi. Nhưng khi Thiên Vân đưa Ngọc Băng Nhan tiến vào thì phát hiện một điều càng kinh khủng hơn nữa.
Linh khí trong Cửu Thiên Tháp vậy mà dày đặc gấp 10 lần bên ngoài, và cả.... cả thời gian còn trôi nhanh gấp 10 lần so với bên ngoài, không khác gì nói bọn hắn tu luyện bên ngoài 1 ngày thì trong đây đã 10 ngày trôi qua. Nhưng công dụng này cũng chỉ sử dụng ở một số vị trí mà thôi, nếu không thì quá nghịch thiên rồi.
" Leng keng, chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ [Lấy được Truyền thừa]. Phần thưởng nhận được: Phần thưởng: Thiên Vân kiếm (không thể đánh giá), vũ khí: Cửu Thiên Tháp (Không thể đánh giá), Tổ Long huyết mạch (không thể đánh giá)."
" Thiên Vân kiếm, Cửu Thiên Tháp, Tổ Long huyết mạch đã được đưa vào không gian hệ thống."
" Leng keng, hệ thống phát hiện Thiên Vân Kiếm cần phải nhỏ máu chọn chủ, ký chủ đồng ý không?"
" Leng keng, hệ thống phát hiện Cửu Thiên Tháp cần phải nhỏ máu chọn chủ, ký chủ đồng ý không?"
- Xác nhận.
Lăng Thần liền gật đầu.
" Leng keng, ký chủ xác nhận đem trở thành chính mình bản mệnh pháp bảo."
- Đúng vậy, Thiên Vân không ngần ngại gật đầu.
Chỉ một lúc sau, vô số thông tin truyền vào não hắn, nhưng không có nhiều như thông tin của [Vạn Cổ Hỗn Độn kinh] nên Thiên Vân vẫn có thể chịu được.
- Hệ thống, cho ta xem trạng thái. - Thiên Vân thầm đưa ý niệm cho hệ thống bởi Ngọc Băng Nhan vẫn còn đang nằm trong hắn ngực.
" Ký chủ: Thiên Vân
Tuổi: 18.
Thân phận: khí vận chỉ tử, người xuyên không, Chủ nhân của Cấm Kỵ.
Linh Căn: Hỗn độn
Có thể vận dụng: Hỏa, Thủy, Mộc, Kim, Lôi, Phong, Thổ, Ám, Quang.
Thời gian, Không gian, Tử Vong, Sinh mệnh (yêu cầu người chơi nâng cao tu vi mới có thể vận dụng).
Tu vi:
Linh tu: Thuế Phàm Sơ Kỳ.
Thể tu: Bậc 4 Trung kỳ.
Hồn tu: Ngưng Đan Sơ Kỳ.
Thiên địa bảo vật:
Dị Hỏa: [Nham Minh chi Hỏa].
Dị Lôi: [Sát phạt ma lôi].
Thần thể: Hỗn độn thể (0,0002% dung hợp).
Huyết mạch: Hỗn độn huyết mạch (0,0002% dung hợp).
Công pháp: [Vạn Cổ Hỗn Độn Kinh].
Kỹ năng Thiên phú: Vĩnh Hằng Chi Mâu (con mắt được tạo ra bởi khí tức hỗn độn, cho phép người dùng nhìn thấu vạn vật dù là khí tức hay điểm yếu của đối thủ, nhưng chỉ giới hạn khi tu vi đối thủ không cao hơn linh hồn kí chủ 2 đại cảnh giới.).
Bản mệnh pháp bảo: Thiên Vân kiếm (Phàm cấp vũ khí), Cửu Thiên Tháp (Không xác định).
Nữ nhân: Hoàng Dung, Tiểu Long Nữ.
Nô ɭệ: không.
Điểm danh vọng: 40 vạn.
(thông tin khác được bỏ qua)"
Nà ní, hắn điể danh vọng vậy mà đến tận 40 vạn điểm, khoan đã, từ từ, không lẽ ta lại nhìn nhầm.
Đúng vậy, tại sao Thiên Vân kiếm trong nhiệm vụ đưa ra kêu là không thể đánh giá. Vậy mà bây giờ...
Tại sao chỉ có Phàm cấp vũ khí. Na ni the f*.
- Linh Nhi, không lẽ hệ thống đang nâng cấp nên mới bị như vậy. Nếu bước trước thì ta đã không nâng cấp rồi.
Thiên Vân liền tức giận nói với Linh Nhi bên cạnh mà quên đi tiểu Băng Nhan đang trong ngực nhìn hắn với ánh mắt không hiểu gì hết.
- Công tử bình tĩnh lại, hiện còn đang có người đây. Với lại công tử nên thử xem coi, có khi lại mang lại cho ngài một chút kinh hỉ đây.
Linh Nhi nói, trong ánh mắt nhỏ bé của nàng đang có tia sáng kinh hỉ, nhưng Thiên Vân còn đang có chút tức giận nên không thể phát giác được mà có biết thì hắn cũng không thể hiểu được vì sao Linh Nhi lại vui vẻ nga. Tính khí của nữ nhân là thứ mà hắn lười đi tìm hiểu nhất, ai biết sáng nắng chiều bỗng bão đâu.
Không nhiều lời, ý niệm vừa động trước mắt Thiên Vân cùng Ngọc Băng Nhanh xuất hiện một vũ khí.
KENG…
Âm thanh Kiếm ngâm vang vọng không gian, nặng nề chống xuống mặt đất…
Chỉ thấy đây chính là một thanh kiếm dài, mỏng nhưng đặc biệt là toàn thân nó lại có một màu sáng cực kỳ, đến cả chuôi kiếm cũng chính là một màu trắng tuyết, nhưng khí tức lại vô cùng đáng sợ, nó như một cái điên cuồng chiến binh đã trải qua hàng ngàng, hàng vạn trận chiến vậy.
Khi cầm lên trên tay, Thiên Vân cảm thấy một luồng sát ý lạnh lẽo nhưng tiềm ẩn, không có bộc phát táo bạo. Nhưng chính điều này cũng cho Lăng Thần biết được thanh kiếm này không đơn giản, dù nó không có bất kỳ khí tức mạnh mẽ của thần khí khi cảm nhận nhưng sát khí ngưng tụ cũng đủ gây đáng sợ.
Bỗng, dị biến phát sinh...
Thiên Vân cùng Ngọc Băng Nhan tràn đầy kinh ngạc.
Chỉ thấy thân kiếm bỗng phát sáng mạnh mẽ, làm cho một Ngưng Đan hồn tu như Thiên Vân cũng vô pháp thăm dò trong đó.
Luồng sáng tản đi, chỉ thấy thanh kiếm biến mất, nhưng có một tiểu cô nương lại xuất hiện tại đó. Cô bé có làn da tráng tuyết kết hợp với một bộ váy trắng dài. Hai mắt tràn đầy vui vẻ, ngây thơ với mái tóc đen dài tới dưới lưng, đôi môi đỏ mọng mở giọng nói:
- Ba ba, ma ma, ta đói!
Nàng liền giơ hai cánh tay nhỏ nhỏ về phía hai người đang thẫn thờ là Thiên Vân và Ngọc Băng Nhan mà làm nũng. Phải nói khuôn mặt nàng hiện tại vô cùng đáng yêu.
- Cái quỷ gì thế này...
Một thanh Kiếm hóa thành hình dạng bé gái xinh xắn đáng yêu, mở miệng gọi hắn “ba ba”, than đói đòi ăn?
Thiên Vân hiện tại muốn chửi má nó luôn rồi, lúc trước triệu hóa ra một cái không rõ nguồn gốc Tuyết Cơ đã khiến Thiên Vân phải tốn tài nguyên nuôi nấng, vậy mà bây giờ hệ thống liền cho hắn hẳn đứa bé thứ hai. Dù hắn hiện tại còn chưa có con với nữ nhân nào mà...
Nghe được cô bé trước mắt gọi chính mình là ma ma, Ngọc Băng Nhan mặt ửng hổng, nhưng nhìn thấy một cô bé khả ái như, mẫu tính trong nàng bỗng nổi lên. Nàng nhẹ giọng hỏi:
- Đứa bé là con của ai vậy Vân ca ca?
- Hix, hix, cả ba ba lẫn ma ma đều không cần ta, oa oa oa, ba ba ma ma đáng ghét ngoaaaa....
Thấy Thiên Vân với Ngọc Băng Nhan còn đang ngơ ngác trước việc nàng đòi ăn, "Thiên Vân kiếm" dạng người liền khóc to mà nói. Chỉ thấy hàng lệ nhanh chóng chảy trên nàng tuyết hồng má, vô cùng ủy khuất song cũng vô cùng khả ái khiến ai cũng muốn cưng chiều nếu không biết nàng chân chính thân phận.
Thiên Vân thấy vậy thì trong lòng cũng mềm nhũng, hắn dù lạnh lùng thì cũng không thể bỏ rơi một đứa trẻ nga. Và hiện tại cô bé còn có thân phận là hắn "con ruột" mà. Vì vậy, Thiên Vân liền bế nàng lên một cách dịu dàng mà dỗ dành.
- Ngoan, chờ một chút ta cho ngươi ăn no!
- Hix hix, ba ba ghét bỏ Tiêu Nhi, còn xưng "ta" với Tiêu Nhi, oaaaa...
Dù được Thiên Vân tận tình bế lên nhưng Bạch Tiêu Nhi vẫn không ngừng khóc lóc, khiến người nào mà nghe thấy còn tưởng Thiên Vân bắt cóc dụ dỗ trẻ em nữa chứ.
Thiên Vân khóe miệng thoáng giật giật, liền mau chóng nhớ lại kĩ xảo dỗ trẻ kiếp trước gần như hắn không bao giờ dùng tới mà nói:
- Ngoan ngoan, để tí ba ba tìm đồ ăn cho Tiêu Nhi, ngoan ngoan nào...
Một bên Ngọc Băng Nhan thấy hình dáng Thiên Vân thất thố như vậy thì vô cùng bất ngờ, nàng không ngờ cái lạnh lùng cùng thần bí nam nhân vậy mà còn có một mặt dễ thương như vậy.
Nhưng đây là cái gì tộc?
Phải biết, Ngọc Băng Nhan thân là con cháu trong tam cấp thế lực, tài liệu chủng tộc của gia tộc nàng không hề ít. Mà Ngọc Băng Nhanh còn nhỏ cũng rất thích đọc những tài liệu này, nhưng chưa bao giờ nhìn thấy chủng tộc như Bạch Tiêu Nhi nga.
Nàng biết, Bạch Tiêu Nhi chắc chắn không phải kiếm linh của Thiên Vân. Bởi kiếm linh thường có thực thể nhưng không có linh hồn, cộng thêm nếu Thiên Vân là cao thủ dùng kiếm thì hắn đã sớm dùng và có danh tiếng trong giới tu sĩ, nhưng nàng chưa bao giờ nghe tới cái tên Thiên Vân trước đây và hắn lại xuất phát từ Mục gia.
Với cái tính kiêu ngạo của Mục gia thì có một yêu nghiệt tồn tại như hắn, sớm đã khoe ra với tứ đại thế lực khác rồi.
(Nhắc luôn: cảnh giới tu đạo (quyền, kiếm, thương, đao,...): Ý cảnh - Phách cảnh - Linh Cảnh - Tâm cảnh - Vực cảnh -... (còn lại thì chờ cảnh giới rồi tiết lộ sau).)
Thiên Vân trong không gian bí bảo lấy ra không ít đồ ăn cho Tiểu Tiên Nhi ăn nhưng mỗi lần đưa cho thì nàng liền vứt đi mà nói:
- Thứ này thật sự có thể ăn sao? ba ba và ma ma không gạt ta?
Cả Thiên Vân cùng Ngọc Băng Nhan liền gật đầu, thậm chí Thiên Vân còn lấy một mẩu bánh nhét vào mồm mà nói:
- Ân, ăn ngon lắm, không tin Tiểu Tiên Nhi cứ thử nga.
Chỉ thấy Tiên Nhi ánh mắt có chút không tin nhìn vào hai người nhưng cánh tay nhỏ bé ấy vẫn cầm lấy bánh trên tay Thiên Vân mà bắt đầu đưa vào mồm nhỏ ăn, nhưng còn chưa gặm được mấy miếng thì
Ọeeeeeeeeeeeee!
Tiểu nha đầu sắc mặt đại biến, sau đó miệng nhỏ không ngừng phun ra, một mặt nhăn nhó không ngừng nôn ọe, như muốn đem tất cả mọi thứ phun ra ngoài, ngay cả dư vị cũng không sót lại.
- Oa oa oa, ba ba ma ma lừa Tiên Nhi, thứ này căn bản ăn không được mà oa oa oa,...
Điều này khiến cho Thiên Vân cùng Ngọc Băng Nhan vô cùng kinh ngạc, cho dù là ma tộc, yêu tộc hay tinh linh thì ăn đồ ăn nhân tộc dù thích hay không cũng ăn bình thường, thế nhưng tiểu cô nương này lại kêu là ăn không được. Thật khó hiểu nga.
Lúc này, đang cách mặt Thiên Vân rất gần, tiểu loli Bạch Tiên Nhi liền chộp lấy hắn vô diện mặt nạ mà ăn lấy, trông cách nàng ăn thì cứ như ăn một món mỹ vị vậy. Vô cùng sung sướng và thích thú, cứ như trẻ con lần đầu ăn kẹo ngọt.
- Ân, thứ này thật ngon, ưm... no quá rồi... Ba ba, ta muốn ngủ rồi.
Tiểu la lị sau khi ăn xong thì ngoan ngoãn nằm trên bàn tay Thiên Vân mà ngủ đi, không hề để tâm tới mọi thứ xung quanh với cả khuôn mặt còn không biết chuyện gì đang xảy ra của hai người lớn tại đây.
Mà Ngọc Băng Nhan bên cạnh không những bất ngờ trước "món ăn" của Bạch Tiên Nhi mà còn vô cùng kinh ngạc trước dung mạo xuất chúng của Thiên Vân.
Khuôn mặt tuấn tú, sống mũi cao, làn da trắng như của nữ nhân. Nhưng nổi bật vẫn là mái tóc dài trắng tinh như tuyết cùng cặp mắt màu vàng như ngọc thạch vô cùng cuốn hút người khác. Phải nói, nếu có bảng mỹ nam tồn tại thì Ngọc Băng Nhan sẽ lựa chọn cho Thiên Vân đứng đầu.
- Công tử, mau đem Bạch Tiên Nhi vào không gian hệ thống mà triệu hồi món tiếp theo đi. Đảm bảo sẽ khiến công tử ngài cực độ kinh hỉ.
Linh Nhi một bên thúc giục.
Thiên Vân nghe vậy thì cũng đem Bạch Tiên Nhi vào không gian pháp bản và đưa cho hai nữ chăm sóc. Hai nàng thật không ngờ phu quân mình vô trong bí cảnh không những không nguy hiểm mà còn kiếm thêm một đứa trẻ tầm tuổi Tuyết Cơ. Mà Tuyết Cơ thì vô cùng vui vẻ vì có bạn mới chơi chung.
Lúc Thiên Vân ra ngoài, thì Ngọc Băng Nhan vẫn đứng một bên mà không có câu hỏi gì. Nàng vô cùng tôn trọng sự riêng tư của người khác, mà dù muốn hỏi chưa chắc hắn trả lời với nàng.
- Hệ thống, mau đem [Cửu Thiên Tháp] ra đây.
Thiên Vân ý niệm triệu hồi [Cửu Thiên Tháp] từ trong không gian hệ thống, hắn thực lo sợ tháp này đột nhiên biến thành một cái tiểu la lị như Thiên Vân Kiếm nhưng may mắn là không phải, mà Thiên Vân bất ngờ hơn chính là...
Cửu Thiên Tháp vậy mà là một cái pháp bảo không gian cục kỳ khủng bố, còn rộng hơn hắn cái trước không gian pháp bảo. Mà hiện tại hắn mới mở được tầng 1 mà thôi. Nhưng khi Thiên Vân đưa Ngọc Băng Nhan tiến vào thì phát hiện một điều càng kinh khủng hơn nữa.
Linh khí trong Cửu Thiên Tháp vậy mà dày đặc gấp 10 lần bên ngoài, và cả.... cả thời gian còn trôi nhanh gấp 10 lần so với bên ngoài, không khác gì nói bọn hắn tu luyện bên ngoài 1 ngày thì trong đây đã 10 ngày trôi qua. Nhưng công dụng này cũng chỉ sử dụng ở một số vị trí mà thôi, nếu không thì quá nghịch thiên rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.