Chương 36: Cưỡng Hiếp Ngọc Băng Nhan (18+)
๖ۣۜl̠a̠z̠y̠ঔ
14/08/2021
Toàn thân hắn, lúc này trong suy nghĩ hắn chỉ có tìm đối tượng để giải tỏa tất cả.
Mà người đó không ai khác chính là Ngọc Băng Nhan.
Hắn liền nhanh chóng cùng mạnh mẽ đè nàng xuống đất, một tay giữ chặt nàng, một tay xé hết nàng y phục kể cả đồ lót.
- Ưm, đừng mà... Vân ca ca đừng mà...
Ngọc Băng Nhan điên cuồng cầu xin, thông mình như nàng làm sao nhìn không ra Thiên Vân lúc này đang bị thứ gì đó ảnh hưởng, thần trí của hắn bây giờ không rõ ràng. Và dù nàng miệng nói không, nhưng sâu trong lòng vẫn có chút mong chờ cùng sợ hãi.
Mà Thiên Vân lúc này đã hoàn toàn mất đi tâm trí, làm sao còn biết thương hoa tiếc ngọc nữa, xé nát nàng y phục để lệ một cơ thể trắng tuyết với bầu ngực đang phát triển cùng bờ mông cao, mùi hương xử nữ xông thẳng vào mũi là Thiên Vân càng thêm điên cuồng.
Xong hắn cũng tự xé đồ trên thân, để lộ côn thịt thô to đã cương cứng do dâm niệm.
" Thứ đó của huynh ấy còn to hơn trong sách viết." Ngọc Băng Nhanh vô cùng kinh ngạc.
Nhưng còn chưa cho nàng chuẩn bị tinh thần, Thiên Vân liền đem hắn thô to côn thịt trực tiếp đâm vào trong nàng hồng hào âm đạo. Do không có chất trơn hay nước gì cả nên cảm giác này mang lại đau đớn tột độ cho Ngọc Băng Nhan.
- Ahhhhh... đau... quá... mau nhẹ lại...ư... ahhh... đau ... mau nhẹ... đau...
Ngọc Băng Nhan vì đau đớn mà khóc, nhưng Thiên Vân không hề tỏ ý quan tâm, hắn liên tục húc mạnh vào trong nàng khô ráo âm đạo, một lần đâm tới, Ngọc Băng Nhan lại cảm thấy phần dưới của mình như bị xé rách.
- Ưm... ưm...
Cuối cùng, để cố gắng nhịn đau, nàng đành phải cắm lấy Thiên Vân một bên vai. Còn về Thiên Vân thì hắn không ngừng đâm chọc thật mạnh vào nàng âm đạo một cách điên cuồng, mãnh liệt như một cái mãnh thú vậy.
Một ngày, hai ngày, ba ngày,... Ngọc Băng Nhan dần dần quen với Thiên Vân côn thịt kích thước, nhưng mỗi lần hắn mạnh mẽ húc vào sâu bên trong vẫn làm nàng bụng cùng âm đạo vô cùng đau nhức.
Không biết lại trôi qua bao lâu, Thiên Vân cuối cùng cũng mơ hồ tỉnh dậy, khi hắn chú ý tới xung quanh thì thấy Ngọc Băng Nhan đang mạnh mẽ cắm lấy hắn một bên vai, sắc mặt có chút tái nhợt cùng mồ hôi nhễ nhại.
Mà hắn côn thịt thì đang ở trong nàng âm đạo, xung quanh hai người là một lượng lớn tinh dịch cùng âm tinh với máu xử nữ hợp lại.
- Ta rốt cuộc đã làm nàng trong bao lâu...
Thiên Vân tự hỏi.
Như biết được Thiên Vân đã tỉnh, Ngọc Băng Nhan cũng chịu thả ra không cắn nữa. Trên vai Thiên Vân liền có một vết cắn rất to, hiển nhiên là Ngọc Băng Nhan đã phải chịu đựng cơn đau đớn vô cùng khủng khiếp.
- Ngọc cô... không Nhan nhi, nàng...
Thiên Vân còn chưa nói xong, Ngọc Băng Nhan liền hôn hắn môi, rồi tươi cười nói:
- Cái này là do thiếp tự nguyện, huynh đừng quá...
Chưa kịp hết câu, Ngọc Băng Nhan liền ngã xuống là Thiên Vân vô cùng lo lắng. Nhưng khi hắn kiểm tra thì nàng chỉ vì thoát lực mà ngất đi mà thôi.
- Linh Nhi, mau đi ra đây giải thích cho ta?
Thiên Vân tức giận nói.
- Ân công tử cuối cùng cũng khỏe rồi sao. - Linh Nhi xuất hiện thản nhiên như thể chưa hề gây ra bất kỳ chuyện gì ấy.
- Hừ, ngươi giải thích thế này là sao?
Thiên Vân thật tức giận rồi, nếu không phải hắn sớm tỉnh, có lẽ Ngọc Băng Nhan đã bị hắn làm cho chết luôn rồi. Đây là điều hắn cực kỳ không thích.
Mà người đó không ai khác chính là Ngọc Băng Nhan.
Hắn liền nhanh chóng cùng mạnh mẽ đè nàng xuống đất, một tay giữ chặt nàng, một tay xé hết nàng y phục kể cả đồ lót.
- Ưm, đừng mà... Vân ca ca đừng mà...
Ngọc Băng Nhan điên cuồng cầu xin, thông mình như nàng làm sao nhìn không ra Thiên Vân lúc này đang bị thứ gì đó ảnh hưởng, thần trí của hắn bây giờ không rõ ràng. Và dù nàng miệng nói không, nhưng sâu trong lòng vẫn có chút mong chờ cùng sợ hãi.
Mà Thiên Vân lúc này đã hoàn toàn mất đi tâm trí, làm sao còn biết thương hoa tiếc ngọc nữa, xé nát nàng y phục để lệ một cơ thể trắng tuyết với bầu ngực đang phát triển cùng bờ mông cao, mùi hương xử nữ xông thẳng vào mũi là Thiên Vân càng thêm điên cuồng.
Xong hắn cũng tự xé đồ trên thân, để lộ côn thịt thô to đã cương cứng do dâm niệm.
" Thứ đó của huynh ấy còn to hơn trong sách viết." Ngọc Băng Nhanh vô cùng kinh ngạc.
Nhưng còn chưa cho nàng chuẩn bị tinh thần, Thiên Vân liền đem hắn thô to côn thịt trực tiếp đâm vào trong nàng hồng hào âm đạo. Do không có chất trơn hay nước gì cả nên cảm giác này mang lại đau đớn tột độ cho Ngọc Băng Nhan.
- Ahhhhh... đau... quá... mau nhẹ lại...ư... ahhh... đau ... mau nhẹ... đau...
Ngọc Băng Nhan vì đau đớn mà khóc, nhưng Thiên Vân không hề tỏ ý quan tâm, hắn liên tục húc mạnh vào trong nàng khô ráo âm đạo, một lần đâm tới, Ngọc Băng Nhan lại cảm thấy phần dưới của mình như bị xé rách.
- Ưm... ưm...
Cuối cùng, để cố gắng nhịn đau, nàng đành phải cắm lấy Thiên Vân một bên vai. Còn về Thiên Vân thì hắn không ngừng đâm chọc thật mạnh vào nàng âm đạo một cách điên cuồng, mãnh liệt như một cái mãnh thú vậy.
Một ngày, hai ngày, ba ngày,... Ngọc Băng Nhan dần dần quen với Thiên Vân côn thịt kích thước, nhưng mỗi lần hắn mạnh mẽ húc vào sâu bên trong vẫn làm nàng bụng cùng âm đạo vô cùng đau nhức.
Không biết lại trôi qua bao lâu, Thiên Vân cuối cùng cũng mơ hồ tỉnh dậy, khi hắn chú ý tới xung quanh thì thấy Ngọc Băng Nhan đang mạnh mẽ cắm lấy hắn một bên vai, sắc mặt có chút tái nhợt cùng mồ hôi nhễ nhại.
Mà hắn côn thịt thì đang ở trong nàng âm đạo, xung quanh hai người là một lượng lớn tinh dịch cùng âm tinh với máu xử nữ hợp lại.
- Ta rốt cuộc đã làm nàng trong bao lâu...
Thiên Vân tự hỏi.
Như biết được Thiên Vân đã tỉnh, Ngọc Băng Nhan cũng chịu thả ra không cắn nữa. Trên vai Thiên Vân liền có một vết cắn rất to, hiển nhiên là Ngọc Băng Nhan đã phải chịu đựng cơn đau đớn vô cùng khủng khiếp.
- Ngọc cô... không Nhan nhi, nàng...
Thiên Vân còn chưa nói xong, Ngọc Băng Nhan liền hôn hắn môi, rồi tươi cười nói:
- Cái này là do thiếp tự nguyện, huynh đừng quá...
Chưa kịp hết câu, Ngọc Băng Nhan liền ngã xuống là Thiên Vân vô cùng lo lắng. Nhưng khi hắn kiểm tra thì nàng chỉ vì thoát lực mà ngất đi mà thôi.
- Linh Nhi, mau đi ra đây giải thích cho ta?
Thiên Vân tức giận nói.
- Ân công tử cuối cùng cũng khỏe rồi sao. - Linh Nhi xuất hiện thản nhiên như thể chưa hề gây ra bất kỳ chuyện gì ấy.
- Hừ, ngươi giải thích thế này là sao?
Thiên Vân thật tức giận rồi, nếu không phải hắn sớm tỉnh, có lẽ Ngọc Băng Nhan đã bị hắn làm cho chết luôn rồi. Đây là điều hắn cực kỳ không thích.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.