Hệ Thống Tu Tiên Vạn Năng

Chương 6: Khảo Nghiệm

๖ۣۜl̠a̠z̠y̠ঔ

13/08/2021

" Hệ thống, Bắt đầu triệu hoán Cấm Kỵ công pháp."

" Kí chủ xác định triệu hoán Cấm Kị công pháp." Âm thanh lạnh lùng của hệ thống vang lên trong đầu Mục Vân.

" Xác định." Mục Vân hít một hơi thật mạnh. Đây được xem như bước ngoặc ảnh hưởng trực tiếp tới tương lai của hắn, nếu nói không quan lo lắng thì đó mới là điều kì lạ.

" Lengkeng, bắt đầu triệu hoán Cấm Kỵ công pháp"

" Lengkeng, thời gian đếm ngược: 7200 7199 7198 7197 7196 ..."

Âm thanh đếm ngược bắt đầu vang lên một cách từ từ trong não bộ của Mục Vân.

Mục Vân lần này bất ngờ vô cùng, phải biết rằng lúc triệu hoán Hoàng Dung cũng chỉ mất đến 300 giây không ngờ triệu hoán Cấm Kỵ công pháp lại mất đến tận 7200. Điều đó có nghĩa là hắn phải chờ đợi tới tận 2 giờ đồng hồ mới đạt được Cấm Kỵ công pháp.

Theo lời Linh Nhi đã nói, vật phẩm, nhân vật càng mạnh thì thời gian triệu hoán sẽ càng lâu.

Vậy rốt cuộc Cấm Kỵ công pháp mạnh tới mức nào, tại sao lại có thời gian triệu hoán lâu tới mức ấy.

Bản thân Mục Vân cũng không thể tưởng tượng được, ở Thiên Nguyên đế quốc, đối với các thành viên trong các đại thế lực, chỉ với Địa cấp hay cao hơn nữa là Thiên cấp công pháp cũng đủ tạo nên căn cơ vô cùng mạnh mẽ, giống như Mục Vũ Mục gia, nhờ phù hợp với băng linh căn và sở hữu một công pháp Thiên cấp mạnh mẽ nên khi còn trẻ đã đạt tới Chân Nguyên cảnh. Mục Vân không dám tưởng tượng được nếu bản thân hắn có Cấm Kỵ công pháp làm cơ sở bắt đầu, hắn sau này sẽ mạnh tới mức kinh khủng nào chứ, suy nghĩ đến đây Mục Vân chỉ muốn hét lên và cười một cách điên dại vì sự sung sướng mà hắn có, không chỉ có thể triệu hồi những nhân vật nữ nổi danh mà đám đàn ông của hắn kiếp trước luôn tưởng tượng đến mà còn sở hữu một công pháp nghịch thiên giúp cho hắn trở thành người mạnh nhất, nhưng tâm trí đã tôi luyện qua các cuộc chiến của hắn sao lại khiến cho hắn làm những việc ngu ngốc như vậy, vì thế Mục Vân cố nén sự sung sướng của mình trong bụng và hướng suy nghĩ của mình lên Cấm Kỵ công pháp sắp được triệu hồi.

" Công tử không cần phải quá kinh ngạc, đối với hệ thống, triệu hồi công pháp Cấm Kỵ cũng không phải là một điều dễ dàng, tuy nhiên chỉ do hệ thống hiện tại đang ở cấp 1 nên thời gian mới lâu như vậy, sau này công tử chỉ cần cố gắng nâng cấp hệ thống thì sẽ khác." Linh Nhi mở đôi mắt nhỏ nhắn nói khẽ, sắc mặt nàng cũng không hề bình thản mà ngưng trọng vô cùng, có lẽ vì nàng cũng rất mong chờ vị chủ nhân của mình có thể triệu hoán ra loại công pháp Cấm Kỵ nào.

" 6500 6499 6498 6497 ...."

Âm thanh hệ thống vẫn chậm rãi vang lên.

Mục Vân hiện tại căng thẳng vô cùng, từng giây đếm ngược đối với hắn như từng tháng năm vậy, khoảng thời gian Mục Vân suy nghĩ vô cùng nhiều, lòng hắn cũng dần dần bình tĩnh hơn, hắn quyết định công pháp mà hắn sắp có nếu phải trả giá đắt thì hắn sẽ không ngần ngại mà tu luyện, nhưng nếu công pháp bắt hắn phải lấy mạng của những người vô tội thì cho dù là Cấm Kỵ, hắn cũng sẽ không bao giờ để mắt tới bởi hắn sở hữu tinh thần của một quân nhân, hắn có thể là một kẻ giết người không chớp mắt nhưng hắn sẽ không vì mục đích của mình mà đẩy những người vô tội vào nguy hiểm, đây chính là một trong những quy tắc của chính bản thân hắn, vì điều này mà kiếp trước có rất nhiều chiễn hữu, anh em vô cùng tôn trọng hắn.

Âm thanh đếm ngược vẫn vang lên một cách đều đều, dần dần Mục Vân không còn một chút khái niệm về thời gian nữa, hắn cảm thấy mình đã trải qua hàng thế kỉ đơn độc, yên tĩnh, dù âm thanh của hệ thống không ngừng vang lên nhưng tinh thần của hắn đã không để tâm nữa mà thay vào đó hắn lại một mực chú ý tới công pháp mà hệ thống đang triệu hoán, luồng ánh sáng ấy như cám dỗ khiến Mục Vân không thể để tâm tới bất kì việc gì cả như khi một chàng trai nghèo lần đầu trải nghiệm cuộc sống xa hoa vậy, đắm chìm, mê say nó mà quên tới hoàn cảnh của mình.

" 5000 4999 4998 ..."

" 1000 999 998 ..."

" 100 99 98 97 ..."

Con số dần dần nhỏ đi cho tới khi chỉ còn có 10 giây cuối cùng.

" 10 9 8 7 ..."

" Lengkeng, chúc mừng kí chủ triệu hoán thành công."

Âm thanh hệ thống vang lên đã đánh mất không gian tĩnh lặng của Mục Vân. Nhưng sự chú ý của hắn đối với Cấm Kỵ công pháp cũng không hề giảm đi.



" Lengkeng. Chúc mừng kí chủ triệu hoán thành công Cấm Kỵ công pháp [Vạn Cổ Hỗn Độn Kinh]. " Âm thanh hệ thống một lần nữa vang lên trong đầu Mục Vân.

Không biết có phải ảo giác hay không, Mục Vân rõ ràng cảm ứng được bên trong giọng điệu máy móc của nó chứa đựng một tia run rẩy.

" Vạn Cổ? Rốt cục là bao lâu? Nghe có vẻ thật trâu bò." Mục Vân sáng mắt lên, cái tên công pháp cũng khiến hắn cảm thấy bá đạo vô cùng, liền nhìn sang phía Linh Nhi dò hỏi.

" Cái này…, Cấm Kỵ loại cấp bậc này, mặc dù trong vũ trụ đã từng xuất hiện cái khác Công pháp Cấm Kỵ, nhưng tên loại công pháp này của công tử ta chưa từng nghe qua" Linh Nhi lắp bắp, hiển nhiên đến bản thân nàng cũng không có thông tin về [Vạn Cổ Hỗn Độn Kinh].

" Lengkeng, công pháp đã được đưa vào không gian hệ thống, kí chủ xác nhận muốn truyền thừa?" Âm thanh hệ thống lạnh lùng vang lên, nhưng nếu để ý kĩ sẽ sẽ cảm thấy âm thanh ấy mang nét run rẩy sợ hãi.

Mục Vân cũng không tiếp tục thắc mắc, nếu hắn còn không muốn nhận thì quả thật là có vấn đề rồi vì vậy hắn lập tức gật đầu xác nhận.

" Lengkeng, bắt đầu truyền thụ."

Tại giây phút này, Mục Vân không còn khả năng cảm nhận được bất kì những gì xung quanh nữa, tai hắn đã không còn nghe thấy gì, cơ thể như mất sạch tri giác, không động đậy hay nói được nữa. Mục Vân cũng không biết rằng hiện trạng của hắn là phần linh hồn, nhưng điều đáng ngạc nhiên là linh hồn này lại mang dáng vẻ của chủ cơ thể Mục Vân chứ không phải Lý Hạo chuyển sinh thành.



Không biết qua bao lâu, Mục Vân bừng tỉnh giấc, nhưng đập vào tầm quan sát của hắn không phải cảnh hang động ẩm ướt mà là một mảnh không gian rộng lớn vô tận, đầy ánh sáng nhỏ nhưng lập lòe hiện rõ trong không gian đen tối ấy, còn linh hồn hắn thì đang trôi lơ lửng trong mảnh không gian một cách vô thức, không thể điều chỉnh được.

Trong mảnh tinh không bát ngát vô tận ấy, bất ngờ có một chùm sáng nhỏ nhắn với vô số màu sắc đang lấp lóe bay qua trước mắt Mục Vân một cách nhanh chóng, dù ở khoảng cách gần nhưng bản thân Mục Vân cũng không hề cảm thấy nóng hay chịu áp lực gì từ nó cả.

Rồi thêm một tia, hai tia nữa bắt đầu bay vụt qua, cả tinh không tràn đầy sắc màu hiện lên trước mắt Mục Vân khiến hắn không thể nào rời mắt được.

Vô cùng thần bí mà lại cao quý...

Đó là đánh giá mà Mục Vân dành cho cả vùng không gian lúc này.

Hắn muốn biết thứ gì được bao phủ bên trong chùm sáng ấy, rất tiếc không thể, ánh sáng ấy không lóa mắt nhưng đủ đẻ lắp kín thứ được nó bao phủ, như một nữ tử có nhan sắc bình thường nhưng lòng đầy kiêu ngạo.

Bấy giờ Mục Vân mới hiểu rõ rằng hắn hiện tại chỉ là một tia linh hồn còn không gian xung quanh hắn chính là bên trong [Vạn Cổ Hỗn Độn Kinh] mà hắn mới quay ra.

Như có một điều gì đó thôi thúc, Mục Vân cố gắng bay vào trong khu vực mà chùm sáng rơi xuống, càng đến gần hắn cảm thấy áp lực càng lớn.

Trong khoảng khắc đó, dị biến phát sinh.

Các chùm sáng thay vì liên tục rơi xuống mặt đất thì lại chụm lại rơi đúng trên người Mục Vân, từng đợt từng đợt không ngừng đổ ập lên người hắn, linh hồn liên tục bị đòn từ nhưng tia sáng này.

Linh hồn Mục Vân chấn động kịch liệt hình thành từng cơn sóng lớn, phần mặt hắn bắt đầu vặn vẹo vì đau đớn.

Mục Vân lúc này chỉ muốn mở miệng gầm thét để giảm bớt cơn đau, nhưng vô luận thế nào đều không làm được.

Nỗi thống khổ linh hồn đau gấp trăm vạn lần nỗi đau xác thịt, lại không thể hét lớn phát tiết, tử vong như bao phủ thân hình gầy gò ấy.

Từng giờ từng phút qua đi, linh hồn Mục Vân càng thêm yếu ớt, hắn không biết mình đã trải qua bao lâu, chịu đựng bao nhiêu áp lực từ nguồn sáng như sao băng ấy, dần dần linh hồn của hắn ngày càng yếu ớt, nếu Hoàng Dung đang ngồi bên cạnh Mục Vân thì sẽ phát hiện cơ thể hắn đang dần lạnh lẽo và nhịp tim dần dần yếu ớt, đây là dấu hiệu của một người sắp chết.



Mục Vân đau đớn và mệt mỏi cực độ, hắn biết bản thân hắn có thể nhắm mắt hay ngất đi để không cảm thấy được gì.

Nhưng, điều đó đồng nghĩa với thất bại

Hắn cam tâm sao ?

Đương nhiên là không cam.

Nghĩ lại cảnh tượng kiếp trước cùng cha nuôi chôn thây trong biển lửa, nghĩ đến vì bản thân thực lực không đủ mà phải trơ mắt nhìn ông chết, trà thù thì phải lựa chọn phương pháp tự kết liễu bản thân trong khi không biết kẻ thù của hắn có chết hay không.

Mục Vân lúc đó mới biết sinh mệnh rất đáng trân quý, nhưng thứ càng trân quý hơn đó là tôn nghiêm.

Sống mà không có tôn nghiêm thì sống làm gì?

Tại cái thế giới chó má này, không có sức mạnh tuyệt đối, ai sẽ cho ngươi tôn nghiêm?

Mục Vân muốn được sống, muốn trở thành kẻ mạnh nhất và muốn đạt được điều đó, hắn phải vượt qua thử thách này và phải trợ thành chủ nhân của công pháp.

" Ha ha, ta kiếp trước đã vào sinh ra tử rất nhiều lần, mỗi lần làm nhiệm vụ đều chuẩn bị sẵn quan tài cho bản thân mình, lần này ta muốn sống muốn chinh phục tất cả, cho dù hồn phi phách tán, cho dù mãi mãi không thể trọng sinh thì như thế nào. " Suy nghĩ của Mục Vân ngày càng mãnh liệt, hắn muốn hét lên nhưng cơ thể dạng linh hồn của hắn gần như không thể làm thêm được động tác nào nữa.

Hắn cắn chặt răng, tay nắm lại mạnh mẽ khiến ngón tay đâm mạnh vào trong da thịt, may mắn đây là linh hồn, nếu đây là thân thể có lẽ tay hắn đã nhuốm đầy máu.

Không biết qua bao lâu, ngay khi linh hồn Mục Vân trở nên trong suốt như dần hòa vào đêm đen, ý thức cũng hoàn toàn sắp tan rã, tuy nhiên phần hồn phách vẫn cố gắng giữ cho bản thân tỉnh táo.

Như hài lòng với biểu hiện của Mục Vân.

Kỳ tích phát sinh.

Các tia sáng thay vì tỏa ra áp lực mà lại xếp hàng thành từng chữ.

Vô tận các cổ tự thần bí có đầy đủ màu sắc từ chùm sáng xuất hiện truyền vào linh hồn Mục Vân.

Linh hồn vốn yếu đuối của hắn đột nhiên cấp tốc ngưng tụ, chỉ là bên trêи linh hồn lúc này đã có thêm vô số cổ tự hòa lẫn vào.

Rõ ràng các cổ tự thần bí kia được khắc trực tiếp vào linh hồn Mục Vân, hoàn mỹ dung hợp.

Ý thức vì đau đớn mà ngất đi của hắn cũng bắt đầu thức tỉnh.

Mục Vân cảm giác tình huống hồn phách, hắn cảm giác linh hồn mình lúc này so với khi vừa tiến vào không gian hệ thống mạnh hơn gấp trăm vạn lần.

Đối với một phàm nhân như hắn thì đây quả là bất khả tư nghị.

Chưa kịp vui mừng. Hắn đã cảm ứng được các cổ tự được khắc vào linh hồn mình một cách hoàn mỹ, Mục Vân bắt đầu tìm hiểu nội dung các cổ tự, lúc này đây, các cổ tự thần bí đã là của hắn, Mục Vân có thể hiểu rõ chúng một cách kỳ diệu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Hệ Thống Tu Tiên Vạn Năng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook