Chương 5: Triệu Hoán Cấm Kị
๖ۣۜl̠a̠z̠y̠ঔ
12/08/2021
Thiên Nguyên đế quốc.
Tại U Ám rừng rậm bên trong, một yêu thú có thân hình tớ lớn như chiếc xe tải bị đánh bay ra hàng ngàn mét, trêи đường đụng ngã liên tục vài cây cổ thủ khiến cho chim chóc bay tán loạn khắp nơi.
Yêu thú này thân thể tớ lớn vô cùng, bốn bắp chân cường tráng vô cùng, thân hình rộng dài nhưng lại nhiều thịt mỡ (ý nói béo), cặp nanh sắt nhọn hai bên mũi như có thể đâm nát những thứ cản đường. Nếu từ khí tức mà nó tỏa ra để đánh giá thì đây chính kaf yêu thú lợn rừng nhị giải hậu kì sắp tiêla cận đỉnh phòng tương ứng với từ sĩ Trúc Cơ hậu kì đỉnh.
Thế nhưng lúc này, nó lại vô cùng chật vật, xương cốt toàn thân như muốn đứt gãy, trêи thân toàn những vết in của đòn tấn công vật lý. Điều đó chứng tỏ nó không phải là gặp yêu thú hay nhân loại dùng kiếm, thương hay quyền ... mà lại dùng vũ khí vô cùng hiếm gặp là cây gậy (gậy = bổng theo t nghĩ là z). Thân thể yêu thú run rẩy, ánh mắt e ngại mang theo nét sợ hãi nhìn chằm chằm vào 2 thân ảnh phía trước nhưng thật ra chỉ e sợ 1 người mà thôi bởi nó cảm nhận được một trong 2 kẻ đóa không có một chút từ vi gì.
Đối mặt với lợn rừng lúc này, gồm có một thiếu niên trẻ tuổi anh tuấn nhưng hai trong mắt lại trống không (sửa chút: chap trước MV không phải nhìn thấy HD mà là do thần thức của hắn thông quá hệ thống nhìn thấy nhé. Chứ main đã có mắt đâu mà nhìn :)) ) cùng với một thiếu nữ áo trắng xinh xắn vô cùng, nếu có từ sĩ năm đi ngang qua chắc chắn sẽ mê đắm vẻ đẹp của thiếu nữ này nhưng hiện tại chỉ cơ à 2 người cùng 1 còn yêu thú vô cùng chật vật mang thôi.
Trêи tay thiếu nữ chính là một cây gậy, nói đúng hơn là Thiên cấp pháp bảo "Đả Cảo Bổng".
Thiếu nữ này không ai khác chính là Hoàng Dung còn người thành niên kia chính là Mục Vân. Sau khi triệu hoán thành công Hoàng Dung, Mục Vân liền ngày đêm vui đùa với nàng nhưng điều hắn không ngờ rằng mặc dù Hoàng Dung ngây thơ trong việc nam nữ nên hắn có thể lừa nắm tay và chiếm chút tiện nghĩ của nàng nhưng bản thân hắn lâu lâu cũng bị nàng chơi cho một vố nặng, nếu không phải có hệ thống ràng buộc và độ hào cảm của nàng đối với vẫn tăng, Mục Vân chỉ sợ có ngày hắn chết dưới âm mưu quỷ kế của nàng.
Sau mười ngày đi chuyển trong U Ám rừng rậm, dưới kính nghiệm tán gái thời hiện đại mà hắn có, hào cảm của Hoàng Dung đối với hắn đã đạt 180/200 thành công tiến công vào nội tâm thiếu nữ của nàng. Thay vì xưng hô tỉ đệ như bạn đầu thì hắn gọi nàng là "Dung nhi" còn nàng thì kêu hắn một tiếng "ca ca" nghe soảng kɧօáϊ vô cùng.
Lúc này bản thân Hoàng Dung đang nhập tâm vào trận chiến, dù từ vì của nàng đã đạt tới Thuế Phàm cảnh còn từ vì của lợn rừng chỉ có nhị giải hậu kì nhưng nàng vẫn cẩn thần vô cùng bởi đây là khu vực của yêu thú, thậm chí có thể tồn tại yêu thú tứ giải mạnh mẽ hơn nàng nhiều. Chính vì vậy mỗi khi chiến đấu nàng phải đánh nhanh thắng nhanh để không đánh rắn động cỏ đến các yêu thú khác.
Đàn điền của nàng nhanh chóng vận chuyển Phong linh khí hoa thành linh lực, Mục Vân thấy Đả Cẩu Bổng của nàng dần trở nên nhỏ nhẹ vô cùng, bỗng Hoàng Dung kϊƈɦ hoạt linh kĩ, một gậy vung tới phía còn lợn rừng đang bị thương nhanh vô cùng, nếu không phải thần thức hệ thống trợ giúp chỉ sợ Hoàng Dung lên khi nào Mục Vân cũng không hề thấy được.
" Phốc!!!" Âm thành lãnh khốc xuất hiện tại, cơ thể lợn rừng liền ngã xuống, hơi thở của nó biến mất. Đây là nhị giai yêu thú thứ 3 biến mất trong rừng, vì Hoàng Dung và cả Mục Vân đều không có túi không giận, không giận hệ thống của Mục Vân chỉ chứa đồ của hệ thống, còn Vân Thiên họa đồ là pháp bảo không giận hắn dùng để tự luyện và là nơi hắn muốn đem làm nơi ở của hắn và thê tử sau này nên không muốn bỏ cái xác vào nên hai người họ chỉ đành cắt một ít thịt ở phần lưng rồi nướng lên ăn để tiếp tục cuộc hành trình.
Cơm nước xong xuôi, Mục Vân bắt đầu quá trình thể đục và kiểm trả thông tin của bản thân:
" Người chơi: Mục Vân
Tuổi: 16.
Thân phận: khí vận chỉ tử, người xuyên không.
Linh Căn: không
Tu vi: không.
Thần thể: không.
Huyết mạch: không.
Công pháp: không.
Võ kí: không.
Kí năng Thiên phú: không.
Pháp bảo: không.
Nữ nhân: không.
Nô ɭệ: không.
(thông tin khác được bỏ qua)"
Sau khi nhìn vào tư liệu của bản thân hắn, Mục Vân chỉ thở dài một tiếng, phải nói chủ nhân cũ của cơ thể quá thảm, là khí vận chi tử nhưng lại chưa hề được kϊƈɦ hoạt, nếu không phải do chính hắn xuyên không nhập vào cơ thể này cùng với sự trợ giúp của hệ thống thì bản thân Mục Vân cũng không biết khí vận chi tử là cái gì thậm chí còn chết trước khi tìm được khí vận đúng với mình. Nhưng thân là khí vận chi tử cũng đem lại cho Mục Vân rất nhiều lợi ích, nếu không phải mới kϊƈɦ hoạt nên cần nhiều thời gian tích lũy kèm với nguyên do vị diện này quá thấp thì có khi trêи đường đi Mục Vân đã nhặt không ít đồ khủng dành cho chính mình rồi.
Nhưng điều hắn khó chịu nhất chính là hiện tại hắn thoát khỏi Mục gia nhưng nhiệm vụ của hắn còn chưa đánh dấu hoàn thành, một lần nữa hắn lại nghi ngờ về chất lượng của hệ thống, nhiệm vụ đáng lẽ phải xong lại thông báo chưa hoàn thành.
Như biết được suy nghĩ của Mục Vân, một âm thanh máy móc vang lên trong đầu hắn:
" Do kí chủ rời khỏi Mục gia nhưng vẫn bị các thành viên trong Mục gia truy tìm nên nhiệm vụ vẫn chưa hoàn thành. Chỉ khi Mục gia xác nhận kí chủ biến mất hay đã chết thì nhiệm vụ mới được hoàn thành. Yêu cầu kí chủ không nên nghi ngờ bổn hệ thống nếu không sẽ bị trừng phạt thích đáng, thậm chí hệ thống sẽ đánh mất quyền làm chủ hệ thống của kí chủ và đi tìm chủ nhân mới."
Nghe vậy, Mục Vân một mặt mộng bức, hệ thống có thể tự tìm chủ nhân mới cho mình, điều đó chứng minh trước hắn có lẽ đã có không ít người được hệ thống lựa chọn, không biết có bao nhiêu nữ nhân được triệu hoán rồi.
Như nhìn thấy vẻ mặt của Mục Vân, Hoàng Dung ân cần hỏi:
" Vân ca ca, huynh cảm thấy khó chịu cái gì sao? Có cần Dung nhi giúp huynh không?"
" A! Huynh không sao, chỉ là nãy giờ huynh đang nhớ về hoàn cảnh của chính mình nên hơi khó chịu thôi."
Nghe được Hoàng Dung rất quan tâm mình, Mục Vân cũng yên lòng, hắn nghĩ hiện tại mình dù gì cũng đã xuyên không, trở thành một con người mới sống trong một thế giới mới, dù hiện tại không có tu vi nhưng với sự trợ giúp của hệ thống thì hắn cần suy nghĩ nhiều vậy chứ. Mục gia cho dù mạnh tới mấy cũng không chơi lại người chơi có hệ thống như hắn a! Chỉ cần hắn triệu hoán gần trăm lão bà rồi bồi dưỡng tình cảm, đợi các nàng tu luyện đến luyện hư thì Mục gia còn là thứ gì chứ. Còn hắn hiện tại nên cố gắng tìm mục tiêu chính là tìm nơi an toàn để bắt đầu quá trình triệu hoán cấm kị công pháp mà thôi. Nghĩ đến đây, lòng Mục Vân như rạo rực, kiếp trước thân là binh vương, tính hiếu chiến đã in sâu vào máu hắn. Kiếp này hắn xuyên qua thế giới tu tiên, hắn làm sao có thể cam tâm tình nguyện trở thành một nhân vật nhỏ bé bình thường chứ, hắn muốn bay lên thật cao, trở thành người mạnh nhất, có hàng trăm, hàng ngàn thiên hương quốc sắc lão bà để hưởng lạc. Với sự trợ giúp của hệ thống, hắn tin điều đó đối với hắn chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Xem ra bản thân mình phải bắt đầu bước lên con đường của những kẻ mạnh nhất rồi.
Nhìn thấy Mục Vân đang xuống tinh thần bỗng chốc trở nên vui vẻ, Hoàng Dung vô cùng thắc mắc nhưng cũng không muốn hỏi nhiều bởi vì nàng tôn trọng suy nghĩ của Mục Vân, nếu hắn chưa muốn nói với nàng thì nàng cũng không hỏi hắn, nàng có đôi lúc tinh ranh với trêu đùa Mục Vân nhưng bản thân nàng cũng vô cùng để tâm tới lời của hắn, nàng thấy so với những người mà nàng từng gặp thì Mục Vân lại mang một khí thái vô cùng đặc biệt, khiến nàng bị cuốn hút, càng ở lâu với hắn nàng càng thấy bản thân mình càng muốn bên cạnh hắn. Dù nhiều lần nàng trêu đùa Mục Vân nhưng hắn lại không tức giận mà vẫn quan tâm tới nàng thi thoảng còn dùng những lời lẽ mà nàng chưa từng nghe trước đây để châm chọc, khen ngợi nàng, điều đó càng khiến trái tim nàng càng rung động, cho đến khi nàng nhận ra mình đã thích hắn thì nàng đã lún quá sâu vào trong việc tình cảm. Dù Mục Vân không một chút tu vi nhưng nàng vẫn không hề chán ghét hắn, thậm chí không lúc nào nàng không nhớ tới hắn. Nếu để Mục Vân biết suy nghĩ của nàng lúc này thì hắn chắc chắn vui vẻ vô cùng, không phí công hắn dùng những lời tán gái nổi tiếng thời hiện đại với Hoàng Dung.
Thấy khuôn mặt Hoàng Dung đang đỏ bùng nhìn về phía mình,Mục Vân tranh thủ đứng dậy, không quên sờ mó Hoàng Dung để chiếm chút tiện nghi của nàng.
Hoàng Dung thấy Mục Vân làm bậy cũng không có ý ngăn cản chỉ "Ưm!!!" một tiếng. Âm thanh ấy như muốn đánh thức con thú hoang đang ngủ say trong Mục Vân nhưng hắn vẫn cố kìm nén lại bởi bây giờ vẫn chưa phải là lúc thích hợp. Vì vậy hắn dừng tay rồi nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn để kéo một Hoàng Dung đang bàng hoàng, ngại ngùng vào rừng sâu để tìm nơi thích hợp để giúp hắn mau chóng triệu hoán Cấm kị.
...........................
Tầm 1 tháng sau.
Hoàng Dung cùng Mục Vân đang tiến sâu vào trong hang động. Bọn hắn bây giờ vẫn đang ở trong trung tâm U Ám rừng rậm, suốt 1 tháng này nếu không có Hoàng Dung liên tục bảo vệ, Mục Vân chỉ sợ đã thành xương trắng từ đời nào rồi. Không những vậy độ hào cảm của Hoàng Dung cũng đã đạt tới 200/200 chính thức trở thành nữ nhân của Mục Vân nhưng cả hai vẫn chưa đột phá khâu cuối cùng. Không phải do Hoàng Dung sợ hãi bởi nàng đã sẵn sàng trao hết cho hắn dù nàng cũng không hiểu rõ chuyện nam nữ mà do Mục Vân muốn triệu hoán xong Cấm kị công pháp mới làm chuyện đó với Hoàng Dung, như thế mới khiến hắn cảm thấy mĩ mãn được.
Còn vì sao hắn lại chọn hang động này để làm nơi bế quan thì đó là do khi đi ngang qua đây, hệ thống đã nhắc nhở hắn trong chiếc hang này sở hữu một thứ cần thiết cho hắn, đó chính là một "Thiên địa dị bảo" xưng "Dị hỏa". Vì vậy để tìm kiếm và áp chế đạo dị hỏa này để dễ dàng hấp thụ, hệ thống khuyên Mục Vân nên lựa chọn triệu hoán và học tập công pháp ở ngay trong động bởi nơi đây cũng vô cùng khó tìm, linh khí đầy đủ, dễ dàng giấu đi dấu vết.
Còn về phía Hoàng Dung, hắn kêu với nàng rằng hắn có phương pháp để bản thân mình có linh căn vào tu luyện khiến Hoàng Dung vui vẻ vô cùng, khi hắn bảo nàng bảo vệ xung quanh khi hắn tu luyện thì nàng cũng chỉ tỏ ý thắc mắc nhưng cũng không hỏi mà chỉ ngoan ngoãn nhẹ gật đầu. Việc Hoàng Dung không hỏi cũng không khiến Mục Vân bất ngờ bởi trêи đường đi nhiều lần hắn để lộ những điều lạ nhưng Hoàng Dung vẫn không hỏi. Điều đó khiến hắn càng thêm yêu quý nàng.
Sau khi sắp xếp xong xuôi mọi việc, Mục Vân vào sâu trong hang động để bắt đầu triệu hoán Cấm kị công pháp.
Tại U Ám rừng rậm bên trong, một yêu thú có thân hình tớ lớn như chiếc xe tải bị đánh bay ra hàng ngàn mét, trêи đường đụng ngã liên tục vài cây cổ thủ khiến cho chim chóc bay tán loạn khắp nơi.
Yêu thú này thân thể tớ lớn vô cùng, bốn bắp chân cường tráng vô cùng, thân hình rộng dài nhưng lại nhiều thịt mỡ (ý nói béo), cặp nanh sắt nhọn hai bên mũi như có thể đâm nát những thứ cản đường. Nếu từ khí tức mà nó tỏa ra để đánh giá thì đây chính kaf yêu thú lợn rừng nhị giải hậu kì sắp tiêla cận đỉnh phòng tương ứng với từ sĩ Trúc Cơ hậu kì đỉnh.
Thế nhưng lúc này, nó lại vô cùng chật vật, xương cốt toàn thân như muốn đứt gãy, trêи thân toàn những vết in của đòn tấn công vật lý. Điều đó chứng tỏ nó không phải là gặp yêu thú hay nhân loại dùng kiếm, thương hay quyền ... mà lại dùng vũ khí vô cùng hiếm gặp là cây gậy (gậy = bổng theo t nghĩ là z). Thân thể yêu thú run rẩy, ánh mắt e ngại mang theo nét sợ hãi nhìn chằm chằm vào 2 thân ảnh phía trước nhưng thật ra chỉ e sợ 1 người mà thôi bởi nó cảm nhận được một trong 2 kẻ đóa không có một chút từ vi gì.
Đối mặt với lợn rừng lúc này, gồm có một thiếu niên trẻ tuổi anh tuấn nhưng hai trong mắt lại trống không (sửa chút: chap trước MV không phải nhìn thấy HD mà là do thần thức của hắn thông quá hệ thống nhìn thấy nhé. Chứ main đã có mắt đâu mà nhìn :)) ) cùng với một thiếu nữ áo trắng xinh xắn vô cùng, nếu có từ sĩ năm đi ngang qua chắc chắn sẽ mê đắm vẻ đẹp của thiếu nữ này nhưng hiện tại chỉ cơ à 2 người cùng 1 còn yêu thú vô cùng chật vật mang thôi.
Trêи tay thiếu nữ chính là một cây gậy, nói đúng hơn là Thiên cấp pháp bảo "Đả Cảo Bổng".
Thiếu nữ này không ai khác chính là Hoàng Dung còn người thành niên kia chính là Mục Vân. Sau khi triệu hoán thành công Hoàng Dung, Mục Vân liền ngày đêm vui đùa với nàng nhưng điều hắn không ngờ rằng mặc dù Hoàng Dung ngây thơ trong việc nam nữ nên hắn có thể lừa nắm tay và chiếm chút tiện nghĩ của nàng nhưng bản thân hắn lâu lâu cũng bị nàng chơi cho một vố nặng, nếu không phải có hệ thống ràng buộc và độ hào cảm của nàng đối với vẫn tăng, Mục Vân chỉ sợ có ngày hắn chết dưới âm mưu quỷ kế của nàng.
Sau mười ngày đi chuyển trong U Ám rừng rậm, dưới kính nghiệm tán gái thời hiện đại mà hắn có, hào cảm của Hoàng Dung đối với hắn đã đạt 180/200 thành công tiến công vào nội tâm thiếu nữ của nàng. Thay vì xưng hô tỉ đệ như bạn đầu thì hắn gọi nàng là "Dung nhi" còn nàng thì kêu hắn một tiếng "ca ca" nghe soảng kɧօáϊ vô cùng.
Lúc này bản thân Hoàng Dung đang nhập tâm vào trận chiến, dù từ vì của nàng đã đạt tới Thuế Phàm cảnh còn từ vì của lợn rừng chỉ có nhị giải hậu kì nhưng nàng vẫn cẩn thần vô cùng bởi đây là khu vực của yêu thú, thậm chí có thể tồn tại yêu thú tứ giải mạnh mẽ hơn nàng nhiều. Chính vì vậy mỗi khi chiến đấu nàng phải đánh nhanh thắng nhanh để không đánh rắn động cỏ đến các yêu thú khác.
Đàn điền của nàng nhanh chóng vận chuyển Phong linh khí hoa thành linh lực, Mục Vân thấy Đả Cẩu Bổng của nàng dần trở nên nhỏ nhẹ vô cùng, bỗng Hoàng Dung kϊƈɦ hoạt linh kĩ, một gậy vung tới phía còn lợn rừng đang bị thương nhanh vô cùng, nếu không phải thần thức hệ thống trợ giúp chỉ sợ Hoàng Dung lên khi nào Mục Vân cũng không hề thấy được.
" Phốc!!!" Âm thành lãnh khốc xuất hiện tại, cơ thể lợn rừng liền ngã xuống, hơi thở của nó biến mất. Đây là nhị giai yêu thú thứ 3 biến mất trong rừng, vì Hoàng Dung và cả Mục Vân đều không có túi không giận, không giận hệ thống của Mục Vân chỉ chứa đồ của hệ thống, còn Vân Thiên họa đồ là pháp bảo không giận hắn dùng để tự luyện và là nơi hắn muốn đem làm nơi ở của hắn và thê tử sau này nên không muốn bỏ cái xác vào nên hai người họ chỉ đành cắt một ít thịt ở phần lưng rồi nướng lên ăn để tiếp tục cuộc hành trình.
Cơm nước xong xuôi, Mục Vân bắt đầu quá trình thể đục và kiểm trả thông tin của bản thân:
" Người chơi: Mục Vân
Tuổi: 16.
Thân phận: khí vận chỉ tử, người xuyên không.
Linh Căn: không
Tu vi: không.
Thần thể: không.
Huyết mạch: không.
Công pháp: không.
Võ kí: không.
Kí năng Thiên phú: không.
Pháp bảo: không.
Nữ nhân: không.
Nô ɭệ: không.
(thông tin khác được bỏ qua)"
Sau khi nhìn vào tư liệu của bản thân hắn, Mục Vân chỉ thở dài một tiếng, phải nói chủ nhân cũ của cơ thể quá thảm, là khí vận chi tử nhưng lại chưa hề được kϊƈɦ hoạt, nếu không phải do chính hắn xuyên không nhập vào cơ thể này cùng với sự trợ giúp của hệ thống thì bản thân Mục Vân cũng không biết khí vận chi tử là cái gì thậm chí còn chết trước khi tìm được khí vận đúng với mình. Nhưng thân là khí vận chi tử cũng đem lại cho Mục Vân rất nhiều lợi ích, nếu không phải mới kϊƈɦ hoạt nên cần nhiều thời gian tích lũy kèm với nguyên do vị diện này quá thấp thì có khi trêи đường đi Mục Vân đã nhặt không ít đồ khủng dành cho chính mình rồi.
Nhưng điều hắn khó chịu nhất chính là hiện tại hắn thoát khỏi Mục gia nhưng nhiệm vụ của hắn còn chưa đánh dấu hoàn thành, một lần nữa hắn lại nghi ngờ về chất lượng của hệ thống, nhiệm vụ đáng lẽ phải xong lại thông báo chưa hoàn thành.
Như biết được suy nghĩ của Mục Vân, một âm thanh máy móc vang lên trong đầu hắn:
" Do kí chủ rời khỏi Mục gia nhưng vẫn bị các thành viên trong Mục gia truy tìm nên nhiệm vụ vẫn chưa hoàn thành. Chỉ khi Mục gia xác nhận kí chủ biến mất hay đã chết thì nhiệm vụ mới được hoàn thành. Yêu cầu kí chủ không nên nghi ngờ bổn hệ thống nếu không sẽ bị trừng phạt thích đáng, thậm chí hệ thống sẽ đánh mất quyền làm chủ hệ thống của kí chủ và đi tìm chủ nhân mới."
Nghe vậy, Mục Vân một mặt mộng bức, hệ thống có thể tự tìm chủ nhân mới cho mình, điều đó chứng minh trước hắn có lẽ đã có không ít người được hệ thống lựa chọn, không biết có bao nhiêu nữ nhân được triệu hoán rồi.
Như nhìn thấy vẻ mặt của Mục Vân, Hoàng Dung ân cần hỏi:
" Vân ca ca, huynh cảm thấy khó chịu cái gì sao? Có cần Dung nhi giúp huynh không?"
" A! Huynh không sao, chỉ là nãy giờ huynh đang nhớ về hoàn cảnh của chính mình nên hơi khó chịu thôi."
Nghe được Hoàng Dung rất quan tâm mình, Mục Vân cũng yên lòng, hắn nghĩ hiện tại mình dù gì cũng đã xuyên không, trở thành một con người mới sống trong một thế giới mới, dù hiện tại không có tu vi nhưng với sự trợ giúp của hệ thống thì hắn cần suy nghĩ nhiều vậy chứ. Mục gia cho dù mạnh tới mấy cũng không chơi lại người chơi có hệ thống như hắn a! Chỉ cần hắn triệu hoán gần trăm lão bà rồi bồi dưỡng tình cảm, đợi các nàng tu luyện đến luyện hư thì Mục gia còn là thứ gì chứ. Còn hắn hiện tại nên cố gắng tìm mục tiêu chính là tìm nơi an toàn để bắt đầu quá trình triệu hoán cấm kị công pháp mà thôi. Nghĩ đến đây, lòng Mục Vân như rạo rực, kiếp trước thân là binh vương, tính hiếu chiến đã in sâu vào máu hắn. Kiếp này hắn xuyên qua thế giới tu tiên, hắn làm sao có thể cam tâm tình nguyện trở thành một nhân vật nhỏ bé bình thường chứ, hắn muốn bay lên thật cao, trở thành người mạnh nhất, có hàng trăm, hàng ngàn thiên hương quốc sắc lão bà để hưởng lạc. Với sự trợ giúp của hệ thống, hắn tin điều đó đối với hắn chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Xem ra bản thân mình phải bắt đầu bước lên con đường của những kẻ mạnh nhất rồi.
Nhìn thấy Mục Vân đang xuống tinh thần bỗng chốc trở nên vui vẻ, Hoàng Dung vô cùng thắc mắc nhưng cũng không muốn hỏi nhiều bởi vì nàng tôn trọng suy nghĩ của Mục Vân, nếu hắn chưa muốn nói với nàng thì nàng cũng không hỏi hắn, nàng có đôi lúc tinh ranh với trêu đùa Mục Vân nhưng bản thân nàng cũng vô cùng để tâm tới lời của hắn, nàng thấy so với những người mà nàng từng gặp thì Mục Vân lại mang một khí thái vô cùng đặc biệt, khiến nàng bị cuốn hút, càng ở lâu với hắn nàng càng thấy bản thân mình càng muốn bên cạnh hắn. Dù nhiều lần nàng trêu đùa Mục Vân nhưng hắn lại không tức giận mà vẫn quan tâm tới nàng thi thoảng còn dùng những lời lẽ mà nàng chưa từng nghe trước đây để châm chọc, khen ngợi nàng, điều đó càng khiến trái tim nàng càng rung động, cho đến khi nàng nhận ra mình đã thích hắn thì nàng đã lún quá sâu vào trong việc tình cảm. Dù Mục Vân không một chút tu vi nhưng nàng vẫn không hề chán ghét hắn, thậm chí không lúc nào nàng không nhớ tới hắn. Nếu để Mục Vân biết suy nghĩ của nàng lúc này thì hắn chắc chắn vui vẻ vô cùng, không phí công hắn dùng những lời tán gái nổi tiếng thời hiện đại với Hoàng Dung.
Thấy khuôn mặt Hoàng Dung đang đỏ bùng nhìn về phía mình,Mục Vân tranh thủ đứng dậy, không quên sờ mó Hoàng Dung để chiếm chút tiện nghi của nàng.
Hoàng Dung thấy Mục Vân làm bậy cũng không có ý ngăn cản chỉ "Ưm!!!" một tiếng. Âm thanh ấy như muốn đánh thức con thú hoang đang ngủ say trong Mục Vân nhưng hắn vẫn cố kìm nén lại bởi bây giờ vẫn chưa phải là lúc thích hợp. Vì vậy hắn dừng tay rồi nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn để kéo một Hoàng Dung đang bàng hoàng, ngại ngùng vào rừng sâu để tìm nơi thích hợp để giúp hắn mau chóng triệu hoán Cấm kị.
...........................
Tầm 1 tháng sau.
Hoàng Dung cùng Mục Vân đang tiến sâu vào trong hang động. Bọn hắn bây giờ vẫn đang ở trong trung tâm U Ám rừng rậm, suốt 1 tháng này nếu không có Hoàng Dung liên tục bảo vệ, Mục Vân chỉ sợ đã thành xương trắng từ đời nào rồi. Không những vậy độ hào cảm của Hoàng Dung cũng đã đạt tới 200/200 chính thức trở thành nữ nhân của Mục Vân nhưng cả hai vẫn chưa đột phá khâu cuối cùng. Không phải do Hoàng Dung sợ hãi bởi nàng đã sẵn sàng trao hết cho hắn dù nàng cũng không hiểu rõ chuyện nam nữ mà do Mục Vân muốn triệu hoán xong Cấm kị công pháp mới làm chuyện đó với Hoàng Dung, như thế mới khiến hắn cảm thấy mĩ mãn được.
Còn vì sao hắn lại chọn hang động này để làm nơi bế quan thì đó là do khi đi ngang qua đây, hệ thống đã nhắc nhở hắn trong chiếc hang này sở hữu một thứ cần thiết cho hắn, đó chính là một "Thiên địa dị bảo" xưng "Dị hỏa". Vì vậy để tìm kiếm và áp chế đạo dị hỏa này để dễ dàng hấp thụ, hệ thống khuyên Mục Vân nên lựa chọn triệu hoán và học tập công pháp ở ngay trong động bởi nơi đây cũng vô cùng khó tìm, linh khí đầy đủ, dễ dàng giấu đi dấu vết.
Còn về phía Hoàng Dung, hắn kêu với nàng rằng hắn có phương pháp để bản thân mình có linh căn vào tu luyện khiến Hoàng Dung vui vẻ vô cùng, khi hắn bảo nàng bảo vệ xung quanh khi hắn tu luyện thì nàng cũng chỉ tỏ ý thắc mắc nhưng cũng không hỏi mà chỉ ngoan ngoãn nhẹ gật đầu. Việc Hoàng Dung không hỏi cũng không khiến Mục Vân bất ngờ bởi trêи đường đi nhiều lần hắn để lộ những điều lạ nhưng Hoàng Dung vẫn không hỏi. Điều đó khiến hắn càng thêm yêu quý nàng.
Sau khi sắp xếp xong xuôi mọi việc, Mục Vân vào sâu trong hang động để bắt đầu triệu hoán Cấm kị công pháp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.