Hệ Thống Vạn Năng ! Ta Là Vương
Chương 95: Diệt Vong Thời Mạt Thế 14
Lãnh Thiên Băng
05/11/2019
Thế là cô cùng đám người Đình Lan bắt đầu quá trình tìm kiếm dung dịch đen , trên xe cô ngồi dựa vào ghế . Tử Khang cứ quấn lấy cô , đứa trẻ này tuy mới 7 tuổi nhưng lại nhìn hiểu lòng người . Có tương lai ...
" Dao Sương , tại sao cậu có thể bình lặng mà đến căn cứ vậy ? "
Diệp Cơ nhìn cô hỏi , cô lạnh nhạt
" May mắn thôi "
" Vậy ... A Phong thì sao ? "
" Không biết , tách ra rồi "
" Cậu bình an là tốt rồi "
Diệp Cơ mỉm cười nói , cô nhìn ra ngoài cửa . Trên chiếc xe lớn không khí trầm lặng , Đình Lan mệt mỏi dựa vào Chu Vũ , Di Anh thấy liền lo lắng
" Cậu có sao không ? "
" Tớ ... tớ ... hộc ... không sao ... "
Đình Lan gương mặt nóng bừng , hơi thở cũng nóng theo . Chu Vũ đưa tay chạm vào mặt Đình Lan , nói
" Bị sốt rồi , đây là triệu chứng khi virut não chưa hoàn toàn bị loại bỏ . Đưa thuốc đây "
Di Anh hoảng hốt đưa thuốc cho Đình Lan , Diệp Cơ nhìn xuống cắn môi . Tử Khang bĩu môi nói
" Đáng đời , nhân quả báo ứng "
Di Anh nghe thấy liền trừng Tử Khang
" Mày nói gì đó "
" Không phải sao ? Chị ta bỏ lại chị Dao Sương , chị ta là người xấu "
" Mày ... "
" Đủ ... hộc ... rồi ... tớ không ... sao "
Đình Lan nắm tay Di Anh , lắc đầu . Tử Khang bĩu môi ngồi ngay ngắn lại . Tử Ân nhìn qua kiến chiếu hậu
" Có cần nghỉ ngơi một chút không ? "
" Không ... cần ... ! Cảm ... ơn vì đã ... cứu em "
Đình Lan khó khăn nói , Tử Ân không nói gì chăm chú lái xe . Ánh mặt trời bị mây che phủ , trên đường xuất hiện những con zoombie lác đác đi . Mọi người đề phòng nhìn chúng , Tử Ân ấn vào một nút đỏ . Xe tự động trang bị súng ở đầu xe bắn về phía trước . Âu Nghi thấy liền thở phào
" May mà tiến sĩ đã trang bị vũ khí vào xe cho mình "
Cô cầm lấy cây súng , hạ kính xe bắn vào những con zoombie đó . Mùi hôi thối xộc vào mũi bọn cô , cô lập tức đóng cửa lại . Từ bầu trời 2 con zoombie biến dị xuất hiện , ánh nắng chiếu vào cũng không khiến bọn chúng đau đớn . Một con nhảy lên nốc xe đập đập , mọi người hoảng hốt . Tử Ân lượn xe qua lại cố đẩy nó xuống nhưng không thành , còn một con bám vào kính trước che đi tầm nhìn để lái . Thân ảnh kinh tởm máu me , làn da khô cằn màu xanh dương , Diệp Cơ sợ hãi nhìn nó , con zoombie cứ đưa tay đập mạnh vào xe . Tử Ân không thấy đường lái liền thắng gấp lại
Kétttttt
Âu Nghi lo lắng nói
" Làm sao đây ? "
Binh binh bốp bốp ...
Tử Ân nhìn đến nói
" Chúng là zoombie biến dị , cứ tiếp tục sẽ phá hủy xe mất . Tất cả đi xuống "
Thế là bọn cô bung cửa chạy ra ngoài , hai con zoombie rời khỏi xe lơ lửng nhìn bọn cô .
- Grừ ... Gràoooo
Cô đưa súng lên bắn về phía chúng , con zoombie cảm nhận được cái đau trên đầu liền nhìn qua cô . Di Anh tạo ra nước tấn công nhưng không hiệu quả ...
" Làm gì đây , chúng mạnh quá "
Diệp Cơ lo lắng , Tử Ân xè tay tạo ra quả cầu sét đánh về phía một con zoombie khiến nó ngả nhào trên đất
- Rốngggggg ... Grào ....
Con zoombie tức giận xông tới phía Tử Ân , cô dúng quả bom chội vào nó .
Bùm !
Con zoombie thân hình cháy đen , cô nhanh tay bắn một viên đạn vào não nó . Mọi người kinh ngạc , con zoombie còn lại điên cuồng dữ tợn nhìn qua cô
- Grừ ... rốngggg
Đình Lan ngả trong lòng Chu Vũ nhìn thấy , ánh mắt hiện lên chán ghét . Cô chội quả bom vào con zoombie đó nhưng nó nhanh chóng chạy đi . Quả bom nổ tung giữa không trung , mọi người đều né ra . Âu Nghi sợ hãi
" Con này thông minh hơn con trước "
Cô nhìn đến nheo mắt lại , Tử Ân dùng tia sét đánh vào nó nhưng cũng bị né đi . Từ phía xa một con khác bay tới , là một con zoombie nữ . Mái tóc dài rối bù , da khồ hằn nứt nẻ . Phần thịt đã bị mất một cánh tay với một nữa người , chỉ chừa ra bộ xương trắng và máu dính vào
- Gràoooo ... khèeeeee
Con zoombie đó dữ tợn lè lưỡi , Diệp Cơ sợ hãi mép vào người cô
" Lại một con zoombie biến dị nữa "
Âu Nghi nhìn đến chĩa súng về phía con zoombie nữ , bắn mấy phát liên tục vào đầu nó . Nhưng khi định hình lại thì con zoombie đã ở trước mặt Âu Nghi . Bàn tay đưa lên đánh Âu Nghi văng ra
- Khèee ... Gràooo
Mọi người kinh ngạc , con zoombie kia rống lên như tung hô . Diệp Cơ nói
" Con zoombie nữ này còn mạnh hơn cả hai con trước "
Cô dùng bom ném vào con zoombie nữ , nó bắt lấy chọi lại chỗ cô
( Bà mẹ mày khôn dữ ( ̄- ̄) ••• )
Cô kinh ngạc nắm lấy eo Diệp Cơ nhảy ra
Bùm !
- Rốnggggggg
- Gràooooo ... grừ ...
Hai con zoombie gào rống đủ kiểu , cô ho khan quơ tay cho khói tan đi . Tiểu Hắc bay bên cạnh cô
" Chủ nhân không sao chứ ? "
' Không sao '
Chu Vũ nhìn đến nheo mài , đáy mắt hiện lên tàn bạo trừng con zoombie nữ . Lấy một cây súng dài tân tiến bắn liên tục vào nó . Con zoombie nữ không né đi , nhưng lại bị ngã xuống đất . Cây súng đó xem ra có công dụng một chút ...
- Rốnggggggg
- Gràoooo
Con zoombie nữ ngã xuống , một mặt dây chuyền văng ra . Cô đưa súng lên định bắn vào đầu nó thì Tử Khang chạy lên
" Mẹ ... mẹ "
Mọi người kinh hãi , Âu Nghi chạy đến cản Tử Khang lại
" Em làm gì vậy ? "
" Mẹ ... là mẹ ... mẹ "
Tử Khang nước mắt chảy dài , nhìn mặt dây chuyền có hình của một người phụ nữ và một đứa trẻ tầm 5 tuổi đang vui vẻ bên nhau . Cô không quan tâm chuẩn bị bóp cò , Tử Khang nhìn thấy liền đẩy Âu Nghi ra chạy lại chắn trước mặt con zoombie nữ
" Đừng bắn mẹ em ... đừng bắn mẹ ... "
Mọi người kinh ngạc , Diệp Cơ nói
" Mẹ em giờ là zoombie , em sẽ bị giết đó "
Âu Nghi nhìn đến lo lắng
" Phải đó Tử Khang , mau qua đây "
" Không ! Mẹ là mẹ của em , không cho mấy chị giết mẹ "
Con zoombie nữ đưa tay ra bóp cổ Tử Khang đưa lên giữa không trung , mọi người kinh ngạc . Cô bóp cò súng bắn liên tục nhưng con zoombie nữ đều né được . Tử Khang bị ngợp thở lại còn lắc lư qua lại liền khó chịu . Tử Khang bị nâng lên lơ lửng giữa không trung
" M ... mẹ .... "
Nước mắt chảy xuống , gương mặt Tử Khang đỏ bừng . Con zoombie nữ càng siết mạnh hơn , Âu Nghi chạy đến muốn cứu Tử Khang thì bị con zoombie kia đánh ngả
Bịch !
Cô bắn liên tục vào con zoombie nữ nhưng đều không xi nhê gì nó , Tử Khang sắp chịu không nổi liền cố gắng gằn từng chữ
" ... M ... Ẹ .... C...ON ... NHỚ ... MẸ ... "
Con zoombie ngơ ngác nhìn Tử Khang , dung nhan ghê tởm bốc lên mùi hôi thối có chút gì đó sững sờ . Nhìn vào đôi mắt Tử Khang , sau đó dần dần buông xuống . Tử Khang ngả trên mặt đất , Diệp Cơ chạy lại ôm lấy Tử Khang . Con zoombie nữ cứ tiếp tục nhìn chăm chăm Tử Khang , con zoombie kia thấy liền rống lên
- Gràooo .... grừ ...
Nhưng con zoombie nữ lại không quan tâm khiến nó tức giận , nhào tới muốn giết Diệp Cơ và Tử Khang . Zoomboe nữ thấy liền đá nó một cái
- Rốngggggg ... khèeeee
- Gràoooo ...
Bọn chúng điên cuồng dữ tợn nhìn nhau , sau đó lao vào đánh nhau . Tử Khang nhìn đến nức nở
" Mẹ ... "
Khi hai con zoombie đang đánh nhau , cô liền đưa súng lên nhắm vào đầu con zoombie kia bắn . Não văng ra khắp nơi , zoombie nữ đứng trên mặt đất quay lại nhìn Tử Khang . Từ từ bước tới ...
Di Anh nhìn đến , nhân cơ hội đưa tay tạo ra một mũi tên băng xuyên qua đầu zoombie nữ . Tử Khang kinh ngạc nhìn con zoombie nữ từ từ ngã xuống .
" MẸ !!!!!!! "
Tử Khang chạy lại , nước mắt rơi xuống . Mọi người sững sờ , Âu Nghi tức giận nhìn qua Di Anh
" Cô làm gì vậy hả ? "
" Thì như mày thấy đó "
Tử Khang khóc lóc lay lay người mẹ mình
" Mẹ , đừng bỏ con ... mẹ "
Zoombie mữ đưa tay run rẩy lên muốn chạm vào mặt Tử Khang , cơ miệng khó khăn mở ra , run lẩy bẩy
" ... C.... co...con .... t...tr...a.....i ... "
Nước mắt zoombie nữ chảy xuống , đau đớn
" X....xi...xin ... lô...ỗi ... "
Bàn tay rớt xuống , Tử Khang nhìn mẹ mình không còn cử động liền khóc to
" Mẹ ... tỉnh lại đi ... Mẹ !!!!!! "
Cô lạnh nhạt nhìn , Tiểu Hắc bên cạnh cô nói
" Thật phiền phức "
' Hừ ! Nếu là tiểu Bát Đản thì nãy giờ nó cầm khăn lau nước mắt sướt mướt rồi '
Cô nhếch môi cười lạnh , bước đến cúi người nhặt mặt dây chuyền lên lau . Nhìn Tử Khang đang khóc , đưa cho nó
" Nín đi "
Tử Khang ngước lên , cô nâng nhẹ mắt kính
" Đứa trẻ nào rồi cũng rời xa cha mẹ , sống tốt là được "
Tử Khang nước mắt chảy dài , nhào đến ôm cô
" Oa ... oa .... "
Đôi mắt sau chiếc kính của cô hiện lên khó chịu , Tiểu Hắc bên cạnh nhìn thấy cũng không nói gì . Tử Ân nhìn đến cô , đôi mắt lạnh lùng xẹt qua ánh sáng ...
_________________
Sau khi chôn cất cho mẹ của Tử Khang , bọn cô liền tìm một chỗ nghỉ chân ăn uống . Tử Khang vẫn trầm ngâm ngồi đó không nói năn gì , Âu Nghi lo lắng
" Em ăn chút gì đi , đừng bướng bỉnh nữa "
" ... "
Tử Khang không trả lời , Di Anh nhìn đến khó chịu . Vừa ăn vừa nói
" Con trai gì đâu mà yếu đuối "
" Đủ rồi ! Cô còn nói nữa sao ? Cô là người bắn mẹ của em ấy mà còn giở giọng đó à ? "
Âu Nghi tức giận nói , Di Anh khinh bỉ lấy ra một viên Tinh Thạch lớn ngắm nghía
" Cũng chỉ là một con thây ma , chết cũng đáng "
" Cô ... Cô rõ ràng là chán ghét Tử Khang mắng Đình Lan nên mới trả thù riêng "
Âu Nghi tức giận , cô đứng lên bước qua phía chỗ Di Anh đang ngắm nghía viên Tinh Thạch . Đưa tay giật lấy , Di Anh thấy báo vật bị mất liền nhìn qua cô điên tiếc lên
" Cô làm cái quần gì vậy hả ? "
Cô lạnh nhạt liếc qua Di Anh , quăng viên Tinh Thạch về phía Tử Khang . Di Anh nổi điên lên
" Cô muốn chết phải không ? "
Cô không trả lời bước đi , Di Anh nhìn thấy liền vung tay tạo ra ma pháp băng đánh về phía cô .
Khi những mũi tên băng sắp lao tới thì một bàn tay kéo cô lại né đi , mọi người kinh ngạc nhìn Chu Vũ . Di Anh sững sờ
" Phong Dương thiếu "
Chu Vũ đôi mắt tàn độc nhìn Di Anh , thả cô ra bước đến cô ta đá một phát khiến Di Anh ngả trên mặt đất
" Tôi thấy cô đủ rồi đó "
Lời nói của Chu Vũ âm tàn khiến Di Anh sợ hãi run lên . Đình Lan ở phía sau cánh cửa nhìn thấy liền tức giận nghiến răng gằng từng chữ .
" Bạch ! Dao ! Sương ! "
________________
Buổi tối :
Cô nằm ngủ trên chiếc giường , màn đêm bí ẩn khiến mọi thứ trở nên quỷ dị . Cô đứng giữa bóng tối , quả cầu ánh sáng lần nữa xuất hiện , tiếp đến là quả cầu màu đen . Hai quả cầu xoay vòng phát ra sức mạnh cường đại , cô lạnh lẽo vươn tay muốn bắt lấy chúng nhưng lại không được
" BÓNG TỐI VÀ ÁNH SÁNG LÀ HAI THỨ TRÁI LẬP .... "
Quả cầu màu đen xuyên qua người cô , đôi mắt cô mở to . Một đạo quang sắc lạnh hạ xuống giữa màn đêm , nhắm vào cô mà dứt khoát ...
" Dao Sương , tại sao cậu có thể bình lặng mà đến căn cứ vậy ? "
Diệp Cơ nhìn cô hỏi , cô lạnh nhạt
" May mắn thôi "
" Vậy ... A Phong thì sao ? "
" Không biết , tách ra rồi "
" Cậu bình an là tốt rồi "
Diệp Cơ mỉm cười nói , cô nhìn ra ngoài cửa . Trên chiếc xe lớn không khí trầm lặng , Đình Lan mệt mỏi dựa vào Chu Vũ , Di Anh thấy liền lo lắng
" Cậu có sao không ? "
" Tớ ... tớ ... hộc ... không sao ... "
Đình Lan gương mặt nóng bừng , hơi thở cũng nóng theo . Chu Vũ đưa tay chạm vào mặt Đình Lan , nói
" Bị sốt rồi , đây là triệu chứng khi virut não chưa hoàn toàn bị loại bỏ . Đưa thuốc đây "
Di Anh hoảng hốt đưa thuốc cho Đình Lan , Diệp Cơ nhìn xuống cắn môi . Tử Khang bĩu môi nói
" Đáng đời , nhân quả báo ứng "
Di Anh nghe thấy liền trừng Tử Khang
" Mày nói gì đó "
" Không phải sao ? Chị ta bỏ lại chị Dao Sương , chị ta là người xấu "
" Mày ... "
" Đủ ... hộc ... rồi ... tớ không ... sao "
Đình Lan nắm tay Di Anh , lắc đầu . Tử Khang bĩu môi ngồi ngay ngắn lại . Tử Ân nhìn qua kiến chiếu hậu
" Có cần nghỉ ngơi một chút không ? "
" Không ... cần ... ! Cảm ... ơn vì đã ... cứu em "
Đình Lan khó khăn nói , Tử Ân không nói gì chăm chú lái xe . Ánh mặt trời bị mây che phủ , trên đường xuất hiện những con zoombie lác đác đi . Mọi người đề phòng nhìn chúng , Tử Ân ấn vào một nút đỏ . Xe tự động trang bị súng ở đầu xe bắn về phía trước . Âu Nghi thấy liền thở phào
" May mà tiến sĩ đã trang bị vũ khí vào xe cho mình "
Cô cầm lấy cây súng , hạ kính xe bắn vào những con zoombie đó . Mùi hôi thối xộc vào mũi bọn cô , cô lập tức đóng cửa lại . Từ bầu trời 2 con zoombie biến dị xuất hiện , ánh nắng chiếu vào cũng không khiến bọn chúng đau đớn . Một con nhảy lên nốc xe đập đập , mọi người hoảng hốt . Tử Ân lượn xe qua lại cố đẩy nó xuống nhưng không thành , còn một con bám vào kính trước che đi tầm nhìn để lái . Thân ảnh kinh tởm máu me , làn da khô cằn màu xanh dương , Diệp Cơ sợ hãi nhìn nó , con zoombie cứ đưa tay đập mạnh vào xe . Tử Ân không thấy đường lái liền thắng gấp lại
Kétttttt
Âu Nghi lo lắng nói
" Làm sao đây ? "
Binh binh bốp bốp ...
Tử Ân nhìn đến nói
" Chúng là zoombie biến dị , cứ tiếp tục sẽ phá hủy xe mất . Tất cả đi xuống "
Thế là bọn cô bung cửa chạy ra ngoài , hai con zoombie rời khỏi xe lơ lửng nhìn bọn cô .
- Grừ ... Gràoooo
Cô đưa súng lên bắn về phía chúng , con zoombie cảm nhận được cái đau trên đầu liền nhìn qua cô . Di Anh tạo ra nước tấn công nhưng không hiệu quả ...
" Làm gì đây , chúng mạnh quá "
Diệp Cơ lo lắng , Tử Ân xè tay tạo ra quả cầu sét đánh về phía một con zoombie khiến nó ngả nhào trên đất
- Rốngggggg ... Grào ....
Con zoombie tức giận xông tới phía Tử Ân , cô dúng quả bom chội vào nó .
Bùm !
Con zoombie thân hình cháy đen , cô nhanh tay bắn một viên đạn vào não nó . Mọi người kinh ngạc , con zoombie còn lại điên cuồng dữ tợn nhìn qua cô
- Grừ ... rốngggg
Đình Lan ngả trong lòng Chu Vũ nhìn thấy , ánh mắt hiện lên chán ghét . Cô chội quả bom vào con zoombie đó nhưng nó nhanh chóng chạy đi . Quả bom nổ tung giữa không trung , mọi người đều né ra . Âu Nghi sợ hãi
" Con này thông minh hơn con trước "
Cô nhìn đến nheo mắt lại , Tử Ân dùng tia sét đánh vào nó nhưng cũng bị né đi . Từ phía xa một con khác bay tới , là một con zoombie nữ . Mái tóc dài rối bù , da khồ hằn nứt nẻ . Phần thịt đã bị mất một cánh tay với một nữa người , chỉ chừa ra bộ xương trắng và máu dính vào
- Gràoooo ... khèeeeee
Con zoombie đó dữ tợn lè lưỡi , Diệp Cơ sợ hãi mép vào người cô
" Lại một con zoombie biến dị nữa "
Âu Nghi nhìn đến chĩa súng về phía con zoombie nữ , bắn mấy phát liên tục vào đầu nó . Nhưng khi định hình lại thì con zoombie đã ở trước mặt Âu Nghi . Bàn tay đưa lên đánh Âu Nghi văng ra
- Khèee ... Gràooo
Mọi người kinh ngạc , con zoombie kia rống lên như tung hô . Diệp Cơ nói
" Con zoombie nữ này còn mạnh hơn cả hai con trước "
Cô dùng bom ném vào con zoombie nữ , nó bắt lấy chọi lại chỗ cô
( Bà mẹ mày khôn dữ ( ̄- ̄) ••• )
Cô kinh ngạc nắm lấy eo Diệp Cơ nhảy ra
Bùm !
- Rốnggggggg
- Gràooooo ... grừ ...
Hai con zoombie gào rống đủ kiểu , cô ho khan quơ tay cho khói tan đi . Tiểu Hắc bay bên cạnh cô
" Chủ nhân không sao chứ ? "
' Không sao '
Chu Vũ nhìn đến nheo mài , đáy mắt hiện lên tàn bạo trừng con zoombie nữ . Lấy một cây súng dài tân tiến bắn liên tục vào nó . Con zoombie nữ không né đi , nhưng lại bị ngã xuống đất . Cây súng đó xem ra có công dụng một chút ...
- Rốnggggggg
- Gràoooo
Con zoombie nữ ngã xuống , một mặt dây chuyền văng ra . Cô đưa súng lên định bắn vào đầu nó thì Tử Khang chạy lên
" Mẹ ... mẹ "
Mọi người kinh hãi , Âu Nghi chạy đến cản Tử Khang lại
" Em làm gì vậy ? "
" Mẹ ... là mẹ ... mẹ "
Tử Khang nước mắt chảy dài , nhìn mặt dây chuyền có hình của một người phụ nữ và một đứa trẻ tầm 5 tuổi đang vui vẻ bên nhau . Cô không quan tâm chuẩn bị bóp cò , Tử Khang nhìn thấy liền đẩy Âu Nghi ra chạy lại chắn trước mặt con zoombie nữ
" Đừng bắn mẹ em ... đừng bắn mẹ ... "
Mọi người kinh ngạc , Diệp Cơ nói
" Mẹ em giờ là zoombie , em sẽ bị giết đó "
Âu Nghi nhìn đến lo lắng
" Phải đó Tử Khang , mau qua đây "
" Không ! Mẹ là mẹ của em , không cho mấy chị giết mẹ "
Con zoombie nữ đưa tay ra bóp cổ Tử Khang đưa lên giữa không trung , mọi người kinh ngạc . Cô bóp cò súng bắn liên tục nhưng con zoombie nữ đều né được . Tử Khang bị ngợp thở lại còn lắc lư qua lại liền khó chịu . Tử Khang bị nâng lên lơ lửng giữa không trung
" M ... mẹ .... "
Nước mắt chảy xuống , gương mặt Tử Khang đỏ bừng . Con zoombie nữ càng siết mạnh hơn , Âu Nghi chạy đến muốn cứu Tử Khang thì bị con zoombie kia đánh ngả
Bịch !
Cô bắn liên tục vào con zoombie nữ nhưng đều không xi nhê gì nó , Tử Khang sắp chịu không nổi liền cố gắng gằn từng chữ
" ... M ... Ẹ .... C...ON ... NHỚ ... MẸ ... "
Con zoombie ngơ ngác nhìn Tử Khang , dung nhan ghê tởm bốc lên mùi hôi thối có chút gì đó sững sờ . Nhìn vào đôi mắt Tử Khang , sau đó dần dần buông xuống . Tử Khang ngả trên mặt đất , Diệp Cơ chạy lại ôm lấy Tử Khang . Con zoombie nữ cứ tiếp tục nhìn chăm chăm Tử Khang , con zoombie kia thấy liền rống lên
- Gràooo .... grừ ...
Nhưng con zoombie nữ lại không quan tâm khiến nó tức giận , nhào tới muốn giết Diệp Cơ và Tử Khang . Zoomboe nữ thấy liền đá nó một cái
- Rốngggggg ... khèeeee
- Gràoooo ...
Bọn chúng điên cuồng dữ tợn nhìn nhau , sau đó lao vào đánh nhau . Tử Khang nhìn đến nức nở
" Mẹ ... "
Khi hai con zoombie đang đánh nhau , cô liền đưa súng lên nhắm vào đầu con zoombie kia bắn . Não văng ra khắp nơi , zoombie nữ đứng trên mặt đất quay lại nhìn Tử Khang . Từ từ bước tới ...
Di Anh nhìn đến , nhân cơ hội đưa tay tạo ra một mũi tên băng xuyên qua đầu zoombie nữ . Tử Khang kinh ngạc nhìn con zoombie nữ từ từ ngã xuống .
" MẸ !!!!!!! "
Tử Khang chạy lại , nước mắt rơi xuống . Mọi người sững sờ , Âu Nghi tức giận nhìn qua Di Anh
" Cô làm gì vậy hả ? "
" Thì như mày thấy đó "
Tử Khang khóc lóc lay lay người mẹ mình
" Mẹ , đừng bỏ con ... mẹ "
Zoombie mữ đưa tay run rẩy lên muốn chạm vào mặt Tử Khang , cơ miệng khó khăn mở ra , run lẩy bẩy
" ... C.... co...con .... t...tr...a.....i ... "
Nước mắt zoombie nữ chảy xuống , đau đớn
" X....xi...xin ... lô...ỗi ... "
Bàn tay rớt xuống , Tử Khang nhìn mẹ mình không còn cử động liền khóc to
" Mẹ ... tỉnh lại đi ... Mẹ !!!!!! "
Cô lạnh nhạt nhìn , Tiểu Hắc bên cạnh cô nói
" Thật phiền phức "
' Hừ ! Nếu là tiểu Bát Đản thì nãy giờ nó cầm khăn lau nước mắt sướt mướt rồi '
Cô nhếch môi cười lạnh , bước đến cúi người nhặt mặt dây chuyền lên lau . Nhìn Tử Khang đang khóc , đưa cho nó
" Nín đi "
Tử Khang ngước lên , cô nâng nhẹ mắt kính
" Đứa trẻ nào rồi cũng rời xa cha mẹ , sống tốt là được "
Tử Khang nước mắt chảy dài , nhào đến ôm cô
" Oa ... oa .... "
Đôi mắt sau chiếc kính của cô hiện lên khó chịu , Tiểu Hắc bên cạnh nhìn thấy cũng không nói gì . Tử Ân nhìn đến cô , đôi mắt lạnh lùng xẹt qua ánh sáng ...
_________________
Sau khi chôn cất cho mẹ của Tử Khang , bọn cô liền tìm một chỗ nghỉ chân ăn uống . Tử Khang vẫn trầm ngâm ngồi đó không nói năn gì , Âu Nghi lo lắng
" Em ăn chút gì đi , đừng bướng bỉnh nữa "
" ... "
Tử Khang không trả lời , Di Anh nhìn đến khó chịu . Vừa ăn vừa nói
" Con trai gì đâu mà yếu đuối "
" Đủ rồi ! Cô còn nói nữa sao ? Cô là người bắn mẹ của em ấy mà còn giở giọng đó à ? "
Âu Nghi tức giận nói , Di Anh khinh bỉ lấy ra một viên Tinh Thạch lớn ngắm nghía
" Cũng chỉ là một con thây ma , chết cũng đáng "
" Cô ... Cô rõ ràng là chán ghét Tử Khang mắng Đình Lan nên mới trả thù riêng "
Âu Nghi tức giận , cô đứng lên bước qua phía chỗ Di Anh đang ngắm nghía viên Tinh Thạch . Đưa tay giật lấy , Di Anh thấy báo vật bị mất liền nhìn qua cô điên tiếc lên
" Cô làm cái quần gì vậy hả ? "
Cô lạnh nhạt liếc qua Di Anh , quăng viên Tinh Thạch về phía Tử Khang . Di Anh nổi điên lên
" Cô muốn chết phải không ? "
Cô không trả lời bước đi , Di Anh nhìn thấy liền vung tay tạo ra ma pháp băng đánh về phía cô .
Khi những mũi tên băng sắp lao tới thì một bàn tay kéo cô lại né đi , mọi người kinh ngạc nhìn Chu Vũ . Di Anh sững sờ
" Phong Dương thiếu "
Chu Vũ đôi mắt tàn độc nhìn Di Anh , thả cô ra bước đến cô ta đá một phát khiến Di Anh ngả trên mặt đất
" Tôi thấy cô đủ rồi đó "
Lời nói của Chu Vũ âm tàn khiến Di Anh sợ hãi run lên . Đình Lan ở phía sau cánh cửa nhìn thấy liền tức giận nghiến răng gằng từng chữ .
" Bạch ! Dao ! Sương ! "
________________
Buổi tối :
Cô nằm ngủ trên chiếc giường , màn đêm bí ẩn khiến mọi thứ trở nên quỷ dị . Cô đứng giữa bóng tối , quả cầu ánh sáng lần nữa xuất hiện , tiếp đến là quả cầu màu đen . Hai quả cầu xoay vòng phát ra sức mạnh cường đại , cô lạnh lẽo vươn tay muốn bắt lấy chúng nhưng lại không được
" BÓNG TỐI VÀ ÁNH SÁNG LÀ HAI THỨ TRÁI LẬP .... "
Quả cầu màu đen xuyên qua người cô , đôi mắt cô mở to . Một đạo quang sắc lạnh hạ xuống giữa màn đêm , nhắm vào cô mà dứt khoát ...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.