Hệ Thống Vạn Năng ! Ta Là Vương
Chương 75: Thế Giớ Tu Tiên 20
Lãnh Thiên Băng
12/10/2019
Cạch !
Cửa phòng mở ra , cô nhìn lên bầu trời cũng đã là buổi trưa . Quái y cũng từ phòng đi ra nói
" Ta qua chỗ hoàng hậu xem . Ngươi học rất nhanh , lần sau chúng ta tiếp tục "
Cô gật nhẹ đầu , sau đó bước lại một cái cây . Bóng mát với cơn gió lướt qua ... Từ ngày cô ra điều kiện với hoàng hậu đã 5 ngày . Các trưởng lão cũng dần khôi phục . Tai tiếng về Ái Linh cũng bị thiên hạ nói ra nói vào , nàng ta không còn dám ra ngoài gặp ai . Mấy ngày nay đều không có động tĩnh ... Nói về Băng Tâm cũng ít khi ra ngoài . Còn hoàng thượng lại chậm trễ phán xét đúng như điều kiện . Tình trạng của hoàng hậu đã khá hơn , độc gần như giải xong ...
Còn cô , mấy bữa nay cô cùng Quái y nghiên cứu y thuật , kiến thức của cô đã tiến thêm 1 bậc . Cô đứng trước gió , khóe môi vươn lên nở nụ cười nhạt
" Lãnh tỷ tỷ "
Cô xoay lại liền nhìn thấy Xuân Đào đang hớt hải
" Có chuyện gì ? "
Xuân Đào chống hai tay lên đùi thở , mồ hôi chảy ra
" Muội ... muội muội tỷ cùng ... cùng Song Thành thuộc hạ của công chúa đánh nhau "
Cô không nói gì , cùng Xuân Đào đi đến chỗ nàng ta nói . Cô nhìn đến Băng Tâm đang sống chết với Song Thành . Mũi kiếm sắt bén tỏa sáng , những quả cầu đất đánh tới Song Thành . Song Song đứng nhìn hỗ trợ cho Song Thành . Cô lạnh nhạt lên tiếng
" Băng Tâm ! "
Băng Tâm nhìn thấy cô cũng không dừng lại , nói
" Tỷ tỷ ! Tỷ đừng vào đây , nguy hiểm lắm "
" Ngươi lại gây chuyện ? "
Cô đứng đó hỏi , Song Thành giọng nói mang theo căm phẫn
" Nàng ta hại chủ nhân ta , ta phải giết chết nàng ta "
" Câm mồm ! Một tên như ngươi có tư cách gì nói ta ? Ta hại hay không liên quan gì tới một con chó như ngươi "
Băng Tâm không khách khí nói , Song Thành tức giận lao mũi kiếm về phía Băng Tâm . Cô nhìn đến , đôi mắt sau mảnh vải hiện lên ánh sáng lạnh , nhìn cuộc chiến
" Lãnh tỷ tỷ , tỷ không ra cản ? "
" Không cần "
Song Thành chĩa kiếm về phía Băng Tâm , Băng Tâm định đưa kiếm lên đỡ . Cô đứng cách xa , bàn tay cầm viên đá đánh vào chân Băng Tâm khiến Băng Tâm lảo đảo . Nhưng khi mũi kiếm của Song Thành sắp đâm xuyên bụng Băng Tâm thì Song Thành kinh ngạc , quơ kiếm đi . Băng Tâm nhìn thấy liền vung kiếm chém vào lưng Song Thành một nhát , Song Song chạy lại
" Ca ! Ca , huynh không sao chứ ? "
Song Thành đưa tay dịnh vai , vết chém sau lưng rỉ máu . Song Thành gương mặt nhợt nhạt , một chân khụy xuống nhìn lên Băng Tâm đang bước tới gần .
" Cũng chỉ là một con chó trung thành . Hở một cái là sủa , không mỏi miệng sao ? "
Lời nói Băng Tâm khinh miệt , Song Thành quay đi không nói gì . Song Song nước mắt chảy dài
" Sao ngươi nhẫn tâm như vậy ? Sao ngươi lại muốn giết ca ? "
" Do hắn chọc giận ta "
" Lúc ngươi bị công chúa đánh , ca đã giúp ngươi . Sao ngươi lại lấy oán báo ân ? "
Băng Tâm nhếch môi
" Ta cần hắn giúp sao ? "
Lời nói Băng Tâm lạnh lẽo , bỗng từ xa Huyền Hàn chạy tới . Hàng mài nheo lại
" Có chuyện gì "
Băng Tâm nhìn đến gương mặt liền dịu lại , Song Thành nhìn đến đáy mắt xẹt qua tia đau lòng . Huyền Hàn nhìn qua cô , phút chốc sát khí nổi lên . Xuân Đào thấy liền đứng lên một bước chắn cho cô
" Huyền ca ca "
Giọng nói Băng Tâm vui vẻ , Huyền Hàn nhìn đến lạnh lùng , như ác quỷ tức giận nói
" Ngươi còn mặt mũi gọi ta là Huyền ca ca ? Ngươi hãm hại người ta yêu , ta thật muốn giết chết ngươi "
Băng Tâm sững người , bàn tay siết chặt lại .
" Ta thích huynh ... "
" Thích ta ? Thích ta mà lại hại người ta yêu ? Lòng dạ ngươi thật độc ác , ta không cần nữ nhân dơ bẩn như ngươi "
Huyền Hàn nổi giận , nước mắt Băng Tâm chảy xuống
" Tại sao ? Nàng ta có gì tốt ? Sao huynh phải phí tâm vì nàng ta chứ ? "
" Ta yêu nàng ấy , còn ngươi . Ngươi hại nàng ấy thì chính là kẻ thù của ta "
" Nhưng ... nàng ta đã mất đi trong sạch ? "
Băng Tâm ngẩn người , giọng nói run rẩy hỏi
" Ta không quan tâm , ta có thể ở bên Linh nhi thì dù nàng ấy có bao nhiêu nam nhân ta cũng không màng "
Huyền Hàn quyết tuyệt nói , Băng Tâm đau lòng . Bản thân như không đứng vững , Huyền Hàn vươn tay . Một thanh kiếm xuất hiện
" Hôm nay ta sẽ báo thù cho Linh nhi . Dùng máu của ngươi rửa sạch thanh danh nàng "
Băng Tâm trợn mắt , Huyền Hàn chĩa kiếm bay về phía Băng Tâm vẫn đứng yên . Đôi mắt vô tình , ánh sáng lạnh xẹt qua dưới bầu trời .
Phập !
Máu văng ra tung tóe , Băng Tâm kinh hãi nhìn thanh kiếm đang xuyên qua người Song Thành . Hắn chắn trước mặt Băng Tâm , máu chảy xuống . Cô nhìn đến nhếch môi , Huyền Hàn kinh ngạc rút kiếm ra
" Song Thành , ngươi làm gì ? "
Phịch !
Song Thành ngã quỵ trên mặt đất , giọng nói yếu ớt
" Tha ... cho nàng ... "
Băng Tâm đưa tay run rẩy , ngồi xuống
" Tại ... tại sao ? Ngươi ngốc như vậy ? Tại sao lại đỡ thay ta ? "
Song Song bên cạnh đưa tay bịt miệng , nước mắt chảy dài nói không ra lời . Song Thành đưa tay đầy máu muốn chạm vào mặt Băng Tâm nhưng khi gần đến thì dừng lại
" Ta ... yêu nàng ... "
Băng Tâm kinh ngạc , hoảng sợ nói
" N... ngươi nói gì ? "
Song Thành yếu ớt ôm lấy bụng đang chảy rất nhiều máu , đôi mắt nhìn đến Băng Tâm như muốn in đậm bóng hình Băng Tâm vào đáy mắt . Thân thể ngã xuống , xung quanh chỉ có máu và máu , đôi mắt Song Thành nhắm nghiền lại ....
" Ca !!!!!!! "
Song Song sợ hãi hét lên , nước mắt chảy dài . Băng Tâm đưa tay bịt miệng , Huyền Hàn ngẩn người . Các trưởng lão chạy lại nhìn thấy cảnh này liền bất ngờ , Tứ trưởng lão tức giận nói
" Các ngươi đang làm gì ? "
Huyền Hàn cầm chặt thanh kiếm đang rỉ máu , Thất trưởng lão và sư tôn nhìn đến cô
" Có chuyện gì vậy ? "
Sư tôn hỏi cô , cô nhếch môi nở nụ cười nhạt
" Như sư phụ thấy đó "
Tứ trưởng lão chạy tới Song Thành , ôm lấy thân thể đầy máu của hắn . Đưa tay cảm nhận mạch đập nhưng lại tức giận
" Ai ? Là ai giết nó ? "
Băng Tâm đứng lên chạy tới chỗ cô , giọng nói run rẩy
" Tỷ tỷ ... tỷ mau cứu hắn đi . Tỷ tỷ "
Cô nhìn đến lạnh nhạt , mỉm cười chế giễu
" Chẳng phải ngươi muốn giết hắn sao ? Giờ hắn chết rồi , ngươi nên vui mới phải "
Băng Tâm lắc đầu , nước mắt chảy xuống
" Không ! Muội ... muội không muốn hắn chết . Tỷ tỷ , cầu xin tỷ hãy cứu lấy hắn . Muội xin tỷ "
Song Song cũng chạy lại quỳ xuống
" Lãnh tiểu thư ! Xin ngươi cứu ca ca "
Cô nheo mài lại , giọng nói vô tình
" Im miệng ! Ta không phải thánh nhân . Làm sao có thể cải tử hồi sinh ? Mệnh hắn đã tận . Lo đám tang đi "
Tam trưởng lão yêu mị nhìn đến , bước tới gần Song Thành . Bàn tay đưa ra chiếu một đạo ánh sáng tới hắn , một hồi lâu liền thở dài
" Hơi thở đã không còn ! Hắn chết rồi "
Tứ trưởng lão nghe thấy liền đứng lên nhìn qua Huyền Hàn
" Song Thành là đồ đệ mà ta yêu mến nhất . Ngươi lại nhẫn tâm giết hại đồng môn . Ngươi có để ta vào mắt hay không ? "
Sư tôn bước lên , giọng nói nhẹ nhàng
" Tứ sư huynh ! Bình tĩnh "
" Bình tĩnh ? Lục đệ , ngươi không dạy dỗ tốt đồ nhi mình . Hôm nay ta nhất định phải giết chết nó để cúng tế linh hồn cho Thành nhi "
Tứ trưởng lão vung cây đao to lớn trong tay , ánh sáng vàng sắc nhọn hướng tới Huyền Hàn . Sư tôn đứng ra đỡ lấy đạo ánh sáng đó
Rầm !
Đạo ánh sáng biến mất , làn khói dần tan ra . Sư tôn đứng chắn trước mặt Huyền Hàn , giọng nói nhẹ nhàng
" Tứ ca ! Huynh không thể giết nó . Khi trở về Tiên sơn đại sư huynh sẽ trừng phạt thích đáng "
" Ta không thể đợi ! Ngươi suốt ngày nuông chiều đồ đệ mình , để nó thành ra cái dạng gì ? Cửu đệ thì gian dâm với đồ nhi . Đệ tử ngươi lại hết lòng bảo vệ con nha đầu đó . Rõ là làm loạn , lần này lại ra tay giết chết đệ tử mà ta tự hào nhất . Ta làm sao nuốt trôi cơn giận ? Lão Lục , ngươi tránh ra . Nếu không đừng trách ta "
Huyền Hàn nghe đến Tứ trưởng lão xúc phạm Ái Linh liền tức giận
" Tứ thúc ! Ta có thể nghe người mắng chửi . Nhưng người không có tư cách lăng mạ Linh nhi "
" Hừ ! Giỏi lắm ! Vậy để ta giết chết ngươi , sau đó đưa con nha đầu đó theo "
Tứ trưởng lão cùng Huyền Hàn đánh nhau , sư tôn ra sức ngăn cản . Tam trưởng lão bên ngoài , đôi mắt mị hoặc . Lời nói yêu kiều
" Tứ đệ ! Ta thấy ngươi nói đúng . Nha đầu Ái Linh kia cũng mê hoặc Nhã Kỳ , ta đã sớm không thích nó . Để ta giúp ngươi "
Thế là Tam trưởng lão xông vào đánh với sư tôn , đất cát bay mù mịt . Trên không trung nhiều đạo ánh sáng lướt qua
Rầm ! Đoàng !
Mọi thứ xung quanh bị tàn phá , kinh động đến hoàng thượng . Tình Xuyên cùng Quái y chạy đến , Tình Xuyên bước lại gần Thất trưởng lão
" Sư phụ , có chuyện gì ? "
" Đừng hỏi nhiều "
Thất trưởng lão nhìn đến cuộc chiến , dung nhan tuấn mĩ nheo mài lại . Liếc qua cô đang đứng đó ...
Một lát sau Cửu trưởng lão chạy tới , nhìn thấy cảnh tượng mà kinh ngạc . Tiếng nói Tứ trưởng lão vang lên
" Lão Cửu ! Giao con nha đầu Ái Linh ra đây . Ta phải giết nó để trừ đi tai họa "
Cửu trưởng lão trắng bệch mặt , tức giận phóng lên
" Ta không để bất kì ai làm hại Linh nhi "
" Được ! Ngươi làm ô danh Tiên sơn , vậy hôm nay ngươi chết chung với con nha đầu đó đi "
Tam trưởng lão tiếng nói mị hoặc . Trên không trung nhiều thân ảnh xẹt qua xẹt lại . Khói bụi mịt mù , cây cối ngã xuống . Mặt đất nứt ra ...
Đoàng ! Rầm .... !!!
Cô nhìn đến nhếch mối , cô biết ngày này sẽ đến . Việc Cửu trưởng lão và Ái Linh làm chuyện dơ bẩn sớm đã khiến các trưởng lão canh cánh trong lòng . Nay Song Thành chết , lại càng đả kích Tứ trưởng lão . Huyền Hàn vì Ái Linh mà giết Băng Tâm , Song Thành lại là kẻ chết thay . Tất thảy mọi việc hầu như đều do Ái Linh mà ra . Khiến các trưởng lão tức nước vỡ bờ đấu đá lẩn nhau , thù mới nợ cũ giải quyết một lần . Ái Linh rồi sẽ bị xem là tai tinh , khiến người đời càng thêm chán ghét . Đây cũng là kết cục thứ 2 mà cô muốn tặng cho Ái Linh . Vừa khiến Ái Linh trở thành kẻ dơ bẩn trong mắt thiên hạ , lòng tin hoàng thượng dành cho nàng ta cũng mất đi . Lại còn cho các trưởng lão đấu đá lẩn nhau . Cái này là tiện cả đôi đường ...
Cô nhếch môi , Tình Xuyên bên cạnh bước đến
" Thật là mĩ nhãn "
Cô nhìn qua , giọng nói lạnh nhạt
" Quả thật là vậy "
Tình Xuyên khoanh tay lại , dựa vào thân cây
" Đúng là không tầm thường . Nhưng e rằng có người không thoải mái "
Lời nói Tình Xuyên mang theo ý vị , cô mỉm cười nhạt ...
Cách đó không xa trên mái nhà , một thân nử tử nắm chặt tay . Sát khí nổi lên nhìn vào trận chiến . Đôi mắt đen hiện lên hận thù
" Tại sao ? Tại sao mọi chuyện lại như vậy ? Tại sao lại thành ra thế này ? "
Ái Linh giọng nói tà ác , căm phẫn nói . Đôi mắt hiện lên tia máu ...
' Nhược Hy Ái Linh '
Ái Linh mở to mắt , nhìn đến cô đang đứng cạnh Tình Xuyên . Trong đầu nàng ta vang lên tiếng nói của cô ...
' Ta đã nói rồi ! Ta sẽ cho ngươi rơi vào địa ngục . Thấy món quà của ta thế nào ? '
Đôi mắt Ái Linh sững sờ , nhiều đạo ánh sáng xẹt qua đáy mắt
' Lãnh Cơ Ngân Tinh ? '
' Ha ! Sao ? Thú vị chứ ? '
' Là ngươi ! Là ngươi ! '
Giọng nói ác độc của Ái Linh gào lên trong đầu cô
' Từ từ ! Làm gì nổi giận như vậy ? Sau này ngươi còn hạnh phúc dài dài mà '
' Ngươi ! Lãnh Cơ Ngân Tinh ! '
Tiếng nói gào thét của Ái Linh vang trong đầu cô , cô không nói gì nở nụ cười lạnh rồi không nói gì nữa . Các trưởng lão đánh nhau mình đầy thương tích . Sư tôn của cô thì ra sức cản cũng bị lãnh hậu quả . Hoàng thượng cùng binh lính chạy tới . Tiếng nói hoàng thượng uy nghiêm vang lên
" Dừng tay ! Các ngươi nghĩ đây là đâu ? "
Các trưởng lão nhìn đến , bay xuống mặt đất . Ai nấy đều bị thương , hoàng thượng nhìn đến xung quanh như bãi chiến trường mà nổi giận
" Hoàng cung của trẫm há lại trở thành nơi để các ngươi đánh nhau ? "
Sư tôn y phục trầy xước , chật vật bước lên . Khí chất phong nhã nói
" Hoàng thượng thứ lỗi ! "
" Hừ ! "
Từ trên bầu trời bỗng có một ánh sáng mạnh mẽ tỏa ra . Ánh sáng lấn đi cả khoản trời ...
Rầm ! Vang ...
Một màn ảnh trong suốt hiện ra , mọi người nhìn vào màn ảnh trong suốt đó . Ai cũng kinh ngạc khi thấy Đại trưởng lão đang ngồi trên ghế . Bàn tay đưa lên vuốt bộ râu trắng , hàn mài trắng dài nheo lại
" Các ngươi đường đường là trưởng lão tiên phái . Lại đi đấu đá lẩn nhau , gia pháp các ngươi để đâu ? "
Sư tôn nhìn đến , nói
" Sư huynh ! Chuyện này ... "
" Câm mồm ! Lão già ta biết tất rồi ! Các ngươi thân làm sư phụ , đồ nhi cũng dạy dỗ không xong . Cho chúng giết hại lẫn nhau , không đáng nói chuyện . Việc các ngươi làm thiên hạ đều biết cả rồi , vừa đi mới hơn 1 tháng mà đã như vậy . Các ngươi mau cút về đây cho lão "
Giọng nói đại trưởng lão tức giận , râu dài cũng dựng thẳng . Tam trưởng lão bước lên nói
" Nhưng còn Tiên tháp ? "
" Vẫn còn nhớ nhiệm vụ sao ? . Mau về đây . Còn chuyện ở hoàng cung , lão thay mặt bọn chúng tạ lỗi với hoàng thượng ... "
Giọng nói Đại trưởng lão chế giễu , tức giận ra lệnh . Từ mặt đất xuất hiện một đạo trận to lớn , đem tất cả các trưởng lão và bọn cô trở về ...
Phút chốc nơi cô đang đứng là sảnh điện , đại trưởng lão ngồi trên ghế vuốt râu . Băng Tâm ôm lấy thân thể lạnh ngắt của Song Thành nhìn đến đại trưởng lão
" Đại sư thúc ! Xin người hãy cứu hắn "
Đại trưởng lão nhìn đến thở dài
" Hắn đã bị một kiếm chí mạng . Không thể cứu nữa "
Song Song đứng cạnh ngã quỵ xuống , Tứ trưởng lão nắm chặt đao trên tay quay mặt đi . Sư tôn nhìn đến nói
" Sư huynh ! Là do ta không biết dạy dỗ đồ đệ ... "
" Đủ rồi ! Lục đệ , ngươi thật làm lão thất vọng "
Đại trưởng lão thở dài nói , sư tôn không nói gì nữa . Giọng nói Đại trưởng lão uy nghiêm vang lên
" Các ngươi thân là trưởng lão ! Lại làm nhục môn quy , ô danh Tiên sơn ta . Tất cả không thể tha . Quỳ trước sảnh điện này , chịu 1000 gậy . Còn Huyền Hàn , ngươi giết đệ tử đồng môn , phải chịu một nhát kiếm . Băng Tâm , chuyện ngươi làm lão đã biết , phạt đánh 500 gậy . Trừ Tình Xuyên , Thất đệ , Ngân Tinh , Chung Linh và Song Song ra . Tất cả đều quỳ xuống cho lão "
Nhã Kỳ và Ái Linh cũng bị kéo tới , Ái Linh nhìn đến nắm chặt lòng bàn tay . Đại trưởng lão nhìn đến Ái Linh
" Ngươi thân là đệ tử lại làm ra chuyện như vậy với sư phụ mình . Chấp theo gia quy , phế bỏ linh căn . Chịu 500 gậy . Đuổi khỏi Tiên sơn . Còn Cửu trưởng lão , phạt 1000 gậy , tự hủy linh căn và đạo hạnh . Trục xuất khỏi núi "
Mọi người nghe đến kinh hãi , Nhã Kỳ và Huyền Hàn kinh ngạc đứng lên đồng thanh
" Không được ! "
" Hử ? "
" Ái Linh không thể bị hủy linh căn . Nàng ấy sẽ không sống nổi , huống hồ là 500 gậy "
Huyền Hàn gấp gáp nói , Đại trưởng lão tức giận đập bàn
Rầm !
Tất cả đều bị đạo ánh sáng đánh đến ngã quỵ xuống sàn . Giọng nói dứt khoát
" Đánh "
Bang bang bang ...
Tiếng gậy đánh vào cơ thể vang lên cả đại sảnh , tất cả đệ tử Tiên sơn đều đứng đó chứng kiến . Nhìn cây gậy to dài đánh vào thân hình họ , cô nhếch môi . Mùi máu tanh xộc vào mũi mọi người . Tình Xuyên nheo mài nói khẽ
" Hơi khó chịu "
Cô không trả lời nhìn đến , khoảng nửa tiếng sau , tiếng gậy dừng lại . Nhưng các trưởng lão vẫn tiếp tục chịu phạt , Ái Linh gương mặt nhợt nhạt . Mồ hôi chảy ra nhìn Đại trưởng lão , cả Băng Tâm cũng không khá hơn là mấy
" Linh nhi "
Cửu trưởng lão nhìn đến Ái Linh lo lắng . Đại trưởng lão nhìn thấy liền quơ tay , một đạo ánh sáng đánh ngã Cửu trưởng lão
" Tăn thêm 100 gậy "
Cô nhìn đến hứng thú , Đại trưởng lão nhìn qua Huyền Hàn
" Phạt một nhát kiếm "
Một môn hộ nghe theo cầm kiếm lên bước lại gần Huyền Hàn , sư tôn nhìn đến yếu ớt
" Khoan đã ... "
" Lục đệ ! Ngươi muốn gì ? "
" Ta ... ta nhận thay đồ đệ mình "
Huyền Hàn và Chung Linh kinh ngạc , Chung Linh lập tức phản đối
" Không được ! Sư phụ , người mới khôi phục linh lực . Sao lại có thể chịu nhiều hình phạt như vậy ? "
" Đúng đó sư phụ ... khụ ... người không cần vì đồ nhi mà hy sinh như vậy "
Sư tôn không trả lời họ , chỉ nhìn thẳng đại trưởng lão
" Sư huynh ! Ta thân là sư phụ không biết dạy dỗ . Ta chấp nhận lĩnh phạt "
Đại trưởng lão vuốt râu thở dài
" Lục đệ ! Ngươi luôn như vậy ... Dù sao ta và người cũng có tình nghĩa ... Không cần ! Ta có thể bỏ qua nhát kiếm này cho ngươi . Nhưng sau khi mọi chuyện giải quyết ổn thỏa , tất cả các ngươi đều phải vào đạo thất tu hành 300 năm sám hối "
Tất cả ngẩn người , sư tôn chần chừ nhìn qua cô . Nắm chặt tay
" ... Được ! "
" Được rồi ! Dừng lại "
Đại trưởng lão ra lệnh , nhìn đến Ái Linh và Cửu trưởng lão
" Các ngươi tự hủy linh căn đi "
Nhã Kỳ nhìn qua Ái Linh , hốt hoảng
" Không được ! Muội làm sao chịu nổi chứ ? Linh nhi "
Ái Linh căm hận nhìn qua cô , nhìn lên Đại trưởng lão
" Ta không muốn "
" Ngươi dám cãi lại ? "
Đại trưởng lão tức giận , Ái Linh cố gắng đứng dậy
" Ta muốn lấy công chuộc tội "
" Lấy công chuộc tội ? "
" Ta sẽ tiêu diệt kẻ đã lấy cắp Tiên tháp . Đổi lại , ta không muốn hủy linh căn "
Cô nghe thấy liền cảm thấy nực cười , nhếch môi . Đại trưởng lão nhìn đến nheo mài
" Không ! "
Ái Linh kinh hãi , cố gắng thuyết phục
" Nhưng ... "
" Ta nói không! Các trưởng lão còn không thể làm gì . Một nha đầu như ngươi có thể ? "
Ái Linh sững người nắm chặt lòng bàn tay , nàng ta tất nhiên biết rõ . Nhưng đó là cách duy nhất để linh căn không bị mất ... Ái Linh nhìn qua cô , đôi mắt hiện lên cừu hận ...
Nàng ta đưa tay lên , chuẩn bị phế bỏ linh căn thì từ bầu trời một hố đen nhỏ xuất hiện . Cuồng phong nổi lên , sấm chớp oành vang ...
" Khoan đã ... "
Tiếng nói từ hố đen phát ra , mọi người kinh ngạc . Cơn gió cuồng bạo thổi tung mọi thứ , những môn hạ không thể chống đỡ liền bị cuồng phong thổi đi . Hố đen như nuốt chửng mọi thứ , đạo sấm sét dữ tợn ...
Cô nheo mài lại , nhếch môi . Đôi mắt sau lớp vải hiện lên mong chờ
' Như vậy mới vui chứ '
Cửa phòng mở ra , cô nhìn lên bầu trời cũng đã là buổi trưa . Quái y cũng từ phòng đi ra nói
" Ta qua chỗ hoàng hậu xem . Ngươi học rất nhanh , lần sau chúng ta tiếp tục "
Cô gật nhẹ đầu , sau đó bước lại một cái cây . Bóng mát với cơn gió lướt qua ... Từ ngày cô ra điều kiện với hoàng hậu đã 5 ngày . Các trưởng lão cũng dần khôi phục . Tai tiếng về Ái Linh cũng bị thiên hạ nói ra nói vào , nàng ta không còn dám ra ngoài gặp ai . Mấy ngày nay đều không có động tĩnh ... Nói về Băng Tâm cũng ít khi ra ngoài . Còn hoàng thượng lại chậm trễ phán xét đúng như điều kiện . Tình trạng của hoàng hậu đã khá hơn , độc gần như giải xong ...
Còn cô , mấy bữa nay cô cùng Quái y nghiên cứu y thuật , kiến thức của cô đã tiến thêm 1 bậc . Cô đứng trước gió , khóe môi vươn lên nở nụ cười nhạt
" Lãnh tỷ tỷ "
Cô xoay lại liền nhìn thấy Xuân Đào đang hớt hải
" Có chuyện gì ? "
Xuân Đào chống hai tay lên đùi thở , mồ hôi chảy ra
" Muội ... muội muội tỷ cùng ... cùng Song Thành thuộc hạ của công chúa đánh nhau "
Cô không nói gì , cùng Xuân Đào đi đến chỗ nàng ta nói . Cô nhìn đến Băng Tâm đang sống chết với Song Thành . Mũi kiếm sắt bén tỏa sáng , những quả cầu đất đánh tới Song Thành . Song Song đứng nhìn hỗ trợ cho Song Thành . Cô lạnh nhạt lên tiếng
" Băng Tâm ! "
Băng Tâm nhìn thấy cô cũng không dừng lại , nói
" Tỷ tỷ ! Tỷ đừng vào đây , nguy hiểm lắm "
" Ngươi lại gây chuyện ? "
Cô đứng đó hỏi , Song Thành giọng nói mang theo căm phẫn
" Nàng ta hại chủ nhân ta , ta phải giết chết nàng ta "
" Câm mồm ! Một tên như ngươi có tư cách gì nói ta ? Ta hại hay không liên quan gì tới một con chó như ngươi "
Băng Tâm không khách khí nói , Song Thành tức giận lao mũi kiếm về phía Băng Tâm . Cô nhìn đến , đôi mắt sau mảnh vải hiện lên ánh sáng lạnh , nhìn cuộc chiến
" Lãnh tỷ tỷ , tỷ không ra cản ? "
" Không cần "
Song Thành chĩa kiếm về phía Băng Tâm , Băng Tâm định đưa kiếm lên đỡ . Cô đứng cách xa , bàn tay cầm viên đá đánh vào chân Băng Tâm khiến Băng Tâm lảo đảo . Nhưng khi mũi kiếm của Song Thành sắp đâm xuyên bụng Băng Tâm thì Song Thành kinh ngạc , quơ kiếm đi . Băng Tâm nhìn thấy liền vung kiếm chém vào lưng Song Thành một nhát , Song Song chạy lại
" Ca ! Ca , huynh không sao chứ ? "
Song Thành đưa tay dịnh vai , vết chém sau lưng rỉ máu . Song Thành gương mặt nhợt nhạt , một chân khụy xuống nhìn lên Băng Tâm đang bước tới gần .
" Cũng chỉ là một con chó trung thành . Hở một cái là sủa , không mỏi miệng sao ? "
Lời nói Băng Tâm khinh miệt , Song Thành quay đi không nói gì . Song Song nước mắt chảy dài
" Sao ngươi nhẫn tâm như vậy ? Sao ngươi lại muốn giết ca ? "
" Do hắn chọc giận ta "
" Lúc ngươi bị công chúa đánh , ca đã giúp ngươi . Sao ngươi lại lấy oán báo ân ? "
Băng Tâm nhếch môi
" Ta cần hắn giúp sao ? "
Lời nói Băng Tâm lạnh lẽo , bỗng từ xa Huyền Hàn chạy tới . Hàng mài nheo lại
" Có chuyện gì "
Băng Tâm nhìn đến gương mặt liền dịu lại , Song Thành nhìn đến đáy mắt xẹt qua tia đau lòng . Huyền Hàn nhìn qua cô , phút chốc sát khí nổi lên . Xuân Đào thấy liền đứng lên một bước chắn cho cô
" Huyền ca ca "
Giọng nói Băng Tâm vui vẻ , Huyền Hàn nhìn đến lạnh lùng , như ác quỷ tức giận nói
" Ngươi còn mặt mũi gọi ta là Huyền ca ca ? Ngươi hãm hại người ta yêu , ta thật muốn giết chết ngươi "
Băng Tâm sững người , bàn tay siết chặt lại .
" Ta thích huynh ... "
" Thích ta ? Thích ta mà lại hại người ta yêu ? Lòng dạ ngươi thật độc ác , ta không cần nữ nhân dơ bẩn như ngươi "
Huyền Hàn nổi giận , nước mắt Băng Tâm chảy xuống
" Tại sao ? Nàng ta có gì tốt ? Sao huynh phải phí tâm vì nàng ta chứ ? "
" Ta yêu nàng ấy , còn ngươi . Ngươi hại nàng ấy thì chính là kẻ thù của ta "
" Nhưng ... nàng ta đã mất đi trong sạch ? "
Băng Tâm ngẩn người , giọng nói run rẩy hỏi
" Ta không quan tâm , ta có thể ở bên Linh nhi thì dù nàng ấy có bao nhiêu nam nhân ta cũng không màng "
Huyền Hàn quyết tuyệt nói , Băng Tâm đau lòng . Bản thân như không đứng vững , Huyền Hàn vươn tay . Một thanh kiếm xuất hiện
" Hôm nay ta sẽ báo thù cho Linh nhi . Dùng máu của ngươi rửa sạch thanh danh nàng "
Băng Tâm trợn mắt , Huyền Hàn chĩa kiếm bay về phía Băng Tâm vẫn đứng yên . Đôi mắt vô tình , ánh sáng lạnh xẹt qua dưới bầu trời .
Phập !
Máu văng ra tung tóe , Băng Tâm kinh hãi nhìn thanh kiếm đang xuyên qua người Song Thành . Hắn chắn trước mặt Băng Tâm , máu chảy xuống . Cô nhìn đến nhếch môi , Huyền Hàn kinh ngạc rút kiếm ra
" Song Thành , ngươi làm gì ? "
Phịch !
Song Thành ngã quỵ trên mặt đất , giọng nói yếu ớt
" Tha ... cho nàng ... "
Băng Tâm đưa tay run rẩy , ngồi xuống
" Tại ... tại sao ? Ngươi ngốc như vậy ? Tại sao lại đỡ thay ta ? "
Song Song bên cạnh đưa tay bịt miệng , nước mắt chảy dài nói không ra lời . Song Thành đưa tay đầy máu muốn chạm vào mặt Băng Tâm nhưng khi gần đến thì dừng lại
" Ta ... yêu nàng ... "
Băng Tâm kinh ngạc , hoảng sợ nói
" N... ngươi nói gì ? "
Song Thành yếu ớt ôm lấy bụng đang chảy rất nhiều máu , đôi mắt nhìn đến Băng Tâm như muốn in đậm bóng hình Băng Tâm vào đáy mắt . Thân thể ngã xuống , xung quanh chỉ có máu và máu , đôi mắt Song Thành nhắm nghiền lại ....
" Ca !!!!!!! "
Song Song sợ hãi hét lên , nước mắt chảy dài . Băng Tâm đưa tay bịt miệng , Huyền Hàn ngẩn người . Các trưởng lão chạy lại nhìn thấy cảnh này liền bất ngờ , Tứ trưởng lão tức giận nói
" Các ngươi đang làm gì ? "
Huyền Hàn cầm chặt thanh kiếm đang rỉ máu , Thất trưởng lão và sư tôn nhìn đến cô
" Có chuyện gì vậy ? "
Sư tôn hỏi cô , cô nhếch môi nở nụ cười nhạt
" Như sư phụ thấy đó "
Tứ trưởng lão chạy tới Song Thành , ôm lấy thân thể đầy máu của hắn . Đưa tay cảm nhận mạch đập nhưng lại tức giận
" Ai ? Là ai giết nó ? "
Băng Tâm đứng lên chạy tới chỗ cô , giọng nói run rẩy
" Tỷ tỷ ... tỷ mau cứu hắn đi . Tỷ tỷ "
Cô nhìn đến lạnh nhạt , mỉm cười chế giễu
" Chẳng phải ngươi muốn giết hắn sao ? Giờ hắn chết rồi , ngươi nên vui mới phải "
Băng Tâm lắc đầu , nước mắt chảy xuống
" Không ! Muội ... muội không muốn hắn chết . Tỷ tỷ , cầu xin tỷ hãy cứu lấy hắn . Muội xin tỷ "
Song Song cũng chạy lại quỳ xuống
" Lãnh tiểu thư ! Xin ngươi cứu ca ca "
Cô nheo mài lại , giọng nói vô tình
" Im miệng ! Ta không phải thánh nhân . Làm sao có thể cải tử hồi sinh ? Mệnh hắn đã tận . Lo đám tang đi "
Tam trưởng lão yêu mị nhìn đến , bước tới gần Song Thành . Bàn tay đưa ra chiếu một đạo ánh sáng tới hắn , một hồi lâu liền thở dài
" Hơi thở đã không còn ! Hắn chết rồi "
Tứ trưởng lão nghe thấy liền đứng lên nhìn qua Huyền Hàn
" Song Thành là đồ đệ mà ta yêu mến nhất . Ngươi lại nhẫn tâm giết hại đồng môn . Ngươi có để ta vào mắt hay không ? "
Sư tôn bước lên , giọng nói nhẹ nhàng
" Tứ sư huynh ! Bình tĩnh "
" Bình tĩnh ? Lục đệ , ngươi không dạy dỗ tốt đồ nhi mình . Hôm nay ta nhất định phải giết chết nó để cúng tế linh hồn cho Thành nhi "
Tứ trưởng lão vung cây đao to lớn trong tay , ánh sáng vàng sắc nhọn hướng tới Huyền Hàn . Sư tôn đứng ra đỡ lấy đạo ánh sáng đó
Rầm !
Đạo ánh sáng biến mất , làn khói dần tan ra . Sư tôn đứng chắn trước mặt Huyền Hàn , giọng nói nhẹ nhàng
" Tứ ca ! Huynh không thể giết nó . Khi trở về Tiên sơn đại sư huynh sẽ trừng phạt thích đáng "
" Ta không thể đợi ! Ngươi suốt ngày nuông chiều đồ đệ mình , để nó thành ra cái dạng gì ? Cửu đệ thì gian dâm với đồ nhi . Đệ tử ngươi lại hết lòng bảo vệ con nha đầu đó . Rõ là làm loạn , lần này lại ra tay giết chết đệ tử mà ta tự hào nhất . Ta làm sao nuốt trôi cơn giận ? Lão Lục , ngươi tránh ra . Nếu không đừng trách ta "
Huyền Hàn nghe đến Tứ trưởng lão xúc phạm Ái Linh liền tức giận
" Tứ thúc ! Ta có thể nghe người mắng chửi . Nhưng người không có tư cách lăng mạ Linh nhi "
" Hừ ! Giỏi lắm ! Vậy để ta giết chết ngươi , sau đó đưa con nha đầu đó theo "
Tứ trưởng lão cùng Huyền Hàn đánh nhau , sư tôn ra sức ngăn cản . Tam trưởng lão bên ngoài , đôi mắt mị hoặc . Lời nói yêu kiều
" Tứ đệ ! Ta thấy ngươi nói đúng . Nha đầu Ái Linh kia cũng mê hoặc Nhã Kỳ , ta đã sớm không thích nó . Để ta giúp ngươi "
Thế là Tam trưởng lão xông vào đánh với sư tôn , đất cát bay mù mịt . Trên không trung nhiều đạo ánh sáng lướt qua
Rầm ! Đoàng !
Mọi thứ xung quanh bị tàn phá , kinh động đến hoàng thượng . Tình Xuyên cùng Quái y chạy đến , Tình Xuyên bước lại gần Thất trưởng lão
" Sư phụ , có chuyện gì ? "
" Đừng hỏi nhiều "
Thất trưởng lão nhìn đến cuộc chiến , dung nhan tuấn mĩ nheo mài lại . Liếc qua cô đang đứng đó ...
Một lát sau Cửu trưởng lão chạy tới , nhìn thấy cảnh tượng mà kinh ngạc . Tiếng nói Tứ trưởng lão vang lên
" Lão Cửu ! Giao con nha đầu Ái Linh ra đây . Ta phải giết nó để trừ đi tai họa "
Cửu trưởng lão trắng bệch mặt , tức giận phóng lên
" Ta không để bất kì ai làm hại Linh nhi "
" Được ! Ngươi làm ô danh Tiên sơn , vậy hôm nay ngươi chết chung với con nha đầu đó đi "
Tam trưởng lão tiếng nói mị hoặc . Trên không trung nhiều thân ảnh xẹt qua xẹt lại . Khói bụi mịt mù , cây cối ngã xuống . Mặt đất nứt ra ...
Đoàng ! Rầm .... !!!
Cô nhìn đến nhếch mối , cô biết ngày này sẽ đến . Việc Cửu trưởng lão và Ái Linh làm chuyện dơ bẩn sớm đã khiến các trưởng lão canh cánh trong lòng . Nay Song Thành chết , lại càng đả kích Tứ trưởng lão . Huyền Hàn vì Ái Linh mà giết Băng Tâm , Song Thành lại là kẻ chết thay . Tất thảy mọi việc hầu như đều do Ái Linh mà ra . Khiến các trưởng lão tức nước vỡ bờ đấu đá lẩn nhau , thù mới nợ cũ giải quyết một lần . Ái Linh rồi sẽ bị xem là tai tinh , khiến người đời càng thêm chán ghét . Đây cũng là kết cục thứ 2 mà cô muốn tặng cho Ái Linh . Vừa khiến Ái Linh trở thành kẻ dơ bẩn trong mắt thiên hạ , lòng tin hoàng thượng dành cho nàng ta cũng mất đi . Lại còn cho các trưởng lão đấu đá lẩn nhau . Cái này là tiện cả đôi đường ...
Cô nhếch môi , Tình Xuyên bên cạnh bước đến
" Thật là mĩ nhãn "
Cô nhìn qua , giọng nói lạnh nhạt
" Quả thật là vậy "
Tình Xuyên khoanh tay lại , dựa vào thân cây
" Đúng là không tầm thường . Nhưng e rằng có người không thoải mái "
Lời nói Tình Xuyên mang theo ý vị , cô mỉm cười nhạt ...
Cách đó không xa trên mái nhà , một thân nử tử nắm chặt tay . Sát khí nổi lên nhìn vào trận chiến . Đôi mắt đen hiện lên hận thù
" Tại sao ? Tại sao mọi chuyện lại như vậy ? Tại sao lại thành ra thế này ? "
Ái Linh giọng nói tà ác , căm phẫn nói . Đôi mắt hiện lên tia máu ...
' Nhược Hy Ái Linh '
Ái Linh mở to mắt , nhìn đến cô đang đứng cạnh Tình Xuyên . Trong đầu nàng ta vang lên tiếng nói của cô ...
' Ta đã nói rồi ! Ta sẽ cho ngươi rơi vào địa ngục . Thấy món quà của ta thế nào ? '
Đôi mắt Ái Linh sững sờ , nhiều đạo ánh sáng xẹt qua đáy mắt
' Lãnh Cơ Ngân Tinh ? '
' Ha ! Sao ? Thú vị chứ ? '
' Là ngươi ! Là ngươi ! '
Giọng nói ác độc của Ái Linh gào lên trong đầu cô
' Từ từ ! Làm gì nổi giận như vậy ? Sau này ngươi còn hạnh phúc dài dài mà '
' Ngươi ! Lãnh Cơ Ngân Tinh ! '
Tiếng nói gào thét của Ái Linh vang trong đầu cô , cô không nói gì nở nụ cười lạnh rồi không nói gì nữa . Các trưởng lão đánh nhau mình đầy thương tích . Sư tôn của cô thì ra sức cản cũng bị lãnh hậu quả . Hoàng thượng cùng binh lính chạy tới . Tiếng nói hoàng thượng uy nghiêm vang lên
" Dừng tay ! Các ngươi nghĩ đây là đâu ? "
Các trưởng lão nhìn đến , bay xuống mặt đất . Ai nấy đều bị thương , hoàng thượng nhìn đến xung quanh như bãi chiến trường mà nổi giận
" Hoàng cung của trẫm há lại trở thành nơi để các ngươi đánh nhau ? "
Sư tôn y phục trầy xước , chật vật bước lên . Khí chất phong nhã nói
" Hoàng thượng thứ lỗi ! "
" Hừ ! "
Từ trên bầu trời bỗng có một ánh sáng mạnh mẽ tỏa ra . Ánh sáng lấn đi cả khoản trời ...
Rầm ! Vang ...
Một màn ảnh trong suốt hiện ra , mọi người nhìn vào màn ảnh trong suốt đó . Ai cũng kinh ngạc khi thấy Đại trưởng lão đang ngồi trên ghế . Bàn tay đưa lên vuốt bộ râu trắng , hàn mài trắng dài nheo lại
" Các ngươi đường đường là trưởng lão tiên phái . Lại đi đấu đá lẩn nhau , gia pháp các ngươi để đâu ? "
Sư tôn nhìn đến , nói
" Sư huynh ! Chuyện này ... "
" Câm mồm ! Lão già ta biết tất rồi ! Các ngươi thân làm sư phụ , đồ nhi cũng dạy dỗ không xong . Cho chúng giết hại lẫn nhau , không đáng nói chuyện . Việc các ngươi làm thiên hạ đều biết cả rồi , vừa đi mới hơn 1 tháng mà đã như vậy . Các ngươi mau cút về đây cho lão "
Giọng nói đại trưởng lão tức giận , râu dài cũng dựng thẳng . Tam trưởng lão bước lên nói
" Nhưng còn Tiên tháp ? "
" Vẫn còn nhớ nhiệm vụ sao ? . Mau về đây . Còn chuyện ở hoàng cung , lão thay mặt bọn chúng tạ lỗi với hoàng thượng ... "
Giọng nói Đại trưởng lão chế giễu , tức giận ra lệnh . Từ mặt đất xuất hiện một đạo trận to lớn , đem tất cả các trưởng lão và bọn cô trở về ...
Phút chốc nơi cô đang đứng là sảnh điện , đại trưởng lão ngồi trên ghế vuốt râu . Băng Tâm ôm lấy thân thể lạnh ngắt của Song Thành nhìn đến đại trưởng lão
" Đại sư thúc ! Xin người hãy cứu hắn "
Đại trưởng lão nhìn đến thở dài
" Hắn đã bị một kiếm chí mạng . Không thể cứu nữa "
Song Song đứng cạnh ngã quỵ xuống , Tứ trưởng lão nắm chặt đao trên tay quay mặt đi . Sư tôn nhìn đến nói
" Sư huynh ! Là do ta không biết dạy dỗ đồ đệ ... "
" Đủ rồi ! Lục đệ , ngươi thật làm lão thất vọng "
Đại trưởng lão thở dài nói , sư tôn không nói gì nữa . Giọng nói Đại trưởng lão uy nghiêm vang lên
" Các ngươi thân là trưởng lão ! Lại làm nhục môn quy , ô danh Tiên sơn ta . Tất cả không thể tha . Quỳ trước sảnh điện này , chịu 1000 gậy . Còn Huyền Hàn , ngươi giết đệ tử đồng môn , phải chịu một nhát kiếm . Băng Tâm , chuyện ngươi làm lão đã biết , phạt đánh 500 gậy . Trừ Tình Xuyên , Thất đệ , Ngân Tinh , Chung Linh và Song Song ra . Tất cả đều quỳ xuống cho lão "
Nhã Kỳ và Ái Linh cũng bị kéo tới , Ái Linh nhìn đến nắm chặt lòng bàn tay . Đại trưởng lão nhìn đến Ái Linh
" Ngươi thân là đệ tử lại làm ra chuyện như vậy với sư phụ mình . Chấp theo gia quy , phế bỏ linh căn . Chịu 500 gậy . Đuổi khỏi Tiên sơn . Còn Cửu trưởng lão , phạt 1000 gậy , tự hủy linh căn và đạo hạnh . Trục xuất khỏi núi "
Mọi người nghe đến kinh hãi , Nhã Kỳ và Huyền Hàn kinh ngạc đứng lên đồng thanh
" Không được ! "
" Hử ? "
" Ái Linh không thể bị hủy linh căn . Nàng ấy sẽ không sống nổi , huống hồ là 500 gậy "
Huyền Hàn gấp gáp nói , Đại trưởng lão tức giận đập bàn
Rầm !
Tất cả đều bị đạo ánh sáng đánh đến ngã quỵ xuống sàn . Giọng nói dứt khoát
" Đánh "
Bang bang bang ...
Tiếng gậy đánh vào cơ thể vang lên cả đại sảnh , tất cả đệ tử Tiên sơn đều đứng đó chứng kiến . Nhìn cây gậy to dài đánh vào thân hình họ , cô nhếch môi . Mùi máu tanh xộc vào mũi mọi người . Tình Xuyên nheo mài nói khẽ
" Hơi khó chịu "
Cô không trả lời nhìn đến , khoảng nửa tiếng sau , tiếng gậy dừng lại . Nhưng các trưởng lão vẫn tiếp tục chịu phạt , Ái Linh gương mặt nhợt nhạt . Mồ hôi chảy ra nhìn Đại trưởng lão , cả Băng Tâm cũng không khá hơn là mấy
" Linh nhi "
Cửu trưởng lão nhìn đến Ái Linh lo lắng . Đại trưởng lão nhìn thấy liền quơ tay , một đạo ánh sáng đánh ngã Cửu trưởng lão
" Tăn thêm 100 gậy "
Cô nhìn đến hứng thú , Đại trưởng lão nhìn qua Huyền Hàn
" Phạt một nhát kiếm "
Một môn hộ nghe theo cầm kiếm lên bước lại gần Huyền Hàn , sư tôn nhìn đến yếu ớt
" Khoan đã ... "
" Lục đệ ! Ngươi muốn gì ? "
" Ta ... ta nhận thay đồ đệ mình "
Huyền Hàn và Chung Linh kinh ngạc , Chung Linh lập tức phản đối
" Không được ! Sư phụ , người mới khôi phục linh lực . Sao lại có thể chịu nhiều hình phạt như vậy ? "
" Đúng đó sư phụ ... khụ ... người không cần vì đồ nhi mà hy sinh như vậy "
Sư tôn không trả lời họ , chỉ nhìn thẳng đại trưởng lão
" Sư huynh ! Ta thân là sư phụ không biết dạy dỗ . Ta chấp nhận lĩnh phạt "
Đại trưởng lão vuốt râu thở dài
" Lục đệ ! Ngươi luôn như vậy ... Dù sao ta và người cũng có tình nghĩa ... Không cần ! Ta có thể bỏ qua nhát kiếm này cho ngươi . Nhưng sau khi mọi chuyện giải quyết ổn thỏa , tất cả các ngươi đều phải vào đạo thất tu hành 300 năm sám hối "
Tất cả ngẩn người , sư tôn chần chừ nhìn qua cô . Nắm chặt tay
" ... Được ! "
" Được rồi ! Dừng lại "
Đại trưởng lão ra lệnh , nhìn đến Ái Linh và Cửu trưởng lão
" Các ngươi tự hủy linh căn đi "
Nhã Kỳ nhìn qua Ái Linh , hốt hoảng
" Không được ! Muội làm sao chịu nổi chứ ? Linh nhi "
Ái Linh căm hận nhìn qua cô , nhìn lên Đại trưởng lão
" Ta không muốn "
" Ngươi dám cãi lại ? "
Đại trưởng lão tức giận , Ái Linh cố gắng đứng dậy
" Ta muốn lấy công chuộc tội "
" Lấy công chuộc tội ? "
" Ta sẽ tiêu diệt kẻ đã lấy cắp Tiên tháp . Đổi lại , ta không muốn hủy linh căn "
Cô nghe thấy liền cảm thấy nực cười , nhếch môi . Đại trưởng lão nhìn đến nheo mài
" Không ! "
Ái Linh kinh hãi , cố gắng thuyết phục
" Nhưng ... "
" Ta nói không! Các trưởng lão còn không thể làm gì . Một nha đầu như ngươi có thể ? "
Ái Linh sững người nắm chặt lòng bàn tay , nàng ta tất nhiên biết rõ . Nhưng đó là cách duy nhất để linh căn không bị mất ... Ái Linh nhìn qua cô , đôi mắt hiện lên cừu hận ...
Nàng ta đưa tay lên , chuẩn bị phế bỏ linh căn thì từ bầu trời một hố đen nhỏ xuất hiện . Cuồng phong nổi lên , sấm chớp oành vang ...
" Khoan đã ... "
Tiếng nói từ hố đen phát ra , mọi người kinh ngạc . Cơn gió cuồng bạo thổi tung mọi thứ , những môn hạ không thể chống đỡ liền bị cuồng phong thổi đi . Hố đen như nuốt chửng mọi thứ , đạo sấm sét dữ tợn ...
Cô nheo mài lại , nhếch môi . Đôi mắt sau lớp vải hiện lên mong chờ
' Như vậy mới vui chứ '
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.