Hệ Thống Vạn Năng ! Ta Là Vương
Chương 76: Thế Giới Tu Tiên 21
Lãnh Thiên Băng
13/10/2019
Tất cả mọi người bước ra , vòng tròn đen trên không xoáy sâu giữa khoảng trời . Đại trưởng lão nheo mài lại
" Ngươi là ai ? "
Từ vòng xoáy tiếng nói vang lên lần nữa
" Ha ha ! ta là kẻ đả thương các trưởng lão . Không nhận ra ta sao ? "
Một bóng đen xuất hiện từ vòng xoáy , nó chỉ là một tàn ảnh không mặt mũi . Luồn khí hắc ám tỏa ra
" Ma pháp Hắc Ám ? "
Chung Linh kinh ngạc , mọi người cũng bàng hoàng không kém . Cô nhìn lên , nhếch môi chế giễu
" Ngươi muốn gì ? "
Sư tôn yếu ớt nói , tàn ảnh màu đen đó lên tiếng
" Ta muốn các đệ tử các ngươi vào Tiên tháp . Ta sẽ đợi ở trong đó . Ta sẽ cho các ngươi một cơ hội giết ta "
Đại trưởng lão hạ mi mắt , giọng nói uy nghiêm
" Ngươi muốn làm gì ? "
Tàn ảnh đó không trả lời
" Ha ha haaaaa "
Chỉ cười một tiếng thật to vang vọng cả không trung , từ tàn ảnh đánh về phía bọn cô nhiều ánh sáng nhỏ . Khi kịp định hình lại thì từ trên tay cô , Tình Xuyên , Ái Linh , Nhã Kỳ , Song Song , Băng Tâm , Huyền Hàn xuất hiện một chiếc vòng tay sáng .
" 7 người các ngươi sẽ vào Tiên tháp để tìm ra và giết ta . Có thể cho thêm một số môn hộ đi theo làm lá chắn ... "
Các trưởng lão kinh ngạc , nhìn lên tàn ảnh đang dần biến mất . Tiếng cười vang vọng cả không trung mang theo sự bạo ngược
" Ha ha ha ha haaaaaaa "
Khi vòng đen đó biến mất , từ trên trời một cái tháp nhỏ rớt xuống . Thân tháp làm bằng vàng rồng , kim quang tỏa ra đầy linh khí . Từ từ cái tháp nhỏ đó biến lớn , thân dài như một cây trụ lên cả mây xanh ...
Các trưởng lão kinh ngạc , Tam trưởng lão lên tiếng
" Tại sao lại xuất hiện ở đây ? "
Ngũ trưởng lão thân đầy thương tích , uy nghiêm nói
" Chắc chắn do tàn ảnh khi nãy . Nhưng sao lại đặt ở giữa Tiên sơn ? "
" Đúng vậy ? Sao lại đặt ở đây ? "
Đại trưởng lão vuốt râu , đôi mắt híp lại . Giọng nói già nua vang lên
" Kẻ đó muốn tất cả mọi người chứng kiến "
" Ý huynh là sao ? "
Thất trưởng lão hỏi
" Kẻ đó muốn người dân , và cả Tiên sơn ta chứng kiến việc các đệ tử vào tháp . Và những diễn biến trong tháp "
" Cái gì ? Vậy ... "
Tứ trưởng lão kinh ngạc , lấp lửng . Đại trưởng lão xoay người nhìn bọn cô
" Hãy chuẩn bị đi . Mời cả hoàng thượng và người dân trong thành đến "
Mọi người nhìn nhau , đại trưởng lão bước đến Ái Linh uy nghiêm
" Hiện tại ta không để ngươi phế bỏ linh căn . Ngươi đừng làm lão thất vọng "
Ái Linh vui vẻ , chấp tay
" Đa tạ Đại sư thúc "
" Ừ ! "
Đại trưởng lão định xoay người bước đi , thì một tiếng nói vang lên
" Đại tiên sư "
Đại trưởng lão xoay lại , nhìn đến liền thấy Quái y đang đứng đó . Híp mắt
" Ngươi là ... "
" Không nhận ra người quen cũ ? "
Quái y nhếch môi , Đại trưởng lão kinh ngạc
" Ngươi là Bát muội ? "
" Ha ! Ta đã không còn là Bát trưởng lão nữa rồi . Năm đó bị sư phụ trục xuất , ta vốn đã không còn cái danh dự đó "
Đại trưởng lão thở dài
" Ngươi sao đến được đây ? "
" Chung với họ "
Quái y lạnh nhạt nói
" Vậy ngươi cứ ở lại đi . Nhị đệ vì ngươi mà bao năm không rời khỏi núi trúc . Ngươi đến thăm hắn đi "
Quái y kinh ngạc , đôi mắt ánh lên vui vẻ . Nhưng rồi lại nheo mài nói
" Nhưng sư phụ đã đuổi ta rời khỏi núi "
" Đuổi ngươi nhưng đâu có nói ngươi không được quay lại . Được rồi ! Lần sau ta và ngươi cùng trò chuyện . Ngân Tinh , ngươi dẫn Quái y đi đi . Còn các ngươi mau về trị thương "
Đại trưởng lão quay đi , mọi người cũng trở về nơi ở . Ái Linh đi ngang qua cô , đôi mắt hiện lên sát khí . Cô không quan tâm , đưa Quái y đến rừng trúc ...
Buổi trưa nắng chiếu xuống , những tán lá che đi ánh mặt trời . Cơn gió thổi qua mát mẻ , Quái y nhìn xung quanh như tưởng niệm
" Hắn đã ở đây suốt bao nhiêu năm trời ? "
Tiếng nói Quái y buồn bã , cô nhìn đến nhướn mài .
" Lão đầu Tịnh Thông là người bà yêu ? "
Quái y đỏ mặt , đưa tay ho khan
" Khụ khụ ... Ngươi nói gì vậy ? "
" Từ khi bà nói đến là ta biết rồi . Lão đầu đó có gì tốt ? "
" Tịnh ... Tịnh Thông rất tốt . Ta với hắn chỉ là bằng hữu thâm giao "
Dù nói vậy nhưng trước lời nói vẫn biện bạch cho lão đầu đó , cô nhìn đến không biết nói gì đành im lặng . Khi căn nhà gỗ xuất hiện giữa những khóm trúc , cô bước đến giọng nói vang lên
" Lão đầu "
Từ trong lão đầu chạy ra , nhìn thấy cô liền vui mừng . Bộ y phục đơn giản toàn mùi thuốc . Cái đầu trên hói láng bóng , phía dưới lại có nhóm tóc trắng .
" Ah ! Ngươi về rồi , làm ta lo lắng quá . Các ngươi rốt cuộc làm gì mà bị đồn thổi như vậy ? Mấy đứa mang cơm cho ta cứ bàn ra nói vào "
Lão đầu thở dài nói , cô nhìn đến Quái y đang núp sau mình
" Có chút chuyện , có người muốn gặp lão "
" Hử ? Là ai muốn gặp lão già này ? "
Tịnh Thông nhìn ra sau lưng cô tò mò , Quái y bước ra khiến lão đầu kinh ngạc .
" Â ... Ân ... Hòa "
Lời nói lão đầu lắp bắp , khi tỉnh lại liền phóng vào nhà gỗ .
Rầm !
Cô trầm mặt không hiểu gì , một lát sau lão đầu đi ra . Bộ y phục toàn mùi khi nãy đã không còn , thay vào đó là một bộ đồ trang nghiêm xứng với cái danh Nhị trưởng lão . Nụ cười hiện lên
" Hai ngươi vào đi "
Cô có cảm giác không lành , đi theo sau Quái y . Khi bước vào , ngôi nhà trở nên sạch sẽ lộng lẫy bất ngờ . Mùi thơm từ hoa tỏa ra , đồ đạc gọn gàng . Trên bàn còn có ấm trà cùng bánh . Cô nhìn đến nụ cười tươi của lão đầu mà thầm hỏi
' Đây là đâu ? ... '
Quái y bước vào ngồi xuống , cô cũng theo sao . Lão đầu nhìn đến Quái y
" Ân Hòa ! Mấy năm nay ngươi vẫn khỏe chứ ? "
" Ta vẫn khỏe . Còn huynh ? "
" Ha ha ! Tất nhiên ta khỏe như trâu ấy "
Quái y mỉm cười nhạt , nhìn xung quanh
" Ta nghe nói huynh đã ở đây ... "
Lão đầu tắt hẵn nụ cười , trầm ngâm
" Từ ngày ngươi đi ta cũng tự giam mình ở đây ... "
" Tội gì phải vậy ? "
" Ha ha ! Bỏ qua chuyện này đi . Ngân Tinh , ngươi kể lại xem chuyện gì xảy ra ? "
________________
Tại một nơi khác :
" Hời ơiiii ... Khi nào ký chủ mới đến cứu ta "
Tiếng nói than vãn vang lên , tiểu Bát Đản thân hình trắng toát nằm uốn éo trên một cái kệ
" Ngươi phiền quá , một ngày nói câu này hơn ngàn lần không mỏi miệng sao ? Ta nghe cũng thấy chán đó "
Tiểu Huyết bực mình nói , tiểu Bát Đản liếc qua tiểu Huyết khinh bỉ
" Vì đứa nào mà chúng ta ở đây ? "
" ... ( ̄- ̄) "
" Hừ ! Sao không nói gì ? "
" Im đi ! Chỉ sơ suất chút thôi mà "
Tiểu Huyết thẹn quá hóa giận nói
" Hà há ! Sơ suất ? Rảnh hán đuổi theo thì được rồi . Bài đặt tài khôn chui vô cái xó xỉnh này . Ở đây suốt một tháng "
" Ta không ngờ linh khí ở đây mạnh như vậy . Ta lại không thể thoát ra . Linh lực ta hiện không đủ làm sao ra được "
" Vậy vào đây làm đách ôn gì ? Không ra được còn chui vô . Vậy mà ngươi tự nhận mình là Huyết Xà Vương . Đổi tên thành thằng ngốc đi "
Tiểu Bát Đản xù lông nói , tiểu Huyết tức giận quất đuôi vào người nó
" Ngươi cũng theo ta vào mà giờ đổ lỗi hả ? Ngươi khác gì ta chứ ? Tự xưng bản hệ thống mà liên lạc với chủ nhân cũng không được . Ngươi nên đi cho người khác mần thịt đi , ít nhất vẫn còn chút giá trị "
" Ngươi nói cái gì hả con rắn thúi "
" Ta nói ngươi ăn cho mập thây rồi vô tích sự "
" Ngươi mới vô dụng "
" Ngươi là heo hồ ly vô dụng "
" Ta là hệ thống siêu cấp , nếu không nhờ ta ngươi có thể quan sát ký chủ sao ? "
Tiểu Bát Đản hai mắt mở to
" Quan sát thì được gì ? Sao không lo liên lạc đi "
" Làm như ta không muốn vậy , ngươi không thấy linh khí đã ngăn cách rồi sao ? "
" Vậy thì vô dụng đâu có sai "
" Ngươi ... ! "
Hai con vật nhỏ cãi nhau , không gian rộng lớn . Xung quanh chỉ toàn là kệ ... cùng tiếng cãi vã ...
_________________
" Thì ra là vậy "
Lão đầu vuốt râu gật nhẹ đầu , nhìn qua cô
" Vậy ngươi định vào Tiên tháp ? "
" Ừ ! "
" Nhưng trong đó nguy hiểm trùng trùng . Ngươi liệu có chắc ... "
" Không sao ! Ta chỉ cần một ít thông tin "
" Được ! Tiên tháp là một vật phẩm của Thần . Trong thiên hạ có rất nhiều bảo vật , trong đó được chia thành nhiều giai cấp khác nhau . Năm xưa sư phụ của chúng ta để lại Tiên tháp này , để cho Đại sư huynh cùng các trưởng lão chấn giữ . Và mỗi 10 năm đều cho đệ tử các môn đi vào . Trong đó tiên khí dày đặt , tổng cộng có 9 tầng . Mỗi tầng đều có bảo vật riêng cũng như người chấn giữ . Chỉ cần thông qua cửa ải , thì sẽ được lên tầng tiếp theo . Nhưng tầng cao nhất có thể đạt được chỉ có tầng thứ 4 . Còn các trưởng lão bao gồm cả ta thì là tầng thứ 7 "
Quái y ngồi cạnh gật nhẹ đầu
" Ta còn nhớ năm đó thương tích đầy mình . Trọng thương suýt mất mạng . Phải nói là kinh khủng "
Cô nghe đến , đáy lòng xẹt qua tia hứng thú .
" Vậy tiên sư hiện đang ở đâu ? "
" Haizz ! Lão đã sớm đắc đạo thành tiên . "
Lão đầu thở dài nói , Quái y nhìn qua
" Đã lâu rồi nhỉ "
" Ừ ! Lâu rồi ... Mà ta nhớ . Năm tiên sư chuẩn bị lên trời thì có dặn các trưởng lão một điều liên quan đến Tiên Tháp ... "
" Là gì ? "
" Các ngươi hãy nhớ , nếu có một ai lên được tầng cuối của Tiên tháp . Hãy làm hết sức phong ấn kẻ đó lại . Và Tiên tháp một ngày nào đó sẽ rời khỏi Tiên sơn ... Hiểm họa , khi ấy sẽ bắt đầu "
Cô hơi ngẩn người , khóe môi vươn lên .
" Vậy sao ... "
" Lão cũng không biết lời nói đó có ý gì . Nhưng mấy mươi năm nay Đại sư huynh đều tuân thủ mà hết lòng bảo vệ Tiên tháp . Hằng năm đều đến kiểm tra "
" Đa tạ vì những thông tin này "
" Không cần , không cần . Mà ngươi nghiên cứu tới đâu rồi ? Ngươi nói khi về sẽ cho ta một bất ngờ mà ? "
Lão đầu vui vẻ hỏi , cô nhìn qua Quái y
" Chuyện đó tạm thời không được . Khi vào Tiên tháp ta sẽ nghiên cứu thêm . Lão cứ ngồi quan sát , mà Quái y . Chuyện về hoàng hậu nhờ vào bà "
" Được ! Ta biết rồi "
" Thôi được rồi ! Ta đi trước , hai người cứ trò chuyện "
Cô rời khỏi nhà gỗ , xung quanh những cây trúc cao đung đưa trong gió mát . Cô dừng lại , khóe môi vươn lên
" Thật thú vị ... "
Cô đi đến chỗ sư tôn , nhìn sư tôn đang được Chung Linh thoa thuốc vết thương . Liền bước lại hỏi thăm
" Sư phụ không sao chứ ? "
Chung Linh nhìn thấy cô khó chịu , lên tiếng
" Ngươi không thấy sao mà còn hỏi ? Tất cả là tại muội muội phiền phức của ngươi . Hại sư huynh ra như vậy , bây giờ còn thêm cả sư phụ "
" Chung Linh "
Sư tôn không vui nhìn qua Chung Linh , cô ngồi xuống chạm nhẹ vào vết thương sư tôn . Lo lắng nói
" Thật xin lỗi ... Là ta không biết dạy dỗ muội muội . Khiến sư phụ và sư huynh bị như vầy "
Sư tôn mỉm cười nhẹ vuốt đầu cô
" Không sao ! Ta không có việc gì . Ngươi hãy nghỉ ngơi chuẩn bị cho việc vào Tiên Tháp "
" Đồ nhi biết "
" Ngươi sắp vào Tiên tháp , ta còn chưa kịp dạy ngươi cái gì nhiều . Chung Linh , ngươi ra ngoài đi "
" Sư phụ ... "
" Ra ngoài "
Chung Linh nghe theo rời khỏi , nhìn qua cô tức giận cùng chán ghét . Cô không quan tâm nhìn sư tôn , hắn ngồi xếp bằng lại nói
" Ngươi ngồi đối diện ta , đưa tay ra "
Cô nghe theo sư tôn , đưa hai tay ra . Sư tôn cũng đưa lòng bàn tay chấp vào tay cô . Giọng nói nhẹ nhàng
" Nhắm mắt lại ! Cảm nhận ngọn lửa trong cơ thể ngươi "
Cô nghe theo , hai mắt nhắm lại . Gian phòng trở nên yên tĩnh ...
_________________
Chung Linh hậm hực rời đi , tức giận bứt cây cỏ ven đường
" Đáng ghét ! Lãnh Cơ Ngân Tinh , ta nhất định không để ngươi dễ dàng bên sư phụ "
Tiếng nói đầy oán giận , bỗng từ phía sau một người đưa tay chạm vào vai Chung Linh
" Ah ! "
Chung Linh quay lại liền kinh ngạc , nhìn Ái Linh đang đứng đó
" Chung Linh sư tỷ "
Chung Linh khinh bỉ nhìn đến , khoanh tay trước ngực
" Ngươi sao lại ở đây ? Không phải đang tình tứ với sư phụ à ? "
Ái Linh mỉm cười nhạt
" Ta đến đây là có việc "
" Việc ? Việc gì ? "
" Ta thấy Chung Linh sư tỷ thật đáng thương "
" Ngươi nói cái gì "
Chung Linh tức giận hỏi
" Ta biết Chung Linh sư tỷ yêu Lục trưởng lão "
Chung Linh kinh ngạc
" Ngươi ... ăn nói lung tung "
" Tỷ không cần dấu . Ta biết rõ tình cảm của tỷ dành cho Lục trưởng lão . Nhưng tỷ lại bị Lãnh Cơ Ngân Tinh làm bức trường cản trở "
Ái Linh nhẹ nhàng nói , lời nói mang theo ý vị . Chung Linh nheo mài nở nụ cười
" Ngươi đừng nói lời thừa thải . Ngươi muốn lợi dụng ta để trừ khử Ngân Tinh ? "
" Ô ! Chung Linh sư tỷ thật thông minh . Nhưng không phải lợi dụng , mà là hợp tác . Kẻ thù của kẻ thù chính là bạn ... "
" Hợp tác ? Ngươi muốn làm gì ? "
" Khi vào Tiên tháp , sẽ không có ai có thể ngăn cản tỷ . Phải không ? "
Ái Linh mỉm cười nhạt nói , Chung Linh ngẩn người không trả lời
" ... "
" Chung Linh sư tỷ . Tỷ từ nhỏ được Lục trưởng lão nuôi lớn . Tình cảm chắc chắn rất lớn , nhưng lại từ đâu xuất hiện một Ngân Tinh . Cản trở con đường chinh phục trái tim Lục trưởng lão của tỷ . Tỷ không hận nàng ta sao ? "
Chung Linh siết chặt lòng bàn tay , nhớ lại hình ảnh cô và sư tôn bên nhau mà tức giận
" Phải ! Sư phụ còn nhiều lần trách phạt ta vì ả "
" Sư tỷ thấy đó , muội cũng có mối thù với muội muội nàng ta . Chúng ta hợp sức , sẽ khiến tỷ muội Lãnh gia chết không toàn thây "
Chung Linh nhìn lên Ái Linh , mỉm cười
" Được ! Ta đồng ý hợp tác "
________________
Khi cô mở mắt đã là buổi tối , cô đứng dậy nhìn gương mặt sư tôn ướt đẫm mồ hôi . Liền dùng khăn tay lau cho hắn
" Sư phụ ! Đồ nhi đã hiểu ra sức mạnh của ngọn lửa . Đa tạ người "
" Ừ ! Ngươi có thể nắm được căn nguyên của nó thì việc điều khiển sẽ dễ hơn . Ngày mai phải cẩn thận "
" Đa tạ sư phụ "
Cô ôm lấy sư tôn , khiến hắn kinh ngạc . Hương thơm trên người cô xộc vào mũi sư tôn , vành tai hắn đỏ lên
" Được rồi ! Ngươi đi đi "
Cô rời khỏi phòng , nhìn lên màn đêm . Nụ cười nhạt vươn lên
" Ta xem hai ngươi làm gì . Đừng khiến ta thất vọng ... "
" Ngươi là ai ? "
Từ vòng xoáy tiếng nói vang lên lần nữa
" Ha ha ! ta là kẻ đả thương các trưởng lão . Không nhận ra ta sao ? "
Một bóng đen xuất hiện từ vòng xoáy , nó chỉ là một tàn ảnh không mặt mũi . Luồn khí hắc ám tỏa ra
" Ma pháp Hắc Ám ? "
Chung Linh kinh ngạc , mọi người cũng bàng hoàng không kém . Cô nhìn lên , nhếch môi chế giễu
" Ngươi muốn gì ? "
Sư tôn yếu ớt nói , tàn ảnh màu đen đó lên tiếng
" Ta muốn các đệ tử các ngươi vào Tiên tháp . Ta sẽ đợi ở trong đó . Ta sẽ cho các ngươi một cơ hội giết ta "
Đại trưởng lão hạ mi mắt , giọng nói uy nghiêm
" Ngươi muốn làm gì ? "
Tàn ảnh đó không trả lời
" Ha ha haaaaa "
Chỉ cười một tiếng thật to vang vọng cả không trung , từ tàn ảnh đánh về phía bọn cô nhiều ánh sáng nhỏ . Khi kịp định hình lại thì từ trên tay cô , Tình Xuyên , Ái Linh , Nhã Kỳ , Song Song , Băng Tâm , Huyền Hàn xuất hiện một chiếc vòng tay sáng .
" 7 người các ngươi sẽ vào Tiên tháp để tìm ra và giết ta . Có thể cho thêm một số môn hộ đi theo làm lá chắn ... "
Các trưởng lão kinh ngạc , nhìn lên tàn ảnh đang dần biến mất . Tiếng cười vang vọng cả không trung mang theo sự bạo ngược
" Ha ha ha ha haaaaaaa "
Khi vòng đen đó biến mất , từ trên trời một cái tháp nhỏ rớt xuống . Thân tháp làm bằng vàng rồng , kim quang tỏa ra đầy linh khí . Từ từ cái tháp nhỏ đó biến lớn , thân dài như một cây trụ lên cả mây xanh ...
Các trưởng lão kinh ngạc , Tam trưởng lão lên tiếng
" Tại sao lại xuất hiện ở đây ? "
Ngũ trưởng lão thân đầy thương tích , uy nghiêm nói
" Chắc chắn do tàn ảnh khi nãy . Nhưng sao lại đặt ở giữa Tiên sơn ? "
" Đúng vậy ? Sao lại đặt ở đây ? "
Đại trưởng lão vuốt râu , đôi mắt híp lại . Giọng nói già nua vang lên
" Kẻ đó muốn tất cả mọi người chứng kiến "
" Ý huynh là sao ? "
Thất trưởng lão hỏi
" Kẻ đó muốn người dân , và cả Tiên sơn ta chứng kiến việc các đệ tử vào tháp . Và những diễn biến trong tháp "
" Cái gì ? Vậy ... "
Tứ trưởng lão kinh ngạc , lấp lửng . Đại trưởng lão xoay người nhìn bọn cô
" Hãy chuẩn bị đi . Mời cả hoàng thượng và người dân trong thành đến "
Mọi người nhìn nhau , đại trưởng lão bước đến Ái Linh uy nghiêm
" Hiện tại ta không để ngươi phế bỏ linh căn . Ngươi đừng làm lão thất vọng "
Ái Linh vui vẻ , chấp tay
" Đa tạ Đại sư thúc "
" Ừ ! "
Đại trưởng lão định xoay người bước đi , thì một tiếng nói vang lên
" Đại tiên sư "
Đại trưởng lão xoay lại , nhìn đến liền thấy Quái y đang đứng đó . Híp mắt
" Ngươi là ... "
" Không nhận ra người quen cũ ? "
Quái y nhếch môi , Đại trưởng lão kinh ngạc
" Ngươi là Bát muội ? "
" Ha ! Ta đã không còn là Bát trưởng lão nữa rồi . Năm đó bị sư phụ trục xuất , ta vốn đã không còn cái danh dự đó "
Đại trưởng lão thở dài
" Ngươi sao đến được đây ? "
" Chung với họ "
Quái y lạnh nhạt nói
" Vậy ngươi cứ ở lại đi . Nhị đệ vì ngươi mà bao năm không rời khỏi núi trúc . Ngươi đến thăm hắn đi "
Quái y kinh ngạc , đôi mắt ánh lên vui vẻ . Nhưng rồi lại nheo mài nói
" Nhưng sư phụ đã đuổi ta rời khỏi núi "
" Đuổi ngươi nhưng đâu có nói ngươi không được quay lại . Được rồi ! Lần sau ta và ngươi cùng trò chuyện . Ngân Tinh , ngươi dẫn Quái y đi đi . Còn các ngươi mau về trị thương "
Đại trưởng lão quay đi , mọi người cũng trở về nơi ở . Ái Linh đi ngang qua cô , đôi mắt hiện lên sát khí . Cô không quan tâm , đưa Quái y đến rừng trúc ...
Buổi trưa nắng chiếu xuống , những tán lá che đi ánh mặt trời . Cơn gió thổi qua mát mẻ , Quái y nhìn xung quanh như tưởng niệm
" Hắn đã ở đây suốt bao nhiêu năm trời ? "
Tiếng nói Quái y buồn bã , cô nhìn đến nhướn mài .
" Lão đầu Tịnh Thông là người bà yêu ? "
Quái y đỏ mặt , đưa tay ho khan
" Khụ khụ ... Ngươi nói gì vậy ? "
" Từ khi bà nói đến là ta biết rồi . Lão đầu đó có gì tốt ? "
" Tịnh ... Tịnh Thông rất tốt . Ta với hắn chỉ là bằng hữu thâm giao "
Dù nói vậy nhưng trước lời nói vẫn biện bạch cho lão đầu đó , cô nhìn đến không biết nói gì đành im lặng . Khi căn nhà gỗ xuất hiện giữa những khóm trúc , cô bước đến giọng nói vang lên
" Lão đầu "
Từ trong lão đầu chạy ra , nhìn thấy cô liền vui mừng . Bộ y phục đơn giản toàn mùi thuốc . Cái đầu trên hói láng bóng , phía dưới lại có nhóm tóc trắng .
" Ah ! Ngươi về rồi , làm ta lo lắng quá . Các ngươi rốt cuộc làm gì mà bị đồn thổi như vậy ? Mấy đứa mang cơm cho ta cứ bàn ra nói vào "
Lão đầu thở dài nói , cô nhìn đến Quái y đang núp sau mình
" Có chút chuyện , có người muốn gặp lão "
" Hử ? Là ai muốn gặp lão già này ? "
Tịnh Thông nhìn ra sau lưng cô tò mò , Quái y bước ra khiến lão đầu kinh ngạc .
" Â ... Ân ... Hòa "
Lời nói lão đầu lắp bắp , khi tỉnh lại liền phóng vào nhà gỗ .
Rầm !
Cô trầm mặt không hiểu gì , một lát sau lão đầu đi ra . Bộ y phục toàn mùi khi nãy đã không còn , thay vào đó là một bộ đồ trang nghiêm xứng với cái danh Nhị trưởng lão . Nụ cười hiện lên
" Hai ngươi vào đi "
Cô có cảm giác không lành , đi theo sau Quái y . Khi bước vào , ngôi nhà trở nên sạch sẽ lộng lẫy bất ngờ . Mùi thơm từ hoa tỏa ra , đồ đạc gọn gàng . Trên bàn còn có ấm trà cùng bánh . Cô nhìn đến nụ cười tươi của lão đầu mà thầm hỏi
' Đây là đâu ? ... '
Quái y bước vào ngồi xuống , cô cũng theo sao . Lão đầu nhìn đến Quái y
" Ân Hòa ! Mấy năm nay ngươi vẫn khỏe chứ ? "
" Ta vẫn khỏe . Còn huynh ? "
" Ha ha ! Tất nhiên ta khỏe như trâu ấy "
Quái y mỉm cười nhạt , nhìn xung quanh
" Ta nghe nói huynh đã ở đây ... "
Lão đầu tắt hẵn nụ cười , trầm ngâm
" Từ ngày ngươi đi ta cũng tự giam mình ở đây ... "
" Tội gì phải vậy ? "
" Ha ha ! Bỏ qua chuyện này đi . Ngân Tinh , ngươi kể lại xem chuyện gì xảy ra ? "
________________
Tại một nơi khác :
" Hời ơiiii ... Khi nào ký chủ mới đến cứu ta "
Tiếng nói than vãn vang lên , tiểu Bát Đản thân hình trắng toát nằm uốn éo trên một cái kệ
" Ngươi phiền quá , một ngày nói câu này hơn ngàn lần không mỏi miệng sao ? Ta nghe cũng thấy chán đó "
Tiểu Huyết bực mình nói , tiểu Bát Đản liếc qua tiểu Huyết khinh bỉ
" Vì đứa nào mà chúng ta ở đây ? "
" ... ( ̄- ̄) "
" Hừ ! Sao không nói gì ? "
" Im đi ! Chỉ sơ suất chút thôi mà "
Tiểu Huyết thẹn quá hóa giận nói
" Hà há ! Sơ suất ? Rảnh hán đuổi theo thì được rồi . Bài đặt tài khôn chui vô cái xó xỉnh này . Ở đây suốt một tháng "
" Ta không ngờ linh khí ở đây mạnh như vậy . Ta lại không thể thoát ra . Linh lực ta hiện không đủ làm sao ra được "
" Vậy vào đây làm đách ôn gì ? Không ra được còn chui vô . Vậy mà ngươi tự nhận mình là Huyết Xà Vương . Đổi tên thành thằng ngốc đi "
Tiểu Bát Đản xù lông nói , tiểu Huyết tức giận quất đuôi vào người nó
" Ngươi cũng theo ta vào mà giờ đổ lỗi hả ? Ngươi khác gì ta chứ ? Tự xưng bản hệ thống mà liên lạc với chủ nhân cũng không được . Ngươi nên đi cho người khác mần thịt đi , ít nhất vẫn còn chút giá trị "
" Ngươi nói cái gì hả con rắn thúi "
" Ta nói ngươi ăn cho mập thây rồi vô tích sự "
" Ngươi mới vô dụng "
" Ngươi là heo hồ ly vô dụng "
" Ta là hệ thống siêu cấp , nếu không nhờ ta ngươi có thể quan sát ký chủ sao ? "
Tiểu Bát Đản hai mắt mở to
" Quan sát thì được gì ? Sao không lo liên lạc đi "
" Làm như ta không muốn vậy , ngươi không thấy linh khí đã ngăn cách rồi sao ? "
" Vậy thì vô dụng đâu có sai "
" Ngươi ... ! "
Hai con vật nhỏ cãi nhau , không gian rộng lớn . Xung quanh chỉ toàn là kệ ... cùng tiếng cãi vã ...
_________________
" Thì ra là vậy "
Lão đầu vuốt râu gật nhẹ đầu , nhìn qua cô
" Vậy ngươi định vào Tiên tháp ? "
" Ừ ! "
" Nhưng trong đó nguy hiểm trùng trùng . Ngươi liệu có chắc ... "
" Không sao ! Ta chỉ cần một ít thông tin "
" Được ! Tiên tháp là một vật phẩm của Thần . Trong thiên hạ có rất nhiều bảo vật , trong đó được chia thành nhiều giai cấp khác nhau . Năm xưa sư phụ của chúng ta để lại Tiên tháp này , để cho Đại sư huynh cùng các trưởng lão chấn giữ . Và mỗi 10 năm đều cho đệ tử các môn đi vào . Trong đó tiên khí dày đặt , tổng cộng có 9 tầng . Mỗi tầng đều có bảo vật riêng cũng như người chấn giữ . Chỉ cần thông qua cửa ải , thì sẽ được lên tầng tiếp theo . Nhưng tầng cao nhất có thể đạt được chỉ có tầng thứ 4 . Còn các trưởng lão bao gồm cả ta thì là tầng thứ 7 "
Quái y ngồi cạnh gật nhẹ đầu
" Ta còn nhớ năm đó thương tích đầy mình . Trọng thương suýt mất mạng . Phải nói là kinh khủng "
Cô nghe đến , đáy lòng xẹt qua tia hứng thú .
" Vậy tiên sư hiện đang ở đâu ? "
" Haizz ! Lão đã sớm đắc đạo thành tiên . "
Lão đầu thở dài nói , Quái y nhìn qua
" Đã lâu rồi nhỉ "
" Ừ ! Lâu rồi ... Mà ta nhớ . Năm tiên sư chuẩn bị lên trời thì có dặn các trưởng lão một điều liên quan đến Tiên Tháp ... "
" Là gì ? "
" Các ngươi hãy nhớ , nếu có một ai lên được tầng cuối của Tiên tháp . Hãy làm hết sức phong ấn kẻ đó lại . Và Tiên tháp một ngày nào đó sẽ rời khỏi Tiên sơn ... Hiểm họa , khi ấy sẽ bắt đầu "
Cô hơi ngẩn người , khóe môi vươn lên .
" Vậy sao ... "
" Lão cũng không biết lời nói đó có ý gì . Nhưng mấy mươi năm nay Đại sư huynh đều tuân thủ mà hết lòng bảo vệ Tiên tháp . Hằng năm đều đến kiểm tra "
" Đa tạ vì những thông tin này "
" Không cần , không cần . Mà ngươi nghiên cứu tới đâu rồi ? Ngươi nói khi về sẽ cho ta một bất ngờ mà ? "
Lão đầu vui vẻ hỏi , cô nhìn qua Quái y
" Chuyện đó tạm thời không được . Khi vào Tiên tháp ta sẽ nghiên cứu thêm . Lão cứ ngồi quan sát , mà Quái y . Chuyện về hoàng hậu nhờ vào bà "
" Được ! Ta biết rồi "
" Thôi được rồi ! Ta đi trước , hai người cứ trò chuyện "
Cô rời khỏi nhà gỗ , xung quanh những cây trúc cao đung đưa trong gió mát . Cô dừng lại , khóe môi vươn lên
" Thật thú vị ... "
Cô đi đến chỗ sư tôn , nhìn sư tôn đang được Chung Linh thoa thuốc vết thương . Liền bước lại hỏi thăm
" Sư phụ không sao chứ ? "
Chung Linh nhìn thấy cô khó chịu , lên tiếng
" Ngươi không thấy sao mà còn hỏi ? Tất cả là tại muội muội phiền phức của ngươi . Hại sư huynh ra như vậy , bây giờ còn thêm cả sư phụ "
" Chung Linh "
Sư tôn không vui nhìn qua Chung Linh , cô ngồi xuống chạm nhẹ vào vết thương sư tôn . Lo lắng nói
" Thật xin lỗi ... Là ta không biết dạy dỗ muội muội . Khiến sư phụ và sư huynh bị như vầy "
Sư tôn mỉm cười nhẹ vuốt đầu cô
" Không sao ! Ta không có việc gì . Ngươi hãy nghỉ ngơi chuẩn bị cho việc vào Tiên Tháp "
" Đồ nhi biết "
" Ngươi sắp vào Tiên tháp , ta còn chưa kịp dạy ngươi cái gì nhiều . Chung Linh , ngươi ra ngoài đi "
" Sư phụ ... "
" Ra ngoài "
Chung Linh nghe theo rời khỏi , nhìn qua cô tức giận cùng chán ghét . Cô không quan tâm nhìn sư tôn , hắn ngồi xếp bằng lại nói
" Ngươi ngồi đối diện ta , đưa tay ra "
Cô nghe theo sư tôn , đưa hai tay ra . Sư tôn cũng đưa lòng bàn tay chấp vào tay cô . Giọng nói nhẹ nhàng
" Nhắm mắt lại ! Cảm nhận ngọn lửa trong cơ thể ngươi "
Cô nghe theo , hai mắt nhắm lại . Gian phòng trở nên yên tĩnh ...
_________________
Chung Linh hậm hực rời đi , tức giận bứt cây cỏ ven đường
" Đáng ghét ! Lãnh Cơ Ngân Tinh , ta nhất định không để ngươi dễ dàng bên sư phụ "
Tiếng nói đầy oán giận , bỗng từ phía sau một người đưa tay chạm vào vai Chung Linh
" Ah ! "
Chung Linh quay lại liền kinh ngạc , nhìn Ái Linh đang đứng đó
" Chung Linh sư tỷ "
Chung Linh khinh bỉ nhìn đến , khoanh tay trước ngực
" Ngươi sao lại ở đây ? Không phải đang tình tứ với sư phụ à ? "
Ái Linh mỉm cười nhạt
" Ta đến đây là có việc "
" Việc ? Việc gì ? "
" Ta thấy Chung Linh sư tỷ thật đáng thương "
" Ngươi nói cái gì "
Chung Linh tức giận hỏi
" Ta biết Chung Linh sư tỷ yêu Lục trưởng lão "
Chung Linh kinh ngạc
" Ngươi ... ăn nói lung tung "
" Tỷ không cần dấu . Ta biết rõ tình cảm của tỷ dành cho Lục trưởng lão . Nhưng tỷ lại bị Lãnh Cơ Ngân Tinh làm bức trường cản trở "
Ái Linh nhẹ nhàng nói , lời nói mang theo ý vị . Chung Linh nheo mài nở nụ cười
" Ngươi đừng nói lời thừa thải . Ngươi muốn lợi dụng ta để trừ khử Ngân Tinh ? "
" Ô ! Chung Linh sư tỷ thật thông minh . Nhưng không phải lợi dụng , mà là hợp tác . Kẻ thù của kẻ thù chính là bạn ... "
" Hợp tác ? Ngươi muốn làm gì ? "
" Khi vào Tiên tháp , sẽ không có ai có thể ngăn cản tỷ . Phải không ? "
Ái Linh mỉm cười nhạt nói , Chung Linh ngẩn người không trả lời
" ... "
" Chung Linh sư tỷ . Tỷ từ nhỏ được Lục trưởng lão nuôi lớn . Tình cảm chắc chắn rất lớn , nhưng lại từ đâu xuất hiện một Ngân Tinh . Cản trở con đường chinh phục trái tim Lục trưởng lão của tỷ . Tỷ không hận nàng ta sao ? "
Chung Linh siết chặt lòng bàn tay , nhớ lại hình ảnh cô và sư tôn bên nhau mà tức giận
" Phải ! Sư phụ còn nhiều lần trách phạt ta vì ả "
" Sư tỷ thấy đó , muội cũng có mối thù với muội muội nàng ta . Chúng ta hợp sức , sẽ khiến tỷ muội Lãnh gia chết không toàn thây "
Chung Linh nhìn lên Ái Linh , mỉm cười
" Được ! Ta đồng ý hợp tác "
________________
Khi cô mở mắt đã là buổi tối , cô đứng dậy nhìn gương mặt sư tôn ướt đẫm mồ hôi . Liền dùng khăn tay lau cho hắn
" Sư phụ ! Đồ nhi đã hiểu ra sức mạnh của ngọn lửa . Đa tạ người "
" Ừ ! Ngươi có thể nắm được căn nguyên của nó thì việc điều khiển sẽ dễ hơn . Ngày mai phải cẩn thận "
" Đa tạ sư phụ "
Cô ôm lấy sư tôn , khiến hắn kinh ngạc . Hương thơm trên người cô xộc vào mũi sư tôn , vành tai hắn đỏ lên
" Được rồi ! Ngươi đi đi "
Cô rời khỏi phòng , nhìn lên màn đêm . Nụ cười nhạt vươn lên
" Ta xem hai ngươi làm gì . Đừng khiến ta thất vọng ... "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.