Hệ Thống Vạn Năng ! Ta Là Vương
Chương 68: Thế Giới Tu Tiên 13
Lãnh Thiên Băng
04/10/2019
Cô rời khỏi Tiên sơn , dọc theo đường đi đến một cái trấn nhỏ . Bước vào quán ngồi xuống
" Một ấm trà và một ít màn thầu "
Cô nói với tiểu nhị , khi đồ ăn được mang ra cô bắt đầu ăn . Cô nhìn nơi đây toàn là cỏ , khắp nơi trống trãi . Nếu như không có quán này , cô cũng không biết mình nên ngồi nghỉ chân ở đâu ... Bỗng bên bàn kia có hai người đang nói chuyện
- Nghe nói hôm qua lại có 4 người chết
- Ừ ! Dạo này nghe nói có xác chết biết đi tấn công người làng
- Ở trấn Ô Lang cũng vừa bị tấn công . Nghe nói chết hết 20 người
- Nhiều vậy sao ? Sao không thấy người của Tiên sơn giúp ?
- Hình như là có , mới 2 tuần trước họ đã giúp trấn Thành Hoa tiêu diệt đám xác chết đó . Nhưng nghe nói chúng rất đông
- Haizz ! Chắc chúng ta lên kinh thành lánh nạn quá
- Tôi cũng nghĩ vậy
......
Cô nghe xong liền nở nụ cười nhạt , tay cầm chung trà uống . Bỗng từ xa có một đám khói xuất hiện , hai người kia nhìn thấy liền đứng dậy sợ hãi
- Là đám xác chết đó . Chạy đi
Tiểu nhị nhìn cô rồi chạy đi , cô nhìn đến đứng dậy .
" Ha ! Cũng nên tập luyện một chút "
Cô nói rồi đốt bùa dịch chuyển tức thời đến gần đám xác chết đó . Cô giữ một khoản cách nhất định , nhìn những cái xác lờ đờ đi . Trên tay mỗi người là một thanh đao , tròng mắt trắng bệch , từ bọn chúng cũng không có hơi thở nào ...
" Không giống Zombie ... Giống con rối hơn "
Cô suy tư nhìn hơn 100 cái xác chết đang đi về phía mình . Đưa tay lên tạo một ngọn lửa màu trắng hình quả cầu đánh tới đám xác chết đó . Quả nhiên có hơn 50 cái xác chết ngã xuống hóa thành tro , lần này cô lại thử dùng ngọn lửa màu đỏ tấn công . Nhưng xác suất lại không bằng , chỉ có khoảng 10 xác chết bị hóa thành tro .
" Thì ra cấp bậc của lửa này lại khác xa như vậy "
Cô tiếp tục thử nghiệm , nhớ ra Thủy hệ của mình liền nhắm mắt lại . Cô cảm nhận nguồn nước đang tích tụ trên bàn tay , trong đầu cô tạo ra hình một con rồng . Quả nhiên khi cô mở mắt ra , một con rồng bằng nước đang chờ lệnh . Cô kinh ngạc nhớ lại lời nói của tiểu Huyết
{ Chủ nhân ! Có một chiêu thức gọi là hóa hình . Người có thể hóa hình bằng bất kì ma pháp nào . Nhưng chỉ có những người cấp 5 mới có thể làm . Và cũng như vậy mà lực sát thương rất lớn , lại còn tiêu tốn không ít linh lực . Nhưng với chủ nhân tài ba của ta , thì việc đó với người không khó . Chủ nhân ! Người nên nhớ một điều , cấp bậc chỉ là hình thức }
Cô cảm nhận thân thể mình không có gì bất thường , vả lại cô cũng chỉ mới cấp 2 Ngũ Giai ... Giờ đây cô đã hiểu ra lời nói của tiểu Huyết
Khóe môi cô vươn lên nụ cười nhạt
" Cấp bậc chỉ là hình thức . Sức mạnh , linh hồn và ý chí mới là thứ tồn tại tối thượng "
Cô nhẹ nhàng nhìn qua con rồng băng bằng nước
" Giết "
Con rồng nước đó bay lên tấn công đám xác chết , tiếng gào rống vang vọng khắp cả không trung . Từ miệng nó tạo ra những lưỡi băng sắc nhọn đâm xuyên qua những cái xác chết đó . Nhanh đến mức mắt thường không thể nhìn thấy , chưa đầy 1 phút . Cô nhìn đến liền kinh ngạc , đám xác chết đó đang bị tan chảy trong nước . Cô nhớ ra ma pháp của mình là loại thuần khiết nên cũng không có gì lạ . Cô phất tay , con rồng băng lập tức biến mất
" Ha ! Đám xác chết này là vật thử nghiệm ma pháp cũng không tồi . Ta có thể tạo ra nhiều chiêu thức mới ... "
Nói rồi cô bước đi rời khỏi thị trấn , từ trên cao một con quạ đen nhìn cô . Đôi mắt xám dao động phản chiếu hình ảnh của cô , từ cái miệng quạ phát ra tiếng nói
" Ta không sai ... người quả nhiên rất giỏi . Người chính là chủ nhân ta đang tìm kiếm ... "
________________
Trời cũng nhanh chóng tối đi , cô tìm một quán trọ nghỉ chân . Mướn một căn phòng rồi cô vào trong không gian tắm . Ngâm mình trong làn nước ấm , hương thơm từ những bông hoa mang lại khiến cô thanh thản . Cô ngước lên nhìn bầu trời đêm đầy sao , ánh trăng tròn sáng lạnh lẽo . Mọi thứ vẫn như vậy , nhưng lại thiếu hai con vật nhỏ ồn ào đó ...
" Hai mi đang ở đâu ? "
Giọng nói cô lạnh lẽo vang lên giữa không gian , bầu trời đêm như chiếu rọi vào người cô . Tạo ra cảm giác huyền ẩn ...
________________
Ngày qua ngày cô cứ thế đi đến từng nơi , tiêu diệt hàng ngàn xác chết . Cô cũng tạo ra được rất nhiều chiêu thức mới , uy lực mạnh mẽ đến không tưởng . Cô đứng nhìn hơn 200 cái xác chết đang vươn đao đến gần mình . Từ phía sau cô hai con rồng hiện ra , một con rồng lửa và rồng băng . Nhanh như chớp quét sạch đám xác chết đó . Cô lặng lẽ đứng nhìn , khắp nơi bị thiêu rụi và ướt át ...
Từ người cô tỏa ra luồn sáng vàng nhạt , cô đã thăng cấp lên Cấp 3 Tam Giai . Đến nay đã 1 tháng trời , cô nhìn đến những xác chết khác xuất hiện . Hai con rồng cũng biến mất , cô bước lên một bước . Giọng nói lạnh nhạt
" Bạch Long thể "
Một con rồng được tạo nên bởi ngọn lửa màu trắng xuất hiện . Xung quanh nó tỏa ra sức nóng , bay đến nung cháy đám xác chết đó trong tích tắc . Đôi mắt sau lớp vải trắng của cô hiện lên ý cười tàn nhẫn ...
Khi giải quyết xong cô liền bỏ đi , cũng trong 1 tháng qua mà khắp nơi có rất nhiều tin đồn . Cô bước vào một quán ăn ngồi xuống
- Ngươi nghe gì chưa ? Bạch y tiên nữ lại diệt hết đám xác chết kia
- Không biết dung mạo nàng ra sao ?
- Ta không rõ ! Nhưng nghe nói nàng có khí chất cao quý . Chắc chắn là người Tiên sơn
- Thật sao ? Nàng ta sử dụng ma pháp gì ?
- Không ai thấy cả , hình như là ma pháp hệ hỏa
.........
Cô thở dài trước những lời bàn tán đó , không quan tâm nhìn tiểu nhị đang dọn thức ăn lên bàn hỏi
" Ngươi có thấy một nhóm người Tiên sơn xuất hiện không ? "
- Hử ? Cô nương nói là đám người mĩ họa kia sao ?
Cô nghe vậy liền hỏi tiếp
" Phải ! Ngươi thấy họ ở đâu ? "
- Ah ! Ta thấy có 3 người nam nhân được gọi là sư phụ , một thiếu niên . Ba mĩ nhân xinh đẹp . Ta thấy họ đi vào quán đằng kia . Hình như có người bị thương
Cô nghe xong liền đứng dậy để tiền trên bàn . Cô đi theo hướng mà tiểu nhị chỉ , bước vào một quán trọ khá to
- Cô nương cần gì ?
Cô nhìn tiểu nhị ngước lên lầu hỏi
" Có thấy một nhóm người mĩ mạo đi vào không ? Họ mướn phòng nào ? "
- À ! Là căn phòng cuối hành lang đó
Cô gật đầu đưa thỏi bạc vào tay tiểu nhị . Đi thẳng lên lầu đến cuối dãy hành lang đẩy cửa vào
Vừa mở cửa phòng ra cô nhìn thấy Chung Linh đang ngồi cạnh giường khóc , Song Thành và Ái Linh đứng bên cạnh . Còn có Cửu trưởng lão đang ngồi ăn , Thất trưởng lão ngồi trên ghế xếp bằng , hình như đang trị thương ...
Chung Linh đang khóc nhìn thấy cô liền tức giận
" Ngươi đến đây làm gì ? "
Cô không quan tâm bước lại gần giường nhìn sư tôn gương mặt trắng bệch . Trên ngực còn có vết cào của quái thú . Ái Linh nhìn đến cô lạnh lẽo , cô không quan tâm nàng ta
" Chuyện gì xảy ra ? "
Cô lạnh nhạt nhìn vào sư tôn hỏi , Song Thành nghe thấy liền trả lời
" Sư phụ ngươi bị quái thú đả thương . Trúng độc rất nặng , hiện đang thấm vào lục phủ ngũ tạng "
Bỗng từ ngoài Tình Xuyên chạy vào , nhìn thấy cô liền mỉm cười nhẹ
" Đến rồi ? "
" Ừ ! "
" Lâu như vậy mới đến "
Tình Xuyên vừa ra ngoài mua đồ băng bó , cô nhìn đến lấy ra một lọ đan . Lấy ra một viên đan dược hình vuông màu xanh nhạt . Chung Linh thấy cô chuẩn bị đưa vào miệng sư tôn liền hỏi
" Ngươi cho sư phụ uống gì ? "
" Ngăn chặn độc "
Nói rồi cô bỏ vào miệng sư tôn viên thuốc , Tình Xuyên bước lại đưa Song Thành đồ băng bó nói
" Xem ra phải đến Sơn cốc nhờ sự giúp đỡ . Đám người kia chắc cũng đã tới "
Ái Linh nghe vậy liền nheo mài
" Đến Sơn cốc ? Vậy còn việc truy đuổi kẻ bí ẩn lấy đi tiên tháp kia ? "
Chung Linh ngẩn đầu tức giận hướng Ái Linh nói
" Mạng sư phụ ta không quan trọng sao ? Nếu các ngươi muốn đi thì đi đi "
" Khụ ... khụ ... "
Tiếng ho vang lên , cô nhìn qua sư tôn đang từ từ ngoài dậy . Hắn nhìn thấy cô liền kinh ngạc mỉm cười
" Ngân Tinh ... ngươi không sao thì tốt ... khụ ... khụ ... "
Tình Xuyên bước lại nhìn qua Ái Linh
" Lục sư thúc may nhờ có đạo hạnh cao thâm nên mới có thể cầm cự tới bây giờ . Còn có viên thuốc ngăn chặn độc tố của Ngân Tinh . Chúng ta cần phải đến Sơn cốc tìm Quái y . Huống hồ sư phụ ta cũng đang bị trọng thương . À phải rồi , Ngân Tinh . Ngươi ra ngoài với ta một chút "
Tình Xuyên kéo tay cô ra ngoài
" Có chuyện gì ? "
" Ngươi có đan dược khôi phục linh lực không ? "
" Có "
Câu trả lời của cô khiến Tình xuyên mỉm cười
" Vậy cho ta mượn "
" Làm gì ? "
" Ta muốn cho sư phụ "
Cô lạnh nhạt nhìn vào Tình Xuyên , khóe miệng nâng lên
" Sao ? Rơi vào lưới tình ? "
Tình Xuyên nghe đến bĩu môi
" Không có ! Dù sao sư phụ cũng có ơn với ta "
Cô nở nụ cười lạnh
" Kẻ như ngươi cũng biết đến ơn nghĩa ? "
" Ha ha ! Ta không tàn nhẫn như sư muội đâu "
Tình Xuyên cười nói , cô lạnh nhạt
" Muốn có được nó thì phải trả một cái giá xứng đáng "
Tình Xuyên nghe đến liền kinh ngạc
" Cần gì phải vậy "
Cô quay lưng , khóe môi nâng lên nụ cười
" Từ trước đến nay lấy đồ của ta không dễ . Phải đưa ra cái giá xứng đáng với nó "
Tình Xuyên nắm lấy tay cô , hàng mài nheo lại .
" Cái giá thế nào ? "
Bỗng một tiếng nói khác vang lên , thân ảnh cao lớn tuấn mĩ xuất hiện . Thất trưởng lão nhìn đến cô hỏi
Cô cùng Tình Xuyên nhìn nhau , khóe môi cô nâng lên một nụ cười chế giễu
" Ha !... Ta lại lơ là rồi "
" Sư phụ "
Thất trưởng lão bước lại gần nhìn vào cô , khóe môi nâng lên
" Cái giá như thế nào ? "
Cô thoát khỏi bàn tay của Tình Xuyên , nhìn đến Thất trưởng lão
" Thất sư thúc có thể cho ta thứ gì ? "
" Bất cứ thứ gì ngươi muốn "
Cô nghe vậy liền nở nụ cười nhạt , bước lại gần Thất trưởng lão . Kề sát vào tai hắn nói nhỏ
" Thất sư thúc , thứ ta muốn cũng không có gì nhiều . Chỉ là một số thông tin mà thôi "
" Thông tin ? "
Đôi mắt Thất trưởng lão nheo lại
" Phải ! Ta nghĩ người có thể nói . Sao nào ? "
" Ngươi nói trước ta nghe "
Cô không nói gì đứng thẳng người , xoa xoa cổ tay
" Người chỉ cần nói đồng ý hay không thôi . Hay là Thất trưởng lão lớn như vậy rồi mà lại sợ một tiểu bối như ta ? "
Thất trưởng lão nhếch môi , dung nhan tuấn mĩ hiện lên ý cười
" Ngươi không cần nói khích "
" Ah ! Ta có nói khích gì đâu . Thật là không có khí khái nam nhi , một tiểu bối như ta cũng sợ "
Thất trưởng lão âm trầm mặt mài , nghiến răng
" Ngươi nói ta không có khí khái nam nhi ? "
" Phải "
" Ngươi ... được lắm ! Ta đồng ý "
" Ha ! Thành giao "
Cô nở nụ cười nhạt , đưa cho Thất trưởng lão một viên thuốc nữa đen nữa trắng .
" Mong Thất sư thúc là người tu tiên có thể giữ lời hứa của mình "
Nói rồi cô rời đi , Tình Xuyên cũng đi theo cô . Thất trưởng lão cầm viên thuốc trên tay vẫn còn hơi ấm của cô . Đưa lên môi chạm vào hơi ấm đó ...
" Ta không có khí khái nam nhi ? ... "
" Một ấm trà và một ít màn thầu "
Cô nói với tiểu nhị , khi đồ ăn được mang ra cô bắt đầu ăn . Cô nhìn nơi đây toàn là cỏ , khắp nơi trống trãi . Nếu như không có quán này , cô cũng không biết mình nên ngồi nghỉ chân ở đâu ... Bỗng bên bàn kia có hai người đang nói chuyện
- Nghe nói hôm qua lại có 4 người chết
- Ừ ! Dạo này nghe nói có xác chết biết đi tấn công người làng
- Ở trấn Ô Lang cũng vừa bị tấn công . Nghe nói chết hết 20 người
- Nhiều vậy sao ? Sao không thấy người của Tiên sơn giúp ?
- Hình như là có , mới 2 tuần trước họ đã giúp trấn Thành Hoa tiêu diệt đám xác chết đó . Nhưng nghe nói chúng rất đông
- Haizz ! Chắc chúng ta lên kinh thành lánh nạn quá
- Tôi cũng nghĩ vậy
......
Cô nghe xong liền nở nụ cười nhạt , tay cầm chung trà uống . Bỗng từ xa có một đám khói xuất hiện , hai người kia nhìn thấy liền đứng dậy sợ hãi
- Là đám xác chết đó . Chạy đi
Tiểu nhị nhìn cô rồi chạy đi , cô nhìn đến đứng dậy .
" Ha ! Cũng nên tập luyện một chút "
Cô nói rồi đốt bùa dịch chuyển tức thời đến gần đám xác chết đó . Cô giữ một khoản cách nhất định , nhìn những cái xác lờ đờ đi . Trên tay mỗi người là một thanh đao , tròng mắt trắng bệch , từ bọn chúng cũng không có hơi thở nào ...
" Không giống Zombie ... Giống con rối hơn "
Cô suy tư nhìn hơn 100 cái xác chết đang đi về phía mình . Đưa tay lên tạo một ngọn lửa màu trắng hình quả cầu đánh tới đám xác chết đó . Quả nhiên có hơn 50 cái xác chết ngã xuống hóa thành tro , lần này cô lại thử dùng ngọn lửa màu đỏ tấn công . Nhưng xác suất lại không bằng , chỉ có khoảng 10 xác chết bị hóa thành tro .
" Thì ra cấp bậc của lửa này lại khác xa như vậy "
Cô tiếp tục thử nghiệm , nhớ ra Thủy hệ của mình liền nhắm mắt lại . Cô cảm nhận nguồn nước đang tích tụ trên bàn tay , trong đầu cô tạo ra hình một con rồng . Quả nhiên khi cô mở mắt ra , một con rồng bằng nước đang chờ lệnh . Cô kinh ngạc nhớ lại lời nói của tiểu Huyết
{ Chủ nhân ! Có một chiêu thức gọi là hóa hình . Người có thể hóa hình bằng bất kì ma pháp nào . Nhưng chỉ có những người cấp 5 mới có thể làm . Và cũng như vậy mà lực sát thương rất lớn , lại còn tiêu tốn không ít linh lực . Nhưng với chủ nhân tài ba của ta , thì việc đó với người không khó . Chủ nhân ! Người nên nhớ một điều , cấp bậc chỉ là hình thức }
Cô cảm nhận thân thể mình không có gì bất thường , vả lại cô cũng chỉ mới cấp 2 Ngũ Giai ... Giờ đây cô đã hiểu ra lời nói của tiểu Huyết
Khóe môi cô vươn lên nụ cười nhạt
" Cấp bậc chỉ là hình thức . Sức mạnh , linh hồn và ý chí mới là thứ tồn tại tối thượng "
Cô nhẹ nhàng nhìn qua con rồng băng bằng nước
" Giết "
Con rồng nước đó bay lên tấn công đám xác chết , tiếng gào rống vang vọng khắp cả không trung . Từ miệng nó tạo ra những lưỡi băng sắc nhọn đâm xuyên qua những cái xác chết đó . Nhanh đến mức mắt thường không thể nhìn thấy , chưa đầy 1 phút . Cô nhìn đến liền kinh ngạc , đám xác chết đó đang bị tan chảy trong nước . Cô nhớ ra ma pháp của mình là loại thuần khiết nên cũng không có gì lạ . Cô phất tay , con rồng băng lập tức biến mất
" Ha ! Đám xác chết này là vật thử nghiệm ma pháp cũng không tồi . Ta có thể tạo ra nhiều chiêu thức mới ... "
Nói rồi cô bước đi rời khỏi thị trấn , từ trên cao một con quạ đen nhìn cô . Đôi mắt xám dao động phản chiếu hình ảnh của cô , từ cái miệng quạ phát ra tiếng nói
" Ta không sai ... người quả nhiên rất giỏi . Người chính là chủ nhân ta đang tìm kiếm ... "
________________
Trời cũng nhanh chóng tối đi , cô tìm một quán trọ nghỉ chân . Mướn một căn phòng rồi cô vào trong không gian tắm . Ngâm mình trong làn nước ấm , hương thơm từ những bông hoa mang lại khiến cô thanh thản . Cô ngước lên nhìn bầu trời đêm đầy sao , ánh trăng tròn sáng lạnh lẽo . Mọi thứ vẫn như vậy , nhưng lại thiếu hai con vật nhỏ ồn ào đó ...
" Hai mi đang ở đâu ? "
Giọng nói cô lạnh lẽo vang lên giữa không gian , bầu trời đêm như chiếu rọi vào người cô . Tạo ra cảm giác huyền ẩn ...
________________
Ngày qua ngày cô cứ thế đi đến từng nơi , tiêu diệt hàng ngàn xác chết . Cô cũng tạo ra được rất nhiều chiêu thức mới , uy lực mạnh mẽ đến không tưởng . Cô đứng nhìn hơn 200 cái xác chết đang vươn đao đến gần mình . Từ phía sau cô hai con rồng hiện ra , một con rồng lửa và rồng băng . Nhanh như chớp quét sạch đám xác chết đó . Cô lặng lẽ đứng nhìn , khắp nơi bị thiêu rụi và ướt át ...
Từ người cô tỏa ra luồn sáng vàng nhạt , cô đã thăng cấp lên Cấp 3 Tam Giai . Đến nay đã 1 tháng trời , cô nhìn đến những xác chết khác xuất hiện . Hai con rồng cũng biến mất , cô bước lên một bước . Giọng nói lạnh nhạt
" Bạch Long thể "
Một con rồng được tạo nên bởi ngọn lửa màu trắng xuất hiện . Xung quanh nó tỏa ra sức nóng , bay đến nung cháy đám xác chết đó trong tích tắc . Đôi mắt sau lớp vải trắng của cô hiện lên ý cười tàn nhẫn ...
Khi giải quyết xong cô liền bỏ đi , cũng trong 1 tháng qua mà khắp nơi có rất nhiều tin đồn . Cô bước vào một quán ăn ngồi xuống
- Ngươi nghe gì chưa ? Bạch y tiên nữ lại diệt hết đám xác chết kia
- Không biết dung mạo nàng ra sao ?
- Ta không rõ ! Nhưng nghe nói nàng có khí chất cao quý . Chắc chắn là người Tiên sơn
- Thật sao ? Nàng ta sử dụng ma pháp gì ?
- Không ai thấy cả , hình như là ma pháp hệ hỏa
.........
Cô thở dài trước những lời bàn tán đó , không quan tâm nhìn tiểu nhị đang dọn thức ăn lên bàn hỏi
" Ngươi có thấy một nhóm người Tiên sơn xuất hiện không ? "
- Hử ? Cô nương nói là đám người mĩ họa kia sao ?
Cô nghe vậy liền hỏi tiếp
" Phải ! Ngươi thấy họ ở đâu ? "
- Ah ! Ta thấy có 3 người nam nhân được gọi là sư phụ , một thiếu niên . Ba mĩ nhân xinh đẹp . Ta thấy họ đi vào quán đằng kia . Hình như có người bị thương
Cô nghe xong liền đứng dậy để tiền trên bàn . Cô đi theo hướng mà tiểu nhị chỉ , bước vào một quán trọ khá to
- Cô nương cần gì ?
Cô nhìn tiểu nhị ngước lên lầu hỏi
" Có thấy một nhóm người mĩ mạo đi vào không ? Họ mướn phòng nào ? "
- À ! Là căn phòng cuối hành lang đó
Cô gật đầu đưa thỏi bạc vào tay tiểu nhị . Đi thẳng lên lầu đến cuối dãy hành lang đẩy cửa vào
Vừa mở cửa phòng ra cô nhìn thấy Chung Linh đang ngồi cạnh giường khóc , Song Thành và Ái Linh đứng bên cạnh . Còn có Cửu trưởng lão đang ngồi ăn , Thất trưởng lão ngồi trên ghế xếp bằng , hình như đang trị thương ...
Chung Linh đang khóc nhìn thấy cô liền tức giận
" Ngươi đến đây làm gì ? "
Cô không quan tâm bước lại gần giường nhìn sư tôn gương mặt trắng bệch . Trên ngực còn có vết cào của quái thú . Ái Linh nhìn đến cô lạnh lẽo , cô không quan tâm nàng ta
" Chuyện gì xảy ra ? "
Cô lạnh nhạt nhìn vào sư tôn hỏi , Song Thành nghe thấy liền trả lời
" Sư phụ ngươi bị quái thú đả thương . Trúng độc rất nặng , hiện đang thấm vào lục phủ ngũ tạng "
Bỗng từ ngoài Tình Xuyên chạy vào , nhìn thấy cô liền mỉm cười nhẹ
" Đến rồi ? "
" Ừ ! "
" Lâu như vậy mới đến "
Tình Xuyên vừa ra ngoài mua đồ băng bó , cô nhìn đến lấy ra một lọ đan . Lấy ra một viên đan dược hình vuông màu xanh nhạt . Chung Linh thấy cô chuẩn bị đưa vào miệng sư tôn liền hỏi
" Ngươi cho sư phụ uống gì ? "
" Ngăn chặn độc "
Nói rồi cô bỏ vào miệng sư tôn viên thuốc , Tình Xuyên bước lại đưa Song Thành đồ băng bó nói
" Xem ra phải đến Sơn cốc nhờ sự giúp đỡ . Đám người kia chắc cũng đã tới "
Ái Linh nghe vậy liền nheo mài
" Đến Sơn cốc ? Vậy còn việc truy đuổi kẻ bí ẩn lấy đi tiên tháp kia ? "
Chung Linh ngẩn đầu tức giận hướng Ái Linh nói
" Mạng sư phụ ta không quan trọng sao ? Nếu các ngươi muốn đi thì đi đi "
" Khụ ... khụ ... "
Tiếng ho vang lên , cô nhìn qua sư tôn đang từ từ ngoài dậy . Hắn nhìn thấy cô liền kinh ngạc mỉm cười
" Ngân Tinh ... ngươi không sao thì tốt ... khụ ... khụ ... "
Tình Xuyên bước lại nhìn qua Ái Linh
" Lục sư thúc may nhờ có đạo hạnh cao thâm nên mới có thể cầm cự tới bây giờ . Còn có viên thuốc ngăn chặn độc tố của Ngân Tinh . Chúng ta cần phải đến Sơn cốc tìm Quái y . Huống hồ sư phụ ta cũng đang bị trọng thương . À phải rồi , Ngân Tinh . Ngươi ra ngoài với ta một chút "
Tình Xuyên kéo tay cô ra ngoài
" Có chuyện gì ? "
" Ngươi có đan dược khôi phục linh lực không ? "
" Có "
Câu trả lời của cô khiến Tình xuyên mỉm cười
" Vậy cho ta mượn "
" Làm gì ? "
" Ta muốn cho sư phụ "
Cô lạnh nhạt nhìn vào Tình Xuyên , khóe miệng nâng lên
" Sao ? Rơi vào lưới tình ? "
Tình Xuyên nghe đến bĩu môi
" Không có ! Dù sao sư phụ cũng có ơn với ta "
Cô nở nụ cười lạnh
" Kẻ như ngươi cũng biết đến ơn nghĩa ? "
" Ha ha ! Ta không tàn nhẫn như sư muội đâu "
Tình Xuyên cười nói , cô lạnh nhạt
" Muốn có được nó thì phải trả một cái giá xứng đáng "
Tình Xuyên nghe đến liền kinh ngạc
" Cần gì phải vậy "
Cô quay lưng , khóe môi nâng lên nụ cười
" Từ trước đến nay lấy đồ của ta không dễ . Phải đưa ra cái giá xứng đáng với nó "
Tình Xuyên nắm lấy tay cô , hàng mài nheo lại .
" Cái giá thế nào ? "
Bỗng một tiếng nói khác vang lên , thân ảnh cao lớn tuấn mĩ xuất hiện . Thất trưởng lão nhìn đến cô hỏi
Cô cùng Tình Xuyên nhìn nhau , khóe môi cô nâng lên một nụ cười chế giễu
" Ha !... Ta lại lơ là rồi "
" Sư phụ "
Thất trưởng lão bước lại gần nhìn vào cô , khóe môi nâng lên
" Cái giá như thế nào ? "
Cô thoát khỏi bàn tay của Tình Xuyên , nhìn đến Thất trưởng lão
" Thất sư thúc có thể cho ta thứ gì ? "
" Bất cứ thứ gì ngươi muốn "
Cô nghe vậy liền nở nụ cười nhạt , bước lại gần Thất trưởng lão . Kề sát vào tai hắn nói nhỏ
" Thất sư thúc , thứ ta muốn cũng không có gì nhiều . Chỉ là một số thông tin mà thôi "
" Thông tin ? "
Đôi mắt Thất trưởng lão nheo lại
" Phải ! Ta nghĩ người có thể nói . Sao nào ? "
" Ngươi nói trước ta nghe "
Cô không nói gì đứng thẳng người , xoa xoa cổ tay
" Người chỉ cần nói đồng ý hay không thôi . Hay là Thất trưởng lão lớn như vậy rồi mà lại sợ một tiểu bối như ta ? "
Thất trưởng lão nhếch môi , dung nhan tuấn mĩ hiện lên ý cười
" Ngươi không cần nói khích "
" Ah ! Ta có nói khích gì đâu . Thật là không có khí khái nam nhi , một tiểu bối như ta cũng sợ "
Thất trưởng lão âm trầm mặt mài , nghiến răng
" Ngươi nói ta không có khí khái nam nhi ? "
" Phải "
" Ngươi ... được lắm ! Ta đồng ý "
" Ha ! Thành giao "
Cô nở nụ cười nhạt , đưa cho Thất trưởng lão một viên thuốc nữa đen nữa trắng .
" Mong Thất sư thúc là người tu tiên có thể giữ lời hứa của mình "
Nói rồi cô rời đi , Tình Xuyên cũng đi theo cô . Thất trưởng lão cầm viên thuốc trên tay vẫn còn hơi ấm của cô . Đưa lên môi chạm vào hơi ấm đó ...
" Ta không có khí khái nam nhi ? ... "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.