Hệ Thống Vạn Năng ! Ta Là Vương
Chương 69: Thế Gướ Tu Tiên 14
Lãnh Thiên Băng
05/10/2019
Thế là cô cùng đám người Tình Xuyên đi đến Sơn
cốc . Trên đường đi chỉ toàn là rừng núi . Cô nhìn Chung Linh đang đỡ sư tôn , còn có Cửu trưởng lão suốt đường đi cứ hỏi Ái Linh đủ thứ
" Cửu sư đệ ! Ta thấy ngươi quan tâm đệ tử mình hơi quá rồi đó "
Thất trưởng lão ngứa mắt nói
" Ta làm gì huynh cũng xen vào là sao ? Tức hả ? Tức thì quan tâm đệ tử mình đi "
Cửu trưởng lão nhếch môi nói
" Các vị sư thúc . Sư phụ ta hơi mệt rồi . Có thể nghỉ ngơi một chút không ? "
Chung Linh đang đỡ sư tôn nói , mọi người dừng chân lại nghỉ ngơi . Cửu trưởng lão cùng Ái Linh ngồi một bên tình tứ . Cô bước lại gần sư tôn , thản nhiên cởi áo người ra xem xét vết thương
" Ngươi làm gì vậy ? "
Chung Linh nhìn đến tức giận , sư tôn cũng kinh ngạc . Cô không quan tâm nhìn vào những vết cào , máu đã đông lại hóa thành màu đen . Cô đưa tay chạm nhẹ vào , nhìn chăm chăm vào hỏi
" Sư phụ ! Có đau không ? "
" ... Không "
Cô ấn mạnh hơn một chút , hỏi
" Thế này ? "
" ... Ưm ... không "
Cô nghe vậy liền chạm vào vết thương có máu đông , ấn nhẹ
" Như thế này ? "
Một lúc sau không thấy sư tôn trả lời liền ngước lên . Cô đối diện với ánh mắt của sư tôn , gương mặt hắn đang ngại ngùng
" Sao vậy ? "
" Ngân Tinh ! Ngươi là nữ nhi , sao ... sao có thể tùy ý chạm vào nam nhân "
Cô bình thản lấy tay ra khỏi người sư tôn , lạnh nhạt nói
" Người là sư phụ , không sao "
Chung Linh nghe đến nổi điên
" Sư phụ không phải nam nhân sao ? "
" Ngươi nghĩ ta có ý gì ? "
Cô lạnh nhạt đứng lên , Chung Linh tức giận nói
" Ta thấy ngươi là có ý với sư phụ "
Mọi người xung quanh kinh ngạc trước tiếng quát của Chung Linh . Thất trưởng lão nhìn đến , đôi mắt hiện lên sự khó chịu
" Ha ! Sư phụ là người tu tiên . Sớm đã thoát khỏi ái tình , và ta không có thứ mà ngươi nói "
Cô lạnh nhạt xoay xoay cổ tay , Chung Linh đứng dậy
" Ngươi chỉ nói vậy , chứ trong lòng lại khác . Ngươi nói ngươi không thích sư phụ ? "
Sư tôn nghe Chung Linh nói liền nheo mài
" Chung Linh ! Ngươi đừng ăn nói xằng bậy "
" Sư phụ ! Ta ăn nói xằng bậy ? Người và nàng ta sớm đã có mờ ám . Người dám nói nàng ta không có ý với người ? Sư phụ , có phải người đã bị nàng ta mê hoặc hay không ? "
Tình Xuyên bước đến nở nụ cười nhạt , nhìn qua cô
" Ta thấy Chung Linh sư tỷ nói sai rồi . Với ai thì ta không biết , nhưng với Ngân Tinh thì sẽ không bao giờ có chữ tình "
Ái Linh nhìn đến nở nụ cười chế giễu
" Sao ngươi lại chắc như vậy ? "
Tình Xuyên nhún vai , đôi mắt hiện lên ý vị
" Vì đối với những người không tim không phổi thì làm sao có chữ tình ... Huống hồ ... " nàng ta cũng đâu phải là người của thế giới này
Tình Xuyên chập chừng không nói nữa , nhưng cô lại hiểu câu nói lấp lửng kia . Vươn môi
" Như nhau thôi "
" Vậy sao "
Cô không nói gì nữa bỏ đi , Tình Xuyên thấy vậy liền đi theo sau ...
" Sư muội đi đâu vậy ? "
" Kiếm đồ ăn "
" Ở đây làm gì có quán nào ? "
" Nấu "
" Ái chà ! Vậy ta có vinh hạnh được thưởng thức không đây ? "
Khoảng nữa tiếng sau cô quay lại , trên tay còn có một cái nồi đất . Bước tới gần phía sư tôn đang ngồi đó dưỡng thương
" Ngân Tinh ! Ngươi đi đâu vậy ? "
Sư tôn nhìn cô hỏi , Chung Linh chán ghét nói
" Hừ ! Chắc đi chơi chứ gì "
Cô không nói gì đặt cái nồi đất xuống , mở nắp ra . Làn khói thơm phức tỏa ra
" Sư phụ uống đi . Đây là kim chi nấu với thảo dược . Rất tốt cho vết thương "
Sư tôn kinh ngạc nhìn cô
" Sao ngươi nấu được ? Còn kim chi ở đâu ra ? "
" Vô tình tìm thấy nên hái "
Cô đưa muổng cho sư tôn , hắn cầm lấy uống một ngụm . Vị ngọt thanh lan tràn trong miệng . Bất ngờ nói
" Rất ngon "
Cô không nói gì đưa khăn tay lau trán cho sư tôn , hắn nhìn cô . Đôi mắt hạ xuống
" Đa tạ ngươi "
" Không có gì ! Trách nhiệm của đồ nhi "
Thất trưởng lão bước lại , khóe môi vươn lên
" Lục sư huynh có đồ đệ tốt đó chứ "
" Hừ ! Ta nói ngươi rõ ràng có tình ý với sư phụ "
Chung Linh tức giận nói
" Đủ rồi ! Ngươi còn nói những điều như thế nữa thì đừng đi theo ta "
Sư tôn tức giận nói , Chung Linh cúi đầu . Đôi mắt liếc qua cô chán ghét . Thất trưởng lão nhìn qua cô
" Ta thấy đồ đệ huynh nói cũng không phải là sai . Chăm sóc ân cần như vậy mà "
Cô nghe lời nói móc của Thất trưởng lão , nhưng sao vẫn có cảm giác rất lạ ...
" Thất sư thúc nghĩ nhiều rồi "
Cô không quan tâm lạnh nhạt nói . Thất trưởng lão không nói gì quay đi . Bỗng từ phía xa có thứ gì đó gào rống chạy lại . Mọi người đứng lên đề cao cảnh giác .
Một đàn quái thú xuất hiện , chúng giống những con sói nhưng lại to lớn và hung hãn hơn . Tình xuyên nhìn thấy liền nheo mài
" Lại là chúng ! Chúng chính là thứ đã khiến sư phụ ngươi và sư phụ ta bị thương . Được gọi là Quái sói , mỗi con đều là cấp 3 "
Cô hiểu ra , lạnh nhạt nói
" Cấp 3 lại có số lượng nhiều . Hèn gì sư phụ ta và Thất trưởng lão lại bị thương "
Tình Xuyên gật nhẹ đầu , Ái Linh bước lên nói với Song Thành
" Ngươi hãy lên đi , ta sẽ hỗ trợ "
Chung Linh nhìn đến cũng quay qua sư tôn
" Sư phụ ! Người đang bị thương . Hãy nghỉ ngơi đi "
Chung Linh nói rồi chạy lên dùng ma pháp tấn công đám quái thú . Cô nhìn qua Ái Linh đứng đó , nàng ta đưa tay có chiếc nhẫn ra . Từ chiếc nhẫn phát ra ánh sáng vàng nhạt , luồn sáng chói chan bao trùm lấy một khoảng trống . Khi ánh sáng đó biến mất , thì trên mặt đất xuất hiện một con sói to lớn , giữa trán nó còn có hình giọt nước . Cô khá kinh ngạc
' Ha ! Đã có ma thú rồi sao ? '
Ái Linh nhìn con ma thú đó , giọng nói ra lệnh
" Giết "
" Dạ ! Chủ nhân "
Con ma thú đó chạy lên , lưỡi băng nhọn hoắc giết chết đám Quái sói . Một đàn bây giờ chỉ còn lại khoảng 20 con ...
Cô nhìn Ái Linh đã giết hơn 5 con Quái sói mà nở nụ cười nhạt . Nhìn đến Cửu trưởng lão đang vui vẻ
" Ái Linh ! Ngươi thật giỏi "
Chung Linh cũng đã xử được 3 con quái sói . Nhìn đến sư tôn
" Sư phụ thấy đồ nhi có giỏi không ? "
Sư tôn gật gật đầu sau đó nhìn qua cô
" Ngân Tinh ! Ma pháp của ngươi tiến triển đến đâu rồi ? "
Cô quay qua mỉm cười nhẹ khiến sư tôn ngẩn người
" Đệ tử không bằng các người khác ở đây ... "
Chung Linh nhìn đến khinh thường
" Ha ! Vậy thì đứng đó . Đỡ mắc công sư phụ bảo vệ ngươi . Còn vướn tay vướn chân bọn ta nữa "
Cô không quan tâm lời nói của Chung Linh , Tình Xuyên đi đến gần cô hỏi khẽ
" Không giúp sao ? "
" Không ! Ta muốn quan sát "
Cô lạnh nhạt trả lời , nhìn qua Thất trưởng lão cùng Cửu trưởng lão cũng đang giết Quái sói . Lợi thế đang nghiêng về phía bọn người Ái Linh
- Rốnggggggggg
Một tiếng gào rống vang lên làm kinh động cả khoảng không . Một con quái sói bước ra , nhưng con quái sói này lại to lớn hơn những con khác . Thậm chí nó còn có ma pháp hệ thổ ...
" Quái sói biến dị "
Ái Linh kinh ngạc nói lên . Mọi người đồng loạt nhìn nhau , Cửu trưởng lão nhìn đến Ái Linh mắt đang nhìn chăm chăm con quái sói đó liền nói
" Ái Linh ! Nếu ngươi thích có thể lập khế ước với nó "
Ái Linh không trả lời nhìn vào con quái sói , Tình Xuyên cũng mỉm cười nhẹ khinh bỉ ...
" Ha ha ! loài người , các ngươi là đang hạ thấp ta sao ? Ta là vua của quái sói , một kẻ hùng mạnh . Há lại để một con nhóc thấp kém đầy làm dưới trướng "
Lời nói hung bạo của quái sói vang lên , Ái Linh nhìn đên ngở ngàng
" Ngươi là vua của quái sói ? "
" Phải ! "
Ái Linh mỉm cười xinh đẹp , khiến Cửu trưởng lão ngẩn người
" Ta rất thích ngươi ... Ta muốn ngươi ký khế ước với ta "
" Hừ ! Ngươi gan to lắm . Dám nói muốn ký khế ước với ta . Để xem ngươi có bản lĩnh hay không "
Nói rồi con quái sói đó phi lên , tạo ra những vết nứt trên mặt đất . Ái Linh nhảy lên không trung , bàn tay xè ra những lưỡi băng phóng tới . Quái sói gào to né đi , thân hình nhanh nhẹn . Dùng đất tấn công Ái Linh ...
Cô đứng nhìn trận chiến giữa không trung , Tình Xuyên bên cạnh ghé tai nói
" Ta thấy nàng ta không thể thắng "
Cô không nói gì lạnh nhạt nhìn , Chung Linh bên cạnh nhìn qua cô chán ghét . Khóe môi vươn lên nụ cười ác quỷ , vươn tay đẩy cô ra giữa cuộc chiến . Cô không kịp đề phòng , bị đẩy ra ngoài . Mọi người đều kinh ngạc , Ái Linh thấy cô không quan tâm phóng băng tới . Cô nhanh nhẹn né đi , nhưng chiếc khăn che mắt bị rơi xuống mặt đất vì bị lưỡi băng xẹt qua . Mái tóc cô phủ lên , mọi người bàng hoàng . Sư tôn nhìn đến cô
" Ngân Tinh ! Ngươi không sao chứ "
" Loài người ! Tránh ra "
Cô ngước mặt lên , hàng mi cong dài hơi hạ xuống . Hàng mài lá liễu hơi nheo lại . Mũi cao . Môi mỏng nhạt đỏ hồng . Làn da trắng mịn như châu ngọc . Bên thái dương ngay mắt trái của cô có cái bớt hình con bướm . Thân hình lả lướt yêu mị , đứng phiêu dật trong gió .
Mọi người kinh ngạc nhìn đến , cô nâng mắt lên . Đôi đồng tử đỏ như máu tuyệt luân , như có như không khiến người say đắm . Nó như luân hãm linh hồn con người vào trong lưới tình . Dù không khuynh nước khuynh thành , nhưng lại khiến người khác nhìn không thấu dung mạo ấy . Tạo ra cảm giác đây chỉ là một phần sắc đẹp của cô ...
Thất trưởng lão cùng sư tôn nhìn đến sững sờ , vẻ đẹp của cô rất kì lạ ...
Đôi mắt cô hiện lên sát khí nhìn qua Ái Linh , sau đó liếc đến con quái sói cũng đang bàng hoàng kia ...
" Khí tức này ... Rốngggggggggggg "
Con quái sói lui lại vài bước nhìn vào đôi mắt cô , rống lên thật to . Mọi người nhìn thấy hành động của con quái sói mà không hiểu gì .
Ái Linh cùng Chung Linh nhìn đến , ngở ngàng . Ái Linh thấy con quái thú kinh sợ cô mà trong lòng nổi lên ghen ghét . Bàn tay xè ra tạo một quả cầu băng đánh về phía cô .
Đôi mắt cô liếc qua , quả cầu dừng lại bay ngược về phía Ái Linh
" Ah ! "
Ái Linh ngả xuống , Cửu trưởng lão bước lại gần đỡ nàng ta lên .
" Nhược Hy Ái Linh ! Ngươi hết lần này tới lần khác khiến ta nổi giận . Ngươi có phải thấy cuộc đời này quá nhàm chán rồi hay không ? "
Lời nói cô lạnh lẽo tựa âm ti đi đến gần , Ái Linh tái mặt nhìn vào đôi mắt vô định của cô . Đôi mắt đó rất đáng sợ , như đang nhìn nhưng lại như không nhìn . Giống như cô đang nhìn một đống tro tàn ...
Song Thành bước lên rút kiếm ra chắn trước mặt Ái Linh
" Ngươi muốn làm gì chủ nhân "
Tình Xuyên bước lên nắm lấy tay cô kéo lại
" Thôi nào ! Là do sư tỷ Chung Linh của ngươi đẩy ngươi ra . Nếu trách phải trách nàng ta nữa . Bây giờ không phải lúc thích hợp để tính toán ân oán "
Cô nghe vậy nhìn qua Chung Linh , nàng ta run lên lắp bắp
" N...ngươi ... nhìn ... cái gì ? Ta chỉ vô tình thôi , chứ có cố ý đẩy ngươi đâu "
Sư tôn nhìn đến cô lắc nhẹ đầu , cô không nói gì cầm lấy mảnh vải phủi bụi . Nắm chặt trên tay ...
Tình Xuyên nhìn qua những con quái sói đó , cô đeo mảnh vải lại . Con quái sói biến dị nhìn vào cô không biết nghĩ gì , đạp đất chạy đi . Chỉ để lại tiếng nói
" Ta là Bão Lang ! Nhân loại kia ngươi tên Nhược Hy Ái Linh ? Ta sẽ nhớ rõ , hẹn ngày tái đấu "
Bọn cô nhìn con quái thú tự xưng Bão Lang kia cùng đám quái soi chạy đi .
" Sư phụ ! Người không sao chứ ? "
Tiếng nói Chung Linh vang lên lo lắng , cô quay lại bước tới gần sư tôn đang ôm ngực . Gương mặt nhăn nhó đau đớn . Lấy ra một viên thuốc đưa vào miệng hắn
" Sư phụ ! Thấy sao rồi ? "
Sư tôn vươn tay xoa đầu cô mỉm cười nhạt
" Ta không sao . Đừng lo "
Cô nắm lấy tay hắn , lạnh nhạt quay qua đám người kia
" Chúng ta mau lên đường "
Mọi người chuẩn bị lên đường , Chung Linh đỡ sư tôn . Cô cùng Tình Xuyên thu dọn đồ đạc , Thất trưởng lão nhìn qua cô . Sau đó nhìn qua sư tôn
" Sư phụ ! Có gì sao ? "
Tình Xuyên nhìn thấy liền hỏi
" Không có gì "
________________
Suốt đường cứ đi mãi , cuối cùng cũng lên tới một ngọn núi . Trên ngọn núi có một cái hang động , hang động rất to . Ái Linh nhìn đến hỏi Cửu trưởng lão
" Sư phụ ! Đây là Sơn cốc ? "
" Phải . Song Thành , ngươi vào xem thử "
Nói rồi Song Thành đi vào trong , một lúc sau một nữ một nam đi ra . Đó là Băng Tâm cùng Huyền Hàn . Khi thấy cô Băng Tâm liền nước mắt chảy xuống
" Tỷ tỷ ! Muội rất nhớ tỷ "
Cô lạnh nhạt nhìn Băng Tâm đang ôm mình
" Chẳng phải ta đã nói rõ rồi sao ? Ngươi quên lời ta đã nói ? "
Băng Tâm lắc đầu , hai má ướt đẫm
" Không ! Muội biết sai rồi . Tỷ đừng như vậy "
Cô không quan tâm nhìn đến Huyền Hàn , hắn không nói gì nhìn qua sư tôn . Khi thấy sư tôn bị thương liền kinh ngạc chạy lại
" Sư phụ ! Người làm sao ? "
" Sư huynh ! Sư phụ bị quái thú cào trúng . Trúng độc rất nặng , mau nhờ Quái y giúp "
Chung Linh hốt hoảng nói , Băng Tâm xoay qua sững sờ
" Quái y đã đến kinh thành cùng các trưởng lão . Chúng tôi khó khăn lắm mới thuyết phục được bà ấy . Nhưng thứ thuốc bà ấy cần lại ở kinh thành . Chúng tôi được giao phó ở lại bảo vệ Sơn cốc "
Mọi người nghe xong liền kinh ngạc , Huyền Hàn nhìn đến nói
" Vào trong rồi nói "
Mọi người cùng vào hang động , cô nhìn lên bầu trời . Khóe môi nâng lên nụ cười
' Ha ! Trời cũng giúp ta ... '
" Cửu sư đệ ! Ta thấy ngươi quan tâm đệ tử mình hơi quá rồi đó "
Thất trưởng lão ngứa mắt nói
" Ta làm gì huynh cũng xen vào là sao ? Tức hả ? Tức thì quan tâm đệ tử mình đi "
Cửu trưởng lão nhếch môi nói
" Các vị sư thúc . Sư phụ ta hơi mệt rồi . Có thể nghỉ ngơi một chút không ? "
Chung Linh đang đỡ sư tôn nói , mọi người dừng chân lại nghỉ ngơi . Cửu trưởng lão cùng Ái Linh ngồi một bên tình tứ . Cô bước lại gần sư tôn , thản nhiên cởi áo người ra xem xét vết thương
" Ngươi làm gì vậy ? "
Chung Linh nhìn đến tức giận , sư tôn cũng kinh ngạc . Cô không quan tâm nhìn vào những vết cào , máu đã đông lại hóa thành màu đen . Cô đưa tay chạm nhẹ vào , nhìn chăm chăm vào hỏi
" Sư phụ ! Có đau không ? "
" ... Không "
Cô ấn mạnh hơn một chút , hỏi
" Thế này ? "
" ... Ưm ... không "
Cô nghe vậy liền chạm vào vết thương có máu đông , ấn nhẹ
" Như thế này ? "
Một lúc sau không thấy sư tôn trả lời liền ngước lên . Cô đối diện với ánh mắt của sư tôn , gương mặt hắn đang ngại ngùng
" Sao vậy ? "
" Ngân Tinh ! Ngươi là nữ nhi , sao ... sao có thể tùy ý chạm vào nam nhân "
Cô bình thản lấy tay ra khỏi người sư tôn , lạnh nhạt nói
" Người là sư phụ , không sao "
Chung Linh nghe đến nổi điên
" Sư phụ không phải nam nhân sao ? "
" Ngươi nghĩ ta có ý gì ? "
Cô lạnh nhạt đứng lên , Chung Linh tức giận nói
" Ta thấy ngươi là có ý với sư phụ "
Mọi người xung quanh kinh ngạc trước tiếng quát của Chung Linh . Thất trưởng lão nhìn đến , đôi mắt hiện lên sự khó chịu
" Ha ! Sư phụ là người tu tiên . Sớm đã thoát khỏi ái tình , và ta không có thứ mà ngươi nói "
Cô lạnh nhạt xoay xoay cổ tay , Chung Linh đứng dậy
" Ngươi chỉ nói vậy , chứ trong lòng lại khác . Ngươi nói ngươi không thích sư phụ ? "
Sư tôn nghe Chung Linh nói liền nheo mài
" Chung Linh ! Ngươi đừng ăn nói xằng bậy "
" Sư phụ ! Ta ăn nói xằng bậy ? Người và nàng ta sớm đã có mờ ám . Người dám nói nàng ta không có ý với người ? Sư phụ , có phải người đã bị nàng ta mê hoặc hay không ? "
Tình Xuyên bước đến nở nụ cười nhạt , nhìn qua cô
" Ta thấy Chung Linh sư tỷ nói sai rồi . Với ai thì ta không biết , nhưng với Ngân Tinh thì sẽ không bao giờ có chữ tình "
Ái Linh nhìn đến nở nụ cười chế giễu
" Sao ngươi lại chắc như vậy ? "
Tình Xuyên nhún vai , đôi mắt hiện lên ý vị
" Vì đối với những người không tim không phổi thì làm sao có chữ tình ... Huống hồ ... " nàng ta cũng đâu phải là người của thế giới này
Tình Xuyên chập chừng không nói nữa , nhưng cô lại hiểu câu nói lấp lửng kia . Vươn môi
" Như nhau thôi "
" Vậy sao "
Cô không nói gì nữa bỏ đi , Tình Xuyên thấy vậy liền đi theo sau ...
" Sư muội đi đâu vậy ? "
" Kiếm đồ ăn "
" Ở đây làm gì có quán nào ? "
" Nấu "
" Ái chà ! Vậy ta có vinh hạnh được thưởng thức không đây ? "
Khoảng nữa tiếng sau cô quay lại , trên tay còn có một cái nồi đất . Bước tới gần phía sư tôn đang ngồi đó dưỡng thương
" Ngân Tinh ! Ngươi đi đâu vậy ? "
Sư tôn nhìn cô hỏi , Chung Linh chán ghét nói
" Hừ ! Chắc đi chơi chứ gì "
Cô không nói gì đặt cái nồi đất xuống , mở nắp ra . Làn khói thơm phức tỏa ra
" Sư phụ uống đi . Đây là kim chi nấu với thảo dược . Rất tốt cho vết thương "
Sư tôn kinh ngạc nhìn cô
" Sao ngươi nấu được ? Còn kim chi ở đâu ra ? "
" Vô tình tìm thấy nên hái "
Cô đưa muổng cho sư tôn , hắn cầm lấy uống một ngụm . Vị ngọt thanh lan tràn trong miệng . Bất ngờ nói
" Rất ngon "
Cô không nói gì đưa khăn tay lau trán cho sư tôn , hắn nhìn cô . Đôi mắt hạ xuống
" Đa tạ ngươi "
" Không có gì ! Trách nhiệm của đồ nhi "
Thất trưởng lão bước lại , khóe môi vươn lên
" Lục sư huynh có đồ đệ tốt đó chứ "
" Hừ ! Ta nói ngươi rõ ràng có tình ý với sư phụ "
Chung Linh tức giận nói
" Đủ rồi ! Ngươi còn nói những điều như thế nữa thì đừng đi theo ta "
Sư tôn tức giận nói , Chung Linh cúi đầu . Đôi mắt liếc qua cô chán ghét . Thất trưởng lão nhìn qua cô
" Ta thấy đồ đệ huynh nói cũng không phải là sai . Chăm sóc ân cần như vậy mà "
Cô nghe lời nói móc của Thất trưởng lão , nhưng sao vẫn có cảm giác rất lạ ...
" Thất sư thúc nghĩ nhiều rồi "
Cô không quan tâm lạnh nhạt nói . Thất trưởng lão không nói gì quay đi . Bỗng từ phía xa có thứ gì đó gào rống chạy lại . Mọi người đứng lên đề cao cảnh giác .
Một đàn quái thú xuất hiện , chúng giống những con sói nhưng lại to lớn và hung hãn hơn . Tình xuyên nhìn thấy liền nheo mài
" Lại là chúng ! Chúng chính là thứ đã khiến sư phụ ngươi và sư phụ ta bị thương . Được gọi là Quái sói , mỗi con đều là cấp 3 "
Cô hiểu ra , lạnh nhạt nói
" Cấp 3 lại có số lượng nhiều . Hèn gì sư phụ ta và Thất trưởng lão lại bị thương "
Tình Xuyên gật nhẹ đầu , Ái Linh bước lên nói với Song Thành
" Ngươi hãy lên đi , ta sẽ hỗ trợ "
Chung Linh nhìn đến cũng quay qua sư tôn
" Sư phụ ! Người đang bị thương . Hãy nghỉ ngơi đi "
Chung Linh nói rồi chạy lên dùng ma pháp tấn công đám quái thú . Cô nhìn qua Ái Linh đứng đó , nàng ta đưa tay có chiếc nhẫn ra . Từ chiếc nhẫn phát ra ánh sáng vàng nhạt , luồn sáng chói chan bao trùm lấy một khoảng trống . Khi ánh sáng đó biến mất , thì trên mặt đất xuất hiện một con sói to lớn , giữa trán nó còn có hình giọt nước . Cô khá kinh ngạc
' Ha ! Đã có ma thú rồi sao ? '
Ái Linh nhìn con ma thú đó , giọng nói ra lệnh
" Giết "
" Dạ ! Chủ nhân "
Con ma thú đó chạy lên , lưỡi băng nhọn hoắc giết chết đám Quái sói . Một đàn bây giờ chỉ còn lại khoảng 20 con ...
Cô nhìn Ái Linh đã giết hơn 5 con Quái sói mà nở nụ cười nhạt . Nhìn đến Cửu trưởng lão đang vui vẻ
" Ái Linh ! Ngươi thật giỏi "
Chung Linh cũng đã xử được 3 con quái sói . Nhìn đến sư tôn
" Sư phụ thấy đồ nhi có giỏi không ? "
Sư tôn gật gật đầu sau đó nhìn qua cô
" Ngân Tinh ! Ma pháp của ngươi tiến triển đến đâu rồi ? "
Cô quay qua mỉm cười nhẹ khiến sư tôn ngẩn người
" Đệ tử không bằng các người khác ở đây ... "
Chung Linh nhìn đến khinh thường
" Ha ! Vậy thì đứng đó . Đỡ mắc công sư phụ bảo vệ ngươi . Còn vướn tay vướn chân bọn ta nữa "
Cô không quan tâm lời nói của Chung Linh , Tình Xuyên đi đến gần cô hỏi khẽ
" Không giúp sao ? "
" Không ! Ta muốn quan sát "
Cô lạnh nhạt trả lời , nhìn qua Thất trưởng lão cùng Cửu trưởng lão cũng đang giết Quái sói . Lợi thế đang nghiêng về phía bọn người Ái Linh
- Rốnggggggggg
Một tiếng gào rống vang lên làm kinh động cả khoảng không . Một con quái sói bước ra , nhưng con quái sói này lại to lớn hơn những con khác . Thậm chí nó còn có ma pháp hệ thổ ...
" Quái sói biến dị "
Ái Linh kinh ngạc nói lên . Mọi người đồng loạt nhìn nhau , Cửu trưởng lão nhìn đến Ái Linh mắt đang nhìn chăm chăm con quái sói đó liền nói
" Ái Linh ! Nếu ngươi thích có thể lập khế ước với nó "
Ái Linh không trả lời nhìn vào con quái sói , Tình Xuyên cũng mỉm cười nhẹ khinh bỉ ...
" Ha ha ! loài người , các ngươi là đang hạ thấp ta sao ? Ta là vua của quái sói , một kẻ hùng mạnh . Há lại để một con nhóc thấp kém đầy làm dưới trướng "
Lời nói hung bạo của quái sói vang lên , Ái Linh nhìn đên ngở ngàng
" Ngươi là vua của quái sói ? "
" Phải ! "
Ái Linh mỉm cười xinh đẹp , khiến Cửu trưởng lão ngẩn người
" Ta rất thích ngươi ... Ta muốn ngươi ký khế ước với ta "
" Hừ ! Ngươi gan to lắm . Dám nói muốn ký khế ước với ta . Để xem ngươi có bản lĩnh hay không "
Nói rồi con quái sói đó phi lên , tạo ra những vết nứt trên mặt đất . Ái Linh nhảy lên không trung , bàn tay xè ra những lưỡi băng phóng tới . Quái sói gào to né đi , thân hình nhanh nhẹn . Dùng đất tấn công Ái Linh ...
Cô đứng nhìn trận chiến giữa không trung , Tình Xuyên bên cạnh ghé tai nói
" Ta thấy nàng ta không thể thắng "
Cô không nói gì lạnh nhạt nhìn , Chung Linh bên cạnh nhìn qua cô chán ghét . Khóe môi vươn lên nụ cười ác quỷ , vươn tay đẩy cô ra giữa cuộc chiến . Cô không kịp đề phòng , bị đẩy ra ngoài . Mọi người đều kinh ngạc , Ái Linh thấy cô không quan tâm phóng băng tới . Cô nhanh nhẹn né đi , nhưng chiếc khăn che mắt bị rơi xuống mặt đất vì bị lưỡi băng xẹt qua . Mái tóc cô phủ lên , mọi người bàng hoàng . Sư tôn nhìn đến cô
" Ngân Tinh ! Ngươi không sao chứ "
" Loài người ! Tránh ra "
Cô ngước mặt lên , hàng mi cong dài hơi hạ xuống . Hàng mài lá liễu hơi nheo lại . Mũi cao . Môi mỏng nhạt đỏ hồng . Làn da trắng mịn như châu ngọc . Bên thái dương ngay mắt trái của cô có cái bớt hình con bướm . Thân hình lả lướt yêu mị , đứng phiêu dật trong gió .
Mọi người kinh ngạc nhìn đến , cô nâng mắt lên . Đôi đồng tử đỏ như máu tuyệt luân , như có như không khiến người say đắm . Nó như luân hãm linh hồn con người vào trong lưới tình . Dù không khuynh nước khuynh thành , nhưng lại khiến người khác nhìn không thấu dung mạo ấy . Tạo ra cảm giác đây chỉ là một phần sắc đẹp của cô ...
Thất trưởng lão cùng sư tôn nhìn đến sững sờ , vẻ đẹp của cô rất kì lạ ...
Đôi mắt cô hiện lên sát khí nhìn qua Ái Linh , sau đó liếc đến con quái sói cũng đang bàng hoàng kia ...
" Khí tức này ... Rốngggggggggggg "
Con quái sói lui lại vài bước nhìn vào đôi mắt cô , rống lên thật to . Mọi người nhìn thấy hành động của con quái sói mà không hiểu gì .
Ái Linh cùng Chung Linh nhìn đến , ngở ngàng . Ái Linh thấy con quái thú kinh sợ cô mà trong lòng nổi lên ghen ghét . Bàn tay xè ra tạo một quả cầu băng đánh về phía cô .
Đôi mắt cô liếc qua , quả cầu dừng lại bay ngược về phía Ái Linh
" Ah ! "
Ái Linh ngả xuống , Cửu trưởng lão bước lại gần đỡ nàng ta lên .
" Nhược Hy Ái Linh ! Ngươi hết lần này tới lần khác khiến ta nổi giận . Ngươi có phải thấy cuộc đời này quá nhàm chán rồi hay không ? "
Lời nói cô lạnh lẽo tựa âm ti đi đến gần , Ái Linh tái mặt nhìn vào đôi mắt vô định của cô . Đôi mắt đó rất đáng sợ , như đang nhìn nhưng lại như không nhìn . Giống như cô đang nhìn một đống tro tàn ...
Song Thành bước lên rút kiếm ra chắn trước mặt Ái Linh
" Ngươi muốn làm gì chủ nhân "
Tình Xuyên bước lên nắm lấy tay cô kéo lại
" Thôi nào ! Là do sư tỷ Chung Linh của ngươi đẩy ngươi ra . Nếu trách phải trách nàng ta nữa . Bây giờ không phải lúc thích hợp để tính toán ân oán "
Cô nghe vậy nhìn qua Chung Linh , nàng ta run lên lắp bắp
" N...ngươi ... nhìn ... cái gì ? Ta chỉ vô tình thôi , chứ có cố ý đẩy ngươi đâu "
Sư tôn nhìn đến cô lắc nhẹ đầu , cô không nói gì cầm lấy mảnh vải phủi bụi . Nắm chặt trên tay ...
Tình Xuyên nhìn qua những con quái sói đó , cô đeo mảnh vải lại . Con quái sói biến dị nhìn vào cô không biết nghĩ gì , đạp đất chạy đi . Chỉ để lại tiếng nói
" Ta là Bão Lang ! Nhân loại kia ngươi tên Nhược Hy Ái Linh ? Ta sẽ nhớ rõ , hẹn ngày tái đấu "
Bọn cô nhìn con quái thú tự xưng Bão Lang kia cùng đám quái soi chạy đi .
" Sư phụ ! Người không sao chứ ? "
Tiếng nói Chung Linh vang lên lo lắng , cô quay lại bước tới gần sư tôn đang ôm ngực . Gương mặt nhăn nhó đau đớn . Lấy ra một viên thuốc đưa vào miệng hắn
" Sư phụ ! Thấy sao rồi ? "
Sư tôn vươn tay xoa đầu cô mỉm cười nhạt
" Ta không sao . Đừng lo "
Cô nắm lấy tay hắn , lạnh nhạt quay qua đám người kia
" Chúng ta mau lên đường "
Mọi người chuẩn bị lên đường , Chung Linh đỡ sư tôn . Cô cùng Tình Xuyên thu dọn đồ đạc , Thất trưởng lão nhìn qua cô . Sau đó nhìn qua sư tôn
" Sư phụ ! Có gì sao ? "
Tình Xuyên nhìn thấy liền hỏi
" Không có gì "
________________
Suốt đường cứ đi mãi , cuối cùng cũng lên tới một ngọn núi . Trên ngọn núi có một cái hang động , hang động rất to . Ái Linh nhìn đến hỏi Cửu trưởng lão
" Sư phụ ! Đây là Sơn cốc ? "
" Phải . Song Thành , ngươi vào xem thử "
Nói rồi Song Thành đi vào trong , một lúc sau một nữ một nam đi ra . Đó là Băng Tâm cùng Huyền Hàn . Khi thấy cô Băng Tâm liền nước mắt chảy xuống
" Tỷ tỷ ! Muội rất nhớ tỷ "
Cô lạnh nhạt nhìn Băng Tâm đang ôm mình
" Chẳng phải ta đã nói rõ rồi sao ? Ngươi quên lời ta đã nói ? "
Băng Tâm lắc đầu , hai má ướt đẫm
" Không ! Muội biết sai rồi . Tỷ đừng như vậy "
Cô không quan tâm nhìn đến Huyền Hàn , hắn không nói gì nhìn qua sư tôn . Khi thấy sư tôn bị thương liền kinh ngạc chạy lại
" Sư phụ ! Người làm sao ? "
" Sư huynh ! Sư phụ bị quái thú cào trúng . Trúng độc rất nặng , mau nhờ Quái y giúp "
Chung Linh hốt hoảng nói , Băng Tâm xoay qua sững sờ
" Quái y đã đến kinh thành cùng các trưởng lão . Chúng tôi khó khăn lắm mới thuyết phục được bà ấy . Nhưng thứ thuốc bà ấy cần lại ở kinh thành . Chúng tôi được giao phó ở lại bảo vệ Sơn cốc "
Mọi người nghe xong liền kinh ngạc , Huyền Hàn nhìn đến nói
" Vào trong rồi nói "
Mọi người cùng vào hang động , cô nhìn lên bầu trời . Khóe môi nâng lên nụ cười
' Ha ! Trời cũng giúp ta ... '
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.