Hệ Thống Vạn Năng ! Ta Là Vương
Chương 77: Thế Giới Tu Tiên 22
Lãnh Thiên Băng
22/10/2019
Ánh sáng bình minh rọi lên từng tán cây , giọt
sương long lanh vẫn còn động lại trên phiến lá . Ở Tiên sơn ngày thường
yên tĩnh , nay lại rộn ràng người . Cô cùng Băng Tâm đứng nhìn xung
quanh khán đài , người dân háo hức bàn ra nói vào . Cô nhìn qua Băng Tâm , gương mặt Băng Tâm đã trở nên khác lạ . Không còn vui vẻ gì , mà thay vào đó là bộ dạng lạnh nhạt . Cô chạm nhẹ vào vai nàng ta
" Muội ổn chứ ? "
Băng Tâm nhìn qua gật nhẹ đầu , mỉm cười nhạt
" Muội không sao ! Hôm qua nhờ có đan dược mà Đại trưởng lão cho nên vết thương của muội đã hoàn toàn khôi phục . Cả linh lực cũng trở lại "
Cô nheo mài , nhìn qua Nhị trưởng lão đang ngồi trên ghế cùng các trưởng lão khác . Lão đầu thấy cô nhìn mình liền gật nhẹ đầu . Cô không nói gì nhìn đến chỗ ngồi đặc biệt dành cho hoàng thượng . Chỗ ngồi đó cao hơn những người khác , cạnh các vị trưởng lão .
Cô nhìn đến Ái Linh bên kia đang được hoàng hậu dặn dò đủ điều . Nụ cười trên môi nàng ta khiến nhiều người xao xuyến . Còn hoàng thượng bên cạnh thì lạnh nhạt , cô có thể thấy được sát khí được chôn dưới đáy mắt của hoàng đế ...
" Ha ! Thú vị rồi đây ... "
Cô vươn môi nở nụ cười , hoàng hậu bước đến cạnh cô
" Ngân Tinh ! "
" Hoàng hậu có chuyện gì chỉ bảo ? "
" Ta ... ngươi hãy cẩn trọng "
" Đa tạ hoàng hậu quan tâm "
Cô mỉm cười nhạt , hoàng hậu thấy vậy liền không nói gì nữa . Cùng hoàng thượng rời đi
" Ngân nhi , Băng nhi "
Cô quay lại liền thấy Lãnh Tuấn đang chạy tới
" Đại ca "
" Ngân nhi ! Ngươi hãy bảo vệ cho Băng Tâm "
" Muội biết rồi ... "
Lãnh Tuấn nhìn qua Băng Tâm lo lắng
" Muội đừng tự trách mình . Người cũng đã không còn ... Tứ trưởng lão hình như đang để tang cho hắn . Muội hãy cố gắng nổ lực "
" Muội biết rồi "
Băng Tâm lạnh nhạt nói , Đại trưởng lão từ không trung xuất hiện nhìn cô
" Ngươi đã sẵn sàng ? "
" Ừ ... ! "
Lãnh Tuấn nhìn thấy Đại trưởng lão liền chấp tay
" Tại hạ Lãnh Tuấn , ra mắt Đại tiên sư "
Đại trưởng lão nhìn đến nheo mài , đánh giá Lãnh Tuấn . Lãnh Tuấn ngước lên
" Đại tiên sư ! Sư muội ta đã gây nhiều phiền toái cho người . Xin người thứ lỗi "
Đại trưởng lão vuốt chòm râu dài của mình , nụ cười hiền từ vươn lên
" Ngươi vào Tiên tháp luôn đi "
Mọi người nghe xong kinh ngạc , Lãnh Tuấn cũng không hiểu gì gãi đầu
" Đại tiên sư nói gì vậy ? Chỉ có môn hộ của Tiên sơn mới được phép vào tháp kia mà "
" Ha ha ! Lão nhận ngươi làm đồ đệ . Ngươi có chịu không ? "
Lãnh Tuấn ngớ người , sau lại vui mừng
" Thật sao ? "
" Phải ! Lão chưa có đồ đệ . Nay lại gặp người ưng ý . Sao lại không chớp thời cơ ? "
Mọi người xung quanh nhìn đến , Lãnh Tuấn nhìn lên hoàng thượng đang ngồi trên cao . Thấy hoàng thượng gật nhẹ đầu liền lập tức quỳ xuống
" Đồ đệ tham kiến sư phụ "
Đại trưởng lão vui vẻ vuốt chòm râu , vỗ đầu Lãnh Tuấn
" Ha ha ! Khá lắm , đứng lên đi . Đừng khiến sư phụ thất vọng "
" Ân ! "
Cô nhìn đến , đôi mắt sau mảnh vải hiện lên tia sáng lạnh . Cô từng nhớ Tiểu Bát Đản có nói . Nữ9 có 4 nam chủ , nay Nhã Kỳ , Mạc Lâm , Huyền Hàn là 3 người . Người thứ 4 sẽ là đồ đệ của Đại trưởng lão . Nhưng nam chủ thứ 4 này rất đặc biệt . Đối với nữ9 hầu như không có yêu , một lòng hướng theo tu hành . Nhưng vì gia tộc mà lưu lại bên cạnh nữ9 , sau này cũng không phát sinh tình cảm gì . Phải nói , nhìn hắn tuy dao động trước nữ9 nhưng lòng lại tựa sắt đá . Một lòng tu đạo ...
Cô nhếch môi , nhìn đến Lãnh Tuấn đang vui vẻ nói chuyện với Đại trưởng lão
' Thì ra là kẻ này ... '
Từ trên đài cao , tiếng nói của trọng tài vang lên
- Mọi người chú ý , chuẩn bị vào trong Tiên tháp . Hôm nay , Tiên sơn có sự hiện diện của hoàng thượng . Cùng các vị trưởng lão , phải nói đây là cơ hội trăm năm . Hãy cùng xem các môn hộ sẽ làm gì ...
Đại trưởng lão bước lên đài , phất tay . Từ không trung lập tức xuất hiện 20 chiếc gương nhỏ lơ lửng giữa không trung . Từ những chiếc gương chiếu ra ánh sáng xung quanh Tiên tháp , tạo ra rất nhiều màn ảnh trong suốt . Tình Xuyên bước đến cạnh cô
" Thú vị nhỉ "
Cô không nói gì chỉ nhếch môi nhìn tầng tháp cao , phía trên bị mây bao phủ . Hiên ngang đứng đó đầy hùng vĩ ...
" Ta nghe nói thời gian trong đó là vô tận . 1 ngày bên ngoài là nữa năm trong đó ... "
Tình Xuyên nói bên tai cô . Đại trưởng lão từ trên đài nhìn xuống
" 8 đệ tử chính thức của Tiên sơn sẽ vào trong . Đi theo sẽ là 100 môn hộ được chọn "
Mọi người nghe xong liền nháo nhào , từ ánh sáng vàng phát quang của tòa tháp mở ra một cái cửa . Ánh sáng xung quanh bao phủ , mọi người cùng bước vào . Cô nhìn lên bầu trời , đôi mắt sau lớp vải hạ xuống ...
Từ từ bước vào trong vòng sáng , khi tất cả môn hộ đều vào đầy đủ . Cánh cửa liền đóng lại , mọi người kinh ngạc với sự hùng vĩ bên trong . Nơi đây là một khoảng trống rộng lớn có rất nhiều lối đi xung quanh . Ái Linh nhìn đến lên tiếng
" Mọi người hãy tách ra đi theo nhóm "
Mọi người nghe theo đều rời khỏi đi theo những lối đi khác nhau . Cô cũng chọn cho mình một cánh cửa . Vừa đặt chân vào trong ...
Vụt !
Một mũi tên lập tức phóng về phía cô , theo sau nó là hàng chục mũi tên khác được phóng ra từ bức tường . Cô nhanh nhẹn né đi , bay vào giữa cái bát quái ngồi xuống . Cô từ từ nhắm mắt lại , xung quanh đã không còn những mũi tên xẹt qua xẹt lại nữa . Mà thay vào đó là sự yên tĩnh ...
Từ không trung một người xuất hiện , dung nhan tuyệt thế rung động thế trần . Thân ảnh tuyệt mĩ tựa tinh linh khiến người xao xuyến . Nữ nhân đó có một mảnh vải che đi đôi mắt . Bộ y phục màu đỏ yêu mị ...
Cô mở mắt ra kinh ngạc , đó chính là cô . Nhan sắc thật của cô ...
" Ta chính là ngươi "
Nữ nhân đó mỉm cười nhẹ nói lên , cô lạnh nhạt nhìn thẳng
" Thì sao ? "
" Ngươi là người như thế nào ? Ngươi có biết không ? "
Tiếng nói mị hoặc nhưng mang theo sự lạnh lẽo
" Cần ngươi quan tâm ? "
" Ha ! Ngươi chỉ là một bóng ma giả tạo . Ta mới là thật ... Ngươi là giả , có biết không ? "
Tiếng nói đó như mê hoặc lòng người , cô im lặng nhìn đến . Nữ nhân đó vòng ra sau lưng cô , nói khẽ
" Ta mới là Huyết Hàn Sương ! Còn ngươi là một bóng ma ... Ta mới là thật . Tính cách của ta mới là thật "
Phập !
Một thanh kiếm xuất hiện đâm vào bụng cô . Nữ nhân đó mỉm cười , nhưng khi rút kiếm ra thì thấy cô hóa thành tàn ảnh biến mất liền kinh hãi
" Ảo ảnh ? "
Cô từ phía sau lưng nữ nhân đó xuất hiện , nói nhỏ vào tai nữ nhân đó
" Ta là kẻ thế nào , ta biết rõ . Không cần ngươi chỉ bảo "
Nữ nhân kia kinh ngạc rồi từ từ biến mất , cô lạnh nhạt ngồi xuống nhập định .
' Tầng đầu tiên là Tâm Ma sao ? Thú vị ... '
Cô nhắm mắt lại , từ từ bước vào không gian riêng biệt . Cô có thể cảm nhận từ bên ngoài có rất nhiều những bóng đen đang lởn vởn bên tai cô . Cô không quan tâm , chìm vào sự yên tĩnh ...
Khi cô mở mắt ra thì những bóng đen cũng biến mất , bát quái dưới thân cô rung chuyển rồi phát ra ánh sáng vàng . Phút chốc nơi cô ở đã không còn là căn phòng khi nãy nữa , mà là một khoảng trống rỗng . Cũng là một căn phòng , nhưng hình dáng lại khác nhau . Trên tường có treo một thanh kiếm gỗ . Cô nhìn đến ...
" Tầng hai rồi sao ? "
Cô nhìn đến , bước lại gần thanh kiếm xem xét
Vụt ... !
Thanh kiếm đó bỗng nhiên bay lên không trung đánh về phía cô . Cô né đi , nhìn thanh kiếm cứ đánh tới . Cô cứ thế né đi ...
Thời gian trôi qua không biết bao lâu , cô khó chịu nhìn đến . Thanh kiếm gỗ này cũng dai thật , đánh không gãy . Mà lại không dừng được ...
Cô nhìn đến suy nghĩ , vươn môi nở nụ cười nhạt . Bàn tay xòe ra , cây roi tím của cô xuất hiện . Cô quất mạnh về phía cái tường khi nãy treo thanh kiếm . Trên tường không để lại dấu vết gì , một nữ nhân xuất hiện . Gương mặt thanh tú , trên bụng là vết roi dài của cô . Nhưng vết thương đó nhanh chóng lành lại ...
" Sao ngươi biết ta ? "
Tiếng nói âm vang cả không trung , cô nhìn đến nhẹ nhàng
" Thì biết thôi "
" Hừ ! Khá lắm . Ta là thủ hộ giả tầng 2 , Danh là Thập Nhị "
" Thập Nhị ... ? "
Cô nheo mài lại , nữ nhân tên Thập nhị kia vung tay cầm thanh kiếm gỗ . Đánh về phía cô , cô lách người né đi . Quất roi quấn lấy tay Thập Nhị , kéo mạnh
Thập Nhị vung kiếm thoát khỏi sự trói buộc của cô , sau đó biến mất . Cô nhìn xung quanh
" Tàng hình ? "
" Ha ha haaaa . Khá lắm nha đầu "
Tiếng cười vang lên , cô nhắm mắt lại . Mọi thứ xung quanh trở nên yên tĩnh , thân ảnh cô hạ xuống né đi thanh kiếm gỗ đang muốn đánh từ sau lưng . Cô vung roi quấn lấy một khoảng không , khi mở mắt ra nhìn đến . Thập Nhị lập tức xuất hiện từ khoảng không đó , thanh kiếm rớt xuống .
" Ngươi thua rồi "
Cô lạnh nhạt nói , nhìn gương mặt đau đớn của Thập Nhị . Cô kéo tay siết chặt hơn , nhưng Thập Nhị cũng cắn răng không phát ra tiếng rên nào . Vòng eo rỉ máu , đang dần dần lành lại . Khi thấy nó chuẩn bị lành cô liền siết mạnh nó liền tách ra chảy máu . Thập Nhị nhìn lên cô
" Sao ngươi không thả ? "
Cô nhìn đến gương mặt Thập Nhị , lạnh nhạt
" Trả lời ta một vài câu hỏi "
" ... "
Thập Nhị không trả lời , cô liền siết mạnh thêm . Những cây gai nhỏ nhọn hoắc đâm vào trong . Máu chảy ra càng nhiều , gương mặt Thập Nhị đau đớn
" ... Được ... "
" Có bao nhiêu thủ hộ giả ? "
" 12 "
" Mỗi tầng có bao nhiêu thủ hộ giả ? "
" Không nói được ! Chủ có thể nói thủ hộ giả có thể phân thân làm nhiều bản thể để đánh với những kẻ khác "
" Sức mạnh khi phân thể ? "
Cô lạnh nhạt hỏi , nhìn đến Thập Nhị
" ... "
Thấy nàng ta không trả lời cô liền siết roi lại , gương mặt Thập Nhị trắng bệch run rẩy
" Tùy ... tùy vào bao nhiêu bản thể . Sức mạnh sẽ yếu đi "
" Hử ? Vậy có thủ hộ giả nào phân thân không bị hao hụt sức mạnh không ? "
" Có ... 2 người ở tầng 9 "
" Thứ mấy ? "
" Lưỡng Nhất và Lưỡng Nhị thủ hộ giả "
Thập Nhị đau đớn nhìn lên cô , cô nhếch môi
" Bảo vật đâu ? "
Thập Nhị ngẩn người , nghe tới liền đổ mồ hôi im lặng . Cô nhìn đến không nói gì thả nàng ta ra
" Cửa "
Thập Nhị vung tay , một luồn sáng bao phủ lấy cô .
' Thật là ... '
________________
Bên ngoài :
Đại trưởng lão nhìn lên vuốt râu , Tam trưởng lão cũng khó hiểu
" Đại sư huynh . Tại sao các thủ hộ giả lại lạ như vậy ? Các bảo vật ở mỗi tầng đâu ? "
Ngũ trưởng lão cũng trang nghiêm lên tiếng
" Phải ! Không có bảo vật ... "
Đại trưởng lão nhìn lên màn ảnh , hàng mài nheo lại
" Cứ quan sát tiếp đi "
________________
Cô đặt chân vào một căn phòng rộng lớn mênh mông , xung quanh chỉ toàn là nước . Cô đang đứng trên một tảng đá , xung quanh chỉ có làn khói màu trắng cùng nước biển . Cơn sóng dập dờn , sương mù dày đặc khiến cô không thể biết rõ điểm cuối của căn phòng . Cô chạm nhẹ vào làn nước , linh khí xung quanh dao động . Nước biển nổi lên những tia bong bóng nhỏ ...
Cô mỉm cười nhạt ngồi xuống tảng đá , nhắm mắt lại cảm nhận nước biển
" Lần này là gì đây ... ? "
Cô hứng thú nói , nhắm mắt nhập định . Cô cứ thế ngồi trên tảng đá , thời gian trôi qua lặng lẽ . Cô hấp thu rất nhiều linh khí của mặt biển . Bỗng từ dưới nước một quả cầu bằng nước giam cô lại . Cô mở mắt ra , nhìn mình đang bị một quả bóng nước giam cầm . Từ mặt nước một nữ nhân xuất hiện , thân hình nàng ta đều làm bằng nước . Tay chân , mắt mũi miệng đều một màu xanh dương . Tiếng nói lạnh lẽo vang lên
" Ta là Thập Nhất , thủ hộ giả thứ 11 của Tiên tháp . Ngươi là ai ? "
Cô nhìn đến lạnh nhạt
" Đệ tử Tiên sơn "
Hàng mài Thập Nhất nheo lại , từ mặt nước trồi lên hình những cây leo dài đánh về phía cô . Cô nheo mài đặt tay lên quả cầu nước né đi . Quả bóng bay lên , cô nhìn đến mặt nước hiện thành bàn tay đang hướng về phía mình . Xung quanh cô cũng bị bao vây bởi những bàn tay nước . Cô nheo mài , nhìn đến Thập Nhất đang ở một bên xem trò ...
Cô biết bản thân có sức mạnh hệ thủy , nhưng liệu cấp bậc của cô đã đủ để điều khiển tất cả ? Thậm chí là từ trên tay kẻ khác cấp bậc lớn hơn cô . Hiện cô chỉ có cấp 3 Tam Giai ...
Cô nheo mài lại , cố gắng điều khiển quả bóng nước né tránh những đòn tấn công . Cô lơ đểnh giữa không trung cùng sương mù dày đặc . Hiện cô không thể thấy được những bàn tay nước đó , nhưng chúng lại có thể thấy cô ...
Cô nhắm mắt cảm nhận mọi thứ xung quanh , né sang bên trái khi có một đòn tấn công từ phía sau . Nhưng cô lại bị một bàn tay khác tập kích , nó nắm lấy quả bóng đưa lên quăng mạnh xuống biển sâu . Quả bóng bể ra , cô cảm nhận mặt nước đang gông xiềng mình . Hàng mài cô nheo lại , hai tay như bị trói buộc không thể động đậy . Cô nhắm mắt lại , sự khó thở tràn ngập ...
________________
Bên ngoài nhìn thấy diễn biến bên trong liền lo lắng . Hoàng hậu nắm chặt tay hoàng thượng lo lắng
" Ngân Tinh ... "
Tiếng nói nhẹ nhàng , sư tôn cũng đang rất lo sợ . Hàng mài nheo lại
" Hệ của Tinh nhi là Hỏa . Làm sao thoát khỏi nước ? "
Thất trưởng lão bên cạnh nhìn đến sư tôn , nhướn mài
" Lục sư huynh lo lắng nhỉ ? "
Đại trưởng lão vuốt râu già , đôi mắt sắc bén nhìn vào cô . Nhị trưởng lão và Quái y cũng nôm nốp lo sợ , cầu mong cho cô thoát khỏi
_________________
Trở lại với cô , cảm giác khó thở càng ngày càng tăng . Giống như bị giam cầm và bị một bàn tay vô hình bóp cổ . Cô dần chìm xuống đáy đại dương
{ Chủ nhân ! Người là mạnh nhất . Thiên địa thế gian không ai có thể thắng người , vạn vật luân hồi đều có thể bị người kiểm soát . Chủ nhân ... Người là Vương của Tam Giới }
Cô như nhớ lại lời nói của tiểu Huyết , mơ hồ cô nghe được bên tai . Cảm giác đó , giống như luôn có người bên cạnh mình ...
{ Ký chủ ! Ta sẽ cùng người đi khắp nơi . Hoàn thành nguyện vọng của người }
Lại là lời nói của tiểu Bát Đản , khuôn mặt tròn trịa dễ thương quyết tâm nhìn cô . Cô hơi hé môi ra
{ Chủ nhân ! Cấp bậc chỉ là hình thức }
Cô mở to mắt , đôi đồng tử sau mảnh vải hiện lên sự tức giận . Năm ngón tay cô xòe ra , nụ cười vươn lên . Tất cả nước đều tạo thành hai vòng xoáy sâu thẳm cuộn trào . Thập Nhất kinh hãi , nhìn mặt nước đang bị cô khống chế . Cô nhìn đến , được mặt nước nâng lên để cô ngồi trên đó . Cô đưa tay xoa cổ , nhìn đến Thập Nhất khó chịu
" Ta không vui rồi "
_________________
Mọi người bên ngoài hồi hộp nhìn đến , thân ảnh cô ướt sủng ngồi trên nước . Sư tôn nhìn đến nheo mài
" Ngân Tinh còn có ma pháp hệ Thủy ? "
Nhị trưởng lão và Quái y thở phào nhẹ nhõm , còn Đại trưởng lão thì vuốt râu già cười nhạt
" Quả nhiên ngươi còn giấu diếm rất nhiều điều "
_________________
Cô phất tay lên , mặt nước cuộn trào hóa thành dây leo hướng tới Thập Nhất , nàng ta kinh hoảng cố gắng xòe tay điều khiển nước nhưng tất cả đều không nghe lệnh . Khi nàng ta bị quấn lại , từ từ tiến về phía cô . Cô nắm chặt tay , những dây leo nước trói Thập Nhất cũng siết mạnh theo
" Aaaaaaaa "
Tiếng la hét đau đớn , Thập Nhất yếu ớt nói
" Ngươi ... khống chế tất cả nước ? Làm sao có thể ? "
Thập Nhất sợ hãi nhìn cô , cô lạnh nhạt nói
" Trả lời câu hỏi "
" ... "
" Ngươi thuộc Cấp nào ? "
" Cấp 6 ... Tam Giai "
" Những người khác vượt qua chưa ? "
" Có con nha đầu điều khiển nước đã vượt qua "
" Hử ? "
Cô nhướn mài , chắc chắn đó là Ái Linh ...
" Ngươi ... "
Cô nhìn đến Thập Nhất , lạnh nhạt nói
" Sao ? Có gì muốn nói ? "
" Ngươi có ma pháp hệ Thủy , lại còn là loại thanh thuần nhất . Nhưng khi ta giam ngươi xuống biển sâu , muốn tẩy rửa linh hồn ngươi thì hoàn toàn không có phản ứng nào . Chỉ có 2 trường hợp ... Một là do ngươi có trái tim sạch sẽ , nhưng ta biết điều đó là không thể . Còn hai là ngươi rất mạnh , thoát khỏi sự kiểm soát của Đại dương . Tâm hồn ngươi không thể hiểu rõ , không xấu cũng không tốt . Ngươi lại còn có được ma pháp hệ Thủy thanh thuần . Ngươi ... rốt cuộc là loại nào ? "
Cô nhìn đến mỉm cười nhạt
" Nói đủ rồi ! Đưa ta lên tầng tiếp theo "
Thập Nhất nhìn đến cô , từ không trung một vòng sáng bao trùm cô . Cô nở nụ cười nhạt , sự tàn bạo trong đôi mắt hiện lên ác liệt như bao phủ cả thế gian
' Cả 2 đều không phải '
" Muội ổn chứ ? "
Băng Tâm nhìn qua gật nhẹ đầu , mỉm cười nhạt
" Muội không sao ! Hôm qua nhờ có đan dược mà Đại trưởng lão cho nên vết thương của muội đã hoàn toàn khôi phục . Cả linh lực cũng trở lại "
Cô nheo mài , nhìn qua Nhị trưởng lão đang ngồi trên ghế cùng các trưởng lão khác . Lão đầu thấy cô nhìn mình liền gật nhẹ đầu . Cô không nói gì nhìn đến chỗ ngồi đặc biệt dành cho hoàng thượng . Chỗ ngồi đó cao hơn những người khác , cạnh các vị trưởng lão .
Cô nhìn đến Ái Linh bên kia đang được hoàng hậu dặn dò đủ điều . Nụ cười trên môi nàng ta khiến nhiều người xao xuyến . Còn hoàng thượng bên cạnh thì lạnh nhạt , cô có thể thấy được sát khí được chôn dưới đáy mắt của hoàng đế ...
" Ha ! Thú vị rồi đây ... "
Cô vươn môi nở nụ cười , hoàng hậu bước đến cạnh cô
" Ngân Tinh ! "
" Hoàng hậu có chuyện gì chỉ bảo ? "
" Ta ... ngươi hãy cẩn trọng "
" Đa tạ hoàng hậu quan tâm "
Cô mỉm cười nhạt , hoàng hậu thấy vậy liền không nói gì nữa . Cùng hoàng thượng rời đi
" Ngân nhi , Băng nhi "
Cô quay lại liền thấy Lãnh Tuấn đang chạy tới
" Đại ca "
" Ngân nhi ! Ngươi hãy bảo vệ cho Băng Tâm "
" Muội biết rồi ... "
Lãnh Tuấn nhìn qua Băng Tâm lo lắng
" Muội đừng tự trách mình . Người cũng đã không còn ... Tứ trưởng lão hình như đang để tang cho hắn . Muội hãy cố gắng nổ lực "
" Muội biết rồi "
Băng Tâm lạnh nhạt nói , Đại trưởng lão từ không trung xuất hiện nhìn cô
" Ngươi đã sẵn sàng ? "
" Ừ ... ! "
Lãnh Tuấn nhìn thấy Đại trưởng lão liền chấp tay
" Tại hạ Lãnh Tuấn , ra mắt Đại tiên sư "
Đại trưởng lão nhìn đến nheo mài , đánh giá Lãnh Tuấn . Lãnh Tuấn ngước lên
" Đại tiên sư ! Sư muội ta đã gây nhiều phiền toái cho người . Xin người thứ lỗi "
Đại trưởng lão vuốt chòm râu dài của mình , nụ cười hiền từ vươn lên
" Ngươi vào Tiên tháp luôn đi "
Mọi người nghe xong kinh ngạc , Lãnh Tuấn cũng không hiểu gì gãi đầu
" Đại tiên sư nói gì vậy ? Chỉ có môn hộ của Tiên sơn mới được phép vào tháp kia mà "
" Ha ha ! Lão nhận ngươi làm đồ đệ . Ngươi có chịu không ? "
Lãnh Tuấn ngớ người , sau lại vui mừng
" Thật sao ? "
" Phải ! Lão chưa có đồ đệ . Nay lại gặp người ưng ý . Sao lại không chớp thời cơ ? "
Mọi người xung quanh nhìn đến , Lãnh Tuấn nhìn lên hoàng thượng đang ngồi trên cao . Thấy hoàng thượng gật nhẹ đầu liền lập tức quỳ xuống
" Đồ đệ tham kiến sư phụ "
Đại trưởng lão vui vẻ vuốt chòm râu , vỗ đầu Lãnh Tuấn
" Ha ha ! Khá lắm , đứng lên đi . Đừng khiến sư phụ thất vọng "
" Ân ! "
Cô nhìn đến , đôi mắt sau mảnh vải hiện lên tia sáng lạnh . Cô từng nhớ Tiểu Bát Đản có nói . Nữ9 có 4 nam chủ , nay Nhã Kỳ , Mạc Lâm , Huyền Hàn là 3 người . Người thứ 4 sẽ là đồ đệ của Đại trưởng lão . Nhưng nam chủ thứ 4 này rất đặc biệt . Đối với nữ9 hầu như không có yêu , một lòng hướng theo tu hành . Nhưng vì gia tộc mà lưu lại bên cạnh nữ9 , sau này cũng không phát sinh tình cảm gì . Phải nói , nhìn hắn tuy dao động trước nữ9 nhưng lòng lại tựa sắt đá . Một lòng tu đạo ...
Cô nhếch môi , nhìn đến Lãnh Tuấn đang vui vẻ nói chuyện với Đại trưởng lão
' Thì ra là kẻ này ... '
Từ trên đài cao , tiếng nói của trọng tài vang lên
- Mọi người chú ý , chuẩn bị vào trong Tiên tháp . Hôm nay , Tiên sơn có sự hiện diện của hoàng thượng . Cùng các vị trưởng lão , phải nói đây là cơ hội trăm năm . Hãy cùng xem các môn hộ sẽ làm gì ...
Đại trưởng lão bước lên đài , phất tay . Từ không trung lập tức xuất hiện 20 chiếc gương nhỏ lơ lửng giữa không trung . Từ những chiếc gương chiếu ra ánh sáng xung quanh Tiên tháp , tạo ra rất nhiều màn ảnh trong suốt . Tình Xuyên bước đến cạnh cô
" Thú vị nhỉ "
Cô không nói gì chỉ nhếch môi nhìn tầng tháp cao , phía trên bị mây bao phủ . Hiên ngang đứng đó đầy hùng vĩ ...
" Ta nghe nói thời gian trong đó là vô tận . 1 ngày bên ngoài là nữa năm trong đó ... "
Tình Xuyên nói bên tai cô . Đại trưởng lão từ trên đài nhìn xuống
" 8 đệ tử chính thức của Tiên sơn sẽ vào trong . Đi theo sẽ là 100 môn hộ được chọn "
Mọi người nghe xong liền nháo nhào , từ ánh sáng vàng phát quang của tòa tháp mở ra một cái cửa . Ánh sáng xung quanh bao phủ , mọi người cùng bước vào . Cô nhìn lên bầu trời , đôi mắt sau lớp vải hạ xuống ...
Từ từ bước vào trong vòng sáng , khi tất cả môn hộ đều vào đầy đủ . Cánh cửa liền đóng lại , mọi người kinh ngạc với sự hùng vĩ bên trong . Nơi đây là một khoảng trống rộng lớn có rất nhiều lối đi xung quanh . Ái Linh nhìn đến lên tiếng
" Mọi người hãy tách ra đi theo nhóm "
Mọi người nghe theo đều rời khỏi đi theo những lối đi khác nhau . Cô cũng chọn cho mình một cánh cửa . Vừa đặt chân vào trong ...
Vụt !
Một mũi tên lập tức phóng về phía cô , theo sau nó là hàng chục mũi tên khác được phóng ra từ bức tường . Cô nhanh nhẹn né đi , bay vào giữa cái bát quái ngồi xuống . Cô từ từ nhắm mắt lại , xung quanh đã không còn những mũi tên xẹt qua xẹt lại nữa . Mà thay vào đó là sự yên tĩnh ...
Từ không trung một người xuất hiện , dung nhan tuyệt thế rung động thế trần . Thân ảnh tuyệt mĩ tựa tinh linh khiến người xao xuyến . Nữ nhân đó có một mảnh vải che đi đôi mắt . Bộ y phục màu đỏ yêu mị ...
Cô mở mắt ra kinh ngạc , đó chính là cô . Nhan sắc thật của cô ...
" Ta chính là ngươi "
Nữ nhân đó mỉm cười nhẹ nói lên , cô lạnh nhạt nhìn thẳng
" Thì sao ? "
" Ngươi là người như thế nào ? Ngươi có biết không ? "
Tiếng nói mị hoặc nhưng mang theo sự lạnh lẽo
" Cần ngươi quan tâm ? "
" Ha ! Ngươi chỉ là một bóng ma giả tạo . Ta mới là thật ... Ngươi là giả , có biết không ? "
Tiếng nói đó như mê hoặc lòng người , cô im lặng nhìn đến . Nữ nhân đó vòng ra sau lưng cô , nói khẽ
" Ta mới là Huyết Hàn Sương ! Còn ngươi là một bóng ma ... Ta mới là thật . Tính cách của ta mới là thật "
Phập !
Một thanh kiếm xuất hiện đâm vào bụng cô . Nữ nhân đó mỉm cười , nhưng khi rút kiếm ra thì thấy cô hóa thành tàn ảnh biến mất liền kinh hãi
" Ảo ảnh ? "
Cô từ phía sau lưng nữ nhân đó xuất hiện , nói nhỏ vào tai nữ nhân đó
" Ta là kẻ thế nào , ta biết rõ . Không cần ngươi chỉ bảo "
Nữ nhân kia kinh ngạc rồi từ từ biến mất , cô lạnh nhạt ngồi xuống nhập định .
' Tầng đầu tiên là Tâm Ma sao ? Thú vị ... '
Cô nhắm mắt lại , từ từ bước vào không gian riêng biệt . Cô có thể cảm nhận từ bên ngoài có rất nhiều những bóng đen đang lởn vởn bên tai cô . Cô không quan tâm , chìm vào sự yên tĩnh ...
Khi cô mở mắt ra thì những bóng đen cũng biến mất , bát quái dưới thân cô rung chuyển rồi phát ra ánh sáng vàng . Phút chốc nơi cô ở đã không còn là căn phòng khi nãy nữa , mà là một khoảng trống rỗng . Cũng là một căn phòng , nhưng hình dáng lại khác nhau . Trên tường có treo một thanh kiếm gỗ . Cô nhìn đến ...
" Tầng hai rồi sao ? "
Cô nhìn đến , bước lại gần thanh kiếm xem xét
Vụt ... !
Thanh kiếm đó bỗng nhiên bay lên không trung đánh về phía cô . Cô né đi , nhìn thanh kiếm cứ đánh tới . Cô cứ thế né đi ...
Thời gian trôi qua không biết bao lâu , cô khó chịu nhìn đến . Thanh kiếm gỗ này cũng dai thật , đánh không gãy . Mà lại không dừng được ...
Cô nhìn đến suy nghĩ , vươn môi nở nụ cười nhạt . Bàn tay xòe ra , cây roi tím của cô xuất hiện . Cô quất mạnh về phía cái tường khi nãy treo thanh kiếm . Trên tường không để lại dấu vết gì , một nữ nhân xuất hiện . Gương mặt thanh tú , trên bụng là vết roi dài của cô . Nhưng vết thương đó nhanh chóng lành lại ...
" Sao ngươi biết ta ? "
Tiếng nói âm vang cả không trung , cô nhìn đến nhẹ nhàng
" Thì biết thôi "
" Hừ ! Khá lắm . Ta là thủ hộ giả tầng 2 , Danh là Thập Nhị "
" Thập Nhị ... ? "
Cô nheo mài lại , nữ nhân tên Thập nhị kia vung tay cầm thanh kiếm gỗ . Đánh về phía cô , cô lách người né đi . Quất roi quấn lấy tay Thập Nhị , kéo mạnh
Thập Nhị vung kiếm thoát khỏi sự trói buộc của cô , sau đó biến mất . Cô nhìn xung quanh
" Tàng hình ? "
" Ha ha haaaa . Khá lắm nha đầu "
Tiếng cười vang lên , cô nhắm mắt lại . Mọi thứ xung quanh trở nên yên tĩnh , thân ảnh cô hạ xuống né đi thanh kiếm gỗ đang muốn đánh từ sau lưng . Cô vung roi quấn lấy một khoảng không , khi mở mắt ra nhìn đến . Thập Nhị lập tức xuất hiện từ khoảng không đó , thanh kiếm rớt xuống .
" Ngươi thua rồi "
Cô lạnh nhạt nói , nhìn gương mặt đau đớn của Thập Nhị . Cô kéo tay siết chặt hơn , nhưng Thập Nhị cũng cắn răng không phát ra tiếng rên nào . Vòng eo rỉ máu , đang dần dần lành lại . Khi thấy nó chuẩn bị lành cô liền siết mạnh nó liền tách ra chảy máu . Thập Nhị nhìn lên cô
" Sao ngươi không thả ? "
Cô nhìn đến gương mặt Thập Nhị , lạnh nhạt
" Trả lời ta một vài câu hỏi "
" ... "
Thập Nhị không trả lời , cô liền siết mạnh thêm . Những cây gai nhỏ nhọn hoắc đâm vào trong . Máu chảy ra càng nhiều , gương mặt Thập Nhị đau đớn
" ... Được ... "
" Có bao nhiêu thủ hộ giả ? "
" 12 "
" Mỗi tầng có bao nhiêu thủ hộ giả ? "
" Không nói được ! Chủ có thể nói thủ hộ giả có thể phân thân làm nhiều bản thể để đánh với những kẻ khác "
" Sức mạnh khi phân thể ? "
Cô lạnh nhạt hỏi , nhìn đến Thập Nhị
" ... "
Thấy nàng ta không trả lời cô liền siết roi lại , gương mặt Thập Nhị trắng bệch run rẩy
" Tùy ... tùy vào bao nhiêu bản thể . Sức mạnh sẽ yếu đi "
" Hử ? Vậy có thủ hộ giả nào phân thân không bị hao hụt sức mạnh không ? "
" Có ... 2 người ở tầng 9 "
" Thứ mấy ? "
" Lưỡng Nhất và Lưỡng Nhị thủ hộ giả "
Thập Nhị đau đớn nhìn lên cô , cô nhếch môi
" Bảo vật đâu ? "
Thập Nhị ngẩn người , nghe tới liền đổ mồ hôi im lặng . Cô nhìn đến không nói gì thả nàng ta ra
" Cửa "
Thập Nhị vung tay , một luồn sáng bao phủ lấy cô .
' Thật là ... '
________________
Bên ngoài :
Đại trưởng lão nhìn lên vuốt râu , Tam trưởng lão cũng khó hiểu
" Đại sư huynh . Tại sao các thủ hộ giả lại lạ như vậy ? Các bảo vật ở mỗi tầng đâu ? "
Ngũ trưởng lão cũng trang nghiêm lên tiếng
" Phải ! Không có bảo vật ... "
Đại trưởng lão nhìn lên màn ảnh , hàng mài nheo lại
" Cứ quan sát tiếp đi "
________________
Cô đặt chân vào một căn phòng rộng lớn mênh mông , xung quanh chỉ toàn là nước . Cô đang đứng trên một tảng đá , xung quanh chỉ có làn khói màu trắng cùng nước biển . Cơn sóng dập dờn , sương mù dày đặc khiến cô không thể biết rõ điểm cuối của căn phòng . Cô chạm nhẹ vào làn nước , linh khí xung quanh dao động . Nước biển nổi lên những tia bong bóng nhỏ ...
Cô mỉm cười nhạt ngồi xuống tảng đá , nhắm mắt lại cảm nhận nước biển
" Lần này là gì đây ... ? "
Cô hứng thú nói , nhắm mắt nhập định . Cô cứ thế ngồi trên tảng đá , thời gian trôi qua lặng lẽ . Cô hấp thu rất nhiều linh khí của mặt biển . Bỗng từ dưới nước một quả cầu bằng nước giam cô lại . Cô mở mắt ra , nhìn mình đang bị một quả bóng nước giam cầm . Từ mặt nước một nữ nhân xuất hiện , thân hình nàng ta đều làm bằng nước . Tay chân , mắt mũi miệng đều một màu xanh dương . Tiếng nói lạnh lẽo vang lên
" Ta là Thập Nhất , thủ hộ giả thứ 11 của Tiên tháp . Ngươi là ai ? "
Cô nhìn đến lạnh nhạt
" Đệ tử Tiên sơn "
Hàng mài Thập Nhất nheo lại , từ mặt nước trồi lên hình những cây leo dài đánh về phía cô . Cô nheo mài đặt tay lên quả cầu nước né đi . Quả bóng bay lên , cô nhìn đến mặt nước hiện thành bàn tay đang hướng về phía mình . Xung quanh cô cũng bị bao vây bởi những bàn tay nước . Cô nheo mài , nhìn đến Thập Nhất đang ở một bên xem trò ...
Cô biết bản thân có sức mạnh hệ thủy , nhưng liệu cấp bậc của cô đã đủ để điều khiển tất cả ? Thậm chí là từ trên tay kẻ khác cấp bậc lớn hơn cô . Hiện cô chỉ có cấp 3 Tam Giai ...
Cô nheo mài lại , cố gắng điều khiển quả bóng nước né tránh những đòn tấn công . Cô lơ đểnh giữa không trung cùng sương mù dày đặc . Hiện cô không thể thấy được những bàn tay nước đó , nhưng chúng lại có thể thấy cô ...
Cô nhắm mắt cảm nhận mọi thứ xung quanh , né sang bên trái khi có một đòn tấn công từ phía sau . Nhưng cô lại bị một bàn tay khác tập kích , nó nắm lấy quả bóng đưa lên quăng mạnh xuống biển sâu . Quả bóng bể ra , cô cảm nhận mặt nước đang gông xiềng mình . Hàng mài cô nheo lại , hai tay như bị trói buộc không thể động đậy . Cô nhắm mắt lại , sự khó thở tràn ngập ...
________________
Bên ngoài nhìn thấy diễn biến bên trong liền lo lắng . Hoàng hậu nắm chặt tay hoàng thượng lo lắng
" Ngân Tinh ... "
Tiếng nói nhẹ nhàng , sư tôn cũng đang rất lo sợ . Hàng mài nheo lại
" Hệ của Tinh nhi là Hỏa . Làm sao thoát khỏi nước ? "
Thất trưởng lão bên cạnh nhìn đến sư tôn , nhướn mài
" Lục sư huynh lo lắng nhỉ ? "
Đại trưởng lão vuốt râu già , đôi mắt sắc bén nhìn vào cô . Nhị trưởng lão và Quái y cũng nôm nốp lo sợ , cầu mong cho cô thoát khỏi
_________________
Trở lại với cô , cảm giác khó thở càng ngày càng tăng . Giống như bị giam cầm và bị một bàn tay vô hình bóp cổ . Cô dần chìm xuống đáy đại dương
{ Chủ nhân ! Người là mạnh nhất . Thiên địa thế gian không ai có thể thắng người , vạn vật luân hồi đều có thể bị người kiểm soát . Chủ nhân ... Người là Vương của Tam Giới }
Cô như nhớ lại lời nói của tiểu Huyết , mơ hồ cô nghe được bên tai . Cảm giác đó , giống như luôn có người bên cạnh mình ...
{ Ký chủ ! Ta sẽ cùng người đi khắp nơi . Hoàn thành nguyện vọng của người }
Lại là lời nói của tiểu Bát Đản , khuôn mặt tròn trịa dễ thương quyết tâm nhìn cô . Cô hơi hé môi ra
{ Chủ nhân ! Cấp bậc chỉ là hình thức }
Cô mở to mắt , đôi đồng tử sau mảnh vải hiện lên sự tức giận . Năm ngón tay cô xòe ra , nụ cười vươn lên . Tất cả nước đều tạo thành hai vòng xoáy sâu thẳm cuộn trào . Thập Nhất kinh hãi , nhìn mặt nước đang bị cô khống chế . Cô nhìn đến , được mặt nước nâng lên để cô ngồi trên đó . Cô đưa tay xoa cổ , nhìn đến Thập Nhất khó chịu
" Ta không vui rồi "
_________________
Mọi người bên ngoài hồi hộp nhìn đến , thân ảnh cô ướt sủng ngồi trên nước . Sư tôn nhìn đến nheo mài
" Ngân Tinh còn có ma pháp hệ Thủy ? "
Nhị trưởng lão và Quái y thở phào nhẹ nhõm , còn Đại trưởng lão thì vuốt râu già cười nhạt
" Quả nhiên ngươi còn giấu diếm rất nhiều điều "
_________________
Cô phất tay lên , mặt nước cuộn trào hóa thành dây leo hướng tới Thập Nhất , nàng ta kinh hoảng cố gắng xòe tay điều khiển nước nhưng tất cả đều không nghe lệnh . Khi nàng ta bị quấn lại , từ từ tiến về phía cô . Cô nắm chặt tay , những dây leo nước trói Thập Nhất cũng siết mạnh theo
" Aaaaaaaa "
Tiếng la hét đau đớn , Thập Nhất yếu ớt nói
" Ngươi ... khống chế tất cả nước ? Làm sao có thể ? "
Thập Nhất sợ hãi nhìn cô , cô lạnh nhạt nói
" Trả lời câu hỏi "
" ... "
" Ngươi thuộc Cấp nào ? "
" Cấp 6 ... Tam Giai "
" Những người khác vượt qua chưa ? "
" Có con nha đầu điều khiển nước đã vượt qua "
" Hử ? "
Cô nhướn mài , chắc chắn đó là Ái Linh ...
" Ngươi ... "
Cô nhìn đến Thập Nhất , lạnh nhạt nói
" Sao ? Có gì muốn nói ? "
" Ngươi có ma pháp hệ Thủy , lại còn là loại thanh thuần nhất . Nhưng khi ta giam ngươi xuống biển sâu , muốn tẩy rửa linh hồn ngươi thì hoàn toàn không có phản ứng nào . Chỉ có 2 trường hợp ... Một là do ngươi có trái tim sạch sẽ , nhưng ta biết điều đó là không thể . Còn hai là ngươi rất mạnh , thoát khỏi sự kiểm soát của Đại dương . Tâm hồn ngươi không thể hiểu rõ , không xấu cũng không tốt . Ngươi lại còn có được ma pháp hệ Thủy thanh thuần . Ngươi ... rốt cuộc là loại nào ? "
Cô nhìn đến mỉm cười nhạt
" Nói đủ rồi ! Đưa ta lên tầng tiếp theo "
Thập Nhất nhìn đến cô , từ không trung một vòng sáng bao trùm cô . Cô nở nụ cười nhạt , sự tàn bạo trong đôi mắt hiện lên ác liệt như bao phủ cả thế gian
' Cả 2 đều không phải '
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.