Hệ Thống Xuyên Nhanh Tinh Tinh

Chương 5: THANH Ý VỊ CHI (5)

Noey Lạc Khiết

07/10/2019

Vốn là chuyện ngày hôm qua, Hứa Thanh Thanh đến trường như mọi ngày, vừa hay Hứa Vân chỉ học dưới Hứa Thanh Thanh 2 lớp cũng cùng tới trường. Trong lớp Hứa Thanh Thanh có một cậu học sinh vừa chế ra một cây súng nước chỉ cần gàn dây thun trên một mắc xích tròn thủ công là có thể bắn được một đoạn xa. Hứa Thanh Thanh vốn ghét Hứa Vân nên kiếm cớ đổi chỗ sang phía bàn cuối nơi chỗ ngồi gần cửa sổ lớp nhất, một khi Hứa Vân đi ngang qua sẽ bắn ướt người y mà không ai phát hiện ra cả. Tuy nhiên, điều mà Hứa Thanh Thanh không ngờ chính là hôm đó Hứa Vân không đi trả dụng cụ trên phòng giáo viên mà ngược lại là một cô bé khác có tướng mạo tương tự.

Hứa Thanh Thanh trong lúc hả hê bắn ướt người khác bằng súng nước thì bị cô bé đó phát hiện mà hất cho một gáo nước giẻ lau bảng khiến cho toàn thân Hứa Thanh Thanh ướt sủng. Hứa Thanh Thanh nổi giận đùng đùng lấy súng liên tục nhắm bắn vào mắt cô bé đó khiến cô bé kia sợ hãi mà bỏ chạy. Chưa cam tâm, Hứa Thanh Thanh cảm thấy đều là do Hứa Vân đột xuất không đến phòng giáo viên trả dụng cụ như mọi ngày nên trong lúc nghỉ trưa đã vội vã lập kế hoạch khác.

Trong khuôn viên trường có một cái hồ không quá nông dùng để nuôi cá chép Nhật và để các em học sinh mỗi ngày đều được cho cá ăn dưới sự giám sát của giáo viên. Hứa Thanh Thanh tranh thủ lúc mọi người không để ý mà dàn cảnh xô ngã Hứa Vân xuống hồ, nào ngờ bản thân mình cũng bị trượt chân té theo. Hứa Thanh Thanh không ngờ rằng Hứa Vân nhỏ con gầy òm lại biết bơi trong khi mình thì vẫy vùng uống một bụng no nước hồ, may mắn được thầy giám thị phát hiện mà vớt lên.

Hứa Thanh Thanh tự dặn lòng sẽ trả thù Hứa Vân vì đã kéo mình xuống hồ chung. Kết quả là Hứa Thanh Thanh chưa kịp làm gì thì đã bị sốt nằn nằm liệt giường. Đó cũng là lúc Mục Y Đường vừa vặn xuyên tới thân thể Hứa Thanh Thanh năm 15 tuổi.

Mục Y Đường hồi tưởng lại mà cảm thấy có chút tức cười lẫn tội nghiệp cho cô bé Hứa Thanh Thanh, vì sao muốn hại người khác mà lại vụng về như thế?

Đổi ngược lại Hứa Minh dù biết chuyện nhưng tỏ vẻ bình thản. Chỉ đơn giản trách cô vài câu nghịch ngợm quá mà không biết rằng khi Hứa Thanh Thanh đẩy Hứa Vân xuống hồ không đơn thuần chỉ để nghịch ngợm vui đùa.

Mục Y Đường nhìn thẳng Hứa Minh, ngụ ý nói:

– Baba à, thật ra thì mọi chuyện con làm đều là bản thân con tự chủ và ý thức được. Baba không cần lo lắng cho con. Vả lại trong trường thầy cô dạy con là nếu biết sai mà sửa thì chính là tấm gương đáng quý, còn nếu biết sai mà vẫn cố làm thì chính là vô phương cứu chữa.

Hứa Minh nhìn Hứa Thanh Thanh nói một lời hoàn toàn đùa mà như không, trong một ánh mắt sắc sảo như thừa hưởng từ mình tựa con dao nhọn đâm thẳng vào tim ông một cái.

Bỗng có tiếng chuông điện thoại cắt ngang sự yên lặng đến khó thở này.

Mục Y Đường nhìn Hứa Minh trả lời điện thoại xong, sau đó không vôi mà nói:

– Baba, nếu người bận việc thì hãy mau đi đi .

Hứa Minh nhìn con gái có chút không đành, nhưng công việc cũng không phải là chuyện nhỏ, đành gượng cười mà cúi đầu hôn trán Hứa Thanh Thanh.

– Thanh Thanh ngoan, chờ baba xong việc sẽ dẫn cả nhà đi du lịch nhé.

– Được ạ.

Mục Y Đường ngoan ngoãn đáp, gương mặt hớn hở vì mới được người đẹp hôn trán lại tiếp tục chìm trong mộng cảnh cho đến khi cửa phòng đóng sập mới sực tỉnh.

– Mà khoan đã, hắn ta nói cả nhà là bao gồm cả …

[Đúng vậy ah, cả Hứa Vân và bà mẹ kế của kí chủ ah!! Chiếu theo nguyên tác thì Hứa Minh sau khi thăm Hứa Thanh Thanh thì hai cha con liền gây gổ một trận, sau đó thì Hứa Minh vì muốn làm hòa mà đã lên kế hoạch đi tới Pháp du lịch. Đó cũng là lúc nam chính Dương Trạm lần đầu gặp Hứa Vân ah]

– Thật ư? Ta lại nghĩ là Dương Trạm gặp gỡ Hứa Vân kia ở trường học chứ?

[Kí chủ, thật ra thì người chỉ có kí ức của Hứa Thanh Thanh nhưng không có nghĩa là sở hữu kí ức của người khác, những gì ngài nhớ được, cảm nhận được đều là thông qua cơ thể của Hứa Thanh Thanh của hiện tại, còn tương lai và quá khứ và những diễn biến của người khác thì Hứa Thanh Thanh làm sao mà biết được a??~]

– Vậy sao?! Vậy nếu như ta thay đổi quá khứ, không tới Pháp du lịch thì Hứa Vân sẽ không gặp được Dương Trạm rồi phải không?

[Đúng là vậy, nhưng mà kí chủ không thể làm vậy ah~~]

– Hừ, vì sao ta không thể chứ? Không phải ta tới đây để thay đổi cục diện thê thảm của bản thân sao? Theo ta thấy kết cục thê thảm của vị Hứa Thanh Thanh này là do gặp trúng vận sao chổi của tên đào hoa kia. Nếu như ta không tới đó thì sẽ không phải vô tình đạp phân chó của tên Dương Trạm đó chứ?

[Kí chủ, người mau từ bỏ ý định đó, bởi vì ngoài trừ thay đổi cục diện của bản thân thì kí chủ không được làm thay đổi số mệnh của nam nữ chính đâu ah! Nếu ngài không tới Pháp thì nam chính sẽ không gặp được nữ chính đâu]

– Cái gì!!? Bản thân ta chịu khổ còn phải tác hợp cho nam nữ chính, người nói đâu ra lý lẽ đó chứ!!!

[Là do quy định của Hệ Thống ah~ Tinh Tinh cũng chỉ là người làm công ăn lương mà thôi!!]

– Lại là Hệ thống, rốt cuộc thì cái Hệ thống mà ngươi nói tới là thứ quái quỷ gì chứ?!

[Cái này…Tinh Tinh không có quyền trả lời ah~]

– Cái đồ hộp đáng chết này!! Ngươi chính là đồ một mắt ấu trĩ, ngu ngốc!!! Ta nói cho ngươi biết, nếu như ta mà chết đi thì khi trở lại cái hộp đó ta sẽ đập chết ngươi!!

[Kí chủ, người yên tâm, cho dù có 10 cái gan ta cá với người cũng không đập chết ta nổi *nhếch mép*]

– Người thách ta? Cứ đó mà xem! Theo ta thấy, ta mà không sống lại thì cái đồ hộp nhà ngươi cũng sẽ không được sử dụng tới, nằm lăn lóc trong một xó tường có phải vậy không?

[Ha ha … Kí chủ, người suy nghĩ nhiều rồi, nếu không phải là người thì cũng sẽ có một kí chủ khác dùng ta … ha ..ha]

Mục Y Đường tỏ vẻ nghi hoặc, cười nham hiểm nói:

– Hm…có phải vậy không? Hay là ngươi sẽ bị trả về nơi sản xuất do không hoàn thành tốt vai trò của mình nhỉ? Hay là chúng ta thử một chút, dù gì thì ta cũng đã chết một lần rồi.

[Cái này…Kí chủ…A, thật ra thì kí chủ đã xác nhận nhiệm vụ nên không thể từ bỏ được mà phải tiếp tục vai diễn của mình cho đến hết vai a~ … Cho nên mới nói, khi nãy chỉ mới nói vài ba câu với Hứa Minh thôi mà ta đã nhìn ra được người cũng có tố chất làm diễn viên lắm đó a, ha … ha]

– Người không cần phải nịnh bợ, ta đây cũng không muốn làm khó ngươi nhưng mà phàm là những chuyện phi lý thì ta nhất định sẽ không làm. Ta không rõ Hệ thống mà ngươi nói tơi là thứ gì, nhưng nếu như nhiệm vụ ngươi giao trái với luân thường đạo lý thì ta đây nhất định thà chết chứ không phục đâu ah.

[Kí chủ người yên tâm, Hệ thống vô cùng công tâm. Nếu như ngài làm tốt thì phần thưởng nhiệm vụ sẽ rất là hậu hĩnh mà ta đây chính là trợ lý trung thành của ngài cũng được nâng cấp. Cho nên chúng ta cùng hợp tác để hoàn thành nhiệm vụ này có được không ah?~~]



– Được, vậy thì trước hết ngươi phải nói cho ta biết mấy cái luật lệ của cái trò chơi này, tránh tới lúc đó ta lại vô tình thí mạng thì thật xui xẻo.

[Kí chủ, ta đã nói đây không phải là game online a~ *đổ mồ hôi*. Nhưng mà Hệ thống xuyên nhanh cũng không có luật lệ gì nhiều. Chỉ cần kí chủ bảo đảm cho Tinh Tinh 3 nguyên tắc sau là được:

Thứ nhất, không được tự ý thay đổi hay phá hoại mạch cốt truyện chính

Thứ hai, không được tự ý giết người nếu điều đó không nằm trong nhiệm vụ chính

Thứ ba, không được tự ý lưu lại tình cảm ở bất kì thế giới mình đã xuyên qua

Nếu như kí chủ vi phạm một trong 3 nguyên tắc thì sẽ bị Hệ thống cảnh cáo, nếu như nghiêm trọng thì chính loại bỏ]

– Hm… cái thứ 1 và cái thứ 2 thì ta đã rõ, còn cái thứ 3 là ý gì?

[Cái đó, nói chính xác hơn là kí chủ không được lưu luyến thế giới này. Nếu như kí chỉ lưu luyến cuộc đời này đồng nghĩa với việc sẽ bị mắc kẹt trong không gian này mãi mãi]

– Nhưng mà… Ta thấy điều đó cũng đâu có gì là xấu? Giống như cuộc sống hào môn này ta rất thích a~~

[Kí chủ, ta nghĩ ngài nên bỏ ý nghĩ đó bởi vì thời hạn của những thân chủ này có giới hạn ah~]

– Giới hạn? Ý ngươi là gì?

[Chính là số phận của Hứa Thanh Thanh định sẵn là sẽ chết vào năm 28 tuổi. Cho dù ngài có ở lại nơi này thì cũng không thể thay đổi được rằng ngài sẽ chết vào 13 năm sau]

– Cái…Cái gì!! Ta…vẫn phải chết sao?

[Nhưng nếu ngài chọn lựa chuyển sinh thì chúng ta sẽ Tinh Tinh sẽ đưa ngài sống lại ở một thân thể mới]

– Vậy ra… Ta chỉ có thể hưởng thụ cuộc sống này thêm 13 năm thôi sao?

[Đúng vậy ah~ Cho nên ta mới nói người hãy tranh thủ làm nhiệm vụ càng sớm thì càng có nhiều thời gian tận hưởng cuộc sống còn sót lại]

– Ngươi nói đúng!!! Đây là cuộc sống mà ta cho dù có sống lại trăm lần cũng không có diễm phúc mà hưởng. Được rồi, đồ hộp, mau nói cho ta biết phải làm gì tiếp theo!!

[*Lau nước mắt* Kí chủ, người rốt cuộc cũng thông suốt rồi… Ta đây thật mừng muốn khóc a ~~ ]

– Ngươi bớt nói nhảm lại, mau nói nhiệm vụ kia là gì a!

[Kí chủ, cho dù ngài có gấp thì cũng phải từ từ a~ Dục tốc bất đạt. Trước tiên là về mạch truyện của thế giới này.

Sau khi Hứa Thanh Thanh chết đi, thì Hứa Vân cùng Dương Trạm không hề nắm tay nhau sống tới già như ngài từng nói…]

– Cái gì!? Sao lại như vậy?

[Bởi vì Hứa Vân có thai với một người đàn ông khác mà không phải nam chính ah~]

– Hả!!! Ngươi nói sao?! _Mục Y Đường đang duỗi mình cũng phải bị cái tình tiết làm cho ngã xuống giường một cái oạch

[Mà người đàn ông đó là một trong những nam phụ thâm tình chân chó theo sau nữ chính. Năm xưa, cũng là bạn đồng học chung lớp của Hứa Thanh Thanh và Dương Trạm. Một lần Hứa Thanh Thanh giận dỗi cha mình mà cúp học đến quán game chơi thì vô tình cứu người này một mạng. Nhưng tướng mạo mặc đồng phục của Hứa Vân trông giống Hứa Thanh Thanh cho nên người này lầm tưởng Hứa Vân chính là người đã giúp mình. Từ đó mang lòng cảm mến mà dần tiến vào hậu cung nam phụ, không tiếc mạng vì nữ chính.

Hứa Vân mặc dù sẽ lấy Dương Trạm, nhưng trong các mối quan hệ với dàn nam phụ thì lại không dứt khoác, khiến cho Hứa Thanh Thanh mượn cơ hội trong lúc Dương Trạm đi xa liền kiếm cách chuốc cho hai người mê mang để nữ chính ngỡ là Dương Trạm trước một ngày khi Dương Trạm trở về nhà. Về sau khi Hứa Thanh Thanh bị Dương Trạm giết chết thì không bao lâu sau đứa trẻ ra đời, thế nhưng càng lớn đứa trẻ lại càng không giống mình, bố Dương Trạm là một người đa đoan, yêu cầu Dương Trạm âm thầm xét nghiệm DNA. Sau khi biết kết quả thì nổi điên mà phát tiết với Hứa Vân. Hứa Vân sau khi sinh bị trầm cảm lại còn chịu nhiều đả kích nhục nhã cho nên một đêm đã tự tử để chứng minh trong sạch.

Sau khi Hứa Vân chết, Dương Trạm trở nên phát điên mà giam mình trong phòng, rồi đem oán hận giết chết đứa trẻ. Nam phụ sau khi biết mọi chuyện thì trở nên điên cuồng, tìm nam chính trả thù rồi cùng đồng vu quy tận…]

– …. _Mục Y Đường há miệng im lặng

[…The end.]

– Con mẹ nó! Ta chưa từng thấy văn án nào rác rưởi như vậy, từ chính tới phụ liền chết hết. Người nói xem đầu óc của tác giả này có vấn đề ư?!!

[Nhiệm vụ của kí chủ: Hoàn thành tâm nguyện của Hứa Thanh Thanh kiếp trước, thay Hứa Minh tiếp quản Hứa thị.]

[Vì ở kiếp trước, Hứa Thanh Thanh một lòng theo đuổi Dương Trạm nên liền dấn thân vào giới giải trí, suốt bao năm đấu đá với Hứa Vân lại để người chú là Hứa Vĩ mưu đồ cùng Tề Dung chuyển nhượng cổ phần công ty mà Hứa Minh đã gây dựng sang cho Hứa Vân đứng tên. Về sau bị Dương Trạm mua lại rồi khiến cho tập đoàn Cửu Minh phá sản, không còn đường lui. Hứa Minh trong một đêm tóc bạc trắng rồi bị cao huyết áp mà chết. Hứa Thanh Thanh dùng số cổ phần còn lại để gầy dựng lại Cửu Minh nhưng đã quá muộn, lại bị Dương Trạm phong sát tên tuổi khiến cho cuộc sống về sau không chút dễ dàng, phải dựa vào nhan sắc để đánh đổi lấy sự nghiệp.

Hứa Thanh Thanh lại mang lòng cố chấp hận thù đối với Hứa Vân mà đã sai người bỏ thuốc Hứa Vân ngủ với người khác trong khi mình thì giả làm Hứa Vân đến bên Dương Trạm. Sau khi có con với Dương Trạm liền đem cái thai ra để mà buộc chân Dương Trạm. Thế nhưng kết cục lại bị chính Dương Trạm cho người phá thai rồi đem một số tiền để Hứa Thanh Thanh ngậm miệng. Hứa Thanh Thanh sau khi mất con liền điên tiếc mà làm liều định chết cùng Hứa Vân nhưng vận khí của nữ chính chính là không ai bì nổi, Hứa Thanh Thanh chết sau khi bị một phát súng vào đầu.]

Nói tới đây, Mục Y Đường nhíu mày bật dậy, cảm thấy trong tâm trí của Mục Y Đường hiện lại cảnh Hứa Thanh Thanh trước khi hấp hối có bao nhiêu oán hận và đau khổ, nhà tan cửa nát, đứa con trong bụng lại bị giết chết, ngay cả bản thân cũng phải dựa vào chút nhan sắc cuối cùng để đánh đổi bát cơm để rồi kết cục vẫn là chết trong tay kẻ mà mình yêu đến điên dại.

[Kí chủ, đó là nhiệm vụ chính của ngài. Bên cạnh đó, ngài còn 2 nhiệm vụ phụ ah!!!]

– Nhiệm vụ phụ?

[Đúng a, nhiệm vụ phụ là thứ giúp ngài lấy được điểm năng lực, điểm số càng cao thì ngài càng có thể dùng nó để đổi lấy vật phẩm, thậm chí là kĩ năng đặc biệt a~]



– Ngươi nói điểm năng lực của ta hiện tại là bao nhiêu?

[Kí chủ, hiện tại điểm của người là -20 điểm]

– Cái gì!!!!!? Vì sao lại là -20 điểm

[Kí chủ, vì lần trước người xúc phạm Hệ thống nên ta đã trừ điểm ngươi ah ~ *hớn hở*]

– Ngươi!! Cái đồ hộp đáng chết, ngươi là thứ @#$%!…

[Kí chủ xúc phạm Hệ thống, trừ -20 điểm!!]

– Ngươi!!!!

[Kí chủ ta đã nói rồi, chúng ta là người có văn hóa, không nên vì một chút không vừa ý mà lại văng tục chửi thề như thế a~~~]

– Ngươi câm miệng!! Mau nói cho ta biết nhiệm vụ phụ là gì?!!

[Kí chủ không nhắc ta cũng quên mất, ngoại trừ nhiệm vụ tuyến chính, nhiệm vụ phụ của ngài chính là: Để nam chính và nữ chính sống bên nhau tới già.]

– Xì! Điều này thì ta biết, kết cục bi thảm này chung quy cũng do Hứa Thanh Thanh mà ra. Ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ an phận mà sống, không gây sự bừa bãi đâu ah~

[Vậy được, còn nhiệm vụ phụ thứ hai chính là: Đồng Hóa nam phụ Tề Chi, không để y rơi vào con đường hắc hóa]

– Cái gì!!? Ý ngươi nói là cái tên đã làm Hứa Vân có thai?

[Chính xác!! Tề Chi người này bản chất u ám, có vấn đề về nhân cách, ngoại trừ Hứa Vân, phụ nữ trong tay y chỉ như món đồ chơi mà đùa bỡn. Năm xưa, do hiểu lầm Hứa Vân đã cứu hắn nên mới đem lòng yêu nữ chính bất chấp như vậy. Chung quy cũng là do quá khứ của y mà ra.

Vốn dĩ, người này gia cảnh khó khăn, nhưng tố chất lại ưu tú, dựa vào thực lực mà chân chính bước vào trường trung cấp hàng đầu thành phố Y vốn dĩ chỉ cho con em gia đình hào phú theo học. Số là người này có một ông bố là thương binh và một người mẹ xinh đẹp nhưng lại làm gái bán hoa để kiếm tiền nuôi con ăn học. Chính bởi vì suốt ngày sống dưới bóng của vợ mình cho nên ông bố luôn kiếm cớ trút giận lên người con trai. Cuộc sống của vị này không khác gì địa ngục, bà mẹ thì luôn trách nam phụ là thứ cản đường bà đến danh vọng tiền tài. Chính vì không chịu nổi cảnh sống như vậy mà nam phụ đã bỏ trốn tới thành phố Y. Năm đó vì làm việc ở quán bar mà bị mấy tên côn đồ chặn đường đánh. Hứa Thanh Thanh trong lúc vô tình đi qua thì kéo vô vụ ẩu đả sau đó Hứa Thanh Thanh dùng người đánh chết mấy tên côn đồ. Trong lúc mê mang thì vị nam phụ này lầm tưởng Hứa Thanh Thanh là Hứa Vân cho nên đem lòng cảm kịch dần dà biến thành yêu thích.

Vị này trong nguyên tác không được nói đến nhiều, nhưng là một thế lực không thua gì nam chính, thậm chí nếu không phải Hứa Vân chỉ yêu Dương Trạm thì Tề Chi đã đem cướp Hứa Vân đến bên người. Đến cuối cùng sau khi giết chết nam chính, hắn ta còn đem đầu lìa thân của nam chính tới trước mộ của nữ chính, trên đường lái xe say xỉn mới rơi xuống vực sâu mà tan xác]

– Cái… cái gì? Đầu … đầu sao?

[Đúng ah! Ta mới nói hắn là kẻ nhân cách không được bình thường chính là do tuổi thơ hắn không nhận được chút yêu thương nào từ gia đình nên mới trở thành một kẻ lạnh lùng vô tình như thế ah~]

– Vậy… chuyện của hắn thì liên quan gì tới ta chứ!! Ta… ta…mới không muốn dính líu với một kẻ tâm thần đâu a!!!!

[Ngươi yên tâm a~ Hiện tại người chính là đang trở về giai đoạn hắn ta mới hình thành nhân cách hắc ám. Nếu như không hiểu lầm chuyện Hứa Vân cứu hắn một mạng xém chết mà chính là Hứa Thanh Thanh thì câu chuyện sẽ rẽ theo một hướng khác ah~ Chỉ cần trong lúc cứu hắn để hắn nhận rõ mặt của người là được như vậy thì hắn cũng không theo đuổi nữ chính thì]

– Nhưng ai mà biết hắn sẽ làm gì ta chứ!!? Ta không làm!! Ta chỉ muốn yên tĩnh làm một con sâu gạo hưởng thụ cuộc sống mà ta muốn thôi~~

[Kí chủ, nhiệm vụ phụ là bắt buộc phải làm ah!! Lại nói, người xem điểm năng lực hiện tại của người đã là -40 điểm rồi, nếu như ngài không hoàn thành nhiệm vụ phụ thì nhất định sẽ không có điểm mà đổi vật phẩm đâu, nếu như vậy sau khi chuyển sinh làm sao có thể sống ở những thế giới khác chứ??]

– Khoan đã, ngươi nói đổi vật phẩm là thứ gì?! Ta nghe mà không hiểu???

[*thở dài* Đổi vật phẩm bằng điểm thưởng có nghĩa là ta sẽ cung cấp cho người bất kì thứ gì người muốn mà ở thế giới này không có, ví dụ ở hạng thường thì ngài có thể dùng điểm để mua các vật phẩm để phục vụ cho nhu cầu như nước hay đồ ăn cần thiết trong những lúc cứu đói hay lạc đường, ở hạng trung thì ngài có thể dùng để đổi các trang bị giúp ngài làm nhiệm vụ như dao, vũ khí, thuốc men,… còn ở hạng đặc biệt thì có thể dùng điểm để đổi các vật phẩm mang chức năng đặc biệt hoặc học được những kĩ năng khác như: võ thuật, khinh công, kĩ năng nghệ thuật, ca hát,… thậm chí là có thể thay đổi đặc tính của cơ thể mình]

– Chà, xem ra điểm thưởng này thật lợi hại ah!! Ngươi nói xem, nếu ta muốn mua một tô mì Dương Châu hai trứng lòng đào của cửa tiệm cuối đường nhà ta thì có thể dùng điểm để đổi được không?

[*Cười nhếch mép* Kí chủ, người muốn đổi một con cái voi xanh để đặt trong bồn tắm cùng có thể được ah! Với điều kiện là ngài phải đủ điểm mới được!!!]

– Nhưng mà không phải sau khi hoàn thành nhiệm vụ ta mới được tính điểm sao?? Như vậy thì khi đó ta cũng đã thăng thiên mất rồi, làm sao mà ăn được mì Dương Châu aa~~!!?

[Kí chủ, người đừng lo, ngoại trừ 3 nhiệm vụ ngài bắt buộc phải làm thì mỗi ngày hệ thống sẽ gửi cho ngài những nhiệm vụ ngoại tuyến để giúp ngài tăng điểm ah!!]

– Vậy được ah~ Ta xem trò chơi này cũng khá thú vị!!

Mục Y Đường tỏ vẻ thích thú, sau đó ngã lưng xuống giường lớn, cảm giác thoải mái bao trùm cơ thể. Không biết đã bao lâu cô mới được thoải mái tận hưởng cuộc sống như vậy. Nghĩ đoạn, Mục Y Đường hít một hơi dài sau rồi tự nhiên cảm thấy mắt mình nặng trĩu, ngáp một cái thật ngon. Thả lỏng cơ thể một chút thì không biết từ lúc nào Mục Y Đường đã chìm vào mộng đẹp, mặc cho tiếng Tinh Tinh vang bên tai

[Kí chủ!! Người đang làm gì?]

Mục Y Đường nhắm mắt một hồi im lặng, tiếng hít thở đột nhiên vang lên. Cảm thấy không khí trở nên yên ắng, Tinh Tinh khó hiểu gọi với.

[Kí chủ!!!? Kí chủ người đâu rồi??]



[Kí chủ!! Người ngủ ư?]



Đáp lại âm thanh vô vọng là tiếng hít thở sâu của thiếu nữ mới lớn. Tinh Tinh cảm thấy bản thân cũng hết sức mệt mỏi với vị kí chủ vô tâm vô tư này liền quay đi order pizza mà ăn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hệ Thống Xuyên Nhanh Tinh Tinh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook