Chương 13: Rơi lệ
Monlun_2004
27/06/2018
Tại phòng y tế.
Nó đang được quyên cả một tổ y tế chăm sóc (Haiza, đó là do nó thân quen với hiệu trưởng) Nó từ từ mở mắt, nó nhíu mày vì khó thích nghi với ánh sáng. Nó mở mắt ra thì đã thấy khuôn mặt lo lắng của Mi
- A A, cậu sao tự dưng lại ngất xỉu, làm người ta lo cho cậu chết đi à A A.
Nhỏ vừa mếu máo vừa ôm chầm lấy nó. Nó phát ớn với cô bạn này à nha, thật là trẻ con à nha. Thế này thì anh phải khổ cực dài dài.
- Mi ơi, tao đói.
Nhỏ ngưng khóc lóc, đưa tay quệt quệt nước mắt.
- Mày ăn gì, tao bao.
Thế là hai tụi nó lên lớp lấy cặp rồi đi ăn. Dĩ nhiên là giáo viên không có ý kiến, ai mà dại đến nỗi đi chọc vào tụi nó cơ chứ. Nó liếc mắt nhìn bàn bên cạnh trống không, nó hơi ngây người ra.
- Có gì sao? Nhỏ hỏi.
Nó thu đơi lại ánh mắt. Bảo không sao.
===============
Nhà hàng Châu Âu
Nhà hàng này được xây dựng từ rất lâu nhưng đến hiện tại vẫn luôn phát triển, là địa điểm ăn uống của rất nhiều quý sờ tộc, nói chung là những người có tiền. Mỗi món ăn dù là rẻ nhất cũng lên đến vài triệu. Dĩ nhiên với giá đó thì cách phục vụ cũng cực kì tốt. Thức ăn thì khỏi phải bàn, đầu bếp nhà hàng là một người tài giỏi, là quán quân rất nhiều các cuộc thi ẩm thực. Nhà hàng được trang trí theo phong cách rất kì lạ, 2 màu đen hồng thế mà lại đi với nhau, nghe nói là người đầu tư bảo làm vậy.
Nó và nhỏ bước vào quán, chọn bàn sát cửa sổ. Giờ nãy cũng chưa tới bữa trưa thế nên là không đông khách lắm.
- Cho em một Mì Spaghetti, Rosti, Cozido, Ức vịt sốt cam,
Sunday Roast, Porchetta, Khoai tây nghiền cùng hành lá và phô mai.
- Nay cậu ăn ít quá nhờ, nhỏ châm chọc.
Dĩ nhiên là với khả năng ăn cả thế giới của nó thì chẳng bao lâu bàn thức ăn đã sạch bách. Quản lí cửa hàng còn tặng cho nó luôn một tấm thẻ vip của nhà hàng vì hóa đơn bốn mấy triệu của nó.(Haiza, bằng nhà tui ăn mấy tháng, tui nghèo lắm, vote cho tui)
Sau khi nó căng da bụng nó cùng nhỏ đi dạo trong công viên, như nhớ ra việc gì đó, nó hỏi nhỏ.
- Mi, nãy ai lôi tao xuống phòng y tế vậy.
- Tao cũng không biết nữa, nhưng khi tao xuống thì thấy Phong đi từ trong phòng y tế ra.
- Ò. Nó gật gật đầu.
Sau đó thì nhỏ bỏ nó đi chơi với anh( là Tuân ấy, ai chưa đọc mấy chap đầu thì đọc lại đi>__<) *Cúi đầu*
Nó đang được quyên cả một tổ y tế chăm sóc (Haiza, đó là do nó thân quen với hiệu trưởng) Nó từ từ mở mắt, nó nhíu mày vì khó thích nghi với ánh sáng. Nó mở mắt ra thì đã thấy khuôn mặt lo lắng của Mi
- A A, cậu sao tự dưng lại ngất xỉu, làm người ta lo cho cậu chết đi à A A.
Nhỏ vừa mếu máo vừa ôm chầm lấy nó. Nó phát ớn với cô bạn này à nha, thật là trẻ con à nha. Thế này thì anh phải khổ cực dài dài.
- Mi ơi, tao đói.
Nhỏ ngưng khóc lóc, đưa tay quệt quệt nước mắt.
- Mày ăn gì, tao bao.
Thế là hai tụi nó lên lớp lấy cặp rồi đi ăn. Dĩ nhiên là giáo viên không có ý kiến, ai mà dại đến nỗi đi chọc vào tụi nó cơ chứ. Nó liếc mắt nhìn bàn bên cạnh trống không, nó hơi ngây người ra.
- Có gì sao? Nhỏ hỏi.
Nó thu đơi lại ánh mắt. Bảo không sao.
===============
Nhà hàng Châu Âu
Nhà hàng này được xây dựng từ rất lâu nhưng đến hiện tại vẫn luôn phát triển, là địa điểm ăn uống của rất nhiều quý sờ tộc, nói chung là những người có tiền. Mỗi món ăn dù là rẻ nhất cũng lên đến vài triệu. Dĩ nhiên với giá đó thì cách phục vụ cũng cực kì tốt. Thức ăn thì khỏi phải bàn, đầu bếp nhà hàng là một người tài giỏi, là quán quân rất nhiều các cuộc thi ẩm thực. Nhà hàng được trang trí theo phong cách rất kì lạ, 2 màu đen hồng thế mà lại đi với nhau, nghe nói là người đầu tư bảo làm vậy.
Nó và nhỏ bước vào quán, chọn bàn sát cửa sổ. Giờ nãy cũng chưa tới bữa trưa thế nên là không đông khách lắm.
- Cho em một Mì Spaghetti, Rosti, Cozido, Ức vịt sốt cam,
Sunday Roast, Porchetta, Khoai tây nghiền cùng hành lá và phô mai.
- Nay cậu ăn ít quá nhờ, nhỏ châm chọc.
Dĩ nhiên là với khả năng ăn cả thế giới của nó thì chẳng bao lâu bàn thức ăn đã sạch bách. Quản lí cửa hàng còn tặng cho nó luôn một tấm thẻ vip của nhà hàng vì hóa đơn bốn mấy triệu của nó.(Haiza, bằng nhà tui ăn mấy tháng, tui nghèo lắm, vote cho tui)
Sau khi nó căng da bụng nó cùng nhỏ đi dạo trong công viên, như nhớ ra việc gì đó, nó hỏi nhỏ.
- Mi, nãy ai lôi tao xuống phòng y tế vậy.
- Tao cũng không biết nữa, nhưng khi tao xuống thì thấy Phong đi từ trong phòng y tế ra.
- Ò. Nó gật gật đầu.
Sau đó thì nhỏ bỏ nó đi chơi với anh( là Tuân ấy, ai chưa đọc mấy chap đầu thì đọc lại đi>__<) *Cúi đầu*
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.