Chương 6: Chọn khóa học
Thủ Quyện Phao Thư
23/03/2022
Bạch Tiểu Hổ vẫn nhớ tới chuyện thêm vào nhóm lớp, lấy điện thoại di động ra nhờ Phó Minh Cách quét mã QR, sau đó bấm xin thêm.
"Nhớ đổi biệt hiệu." Lục Ngạn nhàn nhạt nói, y đối với trò hề nhỏ hồi nãy vẫn hờ hững không quan tâm.
"Ừm, được." Bạch Tiểu Hổ lập tức sửa lại biệt hiệu, ghim nhóm lớp lên đầu.
Sau khi trở về cậu thấy Lục Ngạn đăng một tin nhắn trong nhóm: "Hoan nghênh bạn học mới."
Bạch Tiểu Hổ nghĩ đến chuyện nấc cụt của mình nên chưa giới thiệu đàng hoàng cũng nhắn vào nhóm: "Chào mọi người, mình là Bạch Tiểu Hổ."
"Chào mừng bạn học mới~"
Tưởng Lập Quân: "Hoan nghênh bạn học mới."
Thái Bằng Nghị: "Chào mừng bé đáng yêu đến lớp:P"
Lâm Bân: "666666 một con mèo nhỏ."
Thái Bằng Nghị: "Rõ ràng là một con hổ nhỏ nha / smile.jpg"
Hoàng Nhĩ Mông: "Chào mừng."
An Nhạc Lâu: "Hoan nghênh tiểu não phủ / cute.JPG."
Dương Thu Húc: "Rải hoa ヽ(°▽°)ノ"
Phó Diêm Diêm: "Chào mừng tiểu khả ái, bé đáng yêu ơi tui là lớp phó nà hehe~"
Đới Quân Tuyền: "Tiểu khả ái, tui là đại diện môn Ngữ Văn nè, cậu ăn gì mà lớn lên dễ thương thế ヾ(oω)"
......
Những tin nhắn chào mừng lần lượt hiện lên, Bạch Tiểu Hổ không nhận ra những cái tên này, cậu để ý thấy mấy người gọi cậu là 'tiểu bảo bối' đa số là con gái. Đây là lần đầu tiên cậu được các nữ sinh chào đón như vậy, khuôn mặt bỗng chốc đỏ bừng lên.
Vậy nên mới gọi cậu là 'Tiểu khả ái' nha, ngón tay Bạch Tiểu Hổ lần lữa trên khung nhập liệu, đắn đo nên trả lời như nào. Nhưng cậu vẫn biết mình không thể không đáp lại, vì thế rep lại: "Tôi không phải tiểu khả ái, tôi là Bạch Tiểu Hổ."
"Phì!" Phó Minh Cách ngồi cạnh xì cười, ghé sát người cậu thì thầm: "Cậu tính dùng sự nghiêm túc đi dụ gái đấy à?"
Bạch Tiểu Hổ ngẩn người: "Tôi không có..."
Phó Minh Cách hất cằm ra hiệu cậu xem nhóm trò chuyện: "Chà, cậu xem hiệu quả của nó kìa."
Bạch Tiểu Hổ cuống quýt nhìn xuống tin nhắn trong nhóm.
Đới Quân Tuyền: "hahaha, Tiểu Khả Ái quá thật thà nha."
An Nhạc Lâu: "Vâng vâng, cậu là bé Hổ nhỏ nha (`ω)"
Dương Thu Húc: "Một con Hổ nhỏ đáng yêu nói mình không phải là một con Hổ nhỏ đáng yêu, có thể nói là rất đáng yêu ớ ớ ớ [doge]"
Phó Diêm Diêm: "Lâu nương nương ơi, thiếp muốn đổi bàn với nương nương!"
An Nhạc Lâu: "Rút đao ra đi, bổn nương nương sẽ không giao Mông Mông ra cho nhà ngươi."
Bạn cùng lớp XXX: "6666666"
Bạn cùng lớp XXX: "Tiết mục rút đao hàng ngày đâyyy, bán hạt dưa sỉ lẻ nước ngọt nước mặn đâyyyy~"
Hoàng Nhĩ Mông: "Hoàng Hậu, nàng là mẫu nghi, đừng tùy ý rút đao."
Phó Diêm Diêm: "Hớ! Hôm nay tui không giành Nhĩ Mông với bà đâu, tui chỉ dành Tiểu Khả Ái thôi!"
Bạch Tiểu Hổ thở phào nhẹ nhõm, bầu không khí trong nhóm tốt như vậy cậu trở về cũng không có vấn đề gì. Lúc nhìn thấy ảnh đại diện của An Nhạc Lâu, là ảnh tự sướng của cậu chàng, góc chụp từ dưới lên nhìn vừa đẹp vừa khí phách. Bạch Tiểu Hổ nhớ hồi nãy là cậu chàng đứng lên chắn Tưởng Lập Quân cho mình, nhẹ nhàng chạm vào vai đối phương.
An Nhạc Lâu quay lại: "Sao thế bé Hổ nhỏ?"
Bạch Tiểu Hổ nhút nhát cười: "Chuyện vừa rồi, cảm ơn cậu đã giúp tôi."
An Nhạc Lâu ngoắc ngoắc tay về phía cậu: "Vậy để tui nựng mặt nào."
Bạch Tiểu Hổ ngơ một chút, vẫn ngoan ngoãn đưa mặt ra nói: "Có thể nè."
Phó Minh Cách nhìn đôi môi hơi mím lại cùng vẻ mặt có chút sợ hãi và ngượng ngùng của Bạch Tiểu Hổ, có chút thất thần. Những ngón tay mảnh khảnh của An Nhạc Lâu nhéo nhéo cái má non nớt của Bạch Tiểu Hổ, cái má núng nính thịt theo ngón tay cậu chàng lắc qua lắc lại, phảng phất như giây sau sẽ bị bóp nát.
Hắn đột nhiên rùng mình, khuôn mặt bánh bao sữa này quả nhiên là thứ dễ làm tình mẹ ẩn sâu trong mỗi sinh vật giống cái trồi lên. Càng đừng nói đến bộ dáng nghiêm túc của Bạch Tiểu Hổ khiến người không chịu nổi, hắn cũng muốn thò tay nhéo nhéo.
An Nhạc Lâu chộp được má Bạch Tiểu Hổ liền lấy điện thoại di động chụp ảnh, sau đó đăng lên nhóm khịa Phó Diêm Diêm: "Đừng nhìn mấy người bề ngoài phong quang vô hạn ba lớp hai năm, sau lưng không có nam nhân còn chưa tính, ngay cả tiểu lão Hổ còn không có cơ/ ahahaha.jpg"
Phó Diêm Diêm: "Mấy người đừng cản tôi.JPG"
Đới Quân Tuyền: "Chị em tốt xin đừng đánh nhau / hạt dưa.jpg"
Bạn cùng lớp XXX: "Xem các đại lão cãi nhau / ngoan ngoãn.jpg"
Bạn học XXX: "Vây xem đại lão xé háng nhau / đoan trang.jpg"
......
Trong nhóm thật náo nhiệt, lúc này ảnh đại diện của Lục Ngạn từ đâu trồi lên: "Chuông lớp bắt đầu giờ tự học đã vang rồi."
Nhất thời cả đám yên tĩnh như gà.
Bạch Tiểu Hổ ngốc ngốc cười còn không tự biết, cậu cảm thấy lớp học này thật thú vị, đối với lớp phó "Phó Diêm Diêm" và đại diện Ngữ Văn "Đới Quân Tuyền' cũng tràn ngập hiếu kỳ, vậy nên đưa cho Phó Minh Cách tờ giấy nhớ.
"Phó Diêm Diêm cùng Đới Quân Tuyền là ai cậu có thể chỉ cho tôi không?"
Phó Minh Cách nhướn mày, đúng lúc này Phó Diêm Diêm từ chỗ ngồi đứng lên, hắn nhỏ giọng nói: "A, là cô ấy, còn Đới Quân Tuyền là bạn cùng bàn của cô ấy."
Theo ngón tay hắn chỉ, Bạch Tiểu Hổ thấy một cô gái có mái tóc đen dài thẳng ở hàng thứ hai của tổ hai đứng lên. Cô rời chỗ ngồi của mình, đi về phía bục giảng với một quyển sách trên tay. Cô cao không tới một mét sáu, Bạch Tiểu Hổ thấy được gương mặt chính diện của cô, hóa ra là thuộc kiểu xinh đẹp khiến người ta thương tiếc, hoàn toàn không giống với "Phó Diêm Diêm" rút đao chơi đùa trong nhóm.
"Có phải thấy không giống không?" Phó Minh Cách nhẹ giọng nói.
"Ừm...nhìn không giống lắm." Bạch Tiểu Hổ gật đầu, "Sao cô ấy lại ngồi trên bục giảng?"
"Ủy ban lớp phải thay phiên nhau giám sát giờ tự học." Phó Minh Cách nhếch miệng, "Sao, thấy bạn đó xinh hả?"
Cặp bánh bao của Bạch Tiểu Hổ đỏ lên: "Xinh, xinh thật..."
"Ha ha thật là phản ứng thành thật nha." Phó Minh Cách trêu chọc, "Cẩn thận bị cô ấy nuốt sống luôn ha."
"Cậu...cậu đừng nói thế." Bạch Tiểu Hổ sắp chôn cả đầu vào cánh tay, "Sao cậu có thể nói con gái người ta như thế."
Phó Minh Cách nghẹn cười, người như Bạch Tiểu Hổ đối với hắn mà nói rất mới lạ, từ nhỏ đến giờ hắn chưa bao giờ gặp qua loại người nhuyễn manh không chút công kích như vậy, hơn nữa đối phương có ý nghĩ gì liếc mắt một cái là nhìn ra, ở chung với cậu vừa thoải mái vừa trêu rất vui.
Có lẽ đây là niềm vui khi bắt nạt người trung thực.
Phó Minh Cách một tay chống trán, thân trên thoáng lui về sau đánh giá Bạch Tiểu Hổ sắp co thành một cục: "Phó Diêm Diêm rất thích mấy người như cậu... Cô ấy hay nói sao á nhỉ? A là mỹ thiếu niên á."
Bạch Tiểu Hổ tiếp tục ngượng đến bốc hơi...
Phó Minh Cách đột nhiên tiến lại gần: "Cậu thẹn thùng như vậy là do thích cô ấy sao?"
Bạch Tiểu Hổ trợn tròn hai mắt: "Không có, tôi không có."
Phó Minh Cách: "Ồ, cậu còn chướng mắt người ta luôn à?"
Bạch Tiểu Hổ gấp đến sắp khóc: "Không, không thể yêu sớm..."
Phó Minh Cách ngậm chặt mỏ, hai má phồng lên như bong bóng, hai vai run rẩy như nghẹn cười đến nội thương, khoát tay cười nói: "Được rồi không chọc cậu. Chả biết cái khẩu vị gì mà cô ấy với Đới Quân Tuyền đều thích loại nhóc con khoác lác chưa mọc đủ lông như cậu, mấy cô gái khác đều thích loại như tôi nè, chỉ có hai người bọn họ ngồi cùng bàn cùng biến thái với nhau."
Cái gì gọi "Lông còn chưa mọc đủ" Bạch Tiểu Hổ vẫn nghe hiểu, chuyện liên quan đến tôn nghiêm nam nhân, cậu đang trong giai đoạn thanh xuân phát triển, đối với việc này đương nhiên mẫn cảm, vì thế bĩu môi nhỏ giọng kháng nghị: "Tôi, tôi không phải khoác lác."
Âm cuối còn chưa hết, mông bỗng nhiên bị bàn tay Phó Minh Cách vỗ một cái, Bạch Tiểu Hổ trợn mắt há hốc mồm.
Phó Minh Cách nói kiểu hèn hạ: "Cục cưng bé bỏng he he he he...."
Tự nói tự chọc mình cười, cho dù cố nhịn hắn vẫn bật ra một tràng cười quỷ súc. Phó Minh Cách nhanh chóng mím môi, mở to mắt hồn nhiên nhìn lại người khác đang quay đầu lại, chỉ có khóe môi là không khống chế được nhếch lên.
Bạch Tiểu Hổ tức xì khói, cậu nhìn những ánh mắt xung quanh, xấu hổ đến đuôi mắt cũng đỏ bừng. Theo bản năng nhìn về phía bục giảng, đã thấy Phó Diêm Diêm dùng một loại ánh mắt quỷ dị nhìn chằm chằm cậu, trên tay còn cầm cái điện thoại.
"..." Phó Diêm Diêm quang minh chính đại chụp lén bị chính chủ phát hiện, giả bộ nắm tay lên môi ho nhẹ một tiếng: "Phó Minh Cách học tiếng heo làm gì đó? Đây là giờ tự học đó biết chưa."
Phó Minh Cách giơ tay tỏ vẻ, trong giọng nói vẫn mang theo ý cười: "Sorry, sorry nha lớp phó."
Phó Diêm Diêm ghét bỏ, ngược lại khi nhìn Bạch Tiểu Hổ lại nở nụ cười hiền lành như dì gái nhà bên.
Bạch Tiểu Hổ: "..." Không hiểu sao da đầu có chút tê dại.
Lúc này trong nhóm ba người, một tấm ảnh nhảy lên.
Mỹ Nhân Khắp Thiên Hạ Đều Ngã Vào Vòng Tay Ta: "Không cần cảm ơn tôi. [đẩy kính]"
Nổ Đầu Chó Của Mày: "Thanh máu của tui!!!!"
Quân Tử Bất Quân Tử: "[Hơi cứng để tỏ vẻ tôn kính.]"
#Hơi cứng để tỏ vẻ tôn kính: thường khi gặp phụ nữ đẹp thì "em trai" của cánh đàn ông hay thức dậy chào hỏi á, ý đại khái câu này là khen cô gái xinh đẹp các thứ, các bạn có thể tìm hiểu kĩ hơn tại ĐÂY.
Nổ Đầu Chó Của Mày: "Quỳ sát đất luôn! Sao có thể mlem như vậy! Cặp má nhỏ phấn nộn này, ánh mắt đáng thương này, đôi môi đỏ mọng này, cho người ta xin miếng xinh đẹp được không a a a!!!"
Mỹ Nhân Khắp Thiên Hạ Đều Ngã Vào Lòng Ta: "@Sờ Đầu Chó Của Mày, đây là hàng tự nhiên [ưỡn ngực]."
Nổ Đầu Chó Của Mày: "Mơ giữa ban ngày. [nắm giữ những gì tinh túy nhất]"
#想日【最后的精持】
Quân Tử Bất Quân Tử: "Tui bận liếm màn hình đến không còn thời gian đánh máy. Cậu ấy thực sự cứ như bước ra từ truyện tranh, tính tình còn thuần khiết như tờ giấy làm tui....[nụ cười dần thiếu đạo đức]"
Mỹ Nhân Khắp Thiên Hạ Ngã Vào Lòng Ta: "Có thật không! Có thật không! Này là tóc xoăn tự nhiên thụ đó! Hơn nữa lúc nãy cậu ấy nhìn tổ trưởng tui cũng để ý thấy đây là mặt mộc của cậu ấy đó!!! [ảnh] [ảnh]"
Nổ Đầu Chó Của Mày: "Bội phục tốc độ tay của bà ghê! Ngốc bẩm sinh manh thụ and cấm dục xấu bụng công (nuốt nước miếng)"
Quân Tử Bất Quân Tử: "Ta không phục, rõ ràng là nhát gan ngại ngùng thụ và vô lại chó săn công [ảnh] [ảnh]"
Nổ Đầu Chó Của Mày: "He he he! Cúp bồ này hít cẩu lương cũng ngon ghê, không nghĩ tới Minh Cách Cách cũng có lúc công như vậy, tôi vẫn tưởng hắn là thẳng năm sắt thép cơ! Ánh mắt này của tiểu khả ái là sao đây?!"
Trong hình là Phó Minh Cách ôm lấy cổ Bạch Tiểu Hổ, cúi đầu nhìn kĩ người trong ngực, không biết có phải do góc chụp có vấn đề không mà ánh mắt trời lọt vào đáy mắt hắn, đặc biệt chăm chú ôn nhu. Mà Bạch Tiểu Hổ hai má đỏ bừng đẩy đẩy hắn, trong mắt có chút khổ não, càng nhiều hơn là thẹn thùng, trái lại có loại cảm giác dục cự hoàn nghênh.
Mỹ Nhân Khắp Thiên Hạ Ngã Vào Lòng Ta: "Bà chụp lúc nào đó, có đồ ăn mà khum chia sẻ, nếu không phải tui vừa nãy gửi ảnh của tiểu khả ái và tổ trưởng chung khung hình thì có khi bà diếm luôn đúng không?"
Quân Tử Không Quân Tử: "[gió lớn quá tôi nghe khum rõ]"
Nổ Đầu Chó của mày: "Uầy mấy này đâu quan trọng, tiểu khả ái ghép với ai cũng ăn thật ngon a (mê sắc đẹp đến không thể kiềm chế)"
Mấy chuyện này Bạch Tiểu Hổ đều không biết, cậu lúc này đang xoắn xuýt chọn hạng mục thể dục nào. Có rất nhiều sự lựa chọn trong đơn đăng kí, trừ bóng rổ và bóng đá còn có rất nhiều môn Bạch Tiểu Hổ chưa từng tiếp xúc qua như bóng né, bóng nước, ngay cả bắn tên với thuật phòng thân cũng có.
Bạch Tiểu Hổ muốn tham khảo Phó Minh Cách, nếu có thể cùng bạn cùng bàn học chung thì tốt hơn, cơ mà sợ môn Phó Minh Cách chọn lại quá khó với cậu.
"Đây là đơn chọn môn thể dục?" Bạch Tiểu Hổ còn chưa kịp hỏi, Phó Minh Cách liền phát hiện tờ đơn trên bàn cậu, "Muốn học bơi với tôi không?"
Bơi á, Bạch Tiểu Hổ hơi do dự, cậu có chút sợ nước.
Phó Minh Cách tiếp tục chèo kéo: "Điểm môn bơi dễ lấy lắm, rất nhiều người chọn bơi để lấy điểm đó."
Tay Bạch Tiểu Hổ cầm bút hơi siết lại: "Không biết nữa..."
Phó Minh Cách "Chậc" một tiếng, cầm bút lên trực tiếp ghi danh cho cậu hạng mục bơi: "Bơi còn không dễ sao, có bản phú dạy cậu, coi như báo đáp huynh đệ vừa nãy giúp đỡ làm kiểm tra."
Nói xong liền đem tờ phiếu phi một phát lên bàn Lục Ngạn.
Lục Ngạn nghiêng đầu, liếc nhìn Bạch Tiểu Hổ một bộ kìm nén không dám kháng nghị, thu phiếu đăng kí.
Bạch Tiểu Hổ nhìn trân trân tờ đăng kí của mình bị Lục Ngạn thu đi mất, có chút oan ức. Bạn cùng bàn mới của cậu, thật có chút bá đạo...
- ---------
Tác Giả có lời muốn nói:
Cầu làn sóng sưu tầm, sư tầm tăng chậm quá, tui sợ bộ này sẽ không được đẩy lên bảng _(:зゝ∠)_
- ---------
Chào loài người, bạn edit vừa trở về từ 2 tuần học quốc phòng đầy drama đây.
Rất xin lỗi vì không thông báo cho mọi người, mọi người có thể yên tâm là mình sẽ không bỏ truyện nhé. Mình sẽ cố gắng hoàn thành sớm nhất có thể. Mình đã xem và sửa lỗi của 5 chương đầu, nếu có sai sót mọi người hú mình với nha.
Manhmanh1804 cảm ơn mọi người ạ. Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.:3
"Nhớ đổi biệt hiệu." Lục Ngạn nhàn nhạt nói, y đối với trò hề nhỏ hồi nãy vẫn hờ hững không quan tâm.
"Ừm, được." Bạch Tiểu Hổ lập tức sửa lại biệt hiệu, ghim nhóm lớp lên đầu.
Sau khi trở về cậu thấy Lục Ngạn đăng một tin nhắn trong nhóm: "Hoan nghênh bạn học mới."
Bạch Tiểu Hổ nghĩ đến chuyện nấc cụt của mình nên chưa giới thiệu đàng hoàng cũng nhắn vào nhóm: "Chào mọi người, mình là Bạch Tiểu Hổ."
"Chào mừng bạn học mới~"
Tưởng Lập Quân: "Hoan nghênh bạn học mới."
Thái Bằng Nghị: "Chào mừng bé đáng yêu đến lớp:P"
Lâm Bân: "666666 một con mèo nhỏ."
Thái Bằng Nghị: "Rõ ràng là một con hổ nhỏ nha / smile.jpg"
Hoàng Nhĩ Mông: "Chào mừng."
An Nhạc Lâu: "Hoan nghênh tiểu não phủ / cute.JPG."
Dương Thu Húc: "Rải hoa ヽ(°▽°)ノ"
Phó Diêm Diêm: "Chào mừng tiểu khả ái, bé đáng yêu ơi tui là lớp phó nà hehe~"
Đới Quân Tuyền: "Tiểu khả ái, tui là đại diện môn Ngữ Văn nè, cậu ăn gì mà lớn lên dễ thương thế ヾ(oω)"
......
Những tin nhắn chào mừng lần lượt hiện lên, Bạch Tiểu Hổ không nhận ra những cái tên này, cậu để ý thấy mấy người gọi cậu là 'tiểu bảo bối' đa số là con gái. Đây là lần đầu tiên cậu được các nữ sinh chào đón như vậy, khuôn mặt bỗng chốc đỏ bừng lên.
Vậy nên mới gọi cậu là 'Tiểu khả ái' nha, ngón tay Bạch Tiểu Hổ lần lữa trên khung nhập liệu, đắn đo nên trả lời như nào. Nhưng cậu vẫn biết mình không thể không đáp lại, vì thế rep lại: "Tôi không phải tiểu khả ái, tôi là Bạch Tiểu Hổ."
"Phì!" Phó Minh Cách ngồi cạnh xì cười, ghé sát người cậu thì thầm: "Cậu tính dùng sự nghiêm túc đi dụ gái đấy à?"
Bạch Tiểu Hổ ngẩn người: "Tôi không có..."
Phó Minh Cách hất cằm ra hiệu cậu xem nhóm trò chuyện: "Chà, cậu xem hiệu quả của nó kìa."
Bạch Tiểu Hổ cuống quýt nhìn xuống tin nhắn trong nhóm.
Đới Quân Tuyền: "hahaha, Tiểu Khả Ái quá thật thà nha."
An Nhạc Lâu: "Vâng vâng, cậu là bé Hổ nhỏ nha (`ω)"
Dương Thu Húc: "Một con Hổ nhỏ đáng yêu nói mình không phải là một con Hổ nhỏ đáng yêu, có thể nói là rất đáng yêu ớ ớ ớ [doge]"
Phó Diêm Diêm: "Lâu nương nương ơi, thiếp muốn đổi bàn với nương nương!"
An Nhạc Lâu: "Rút đao ra đi, bổn nương nương sẽ không giao Mông Mông ra cho nhà ngươi."
Bạn cùng lớp XXX: "6666666"
Bạn cùng lớp XXX: "Tiết mục rút đao hàng ngày đâyyy, bán hạt dưa sỉ lẻ nước ngọt nước mặn đâyyyy~"
Hoàng Nhĩ Mông: "Hoàng Hậu, nàng là mẫu nghi, đừng tùy ý rút đao."
Phó Diêm Diêm: "Hớ! Hôm nay tui không giành Nhĩ Mông với bà đâu, tui chỉ dành Tiểu Khả Ái thôi!"
Bạch Tiểu Hổ thở phào nhẹ nhõm, bầu không khí trong nhóm tốt như vậy cậu trở về cũng không có vấn đề gì. Lúc nhìn thấy ảnh đại diện của An Nhạc Lâu, là ảnh tự sướng của cậu chàng, góc chụp từ dưới lên nhìn vừa đẹp vừa khí phách. Bạch Tiểu Hổ nhớ hồi nãy là cậu chàng đứng lên chắn Tưởng Lập Quân cho mình, nhẹ nhàng chạm vào vai đối phương.
An Nhạc Lâu quay lại: "Sao thế bé Hổ nhỏ?"
Bạch Tiểu Hổ nhút nhát cười: "Chuyện vừa rồi, cảm ơn cậu đã giúp tôi."
An Nhạc Lâu ngoắc ngoắc tay về phía cậu: "Vậy để tui nựng mặt nào."
Bạch Tiểu Hổ ngơ một chút, vẫn ngoan ngoãn đưa mặt ra nói: "Có thể nè."
Phó Minh Cách nhìn đôi môi hơi mím lại cùng vẻ mặt có chút sợ hãi và ngượng ngùng của Bạch Tiểu Hổ, có chút thất thần. Những ngón tay mảnh khảnh của An Nhạc Lâu nhéo nhéo cái má non nớt của Bạch Tiểu Hổ, cái má núng nính thịt theo ngón tay cậu chàng lắc qua lắc lại, phảng phất như giây sau sẽ bị bóp nát.
Hắn đột nhiên rùng mình, khuôn mặt bánh bao sữa này quả nhiên là thứ dễ làm tình mẹ ẩn sâu trong mỗi sinh vật giống cái trồi lên. Càng đừng nói đến bộ dáng nghiêm túc của Bạch Tiểu Hổ khiến người không chịu nổi, hắn cũng muốn thò tay nhéo nhéo.
An Nhạc Lâu chộp được má Bạch Tiểu Hổ liền lấy điện thoại di động chụp ảnh, sau đó đăng lên nhóm khịa Phó Diêm Diêm: "Đừng nhìn mấy người bề ngoài phong quang vô hạn ba lớp hai năm, sau lưng không có nam nhân còn chưa tính, ngay cả tiểu lão Hổ còn không có cơ/ ahahaha.jpg"
Phó Diêm Diêm: "Mấy người đừng cản tôi.JPG"
Đới Quân Tuyền: "Chị em tốt xin đừng đánh nhau / hạt dưa.jpg"
Bạn cùng lớp XXX: "Xem các đại lão cãi nhau / ngoan ngoãn.jpg"
Bạn học XXX: "Vây xem đại lão xé háng nhau / đoan trang.jpg"
......
Trong nhóm thật náo nhiệt, lúc này ảnh đại diện của Lục Ngạn từ đâu trồi lên: "Chuông lớp bắt đầu giờ tự học đã vang rồi."
Nhất thời cả đám yên tĩnh như gà.
Bạch Tiểu Hổ ngốc ngốc cười còn không tự biết, cậu cảm thấy lớp học này thật thú vị, đối với lớp phó "Phó Diêm Diêm" và đại diện Ngữ Văn "Đới Quân Tuyền' cũng tràn ngập hiếu kỳ, vậy nên đưa cho Phó Minh Cách tờ giấy nhớ.
"Phó Diêm Diêm cùng Đới Quân Tuyền là ai cậu có thể chỉ cho tôi không?"
Phó Minh Cách nhướn mày, đúng lúc này Phó Diêm Diêm từ chỗ ngồi đứng lên, hắn nhỏ giọng nói: "A, là cô ấy, còn Đới Quân Tuyền là bạn cùng bàn của cô ấy."
Theo ngón tay hắn chỉ, Bạch Tiểu Hổ thấy một cô gái có mái tóc đen dài thẳng ở hàng thứ hai của tổ hai đứng lên. Cô rời chỗ ngồi của mình, đi về phía bục giảng với một quyển sách trên tay. Cô cao không tới một mét sáu, Bạch Tiểu Hổ thấy được gương mặt chính diện của cô, hóa ra là thuộc kiểu xinh đẹp khiến người ta thương tiếc, hoàn toàn không giống với "Phó Diêm Diêm" rút đao chơi đùa trong nhóm.
"Có phải thấy không giống không?" Phó Minh Cách nhẹ giọng nói.
"Ừm...nhìn không giống lắm." Bạch Tiểu Hổ gật đầu, "Sao cô ấy lại ngồi trên bục giảng?"
"Ủy ban lớp phải thay phiên nhau giám sát giờ tự học." Phó Minh Cách nhếch miệng, "Sao, thấy bạn đó xinh hả?"
Cặp bánh bao của Bạch Tiểu Hổ đỏ lên: "Xinh, xinh thật..."
"Ha ha thật là phản ứng thành thật nha." Phó Minh Cách trêu chọc, "Cẩn thận bị cô ấy nuốt sống luôn ha."
"Cậu...cậu đừng nói thế." Bạch Tiểu Hổ sắp chôn cả đầu vào cánh tay, "Sao cậu có thể nói con gái người ta như thế."
Phó Minh Cách nghẹn cười, người như Bạch Tiểu Hổ đối với hắn mà nói rất mới lạ, từ nhỏ đến giờ hắn chưa bao giờ gặp qua loại người nhuyễn manh không chút công kích như vậy, hơn nữa đối phương có ý nghĩ gì liếc mắt một cái là nhìn ra, ở chung với cậu vừa thoải mái vừa trêu rất vui.
Có lẽ đây là niềm vui khi bắt nạt người trung thực.
Phó Minh Cách một tay chống trán, thân trên thoáng lui về sau đánh giá Bạch Tiểu Hổ sắp co thành một cục: "Phó Diêm Diêm rất thích mấy người như cậu... Cô ấy hay nói sao á nhỉ? A là mỹ thiếu niên á."
Bạch Tiểu Hổ tiếp tục ngượng đến bốc hơi...
Phó Minh Cách đột nhiên tiến lại gần: "Cậu thẹn thùng như vậy là do thích cô ấy sao?"
Bạch Tiểu Hổ trợn tròn hai mắt: "Không có, tôi không có."
Phó Minh Cách: "Ồ, cậu còn chướng mắt người ta luôn à?"
Bạch Tiểu Hổ gấp đến sắp khóc: "Không, không thể yêu sớm..."
Phó Minh Cách ngậm chặt mỏ, hai má phồng lên như bong bóng, hai vai run rẩy như nghẹn cười đến nội thương, khoát tay cười nói: "Được rồi không chọc cậu. Chả biết cái khẩu vị gì mà cô ấy với Đới Quân Tuyền đều thích loại nhóc con khoác lác chưa mọc đủ lông như cậu, mấy cô gái khác đều thích loại như tôi nè, chỉ có hai người bọn họ ngồi cùng bàn cùng biến thái với nhau."
Cái gì gọi "Lông còn chưa mọc đủ" Bạch Tiểu Hổ vẫn nghe hiểu, chuyện liên quan đến tôn nghiêm nam nhân, cậu đang trong giai đoạn thanh xuân phát triển, đối với việc này đương nhiên mẫn cảm, vì thế bĩu môi nhỏ giọng kháng nghị: "Tôi, tôi không phải khoác lác."
Âm cuối còn chưa hết, mông bỗng nhiên bị bàn tay Phó Minh Cách vỗ một cái, Bạch Tiểu Hổ trợn mắt há hốc mồm.
Phó Minh Cách nói kiểu hèn hạ: "Cục cưng bé bỏng he he he he...."
Tự nói tự chọc mình cười, cho dù cố nhịn hắn vẫn bật ra một tràng cười quỷ súc. Phó Minh Cách nhanh chóng mím môi, mở to mắt hồn nhiên nhìn lại người khác đang quay đầu lại, chỉ có khóe môi là không khống chế được nhếch lên.
Bạch Tiểu Hổ tức xì khói, cậu nhìn những ánh mắt xung quanh, xấu hổ đến đuôi mắt cũng đỏ bừng. Theo bản năng nhìn về phía bục giảng, đã thấy Phó Diêm Diêm dùng một loại ánh mắt quỷ dị nhìn chằm chằm cậu, trên tay còn cầm cái điện thoại.
"..." Phó Diêm Diêm quang minh chính đại chụp lén bị chính chủ phát hiện, giả bộ nắm tay lên môi ho nhẹ một tiếng: "Phó Minh Cách học tiếng heo làm gì đó? Đây là giờ tự học đó biết chưa."
Phó Minh Cách giơ tay tỏ vẻ, trong giọng nói vẫn mang theo ý cười: "Sorry, sorry nha lớp phó."
Phó Diêm Diêm ghét bỏ, ngược lại khi nhìn Bạch Tiểu Hổ lại nở nụ cười hiền lành như dì gái nhà bên.
Bạch Tiểu Hổ: "..." Không hiểu sao da đầu có chút tê dại.
Lúc này trong nhóm ba người, một tấm ảnh nhảy lên.
Mỹ Nhân Khắp Thiên Hạ Đều Ngã Vào Vòng Tay Ta: "Không cần cảm ơn tôi. [đẩy kính]"
Nổ Đầu Chó Của Mày: "Thanh máu của tui!!!!"
Quân Tử Bất Quân Tử: "[Hơi cứng để tỏ vẻ tôn kính.]"
#Hơi cứng để tỏ vẻ tôn kính: thường khi gặp phụ nữ đẹp thì "em trai" của cánh đàn ông hay thức dậy chào hỏi á, ý đại khái câu này là khen cô gái xinh đẹp các thứ, các bạn có thể tìm hiểu kĩ hơn tại ĐÂY.
Nổ Đầu Chó Của Mày: "Quỳ sát đất luôn! Sao có thể mlem như vậy! Cặp má nhỏ phấn nộn này, ánh mắt đáng thương này, đôi môi đỏ mọng này, cho người ta xin miếng xinh đẹp được không a a a!!!"
Mỹ Nhân Khắp Thiên Hạ Đều Ngã Vào Lòng Ta: "@Sờ Đầu Chó Của Mày, đây là hàng tự nhiên [ưỡn ngực]."
Nổ Đầu Chó Của Mày: "Mơ giữa ban ngày. [nắm giữ những gì tinh túy nhất]"
#想日【最后的精持】
Quân Tử Bất Quân Tử: "Tui bận liếm màn hình đến không còn thời gian đánh máy. Cậu ấy thực sự cứ như bước ra từ truyện tranh, tính tình còn thuần khiết như tờ giấy làm tui....[nụ cười dần thiếu đạo đức]"
Mỹ Nhân Khắp Thiên Hạ Ngã Vào Lòng Ta: "Có thật không! Có thật không! Này là tóc xoăn tự nhiên thụ đó! Hơn nữa lúc nãy cậu ấy nhìn tổ trưởng tui cũng để ý thấy đây là mặt mộc của cậu ấy đó!!! [ảnh] [ảnh]"
Nổ Đầu Chó Của Mày: "Bội phục tốc độ tay của bà ghê! Ngốc bẩm sinh manh thụ and cấm dục xấu bụng công (nuốt nước miếng)"
Quân Tử Bất Quân Tử: "Ta không phục, rõ ràng là nhát gan ngại ngùng thụ và vô lại chó săn công [ảnh] [ảnh]"
Nổ Đầu Chó Của Mày: "He he he! Cúp bồ này hít cẩu lương cũng ngon ghê, không nghĩ tới Minh Cách Cách cũng có lúc công như vậy, tôi vẫn tưởng hắn là thẳng năm sắt thép cơ! Ánh mắt này của tiểu khả ái là sao đây?!"
Trong hình là Phó Minh Cách ôm lấy cổ Bạch Tiểu Hổ, cúi đầu nhìn kĩ người trong ngực, không biết có phải do góc chụp có vấn đề không mà ánh mắt trời lọt vào đáy mắt hắn, đặc biệt chăm chú ôn nhu. Mà Bạch Tiểu Hổ hai má đỏ bừng đẩy đẩy hắn, trong mắt có chút khổ não, càng nhiều hơn là thẹn thùng, trái lại có loại cảm giác dục cự hoàn nghênh.
Mỹ Nhân Khắp Thiên Hạ Ngã Vào Lòng Ta: "Bà chụp lúc nào đó, có đồ ăn mà khum chia sẻ, nếu không phải tui vừa nãy gửi ảnh của tiểu khả ái và tổ trưởng chung khung hình thì có khi bà diếm luôn đúng không?"
Quân Tử Không Quân Tử: "[gió lớn quá tôi nghe khum rõ]"
Nổ Đầu Chó của mày: "Uầy mấy này đâu quan trọng, tiểu khả ái ghép với ai cũng ăn thật ngon a (mê sắc đẹp đến không thể kiềm chế)"
Mấy chuyện này Bạch Tiểu Hổ đều không biết, cậu lúc này đang xoắn xuýt chọn hạng mục thể dục nào. Có rất nhiều sự lựa chọn trong đơn đăng kí, trừ bóng rổ và bóng đá còn có rất nhiều môn Bạch Tiểu Hổ chưa từng tiếp xúc qua như bóng né, bóng nước, ngay cả bắn tên với thuật phòng thân cũng có.
Bạch Tiểu Hổ muốn tham khảo Phó Minh Cách, nếu có thể cùng bạn cùng bàn học chung thì tốt hơn, cơ mà sợ môn Phó Minh Cách chọn lại quá khó với cậu.
"Đây là đơn chọn môn thể dục?" Bạch Tiểu Hổ còn chưa kịp hỏi, Phó Minh Cách liền phát hiện tờ đơn trên bàn cậu, "Muốn học bơi với tôi không?"
Bơi á, Bạch Tiểu Hổ hơi do dự, cậu có chút sợ nước.
Phó Minh Cách tiếp tục chèo kéo: "Điểm môn bơi dễ lấy lắm, rất nhiều người chọn bơi để lấy điểm đó."
Tay Bạch Tiểu Hổ cầm bút hơi siết lại: "Không biết nữa..."
Phó Minh Cách "Chậc" một tiếng, cầm bút lên trực tiếp ghi danh cho cậu hạng mục bơi: "Bơi còn không dễ sao, có bản phú dạy cậu, coi như báo đáp huynh đệ vừa nãy giúp đỡ làm kiểm tra."
Nói xong liền đem tờ phiếu phi một phát lên bàn Lục Ngạn.
Lục Ngạn nghiêng đầu, liếc nhìn Bạch Tiểu Hổ một bộ kìm nén không dám kháng nghị, thu phiếu đăng kí.
Bạch Tiểu Hổ nhìn trân trân tờ đăng kí của mình bị Lục Ngạn thu đi mất, có chút oan ức. Bạn cùng bàn mới của cậu, thật có chút bá đạo...
- ---------
Tác Giả có lời muốn nói:
Cầu làn sóng sưu tầm, sư tầm tăng chậm quá, tui sợ bộ này sẽ không được đẩy lên bảng _(:зゝ∠)_
- ---------
Chào loài người, bạn edit vừa trở về từ 2 tuần học quốc phòng đầy drama đây.
Rất xin lỗi vì không thông báo cho mọi người, mọi người có thể yên tâm là mình sẽ không bỏ truyện nhé. Mình sẽ cố gắng hoàn thành sớm nhất có thể. Mình đã xem và sửa lỗi của 5 chương đầu, nếu có sai sót mọi người hú mình với nha.
Manhmanh1804 cảm ơn mọi người ạ. Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.:3
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.