Chương 7:
Chilll
21/02/2024
Thời gian trôi chầm chậm, vẫn ở thế quan hệ lằng nhằng với 2 chị em Hải Dương, cả hai cũng âm thầm chấp nhận mà không xác định cuộc tình này sẽ đi về đâu. Đương nhiên chuyện chỉ 3 người bọn tao biết, bề ngoài thì vẫn là người yêu của cô em thôi. Cô em cũng chả ngại ngần gì thể hiện tình yêu trước đám đông.
Tháng 5, hoa phượng đỏ rực mấy quãng đường, nắng đầu hè vàng, gắt hoa cả mắt. Lại chuẩn bị vào mùa thi, mùa chia ly. Tiếng trống trường buông mấy hồi uể oải cũng là lúc bọn học sinh nghỉ hè. Thằng ôn con học sinh của tao thế mà khá, được hơn 8 phẩy lý, được tuyên dương trước lớp về cái sự tiến bộ không ngờ. Bố mẹ nó đi họp về mát mày mát mặt bảo cho nó nghỉ hè đúng 1 tháng, sang tháng 7 là lại học. Dặn tao từ tháng 7 lại dạy bình thường được không, tao bảo cháu cân nhắc vì khi đó bọn cháu cũng nghỉ hè. Bố mẹ nó bảo năm tới em nó vào lớp 12 rồi nên muốn cho học cẩn thận. Con chị thì đăng ký thi trường thương mại theo tư vấn của tao. Tao bảo trường đấy vừa tầm, nhiều ngành, gần nhà. Sức em thi kinh tế, ngoại thương, ngân hàng thì sợ hơi quá.
Con bé đăng ký ngành thương mại điện tử gì đó. Tao phải luyện cho nó đến hết tháng 6. Đầu tháng 7 nó thi. Con bé còn bảo anh đưa em đi thi được không. Thương Mại gần chỗ anh trọ mà. Tao ậm ừ cho qua.
Mẹ kiếp, mải địt, mải dạy. Dính thi lại 2 môn. Nhưng bọn xây dựng cho thi lại luôn rồi mới nghỉ hè, thằng nào không phải thi lại thì nghỉ hè sớm. Vậy là 1 tuần bế quan luyện công, cấm cửa 2 chị em Hải Dương. Cái môn cơ học môi trường liên tục hay cái môn gì đó đéo nhớ nữa khó vãi loằn, đọc mãi không hiểu.
Đúng là mùa hè, mùa thi, không khí ôn thi rộn ràng lắm, mùa hè nóng, ngủ ngày cày đêm cho mát, có hôm 2h sáng ra hút thuốc mà nhìn đèn phòng nào cũng sáng, đi lượn lờ ra cổng nhìn mấy dãy trọ bên trong cũng thấy cửa mở, sáng đèn khắp nơi. 2 thằng lồn đồng môn ở dãy trên cũng đứt môn cơ đấy giống tao. Dự là thi lại sẽ ngồi cùng phòng.
Đêm đó ngồi học, thằng thông thì sang phòng ngủ cùng ông bách khoa, nó thi xong mẹ hết rồi nhưng cũng ở lại luyện thi cho đứa học sinh hết tháng 6. Quãng 2h sáng, ra làm điếu thuốc, ngoảnh ra gặp em Luật đang đứng cửa, khách sáo mấy câu bảo học muộn thế cơ à. Hút hết điếu thuốc rồi đi vào, tốt hơn là nên tránh mặt. Vào ngồi học mà toàn nghĩ đến bưởi đến sò của Luật.
Đíu hiểu sao xoạc 2 chị em kia bao lần nhưng không ám ảnh, mà cứ bị ám ảnh cơ thể Luật. Cố dằn thằng bé xuống, đọc đọc, viết viết. Chiều mai thi nốt môn này rồi, đéo qua là phải học lại, mà nghe nói học lại tốn tiền bỏ mẹ.
Cuối tháng 6, 2 chị em Hải Dương về quê rồi. Xóm trọ còn mỗi tao với thằng giao thông bận luyện thi và ông bách khoa. Ông Bách khoa đã xin được việc cho công ty đéo gì ở khu Láng. Lương 3 củ rưỡi, bố cháu đi làm giờ giấc phết chứ không như hồi trước nữa. Buổi dạy cuối cùng là 29/6, tao căn dặn đứa học sinh đủ thứ, kinh nghiệm làm bài, công thức nào hay quên thì cố nhớ, khi phát nháp xong thì ghi luôn 1 loạt công thức vào tờ nháp để phòng khi quẫn, rồi làm phải lần lượt bình tĩnh, cứ thấy khó thì bỏ lại để sau… Con bé bảo hôm em thi anh ra nhé, tao ậm ừ.
Bọn Hà Nội đúng là đi thi đại học như thi cấp 3 mà học đại học như học cấp 4. Cánh ở quê lên nườm nượp khăn áo, đưa con đi, hồi hộp ngóng chờ, từ hôm mồng 3 đã đông nghịt. Em Luật cũng lên, em kêu làm tình nguyện hướng dẫn mùa thi. Mặc áo xanh, quần jean bó màu đen, mặt trắng, mi cong, môi đỏ. Tao bảo em tình nguyện thế này thì chết các em trai thôi. Con bé cười hì hì.
Thằng Thông về quê trước, để lại điện thoại cho tao mượn. Con bé học sinh gọi bằng máy của bố nó bảo sáng mùng 4 thầy chờ em ở cổng trường nhé. Ừ chờ. 7h sáng tao có mặt gần cổng thương mại, sáng nay con bé thi toán, chiều thi lý, mai thi hóa. Có điện thoại, con bé nói nói, tao nhìn thấy cô nàng đứng vẫy vẫy. Tao lại dặn dò các kiểu, bình tĩnh các kiểu. Nhìn nét mặt bố con nhà nó không có vẻ hồi hộp gì, khác hẳn với những khuôn mặt khắc khổ đậm nét quê xung quanh.
Ngồi trà đá chờ, trò chuyện với các phụ huynh đưa con em đi thi, tao cũng chém là cháu đưa em đi thi. Hết giờ, con bé ra, mặt ỉu xịu bảo khó vãi, chắc chỉ được 4 – 5 điểm. Tao bảo không sao, các môn sau gỡ lại, cố lên. Bố nó chở nó về, con bé dặn chiều anh lại qua nhé, chiều là môn lý đấy.
Tao ậm ừ. Đm, trời nắng vl, qua ăn rắm à. Về phòng, đi ăn suất cơm bụi rồi bật quạt đánh giấc, tay bách khoa cũng ở nhà vì hôm đấy là thứ 7 thì phải. Tỉnh dậy vì tiếng nhạc ầm ầm của lão bách khoa, xem đồng hồ thì hơn 3h mẹ rồi, thấy mấy cuộc gọi nhỡ của bố học sinh từ hơn 1h. Lại đạp xe ra trà đá, gọi lại thì ông bố học sinh kêu ra đây, chú đang ngồi chờ rồi. Chờ lúc lâu thì thấy học sinh đi ra. Mặt hớn lắm bảo em làm được gần hết, may quá làm đúng bài của anh là ghi công thức trước vào nháp, mấy lúc quên nhìn phát nhớ ngay. Tao xem đề, hỏi làm thế nào thế nào thì con bé bảo thế này thế này. Ô khá đấy, đề này cho tao làm thì tao cũng chỉ được 9 điểm thôi. Lại dặn dò cố lên nọ kia.
Chiều về, chả thấy có ma nào. Mỗi mình, buồn vãi lều, nhớ ra là có em Luật lên tình nguyện mà nhỉ. Ngó cửa phòng nó thì thấy khóa. Thằng giao thông gọi từ quê lên bảo về chưa để tụ tập uống rượu. Tao bảo mai, đưa con em đi thi nốt cho vẹn tình vẹn nghĩa, thằng lồn cười khi khí bảo khéo thầy lại chén trò. Thằng mất nết vãi, mày nghĩ ai cũng như mày ấy, yêu chỉ rình chịch.
Tắm giặt xong thì đi làm suất cơm bụi, quán cơm đông lắm, toàn phụ huynh và học sinh, những gương mặt khắc khổ, những gương mặt non nớt, làm tao bồi hồi nhớ lại ngày tao đi thi. Ngày tao đi thi thì bố thằng giao thông đưa 2 thằng đi, thuê cái nhà trọ chỗ Nguyễn Trãi, chung chiêng nhưng 2 thằng đều xa. Tao phải bắt xe ôm tự đi, gặp ông xe ôm tốt bụng đưa đi đón về hằng ngày. Bố tao cũng bảo bố đưa đi nhưng tao quả quyết bảo không cần, đi làm gì cho vất vả. Ngày nhận giấy báo trúng tuyển, thầy u mừng lắm, tổ chức ăn mừng gần 20 mâm…
Ngồi ôm đàn tưng tưng, bỗng đâu em Luật hi ha hi hô ở cửa, vẫn nguyên bộ tình nguyện viên.
Kêu đi tình nguyện xong mọi người rủ đi ăn luôn. Tao ậm ừ, Luật hỏi sao anh vẫn chưa về. Tao bảo mai về, đưa nốt đứa học sinh đi thi cho hết nhẽ. Luật bảo thôi em về tắm đây, nóng quá.
Tao lại bật tưng tưng. Tí sau thấy tiếng Luật gọi, bảo anh sang đây chơi, ngồi nhà 1 mình làm gì.
Tao sang, phòng mấy đứa này tao chưa vào bao giờ luôn. Sạch sẽ gọn gàng ra phết. Luật bảo đứa ngoại ngữ sắp chuyển ra vì có đứa em họ gì đó thi đại học năm nay, nếu đỗ thì 2 chị em nó ra ở với nhau. Tao ừ à. Lúc sau Luật bảo em cũng sắp chuyển, tao hỏi sao lại chuyển. Luật trả lời anh cứ tránh mặt em, kiểu như gặp em thì khó chịu hay sao, em chuyển đi cho anh đỡ ngứa mắt.
Nói đến ngứa mắt, tao quét qua 1 lượt, Luật mặc áo 2 dây, hở cả dây áo ngực thành ra áo 4 dây.
Váy xòe xòe rộng rộng dài quá gối nhưng tao vẫn thấy bóng bóng quần lót màu tím, tao nói anh không tránh mặt em, chỉ là cảm giác nếu nhìn em anh lại bị xốn xang. Luật cười bảo anh không phải tán tỉnh em, em tự đổ được mà. Tao nói lại rằng anh nói thật đấy. Đúng là sự thật, chỉ 2 lần quan hệ với ẻm mà cảm giác nhớ lắm.
Tháng 5, hoa phượng đỏ rực mấy quãng đường, nắng đầu hè vàng, gắt hoa cả mắt. Lại chuẩn bị vào mùa thi, mùa chia ly. Tiếng trống trường buông mấy hồi uể oải cũng là lúc bọn học sinh nghỉ hè. Thằng ôn con học sinh của tao thế mà khá, được hơn 8 phẩy lý, được tuyên dương trước lớp về cái sự tiến bộ không ngờ. Bố mẹ nó đi họp về mát mày mát mặt bảo cho nó nghỉ hè đúng 1 tháng, sang tháng 7 là lại học. Dặn tao từ tháng 7 lại dạy bình thường được không, tao bảo cháu cân nhắc vì khi đó bọn cháu cũng nghỉ hè. Bố mẹ nó bảo năm tới em nó vào lớp 12 rồi nên muốn cho học cẩn thận. Con chị thì đăng ký thi trường thương mại theo tư vấn của tao. Tao bảo trường đấy vừa tầm, nhiều ngành, gần nhà. Sức em thi kinh tế, ngoại thương, ngân hàng thì sợ hơi quá.
Con bé đăng ký ngành thương mại điện tử gì đó. Tao phải luyện cho nó đến hết tháng 6. Đầu tháng 7 nó thi. Con bé còn bảo anh đưa em đi thi được không. Thương Mại gần chỗ anh trọ mà. Tao ậm ừ cho qua.
Mẹ kiếp, mải địt, mải dạy. Dính thi lại 2 môn. Nhưng bọn xây dựng cho thi lại luôn rồi mới nghỉ hè, thằng nào không phải thi lại thì nghỉ hè sớm. Vậy là 1 tuần bế quan luyện công, cấm cửa 2 chị em Hải Dương. Cái môn cơ học môi trường liên tục hay cái môn gì đó đéo nhớ nữa khó vãi loằn, đọc mãi không hiểu.
Đúng là mùa hè, mùa thi, không khí ôn thi rộn ràng lắm, mùa hè nóng, ngủ ngày cày đêm cho mát, có hôm 2h sáng ra hút thuốc mà nhìn đèn phòng nào cũng sáng, đi lượn lờ ra cổng nhìn mấy dãy trọ bên trong cũng thấy cửa mở, sáng đèn khắp nơi. 2 thằng lồn đồng môn ở dãy trên cũng đứt môn cơ đấy giống tao. Dự là thi lại sẽ ngồi cùng phòng.
Đêm đó ngồi học, thằng thông thì sang phòng ngủ cùng ông bách khoa, nó thi xong mẹ hết rồi nhưng cũng ở lại luyện thi cho đứa học sinh hết tháng 6. Quãng 2h sáng, ra làm điếu thuốc, ngoảnh ra gặp em Luật đang đứng cửa, khách sáo mấy câu bảo học muộn thế cơ à. Hút hết điếu thuốc rồi đi vào, tốt hơn là nên tránh mặt. Vào ngồi học mà toàn nghĩ đến bưởi đến sò của Luật.
Đíu hiểu sao xoạc 2 chị em kia bao lần nhưng không ám ảnh, mà cứ bị ám ảnh cơ thể Luật. Cố dằn thằng bé xuống, đọc đọc, viết viết. Chiều mai thi nốt môn này rồi, đéo qua là phải học lại, mà nghe nói học lại tốn tiền bỏ mẹ.
Cuối tháng 6, 2 chị em Hải Dương về quê rồi. Xóm trọ còn mỗi tao với thằng giao thông bận luyện thi và ông bách khoa. Ông Bách khoa đã xin được việc cho công ty đéo gì ở khu Láng. Lương 3 củ rưỡi, bố cháu đi làm giờ giấc phết chứ không như hồi trước nữa. Buổi dạy cuối cùng là 29/6, tao căn dặn đứa học sinh đủ thứ, kinh nghiệm làm bài, công thức nào hay quên thì cố nhớ, khi phát nháp xong thì ghi luôn 1 loạt công thức vào tờ nháp để phòng khi quẫn, rồi làm phải lần lượt bình tĩnh, cứ thấy khó thì bỏ lại để sau… Con bé bảo hôm em thi anh ra nhé, tao ậm ừ.
Bọn Hà Nội đúng là đi thi đại học như thi cấp 3 mà học đại học như học cấp 4. Cánh ở quê lên nườm nượp khăn áo, đưa con đi, hồi hộp ngóng chờ, từ hôm mồng 3 đã đông nghịt. Em Luật cũng lên, em kêu làm tình nguyện hướng dẫn mùa thi. Mặc áo xanh, quần jean bó màu đen, mặt trắng, mi cong, môi đỏ. Tao bảo em tình nguyện thế này thì chết các em trai thôi. Con bé cười hì hì.
Thằng Thông về quê trước, để lại điện thoại cho tao mượn. Con bé học sinh gọi bằng máy của bố nó bảo sáng mùng 4 thầy chờ em ở cổng trường nhé. Ừ chờ. 7h sáng tao có mặt gần cổng thương mại, sáng nay con bé thi toán, chiều thi lý, mai thi hóa. Có điện thoại, con bé nói nói, tao nhìn thấy cô nàng đứng vẫy vẫy. Tao lại dặn dò các kiểu, bình tĩnh các kiểu. Nhìn nét mặt bố con nhà nó không có vẻ hồi hộp gì, khác hẳn với những khuôn mặt khắc khổ đậm nét quê xung quanh.
Ngồi trà đá chờ, trò chuyện với các phụ huynh đưa con em đi thi, tao cũng chém là cháu đưa em đi thi. Hết giờ, con bé ra, mặt ỉu xịu bảo khó vãi, chắc chỉ được 4 – 5 điểm. Tao bảo không sao, các môn sau gỡ lại, cố lên. Bố nó chở nó về, con bé dặn chiều anh lại qua nhé, chiều là môn lý đấy.
Tao ậm ừ. Đm, trời nắng vl, qua ăn rắm à. Về phòng, đi ăn suất cơm bụi rồi bật quạt đánh giấc, tay bách khoa cũng ở nhà vì hôm đấy là thứ 7 thì phải. Tỉnh dậy vì tiếng nhạc ầm ầm của lão bách khoa, xem đồng hồ thì hơn 3h mẹ rồi, thấy mấy cuộc gọi nhỡ của bố học sinh từ hơn 1h. Lại đạp xe ra trà đá, gọi lại thì ông bố học sinh kêu ra đây, chú đang ngồi chờ rồi. Chờ lúc lâu thì thấy học sinh đi ra. Mặt hớn lắm bảo em làm được gần hết, may quá làm đúng bài của anh là ghi công thức trước vào nháp, mấy lúc quên nhìn phát nhớ ngay. Tao xem đề, hỏi làm thế nào thế nào thì con bé bảo thế này thế này. Ô khá đấy, đề này cho tao làm thì tao cũng chỉ được 9 điểm thôi. Lại dặn dò cố lên nọ kia.
Chiều về, chả thấy có ma nào. Mỗi mình, buồn vãi lều, nhớ ra là có em Luật lên tình nguyện mà nhỉ. Ngó cửa phòng nó thì thấy khóa. Thằng giao thông gọi từ quê lên bảo về chưa để tụ tập uống rượu. Tao bảo mai, đưa con em đi thi nốt cho vẹn tình vẹn nghĩa, thằng lồn cười khi khí bảo khéo thầy lại chén trò. Thằng mất nết vãi, mày nghĩ ai cũng như mày ấy, yêu chỉ rình chịch.
Tắm giặt xong thì đi làm suất cơm bụi, quán cơm đông lắm, toàn phụ huynh và học sinh, những gương mặt khắc khổ, những gương mặt non nớt, làm tao bồi hồi nhớ lại ngày tao đi thi. Ngày tao đi thi thì bố thằng giao thông đưa 2 thằng đi, thuê cái nhà trọ chỗ Nguyễn Trãi, chung chiêng nhưng 2 thằng đều xa. Tao phải bắt xe ôm tự đi, gặp ông xe ôm tốt bụng đưa đi đón về hằng ngày. Bố tao cũng bảo bố đưa đi nhưng tao quả quyết bảo không cần, đi làm gì cho vất vả. Ngày nhận giấy báo trúng tuyển, thầy u mừng lắm, tổ chức ăn mừng gần 20 mâm…
Ngồi ôm đàn tưng tưng, bỗng đâu em Luật hi ha hi hô ở cửa, vẫn nguyên bộ tình nguyện viên.
Kêu đi tình nguyện xong mọi người rủ đi ăn luôn. Tao ậm ừ, Luật hỏi sao anh vẫn chưa về. Tao bảo mai về, đưa nốt đứa học sinh đi thi cho hết nhẽ. Luật bảo thôi em về tắm đây, nóng quá.
Tao lại bật tưng tưng. Tí sau thấy tiếng Luật gọi, bảo anh sang đây chơi, ngồi nhà 1 mình làm gì.
Tao sang, phòng mấy đứa này tao chưa vào bao giờ luôn. Sạch sẽ gọn gàng ra phết. Luật bảo đứa ngoại ngữ sắp chuyển ra vì có đứa em họ gì đó thi đại học năm nay, nếu đỗ thì 2 chị em nó ra ở với nhau. Tao ừ à. Lúc sau Luật bảo em cũng sắp chuyển, tao hỏi sao lại chuyển. Luật trả lời anh cứ tránh mặt em, kiểu như gặp em thì khó chịu hay sao, em chuyển đi cho anh đỡ ngứa mắt.
Nói đến ngứa mắt, tao quét qua 1 lượt, Luật mặc áo 2 dây, hở cả dây áo ngực thành ra áo 4 dây.
Váy xòe xòe rộng rộng dài quá gối nhưng tao vẫn thấy bóng bóng quần lót màu tím, tao nói anh không tránh mặt em, chỉ là cảm giác nếu nhìn em anh lại bị xốn xang. Luật cười bảo anh không phải tán tỉnh em, em tự đổ được mà. Tao nói lại rằng anh nói thật đấy. Đúng là sự thật, chỉ 2 lần quan hệ với ẻm mà cảm giác nhớ lắm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.