Chương 8:
Chilll
21/02/2024
Lại là cơn cảm xúc nhất thời nữa. Nhẹ nhàng kéo dây áo em Luật xuống, điện vẫn sáng, bầu vú căng mọng, đầu ti nhỏ nhô cao. Để nguyên váy em như thế, chỉ kéo tụt quần lót ra, 1 cơn khoái cảm dâng trào. Luật hỏi anh có yêu em không, tao trả lời rõ ràng: Không. Luật hỏi tiếp sao anh làm tình với em. Tao bảo cảm xúc nhất thời, Luật cười nói cảm xúc nhất thời à, đã gọi là nhất thời tức là chỉ có lúc đó thôi, anh nhất thời lần này là lần thứ 3 rồi. Tao không cãi lại được, mở mồm mút mút đầu ti.
Đêm hôm đó làm 3 phát. Ngủ luôn ở đó, sáng hôm sau Luật lay dậy bảo dậy đi, em còn đi tình nguyện, anh còn đưa học sinh gì đấy cơ mà. Tao về phòng, đánh 1 giấc, đưa cái rắm. Đến trưa mới dậy, thấy nhiều cuộc gọi nhỡ của bố học sinh. Tao gọi lại thì nữ học sinh nghe máy bảo sao anh không đến, tao bảo hôm qua ngồi chờ nên say nắng mệt. Hỏi tình hình thì con bé bảo làm cũng tạm được, tí sau thì nó đưa máy cho mẹ nó, mẹ nó bảo hôm nào cháu dạy lại thằng cu, cô toán nữa, cô hóa thì sang tuần là bắt đầu dạy đấy. Tao bảo vậy cháu nghỉ chục hôm, tầm 15 16 cháu xuống. Mẹ phụ huynh ừ ừ dặn nhớ xuống kèm cho em nó, để nó chơi rông ở nhà quên hết kiến thức.
Chiều tao về quê, cài giấy ở cửa phòng Luật là anh về quê, 16 anh xuống. Chỉ thế thôi Quê đúng vụ gặt, rơm lúa đầy đường, những con đường nắng vàng rồi nhuộm cả màu rơm làm cho không khí nồng nồng cái mùi đặc trưng. Ở quê, buổi tối bọn tao thường tụ tập ra cánh đồng, mua rượu, xoài, cóc ngồi lai rai. Kể ra thì bây giờ nghĩ lại nghĩ thế là nát quá, nhưng hồi đấy kiểu a dua thành phong trào, khóa đéo nào cũng thế, tụm 5 tụm 5 ngồi suốt cả dãy đường độc đạo dài mấy trăm mét. Thằng lồn giao thông có cái điện thoại suốt ngày nhắn nhắn, kêu là nhắn với con bé người yêu. Mẹ, ghê phết, chắc là câu được con bé đấy rồi. Tao bảo sơ múi gì chưa thì kêu chưa, nhưng sẽ…
Nghỉ chục ngày rồi xuống Hà Nội. Xóm trọ vẫn không có ai, tao liên hệ chỗ trung tâm gia sư lần trước kiếm thêm mối, bà chị làm gia sư bảo ok, để chị tìm, dạy cấp 3 nhé. Tao gật. Mất mối của con chị học sinh rồi phải kiếm mối khác đảm bảo thu nhập, với lại hè không đi dạy thì biết làm gì cho hết ngày.
Buổi dạy đầu tiên, con bé học sinh chị cứ lân la vào trò chuyện, thằng em ra vẻ học sinh chăm ngoan kêu chị lượn đi để em học, vcl thằng bé, học cái nọc, nó ngồi kể đủ thứ chuyện, bảo đang thích 1 đứa cùng lớp, mới nắm tay mà run bần bật, nhờ tao tư vấn. Chết thật, tao lại kiêm cả dạy tâm lý học nữa hay sao…
Bà chị bên trung tâm gia sư gọi hỏi có 3 mối mới em thích mối nào, 1 là thằng học sinh vào lớp 12, 2 là đứa con gái học lớp 8, 3 là 1 thằng học lớp 10. Tao hỏi chỗ nào có gần Mỹ Đình không thì mụ bảo không, toàn xa. Tao bảo chị tìm cho em đứa con gái nào cấp 3 ấy, mụ cười khí khí bảo cậu định làm gia sư hay làm gia gia, mụ bảo thông thường con gái nó đéo thuê gia sư con trai đâu, chỉ trường hợp quen biết gì đó thôi. Tao bảo vậy chị tìm cho em chỗ nào gần thôi chứ xa thì em đạp xe chết mẹ.
Ở Hà Nội 1 tuần chán rồ người, dạy thằng cu 2 buổi tối còn đâu cứ loanh quanh quán net, hồi đó quán nét 2k/1 tiếng. Nghĩ bụng tiền đi dạy đéo đủ tiền ngồi net.
Cuối tháng 7, bà chị bảo có mối đúng yêu cầu đây, nữ, lớp 12, nguyễn phong sắc, 80k/1 buổi tuy nhiên phải dạy thử 3 buổi nếu ok mới nhận tiếp, không thì next, ngoài ra phải gửi điểm thi đại học cho nó xem trước.
Tao bảo em thi đại học 9 điểm rưỡi lý chị biết còn gì, mụ bảo à ừ ừ, tao nói tiếp thằng cu em đang dạy vừa rồi kỳ 2 được hơn 8 phẩy lý đấy, mụ bảo ừ chị cũng biết rồi, khách hàng phản ánh cậu về chị mà, cậu còn hớt tay trên của chị dạy luôn đứa chị luyện thi đại học phải không.
Tao bảo hớt đéo đâu, nhà nó nhờ thì em dạy thêm thôi, được có 6 chục 1 buổi. Mụ bảo sao ngu thế, luyện thi 1 đứa phải 8 chục, 2 đứa trăm rưỡi. Đệt mẹ, thế là tao bị hớ à. Mụ dặn dò bảo chị cho địa chỉ, thứ 2 đến dạy luôn, từ 6h – 8h tối. Dạy 3 buổi mà ok thì qua nộp phế cho chị, vẫn như mọi lần là nửa tháng lương đầu tiên. Nếu không ok thì thôi, cầm lương 3 buổi là 240 mà uống nước.
Cúp máy, ra trả tiền lão chủ nhà lão bảo thôi, tiền nong đéo gì. Nghỉ hè sinh viên về hết nên cũng vắng. Tao đưa 5k bảo cháu gửi luôn cả mấy lần trước. Lão bảo ơ thằng này, đã bảo thôi mà lại.
Mụ làm ở trung tâm gia sư sinh năm 80. Cũng là dạng gia sư kỳ cựu, nắm bắt được thời thế mụ mở trung tâm gia sư, cắt phế 50% lương tháng đầu. Trung tâm mụ cũng duyên, làm đông khách phết.
Thứ 2 tao mò đúng địa chỉ, bấm chuông. Nhà 5 tầng, trong ngõ rộng. 1 bà trung niên ra mở cửa hỏi tìm ai, tao bảo cháu là gia sư. Bà lật đật chạy bảo hỏi í ới với ai bên trong, 1 phụ nữ tầm 40 ra mở cửa, nhìn sang trọng quý phái, thơm phức. Hỏi cháu ở chỗ trung tâm chị ấy phải không, tao bảo vâng, bả hỏi tiếp cháu được 9.5 thi đại học lý và vừa dạy luyện thi đại học mấy đứa phải không, tao lại vâng. Mụ bảo đi theo mụ, mụ đi trước tao đi sau. Lên tầng 3 mụ chỉ cái ghế ngồi bảo cháu ngồi chờ, em nó đang ăn cơm, 5 phút nữa nó lên. Rồi mụ đi xuống. Mùi nước hoa còn đọng lại thơm ngát.
Phòng rộng cỡ 12m2, bài trí đơn giản, kê cái bàn học kiêm giá sách, có nhà vệ sinh khép kín, có 1 cái tủ gỗ to không biết để gì. Tao đoán đây chỉ là phòng thừa, để học hoặc để đồ.
Khoảng 10 phút sau mới thấy tiếng bước chân đi lên, trước mắt tao là đứa con gái, tóc vàng huộm, da trắng tinh, mặt sắc nét, mũi cao, mắt to, đen, đeo kính, mặc áo phông hở rốn, váy xòe ngắn trên gối 1 chút, cao khoảng 1m6 gì đó.
Nó nhìn tao 1 phát, không nói gì. Tao bảo xin chào. Nó cũng đéo nói lại gì, tiến thẳng lại chỗ tủ, lấy cái ba lo rồi ra vứt phịch vào bàn học, kéo ghế rồi ngồi phịch phát nữa xuống ghế. Tao nói lại là chào em, anh là gia sư mới dạy lý.
Con bé vẫn không nói gì, lôi sách vở ra, là sách hóa lớp 12. Tao hơi bất ngờ vì thái độ của học sinh, là nó bị câm hay là nó đéo thèm bắt lời. Tao nhìn sách của nó để trên bàn rồi nói lại Anh dạy lý. Con bé vẫn không nói gì. Tao rút bút, tìm trong balo của tao quyển sổ, xé mẩu giấy viết chữ anh là gia sư dạy lý. Rồi đặt lên bàn trước mặt nó, con bé ngước nhìn tao nửa giây, rồi lấy bút ra viết tiếp vào đó “chữ đẹp đấy”.
Ồ, nghĩ bụng thì ra con bé này câm, cũng có thể là điếc nữa. Tao viết tiếp vào giấy là anh dạy lý, hy vọng sẽ giúp em học môn lý tốt hơn. Con bé đặt bút viết: “Tôi không mù, cũng không điếc, anh nói 2 lần và viết 2 lần anh dạy lý tôi biết rồi…”
À à, hóa ra nó bị câm, nghĩ bụng tội nghiệp quá, người xin thế mà không nói được, mà mình dạy đứa không nói được thế này đúng là ca khó, biết thế phải đòi 1 lít là ít chứ 8 chục rẻ quá, mụ trung tâm gia sư cũng đéo bảo trước là sao nhỉ. Mẹ kiếp Tao đặt hẳn quyển sổ ra, đoán là phải trao đổi nhiều qua giấy đây. Tao viết chữ anh rất thông cảm với em, chúng ta trao đổi qua giấy cũng được, chữ em cũng đẹp lắm.
Con bé nhìn xong bỗng phì cười, viết vào giấy chữ: “Anh bị dở à”.
Tao đọc xong gãi đầu, đéo hiểu. Con bé cất tiếng hỏi ông có bị dở không ông gia sư. Mẹ nhà nó, giả câm à, tao bị nó troll rồi.
Tao hơi ngượng, thu quyển sổ về. Rồi nói em lấy sách lý đi, chúng ta bắt đầu. Con bé nói tôi thích học hóa, ông có dạy được không. Thế là thế nồi nào, ca này khó đây.
Tao bây giờ không còn là tao của ngày mới xuống Hà Nội nữa, tao đã địt 3 đứa ngon nhất xóm trọ rồi mày biết không con nhãi con, mày có muốn bố địt vào mồm mày không. Tao nghĩ trong đầu thế thôi, miệng thì lịch sự nói: Anh được thuê đến đây để hỗ trợ em môn lý, em có nhầm lẫn không.
Con bé bĩu môi hỏi ai thuê ông? Đậu phộng, chả nhẽ bảo bà bên trung tâm gia sư thuê à, tao đành nói chắc là phụ huynh của em thuê. Con bé nhếch mép cười bảo thế anh xuống mà dạy phụ huynh tôi. Đm, vcl bướng.
Tao trấn tĩnh nói nhẹ, được rồi, nếu em thích anh cũng có thể dạy hóa, nhưng hôm nay là lịch học lý và anh được thuê để dạy môn lý cho em. Con bé cười khẩy bảo lịch học là do tôi chứ không phải do anh. Hôm nay tôi thích học hóa, tóm lại anh có dạy được không. Tao gật đầu, kiên quyết bảo được, em mở sách ra đi. Đm con nhãi ranh, bố mày chả dạy chỗ này thì dạy chỗ khác, nhưng thái độ mất dạy như mày thì phải chấn chỉnh ngay, nếu không sẽ hỏng 1 thế hệ.
Con bé có vẻ hơi bất ngờ, nhếch mép cười rồi mở sách hóa ra, tao bắt đầu nói trong 3 môn thi đại học thì hóa là môn dễ nhất và dễ kiếm điểm nhất, chỉ cần thuộc đúng hết theo kiến thức cơ bản sách giáo khoa rồi thì lấy 8 điểm thi đại học nằm trong lòng bàn tay… Tao chém liên tục cỡ 5 phút, thấy con bé cũng có vẻ chăm chú nghe ra phết.
Tao vung tay nói tiếp phần hóa sẽ bao gồm hóa vô cơ và hóa hữu cơ, quan trọng nhất của hóa vô cơ chính là bảng tuần hoàn nguyên tố hóa học, cái này là kiến thức từ các lớp trước, em đã thuộc cái này chưa? Con bé trả lời cái đấy là cái gì. Mẹ kiếp, chả nhẽ bỏ về. Tao nhăn mặt, con bé phì cười rồi nói thôi, chuyển sang học lý đi.
Tao gật đầu, con bé lôi sách lý ra. Tao bảo cơ bản phương pháp dạy của anh là sẽ dạy trước chương trình nhưng cũng bám theo lịch học trên lớp của em không để xa nhau quá, như vậy em sẽ được học lại ở trên lớp thì sẽ nắm chắc kiến thức hơn, ngoài ra tầm tháng 3 là kết thúc chương trình, sẽ luyện phương pháp giải đề thi tháng 4 5 6 là đủ để đỗ đại học rồi. Con bé ngước nhìn, lấy tay đẩy cái kính rồi bảo ông nói có vẻ dễ nghe hơn các người khác đấy, nhưng có trụ được quá 3 buổi không mà đã tính đến tháng 6 xa thế. Con ranh, xưng hô cũng hỗn xược. Tao nói lại bà yên tâm, tôi sẽ chỉ dẫn bà tận tình. Con bé phì cười.
Hồi tao thi thì hầu hết đề bài thi đại học đều thuộc lớp 12, đặc biệt là lý. Tao hỏi qua học lực nọ kia thì con bé bảo nó không biết gì đâu, ông muốn dạy thế nào thì dạy. Thế thì dạy thế đéo nào giờ.
Tao nặn óc nghĩ ra 1 câu hỏi bảo em có bị điện giật bao giờ không, con bé ngước nhìn nói tôi thích nhuộm tóc thì sao. Tao bảo ý anh là sao con chim nó đậu trên dây điện thì không bị giật mà con người sờ vào dây điện lại bị giật.
Con bé hơi ngạc nhiên rồi trả lời, ông đố trẻ con à, con chim nó có lớp sừng cách điện ở chân. Tao phá ra cười, đm, thời này rồi mà vẫn trả lời câu đấy à. Thấy tao cười ác quá con bé ngây ngô bảo không đúng sao.
Tao nín cười nói, con chim không sao vì không có dòng điện đi qua người nó. Tao hỏi em biết điện giật là gì không, con bé nói điện giật là điện giật chứ còn gì. Tao mỉm cười bảo điện giật là khi có dòng điện đủ lớn chạy qua người gây ảnh hưởng hoạt động của tim, gây dừng tuần hoàn máu… Phải biết rõ nguyên nhân vấn đề chứ, Tao bảo tiếp giả sử thay vì con chim mà là 1 người đu ở dây điện thì cũng không bị giật gì cả nhé… Con bé bảo không tin, ông thử đu cho tôi xem. Tao bảo đó chính là vật lí, em học em sẽ hiểu…
Con nhãi có vẻ bị cuốn hút rồi. Tao lại hỏi em đi học hằng ngày bằng xe đạp hay xe gì. Con bé bảo trường tôi có xe đưa đón. Tao hỏi trường gì mà có xe đưa đón, con bé trả lời ông không cần biết, ông hỏi để làm gì.
Tao bảo vậy là em ngồi trên ô tô đi học, chắc không biết đi xe đạp rồi. Con bé bảo tôi đạp xe đi chơi, thể dục thường xuyên. Tao gật gù, tao hỏi thế tại sao khi mới trèo lên xe đạp thì thấy rất nặng, sau đi được đoạn rồi thì đạp thấy nhẹ. Con bé nghĩ 1 lúc rồi nói tôi không giải thích được, nhưng tôi hiểu, chỉ là không biết giải thích thế nào thôi. Tao cười, em học vật lí em sẽ giải thích được, thôi mở sách ra đi để học bài đầu tiên. Con bé bảo ông giải thích đi đã. Tao trả lời đó là do quán tính chuyển động. Cụ thể thế nào thì phải học. Con bé gật gật…
Buổi dạy đầu tiên mất thời gian chém gió nhiều quá thành ra học hết được 1 bài, không kịp làm bài tập.
Con bé bảo ông dạy 2 buổi 1 tuần à, tao tròn mắt nói sao người thuê lại hỏi người được thuê thế, con bé bảo bố mẹ tôi thuê, tôi không thuê. Tao trả lời ừ, thứ 2 và thứ 4. Con bé gật gù. Xuống nhà, mẹ nó, chính là người phụ nữ thơm phức kia cười nói con bé nó hơi bướng nhưng nó cũng ngoan, chịu khó dạy nó giúp cô. Tao nghĩ bụng ngoan để nhà cô tất. Tao ra về, lòng vẫn hậm hực.
Về nhà lên ngay chủ nhà gọi điện cho mụ trung tâm bảo chị lừa em à, con ranh con mất dạy ương bướng, học hành cái ngữ gì. Mụ bảo thế 100k 1 buổi thì có dạy không. Tao bảo để xem, mụ cười hí hí bảo cố lên em.
Xóm trọ vẫn không có ai, trường nào học sớm cũng phải tuần cuối tháng 8, giờ mới cuối tháng 7.
Ngồi ngoài sân hút thuốc thì nghe tiếng xe máy bịch bịch, tiếng xe này không phải xe của lão bách khoa. Mà lão này được mấy hôm đi về giờ giấc, dạo này lại mất hút mẹ đâu rồi ý.
Xe máy phóng vào sân, ô kìa, là cô chị Hải Dương. Tao đứng dậy, cô chị chào trước ơ anh xuống Hà Nội sớm thế. Tao hỏi đi xe máy cơ à, cô chị bảo vâng em mới được mua, hihi năm cuối rồi mà.
À ờ, bọn nó học có 4 năm, tao vào năm thứ 3 thì nó vào năm thứ 4, vậy là năm nay nữa nó sẽ ra trường, trước tao 2 năm. Cô em và Luật cũng học 4 năm sẽ ra trường trước bọn tao luôn. Cô chị có mỗi cái balo to uỵch, chả thèm mở khóa phòng mà tiến lại chỗ tao, nói nhỏ em nhớ anh quá.
Tao hỏi cô em đâu, ẻm trả lời phải cuối tháng 8 mới học thì mới xuống, em xuống trước vì cô phụ huynh gọi giục mãi, với lại xuống trước em học hành ra sao, năm cuối bận lắm. Cô chị hỏi anh đi dạy rồi phải không, tao bảo ừ, xuống được nửa tháng, vẫn dạy cu con đấy, mới nhận thêm 1 lớp nữa chỗ nguyễn phong sắc. Cô chị mở cửa, vào rửa mặt rửa mày rồi ra xe lấy túi hoa quả. Kêu em vừa mua ngoài kia, anh bổ đi, em thay quần áo cái.
Cô chị bới bới quần áo trong ba lô, rồi vào phòng tắm, 5 phút sau đi ra thì tao cũng bổ xong đĩa ổi. Tao đang ngồm ngoàm nhai, nhìn cô chị mà đứng hình. Đéo gì mà quần áo hở hết cả ngực cả mông thế kia. Cô chị mặt đỏ đỏ, bảo anh dắt xe vào phòng hộ em với. Thằng bé của tao đã dựng đứng, ra dắt xe vào, chốt cửa luôn.
1 phen ngớp người, nó biết mặc quần áo khêu gợi từ khi nào không biết. Tao lao vào như 1 con sói, đâm, chọc, ỉ ôi, tung tóe, ngất ngây. Đm từ hôm chịch con Luật đến giờ gần 1 tháng rồi. Cô chị bảo anh làm gì mà như hổ vồ thế. Hồi sức lại làm luôn nháy nữa, sướng khó tả.
Cô chị bảo chỗ trung tâm gia sư gọi lên bảo dạy thằng cu kia 2 buổi toán, với lại có 1 thằng nữa cũng lên lớp 12 gần nhà thằng ôn cần người dạy toán. Thế là cô chị nhận luôn.
Hôm sau, đi xe máy đi dạy cùng cô chị. Thằng học sinh mới của cô chị gần nhà thằng học sinh của tao nên bọn tao bảo đi cùng nhau luôn. Nhà tao ở quê cũng có con dream việt thầy tao mua bằng mấy tấn thóc, tao cũng phóng vèo vèo nhưng chưa có bằng. Tao chở cô chị, cô chị ngồi sau ôm chặt vl, mà hình như bộ ngực được tao nhào nặn nên càng ngày càng to thì phải, cứ cọ cọ vào lưng. Khó chịu bỏ mẹ. Dạy về lại chịch, đúng là sống trong nhục dục. Cô chị bảo em uống thuốc tránh thai rồi, cứ yên tâm… Tao cứ thả sức mà dã, xóm không có ai, cô chị thỏa sức rên la.
Đêm hôm đó làm 3 phát. Ngủ luôn ở đó, sáng hôm sau Luật lay dậy bảo dậy đi, em còn đi tình nguyện, anh còn đưa học sinh gì đấy cơ mà. Tao về phòng, đánh 1 giấc, đưa cái rắm. Đến trưa mới dậy, thấy nhiều cuộc gọi nhỡ của bố học sinh. Tao gọi lại thì nữ học sinh nghe máy bảo sao anh không đến, tao bảo hôm qua ngồi chờ nên say nắng mệt. Hỏi tình hình thì con bé bảo làm cũng tạm được, tí sau thì nó đưa máy cho mẹ nó, mẹ nó bảo hôm nào cháu dạy lại thằng cu, cô toán nữa, cô hóa thì sang tuần là bắt đầu dạy đấy. Tao bảo vậy cháu nghỉ chục hôm, tầm 15 16 cháu xuống. Mẹ phụ huynh ừ ừ dặn nhớ xuống kèm cho em nó, để nó chơi rông ở nhà quên hết kiến thức.
Chiều tao về quê, cài giấy ở cửa phòng Luật là anh về quê, 16 anh xuống. Chỉ thế thôi Quê đúng vụ gặt, rơm lúa đầy đường, những con đường nắng vàng rồi nhuộm cả màu rơm làm cho không khí nồng nồng cái mùi đặc trưng. Ở quê, buổi tối bọn tao thường tụ tập ra cánh đồng, mua rượu, xoài, cóc ngồi lai rai. Kể ra thì bây giờ nghĩ lại nghĩ thế là nát quá, nhưng hồi đấy kiểu a dua thành phong trào, khóa đéo nào cũng thế, tụm 5 tụm 5 ngồi suốt cả dãy đường độc đạo dài mấy trăm mét. Thằng lồn giao thông có cái điện thoại suốt ngày nhắn nhắn, kêu là nhắn với con bé người yêu. Mẹ, ghê phết, chắc là câu được con bé đấy rồi. Tao bảo sơ múi gì chưa thì kêu chưa, nhưng sẽ…
Nghỉ chục ngày rồi xuống Hà Nội. Xóm trọ vẫn không có ai, tao liên hệ chỗ trung tâm gia sư lần trước kiếm thêm mối, bà chị làm gia sư bảo ok, để chị tìm, dạy cấp 3 nhé. Tao gật. Mất mối của con chị học sinh rồi phải kiếm mối khác đảm bảo thu nhập, với lại hè không đi dạy thì biết làm gì cho hết ngày.
Buổi dạy đầu tiên, con bé học sinh chị cứ lân la vào trò chuyện, thằng em ra vẻ học sinh chăm ngoan kêu chị lượn đi để em học, vcl thằng bé, học cái nọc, nó ngồi kể đủ thứ chuyện, bảo đang thích 1 đứa cùng lớp, mới nắm tay mà run bần bật, nhờ tao tư vấn. Chết thật, tao lại kiêm cả dạy tâm lý học nữa hay sao…
Bà chị bên trung tâm gia sư gọi hỏi có 3 mối mới em thích mối nào, 1 là thằng học sinh vào lớp 12, 2 là đứa con gái học lớp 8, 3 là 1 thằng học lớp 10. Tao hỏi chỗ nào có gần Mỹ Đình không thì mụ bảo không, toàn xa. Tao bảo chị tìm cho em đứa con gái nào cấp 3 ấy, mụ cười khí khí bảo cậu định làm gia sư hay làm gia gia, mụ bảo thông thường con gái nó đéo thuê gia sư con trai đâu, chỉ trường hợp quen biết gì đó thôi. Tao bảo vậy chị tìm cho em chỗ nào gần thôi chứ xa thì em đạp xe chết mẹ.
Ở Hà Nội 1 tuần chán rồ người, dạy thằng cu 2 buổi tối còn đâu cứ loanh quanh quán net, hồi đó quán nét 2k/1 tiếng. Nghĩ bụng tiền đi dạy đéo đủ tiền ngồi net.
Cuối tháng 7, bà chị bảo có mối đúng yêu cầu đây, nữ, lớp 12, nguyễn phong sắc, 80k/1 buổi tuy nhiên phải dạy thử 3 buổi nếu ok mới nhận tiếp, không thì next, ngoài ra phải gửi điểm thi đại học cho nó xem trước.
Tao bảo em thi đại học 9 điểm rưỡi lý chị biết còn gì, mụ bảo à ừ ừ, tao nói tiếp thằng cu em đang dạy vừa rồi kỳ 2 được hơn 8 phẩy lý đấy, mụ bảo ừ chị cũng biết rồi, khách hàng phản ánh cậu về chị mà, cậu còn hớt tay trên của chị dạy luôn đứa chị luyện thi đại học phải không.
Tao bảo hớt đéo đâu, nhà nó nhờ thì em dạy thêm thôi, được có 6 chục 1 buổi. Mụ bảo sao ngu thế, luyện thi 1 đứa phải 8 chục, 2 đứa trăm rưỡi. Đệt mẹ, thế là tao bị hớ à. Mụ dặn dò bảo chị cho địa chỉ, thứ 2 đến dạy luôn, từ 6h – 8h tối. Dạy 3 buổi mà ok thì qua nộp phế cho chị, vẫn như mọi lần là nửa tháng lương đầu tiên. Nếu không ok thì thôi, cầm lương 3 buổi là 240 mà uống nước.
Cúp máy, ra trả tiền lão chủ nhà lão bảo thôi, tiền nong đéo gì. Nghỉ hè sinh viên về hết nên cũng vắng. Tao đưa 5k bảo cháu gửi luôn cả mấy lần trước. Lão bảo ơ thằng này, đã bảo thôi mà lại.
Mụ làm ở trung tâm gia sư sinh năm 80. Cũng là dạng gia sư kỳ cựu, nắm bắt được thời thế mụ mở trung tâm gia sư, cắt phế 50% lương tháng đầu. Trung tâm mụ cũng duyên, làm đông khách phết.
Thứ 2 tao mò đúng địa chỉ, bấm chuông. Nhà 5 tầng, trong ngõ rộng. 1 bà trung niên ra mở cửa hỏi tìm ai, tao bảo cháu là gia sư. Bà lật đật chạy bảo hỏi í ới với ai bên trong, 1 phụ nữ tầm 40 ra mở cửa, nhìn sang trọng quý phái, thơm phức. Hỏi cháu ở chỗ trung tâm chị ấy phải không, tao bảo vâng, bả hỏi tiếp cháu được 9.5 thi đại học lý và vừa dạy luyện thi đại học mấy đứa phải không, tao lại vâng. Mụ bảo đi theo mụ, mụ đi trước tao đi sau. Lên tầng 3 mụ chỉ cái ghế ngồi bảo cháu ngồi chờ, em nó đang ăn cơm, 5 phút nữa nó lên. Rồi mụ đi xuống. Mùi nước hoa còn đọng lại thơm ngát.
Phòng rộng cỡ 12m2, bài trí đơn giản, kê cái bàn học kiêm giá sách, có nhà vệ sinh khép kín, có 1 cái tủ gỗ to không biết để gì. Tao đoán đây chỉ là phòng thừa, để học hoặc để đồ.
Khoảng 10 phút sau mới thấy tiếng bước chân đi lên, trước mắt tao là đứa con gái, tóc vàng huộm, da trắng tinh, mặt sắc nét, mũi cao, mắt to, đen, đeo kính, mặc áo phông hở rốn, váy xòe ngắn trên gối 1 chút, cao khoảng 1m6 gì đó.
Nó nhìn tao 1 phát, không nói gì. Tao bảo xin chào. Nó cũng đéo nói lại gì, tiến thẳng lại chỗ tủ, lấy cái ba lo rồi ra vứt phịch vào bàn học, kéo ghế rồi ngồi phịch phát nữa xuống ghế. Tao nói lại là chào em, anh là gia sư mới dạy lý.
Con bé vẫn không nói gì, lôi sách vở ra, là sách hóa lớp 12. Tao hơi bất ngờ vì thái độ của học sinh, là nó bị câm hay là nó đéo thèm bắt lời. Tao nhìn sách của nó để trên bàn rồi nói lại Anh dạy lý. Con bé vẫn không nói gì. Tao rút bút, tìm trong balo của tao quyển sổ, xé mẩu giấy viết chữ anh là gia sư dạy lý. Rồi đặt lên bàn trước mặt nó, con bé ngước nhìn tao nửa giây, rồi lấy bút ra viết tiếp vào đó “chữ đẹp đấy”.
Ồ, nghĩ bụng thì ra con bé này câm, cũng có thể là điếc nữa. Tao viết tiếp vào giấy là anh dạy lý, hy vọng sẽ giúp em học môn lý tốt hơn. Con bé đặt bút viết: “Tôi không mù, cũng không điếc, anh nói 2 lần và viết 2 lần anh dạy lý tôi biết rồi…”
À à, hóa ra nó bị câm, nghĩ bụng tội nghiệp quá, người xin thế mà không nói được, mà mình dạy đứa không nói được thế này đúng là ca khó, biết thế phải đòi 1 lít là ít chứ 8 chục rẻ quá, mụ trung tâm gia sư cũng đéo bảo trước là sao nhỉ. Mẹ kiếp Tao đặt hẳn quyển sổ ra, đoán là phải trao đổi nhiều qua giấy đây. Tao viết chữ anh rất thông cảm với em, chúng ta trao đổi qua giấy cũng được, chữ em cũng đẹp lắm.
Con bé nhìn xong bỗng phì cười, viết vào giấy chữ: “Anh bị dở à”.
Tao đọc xong gãi đầu, đéo hiểu. Con bé cất tiếng hỏi ông có bị dở không ông gia sư. Mẹ nhà nó, giả câm à, tao bị nó troll rồi.
Tao hơi ngượng, thu quyển sổ về. Rồi nói em lấy sách lý đi, chúng ta bắt đầu. Con bé nói tôi thích học hóa, ông có dạy được không. Thế là thế nồi nào, ca này khó đây.
Tao bây giờ không còn là tao của ngày mới xuống Hà Nội nữa, tao đã địt 3 đứa ngon nhất xóm trọ rồi mày biết không con nhãi con, mày có muốn bố địt vào mồm mày không. Tao nghĩ trong đầu thế thôi, miệng thì lịch sự nói: Anh được thuê đến đây để hỗ trợ em môn lý, em có nhầm lẫn không.
Con bé bĩu môi hỏi ai thuê ông? Đậu phộng, chả nhẽ bảo bà bên trung tâm gia sư thuê à, tao đành nói chắc là phụ huynh của em thuê. Con bé nhếch mép cười bảo thế anh xuống mà dạy phụ huynh tôi. Đm, vcl bướng.
Tao trấn tĩnh nói nhẹ, được rồi, nếu em thích anh cũng có thể dạy hóa, nhưng hôm nay là lịch học lý và anh được thuê để dạy môn lý cho em. Con bé cười khẩy bảo lịch học là do tôi chứ không phải do anh. Hôm nay tôi thích học hóa, tóm lại anh có dạy được không. Tao gật đầu, kiên quyết bảo được, em mở sách ra đi. Đm con nhãi ranh, bố mày chả dạy chỗ này thì dạy chỗ khác, nhưng thái độ mất dạy như mày thì phải chấn chỉnh ngay, nếu không sẽ hỏng 1 thế hệ.
Con bé có vẻ hơi bất ngờ, nhếch mép cười rồi mở sách hóa ra, tao bắt đầu nói trong 3 môn thi đại học thì hóa là môn dễ nhất và dễ kiếm điểm nhất, chỉ cần thuộc đúng hết theo kiến thức cơ bản sách giáo khoa rồi thì lấy 8 điểm thi đại học nằm trong lòng bàn tay… Tao chém liên tục cỡ 5 phút, thấy con bé cũng có vẻ chăm chú nghe ra phết.
Tao vung tay nói tiếp phần hóa sẽ bao gồm hóa vô cơ và hóa hữu cơ, quan trọng nhất của hóa vô cơ chính là bảng tuần hoàn nguyên tố hóa học, cái này là kiến thức từ các lớp trước, em đã thuộc cái này chưa? Con bé trả lời cái đấy là cái gì. Mẹ kiếp, chả nhẽ bỏ về. Tao nhăn mặt, con bé phì cười rồi nói thôi, chuyển sang học lý đi.
Tao gật đầu, con bé lôi sách lý ra. Tao bảo cơ bản phương pháp dạy của anh là sẽ dạy trước chương trình nhưng cũng bám theo lịch học trên lớp của em không để xa nhau quá, như vậy em sẽ được học lại ở trên lớp thì sẽ nắm chắc kiến thức hơn, ngoài ra tầm tháng 3 là kết thúc chương trình, sẽ luyện phương pháp giải đề thi tháng 4 5 6 là đủ để đỗ đại học rồi. Con bé ngước nhìn, lấy tay đẩy cái kính rồi bảo ông nói có vẻ dễ nghe hơn các người khác đấy, nhưng có trụ được quá 3 buổi không mà đã tính đến tháng 6 xa thế. Con ranh, xưng hô cũng hỗn xược. Tao nói lại bà yên tâm, tôi sẽ chỉ dẫn bà tận tình. Con bé phì cười.
Hồi tao thi thì hầu hết đề bài thi đại học đều thuộc lớp 12, đặc biệt là lý. Tao hỏi qua học lực nọ kia thì con bé bảo nó không biết gì đâu, ông muốn dạy thế nào thì dạy. Thế thì dạy thế đéo nào giờ.
Tao nặn óc nghĩ ra 1 câu hỏi bảo em có bị điện giật bao giờ không, con bé ngước nhìn nói tôi thích nhuộm tóc thì sao. Tao bảo ý anh là sao con chim nó đậu trên dây điện thì không bị giật mà con người sờ vào dây điện lại bị giật.
Con bé hơi ngạc nhiên rồi trả lời, ông đố trẻ con à, con chim nó có lớp sừng cách điện ở chân. Tao phá ra cười, đm, thời này rồi mà vẫn trả lời câu đấy à. Thấy tao cười ác quá con bé ngây ngô bảo không đúng sao.
Tao nín cười nói, con chim không sao vì không có dòng điện đi qua người nó. Tao hỏi em biết điện giật là gì không, con bé nói điện giật là điện giật chứ còn gì. Tao mỉm cười bảo điện giật là khi có dòng điện đủ lớn chạy qua người gây ảnh hưởng hoạt động của tim, gây dừng tuần hoàn máu… Phải biết rõ nguyên nhân vấn đề chứ, Tao bảo tiếp giả sử thay vì con chim mà là 1 người đu ở dây điện thì cũng không bị giật gì cả nhé… Con bé bảo không tin, ông thử đu cho tôi xem. Tao bảo đó chính là vật lí, em học em sẽ hiểu…
Con nhãi có vẻ bị cuốn hút rồi. Tao lại hỏi em đi học hằng ngày bằng xe đạp hay xe gì. Con bé bảo trường tôi có xe đưa đón. Tao hỏi trường gì mà có xe đưa đón, con bé trả lời ông không cần biết, ông hỏi để làm gì.
Tao bảo vậy là em ngồi trên ô tô đi học, chắc không biết đi xe đạp rồi. Con bé bảo tôi đạp xe đi chơi, thể dục thường xuyên. Tao gật gù, tao hỏi thế tại sao khi mới trèo lên xe đạp thì thấy rất nặng, sau đi được đoạn rồi thì đạp thấy nhẹ. Con bé nghĩ 1 lúc rồi nói tôi không giải thích được, nhưng tôi hiểu, chỉ là không biết giải thích thế nào thôi. Tao cười, em học vật lí em sẽ giải thích được, thôi mở sách ra đi để học bài đầu tiên. Con bé bảo ông giải thích đi đã. Tao trả lời đó là do quán tính chuyển động. Cụ thể thế nào thì phải học. Con bé gật gật…
Buổi dạy đầu tiên mất thời gian chém gió nhiều quá thành ra học hết được 1 bài, không kịp làm bài tập.
Con bé bảo ông dạy 2 buổi 1 tuần à, tao tròn mắt nói sao người thuê lại hỏi người được thuê thế, con bé bảo bố mẹ tôi thuê, tôi không thuê. Tao trả lời ừ, thứ 2 và thứ 4. Con bé gật gù. Xuống nhà, mẹ nó, chính là người phụ nữ thơm phức kia cười nói con bé nó hơi bướng nhưng nó cũng ngoan, chịu khó dạy nó giúp cô. Tao nghĩ bụng ngoan để nhà cô tất. Tao ra về, lòng vẫn hậm hực.
Về nhà lên ngay chủ nhà gọi điện cho mụ trung tâm bảo chị lừa em à, con ranh con mất dạy ương bướng, học hành cái ngữ gì. Mụ bảo thế 100k 1 buổi thì có dạy không. Tao bảo để xem, mụ cười hí hí bảo cố lên em.
Xóm trọ vẫn không có ai, trường nào học sớm cũng phải tuần cuối tháng 8, giờ mới cuối tháng 7.
Ngồi ngoài sân hút thuốc thì nghe tiếng xe máy bịch bịch, tiếng xe này không phải xe của lão bách khoa. Mà lão này được mấy hôm đi về giờ giấc, dạo này lại mất hút mẹ đâu rồi ý.
Xe máy phóng vào sân, ô kìa, là cô chị Hải Dương. Tao đứng dậy, cô chị chào trước ơ anh xuống Hà Nội sớm thế. Tao hỏi đi xe máy cơ à, cô chị bảo vâng em mới được mua, hihi năm cuối rồi mà.
À ờ, bọn nó học có 4 năm, tao vào năm thứ 3 thì nó vào năm thứ 4, vậy là năm nay nữa nó sẽ ra trường, trước tao 2 năm. Cô em và Luật cũng học 4 năm sẽ ra trường trước bọn tao luôn. Cô chị có mỗi cái balo to uỵch, chả thèm mở khóa phòng mà tiến lại chỗ tao, nói nhỏ em nhớ anh quá.
Tao hỏi cô em đâu, ẻm trả lời phải cuối tháng 8 mới học thì mới xuống, em xuống trước vì cô phụ huynh gọi giục mãi, với lại xuống trước em học hành ra sao, năm cuối bận lắm. Cô chị hỏi anh đi dạy rồi phải không, tao bảo ừ, xuống được nửa tháng, vẫn dạy cu con đấy, mới nhận thêm 1 lớp nữa chỗ nguyễn phong sắc. Cô chị mở cửa, vào rửa mặt rửa mày rồi ra xe lấy túi hoa quả. Kêu em vừa mua ngoài kia, anh bổ đi, em thay quần áo cái.
Cô chị bới bới quần áo trong ba lô, rồi vào phòng tắm, 5 phút sau đi ra thì tao cũng bổ xong đĩa ổi. Tao đang ngồm ngoàm nhai, nhìn cô chị mà đứng hình. Đéo gì mà quần áo hở hết cả ngực cả mông thế kia. Cô chị mặt đỏ đỏ, bảo anh dắt xe vào phòng hộ em với. Thằng bé của tao đã dựng đứng, ra dắt xe vào, chốt cửa luôn.
1 phen ngớp người, nó biết mặc quần áo khêu gợi từ khi nào không biết. Tao lao vào như 1 con sói, đâm, chọc, ỉ ôi, tung tóe, ngất ngây. Đm từ hôm chịch con Luật đến giờ gần 1 tháng rồi. Cô chị bảo anh làm gì mà như hổ vồ thế. Hồi sức lại làm luôn nháy nữa, sướng khó tả.
Cô chị bảo chỗ trung tâm gia sư gọi lên bảo dạy thằng cu kia 2 buổi toán, với lại có 1 thằng nữa cũng lên lớp 12 gần nhà thằng ôn cần người dạy toán. Thế là cô chị nhận luôn.
Hôm sau, đi xe máy đi dạy cùng cô chị. Thằng học sinh mới của cô chị gần nhà thằng học sinh của tao nên bọn tao bảo đi cùng nhau luôn. Nhà tao ở quê cũng có con dream việt thầy tao mua bằng mấy tấn thóc, tao cũng phóng vèo vèo nhưng chưa có bằng. Tao chở cô chị, cô chị ngồi sau ôm chặt vl, mà hình như bộ ngực được tao nhào nặn nên càng ngày càng to thì phải, cứ cọ cọ vào lưng. Khó chịu bỏ mẹ. Dạy về lại chịch, đúng là sống trong nhục dục. Cô chị bảo em uống thuốc tránh thai rồi, cứ yên tâm… Tao cứ thả sức mà dã, xóm không có ai, cô chị thỏa sức rên la.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.