Chương 9:
Chilll
21/02/2024
Thứ 4, lại nỗi kinh hoàng tiểu thư tóc vàng. Cô chị bảo lấy xe máy mà đi, tao bảo thôi, không đủ tiền đổ xăng đâu. Đạp xe đạp đến nơi, chào hỏi, bà mẹ lúc nào cũng thơm phức, ông bố thì nhìn trí thức lắm, chắc cũng ngoài 40 nhưng nhìn trẻ.
Tao lên phòng, con bé đã ngồi bên trong bảo anh đến muộn. Tao nhìn đồng hồ treo trong phòng, ơ thế quéc nào lại 6h15. Rõ ràng lúc tao đi mới hơn 5 rưỡi, căn giờ đi chuẩn mà. Tao gãi đầu bảo anh xin lỗi, chắc tại đồng hồ nhà anh sai, con bé bảo tôi không thích người sai giờ giấc, anh không phải dạy nữa. Đm, bố cũng chán mày lắm rồi.
Tao bảo hôm trước anh đến xong em cũng lên muộn đấy còn gì. Con bé bảo nhà tôi thuê anh 2 tiếng/1 buổi, tôi lên muộn thì anh cứ đúng 2 tiếng anh về, có sao đâu, còn anh đến muộn thì mất thời gian của tôi phải chờ. Tao bảo rồi rồi, về thì về. Về địt nhau với cô chị Hải Dương cho sướng, ở lại cẳn nhẳn với con nhãi này làm đéo gì.
Tao quay lưng đi được 2 bước thì con bé gọi, bảo này này. Tao quay lại, con bé bảo đẹp trai thư sinh, kiến thức đầy mình mà khờ thế. Con bé cầm cái đồng hồ báo thức giơ lên rồi chỉ đồng hồ kia. Đm, đồng hồ treo tường chết, có chạy đéo đâu, nãy giờ vẫn 6h15. Đồng hồ báo thức của nó bây giờ vẫn chưa 6h. Con bé cười khanh khách, tao kệ mẹ, lại quay lưng đi xuống, được 3 bước thì con bé gọi này này này, em xin lỗi. Tao quay lại nhe răng bảo xinh gái, bướng bỉnh, tưởng thế nào mà xin lỗi sớm thế. Con bé kêu á, cái lão này…
Khi nãy tao nghe rõ ràng nó nói em xin lỗi. Nó thốt ra trong lúc vội vàng không tự chủ. Vậy cách xưng hô ông tôi của nó là cố tình? Tao quay lại hỏi tóm lại bà có học không để tôi dạy. Con bé bảo có. Lôi sách vở ra tao dạy, tao nói rã họng vì cái thái độ cứ thờ ơ của nó, đéo biết có lọt vào tai không. Thành ra cứ 15 – 20p tao lại hỏi có hiểu không, thấy nó gật gật.
Được hơn tiếng trôi qua con bé bảo tạm nghỉ thôi ông ơi, tôi muốn học hóa. Tao bảo thế thì gọi điện cho đứa dạy hóa nhé, con bé lại hỏi ông có dạy tiếp được không. Kiểu thách đố là kiểu khó chịu nhất, tao gằn tiếng bảo lôi sách hóa ra. Con bé nhếch mép cười cũng lôi sách hóa ra. Tao dạy, sợ đéo gì, chỉ là sách giáo khoa thôi mà. Đang dạy dở tuy nhiên đúng 8h tao bảo, hết giờ, tạm biệt và xách ba lô về luôn. Tao đoán có 1 ánh mắt tức giận xoáy sau lưng.
Về phòng, không thấy cô chị ở nhà. Vừa châm điếu thuốc thì thấy tay bách khoa về. Tao hỏi tưởng anh đi làm rồi mà giờ giấc vẫn vô tổ chức thế, hắn kêu bận nhiều việc bỏ mẹ lại bạn bè đồng nghiệp tùm lum nữa. Hắn cất xe xong ra ngồi hút thuốc cùng tao hỏi han linh tinh. Lấn cấn thế đéo nào tao lại lộ ra chuyện lằng nhằng với 2 chị em nhà Hải Dương, lão bách khoa không tỏ vẻ ngạc nhiên, rít hơi thuốc rồi nói lúc mày với con em công khai thì anh hơi ngạc nhiên, chứ giờ thì anh thấy bình thường, mày có cái nét gì đó hút gái lắm, giống thằng bạn anh. Tuy nhiên theo anh mối quan hệ thế này đéo bền được, mày xác định cho kỹ…
Tao bảo đúng là yêu cô em nhưng giờ thành yêu cả 2 chị em mẹ rồi anh ạ. Hắn cười bảo mày còn non nớt, tình cảm đầu đời rung động không kiểm soát được, đó là điều dễ hiểu, nếu không xác định được thì kệ đi, miễn sao đừng để lại hậu quả gì, đường còn dài, gập ghềnh còn nhiều.
Thứ 6, lại đi cùng cô chị đi dạy. Tao có hỏi chuyện 3 người chả nhẽ cứ thế này, cô chị không nói gì.
Cuối tuần về quê 2 ngày rồi chiều chủ nhật xuống, cô chị hình như cũng về quê không thấy mặt đâu.
Tối chủ nhật xóm trọ lại có mỗi 1 mình, định bụng lần này nhận lương phải mua cái điện thoại nghịch cho đỡ buồn.
Tối thứ 2, đây là buổi thứ 3 đi dạy con tóc vàng. Bố nhà nó, nghĩ đến thấy bực đéo muốn đi dạy, nhưng cũng tiếc vì chỗ dạy gần, lương khá. Căn giờ kỹ để không bị nó lừa, lên đến nơi mới 6h kém 15, chào bố mẹ nó vài câu rồi lên phòng. Con bé đã ngồi ở đấy, mặc áo 3 lỗ hở cả coocxe, quần sooc ngắn, trang điểm mắt môi nét lắm. Tao hỏi em chuẩn bị đi đâu à thì con bé kêu không. Tao cũng chả thèm soi mói đùi ngực nó làm gì, thờ ơ như không.
Đúng 6h dạy, con bé cũng học. Nghĩ bụng nay nó lại hiền thế. Được 1 lúc thì con bé bảo đóng cửa lại để nó bật điều hòa, tao bảo không, để thế cho thoáng. 1 giai 1 gái không nên đóng cửa đề phòng tình ngay lý gian, con bé tự đứng dậy đóng rồ lượn đi lượn lại tìm điều khiển điều hòa, cúi cúi chổng chổng, nhìn cũng ngứa cựa phết đấy. Học sinh mà ăn mặc như lồn.
Con bé bật xong thì ngồi xuống, được 1 lúc nó kêu hôm nay buồn, không có tâm trạng học, hỏi tao có thể ngồi trò chuyện cùng nó không. Tao trả lời ngay không phải gia sư tâm lý, nếu không muốn học thì thôi tao về. Con bé bảo về thì không tính tiền đâu đấy, tao cười rằng tiền quan trọng nhưng không bằng nhiệt huyết hay đam mê, làm việc chỉ vì tiền không phải phong cách của tao. Con bé nhếch mép.
Ngồi học tiếp, thi thoảng lại ngước nhìn tao. Buổi dạy hôm nay cảm giác dài vl, mãi đéo thấy hết giờ. Đến 8h kém 20, con bé bảo hôm nay buổi dạy thứ 3 của ông rồi phải không, tao gật đầu. Con bé nói tiếp tí ông lấy tiền nhé, 3 buổi là khá rồi. Tao ậm ừ dạy tiếp, 8h. Tao bảo hết giờ. Cho xin tiền.
Con bé đứng dậy nhoẻn cười, mở cửa rồi nói ông thu tiền 3 buổi 1 lần à, tôi tưởng trả theo tháng, với lại tôi làm gì có tiền, xuống gặp phụ huynh nhé. Tao đi xuống, con bé đi theo sau, xuống phòng khách con bé bảo mẹ nó là ok mẹ nhé rồi đi ra ngoài đường luôn. Mẹ nó nói cháu ngồi uống nước, tao nghĩ chắc ngồi chờ mẹ nó vào lấy tiền nên cũng ngồi luôn. Mẹ nó rót chén nước bảo thế là cũng tìm được người dạy cho con bé, 4 – 5 đứa trước cứ dạy được 1, 2 hôm thì hoặc tự nghỉ hoặc con bé yêu cầu đổi. Hôm trước nó đã nói với cô là anh dạy lý dạy dễ hiểu, để thêm 1 buổi nữa xem sao. Bà mẹ cười rạng rỡ, nước hoa vẫn thơm phức. Dặn dò vài câu kiểu kiểu cố gắng dạy cho em nó, mục tiêu là phải đỗ đại học, nếu không thì xấu hổ với con, thế lọ thế chai…
Thế là con bé thử thách mình hay là tính cách nó thế, bố mẹ nó chiều con kiểu gì mà để nó làm vương làm tướng thế. Kệ mẹ nhà nó vậy. Đạp xe về, trời tháng 8 còn nóng lắm, buổi tối mát, đi đường đạp xe long dong. Đến đoạn giữa giữa lê đức thọ thì có tiếng xe máy rèn rèn phía sau, rồi tiến đi ngang hàng tao. 2 thằng còi còi gầy gầy như kiểu nghiện, 1 thằng ngồi sau tiếng khàn khàn bảo có tiền cho anh xin vài đồng uống nước thằng em. Ơ đm, trấn lột à…
Đm, cũng nghe nói tình hình cướp giật trấn lột nọ kia rồi đéo ai ngờ hôm nay mình lại gặp. 2 thằng kia cũng không ép xe tao mà cứ rìn rìn đi cùng. Tao bảo anh ơi em sinh viên làm gì có tiền ạ, thằng ngồi sau lại nói có nhiều cho nhiều, có ít cho ít, anh xin chứ có phải cướp đéo đâu. Tao ngẫm trong đầu hình như ví có khoảng 4 – 500 gì đó. Có cả tiền chẵn tiền lẻ. Tao dừng xe, 2 thằng kia cũng dừng nhưng không xuống mà vẫn ngồi trên xe máy. Tao nhìn đường, vẫn có xe máy lướt qua lại, giờ chắc khoảng gần 9h là cùng, thế đéo nào mà đi trấn lột manh động thế. Tao che chắn kỹ ví rồi rút 2 tờ 20k, cất ngay ví vào túi quần. Đưa cho 2 thằng kia bảo em có chừng này, còn ít anh để em lấy tiền ăn. Thằng ngồi sau giật luôn bảo anh xin, rồi 2 thằng nó rồ ga phóng đi. Tao lầm bầm chửi đm bọn chó.
Tao đạp xe đi tiếp, nghĩ bụng mất ngay gần chục bát bún. Đi khoảng 200m thì thấy đèn xe đi ngược chiều, chục giây sau thì lại là 2 thằng lồn khi nãy, nó cua xe quay lại rồi lại rìn rìn ga đi cạnh tao, thằng ngồi sau lại nói anh xin thêm mấy chục. Đm bọn chó này có ý gì, tao bảo em hết tiền rồi. Thằng ngồi sau lại nói anh xin chứ có phải anh cướp đâu, thằng lái xe thì gằn giọng rằng đmm đưa ví đây, muốn chết à. À, bọn chó, lộ rõ là cướp rồi đây. Tao liếc quanh, chỗ này hơi vắng, đéo có ai để cứu. Để nó cướp hết thì tiền đéo đâu mà ăn, không thì nó có 2 thằng, bọn cướp này lại liều.
Tao nói to em hết tiền thật rồi mà. Vẫn cố đạp xe nhanh thêm tí, 2 thằng kia ga to bám theo tao, thằng lái dơ chân đạp vào sau xe tao, nó vẫ nói đmm đưa ví đây hay muốn chết. Thằng ngồi sau đạp phát nữa vào xe, tao loạng choạng ngã. Tao hô to cướp cướp, cùa tay vớ được cục đá to to, vùng dậy tiếp tục hô. 2 thằng kia dừng xe lại, lúc này gần cột đèn đường tao mới nhìn rõ, 2 thằng mặt non, nhìn dáng vẻ đéo có gì bặm trợn, thậm chí như kiểu học sinh sinh viên, non non.
Thằng lái vẫn ngồi trên, thằng ngồi sau thì xuống tiến lại phía tao nói ông anh cho xin thêm mấy chục, để động tay chân làm gì. Tao hỏi đm chúng mày ăn xin hay ăn cướp. Thằng kia bảo bọn em xin mà. Tao bảo xin thì tao đéo cho đấy, đmm vào đây mà lấy. Lúc nãy bị nó đạp ngã đau nên tao cũng hăng, lại nhìn thấy 2 thằng non non nên tự tin hơn, mặc dù tao cũng thư sinh gầy gò, nhưng vẫn cao to hơn chúng nó.
Tao nắm chắc viên gạch, lùi lùi lại, nhìn xa xa có vài ánh đèn xe máy, tao lại hô to cướp cướp.
Thấy có nhiều xe máy gần đến, thằng lái gọi thằng kia quay lại để chạy. Tao cứ hô to, thằng kia chạy về phía xe, thế đéo nào lại vấp ngã. Thằng lái hốt hoảng luống cuống. Đéo biết tiếng hô của tao bé hay là người Hà Nội vô tâm. Chẳng thằng buồi nào dừng lại. Thằng kia ngã sấp mặt, tập tễnh, thằng lái dựng xe lại dìu thằng kia. Tao khi này đã trấn tĩnh hơn. Lại dựng xe đạp, tay vẫn cầm cục đá đề phòng. Đéo hiểu sao lúc này đéo thấy sợ gì nữa, nghĩ bụng nếu nó không có dao thì 2 thằng nó được 1 đấm tao cũng được 1 đạp.
2 thằng kia có vẻ cũng đéo định cướp nữa, tao tiến lại gần hỏi chúng mày là học sinh à, 2 thằng nhìn tao lừ lừ. Thằng ngã lúc nãy có vẻ đau, ngồi mẹ xuống vỉa đường nhăn nhó. Tao bảo tiếp, đm tao báo công an. 2 thằng lúc này mới mở mồm bảo đừng anh ơi, bọn em chỉ đùa thôi.
Tao bắt thóp được rồi bèn nói đùa củ cặc, chúng mày cầm 4 chục của bố. Thằng ngã bảo thằng kia mày trả lại đi, đm mấy thằng nhãi, chắc thấy tao dễ ăn quá nên quay lại định thịt tiếp. Thằng lái móc ví đưa tiền, tao bảo thôi cho chúng mày. Thằng kia bảo không, anh cầm đi, bọn em chỉ định đùa thật mà, nó mở ví nó rộng cho tao nhìn, thấy khá nhiều tiền bên trong, ý nó bảo bọn nó đầy tiền, cướp làm đéo gì mấy chục…
Tao thấy thái độ bọn nó có vẻ thật nên hỏi thằng kia ngã có sao không, thằng cu kéo quần lên, thấy ít vết xước. Đm, thế mà làm như đau lắm, lúc này thì tao đã tin đúng là mấy thằng nhãi chứ đéo phải cướp. Tao bảo đi được không, lại sân uống trà đá nghỉ. 2 thằng tập tễnh leo lên xe máy ga rìn rìn cùng tao đến sân.
Tao lên phòng, con bé đã ngồi bên trong bảo anh đến muộn. Tao nhìn đồng hồ treo trong phòng, ơ thế quéc nào lại 6h15. Rõ ràng lúc tao đi mới hơn 5 rưỡi, căn giờ đi chuẩn mà. Tao gãi đầu bảo anh xin lỗi, chắc tại đồng hồ nhà anh sai, con bé bảo tôi không thích người sai giờ giấc, anh không phải dạy nữa. Đm, bố cũng chán mày lắm rồi.
Tao bảo hôm trước anh đến xong em cũng lên muộn đấy còn gì. Con bé bảo nhà tôi thuê anh 2 tiếng/1 buổi, tôi lên muộn thì anh cứ đúng 2 tiếng anh về, có sao đâu, còn anh đến muộn thì mất thời gian của tôi phải chờ. Tao bảo rồi rồi, về thì về. Về địt nhau với cô chị Hải Dương cho sướng, ở lại cẳn nhẳn với con nhãi này làm đéo gì.
Tao quay lưng đi được 2 bước thì con bé gọi, bảo này này. Tao quay lại, con bé bảo đẹp trai thư sinh, kiến thức đầy mình mà khờ thế. Con bé cầm cái đồng hồ báo thức giơ lên rồi chỉ đồng hồ kia. Đm, đồng hồ treo tường chết, có chạy đéo đâu, nãy giờ vẫn 6h15. Đồng hồ báo thức của nó bây giờ vẫn chưa 6h. Con bé cười khanh khách, tao kệ mẹ, lại quay lưng đi xuống, được 3 bước thì con bé gọi này này này, em xin lỗi. Tao quay lại nhe răng bảo xinh gái, bướng bỉnh, tưởng thế nào mà xin lỗi sớm thế. Con bé kêu á, cái lão này…
Khi nãy tao nghe rõ ràng nó nói em xin lỗi. Nó thốt ra trong lúc vội vàng không tự chủ. Vậy cách xưng hô ông tôi của nó là cố tình? Tao quay lại hỏi tóm lại bà có học không để tôi dạy. Con bé bảo có. Lôi sách vở ra tao dạy, tao nói rã họng vì cái thái độ cứ thờ ơ của nó, đéo biết có lọt vào tai không. Thành ra cứ 15 – 20p tao lại hỏi có hiểu không, thấy nó gật gật.
Được hơn tiếng trôi qua con bé bảo tạm nghỉ thôi ông ơi, tôi muốn học hóa. Tao bảo thế thì gọi điện cho đứa dạy hóa nhé, con bé lại hỏi ông có dạy tiếp được không. Kiểu thách đố là kiểu khó chịu nhất, tao gằn tiếng bảo lôi sách hóa ra. Con bé nhếch mép cười cũng lôi sách hóa ra. Tao dạy, sợ đéo gì, chỉ là sách giáo khoa thôi mà. Đang dạy dở tuy nhiên đúng 8h tao bảo, hết giờ, tạm biệt và xách ba lô về luôn. Tao đoán có 1 ánh mắt tức giận xoáy sau lưng.
Về phòng, không thấy cô chị ở nhà. Vừa châm điếu thuốc thì thấy tay bách khoa về. Tao hỏi tưởng anh đi làm rồi mà giờ giấc vẫn vô tổ chức thế, hắn kêu bận nhiều việc bỏ mẹ lại bạn bè đồng nghiệp tùm lum nữa. Hắn cất xe xong ra ngồi hút thuốc cùng tao hỏi han linh tinh. Lấn cấn thế đéo nào tao lại lộ ra chuyện lằng nhằng với 2 chị em nhà Hải Dương, lão bách khoa không tỏ vẻ ngạc nhiên, rít hơi thuốc rồi nói lúc mày với con em công khai thì anh hơi ngạc nhiên, chứ giờ thì anh thấy bình thường, mày có cái nét gì đó hút gái lắm, giống thằng bạn anh. Tuy nhiên theo anh mối quan hệ thế này đéo bền được, mày xác định cho kỹ…
Tao bảo đúng là yêu cô em nhưng giờ thành yêu cả 2 chị em mẹ rồi anh ạ. Hắn cười bảo mày còn non nớt, tình cảm đầu đời rung động không kiểm soát được, đó là điều dễ hiểu, nếu không xác định được thì kệ đi, miễn sao đừng để lại hậu quả gì, đường còn dài, gập ghềnh còn nhiều.
Thứ 6, lại đi cùng cô chị đi dạy. Tao có hỏi chuyện 3 người chả nhẽ cứ thế này, cô chị không nói gì.
Cuối tuần về quê 2 ngày rồi chiều chủ nhật xuống, cô chị hình như cũng về quê không thấy mặt đâu.
Tối chủ nhật xóm trọ lại có mỗi 1 mình, định bụng lần này nhận lương phải mua cái điện thoại nghịch cho đỡ buồn.
Tối thứ 2, đây là buổi thứ 3 đi dạy con tóc vàng. Bố nhà nó, nghĩ đến thấy bực đéo muốn đi dạy, nhưng cũng tiếc vì chỗ dạy gần, lương khá. Căn giờ kỹ để không bị nó lừa, lên đến nơi mới 6h kém 15, chào bố mẹ nó vài câu rồi lên phòng. Con bé đã ngồi ở đấy, mặc áo 3 lỗ hở cả coocxe, quần sooc ngắn, trang điểm mắt môi nét lắm. Tao hỏi em chuẩn bị đi đâu à thì con bé kêu không. Tao cũng chả thèm soi mói đùi ngực nó làm gì, thờ ơ như không.
Đúng 6h dạy, con bé cũng học. Nghĩ bụng nay nó lại hiền thế. Được 1 lúc thì con bé bảo đóng cửa lại để nó bật điều hòa, tao bảo không, để thế cho thoáng. 1 giai 1 gái không nên đóng cửa đề phòng tình ngay lý gian, con bé tự đứng dậy đóng rồ lượn đi lượn lại tìm điều khiển điều hòa, cúi cúi chổng chổng, nhìn cũng ngứa cựa phết đấy. Học sinh mà ăn mặc như lồn.
Con bé bật xong thì ngồi xuống, được 1 lúc nó kêu hôm nay buồn, không có tâm trạng học, hỏi tao có thể ngồi trò chuyện cùng nó không. Tao trả lời ngay không phải gia sư tâm lý, nếu không muốn học thì thôi tao về. Con bé bảo về thì không tính tiền đâu đấy, tao cười rằng tiền quan trọng nhưng không bằng nhiệt huyết hay đam mê, làm việc chỉ vì tiền không phải phong cách của tao. Con bé nhếch mép.
Ngồi học tiếp, thi thoảng lại ngước nhìn tao. Buổi dạy hôm nay cảm giác dài vl, mãi đéo thấy hết giờ. Đến 8h kém 20, con bé bảo hôm nay buổi dạy thứ 3 của ông rồi phải không, tao gật đầu. Con bé nói tiếp tí ông lấy tiền nhé, 3 buổi là khá rồi. Tao ậm ừ dạy tiếp, 8h. Tao bảo hết giờ. Cho xin tiền.
Con bé đứng dậy nhoẻn cười, mở cửa rồi nói ông thu tiền 3 buổi 1 lần à, tôi tưởng trả theo tháng, với lại tôi làm gì có tiền, xuống gặp phụ huynh nhé. Tao đi xuống, con bé đi theo sau, xuống phòng khách con bé bảo mẹ nó là ok mẹ nhé rồi đi ra ngoài đường luôn. Mẹ nó nói cháu ngồi uống nước, tao nghĩ chắc ngồi chờ mẹ nó vào lấy tiền nên cũng ngồi luôn. Mẹ nó rót chén nước bảo thế là cũng tìm được người dạy cho con bé, 4 – 5 đứa trước cứ dạy được 1, 2 hôm thì hoặc tự nghỉ hoặc con bé yêu cầu đổi. Hôm trước nó đã nói với cô là anh dạy lý dạy dễ hiểu, để thêm 1 buổi nữa xem sao. Bà mẹ cười rạng rỡ, nước hoa vẫn thơm phức. Dặn dò vài câu kiểu kiểu cố gắng dạy cho em nó, mục tiêu là phải đỗ đại học, nếu không thì xấu hổ với con, thế lọ thế chai…
Thế là con bé thử thách mình hay là tính cách nó thế, bố mẹ nó chiều con kiểu gì mà để nó làm vương làm tướng thế. Kệ mẹ nhà nó vậy. Đạp xe về, trời tháng 8 còn nóng lắm, buổi tối mát, đi đường đạp xe long dong. Đến đoạn giữa giữa lê đức thọ thì có tiếng xe máy rèn rèn phía sau, rồi tiến đi ngang hàng tao. 2 thằng còi còi gầy gầy như kiểu nghiện, 1 thằng ngồi sau tiếng khàn khàn bảo có tiền cho anh xin vài đồng uống nước thằng em. Ơ đm, trấn lột à…
Đm, cũng nghe nói tình hình cướp giật trấn lột nọ kia rồi đéo ai ngờ hôm nay mình lại gặp. 2 thằng kia cũng không ép xe tao mà cứ rìn rìn đi cùng. Tao bảo anh ơi em sinh viên làm gì có tiền ạ, thằng ngồi sau lại nói có nhiều cho nhiều, có ít cho ít, anh xin chứ có phải cướp đéo đâu. Tao ngẫm trong đầu hình như ví có khoảng 4 – 500 gì đó. Có cả tiền chẵn tiền lẻ. Tao dừng xe, 2 thằng kia cũng dừng nhưng không xuống mà vẫn ngồi trên xe máy. Tao nhìn đường, vẫn có xe máy lướt qua lại, giờ chắc khoảng gần 9h là cùng, thế đéo nào mà đi trấn lột manh động thế. Tao che chắn kỹ ví rồi rút 2 tờ 20k, cất ngay ví vào túi quần. Đưa cho 2 thằng kia bảo em có chừng này, còn ít anh để em lấy tiền ăn. Thằng ngồi sau giật luôn bảo anh xin, rồi 2 thằng nó rồ ga phóng đi. Tao lầm bầm chửi đm bọn chó.
Tao đạp xe đi tiếp, nghĩ bụng mất ngay gần chục bát bún. Đi khoảng 200m thì thấy đèn xe đi ngược chiều, chục giây sau thì lại là 2 thằng lồn khi nãy, nó cua xe quay lại rồi lại rìn rìn ga đi cạnh tao, thằng ngồi sau lại nói anh xin thêm mấy chục. Đm bọn chó này có ý gì, tao bảo em hết tiền rồi. Thằng ngồi sau lại nói anh xin chứ có phải anh cướp đâu, thằng lái xe thì gằn giọng rằng đmm đưa ví đây, muốn chết à. À, bọn chó, lộ rõ là cướp rồi đây. Tao liếc quanh, chỗ này hơi vắng, đéo có ai để cứu. Để nó cướp hết thì tiền đéo đâu mà ăn, không thì nó có 2 thằng, bọn cướp này lại liều.
Tao nói to em hết tiền thật rồi mà. Vẫn cố đạp xe nhanh thêm tí, 2 thằng kia ga to bám theo tao, thằng lái dơ chân đạp vào sau xe tao, nó vẫ nói đmm đưa ví đây hay muốn chết. Thằng ngồi sau đạp phát nữa vào xe, tao loạng choạng ngã. Tao hô to cướp cướp, cùa tay vớ được cục đá to to, vùng dậy tiếp tục hô. 2 thằng kia dừng xe lại, lúc này gần cột đèn đường tao mới nhìn rõ, 2 thằng mặt non, nhìn dáng vẻ đéo có gì bặm trợn, thậm chí như kiểu học sinh sinh viên, non non.
Thằng lái vẫn ngồi trên, thằng ngồi sau thì xuống tiến lại phía tao nói ông anh cho xin thêm mấy chục, để động tay chân làm gì. Tao hỏi đm chúng mày ăn xin hay ăn cướp. Thằng kia bảo bọn em xin mà. Tao bảo xin thì tao đéo cho đấy, đmm vào đây mà lấy. Lúc nãy bị nó đạp ngã đau nên tao cũng hăng, lại nhìn thấy 2 thằng non non nên tự tin hơn, mặc dù tao cũng thư sinh gầy gò, nhưng vẫn cao to hơn chúng nó.
Tao nắm chắc viên gạch, lùi lùi lại, nhìn xa xa có vài ánh đèn xe máy, tao lại hô to cướp cướp.
Thấy có nhiều xe máy gần đến, thằng lái gọi thằng kia quay lại để chạy. Tao cứ hô to, thằng kia chạy về phía xe, thế đéo nào lại vấp ngã. Thằng lái hốt hoảng luống cuống. Đéo biết tiếng hô của tao bé hay là người Hà Nội vô tâm. Chẳng thằng buồi nào dừng lại. Thằng kia ngã sấp mặt, tập tễnh, thằng lái dựng xe lại dìu thằng kia. Tao khi này đã trấn tĩnh hơn. Lại dựng xe đạp, tay vẫn cầm cục đá đề phòng. Đéo hiểu sao lúc này đéo thấy sợ gì nữa, nghĩ bụng nếu nó không có dao thì 2 thằng nó được 1 đấm tao cũng được 1 đạp.
2 thằng kia có vẻ cũng đéo định cướp nữa, tao tiến lại gần hỏi chúng mày là học sinh à, 2 thằng nhìn tao lừ lừ. Thằng ngã lúc nãy có vẻ đau, ngồi mẹ xuống vỉa đường nhăn nhó. Tao bảo tiếp, đm tao báo công an. 2 thằng lúc này mới mở mồm bảo đừng anh ơi, bọn em chỉ đùa thôi.
Tao bắt thóp được rồi bèn nói đùa củ cặc, chúng mày cầm 4 chục của bố. Thằng ngã bảo thằng kia mày trả lại đi, đm mấy thằng nhãi, chắc thấy tao dễ ăn quá nên quay lại định thịt tiếp. Thằng lái móc ví đưa tiền, tao bảo thôi cho chúng mày. Thằng kia bảo không, anh cầm đi, bọn em chỉ định đùa thật mà, nó mở ví nó rộng cho tao nhìn, thấy khá nhiều tiền bên trong, ý nó bảo bọn nó đầy tiền, cướp làm đéo gì mấy chục…
Tao thấy thái độ bọn nó có vẻ thật nên hỏi thằng kia ngã có sao không, thằng cu kéo quần lên, thấy ít vết xước. Đm, thế mà làm như đau lắm, lúc này thì tao đã tin đúng là mấy thằng nhãi chứ đéo phải cướp. Tao bảo đi được không, lại sân uống trà đá nghỉ. 2 thằng tập tễnh leo lên xe máy ga rìn rìn cùng tao đến sân.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.