Chương 24: Lo lắng
Hoa Anh Đào
18/06/2021
Hôm sau, Trịnh Lạc không đến. Chắc ngày hôm qua cậu ta tức giận lắm. Nghĩ lại thì hôm qua đáng ra cô nên gọi cho Trịnh Lạc để cậu ấy khỏi lo lắng. Thật là chủ quan. Lần sau phải xin lỗi cậu ấy mới được. Bây giờ phải bắt taxi đến công trình.
....
"Tử Đồng, sao hôm nay đến trễ vậy", vừa xuống xe thì cô thấy Long Thần đang cùng một vài người bàn chuyện, đột nhiên anh nhiên sang cô.
" Hôm nay Trịnh Lạc không đến, tôi phải bắt taxi, trên đường có chút kẹt xe"
Thật ra là khu nhà cô ở, nó cách đại lộ gần hai cây số, muốn bắt taxi phải đi bộ ra tới đó. Tử Đồng cảm thấy bánh mì hồi sáng cô ăn gần như đã tiêu hóa hết, nhưng cô lại không cảm thấy đói mà lại cảm thấy có nhiều năng lực hơn cho ngày hôm nay.
Long Thần định nói gì đó, bỗng dưng Tử Đồng tràn trề khí thế la lên" Được! Làm việc thôi" sau đó liền đi vào trong. Long Thần ở đó ngơ ngác nhìn " Ờ.. làm việc"
Cả một ngày dài, mọi người đều nhận thấy sự khác biệt của Tử Đồng. Quản lí Hạ khi làm việc cũng nhắc đến cô " Tôi nghĩ hồi sáng cô ấy ăn nhằm đồ nên mới vậy."
Long Thần nhìn cô đang hăng say với công việc mà cười" Như vậy chẳng phải rất tốt sao"
Buổi chiều, sau khi kết thúc công việc thì mọi người đều mệt mỏi. Long Thần muốn mời tất cả mọi người đi ăn. Ai nấy liền vui vẻ đồng ý, quản lí Hạ đã đặt bàn nên đã có một vài người đi trước.
Khi thấy Tử Đồng soạn đồ chuẩn bị về thì quản lí Hạ cùng Long Thần đi đến " Tử Đồng, chúng tôi mở tiệc, cô tham gia chứ?"
Mặc dù nói là đến thành phố Z để làm việc, nhưng riêng Tử Đồng thấy từ hồi đến đây, cô lại chơi nhiều hơn là làm " Vẫn là thôi đi, tôi đến sẽ không thích hợp, mọi người cứ chơi đi"
Ở đó tàn là đàn ông, cô là phụ nữ tất nhiên sẽ không thích hợp.
" Sao lại không hợp, bọn họ đều yêu thích cô, ngay cả Long Thần cũng phải đổ vì cô đó, hahah" Long Thần đứng kế bên họ một tiếng đá chân quản lí Hạ.
Tử Đồng thấy vậy liền cười, tuy vậy cũng không thể đồng ý " Nhưng .."
" Tiểu thư" một người mặc đồ đen bước xuống từ chiếc xe sang trọng tiến đến phía Tử Đồng " Tôi đến để rước cô về"
Trí nhớ của cô cũng không gọi là kém để có thể không nhận ra cậu ta là ai. Chính là lúc là cô bị Đường Ngạn bắt uống ly sữa thì cậu ta vào nói gì đó, nhờ vậy mà cô thoát được. Nhưng có điều sao cậu ta lại xuất hiện ở đây?
"Tử Đồng, đây là người quen của cô sao?" quản lí Hạ nhìn tên này thật đáng ngờ.
Cũng có thể là Trịnh Lạc bận việc nên anh ta đến đây. Tử Đồng cũng không nghĩ nhiều, dù sao anh ta cũng là người của Đường Ngạn nên chắc cũng sẽ không làm hại cô.
"Quản lí Hạ, Long Thần hai người cứ đi đi. Hôm nay có lẽ tôi không tham gia được, hẹn hai người bữa khác"
Cuối cùng thì quản lí Hạ cũng không níu kéo cô nữa. Nhưng từ lúc lên xe, Tử Đồng cảm thấy sẽ có điều không lành xảy ra, nhưng thật không khó đoán đó sẽ là chuyện gì khi cô nhìn vào tên vệ sĩ đang lái xe. Thế nhưng cũng chẳng ai dám nói trước điều gì.
Xe tiến vào viên hoa và dừng lại. Không khí nơi đây thật khác hẳn so với lúc sáng. Điểm khác biệt khiến sự nghi ngờ của Tử Đồng càng tăng đó là hôm nay ở đây xuất hiện rất nhiều người. Chẳng lẽ, Đường Ngạn đến đây?
Tim cô bỗng chốc đập nhanh, là do lo sợ hay do điều gì khác?
Mở cửa bước vào trong, không gian tối om. Muốn với tay đến công tắc để bật đèn nhưng ánh mắt lại dừng lại phía phòng khách, có bóng người cao lớn đang ngồi nhìn cô. Là đôi mắt đó " Đường ..Ngạn?"
Anh vẫn không nói gì. Đứng dậy đi về phía cô đặt một nụ hôn lên trán cô, bàn tay thuận tiện với tới công tắc giúp cô bật đèn " Nhớ tôi không?"
Khuôn mặt này đúng là Tử Đồng chẳng thể quên. Anh kéo cô vào trong phòng khác, Trịnh Lạc cũng ở trong đó.
"Trịnh Lạc ?"
Hôm qua sau khi bỏ đi, nhìn cậu ấy có vẻ tức giận. Nhưng hôm nay có vẻ là ..đang sợ!
Đường Ngạn ôm eo cô, nhìn vào Trịnh Lạc với đôi mắt lạnh lẽo đó " Em muốn xử lí cậu ta như thế nào?"
" Hả" sao phải xử lí cậu ấy. Cô nhiều khi chẳng hiểu Đường Ngạn đang nghĩ gì. Kêu Trịnh Lạc đi theo cô đến đây, rồi bây giờ lại hỏi cô muốn xử lí ra sao.
Nhìn mặt ngơ ngác của Tử Đồng thì Đường Ngạn hiểu được với sự chậm hiểu của cô thì chẳng biết anh đang nói đến cái gì, anh liền đưa ánh mắt về phía Hổ
(T/g: chính là anh vệ sĩ ban nãy đó mng)
Hổ liền gật đầu và giải thích" Vào ngày hôm qua, khi lão đại gọi điện thoại cho tiểu thư Tử Đồng thì người bắt mấy tự xưng là kẻ bắt cóc và đòi tiền chuộc. Sau khi chuẩn bị tiền xong gọi lại thì lần này lại là cảnh sát. Anh ta nói tên này là ăn cướp chỉ muốn tống tiền và đã bị bắt. Trịnh Lạc vì không hoàn thành nhiệm vụ bảo vệ tiểu thư Tử Đồng nên phải bị xử lí"
Gì chứ, thật hoang đường. Đường Ngạn đúng là bệnh rồi " Nhưng mà tôi chỉ bị cướp điện thoại, chứ có bị gì khác đâu. Vụ việc không nghiêm trọng đâu, nên anh có thể tha cho Trịnh Lạc được không?", mặc dù sợ nhưng Tử Đồng vẫn phải cầu xin Đường Ngạn. Không thể để Trịnh Lạc nhận lỗi một cách hoang đường như vậy.
" Không nghiêm trọng? Nếu như cậu ta ở bên cạnh em thì em sẽ không gặp cướp. Nếu lỡ đó không phải là cướp mà là bắt cóc tật thì sao?", càng nói Đường Ngạn càng trở nên đáng sợ
Tử Đồng cố gắng trấn an mình, nếu bây giờ cô sợ anh thì Trịnh Lạc sẽ gặp nguy " Vì lo cho tôi nên anh mới đến đây sao?", cô nhìn Đường Ngạn cười
Anh trở nên dịu một chút. Lặp tức ôm cô lên phòng..
....
"Tử Đồng, sao hôm nay đến trễ vậy", vừa xuống xe thì cô thấy Long Thần đang cùng một vài người bàn chuyện, đột nhiên anh nhiên sang cô.
" Hôm nay Trịnh Lạc không đến, tôi phải bắt taxi, trên đường có chút kẹt xe"
Thật ra là khu nhà cô ở, nó cách đại lộ gần hai cây số, muốn bắt taxi phải đi bộ ra tới đó. Tử Đồng cảm thấy bánh mì hồi sáng cô ăn gần như đã tiêu hóa hết, nhưng cô lại không cảm thấy đói mà lại cảm thấy có nhiều năng lực hơn cho ngày hôm nay.
Long Thần định nói gì đó, bỗng dưng Tử Đồng tràn trề khí thế la lên" Được! Làm việc thôi" sau đó liền đi vào trong. Long Thần ở đó ngơ ngác nhìn " Ờ.. làm việc"
Cả một ngày dài, mọi người đều nhận thấy sự khác biệt của Tử Đồng. Quản lí Hạ khi làm việc cũng nhắc đến cô " Tôi nghĩ hồi sáng cô ấy ăn nhằm đồ nên mới vậy."
Long Thần nhìn cô đang hăng say với công việc mà cười" Như vậy chẳng phải rất tốt sao"
Buổi chiều, sau khi kết thúc công việc thì mọi người đều mệt mỏi. Long Thần muốn mời tất cả mọi người đi ăn. Ai nấy liền vui vẻ đồng ý, quản lí Hạ đã đặt bàn nên đã có một vài người đi trước.
Khi thấy Tử Đồng soạn đồ chuẩn bị về thì quản lí Hạ cùng Long Thần đi đến " Tử Đồng, chúng tôi mở tiệc, cô tham gia chứ?"
Mặc dù nói là đến thành phố Z để làm việc, nhưng riêng Tử Đồng thấy từ hồi đến đây, cô lại chơi nhiều hơn là làm " Vẫn là thôi đi, tôi đến sẽ không thích hợp, mọi người cứ chơi đi"
Ở đó tàn là đàn ông, cô là phụ nữ tất nhiên sẽ không thích hợp.
" Sao lại không hợp, bọn họ đều yêu thích cô, ngay cả Long Thần cũng phải đổ vì cô đó, hahah" Long Thần đứng kế bên họ một tiếng đá chân quản lí Hạ.
Tử Đồng thấy vậy liền cười, tuy vậy cũng không thể đồng ý " Nhưng .."
" Tiểu thư" một người mặc đồ đen bước xuống từ chiếc xe sang trọng tiến đến phía Tử Đồng " Tôi đến để rước cô về"
Trí nhớ của cô cũng không gọi là kém để có thể không nhận ra cậu ta là ai. Chính là lúc là cô bị Đường Ngạn bắt uống ly sữa thì cậu ta vào nói gì đó, nhờ vậy mà cô thoát được. Nhưng có điều sao cậu ta lại xuất hiện ở đây?
"Tử Đồng, đây là người quen của cô sao?" quản lí Hạ nhìn tên này thật đáng ngờ.
Cũng có thể là Trịnh Lạc bận việc nên anh ta đến đây. Tử Đồng cũng không nghĩ nhiều, dù sao anh ta cũng là người của Đường Ngạn nên chắc cũng sẽ không làm hại cô.
"Quản lí Hạ, Long Thần hai người cứ đi đi. Hôm nay có lẽ tôi không tham gia được, hẹn hai người bữa khác"
Cuối cùng thì quản lí Hạ cũng không níu kéo cô nữa. Nhưng từ lúc lên xe, Tử Đồng cảm thấy sẽ có điều không lành xảy ra, nhưng thật không khó đoán đó sẽ là chuyện gì khi cô nhìn vào tên vệ sĩ đang lái xe. Thế nhưng cũng chẳng ai dám nói trước điều gì.
Xe tiến vào viên hoa và dừng lại. Không khí nơi đây thật khác hẳn so với lúc sáng. Điểm khác biệt khiến sự nghi ngờ của Tử Đồng càng tăng đó là hôm nay ở đây xuất hiện rất nhiều người. Chẳng lẽ, Đường Ngạn đến đây?
Tim cô bỗng chốc đập nhanh, là do lo sợ hay do điều gì khác?
Mở cửa bước vào trong, không gian tối om. Muốn với tay đến công tắc để bật đèn nhưng ánh mắt lại dừng lại phía phòng khách, có bóng người cao lớn đang ngồi nhìn cô. Là đôi mắt đó " Đường ..Ngạn?"
Anh vẫn không nói gì. Đứng dậy đi về phía cô đặt một nụ hôn lên trán cô, bàn tay thuận tiện với tới công tắc giúp cô bật đèn " Nhớ tôi không?"
Khuôn mặt này đúng là Tử Đồng chẳng thể quên. Anh kéo cô vào trong phòng khác, Trịnh Lạc cũng ở trong đó.
"Trịnh Lạc ?"
Hôm qua sau khi bỏ đi, nhìn cậu ấy có vẻ tức giận. Nhưng hôm nay có vẻ là ..đang sợ!
Đường Ngạn ôm eo cô, nhìn vào Trịnh Lạc với đôi mắt lạnh lẽo đó " Em muốn xử lí cậu ta như thế nào?"
" Hả" sao phải xử lí cậu ấy. Cô nhiều khi chẳng hiểu Đường Ngạn đang nghĩ gì. Kêu Trịnh Lạc đi theo cô đến đây, rồi bây giờ lại hỏi cô muốn xử lí ra sao.
Nhìn mặt ngơ ngác của Tử Đồng thì Đường Ngạn hiểu được với sự chậm hiểu của cô thì chẳng biết anh đang nói đến cái gì, anh liền đưa ánh mắt về phía Hổ
(T/g: chính là anh vệ sĩ ban nãy đó mng)
Hổ liền gật đầu và giải thích" Vào ngày hôm qua, khi lão đại gọi điện thoại cho tiểu thư Tử Đồng thì người bắt mấy tự xưng là kẻ bắt cóc và đòi tiền chuộc. Sau khi chuẩn bị tiền xong gọi lại thì lần này lại là cảnh sát. Anh ta nói tên này là ăn cướp chỉ muốn tống tiền và đã bị bắt. Trịnh Lạc vì không hoàn thành nhiệm vụ bảo vệ tiểu thư Tử Đồng nên phải bị xử lí"
Gì chứ, thật hoang đường. Đường Ngạn đúng là bệnh rồi " Nhưng mà tôi chỉ bị cướp điện thoại, chứ có bị gì khác đâu. Vụ việc không nghiêm trọng đâu, nên anh có thể tha cho Trịnh Lạc được không?", mặc dù sợ nhưng Tử Đồng vẫn phải cầu xin Đường Ngạn. Không thể để Trịnh Lạc nhận lỗi một cách hoang đường như vậy.
" Không nghiêm trọng? Nếu như cậu ta ở bên cạnh em thì em sẽ không gặp cướp. Nếu lỡ đó không phải là cướp mà là bắt cóc tật thì sao?", càng nói Đường Ngạn càng trở nên đáng sợ
Tử Đồng cố gắng trấn an mình, nếu bây giờ cô sợ anh thì Trịnh Lạc sẽ gặp nguy " Vì lo cho tôi nên anh mới đến đây sao?", cô nhìn Đường Ngạn cười
Anh trở nên dịu một chút. Lặp tức ôm cô lên phòng..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.