Chương 279: Cánh cửa cuối cùng(thượng)
Mạt Lăng Mạc Tuyết
08/05/2013
Hoàng Quyền Kinh Thiên!
Khi chiêu này phát ra thì Dưỡng Ngô Kiếm của Lục Nguyên đã cắt đứt gân đôi tay Ngao Lô Sinh, khiến gã tạm mất đi sức chiến đấu. Đương nhiên chỉ cần không chiến đấu gã có thể dùng năng lực luyện thể kỳ cửu tầng tàn chi trọng sinh khiến gân mạch liên tiếp, nhưng trong khi chiến đấu không cách nào làm vậy được.
Ngao Lô Sinh lộ vẻ mặt kinh sợ. Không ngờ chiêu thức mạnh nhất Hoàng Quyền Kinh Thiên đánh ra thì gã bị đánh bại, sao có thể được!
Lại giải quyết một tên, chỉ còn người cuối. Thiên Sơn kiếm pháp của Diệp Hương Chi nổi danh nhanh mà hiểm, Lục Nguyên chuyển tay, Dưỡng Ngô Kiếm đánh tới. Diệp Hương Chi nhanh thì hắn phải nhanh hơn để nàng xem.
Dưỡng Ngô Kiếm bỗng tăng tốc độ cực hạn, lấy tốc độ vượt qua Diệp Hương Chi xuất kiếm, khiến nàng vô cùng kinh ngạc. Sao mà nhanh như vậy? Nhanh hơn cả Thiên Sơn kiếm pháp!
*Đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh!*
Một chuỗi tiếng vang, nhưng không thấy kiếm đâu.
Tốc độ kiếm quá nhanh! Nhanh đến không trông thấy kiếm!
*Đinh!*
Diệp Hương Chi mặt trắng bệch, vai phải có một lỗ máu.
Lục Nguyên cười cười, vung tay chiêu hồi Dưỡng Ngô Kiếm ngự kiếm ở phía xa, Dưỡng Ngô Kiếm quay về vỏ.
Lúc này bên cạnh toàn là tiếng hút không khí. Thua, bốn người Nhật Chiếu Lư Hương Thăng Tử Yên là cao thủ luyện thể kỳ nổi danh Đại Tần quốc, bình thường đến luyện thể kỳ thập tầng là bế quan lại bế quan để trùng kích trường sinh kỳ, ít có người đến luyện thể kỳ thập tầng còn long nhong bên ngoài, cho nên bình thường luyện thể kỳ cửu tầng danh tiếng lớn.
Danh tiếng đám bốn người Nhật Chiếu khá lớn, lần này tuy Chung Tử Yên không ra tay như ba người khác liên hợp vậy mà lại thua dưới tay người Tấn này.
Nếu chỉ là thua thôi thì không có gì.
Cố tình nhìn tuổi người Tấn này tối đa hơn hai mươi tuổi mà thôi.
Trừ điều đó ra, người Tấn này đánh bại ba người Nhật Chiếu dùng chiêu số chưa tới hai mươi chiêu.
Tốc độ đánh bại hơi nhanh quá đi? Thực là tốc độ đánh bại không thể tin nổi, làm sao không khiến tu tiên giả Đại Tần quốc đứng xem thở gấp được? Kỳ thực đối với Lục Nguyên thì tốc độ chiến thắng thế này không là gì. Thực lực hiện nay của hắn có dù đấu với tu tiên giả luyện thể kỳ thập tầng thì cũng thắng chứ nói gì đến tu tiên giả luyện thể kỳ cửu tầng.
- Nhanh như thế!
- Quá lợi hại rồi, người Tấn này!
- Đúng vậy, ta từng đấu với Nhật Chiếu đại sư, hắn ba chiêu liền đánh bại ta, kết quả Nhật Chiếu đại sư nhanh vậy đã bị đánh bại.
- Trong người Tấn từ khi nào ra nhân vật như vậy?
- E rằng lần này mặt mũi Đại Tần quốc chúng ta mất rồi.
- Nhưng nói người Tấn này có thể từ đây mang đi hỏa kiếm ý thì ta thấy không có khả năng.
- Đúng thế.
Thiếu nữ tuyết bạch hồ cừu rơi vào suy tư. Ân nhân cứu mạng này thực lực đúng là mạnh, khá thú vị. Hơn nữa thực lực Lục Nguyên mạnh như vậy, sau này chắc hắn sẽ trở thành nhân vật quan trọng trong Hoa Sơn tiên môn. Hoa Sơn tiên môn không thể coi thường, dù là Vô Kiếm tiên môn đại hình tiên môn cũng không dám xem thường nó. Dù sao đó là tiên môn đào tạo ra Yến Thương Thiên kinh tài tuyệt diễm.
Phải kết giao tốt với người có tiềm lực như Lục Nguyên, cách kết giao tốt nhất là liên nhân, không bằng đem muội muội của mình Chung Uyển gả đi. Muội muội mình ôn nhu như nước, uyển ước mộ hoa, khiến người yêu thương, mình làm tỷ tỷ mà còn thương yêu mấy phần. Nếu đã sớm muộn gì phải gả cho người, không bằng thay muội muội tìm một người tốt.
Tuy muội muội Chung Uyển chỉ mới mười sáu tuổi, thiếu nữ tuyết bạch hồ cừu rơi vào suy tư.
Nếu nàng nắm giữ quyền lực to lớn trong Vô Kiếm tiên môn thì tất nhiên phải lo lắng nhiều, khác với thiếu nữ mười chín tuổi khác.
Lục Nguyên cười cười nhìn tu tiên giả Đại Tần quốc bên cạnh, bây giờ không ai dám vênh váo tự kiêu xem thường người Tấn nữa. Hắn lập tức đi vào cánh cửa thứ bảy. Đằng sau cánh cửa thứ bảy là chiêu thức một tiên môn Đại Tần quốc. Tiên môn này không đặc biệt xuất sắc, nếu Lục Nguyên có thể phá chiêu thức Xích Long tiên môn thì đương nhiên phá được tiên môn này.
Quả nhiên, đúng như rất nhiều tu tiên giả Đại Tần quốc dự đoán, qua chốc lát Lục Nguyên đi ra, biểu hiện đằng sau đầu tượng hắn là bảy!
Bảy!
San bằng kỷ lục! Bốn ngàn năm nay kỷ lục cao nhất là bảy! Bây giờ rốt cuộc bằng kỷ lục. Rất nhiều tu tiên giả Đại Tần quốc xôn xao rằng có thể phá kỷ lục không? Đương nhiên sẽ không ai mong muốn Lục Nguyên phá kỷ lục, người Tấn phá kỷ lục thì không còn mặt mũi. Nhưng mấy người Nhật Chiếu đều thua, đám còn lại không biết nên làm sao, chỉ hy vọng người Tấn không phá kỷ lục được.
Cánh cửa thứ tám, Lục Nguyên đi hướng cánh cửa Vô Kiếm tiên môn. Thấy Lục Nguyên đi tới cánh cửa đó, mặt Chung đại tiểu thư nửa cười nửa không. Nàng cũng muốn xem coi Lục Nguyên phá chiêu thức Xích Long tiên môn thì có thế phá chiêu thức Vô Kiếm tiên môn không, cực hạn của Lục Nguyên rốt cuộc là gì, để nàng xác định cách đối phó người này.
Làm người đứng trên phải tính không bỏ sót, phải hiểu các mặt tin tức.
Tám!
Khi Lục Nguyên từ cánh cửa Vô Kiếm tiên môn đi ra thì con số đã nhảy lên tám.
Lúc này trong lòng tu tiên giả Đại Tần quốc đều bất lực gào khóc, đã là tám, chết tiệt! Kỷ lục bị phá rồi! Lần này người Đại Tần quốc cảm thấy vô cùng khuất nhục. Họ là cường quốc, chính là đại quốc, vậy mà bị tiểu quốc phá kỷ lục, cảm giác khuất nhục đó còn sâu hơn biển.
Trong đó có không ít người thân phận cao quý đru sánh ngang với Chung đại tiểu thư đều thầm nghĩ, chết tiệt, nếu là bên ngoài thì họ sớm kêu tu tiên giả trường sinh kỳ xử lý Lục Nguyên rồi. Tuy cơ bản đây là tu tiên giới có pháp chế, mọi người rất văn minh, nhưng đôi khi sẽ toát ra nhân tố không hài hòa.
Chỉ có Chung đại tiểu thư là vẫn tươi cười. Nàng sớm không chú trọng phá chiêu thức, đã sớm nghe tổ gia gia dạy rằng chiêu thức là chết, người là sống, nếu giống như đám quyền quý bại hoại thì chẳng phải là mất mặt? Như vậy sao xứng với tu tiên giả trường sinh kỳ.
Ồ!
Khi Lục Nguyên bước ra Tiêu Dao tiên môn thì con số đã nhảy tới chín. Đám tu tiên giả Đại Tần quốc như chó tang hú hét, họ thật sự không tin nổi Lục Nguyên phá kỷ lục. Kết quả Lục Nguyên phá kỷ lục còn đang tiếp tục tăng, giờ đã phá lên đến chín, không lẽ nào hỏa kiếm ý thật sự bị người này lấy đi?
Đúng rồi, thuận tiện thuyết minh chút, lúc này trừ Lục Nguyên số chín, số cao nhất chỉ tới sáu thôi, gồm Nhật Chiếu, Diệp Hương Chi, Ngao Lô Sinh, Chung Tử Yên. Ba người trước bị thương không nhẹ, Chung Tử Yên thế mới phát hiện đại tiểu thư gọi mình lại là việc làm sáng suốt.
Lục Nguyên cười cười, tất nhiên không để ý đám tu tiên giả chó tang gào khóc, đi hướng cánh cửa thứ chín, cánh cửa có chữ Đại Pháp Hoa Tự. Trên cửa viết: ‘Đại Pháp Hoa Tự bảy mươi ba tuyệt kỹ, mỗi một tuyệt kỹ đều có thể bằng tuyệt kỹ tiên môn khác. Đại Pháp Hoa Tự chính là rọng lớn tinh thâm nhất, đáng tiếc không thể học hết bảy mươi ba tuyệt kỹ, vô cùng tiếc nuối.’
Lục Nguyên nhìn nhìn, đẩy cửa đi vào. Chỉ cần thông qua cửa cuối là mình có thể được đến hỏa kiếm ý.
Khi chiêu này phát ra thì Dưỡng Ngô Kiếm của Lục Nguyên đã cắt đứt gân đôi tay Ngao Lô Sinh, khiến gã tạm mất đi sức chiến đấu. Đương nhiên chỉ cần không chiến đấu gã có thể dùng năng lực luyện thể kỳ cửu tầng tàn chi trọng sinh khiến gân mạch liên tiếp, nhưng trong khi chiến đấu không cách nào làm vậy được.
Ngao Lô Sinh lộ vẻ mặt kinh sợ. Không ngờ chiêu thức mạnh nhất Hoàng Quyền Kinh Thiên đánh ra thì gã bị đánh bại, sao có thể được!
Lại giải quyết một tên, chỉ còn người cuối. Thiên Sơn kiếm pháp của Diệp Hương Chi nổi danh nhanh mà hiểm, Lục Nguyên chuyển tay, Dưỡng Ngô Kiếm đánh tới. Diệp Hương Chi nhanh thì hắn phải nhanh hơn để nàng xem.
Dưỡng Ngô Kiếm bỗng tăng tốc độ cực hạn, lấy tốc độ vượt qua Diệp Hương Chi xuất kiếm, khiến nàng vô cùng kinh ngạc. Sao mà nhanh như vậy? Nhanh hơn cả Thiên Sơn kiếm pháp!
*Đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh!*
Một chuỗi tiếng vang, nhưng không thấy kiếm đâu.
Tốc độ kiếm quá nhanh! Nhanh đến không trông thấy kiếm!
*Đinh!*
Diệp Hương Chi mặt trắng bệch, vai phải có một lỗ máu.
Lục Nguyên cười cười, vung tay chiêu hồi Dưỡng Ngô Kiếm ngự kiếm ở phía xa, Dưỡng Ngô Kiếm quay về vỏ.
Lúc này bên cạnh toàn là tiếng hút không khí. Thua, bốn người Nhật Chiếu Lư Hương Thăng Tử Yên là cao thủ luyện thể kỳ nổi danh Đại Tần quốc, bình thường đến luyện thể kỳ thập tầng là bế quan lại bế quan để trùng kích trường sinh kỳ, ít có người đến luyện thể kỳ thập tầng còn long nhong bên ngoài, cho nên bình thường luyện thể kỳ cửu tầng danh tiếng lớn.
Danh tiếng đám bốn người Nhật Chiếu khá lớn, lần này tuy Chung Tử Yên không ra tay như ba người khác liên hợp vậy mà lại thua dưới tay người Tấn này.
Nếu chỉ là thua thôi thì không có gì.
Cố tình nhìn tuổi người Tấn này tối đa hơn hai mươi tuổi mà thôi.
Trừ điều đó ra, người Tấn này đánh bại ba người Nhật Chiếu dùng chiêu số chưa tới hai mươi chiêu.
Tốc độ đánh bại hơi nhanh quá đi? Thực là tốc độ đánh bại không thể tin nổi, làm sao không khiến tu tiên giả Đại Tần quốc đứng xem thở gấp được? Kỳ thực đối với Lục Nguyên thì tốc độ chiến thắng thế này không là gì. Thực lực hiện nay của hắn có dù đấu với tu tiên giả luyện thể kỳ thập tầng thì cũng thắng chứ nói gì đến tu tiên giả luyện thể kỳ cửu tầng.
- Nhanh như thế!
- Quá lợi hại rồi, người Tấn này!
- Đúng vậy, ta từng đấu với Nhật Chiếu đại sư, hắn ba chiêu liền đánh bại ta, kết quả Nhật Chiếu đại sư nhanh vậy đã bị đánh bại.
- Trong người Tấn từ khi nào ra nhân vật như vậy?
- E rằng lần này mặt mũi Đại Tần quốc chúng ta mất rồi.
- Nhưng nói người Tấn này có thể từ đây mang đi hỏa kiếm ý thì ta thấy không có khả năng.
- Đúng thế.
Thiếu nữ tuyết bạch hồ cừu rơi vào suy tư. Ân nhân cứu mạng này thực lực đúng là mạnh, khá thú vị. Hơn nữa thực lực Lục Nguyên mạnh như vậy, sau này chắc hắn sẽ trở thành nhân vật quan trọng trong Hoa Sơn tiên môn. Hoa Sơn tiên môn không thể coi thường, dù là Vô Kiếm tiên môn đại hình tiên môn cũng không dám xem thường nó. Dù sao đó là tiên môn đào tạo ra Yến Thương Thiên kinh tài tuyệt diễm.
Phải kết giao tốt với người có tiềm lực như Lục Nguyên, cách kết giao tốt nhất là liên nhân, không bằng đem muội muội của mình Chung Uyển gả đi. Muội muội mình ôn nhu như nước, uyển ước mộ hoa, khiến người yêu thương, mình làm tỷ tỷ mà còn thương yêu mấy phần. Nếu đã sớm muộn gì phải gả cho người, không bằng thay muội muội tìm một người tốt.
Tuy muội muội Chung Uyển chỉ mới mười sáu tuổi, thiếu nữ tuyết bạch hồ cừu rơi vào suy tư.
Nếu nàng nắm giữ quyền lực to lớn trong Vô Kiếm tiên môn thì tất nhiên phải lo lắng nhiều, khác với thiếu nữ mười chín tuổi khác.
Lục Nguyên cười cười nhìn tu tiên giả Đại Tần quốc bên cạnh, bây giờ không ai dám vênh váo tự kiêu xem thường người Tấn nữa. Hắn lập tức đi vào cánh cửa thứ bảy. Đằng sau cánh cửa thứ bảy là chiêu thức một tiên môn Đại Tần quốc. Tiên môn này không đặc biệt xuất sắc, nếu Lục Nguyên có thể phá chiêu thức Xích Long tiên môn thì đương nhiên phá được tiên môn này.
Quả nhiên, đúng như rất nhiều tu tiên giả Đại Tần quốc dự đoán, qua chốc lát Lục Nguyên đi ra, biểu hiện đằng sau đầu tượng hắn là bảy!
Bảy!
San bằng kỷ lục! Bốn ngàn năm nay kỷ lục cao nhất là bảy! Bây giờ rốt cuộc bằng kỷ lục. Rất nhiều tu tiên giả Đại Tần quốc xôn xao rằng có thể phá kỷ lục không? Đương nhiên sẽ không ai mong muốn Lục Nguyên phá kỷ lục, người Tấn phá kỷ lục thì không còn mặt mũi. Nhưng mấy người Nhật Chiếu đều thua, đám còn lại không biết nên làm sao, chỉ hy vọng người Tấn không phá kỷ lục được.
Cánh cửa thứ tám, Lục Nguyên đi hướng cánh cửa Vô Kiếm tiên môn. Thấy Lục Nguyên đi tới cánh cửa đó, mặt Chung đại tiểu thư nửa cười nửa không. Nàng cũng muốn xem coi Lục Nguyên phá chiêu thức Xích Long tiên môn thì có thế phá chiêu thức Vô Kiếm tiên môn không, cực hạn của Lục Nguyên rốt cuộc là gì, để nàng xác định cách đối phó người này.
Làm người đứng trên phải tính không bỏ sót, phải hiểu các mặt tin tức.
Tám!
Khi Lục Nguyên từ cánh cửa Vô Kiếm tiên môn đi ra thì con số đã nhảy lên tám.
Lúc này trong lòng tu tiên giả Đại Tần quốc đều bất lực gào khóc, đã là tám, chết tiệt! Kỷ lục bị phá rồi! Lần này người Đại Tần quốc cảm thấy vô cùng khuất nhục. Họ là cường quốc, chính là đại quốc, vậy mà bị tiểu quốc phá kỷ lục, cảm giác khuất nhục đó còn sâu hơn biển.
Trong đó có không ít người thân phận cao quý đru sánh ngang với Chung đại tiểu thư đều thầm nghĩ, chết tiệt, nếu là bên ngoài thì họ sớm kêu tu tiên giả trường sinh kỳ xử lý Lục Nguyên rồi. Tuy cơ bản đây là tu tiên giới có pháp chế, mọi người rất văn minh, nhưng đôi khi sẽ toát ra nhân tố không hài hòa.
Chỉ có Chung đại tiểu thư là vẫn tươi cười. Nàng sớm không chú trọng phá chiêu thức, đã sớm nghe tổ gia gia dạy rằng chiêu thức là chết, người là sống, nếu giống như đám quyền quý bại hoại thì chẳng phải là mất mặt? Như vậy sao xứng với tu tiên giả trường sinh kỳ.
Ồ!
Khi Lục Nguyên bước ra Tiêu Dao tiên môn thì con số đã nhảy tới chín. Đám tu tiên giả Đại Tần quốc như chó tang hú hét, họ thật sự không tin nổi Lục Nguyên phá kỷ lục. Kết quả Lục Nguyên phá kỷ lục còn đang tiếp tục tăng, giờ đã phá lên đến chín, không lẽ nào hỏa kiếm ý thật sự bị người này lấy đi?
Đúng rồi, thuận tiện thuyết minh chút, lúc này trừ Lục Nguyên số chín, số cao nhất chỉ tới sáu thôi, gồm Nhật Chiếu, Diệp Hương Chi, Ngao Lô Sinh, Chung Tử Yên. Ba người trước bị thương không nhẹ, Chung Tử Yên thế mới phát hiện đại tiểu thư gọi mình lại là việc làm sáng suốt.
Lục Nguyên cười cười, tất nhiên không để ý đám tu tiên giả chó tang gào khóc, đi hướng cánh cửa thứ chín, cánh cửa có chữ Đại Pháp Hoa Tự. Trên cửa viết: ‘Đại Pháp Hoa Tự bảy mươi ba tuyệt kỹ, mỗi một tuyệt kỹ đều có thể bằng tuyệt kỹ tiên môn khác. Đại Pháp Hoa Tự chính là rọng lớn tinh thâm nhất, đáng tiếc không thể học hết bảy mươi ba tuyệt kỹ, vô cùng tiếc nuối.’
Lục Nguyên nhìn nhìn, đẩy cửa đi vào. Chỉ cần thông qua cửa cuối là mình có thể được đến hỏa kiếm ý.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.