Chương 858: Chu Thanh Huyền hiển lộ thực lực(hạ)
Mạt Lăng Mạc Tuyết
27/05/2013
Kiếm Tuệ nhìn Hoa Sơn, ngọn núi này không cao. Kiếm Tuệ nhẹ phẩy tay, dường như một kích là sẽ đánh sụp núi ngay. Hết cách, hỗn động cảnh lục tầng là vô địch như vậy đấy.
Trong Hoa Sơn Tư Quá phong, Chu Thanh Huyền kéo nhị hồ bất giác dừng tay.
Có kẻ địch đến!
Hơn nữa không phải đồ dỏm như Nhâm Độc mà là cao thủ chân chính.
Xem ra mình nên dùng bản lĩnh một phen rồi.
Nhưng mà ra tay rồi sẽ phiền phức đây, thực lực của mình rõ ràng là trên hỗn động cảnh ngũ tầng, có giấu diếm hơn cũng che không được, trận chiến này xong phải đi di thất địa rồi.
Rốt cuộc Kiếm Tuệ đến Hoa Sơn.
Lúc gã sắp đi lên Hoa Sơn thì bỗng thấy trước mặt có kẻ chắn đường.
Đó là một người đàn ông tóc trắng, có thong dong và ưu thương khó tả, ngồi đó kéo nhị hồ.
Giờ phút này, trời và đất cùng với người đàn ông kéo nhị hồ hoàn mỹ kết hợp.
Kiếm Tuệ lờ mờ cảm thấy người đàn ông kéo nhị hồ đã tới tình trạng cực kỳ hòa hợp với thiên địa, rất kỳ lạ.
Sao có thể!
Kiếm Tuệ giật mình.
Người đàn ông kéo nhị hồ này cảnh giới kiếm đạo cao đúng là trong đời gã hiếm thấy.
Kiếm Tuệ nhìn người đàn ông kéo nhị hồ, hỏi:
- Ngươi là ai?
Người đàn ông kéo nhị hồ lạnh nhạt nói:
- Hoa Sơn, Chu Thanh Huyền.
Hoa Sơn! Hoa Sơn còn có quái vật như vậy. Kiếm Tuệ lập tức cảm giác người tới là cỡ đẳng cấp quái vật. Kiếm Tuệ là loại mưu sĩ, rất ít ngay mặt đối địch với người, lần này cho rằng đến hỗn động cảnh lục tầng rồi ở ngoại vực là vô địch tuyệt đối nên mới một mình đến đây.
Ai dè Hoa Sơn còn có quái vật như thế, dù chưa ra tay đã biết không bình thường.
Trong lòng Kiếm Tuệ ngàn kết xoay chuyển, nói:
- Ta thấy núi này phong cảnh rất đẹp nên muốn tham quan thôi.
Dù gì trước đó gã chưa lộ sát khí, Kiếm Tuệ không định ra tay ngay, hoặc tạm thời không làm gì cả, mượn cớ thăm núi.
Chu Thanh Huyền buồn cười nói:
- Ngươi ở trong kiếm xưng là Tuệ thì cần gì che giấu. Nếu đã tới mà không để lại gì đã đi thì hết nói nổi.
Lòng Kiếm Tuệ trầm xuống, thì ra người này đã biết thân phận của mình, lời nói cứng rắn, xem ra không đấu không được. Gã lập tức thu lại tâm tư, tuy rất ít ngay mặt đấu với người nhưng không đại biểu thực lực gã không sâu. Tay động ấn trên chuôi Trảm Tình Tuệ Kiếm, thân kiếm động, trước tiên công kích, một chiêu thử sâu cạn.
Kiếm chiêu của Kiếm Tuệ không giống bình thường, đó là bộ kiếm chiêu diễn sinh ra từ chữ tuệ, tên là Đại Trí An Tuệ Kiếm.
Bộ kiếm chiêu này có tuyệt đại trí tuệ, cần rất nhiều tính toán.
Nếu đã đi không được thì chân chính chiến đấu vậy!
Tấn quốc sôi trào!
Tấn quốc không thể không sục sôi!
Nhiều cao nhân Tấn quốc đều cảm giác ở bên Hoa Sơn truyền đến tiếng nổ to, dư âm năng lượng to lớn nhanh chóng lan tràn, đó là lực lượng đáng sợ cỡ nào chứ. Bạo tạc ở Hoa Sơn, mấy vạn dặm đều cảm giác được, đó là đại chiến cỡ nào, rốt cuộc là ai đang chiến đấu.
Nhiều cao nhân Tấn quốc đều bay tới gần Hoa Sơn quan sát, sau đó thấy hình ảnh làm họ chấn kinh.
Trong cuộc chiến người ăn mặc văn nhân nho sinh thì không biết.
Nhưng người kia rõ rành rành là Hoa Sơn nhất kiếm Chu Thanh Huyền.
Chu Thanh Huyền quá mạnh rồi đi!
Đến bây giờ lão bày ra thực lực quá đáng sợ!
Loại thực lực này vượt xa lúc đấu với Nhâm Độc, không lẽ ngay từ đầu cuộc chiến giữa Chu Thanh Huyền và Nhâm Độc chỉ là đùa với gã thôi. Ma Đạo còn sót lại vài tên nhìn nhau, thầm nghĩ, Nhâm Độc à Nhâm Độc, ngươi rất thảm rồi, thì ra luôn bị Chu Thanh Huyền đùa.
Hơn nữa Hoa Sơn ra Chu Thanh Huyền quá biến thái.
Thì ra cho đến nay Hoa Sơn nổi tiếng nhất là Yến Thương Thiên, bây giờ xem tình hình rất có thể là Yến Thương Thiên, Chu Thanh Huyền, Lục Nguyên cùng nổi như nhau.
Trong cuộc đấu giữa hỗn động cảnh cao tầng vô cùng kịch liệt, Kiếm Tuệ rốt cuộc phát hiện mình chống không nổi nữa. Trong quá tình đánh nhau với người đàn ông kéo nhị hồ quái lạ, gã hoàn toàn rơi vào thế yếu. Bây giờ là kiếm kiếm tuyệt mệnh, Kiếm Tuệ là kiếm đạo trí tuệ, nghiên cứu nhiều tư liệu, phát hiện kiếm của người này rất giống với Kiếm Ẩn tông trong truyền thuyết, xem ra là người Kiếm Ẩn tông. Kiếm Ẩn tông luôn nổi tiếng ẩn giấu, hèn chi có thể vượt qua hỗn động cảnh ngũ tầng mà vẫn ở tại nước ngoài, dưới tình huống bình thường thì Kiếm Tuệ chết chắc rồi, nhưng gã là kiếm đạo trí tuệ nên có chừa đường lui. Chớp mắt gã thi triển ra trí tuệ hóa thân ngưng luyện nhiều năm, bản thể lập tức bỏ trốn.
Nhưng trí tuệ hóa thân của gã chỉ có thể dùng một lần, muốn dùng nữa thì, được thôi, ngưng luyện trăm năm rồi tính.
Mắt thấy Kiếm Tuệ muốn trốn, Chu Thanh Huyền quát dài:
- Không để lại cái gì đã muốn đi!?
Lại là thanh phong tiên kiếm giơ lên, như gió quét qua, lấy một loại kiếm thuật quái dị kỷ nguyên trước kéo chữ tuệ ra, chữ tuệ chớp lóe rực rỡ rơi vào tay Chu Thanh Huyền.
Kiếm Tuệ đã trốn thoát nhưng Chu Thanh Huyền lộ ra thực lực rồi không ở lại Hoa Sơn được nữa, phải đi di thất địa. Trước khi lão rời đi, chém hư không tam kiếm không vào Hoa Sơn. Hư không tam kiếm có thể thay Hoa Sơn đỡ ba lần tai kiếp, cùng lúc đó lão phong lại chữ tuệ, định nhờ Trác Lăng Vân đưa cho Lục Nguyên. Lão không cần chữ tuệ, cho Lục Nguyên thì hơn, còn bạn tốt nhiều năm Trác Lăng Vân thì lão tuyệt đối tin tưởng.
Vậy tạm biệt, Hoa Sơn!
Chu Thanh Huyền phất tay, tạm biệt Hoa Sơn bảo vệ nhiều năm.
Lục Nguyên, dù không thủ hộ hai trăm năm nhưng bây giờ ở lại Tấn quốc đã không có tác dụng gì.
Trên đỉnh đầu Chu Thanh Huyền xuất hiện một chữ hư không to lớn!
Phá toái hư không! Đi tới di thất địa.
Chu Thanh Huyền một bước đi vào phá toái hư không, Yến sư huynh, xem ra chúng ta có cơ hội gặp lại rồi. Lục Nguyên, tại trung ương thiên triều nhanh lên tăng cao. Trong ánh mắt rung động của người Tấn quốc, Chu Thanh Huyền đơn giản hoàn thành hành động phi thăng vĩ đại. Thật ra đối với Chu Thanh Huyền thì cái này không phải chuyện gì khó.
Trung ương thiên triều, Kiếm Môn, kiếm môn tinh thần.
Trên kiếm môn tinh thần, tám vị chí tôn đang mở hội.
Hiên Viên chí tôn, Thượng Quan chí tôn, Đoan Mộc chí tôn, Thái Sử chí tôn, Hạ Hầu chí tôn, Bách Lý chí tôn, Đông Dã chí tôn, Công Dương chí tôn, tám chí tôn cùng ở.
Đệ tử trung tâm thì có Hiên Viên Ngũ Bại, Âm Thế Kỳ, Hà Thanh Kiền, Long Vọng Đồ, Lục Nguyên và một số đệ tử trung tâm khác đều có mặt.
Hiên Viên Vọng quát rằng:
- Lục Nguyên, trực tiếp cướp bóc kiếm đạo thụ quả kiếm đạo thụ tầng thứ nhất, phải chịu tội gì!?
Không sai, có một số việc làm được nhưng bày ra ngoài ánh sáng thì hơi to gan rồi, thêm nữa cho đến nay Hiên Viên chí tôn dám huênh hoang như vậy là vì nắm giữ quyền to, chí tôn khác và môn hạ của họ không thể làm như vậy.
Hệ Hiên Viên chí tôn luôn bá đạo như vậy đấy.
Hiên Viên Vọng bắt chặt điểm này công kích Lục Nguyên.
Chiêu này e rằng Lục Nguyên đối đáp không được, nhưng Thái Sử chí tôn đã định tổn thất một số lợi ích bảo vệ hắn, dù sao lần này hắn chịu thiệt một chút nhưng tuyệt đối sẽ không bị Hiên Viên chí tôn đè ép quá thảm, dù gì Thái Sử chí tôn không cục đất mặc cho nhào nặn.
Trong Hoa Sơn Tư Quá phong, Chu Thanh Huyền kéo nhị hồ bất giác dừng tay.
Có kẻ địch đến!
Hơn nữa không phải đồ dỏm như Nhâm Độc mà là cao thủ chân chính.
Xem ra mình nên dùng bản lĩnh một phen rồi.
Nhưng mà ra tay rồi sẽ phiền phức đây, thực lực của mình rõ ràng là trên hỗn động cảnh ngũ tầng, có giấu diếm hơn cũng che không được, trận chiến này xong phải đi di thất địa rồi.
Rốt cuộc Kiếm Tuệ đến Hoa Sơn.
Lúc gã sắp đi lên Hoa Sơn thì bỗng thấy trước mặt có kẻ chắn đường.
Đó là một người đàn ông tóc trắng, có thong dong và ưu thương khó tả, ngồi đó kéo nhị hồ.
Giờ phút này, trời và đất cùng với người đàn ông kéo nhị hồ hoàn mỹ kết hợp.
Kiếm Tuệ lờ mờ cảm thấy người đàn ông kéo nhị hồ đã tới tình trạng cực kỳ hòa hợp với thiên địa, rất kỳ lạ.
Sao có thể!
Kiếm Tuệ giật mình.
Người đàn ông kéo nhị hồ này cảnh giới kiếm đạo cao đúng là trong đời gã hiếm thấy.
Kiếm Tuệ nhìn người đàn ông kéo nhị hồ, hỏi:
- Ngươi là ai?
Người đàn ông kéo nhị hồ lạnh nhạt nói:
- Hoa Sơn, Chu Thanh Huyền.
Hoa Sơn! Hoa Sơn còn có quái vật như vậy. Kiếm Tuệ lập tức cảm giác người tới là cỡ đẳng cấp quái vật. Kiếm Tuệ là loại mưu sĩ, rất ít ngay mặt đối địch với người, lần này cho rằng đến hỗn động cảnh lục tầng rồi ở ngoại vực là vô địch tuyệt đối nên mới một mình đến đây.
Ai dè Hoa Sơn còn có quái vật như thế, dù chưa ra tay đã biết không bình thường.
Trong lòng Kiếm Tuệ ngàn kết xoay chuyển, nói:
- Ta thấy núi này phong cảnh rất đẹp nên muốn tham quan thôi.
Dù gì trước đó gã chưa lộ sát khí, Kiếm Tuệ không định ra tay ngay, hoặc tạm thời không làm gì cả, mượn cớ thăm núi.
Chu Thanh Huyền buồn cười nói:
- Ngươi ở trong kiếm xưng là Tuệ thì cần gì che giấu. Nếu đã tới mà không để lại gì đã đi thì hết nói nổi.
Lòng Kiếm Tuệ trầm xuống, thì ra người này đã biết thân phận của mình, lời nói cứng rắn, xem ra không đấu không được. Gã lập tức thu lại tâm tư, tuy rất ít ngay mặt đấu với người nhưng không đại biểu thực lực gã không sâu. Tay động ấn trên chuôi Trảm Tình Tuệ Kiếm, thân kiếm động, trước tiên công kích, một chiêu thử sâu cạn.
Kiếm chiêu của Kiếm Tuệ không giống bình thường, đó là bộ kiếm chiêu diễn sinh ra từ chữ tuệ, tên là Đại Trí An Tuệ Kiếm.
Bộ kiếm chiêu này có tuyệt đại trí tuệ, cần rất nhiều tính toán.
Nếu đã đi không được thì chân chính chiến đấu vậy!
Tấn quốc sôi trào!
Tấn quốc không thể không sục sôi!
Nhiều cao nhân Tấn quốc đều cảm giác ở bên Hoa Sơn truyền đến tiếng nổ to, dư âm năng lượng to lớn nhanh chóng lan tràn, đó là lực lượng đáng sợ cỡ nào chứ. Bạo tạc ở Hoa Sơn, mấy vạn dặm đều cảm giác được, đó là đại chiến cỡ nào, rốt cuộc là ai đang chiến đấu.
Nhiều cao nhân Tấn quốc đều bay tới gần Hoa Sơn quan sát, sau đó thấy hình ảnh làm họ chấn kinh.
Trong cuộc chiến người ăn mặc văn nhân nho sinh thì không biết.
Nhưng người kia rõ rành rành là Hoa Sơn nhất kiếm Chu Thanh Huyền.
Chu Thanh Huyền quá mạnh rồi đi!
Đến bây giờ lão bày ra thực lực quá đáng sợ!
Loại thực lực này vượt xa lúc đấu với Nhâm Độc, không lẽ ngay từ đầu cuộc chiến giữa Chu Thanh Huyền và Nhâm Độc chỉ là đùa với gã thôi. Ma Đạo còn sót lại vài tên nhìn nhau, thầm nghĩ, Nhâm Độc à Nhâm Độc, ngươi rất thảm rồi, thì ra luôn bị Chu Thanh Huyền đùa.
Hơn nữa Hoa Sơn ra Chu Thanh Huyền quá biến thái.
Thì ra cho đến nay Hoa Sơn nổi tiếng nhất là Yến Thương Thiên, bây giờ xem tình hình rất có thể là Yến Thương Thiên, Chu Thanh Huyền, Lục Nguyên cùng nổi như nhau.
Trong cuộc đấu giữa hỗn động cảnh cao tầng vô cùng kịch liệt, Kiếm Tuệ rốt cuộc phát hiện mình chống không nổi nữa. Trong quá tình đánh nhau với người đàn ông kéo nhị hồ quái lạ, gã hoàn toàn rơi vào thế yếu. Bây giờ là kiếm kiếm tuyệt mệnh, Kiếm Tuệ là kiếm đạo trí tuệ, nghiên cứu nhiều tư liệu, phát hiện kiếm của người này rất giống với Kiếm Ẩn tông trong truyền thuyết, xem ra là người Kiếm Ẩn tông. Kiếm Ẩn tông luôn nổi tiếng ẩn giấu, hèn chi có thể vượt qua hỗn động cảnh ngũ tầng mà vẫn ở tại nước ngoài, dưới tình huống bình thường thì Kiếm Tuệ chết chắc rồi, nhưng gã là kiếm đạo trí tuệ nên có chừa đường lui. Chớp mắt gã thi triển ra trí tuệ hóa thân ngưng luyện nhiều năm, bản thể lập tức bỏ trốn.
Nhưng trí tuệ hóa thân của gã chỉ có thể dùng một lần, muốn dùng nữa thì, được thôi, ngưng luyện trăm năm rồi tính.
Mắt thấy Kiếm Tuệ muốn trốn, Chu Thanh Huyền quát dài:
- Không để lại cái gì đã muốn đi!?
Lại là thanh phong tiên kiếm giơ lên, như gió quét qua, lấy một loại kiếm thuật quái dị kỷ nguyên trước kéo chữ tuệ ra, chữ tuệ chớp lóe rực rỡ rơi vào tay Chu Thanh Huyền.
Kiếm Tuệ đã trốn thoát nhưng Chu Thanh Huyền lộ ra thực lực rồi không ở lại Hoa Sơn được nữa, phải đi di thất địa. Trước khi lão rời đi, chém hư không tam kiếm không vào Hoa Sơn. Hư không tam kiếm có thể thay Hoa Sơn đỡ ba lần tai kiếp, cùng lúc đó lão phong lại chữ tuệ, định nhờ Trác Lăng Vân đưa cho Lục Nguyên. Lão không cần chữ tuệ, cho Lục Nguyên thì hơn, còn bạn tốt nhiều năm Trác Lăng Vân thì lão tuyệt đối tin tưởng.
Vậy tạm biệt, Hoa Sơn!
Chu Thanh Huyền phất tay, tạm biệt Hoa Sơn bảo vệ nhiều năm.
Lục Nguyên, dù không thủ hộ hai trăm năm nhưng bây giờ ở lại Tấn quốc đã không có tác dụng gì.
Trên đỉnh đầu Chu Thanh Huyền xuất hiện một chữ hư không to lớn!
Phá toái hư không! Đi tới di thất địa.
Chu Thanh Huyền một bước đi vào phá toái hư không, Yến sư huynh, xem ra chúng ta có cơ hội gặp lại rồi. Lục Nguyên, tại trung ương thiên triều nhanh lên tăng cao. Trong ánh mắt rung động của người Tấn quốc, Chu Thanh Huyền đơn giản hoàn thành hành động phi thăng vĩ đại. Thật ra đối với Chu Thanh Huyền thì cái này không phải chuyện gì khó.
Trung ương thiên triều, Kiếm Môn, kiếm môn tinh thần.
Trên kiếm môn tinh thần, tám vị chí tôn đang mở hội.
Hiên Viên chí tôn, Thượng Quan chí tôn, Đoan Mộc chí tôn, Thái Sử chí tôn, Hạ Hầu chí tôn, Bách Lý chí tôn, Đông Dã chí tôn, Công Dương chí tôn, tám chí tôn cùng ở.
Đệ tử trung tâm thì có Hiên Viên Ngũ Bại, Âm Thế Kỳ, Hà Thanh Kiền, Long Vọng Đồ, Lục Nguyên và một số đệ tử trung tâm khác đều có mặt.
Hiên Viên Vọng quát rằng:
- Lục Nguyên, trực tiếp cướp bóc kiếm đạo thụ quả kiếm đạo thụ tầng thứ nhất, phải chịu tội gì!?
Không sai, có một số việc làm được nhưng bày ra ngoài ánh sáng thì hơi to gan rồi, thêm nữa cho đến nay Hiên Viên chí tôn dám huênh hoang như vậy là vì nắm giữ quyền to, chí tôn khác và môn hạ của họ không thể làm như vậy.
Hệ Hiên Viên chí tôn luôn bá đạo như vậy đấy.
Hiên Viên Vọng bắt chặt điểm này công kích Lục Nguyên.
Chiêu này e rằng Lục Nguyên đối đáp không được, nhưng Thái Sử chí tôn đã định tổn thất một số lợi ích bảo vệ hắn, dù sao lần này hắn chịu thiệt một chút nhưng tuyệt đối sẽ không bị Hiên Viên chí tôn đè ép quá thảm, dù gì Thái Sử chí tôn không cục đất mặc cho nhào nặn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.