Chương 502: Kiếm thuật một đầu long(thượng)
Mạt Lăng Mạc Tuyết
08/05/2013
Tự nhiên con thuồng luồng này không phải là thuồng luồng thật sự mà chỉ là băng giao, là do băng khí biến thành, không hoàn toàn khôi phục trạng thái như cũ.
Tuy nhiên cho dù như thế, trong trường vẫn phải hít từng khí lạnh.
Lục Nguyên chém ra một kiếm, một kiếm này trúng vào yếu điểm của băng giao, kiếm thuật bản thân của Lục Nguyên đã vô cùng cao tuyệt đã đạt tới cảnh giới kiếm vương, lại trải qua tẩy lễ Vạn Kiếm Luân hồi, một kiếm này nếu như là Minh Kiếm tử tiếp chiêu chỉ sợ phải chật vật vô cùng.
Nhưng con băng giao kia chỉ nhẹ nhàng hừ một tiếng, hiển nhiên nó không quá để ý, gào thét mà đánh về phía Lục Nguyên, con băng giao này ở trên người không biết bao phủ bao nhiêu khối băng dày đặc, so với Huyền Minh cực băng còn đáng sợ hơn, khiến cho những người đang xem cuộc chiến phải lui về khá xa.
Quá nguy cấp.
Lục Nguyên vung kiếm chống đỡ băng giao, mỗi kiếm đều đánh về phía chỗ yếu nhất của nó, nhưng dù thế nào ứng phó cũng vô cùng gian nan.
Minh Kiếm Tử vốn tự nhận kiếm pháp của mình cao tuyệt.
Nhưng bây giờ nhìn thấy kiếm thuật của Lục Nguyên mới biết rằng mình không thể nào so sánh được, nếu như đổi vị trí của hắn với Lục Nguyên, mười kiếm có thể đánh trúng một kiếm vào băng giao đã là không tệ rồi.
Cho nên Lục Nguyên cảm thấy bằng giao đáng sợ nhưng những người khác cũng cảm thấy Lục Nguyên thật sự đáng sợ.
Tuy nhiên Lục Nguyên đáng sợ cũng không có đất dung thân đụng phải băng giao này chỉ có con đường chết.
Nhãn lực của Lục Nguyên vô cùng tốt, trong nhất thời hắn đã phát hiện ra nhược điểm của băng giao, tựa hồ lân phiến đã cso phần tổn thương, hắn tiện tay đâm một kiếm con băng giao tránh ra, Lục Nguyên vô cùng nghi hoặc, tại sao nó phải tránh?
Hắn nhìn sang lập tức phát hiện ra có chỗ không đúng, trên người của băng giao chỗ bị tổn thương cơ hồ là do một kiếm tạo thành.
Dựa vào vết thương này hình như là một kiếm chém băng giao làm hai nửa.
Người nào có thể làm được chuyện này?
Lục Nguyên liền nhớ lại chiến tích của Yến sư tổ năm đó, nghe nói Yến sư tổ ở Nam Hải chém Huyền Minh tử, hẳn là Huyền Minh tử trước khi chết đã xuất động bằng giao, đoán chừng con băng giao này cũng bị một kiếm của Yến sư tổ chém đứt làm hai.
Khó trách được pháp lực hiện tại của băng giao yếu như thế hóa ra năm đó đã bị Yến sư tổ chém bị thương.
Không ngờ Yến sư tổ có thể xuất ra một kiếm tuyệt diệu như thế.
Hiện tại mình đánh không lại băng giao nhưng băng giao trước kia đã bị Yến sư tổ làm cho bị thương. Nếu như mình theo vết kiếm của sư tổ mà chém tới, đánh thức sự đau khổ của băng giao thì một lần nữa khiến cho nó phải trở lại cảm giác ngủ say, hóa thành băng khí.
Suy nghĩ xong xuôi Lục Nguyên liên phóng kiếm chém tới.
Một kiếm này nhân kiếm hợp nhất, trong đó ẩn chứa rất nhiều biến hóa.
Một kiếm này đâm tới miệng vết thương của băng giao, băng giao liền hơi nổi giận, mà tiếp đó là vết thương thứ hai thứ ba.
Trong nháy mắt đã đâm tới sáu mươi vết thương.
Mà một nháy mắt là bao nhiêu thời gian?
Thời gian trong một cái nháy mắt tuyệt đối không dài, Lục Nguyên trong nháy mắt đó đã phát ra một chiêu kiếm hoàn mỹ, toàn thân phát ra kiếm khí, nhân kiếm tạo thành một chỉnh thể.
giờ khắc này Lục Nguyên theo di tích thế kiếm năm đó của Yến Thương Thiên, phát ra chiêu kiếm hoàn mỹ.
Một kiếm này của Lục Nguyên phát ra, đám người của Minh Kiếm Tử vô cùng kinh hãi, trong đó mơ hồ xuất hiện long hình, đánh thẳng về phía băng giao.
Đây là.
Một đầu long.
Trong kiếm thuật có một truyền thuyết.
Đương nhiên cũng chỉ là truyền thuyết mà thôi
Truyền thuyết này chính là một đầu long.
Ở tu tiên giới tại Tấn quốc, chỉ khi đạt tới được cảnh giới tông sư mới có thể đánh ra hình rồng, đương nhiên muốn mô phỏng cũng được nhưng không có uy lực của rồng. Chỉ là có một loại truyền thuyết truyền thuyết chính là khi dung nhập tất cả kiếm ý vào cơ thể, đạt tới cảnh giới kiếm vương lúc này tuy không có pháp lực của cảnh giới đại tông sư, nhưng kiếm đạo có thể ngang ngửa với đại tông sư, gọi là một đầu long.
Đơn giản mà nói, đem khí, thần của con người truyền hết vào từng chiêu thức, toàn bộ phóng thích ra, đạt tới cảnh giới chí cao.
Kiếm thuật một đầu long.
Tại sao lại nói là kiếm thuật một đầu long?
Lục Nguyên cũng không để ý, tất cả cứ đấu rồi tính sau, trong đầu của hắn trống rỗng, đây chính là một kiếm mạnh nhất mà hắn biến hóa ra, giờ khắc này tất cả kiếm pháp đều đầu nhập vào trong đó, đây gọi là kiếm thuật một đầu long.
Lục Nguyên cuối cùng cũng khôi phục ý thức, mà sau khi khôi phục được rồi đột nhiên hắn nghe thấy tiếng hét thảm thê lương, toàn thân của băng giao run run, Lục Nguyên vẫn chưa kịp phản ứng, con băng giao đã hóa thành băng, một lần nữa bay khỏi Huyền Minh băng cung.
Mình thành công rồi.
Lục Nguyên thở ra một hơi, hắn cũng biết kiếm thuật của mình đã tới một cảnh giới rất cao, tinh khiết vô cùng, cơ hồ đã tới cực cảnh, chỉ kém thập đại thiết tắc mà thôi.
Lục Nguyên khôi phục tinh thần lại, nhìn về bốn phía thì phát hiện ra mọi người lúc này đã kinh hãi vô cùng, miệng há hốc cơ hồ có thể nhét cả quả trứng vịt vào trong đó, lúc mỗi người bọn họ luyện kiếm, đều biết rằng trong truyền thuyết có một loại kiếm thuật là một đầu long, nhưng truyền thuyết là truyền thuyết đó là cảnh giới cực hạn, chưa ai được nhìn thấy hôm nay rõ ràng có người xuất ra kiếm thuật một đầu long, hơn nữa không phải là do nhân vật cấp tông sư xuất ra mà là do một đệ tử hậu bối.
Tất cả đều ngây ngốc hồi lâu.
Minh Kiếm tử cuối cùng cũng đã có phản ứng, Hộ sơn đại trận muốn huy động phải tốn rất nhiều pháp lực, hiện tại băng giao tiêu tán, pháp lực của hắn cũng không còn bao nhiêu, phản ứng đầu tiên của hắn chính là chạy trốn, đúng thế gặp phải nhân vật Trường Sinh cảnh mà chạy trốn thì thật là mất mặt, nhưng bây giờ cũng không thể để tâm nhiều như vậy, không trốn chỉ có chết ở đây.
- Thủy Hoàng kiếm đạo.
Lục Nguyên quát to một tiếng
Minh Kiếm tử tuy trốn rất nhanh nhưng thủy hoàng kiếm đạo của Lục Nguyên còn nhanh hơn, một đạo kiếm màu lam sắc đã đánh tới trước ngực của minh Kiếm tử, lam sắc vô cùng vô tận đánh tới, Minh Kiếm tử tuy có thể ngăn cản được một chút nhưng cuối cùng cũng không duy trì được, chỗ trí mạng nhất đã bị xuyên qua, hai đồng tử tan rã, đặc thù sinh mệnh cuối cùng cũng đã biến mất.
Điều cuối cùng trước khi Minh Kiếm tử chết suy nghĩ là, mình trải qua vạn năm, lại chết trong tay của một người tu vi Trường Sinh kỳ.
Huyền Họa Tử Minh Kiếm tử hai đại địch này trước sau đều chết ở trong tay của Lục Nguyên.
Cuối cùng cũng đánh chết đối thủ, Lục Nguyên thở ra một hơi, đúng là không dễ dàng.
Mà giờ khắc này, đã đánh chết hai kẻ đầu sỏ, lưu lại môn phái này dĩ nhiên là không phải đạo lý, ở trong Huyền Minh Môn, chỉ cần đã luyện qua công pháp trụ cột nhập môn thì tuyệt đối không còn ai là người tốt, bởi vì trụ cột tâm pháp của bọn họ là Hàn Huyết tâm pháp.
Lục Nguyên giết chết Minh Kiếm tử xong thì không ai địch nổi, chỉ cần nhân vật bị Lục Nguyên tìm tới là phải chết.
Tuy nhiên cho dù như thế, trong trường vẫn phải hít từng khí lạnh.
Lục Nguyên chém ra một kiếm, một kiếm này trúng vào yếu điểm của băng giao, kiếm thuật bản thân của Lục Nguyên đã vô cùng cao tuyệt đã đạt tới cảnh giới kiếm vương, lại trải qua tẩy lễ Vạn Kiếm Luân hồi, một kiếm này nếu như là Minh Kiếm tử tiếp chiêu chỉ sợ phải chật vật vô cùng.
Nhưng con băng giao kia chỉ nhẹ nhàng hừ một tiếng, hiển nhiên nó không quá để ý, gào thét mà đánh về phía Lục Nguyên, con băng giao này ở trên người không biết bao phủ bao nhiêu khối băng dày đặc, so với Huyền Minh cực băng còn đáng sợ hơn, khiến cho những người đang xem cuộc chiến phải lui về khá xa.
Quá nguy cấp.
Lục Nguyên vung kiếm chống đỡ băng giao, mỗi kiếm đều đánh về phía chỗ yếu nhất của nó, nhưng dù thế nào ứng phó cũng vô cùng gian nan.
Minh Kiếm Tử vốn tự nhận kiếm pháp của mình cao tuyệt.
Nhưng bây giờ nhìn thấy kiếm thuật của Lục Nguyên mới biết rằng mình không thể nào so sánh được, nếu như đổi vị trí của hắn với Lục Nguyên, mười kiếm có thể đánh trúng một kiếm vào băng giao đã là không tệ rồi.
Cho nên Lục Nguyên cảm thấy bằng giao đáng sợ nhưng những người khác cũng cảm thấy Lục Nguyên thật sự đáng sợ.
Tuy nhiên Lục Nguyên đáng sợ cũng không có đất dung thân đụng phải băng giao này chỉ có con đường chết.
Nhãn lực của Lục Nguyên vô cùng tốt, trong nhất thời hắn đã phát hiện ra nhược điểm của băng giao, tựa hồ lân phiến đã cso phần tổn thương, hắn tiện tay đâm một kiếm con băng giao tránh ra, Lục Nguyên vô cùng nghi hoặc, tại sao nó phải tránh?
Hắn nhìn sang lập tức phát hiện ra có chỗ không đúng, trên người của băng giao chỗ bị tổn thương cơ hồ là do một kiếm tạo thành.
Dựa vào vết thương này hình như là một kiếm chém băng giao làm hai nửa.
Người nào có thể làm được chuyện này?
Lục Nguyên liền nhớ lại chiến tích của Yến sư tổ năm đó, nghe nói Yến sư tổ ở Nam Hải chém Huyền Minh tử, hẳn là Huyền Minh tử trước khi chết đã xuất động bằng giao, đoán chừng con băng giao này cũng bị một kiếm của Yến sư tổ chém đứt làm hai.
Khó trách được pháp lực hiện tại của băng giao yếu như thế hóa ra năm đó đã bị Yến sư tổ chém bị thương.
Không ngờ Yến sư tổ có thể xuất ra một kiếm tuyệt diệu như thế.
Hiện tại mình đánh không lại băng giao nhưng băng giao trước kia đã bị Yến sư tổ làm cho bị thương. Nếu như mình theo vết kiếm của sư tổ mà chém tới, đánh thức sự đau khổ của băng giao thì một lần nữa khiến cho nó phải trở lại cảm giác ngủ say, hóa thành băng khí.
Suy nghĩ xong xuôi Lục Nguyên liên phóng kiếm chém tới.
Một kiếm này nhân kiếm hợp nhất, trong đó ẩn chứa rất nhiều biến hóa.
Một kiếm này đâm tới miệng vết thương của băng giao, băng giao liền hơi nổi giận, mà tiếp đó là vết thương thứ hai thứ ba.
Trong nháy mắt đã đâm tới sáu mươi vết thương.
Mà một nháy mắt là bao nhiêu thời gian?
Thời gian trong một cái nháy mắt tuyệt đối không dài, Lục Nguyên trong nháy mắt đó đã phát ra một chiêu kiếm hoàn mỹ, toàn thân phát ra kiếm khí, nhân kiếm tạo thành một chỉnh thể.
giờ khắc này Lục Nguyên theo di tích thế kiếm năm đó của Yến Thương Thiên, phát ra chiêu kiếm hoàn mỹ.
Một kiếm này của Lục Nguyên phát ra, đám người của Minh Kiếm Tử vô cùng kinh hãi, trong đó mơ hồ xuất hiện long hình, đánh thẳng về phía băng giao.
Đây là.
Một đầu long.
Trong kiếm thuật có một truyền thuyết.
Đương nhiên cũng chỉ là truyền thuyết mà thôi
Truyền thuyết này chính là một đầu long.
Ở tu tiên giới tại Tấn quốc, chỉ khi đạt tới được cảnh giới tông sư mới có thể đánh ra hình rồng, đương nhiên muốn mô phỏng cũng được nhưng không có uy lực của rồng. Chỉ là có một loại truyền thuyết truyền thuyết chính là khi dung nhập tất cả kiếm ý vào cơ thể, đạt tới cảnh giới kiếm vương lúc này tuy không có pháp lực của cảnh giới đại tông sư, nhưng kiếm đạo có thể ngang ngửa với đại tông sư, gọi là một đầu long.
Đơn giản mà nói, đem khí, thần của con người truyền hết vào từng chiêu thức, toàn bộ phóng thích ra, đạt tới cảnh giới chí cao.
Kiếm thuật một đầu long.
Tại sao lại nói là kiếm thuật một đầu long?
Lục Nguyên cũng không để ý, tất cả cứ đấu rồi tính sau, trong đầu của hắn trống rỗng, đây chính là một kiếm mạnh nhất mà hắn biến hóa ra, giờ khắc này tất cả kiếm pháp đều đầu nhập vào trong đó, đây gọi là kiếm thuật một đầu long.
Lục Nguyên cuối cùng cũng khôi phục ý thức, mà sau khi khôi phục được rồi đột nhiên hắn nghe thấy tiếng hét thảm thê lương, toàn thân của băng giao run run, Lục Nguyên vẫn chưa kịp phản ứng, con băng giao đã hóa thành băng, một lần nữa bay khỏi Huyền Minh băng cung.
Mình thành công rồi.
Lục Nguyên thở ra một hơi, hắn cũng biết kiếm thuật của mình đã tới một cảnh giới rất cao, tinh khiết vô cùng, cơ hồ đã tới cực cảnh, chỉ kém thập đại thiết tắc mà thôi.
Lục Nguyên khôi phục tinh thần lại, nhìn về bốn phía thì phát hiện ra mọi người lúc này đã kinh hãi vô cùng, miệng há hốc cơ hồ có thể nhét cả quả trứng vịt vào trong đó, lúc mỗi người bọn họ luyện kiếm, đều biết rằng trong truyền thuyết có một loại kiếm thuật là một đầu long, nhưng truyền thuyết là truyền thuyết đó là cảnh giới cực hạn, chưa ai được nhìn thấy hôm nay rõ ràng có người xuất ra kiếm thuật một đầu long, hơn nữa không phải là do nhân vật cấp tông sư xuất ra mà là do một đệ tử hậu bối.
Tất cả đều ngây ngốc hồi lâu.
Minh Kiếm tử cuối cùng cũng đã có phản ứng, Hộ sơn đại trận muốn huy động phải tốn rất nhiều pháp lực, hiện tại băng giao tiêu tán, pháp lực của hắn cũng không còn bao nhiêu, phản ứng đầu tiên của hắn chính là chạy trốn, đúng thế gặp phải nhân vật Trường Sinh cảnh mà chạy trốn thì thật là mất mặt, nhưng bây giờ cũng không thể để tâm nhiều như vậy, không trốn chỉ có chết ở đây.
- Thủy Hoàng kiếm đạo.
Lục Nguyên quát to một tiếng
Minh Kiếm tử tuy trốn rất nhanh nhưng thủy hoàng kiếm đạo của Lục Nguyên còn nhanh hơn, một đạo kiếm màu lam sắc đã đánh tới trước ngực của minh Kiếm tử, lam sắc vô cùng vô tận đánh tới, Minh Kiếm tử tuy có thể ngăn cản được một chút nhưng cuối cùng cũng không duy trì được, chỗ trí mạng nhất đã bị xuyên qua, hai đồng tử tan rã, đặc thù sinh mệnh cuối cùng cũng đã biến mất.
Điều cuối cùng trước khi Minh Kiếm tử chết suy nghĩ là, mình trải qua vạn năm, lại chết trong tay của một người tu vi Trường Sinh kỳ.
Huyền Họa Tử Minh Kiếm tử hai đại địch này trước sau đều chết ở trong tay của Lục Nguyên.
Cuối cùng cũng đánh chết đối thủ, Lục Nguyên thở ra một hơi, đúng là không dễ dàng.
Mà giờ khắc này, đã đánh chết hai kẻ đầu sỏ, lưu lại môn phái này dĩ nhiên là không phải đạo lý, ở trong Huyền Minh Môn, chỉ cần đã luyện qua công pháp trụ cột nhập môn thì tuyệt đối không còn ai là người tốt, bởi vì trụ cột tâm pháp của bọn họ là Hàn Huyết tâm pháp.
Lục Nguyên giết chết Minh Kiếm tử xong thì không ai địch nổi, chỉ cần nhân vật bị Lục Nguyên tìm tới là phải chết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.