Chương 501: Cứu người(hạ)
Mạt Lăng Mạc Tuyết
08/05/2013
Một kiếm này bá đạo hung mãnh, như uy trời xanh.
Giống như là hỏa thú xuất hiện, hỏa diễm tuy xuất hiện chỉ trong nháy mắt nhưng đã nuốt mất hai người Huyền Cầm Khách và Minh Bát.
Một chiêu, chỉ trong một chiêu.
Một chiêu này đã đánh bại cả Huyền Cầm Khách và Minh Bát.
Chuyện này chẳng những khiến cho Huyền Cầm Khách và Minh Bát không tin được mà những người xung quanh cũng không thể nào tin.
Kiếm khí khổng lồ, rét lạnh phát ra.
Kiếm khí cùng băng kết hợp.
Một bóng người cao lớn tôn quý lăng không xuất hiện.
Bóng người này vừa xuất hiện, trong trường giống như là bị đóng băng, cơ hồ tất cả mọi người đều cảm thấy pháp lực của bản thân mình bị chậm lại áp lực không nói nên lời.
Ai cũng vô cùng kinh hãi.
Đây chính là môn chủ tu vi Đại Đạo Cảnh Minh Kiếm Tử.
Khuôn mặt của Minh Kiếm Tử từ từ cũng hiện ra mặt mũi của hắn giống như là băng điêu vậy khá là tuấn mỹ, vóc dáng của hắn vô cùng cao, hai mắt hẹp dài phát ra khí tức âm hiểm, cái mũi cao ngất đôi môi mỏng vô cùng, thanh âm mờ ảo như băng:
- Lục Nguyên tiểu tử xem ra ngươi vẫn muốn chết ở đây.
Trong lời nói của hắn chẳng có bao nhiêu sát khí, trong mắt của hắn, giết Lục Nguyên so với giết một con gà cũng chẳng khó hơn bao nhiêu.
Lục Nguyên cười cười nói:
- Hi vọng ngươi có thể chống đỡ được năm mươi chiêu dưới tay của ta.
Lục Nguyên nói câu này ra cơ hồ khiến cho trời đất long lở.
Năm mươi chiêu là khái niệm gì, ngươi không chết dưới tay của hắn đã là may rồi còn muốn giải quyết người ta trong năm mươi chiêu.
Minh Kiếm Tử nở ra nụ cười, tuy nhiên nụ cười của hắn giống như là một khối băng:
- Thú vị, thật là thú vị, nhiều năm như vậy ta vẫn chưa từng nhìn thấy tiểu bối thú vị như vậy, ngươi thật khiến cho ta mở rộng tầm mắt.
Hắn giống như là hoàng đế nhìn thảo dân vậy, Lục Nguyên cơ hồ như là con kiến trong mắt hắn, một người có tu vi Đại Đạo Cảnh giết một nhân vật tu vi Trường Sinh kỳ giống như là hoàng đế giết dân đen, dân không thể không chết.
Thực lực chênh lệch vô cùng to lớn.
Bàn tay của Minh Kiếm Tử khẽ chuyển động hắn rút lấy Vạn Niên Hàn Huyền Linh kiếm ở trong tay ra, thanh Vạn Niên Hàn Huyền linh kiếm này có một tuyệt học tên là Huyền Minh Song Xà kiếm pháp, có thể biến ra hai con xà độc, phát ra nọc độc mà giết chết đối thủ.
Lục Nguyên xoay người đánh tới một kiếm, một kiếm này dùng Hỏa Hoàng kiếm đạo đánh ra, Hỏa Hoàng một kiếm chém về phía Minh Kiếm tử, Minh Kiếm tử nhe răng cười, tên tiểu bối này muốn liều mạng với mình, thật sự là buồn cười.
- Choang.
Song kiếm đối kích.
Hỏa Hoàng kiếm đạo cơ hồ ẩn chứa Hỏa Hổ Hỏa Hầu ở trong đó, mà Song Xà kiếm pháp của Minh Kiếm Tử thì cũng ẩn chứa băng xà độc xà song xà trong đó, song kiếm giao đấu, hổ khỉ cùng rắn giao đấu nhau không ngừng, cuối cùng song song lui về phía sau.
Hai người giao thủ phen này, Lục Nguyên rõ ràng không hề rơi vào thế hạ phong.
Kỳ thực Lục Nguyên vừa rồi đã khu động Khôi Lỗi Huyền Họa tử trợ giúp cho nên pháp lực không hề yếu hơn Minh Kiếm Tử bao nhiêu, đối với trận chiến này, Lục Nguyên càng có tự tin hơn.
Mà trong lòng Minh Kiếm Tử cũng khiếp sợ không thôi, đòn của hắn ấn chứa pháp lực mà không ngờ lại bị đối phương ngăn cản, không hề rơi vào thế hạ phong, trong nhất thời hắn kinh nghi bất định.
Ở xung quanh những người của Huyền Minh tiên môn đều không thể hiểu được bọn họ không ngờ rằng Lục Nguyên có thể ngăn cản được Song Xà kiếm pháp của Minh Kiếm Tử, không hề rơi vào thế hạ phong.
Đương nhiên kinh hãi nhất vẫn là bản thân của Minh Kiếm Tử.
Minh Kiếm Tử nghiêng nghiêng một kiếm đâm ra, tu vi của hắn đã đạt tới Đại Đạo Cảnh, ra tay dĩ nhiên là khác với Trường Sinh cảnh, một kiếm này đâm ra, băng hổ băng lang tuôn ra, dùng kiếm khí làm trung tâm mà xoay tròn xuất hiện, đồng thời thân kiếm phát ra băng khí tinh khiết rét lạnh vô cùng, cơ hồ muốn đem không khí xung quanh đông lại.
Sau khi đạt tới Đại Đạo Cảnh, pháp lực trở nên vô cùng tinh khiết, tinh dương chuyển hóa tôi luyện, có thể dễ dàng phá hủy pháp lực của Trường Sinh cảnh.
Một kiếm này đâm tới, mang theo hàn băng khí vô cùng vô tận.
Lục Nguyên ra tay pháp lực cũng rõ ràng đã đạt tới tình trạng tinh khiết, trong một kiếm của hắn, thủy xà thủy hổ thủy sư thủy hồ từng con từng con xuất hiện, đồng thời một kiếm này chém thẳng về phía chính giữa phong ấn của Minh Kiếm Tử, khiến cho một kiếm của Minh Kiếm tử không cách nào đánh xuống được.
Một kiếm này đánh tới chỗ sơ hở của Minh Kiếm tử, khiến cho Minh Kiếm tử vô cùng khó chịu.
Minh Kiếm tử đã phát hiện, pháp lực của Lục Nguyên cũng tới tình trạng băng khí tinh khiết, thật là cổ quái, hơn nữa pháp lực còn cho hắn một cảm giác vô cùng quen thuộc.
Một thức hắn xuất ra đang định thăm dò phản ứng của Lục Nguyên, chỉ cần Lục Nguyên không tìm thấy chỗ sơ hở của hắn là hắn có thể phát động tiến công, đúng lúc này Lục Nguyên lại cười ha hả cơ hồ không hề suy nghĩ mà vung một kiếm bổ tới, một kiếm này chém ở trên hư không đơn giản phá vỡ Đông Tàng kiếm thức của Minh Kiếm Tử.
Sắc mặt của Minh Kiếm tử biến đổi hắn tuyệt đối không ngờ Lục Nguyên lại dễ dàng phá chiêu của mình như thế.
Mà thế kiếm của Lục Nguyên giống như là trường giang đại hà vậy, trong nhất thời thủy miêu thủy hổ thủy sư thủy lang đều vây quanh Minh Kiếm Tử, lúc này Minh Kiếm tử mới biết pháp lực của Lục Nguyên cao minh tới mức này, trong vòng ba mươi chiêu hắn đã rơi vào thế hạ phong.
Lại một kiếm chiêu vượt không gian vọt tới Trường Hà phá vỡ kiếm chiêu quỷ dị của Minh Kiếm tử, dùng một tư thế hoàn mỹ nhất đâm vào vai phải của Minh Kiếm Tử.
- Không thể nào lợi hại như vậy được.
- Lục Nguyên hắn rõ ràng đã chiếm thượng phong.
- Đây thực sự là nhân vật Trường Sinh cảnh.
- Là đệ tử đời thứ mười, làm sao có nhân vật lợi hại thế được.
Những người ở bên cạnh không thể nào tưởng tượng được.
Minh Kiếm tử nhìn về phía Lục Nguyên:
- Lục Nguyên ngươi bức ta rồi, Huyền Minh đại trận vận chuyển cho ta.
Hắn thốt ra câu này, chỉ thấy ở trong nội cung của Huyền Minh băng, cơ hồ có vô số băng khí phát ra, băng xà băng hổ băng lang vô cùng vô tận, đều bị hàn băng khí nuốt chửng.
Băng khí cổ quái này, theo thời gian cũng phát sinh biến hóa.
Ngay lập tức một con rắn dài xuất hiện.
Ở trong băng khí mờ ảo hư không, nó dài tới hơn trăm trượng, thân hình tràn đầy lân phiến, móng vuốt vươn ra.
Một con thuồng luồng.
Đúng thế một con thuồng luồng.
Hộ sơn đại trận của Huyền Minh tiên môn đúng là không đơn giản, thủ hộ không ngờ lại là một con thuồng luồng.
Ở tu tiên giới tại Tấn quốc, có thể luyện được một con thuồng luồng căn bản phải đạt tới cấp Tông sư, mà Tấn Nguyên nhị quốc chỉ có tám vị tông sư mà thôi, đủ thấy lực của một con thuồng luồng đáng sợ thế nào.
Có thực lực của một con thuồng luồng, là có thể tiến nửa bước vào tông sư rồi.
Mà Huyền Minh tiên môn không ngờ thủ hộ đại trận thực sự lại là một con thuồng luồng, tương đương với một nhân vật cấp bậc tiến nửa bước vào tông sư thủ hộ. Tuy nhiên hiện tại con thuồng luồng này hơi mờ ảo, nguyên nhân cũng là vì năm đó Yến Thương Thiên chém giết Huyền Minh Tử, đánh bị thương đại trận khiến cho con thuồng luồng vẫn chưa hồi phục được như cũ.
Giống như là hỏa thú xuất hiện, hỏa diễm tuy xuất hiện chỉ trong nháy mắt nhưng đã nuốt mất hai người Huyền Cầm Khách và Minh Bát.
Một chiêu, chỉ trong một chiêu.
Một chiêu này đã đánh bại cả Huyền Cầm Khách và Minh Bát.
Chuyện này chẳng những khiến cho Huyền Cầm Khách và Minh Bát không tin được mà những người xung quanh cũng không thể nào tin.
Kiếm khí khổng lồ, rét lạnh phát ra.
Kiếm khí cùng băng kết hợp.
Một bóng người cao lớn tôn quý lăng không xuất hiện.
Bóng người này vừa xuất hiện, trong trường giống như là bị đóng băng, cơ hồ tất cả mọi người đều cảm thấy pháp lực của bản thân mình bị chậm lại áp lực không nói nên lời.
Ai cũng vô cùng kinh hãi.
Đây chính là môn chủ tu vi Đại Đạo Cảnh Minh Kiếm Tử.
Khuôn mặt của Minh Kiếm Tử từ từ cũng hiện ra mặt mũi của hắn giống như là băng điêu vậy khá là tuấn mỹ, vóc dáng của hắn vô cùng cao, hai mắt hẹp dài phát ra khí tức âm hiểm, cái mũi cao ngất đôi môi mỏng vô cùng, thanh âm mờ ảo như băng:
- Lục Nguyên tiểu tử xem ra ngươi vẫn muốn chết ở đây.
Trong lời nói của hắn chẳng có bao nhiêu sát khí, trong mắt của hắn, giết Lục Nguyên so với giết một con gà cũng chẳng khó hơn bao nhiêu.
Lục Nguyên cười cười nói:
- Hi vọng ngươi có thể chống đỡ được năm mươi chiêu dưới tay của ta.
Lục Nguyên nói câu này ra cơ hồ khiến cho trời đất long lở.
Năm mươi chiêu là khái niệm gì, ngươi không chết dưới tay của hắn đã là may rồi còn muốn giải quyết người ta trong năm mươi chiêu.
Minh Kiếm Tử nở ra nụ cười, tuy nhiên nụ cười của hắn giống như là một khối băng:
- Thú vị, thật là thú vị, nhiều năm như vậy ta vẫn chưa từng nhìn thấy tiểu bối thú vị như vậy, ngươi thật khiến cho ta mở rộng tầm mắt.
Hắn giống như là hoàng đế nhìn thảo dân vậy, Lục Nguyên cơ hồ như là con kiến trong mắt hắn, một người có tu vi Đại Đạo Cảnh giết một nhân vật tu vi Trường Sinh kỳ giống như là hoàng đế giết dân đen, dân không thể không chết.
Thực lực chênh lệch vô cùng to lớn.
Bàn tay của Minh Kiếm Tử khẽ chuyển động hắn rút lấy Vạn Niên Hàn Huyền Linh kiếm ở trong tay ra, thanh Vạn Niên Hàn Huyền linh kiếm này có một tuyệt học tên là Huyền Minh Song Xà kiếm pháp, có thể biến ra hai con xà độc, phát ra nọc độc mà giết chết đối thủ.
Lục Nguyên xoay người đánh tới một kiếm, một kiếm này dùng Hỏa Hoàng kiếm đạo đánh ra, Hỏa Hoàng một kiếm chém về phía Minh Kiếm tử, Minh Kiếm tử nhe răng cười, tên tiểu bối này muốn liều mạng với mình, thật sự là buồn cười.
- Choang.
Song kiếm đối kích.
Hỏa Hoàng kiếm đạo cơ hồ ẩn chứa Hỏa Hổ Hỏa Hầu ở trong đó, mà Song Xà kiếm pháp của Minh Kiếm Tử thì cũng ẩn chứa băng xà độc xà song xà trong đó, song kiếm giao đấu, hổ khỉ cùng rắn giao đấu nhau không ngừng, cuối cùng song song lui về phía sau.
Hai người giao thủ phen này, Lục Nguyên rõ ràng không hề rơi vào thế hạ phong.
Kỳ thực Lục Nguyên vừa rồi đã khu động Khôi Lỗi Huyền Họa tử trợ giúp cho nên pháp lực không hề yếu hơn Minh Kiếm Tử bao nhiêu, đối với trận chiến này, Lục Nguyên càng có tự tin hơn.
Mà trong lòng Minh Kiếm Tử cũng khiếp sợ không thôi, đòn của hắn ấn chứa pháp lực mà không ngờ lại bị đối phương ngăn cản, không hề rơi vào thế hạ phong, trong nhất thời hắn kinh nghi bất định.
Ở xung quanh những người của Huyền Minh tiên môn đều không thể hiểu được bọn họ không ngờ rằng Lục Nguyên có thể ngăn cản được Song Xà kiếm pháp của Minh Kiếm Tử, không hề rơi vào thế hạ phong.
Đương nhiên kinh hãi nhất vẫn là bản thân của Minh Kiếm Tử.
Minh Kiếm Tử nghiêng nghiêng một kiếm đâm ra, tu vi của hắn đã đạt tới Đại Đạo Cảnh, ra tay dĩ nhiên là khác với Trường Sinh cảnh, một kiếm này đâm ra, băng hổ băng lang tuôn ra, dùng kiếm khí làm trung tâm mà xoay tròn xuất hiện, đồng thời thân kiếm phát ra băng khí tinh khiết rét lạnh vô cùng, cơ hồ muốn đem không khí xung quanh đông lại.
Sau khi đạt tới Đại Đạo Cảnh, pháp lực trở nên vô cùng tinh khiết, tinh dương chuyển hóa tôi luyện, có thể dễ dàng phá hủy pháp lực của Trường Sinh cảnh.
Một kiếm này đâm tới, mang theo hàn băng khí vô cùng vô tận.
Lục Nguyên ra tay pháp lực cũng rõ ràng đã đạt tới tình trạng tinh khiết, trong một kiếm của hắn, thủy xà thủy hổ thủy sư thủy hồ từng con từng con xuất hiện, đồng thời một kiếm này chém thẳng về phía chính giữa phong ấn của Minh Kiếm Tử, khiến cho một kiếm của Minh Kiếm tử không cách nào đánh xuống được.
Một kiếm này đánh tới chỗ sơ hở của Minh Kiếm tử, khiến cho Minh Kiếm tử vô cùng khó chịu.
Minh Kiếm tử đã phát hiện, pháp lực của Lục Nguyên cũng tới tình trạng băng khí tinh khiết, thật là cổ quái, hơn nữa pháp lực còn cho hắn một cảm giác vô cùng quen thuộc.
Một thức hắn xuất ra đang định thăm dò phản ứng của Lục Nguyên, chỉ cần Lục Nguyên không tìm thấy chỗ sơ hở của hắn là hắn có thể phát động tiến công, đúng lúc này Lục Nguyên lại cười ha hả cơ hồ không hề suy nghĩ mà vung một kiếm bổ tới, một kiếm này chém ở trên hư không đơn giản phá vỡ Đông Tàng kiếm thức của Minh Kiếm Tử.
Sắc mặt của Minh Kiếm tử biến đổi hắn tuyệt đối không ngờ Lục Nguyên lại dễ dàng phá chiêu của mình như thế.
Mà thế kiếm của Lục Nguyên giống như là trường giang đại hà vậy, trong nhất thời thủy miêu thủy hổ thủy sư thủy lang đều vây quanh Minh Kiếm Tử, lúc này Minh Kiếm tử mới biết pháp lực của Lục Nguyên cao minh tới mức này, trong vòng ba mươi chiêu hắn đã rơi vào thế hạ phong.
Lại một kiếm chiêu vượt không gian vọt tới Trường Hà phá vỡ kiếm chiêu quỷ dị của Minh Kiếm tử, dùng một tư thế hoàn mỹ nhất đâm vào vai phải của Minh Kiếm Tử.
- Không thể nào lợi hại như vậy được.
- Lục Nguyên hắn rõ ràng đã chiếm thượng phong.
- Đây thực sự là nhân vật Trường Sinh cảnh.
- Là đệ tử đời thứ mười, làm sao có nhân vật lợi hại thế được.
Những người ở bên cạnh không thể nào tưởng tượng được.
Minh Kiếm tử nhìn về phía Lục Nguyên:
- Lục Nguyên ngươi bức ta rồi, Huyền Minh đại trận vận chuyển cho ta.
Hắn thốt ra câu này, chỉ thấy ở trong nội cung của Huyền Minh băng, cơ hồ có vô số băng khí phát ra, băng xà băng hổ băng lang vô cùng vô tận, đều bị hàn băng khí nuốt chửng.
Băng khí cổ quái này, theo thời gian cũng phát sinh biến hóa.
Ngay lập tức một con rắn dài xuất hiện.
Ở trong băng khí mờ ảo hư không, nó dài tới hơn trăm trượng, thân hình tràn đầy lân phiến, móng vuốt vươn ra.
Một con thuồng luồng.
Đúng thế một con thuồng luồng.
Hộ sơn đại trận của Huyền Minh tiên môn đúng là không đơn giản, thủ hộ không ngờ lại là một con thuồng luồng.
Ở tu tiên giới tại Tấn quốc, có thể luyện được một con thuồng luồng căn bản phải đạt tới cấp Tông sư, mà Tấn Nguyên nhị quốc chỉ có tám vị tông sư mà thôi, đủ thấy lực của một con thuồng luồng đáng sợ thế nào.
Có thực lực của một con thuồng luồng, là có thể tiến nửa bước vào tông sư rồi.
Mà Huyền Minh tiên môn không ngờ thủ hộ đại trận thực sự lại là một con thuồng luồng, tương đương với một nhân vật cấp bậc tiến nửa bước vào tông sư thủ hộ. Tuy nhiên hiện tại con thuồng luồng này hơi mờ ảo, nguyên nhân cũng là vì năm đó Yến Thương Thiên chém giết Huyền Minh Tử, đánh bị thương đại trận khiến cho con thuồng luồng vẫn chưa hồi phục được như cũ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.