Chương 459: Lục Nguyên gặp nguy(hạ)
Mạt Lăng Mạc Tuyết
08/05/2013
Người mới xuất hiện này cũng giống như người, bộ dáng tuấn mỹ. Từ trên lưng mọc ra hai cánh đen nhánh, biểu lộ vô cùng lãnh khốc.
- Bức lão nhị, đa tạ.
Hổ trưởng lão nhìn thấy người này không khỏi thở phù một hơi.
Người bay ra là Bức trưởng lão. Ông ta lạnh lùng nhìn về phía Lục Nguyên:
- Ta là Bức trưởng lão của Thập đại trưởng lão. Sư phụ của ngươi đã chết dưới tay Xích Dực Yêu Vương sư phụ của ta.
Nói xong liền vèo một tiếng, đã mang theo Hổ trưởng lão chạy đến yêu ma trận.
Lục Nguyên không khỏi giật mình khi nghe những lời này.
Vốn sư phụ của hắn trên chiến trường đã bị Xích Diện Yêu Vương đánh chết. Nhưng khi ở trên chiến trường thì phải có giác ngộ về cái chết. Kiếm tiên khi kiếm rút ra khỏi vỏ thì phải chết dưới thân kiếm.
Suy nghĩ như vậy, cho nên hắn không đi trả thù. Nhưng, đệ tử của người đã giết sư phụ năm đó lại xuất hiện ở chỗ này. Lục Nguyên da mặt không khỏi khẽ động.
Rất tốt!
Đại địch sinh tử. Bức trưởng lão.
Chu Thiên Nghi là một pháp bảo của Hoa Sơn, hiện tại được treo trên chi đỉnh Đông Phong.
Chu Thiên Nghi phân thành tám góc. Từng góc có một con rồng trong miệng ngậm châu.
Mặt trước của Chu Thiên Nghi có một cái bảng. Trên bảng có rất nhiều danh tự.
Lục Nguyên nhìn sang, một dãy quét xuống, tất cả đều là danh tự của Trường Sinh Thập Trọng, Trường Sinh Cửu Trọng và Trường Sinh Bát Trọng.
Chiến tích của ngày hôm nay đều được ghi lại. Chiếm vị trí đầu tiên chính là Trường Sinh Thập Trọng.
Toàn bộ Hoa Sơn, nhân vật Trường Sinh Thập Trọng cũng không tính quá nhiều. Kiếm Tông Đông Phong Độc Kiếm Tiên Thạch Trùng Thiên xếp hạng thứ nhất. Kiếm Tông Đông Phong Tẩu Tỉnh Kiếm Lăng Lạc Thạch chiếm vị trí thứ hai.
Kiếm Tông Nam Phong Mại Thùy Thùy xếp hạng thứ ba. Khí Tông Tây Phong Tử Hà Bách Lý Đoạn Khánh xếp thứ tư.
Bốn người này đều là nhân vật Trường Sinh Thập Trọng. Vốn Phương Nho Bắc Phong cũng là nhân vật Trường Sinh Thập Trọng, nhưng Phương Nho lại là một Phong Chi Chủ, nên không thể ra tay nên không có tên trong bảng.
Mà sắp xếp ở đằng sau chính là Kiếm tiên Trường Sinh Cửu Trọng. Lục Nguyên đã nhận thấy đám người Nam Cung Tuệ.
Ồ, còn có Tạp kiếm tiên Tây Môn Loạn.
Lục Nguyên bây giờ mới phát hiện thế cục Bắc Phong rất xấu hổ. Diệp Dương Dung cũng có tên, dù sao cũng là Trường Sinh Cửu Trọng, nhưng do bị Hổ trưởng lão đả thương nên nhất thời không thể chiến đấu quá nhiều.
Cho nên, trong xếp hạng chiến tích đứng hạng thứ hai mươi bảy. Đây là chiến tích cao nhất của Bắc Phong.
Mà chính mình bởi vì trước đó đắm chìm trong lĩnh ngộ Thủ chi kiếm ý nên không tập trung.
Trong chiến đấu, Lục Nguyên xếp hạng thứ bốn mươi ba. Hiện tại, sau khi đánh bị thương Hổ trưởng lão thì vươn lên vị trí thứ hai mươi mốt.
Nhưng bây giờ chính là ngũ phong đối lập.
Trong ngũ phong, Bắc Phong xếp hạng cao nhất chính là mình, hạng thứ hai mươi sáu. Tiếp theo là Diệp sư thúc hạng hai mươi bảy. Thật là có chút mất mặt. Tốt xấu gì cũng là một trong ngũ phong.
Lục Nguyên nhún vai, xem ra mình phải thêm chút sức rồi.
Ngũ Phong giúp nhau cạnh tranh, chính mình cũng không thể để cho Bắc Phong mất mặt. Không yêu cầu phải tốt nhất, nhưng cũng không thể kém quá nhiều.
Không nói đến Tần quốc.
Chỉ nói đến hai quốc Tấn Nguyên.
Hoa Sơn tiên môn chính là đệ nhất tiên môn của Tấn quốc.
Thân là đệ nhất tiên môn nên người muốn đối phó rất nhiều. Có Địa để yêu ma, còn có Thế Thiên Minh. Mà Hoa Sơn tiên môn mỗi một Phong đều che giấu lực lượng của mình.
Bí mật chính là bí mật. Khi giao thủ với Địa để yêu ma, liền đem sức mạnh che giấu xuất ra ngoài thì thực không có giá trị.
Cho nên, nhân vật Đại đạo cảnh của Hoa Sơn tiên môn đều đang âm thầm giao thủ với nhân vật Đại đạo cảnh của yêu ma tạo thành một chiến trường âm thầm, cũng không phải là chiến trận hư không bên ngoài.
Đương nhiên, Hoa Sơn tiên môn đồng thời phải chuẩn bị người phòng bị Thế Thiên Minh. Nguyên quốc đã bị Tổ Thiên Thu cùng Thanh Thành, Côn Lôn đánh bại nhưng Thế Thiên Minh vẫn không thể khinh thường.
Cuộc chiến này đánh cho tương đương kịch liệt.
Thứ hai chính là lực lượng cấp đỉnh. Ví dụ như Hoa Sơn tiên môn Độc kiếm tiên Thạch Trùng Thiên, Tiễn kiếm tiên Lăng Lạc Thạch, Thiên vụ kiếm tiên Mạc Thùy Thùy, Tử Hà Bách Lý Đoạn Khánh Chi và Lục Nguyên.
Thứ ba chính là nhân vật Trường Sinh Cửu Trọng, ví dụ như Kiếm tiên Nam Cung Tuệ, Hòa Hợp kiếm tiên Diệp Dương Dung, Tạp kiếm tiên Tây Môn Loạn…
Còn yêu ma bên kia, đứng đầu tất nhiên là Bức trưởng lão, Hổ trưởng lão, Xà trưởng lão, Hạc trưởng lão, Văn trưởng lão trong Thập đại trưởng lão.
Nhân vật hai bên đánh nhau vô cùng kịch liệt.
Lục Nguyên bây giờ đang ở trong trận chiến đó. Một kiếm quét ngang. Dưỡng Ngô linh kiếm đảo qua liền giết một lúc mười tên yêu ma. Đến lúc thu dọn chiến trường sẽ thu được rất nhiều chiến lợi phẩm.
Quyết đấu với cao thủ, có thể hơn mấy ngàn người. Cùng những người này đánh nhau thật sự là hoàn toàn bất đồng. Căn bản không thể đi thu thập chiến lợi phẩm.
Nhưng cũng không cần đi thu thập.
Dù sao, nếu là nhân vật danh tiếng nào bị ngươi chém thì tất nhiên cũng sẽ cố gắng đi thu thập chiến lợi phẩm. Nhân vật nổi danh thì chiến lợi phẩm rất nhiều.
Nếu không phải là nhân vật có tiếng tăm thì cuối cùng sẽ có người quét dọn đi. Về phần chiến lợi phẩm thì dựa theo tính toán của Chu Thiên Nghi, xếp hạng càng ở phía trước thì chiến tích càng cao.
Lập công càng lớn thì chiến lợi phẩm sẽ nhận được càng nhiều. Đây cũng là sự tình đương nhiên.
Lục Nguyên đang lúc cảm khái, lại chỉ cảm thấy nguy hiểm từ phía sau mà đến. Cơ hồ theo bản năng liền rút Trấn Nhạc kiếm ra khỏi vỏ.
Kiếm khí đằng sau là một kiếm khí vô cùng lợi hại, vẫn đang bay thẳng đến.
Lục Nguyên liền né người tránh khỏi kiếm khí kinh người đó, rồi nhìn về phía đối thủ.
Đây là một người đàn ông gầy teo. Toàn thân không có chút đặc thù của yêu ma nào.
Nhưng Lục Nguyên có thể rõ ràng cảm giác được người này chính là yêu ma. Hơn nữa toàn thân đều là kiếm khí yêu ma.
- Không tệ, ngươi chính là Lục Nguyên? Ta là Kiếm trưởng lão, một trong Thập đại yêu ma.
Gã yêu ma gầy như kiếm kia chậm rãi nói.
Lại là một trong Thập đại yêu ma.
Tuy không biết có cao hơn Hổ trưởng lão hay không, nhưng Lục Nguyên cũng vẫn không dám có chút chủ quan nào.
Thập đại yêu ma, vô luận bất cứ một yêu ma nào cũng đều có bối phận rất cao minh.
Ví dụ như Bức trưởng lão, tốc độ rất nhanh, chính mình cũng không thể thấy rõ.
Kiếm trưởng lão nhìn về phía Lục Nguyên:
- Nghe nói ngươi là kiếm đạo thiên tài, ta cũng là thiên tài trong yêu ma. Hai người chúng ta, vừa vặn đấu một trận.
Ông ta toàn thân kiếm khí bay lên, chiến ý dâng cao.
Vị này là Kiếm trưởng lão, kỳ thật cũng là thế hệ có lai lịch.
Một ngàn năm trước, đã từng có một vị kiếm tiên, tùy thân mang theo linh kiếm, xâm nhập vào lòng đất, trảm yêu trừ ma. Chỉ là yêu ma rất mạnh, cuối cùng vị kiếm tiên này bị nhốt dưới lòng đất, mà linh kiếm cũng bị chôn trong huyết trì.
Trong lòng đất, huyết trì là nơi mà rất nhiều huyết dịch của yêu ma tạo thành, chính là Vạn tà chi huyết.
Linh kiếm trong huyết trì, được Vạn tà chi huyết kích thích, tẩm bổ. Qua hơn bảy trăm năm, linh khí của linh kiếm ngày càng mạnh. Nhưng nó không còn là linh kiếm chính đạo, mà trở thành một thanh kiếm tà khí. Hơn nữa, tà khí càng lúc càng mạnh.
- Bức lão nhị, đa tạ.
Hổ trưởng lão nhìn thấy người này không khỏi thở phù một hơi.
Người bay ra là Bức trưởng lão. Ông ta lạnh lùng nhìn về phía Lục Nguyên:
- Ta là Bức trưởng lão của Thập đại trưởng lão. Sư phụ của ngươi đã chết dưới tay Xích Dực Yêu Vương sư phụ của ta.
Nói xong liền vèo một tiếng, đã mang theo Hổ trưởng lão chạy đến yêu ma trận.
Lục Nguyên không khỏi giật mình khi nghe những lời này.
Vốn sư phụ của hắn trên chiến trường đã bị Xích Diện Yêu Vương đánh chết. Nhưng khi ở trên chiến trường thì phải có giác ngộ về cái chết. Kiếm tiên khi kiếm rút ra khỏi vỏ thì phải chết dưới thân kiếm.
Suy nghĩ như vậy, cho nên hắn không đi trả thù. Nhưng, đệ tử của người đã giết sư phụ năm đó lại xuất hiện ở chỗ này. Lục Nguyên da mặt không khỏi khẽ động.
Rất tốt!
Đại địch sinh tử. Bức trưởng lão.
Chu Thiên Nghi là một pháp bảo của Hoa Sơn, hiện tại được treo trên chi đỉnh Đông Phong.
Chu Thiên Nghi phân thành tám góc. Từng góc có một con rồng trong miệng ngậm châu.
Mặt trước của Chu Thiên Nghi có một cái bảng. Trên bảng có rất nhiều danh tự.
Lục Nguyên nhìn sang, một dãy quét xuống, tất cả đều là danh tự của Trường Sinh Thập Trọng, Trường Sinh Cửu Trọng và Trường Sinh Bát Trọng.
Chiến tích của ngày hôm nay đều được ghi lại. Chiếm vị trí đầu tiên chính là Trường Sinh Thập Trọng.
Toàn bộ Hoa Sơn, nhân vật Trường Sinh Thập Trọng cũng không tính quá nhiều. Kiếm Tông Đông Phong Độc Kiếm Tiên Thạch Trùng Thiên xếp hạng thứ nhất. Kiếm Tông Đông Phong Tẩu Tỉnh Kiếm Lăng Lạc Thạch chiếm vị trí thứ hai.
Kiếm Tông Nam Phong Mại Thùy Thùy xếp hạng thứ ba. Khí Tông Tây Phong Tử Hà Bách Lý Đoạn Khánh xếp thứ tư.
Bốn người này đều là nhân vật Trường Sinh Thập Trọng. Vốn Phương Nho Bắc Phong cũng là nhân vật Trường Sinh Thập Trọng, nhưng Phương Nho lại là một Phong Chi Chủ, nên không thể ra tay nên không có tên trong bảng.
Mà sắp xếp ở đằng sau chính là Kiếm tiên Trường Sinh Cửu Trọng. Lục Nguyên đã nhận thấy đám người Nam Cung Tuệ.
Ồ, còn có Tạp kiếm tiên Tây Môn Loạn.
Lục Nguyên bây giờ mới phát hiện thế cục Bắc Phong rất xấu hổ. Diệp Dương Dung cũng có tên, dù sao cũng là Trường Sinh Cửu Trọng, nhưng do bị Hổ trưởng lão đả thương nên nhất thời không thể chiến đấu quá nhiều.
Cho nên, trong xếp hạng chiến tích đứng hạng thứ hai mươi bảy. Đây là chiến tích cao nhất của Bắc Phong.
Mà chính mình bởi vì trước đó đắm chìm trong lĩnh ngộ Thủ chi kiếm ý nên không tập trung.
Trong chiến đấu, Lục Nguyên xếp hạng thứ bốn mươi ba. Hiện tại, sau khi đánh bị thương Hổ trưởng lão thì vươn lên vị trí thứ hai mươi mốt.
Nhưng bây giờ chính là ngũ phong đối lập.
Trong ngũ phong, Bắc Phong xếp hạng cao nhất chính là mình, hạng thứ hai mươi sáu. Tiếp theo là Diệp sư thúc hạng hai mươi bảy. Thật là có chút mất mặt. Tốt xấu gì cũng là một trong ngũ phong.
Lục Nguyên nhún vai, xem ra mình phải thêm chút sức rồi.
Ngũ Phong giúp nhau cạnh tranh, chính mình cũng không thể để cho Bắc Phong mất mặt. Không yêu cầu phải tốt nhất, nhưng cũng không thể kém quá nhiều.
Không nói đến Tần quốc.
Chỉ nói đến hai quốc Tấn Nguyên.
Hoa Sơn tiên môn chính là đệ nhất tiên môn của Tấn quốc.
Thân là đệ nhất tiên môn nên người muốn đối phó rất nhiều. Có Địa để yêu ma, còn có Thế Thiên Minh. Mà Hoa Sơn tiên môn mỗi một Phong đều che giấu lực lượng của mình.
Bí mật chính là bí mật. Khi giao thủ với Địa để yêu ma, liền đem sức mạnh che giấu xuất ra ngoài thì thực không có giá trị.
Cho nên, nhân vật Đại đạo cảnh của Hoa Sơn tiên môn đều đang âm thầm giao thủ với nhân vật Đại đạo cảnh của yêu ma tạo thành một chiến trường âm thầm, cũng không phải là chiến trận hư không bên ngoài.
Đương nhiên, Hoa Sơn tiên môn đồng thời phải chuẩn bị người phòng bị Thế Thiên Minh. Nguyên quốc đã bị Tổ Thiên Thu cùng Thanh Thành, Côn Lôn đánh bại nhưng Thế Thiên Minh vẫn không thể khinh thường.
Cuộc chiến này đánh cho tương đương kịch liệt.
Thứ hai chính là lực lượng cấp đỉnh. Ví dụ như Hoa Sơn tiên môn Độc kiếm tiên Thạch Trùng Thiên, Tiễn kiếm tiên Lăng Lạc Thạch, Thiên vụ kiếm tiên Mạc Thùy Thùy, Tử Hà Bách Lý Đoạn Khánh Chi và Lục Nguyên.
Thứ ba chính là nhân vật Trường Sinh Cửu Trọng, ví dụ như Kiếm tiên Nam Cung Tuệ, Hòa Hợp kiếm tiên Diệp Dương Dung, Tạp kiếm tiên Tây Môn Loạn…
Còn yêu ma bên kia, đứng đầu tất nhiên là Bức trưởng lão, Hổ trưởng lão, Xà trưởng lão, Hạc trưởng lão, Văn trưởng lão trong Thập đại trưởng lão.
Nhân vật hai bên đánh nhau vô cùng kịch liệt.
Lục Nguyên bây giờ đang ở trong trận chiến đó. Một kiếm quét ngang. Dưỡng Ngô linh kiếm đảo qua liền giết một lúc mười tên yêu ma. Đến lúc thu dọn chiến trường sẽ thu được rất nhiều chiến lợi phẩm.
Quyết đấu với cao thủ, có thể hơn mấy ngàn người. Cùng những người này đánh nhau thật sự là hoàn toàn bất đồng. Căn bản không thể đi thu thập chiến lợi phẩm.
Nhưng cũng không cần đi thu thập.
Dù sao, nếu là nhân vật danh tiếng nào bị ngươi chém thì tất nhiên cũng sẽ cố gắng đi thu thập chiến lợi phẩm. Nhân vật nổi danh thì chiến lợi phẩm rất nhiều.
Nếu không phải là nhân vật có tiếng tăm thì cuối cùng sẽ có người quét dọn đi. Về phần chiến lợi phẩm thì dựa theo tính toán của Chu Thiên Nghi, xếp hạng càng ở phía trước thì chiến tích càng cao.
Lập công càng lớn thì chiến lợi phẩm sẽ nhận được càng nhiều. Đây cũng là sự tình đương nhiên.
Lục Nguyên đang lúc cảm khái, lại chỉ cảm thấy nguy hiểm từ phía sau mà đến. Cơ hồ theo bản năng liền rút Trấn Nhạc kiếm ra khỏi vỏ.
Kiếm khí đằng sau là một kiếm khí vô cùng lợi hại, vẫn đang bay thẳng đến.
Lục Nguyên liền né người tránh khỏi kiếm khí kinh người đó, rồi nhìn về phía đối thủ.
Đây là một người đàn ông gầy teo. Toàn thân không có chút đặc thù của yêu ma nào.
Nhưng Lục Nguyên có thể rõ ràng cảm giác được người này chính là yêu ma. Hơn nữa toàn thân đều là kiếm khí yêu ma.
- Không tệ, ngươi chính là Lục Nguyên? Ta là Kiếm trưởng lão, một trong Thập đại yêu ma.
Gã yêu ma gầy như kiếm kia chậm rãi nói.
Lại là một trong Thập đại yêu ma.
Tuy không biết có cao hơn Hổ trưởng lão hay không, nhưng Lục Nguyên cũng vẫn không dám có chút chủ quan nào.
Thập đại yêu ma, vô luận bất cứ một yêu ma nào cũng đều có bối phận rất cao minh.
Ví dụ như Bức trưởng lão, tốc độ rất nhanh, chính mình cũng không thể thấy rõ.
Kiếm trưởng lão nhìn về phía Lục Nguyên:
- Nghe nói ngươi là kiếm đạo thiên tài, ta cũng là thiên tài trong yêu ma. Hai người chúng ta, vừa vặn đấu một trận.
Ông ta toàn thân kiếm khí bay lên, chiến ý dâng cao.
Vị này là Kiếm trưởng lão, kỳ thật cũng là thế hệ có lai lịch.
Một ngàn năm trước, đã từng có một vị kiếm tiên, tùy thân mang theo linh kiếm, xâm nhập vào lòng đất, trảm yêu trừ ma. Chỉ là yêu ma rất mạnh, cuối cùng vị kiếm tiên này bị nhốt dưới lòng đất, mà linh kiếm cũng bị chôn trong huyết trì.
Trong lòng đất, huyết trì là nơi mà rất nhiều huyết dịch của yêu ma tạo thành, chính là Vạn tà chi huyết.
Linh kiếm trong huyết trì, được Vạn tà chi huyết kích thích, tẩm bổ. Qua hơn bảy trăm năm, linh khí của linh kiếm ngày càng mạnh. Nhưng nó không còn là linh kiếm chính đạo, mà trở thành một thanh kiếm tà khí. Hơn nữa, tà khí càng lúc càng mạnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.