Chương 458: Lục Nguyên gặp nguy(thượng)
Mạt Lăng Mạc Tuyết
08/05/2013
Giờ phút này, mọi người ở Bắc Phong sắc mặt đại biến. Mà Thất lão là Khuất Thanh Thuần, Vạn Thanh Vương cũng đã chuẩn bị trong thời khắc mấu chốt sẽ ra tay. Nhưng cũng không nắm chắc sẽ cứu được Lục Nguyên. Dù sao bên đám yêu ma kia cũng có nhân vật đích thật.
Lục Nguyên đang nguy.
Trường Sinh Thập Trọng đã tương đương cực hạn.
Tại Hoa Sơn, với lực lượng của mình, danh hiệu đệ nhất tiên môn của Tấn quốc cũng không quá đáng.
Thường chỉ có Phong chủ mới đạt được Đại đạo cảnh. Còn ở dưới đều là Kiếm tiên Trường Sinh kỳ.
Vân Thất lão che giấu lực lượng, cũng không phải có thể tùy tiện xuất hiện.
Hổ trưởng lão thì đã nhanh đạt tới cực hạn của thượng đẳng tiên môn.
Lúc này Hổ trưởng lão lại vung mạnh một côn cực kỳ có lực. Một côn này phát ra, hợp lực cùng bốn côn trước đó. Quả nhiên là long trời lở đất. Một côn tựa hồ như muốn làm nát bấy hết mọi thứ.
Đối mặt với một côn như vậy, ở đây có mấy người có thể tiếp được nó.
Một đối thủ rất mạnh!
Lục Nguyên cũng âm thầm tim đập nhanh. Đồng thời rút ra Dưỡng Ngô linh kiếm.
Ở trên hư không mang theo một đạo kính hồng kiếm ý. Một kiếm này mang theo bọt nước. Bọt nước hóa thành hồ nước, hóa thành biển cả, cứ thế mà bao trọn Hổ trưởng lão.
Đây chính là Thủy hoàng kiếm đạo.
Hổ trưởng lão là một trong Thập đại yêu ma, là một nhân vật bước ra từ biển máu. Khi nhìn thấy, tất nhiên biết rõ đây là cảm giác của mình. Đụng phải loại cảm giác này, liền dùng hết mọi sức mạnh lớn nhất để đánh tan cảm giác đó.
Chiêu thức mạnh nhất trong tay ông ta vung toàn bộ uy phong, hướng Lục Nguyên nện tới.
Nước thì tính cái gì. Nước thì phá nước thôi.
Biển ngăn trở tính là cái gì. Biển thì phá biển thôi.
Trưởng lão thập đại yêu ma, không chỗ nào là không kinh qua. Vạn chiến thế hệ, kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú. Quả thực vượt qua hết mọi đối thủ của Lục Nguyên trước kia.
Lục Nguyên cũng phát ra công kích mạnh nhất của mình. Thủy hoàng kiếm đạo.
Chiêu thức Vạn chiến côn pháp mạnh nhất hướng Lục Nguyên chém tới, không ngừng xuyên qua hết thảy bao nhiêu tầng hải dương.
Lục Nguyên giờ khắc này cũng rất chăm chú. Đối thủ trước mặt mình chính là Trường Sinh Thập Trọng.
Chiêu thức mạnh nhất của Vạn côn chi pháp, rốt cuộc dừng lại trước mặt Lục Nguyên. Tất cả sức mạnh cũng chiêu thức đã hoàn toàn tiêu tan trong đại dương.
Ông ta muốn phá tan Thủy hoàng kiếm đạo của Lục Nguyên.
Người mạnh thì cũng có người mạnh hơn. Hổ trưởng lão Nhất vạn chiến côn đã thua bởi Thủy hoàng kiếm đạo của Lục Nguyên. Không thể đánh bại được phòng ngự của Thủy hoàng kiếm đạo.
Hổ trưởng lão khí thế không khỏi bị áp chế. Dù là ai, một kích mạnh nhất lại bị ngăn cản thì đều không khỏi khí thế bị áp chế. Mà Hổ trưởng lão đang trong tình trạng như vậy, để lộ ra một tia sơ hở. Lục Nguyên thừa dịp, triển khai công kích.
Dưỡng Ngô linh kiếm lúc này đã hóa thành hồ nước cuồn cuộn, hướng về Hổ trưởng lão công tới.
Mỗi một đạo kiếm đạo đều có đặc điểm của nó.
Thủy hoàng kiếm đạo, đặc điểm lớn nhất của nó chính là dính liền. Giải thích đơn giản một chút, là chính giữa kiếm pháp và kiếm pháp tương đương trôi chảy, căn bản không có bất cứ một lỗ thủng nào.
Dưới sự dính liền hoàn mỹ, thế công như nước tuôn ra từng đợt.
Hổ trưởng lão quay đầu nhìn thấy kiếm pháp hoàn mỹ của Lục Nguyên đang đến gần thì càng khốn càng sâu, căn bản không có bao nhiêu sức hoàn thủ.
Hổ trưởng lão không cam tâm, lại một lần nữa bộc phát ra công kích Vạn chiến côn pháp mãnh liệt.
Ông ta chờ đợi bao lâu cũng chính là muốn thi triển ra một thức này.
Nhưng khi thi triển, ông ta lại chìm vào trong nước. Căn bản thi triển không ra.
Đây là dạng gì vậy?
Đây là kiếm ý quỷ quái gì vậy?
Một khi bị khốn trụ, muốn thoát thân cũng không dễ. Chỉ có thể càng lún càng sâu.
Kỳ thật, đặc điểm của Thủy hoàng kiếm đạo chính là dính liền nhau. Thế công như nước liên tiếp vô cùng. Một khi vây khốn được địch nhân thì liền trì hoãn nó, khiến cho địch nhân khó có thể phản kích lại.
Hổ trưởng lão bây giờ không khống chế được tình trạng của mình. Bên trong ông ta không ngừng đánh ra côn pháp ngăn cản công kích như nước của Lục Nguyên.
Nhưng càng ngăn cản thì lại càng khó. Càng ngăn cản thì lại càng phát hiện mình không còn khí lực.
Đáng khinh! Mình chính là một trưởng lão trong thập đại trưởng lão.
- Bại cho ta!
Lục Nguyên hô to, đâm thẳng về phía Hổ trưởng lão. Hổ trưởng lão lập tức muốn ngăn trở một kiếm này. Nhưng trường kiếm của Lục Nguyên thoáng một phát đâm thẳng vào tim của Hổ trưởng lão.
Hổ trưởng lão muốn phòng vệ, nhưng trường côn đã bị Thủy hoàng kiếm đạo hóa thành nước gắt gao ngăn lại.
Một kiếm xuyên tim!
Lục Nguyên đứng tại chỗ, còn Hổ trưởng lão thì ngã phịch xuống đất.
Lục Nguyên đã thắng.
Lục Nguyên rõ ràng đã thắng. Thắng một trong Thập đại trưởng lão Trường Sinh Thập Trọng.
Lý Nguyên Bạch sống lại chỉ sợ cũng không thể hơn được đối thủ. Nhưng hiện tại rõ ràng Lục Nguyên đã chiến thắng.
Giờ khắc này, không biết có bao nhiêu người sinh lòng cảm khái. Không có mấy người nghĩ đến Lục Nguyên dưới tình huống như thế lại có thể thắng. Quả nhiên là không tưởng tượng nổi.
Phương Nho trên mặt không khỏi hiện lên nụ cười:
- Lý sư huynh, đệ tử Lục Nguyên của sư huynh đã chính thức vượt qua sư huynh. Huynh dưới cửu tuyền nên vui mừng.
Sĩ khí của đám yêu ma bên kia không khỏi bị áp chế.
Một người thanh danh mấy trăm nay, nhưng lại thua dưới kiếm một tiểu bối thành danh có mười năm.
Quả nhiên là khó có thể tin.
Lục Nguyên những năm qua cũng có chút danh khí. Nhưng mặc cho ai cũng không ngờ, Lục Nguyên ngay cả một Trường Sinh Thập Trọng đỉnh phong cũng có thể thắng.
Tu tiên giả Trường Sinh Thập Trọng cũng không phải ai cũng có thể đọ sức.
Đây là người ở dưới Đại đạo cảnh, cũng là nhân vật mạnh nhất.
Đây chính là thượng đẳng ở tiên môn và cũng là mạnh nhất bên ngoài.
Lục Nguyên là đệ tử chân truyền đời thứ mười. Nhưng đột nhiên lại đứng ở một chỗ cao như vậy, khiến cho người ta không khỏi cảm thấy cảm khái vô tận.
Lục Nguyên có thể nói là một kiếm thành danh, trở thành kiếm tiên.
Trong số đám yêu ma kia, cũng có nhân vật Đại đạo cảnh, liền không khỏi giật mình khi nhìn trận chiến trước mắt. Trận chiến vừa rồi chính là cảnh giới Kiếm vương.
Quả nhiên là cảnh giới Kiếm vương. Trong tu tiên giới, người đạt được cảnh giới Kiếm vương là rất ít.
Trong số nhân vật Đại đạo cảnh, tối đa cũng chỉ có hai mươi người đạt được cảnh giới Kiếm vương.
Đại bộ phận nhân vật Đại đạo cảnh cũng chưa đạt đến cảnh giới Kiếm vương.
Bọn hắn cũng có chút nghe qua danh tiếng Kiếm vương cảnh giới Lục Nguyên.
Mà bây giờ, rốt cuộc đã nhìn thấy được cảnh giới Kiếm vương. Coi như là mở rộng tầm mắt.
Nhưng Lục Nguyên lại không quan tâm đến những thứ này. Hắn chỉ muốn nhìn một chút có hay không cho Hổ trưởng lão một kích chết luôn.
Trên trận chiến hư không, không biết có bao nhiêu cao thủ yêu ma cất dấu. Một kiếm của mình vừa rồi tuy không đánh chết Hổ trưởng lão, nhưng cũng đủ cho Hổ trưởng lão phải dưỡng thương trong nhiều năm mà không thể phát huy chiến lực.
Bây giờ Hổ trưởng lão đã ngã xuống, không biết có nên cho ông ta một kích trí mạng luôn không.
Đột nhiên, trong đám yêu ma lại bay ra một bóng người đen nhánh. Tốc độ của người này khiến cho người khác tim phải đập nhanh. Cho đến khi người đó ngừng lại bắt lấy thân Hổ trưởng lão.
Lục Nguyên đang nguy.
Trường Sinh Thập Trọng đã tương đương cực hạn.
Tại Hoa Sơn, với lực lượng của mình, danh hiệu đệ nhất tiên môn của Tấn quốc cũng không quá đáng.
Thường chỉ có Phong chủ mới đạt được Đại đạo cảnh. Còn ở dưới đều là Kiếm tiên Trường Sinh kỳ.
Vân Thất lão che giấu lực lượng, cũng không phải có thể tùy tiện xuất hiện.
Hổ trưởng lão thì đã nhanh đạt tới cực hạn của thượng đẳng tiên môn.
Lúc này Hổ trưởng lão lại vung mạnh một côn cực kỳ có lực. Một côn này phát ra, hợp lực cùng bốn côn trước đó. Quả nhiên là long trời lở đất. Một côn tựa hồ như muốn làm nát bấy hết mọi thứ.
Đối mặt với một côn như vậy, ở đây có mấy người có thể tiếp được nó.
Một đối thủ rất mạnh!
Lục Nguyên cũng âm thầm tim đập nhanh. Đồng thời rút ra Dưỡng Ngô linh kiếm.
Ở trên hư không mang theo một đạo kính hồng kiếm ý. Một kiếm này mang theo bọt nước. Bọt nước hóa thành hồ nước, hóa thành biển cả, cứ thế mà bao trọn Hổ trưởng lão.
Đây chính là Thủy hoàng kiếm đạo.
Hổ trưởng lão là một trong Thập đại yêu ma, là một nhân vật bước ra từ biển máu. Khi nhìn thấy, tất nhiên biết rõ đây là cảm giác của mình. Đụng phải loại cảm giác này, liền dùng hết mọi sức mạnh lớn nhất để đánh tan cảm giác đó.
Chiêu thức mạnh nhất trong tay ông ta vung toàn bộ uy phong, hướng Lục Nguyên nện tới.
Nước thì tính cái gì. Nước thì phá nước thôi.
Biển ngăn trở tính là cái gì. Biển thì phá biển thôi.
Trưởng lão thập đại yêu ma, không chỗ nào là không kinh qua. Vạn chiến thế hệ, kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú. Quả thực vượt qua hết mọi đối thủ của Lục Nguyên trước kia.
Lục Nguyên cũng phát ra công kích mạnh nhất của mình. Thủy hoàng kiếm đạo.
Chiêu thức Vạn chiến côn pháp mạnh nhất hướng Lục Nguyên chém tới, không ngừng xuyên qua hết thảy bao nhiêu tầng hải dương.
Lục Nguyên giờ khắc này cũng rất chăm chú. Đối thủ trước mặt mình chính là Trường Sinh Thập Trọng.
Chiêu thức mạnh nhất của Vạn côn chi pháp, rốt cuộc dừng lại trước mặt Lục Nguyên. Tất cả sức mạnh cũng chiêu thức đã hoàn toàn tiêu tan trong đại dương.
Ông ta muốn phá tan Thủy hoàng kiếm đạo của Lục Nguyên.
Người mạnh thì cũng có người mạnh hơn. Hổ trưởng lão Nhất vạn chiến côn đã thua bởi Thủy hoàng kiếm đạo của Lục Nguyên. Không thể đánh bại được phòng ngự của Thủy hoàng kiếm đạo.
Hổ trưởng lão khí thế không khỏi bị áp chế. Dù là ai, một kích mạnh nhất lại bị ngăn cản thì đều không khỏi khí thế bị áp chế. Mà Hổ trưởng lão đang trong tình trạng như vậy, để lộ ra một tia sơ hở. Lục Nguyên thừa dịp, triển khai công kích.
Dưỡng Ngô linh kiếm lúc này đã hóa thành hồ nước cuồn cuộn, hướng về Hổ trưởng lão công tới.
Mỗi một đạo kiếm đạo đều có đặc điểm của nó.
Thủy hoàng kiếm đạo, đặc điểm lớn nhất của nó chính là dính liền. Giải thích đơn giản một chút, là chính giữa kiếm pháp và kiếm pháp tương đương trôi chảy, căn bản không có bất cứ một lỗ thủng nào.
Dưới sự dính liền hoàn mỹ, thế công như nước tuôn ra từng đợt.
Hổ trưởng lão quay đầu nhìn thấy kiếm pháp hoàn mỹ của Lục Nguyên đang đến gần thì càng khốn càng sâu, căn bản không có bao nhiêu sức hoàn thủ.
Hổ trưởng lão không cam tâm, lại một lần nữa bộc phát ra công kích Vạn chiến côn pháp mãnh liệt.
Ông ta chờ đợi bao lâu cũng chính là muốn thi triển ra một thức này.
Nhưng khi thi triển, ông ta lại chìm vào trong nước. Căn bản thi triển không ra.
Đây là dạng gì vậy?
Đây là kiếm ý quỷ quái gì vậy?
Một khi bị khốn trụ, muốn thoát thân cũng không dễ. Chỉ có thể càng lún càng sâu.
Kỳ thật, đặc điểm của Thủy hoàng kiếm đạo chính là dính liền nhau. Thế công như nước liên tiếp vô cùng. Một khi vây khốn được địch nhân thì liền trì hoãn nó, khiến cho địch nhân khó có thể phản kích lại.
Hổ trưởng lão bây giờ không khống chế được tình trạng của mình. Bên trong ông ta không ngừng đánh ra côn pháp ngăn cản công kích như nước của Lục Nguyên.
Nhưng càng ngăn cản thì lại càng khó. Càng ngăn cản thì lại càng phát hiện mình không còn khí lực.
Đáng khinh! Mình chính là một trưởng lão trong thập đại trưởng lão.
- Bại cho ta!
Lục Nguyên hô to, đâm thẳng về phía Hổ trưởng lão. Hổ trưởng lão lập tức muốn ngăn trở một kiếm này. Nhưng trường kiếm của Lục Nguyên thoáng một phát đâm thẳng vào tim của Hổ trưởng lão.
Hổ trưởng lão muốn phòng vệ, nhưng trường côn đã bị Thủy hoàng kiếm đạo hóa thành nước gắt gao ngăn lại.
Một kiếm xuyên tim!
Lục Nguyên đứng tại chỗ, còn Hổ trưởng lão thì ngã phịch xuống đất.
Lục Nguyên đã thắng.
Lục Nguyên rõ ràng đã thắng. Thắng một trong Thập đại trưởng lão Trường Sinh Thập Trọng.
Lý Nguyên Bạch sống lại chỉ sợ cũng không thể hơn được đối thủ. Nhưng hiện tại rõ ràng Lục Nguyên đã chiến thắng.
Giờ khắc này, không biết có bao nhiêu người sinh lòng cảm khái. Không có mấy người nghĩ đến Lục Nguyên dưới tình huống như thế lại có thể thắng. Quả nhiên là không tưởng tượng nổi.
Phương Nho trên mặt không khỏi hiện lên nụ cười:
- Lý sư huynh, đệ tử Lục Nguyên của sư huynh đã chính thức vượt qua sư huynh. Huynh dưới cửu tuyền nên vui mừng.
Sĩ khí của đám yêu ma bên kia không khỏi bị áp chế.
Một người thanh danh mấy trăm nay, nhưng lại thua dưới kiếm một tiểu bối thành danh có mười năm.
Quả nhiên là khó có thể tin.
Lục Nguyên những năm qua cũng có chút danh khí. Nhưng mặc cho ai cũng không ngờ, Lục Nguyên ngay cả một Trường Sinh Thập Trọng đỉnh phong cũng có thể thắng.
Tu tiên giả Trường Sinh Thập Trọng cũng không phải ai cũng có thể đọ sức.
Đây là người ở dưới Đại đạo cảnh, cũng là nhân vật mạnh nhất.
Đây chính là thượng đẳng ở tiên môn và cũng là mạnh nhất bên ngoài.
Lục Nguyên là đệ tử chân truyền đời thứ mười. Nhưng đột nhiên lại đứng ở một chỗ cao như vậy, khiến cho người ta không khỏi cảm thấy cảm khái vô tận.
Lục Nguyên có thể nói là một kiếm thành danh, trở thành kiếm tiên.
Trong số đám yêu ma kia, cũng có nhân vật Đại đạo cảnh, liền không khỏi giật mình khi nhìn trận chiến trước mắt. Trận chiến vừa rồi chính là cảnh giới Kiếm vương.
Quả nhiên là cảnh giới Kiếm vương. Trong tu tiên giới, người đạt được cảnh giới Kiếm vương là rất ít.
Trong số nhân vật Đại đạo cảnh, tối đa cũng chỉ có hai mươi người đạt được cảnh giới Kiếm vương.
Đại bộ phận nhân vật Đại đạo cảnh cũng chưa đạt đến cảnh giới Kiếm vương.
Bọn hắn cũng có chút nghe qua danh tiếng Kiếm vương cảnh giới Lục Nguyên.
Mà bây giờ, rốt cuộc đã nhìn thấy được cảnh giới Kiếm vương. Coi như là mở rộng tầm mắt.
Nhưng Lục Nguyên lại không quan tâm đến những thứ này. Hắn chỉ muốn nhìn một chút có hay không cho Hổ trưởng lão một kích chết luôn.
Trên trận chiến hư không, không biết có bao nhiêu cao thủ yêu ma cất dấu. Một kiếm của mình vừa rồi tuy không đánh chết Hổ trưởng lão, nhưng cũng đủ cho Hổ trưởng lão phải dưỡng thương trong nhiều năm mà không thể phát huy chiến lực.
Bây giờ Hổ trưởng lão đã ngã xuống, không biết có nên cho ông ta một kích trí mạng luôn không.
Đột nhiên, trong đám yêu ma lại bay ra một bóng người đen nhánh. Tốc độ của người này khiến cho người khác tim phải đập nhanh. Cho đến khi người đó ngừng lại bắt lấy thân Hổ trưởng lão.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.