Chương 872: Nhị Kiếm ra tay(hạ)
Mạt Lăng Mạc Tuyết
31/05/2013
Hỗn động cảnh tam tầng xung kích hỗn động cảnh tứ tầng, không gian thác loạn, không gian loạn lưu sinh ra.
Dưới tình huống này có hai cách công kích người xông cảnh giới đó, một là công lực quá cao mình không hề sợ không gian thác loạn, hai là hiểu về không gian thiết tắc.
Đáng tiếc Kiếm Ma không hiểu không gian thiết tắc, thực lực là hỗn động cảnh lục tầng nhưng không cách nào chống lại những không gian loạn lưu.
Ma Niệm tiên kiếm công kích, biến mất trong không gian loạn lưu.
Lúc này Kiếm Ma chỉ đành trơ mắt nìn Lục Nguyên trùng kích hỗn động cảnh tứ tầng, trong lòng phát điên gào rằng, không đúng, trong tư liệu của Kiếm Tuệ Lục Nguyên không có cơ hội được đến thất phương thạch, sao có thể trùng kích hỗn động cảnh tứ tầng chứ! Hay là Lục Nguyên sắp chết giãy dụa? Hắn trùng kích sẽ thất bại, chỉ cần thất bại là nguyên khí đại thương, mình có thể đánh chết hắn. Kiếm Ma vô cùng tin vào tư liệu của Kiếm Tuệ.
Giờ phút này Lục Nguyên quên đi mọi thứ bên ngoài, bắt đầu tập trung tinh thần trùng kích hỗn động cảnh tứ tầng.
Thượng phẩm linh thạch điên cuồng đốt cháy.
Mấy chục linh thú cấp truyền thuyết điên cuồng truyền vào nguyên khí.
Lúc trước cát ly thiên địa lại hiện ra, đó là một không gian cỡ ngọn núi.
Lục Nguyên quát dài:
- Không gian, thành cho ta!
Xung quanh không gian có vô số kiếm khí thẳng hướng này, kiếm khí càng cường đại hơn cát ly không gian, khiến không gian càng rõ ràng.
Mảnh không gian này bản thân quái lạ, bây giờ theo tiếng Lục Nguyên hét, dần thoát ly thành một vực, muốn cắt đứt quan hệ với thiên địa trung ương thiên triều, tự thành không gian tự do.
Đây chính là không gian hoàn toàn tự do.
Nhưng phần không gian bản thân này đến từ trung ương thiên triều, trung ương thiên triều sao mà để Lục Nguyên cắt đứt liên hệ cùng thiên địa như. Nộ triều như hải như sơn đánh hướng không gian tự do của Lục Nguyên. Bây giờ không gian tự do của Lục Nguyên đã tới mức độ nguy hiểm.
Nếu không gian này bị lực lượng thiên địa nổ nát, có thể khẳng định một điều là hắn sẽ nguyên khí đại thương.
Lục Nguyên vỗ chưởng, đánh ra vô só kết tinh phòng ngự bay hướng các mặt không gian tự do.
Không chút nghi ngờ, kết tinh phòng ngự là sử dụng vào lúc này. Những kết tinh phòng ngự đem không gian tự do của Lục Nguyên chế tạo thành thế giới băng trong suốt, cách biệt với không gian ngoại giới. Lực lượng thiên địa bên ngoài như nộ triều đánh vào kết tinh phòng ngự, cuối cùng đều bị nó vững vàng chặn đứng.
Lúc này không chỉ có lực lượng thiên địa công kích, ý thức thiên địa cũng công kích Lục Nguyên.
Lục Nguyên quát dài:
- Kiếm đạo của ta, khai thiên tích địa!
Ý thức thiên địa mạnh, ý thức của Lục Nguyên cũng cường, hai bên trên không trung giao nhau. Lục Nguyên cảm giác mình như một khối nồ tiều đối mặt biển rộng, dù sóng biển hùng dũng nhưng nộ triều của mình vẫn đứng thẳng.
Dần dần lực lượng thiên địa, ý thức thiên địa công kích bị Lục Nguyên chặn.
Lục Nguyên cảm giác không gian tự do khác như núi đã thành không gian tự do của bản thân, rốt cuộc mình tăng lên đến hỗn động cảnh tứ tầng không gian sơ thành, không gian bản thân đã thành, không còn là đỉnh đầu khánh vân mà là không gian bản thân, không gian này to lớn đỉnh đầu khánh vân rất nhiều.
Đương nhiên không gian bản thân mới ngưng luyện thành, bên trong trốn rỗng không có gì khác.
Không! Chính là cảm giác duy nhất.
Nếu muốn không trống rỗng, được thôi, mau lên hỗn động cảnh ngũ tầng pháp tắc không gian, đem nhiều pháp tắc rót vào không gian là sẽ không rỗng nữa.
Lục Nguyên có vài phần tò mò với không gian tự do mới luyện thành, đem thượng phẩm linh thạch mà đỉnh đầu khánh vân sắp chứa không nổi bỏ vào trong không gian tự do. Bởi vì trong không gian không có trọng lực nên mấy thượng phẩm linh thạch bềnh bồng trên không trung.
Ha ha, không gian tự do có một ngọn núi to như vậy, sau này không cần lo không gian nhỏ nữa.
Đối với không gian mới thành của mình, Lục Nguyên ngắm nghía một lát, mlaays thần thức quét một chốc rồi tỉnh táo lại, trở về thế giới thực.
Trong hiện thực Kiếm Ma đứng trước mặt hắn.
Kiếm Ma vẫn đang tỏa ra ma khí to lớn, ma khí như núi như biển tứ tán cuồng quét! Cho người áp lực to lớn, ma niệm khổng lồ cớp lóe.
Nhưng bây giờ mình đã đến hỗn động cảnh tứ tầng không gian sơ thành rồi, muốn đánh Kiếm Ma hỗn động cảnh lục tầng không thành vấn đề.
Lục Nguyên nhìn Kiếm Ma, mỉm cười nói:
- Kiếm Ma, ngươi rửa sạch đầu chó cho ta chém chưa?
Cha nó! Bị Kiếm Ma đè đầu lâu như vậy, rốt cuộc sắp phản kích được rồi.
Bây giờ hãy để gia xinh đẹp đánh ngược lại đi, chém đầu chó của Kiếm Ma đã rồi tính.
Máu đang sục sôi!
Lục Nguyên đến hỗn động cảnh tứ tầng không gian sơ thành rồi tự tin tăng nhiều.
Một kiếm trong tay, dám khiêu chiến anh hùng thiên hạ.
- Kiếm Ma, cái đầu chó của ngươi treo không lâu đâu!
Kiếm Ma trong lòng hoang mang.
Thật ra Kiếm Ma rất có lòng tin vào thực lực của mình, người nổi bật trong Kiếm Đạo Bát Cực sao không có tự tin chứ. Nhưng đối mặt Lục Nguyên, nhớ đến hắn sáng tạo nhiều kỳ tích, gã không tràn trề tự tin. Hơn nữa gã rất tin vào Kiếm Tuệ, tư liệu của Kiếm Tuệ là Lục Nguyên có thể vượt hai tầng tiểu cảnh giới thắng địch, Kiếm Tuệ trước này không có gì đoán không trúng, tính toán không bỏ sót.
Vậy nên Kiếm Ma không định ngay mặt đụng độ với Lục Nguyên.
Gã định né tránh.
Trước né một phen, dù gì Lục Nguyên còn ở trong Thiên Trác Thần Điểu, kêu đủ bốn người Kiếm Tuệ đối phó một mình Lục Nguyên, lấy bốn chọi một rồi tính tiếp.
Kiếm Ma vốn nghĩ ăn chắc Lục Nguyên nên mới muốn một chọi một.
Bây giờ tràn ngập tính không xác định thì gã muốn lấy bốn đấu một.
Con người thôi, phải sống thông minh chút.
Kiếm Ma cho rằng mình là một người khá thông minh, sẽ không làm chuyện gì điên rồ, nên gã lập tức quan sát địa hình, xem coi chỗ nào thích hợp chạy trốn.
Lục Nguyên lắc đầu nói:
- Muốn trốn hả? Ở trong tay ta sao thoát được.
Nghe Lục Nguyên khoác lác như vậy, Kiếm Ma suýt bật cười. Nếu thật sự đánh nhau, Kiếm Ma không ch oằng mình sẽ thua, chẳng qua vì muốn chắc ăn trăm phần trăm mới chờ đám Kiếm Tuệ đến rồi đánh. Xem coi bây giờ Lục Nguyên nói cái gì, hắn dám nói gã trốn cũng không thoát, buồn cười quá, sao gã không thoát được chứ?
Kiếm Ma cười khẩy nói:
- Lục Nguyên, có lẽ ngươi đốt cháy đầu óc rồi, mặc dù ngươi đến hỗn động cảnh tứ tầng cũng chưa chắc thắng được ta, dù có thắng ta thì tối đa là một bậc thôi, ta muốn đi thì đi, muốn ở thì ở, ngươi làm sao ngăn ta? Thật buồn cười.
Kiếm Ma cười nói, cảm thấy Lục Nguyên cháy não rồi.
Kiếm Ma chớp mắt nhoáng người rất nhanh lùi về sau, biến mất.
Kiếm Ma né nhanh nhưng Lục Nguyên tiến lên càng mau.
Lóe người, chỉ tiến một hơi.
Xem tốc độ của hai người thì Lục Nguyên nhanh hơn Kiếm Ma nhiều, tức là nói cứ tiếp tục thì hắn chắc chắn đuổi kịp gã.
Nhưng chớp mắt trên không trung xuất hiện mười Kiếm Ma. Đây là tuyệt kỹ phân thân của Kiếm Ma, bình thường dùng để tấn công nhưng bây giờ sử dụng cho chạy trốn. Chỉ cần Lục Nguyên đuổi theo nhầm người là không thể bắt kịp gã nữa. Kiếm Ma rất tự tin vào tuyệt kỹ phân thân của mình.
Mười tên phân thân, chỉ cần Lục Nguyên lầm trong chớp mắt là hoàn toàn sai, đuổi theo không kịp Kiếm Ma.
Dưới tình huống này có hai cách công kích người xông cảnh giới đó, một là công lực quá cao mình không hề sợ không gian thác loạn, hai là hiểu về không gian thiết tắc.
Đáng tiếc Kiếm Ma không hiểu không gian thiết tắc, thực lực là hỗn động cảnh lục tầng nhưng không cách nào chống lại những không gian loạn lưu.
Ma Niệm tiên kiếm công kích, biến mất trong không gian loạn lưu.
Lúc này Kiếm Ma chỉ đành trơ mắt nìn Lục Nguyên trùng kích hỗn động cảnh tứ tầng, trong lòng phát điên gào rằng, không đúng, trong tư liệu của Kiếm Tuệ Lục Nguyên không có cơ hội được đến thất phương thạch, sao có thể trùng kích hỗn động cảnh tứ tầng chứ! Hay là Lục Nguyên sắp chết giãy dụa? Hắn trùng kích sẽ thất bại, chỉ cần thất bại là nguyên khí đại thương, mình có thể đánh chết hắn. Kiếm Ma vô cùng tin vào tư liệu của Kiếm Tuệ.
Giờ phút này Lục Nguyên quên đi mọi thứ bên ngoài, bắt đầu tập trung tinh thần trùng kích hỗn động cảnh tứ tầng.
Thượng phẩm linh thạch điên cuồng đốt cháy.
Mấy chục linh thú cấp truyền thuyết điên cuồng truyền vào nguyên khí.
Lúc trước cát ly thiên địa lại hiện ra, đó là một không gian cỡ ngọn núi.
Lục Nguyên quát dài:
- Không gian, thành cho ta!
Xung quanh không gian có vô số kiếm khí thẳng hướng này, kiếm khí càng cường đại hơn cát ly không gian, khiến không gian càng rõ ràng.
Mảnh không gian này bản thân quái lạ, bây giờ theo tiếng Lục Nguyên hét, dần thoát ly thành một vực, muốn cắt đứt quan hệ với thiên địa trung ương thiên triều, tự thành không gian tự do.
Đây chính là không gian hoàn toàn tự do.
Nhưng phần không gian bản thân này đến từ trung ương thiên triều, trung ương thiên triều sao mà để Lục Nguyên cắt đứt liên hệ cùng thiên địa như. Nộ triều như hải như sơn đánh hướng không gian tự do của Lục Nguyên. Bây giờ không gian tự do của Lục Nguyên đã tới mức độ nguy hiểm.
Nếu không gian này bị lực lượng thiên địa nổ nát, có thể khẳng định một điều là hắn sẽ nguyên khí đại thương.
Lục Nguyên vỗ chưởng, đánh ra vô só kết tinh phòng ngự bay hướng các mặt không gian tự do.
Không chút nghi ngờ, kết tinh phòng ngự là sử dụng vào lúc này. Những kết tinh phòng ngự đem không gian tự do của Lục Nguyên chế tạo thành thế giới băng trong suốt, cách biệt với không gian ngoại giới. Lực lượng thiên địa bên ngoài như nộ triều đánh vào kết tinh phòng ngự, cuối cùng đều bị nó vững vàng chặn đứng.
Lúc này không chỉ có lực lượng thiên địa công kích, ý thức thiên địa cũng công kích Lục Nguyên.
Lục Nguyên quát dài:
- Kiếm đạo của ta, khai thiên tích địa!
Ý thức thiên địa mạnh, ý thức của Lục Nguyên cũng cường, hai bên trên không trung giao nhau. Lục Nguyên cảm giác mình như một khối nồ tiều đối mặt biển rộng, dù sóng biển hùng dũng nhưng nộ triều của mình vẫn đứng thẳng.
Dần dần lực lượng thiên địa, ý thức thiên địa công kích bị Lục Nguyên chặn.
Lục Nguyên cảm giác không gian tự do khác như núi đã thành không gian tự do của bản thân, rốt cuộc mình tăng lên đến hỗn động cảnh tứ tầng không gian sơ thành, không gian bản thân đã thành, không còn là đỉnh đầu khánh vân mà là không gian bản thân, không gian này to lớn đỉnh đầu khánh vân rất nhiều.
Đương nhiên không gian bản thân mới ngưng luyện thành, bên trong trốn rỗng không có gì khác.
Không! Chính là cảm giác duy nhất.
Nếu muốn không trống rỗng, được thôi, mau lên hỗn động cảnh ngũ tầng pháp tắc không gian, đem nhiều pháp tắc rót vào không gian là sẽ không rỗng nữa.
Lục Nguyên có vài phần tò mò với không gian tự do mới luyện thành, đem thượng phẩm linh thạch mà đỉnh đầu khánh vân sắp chứa không nổi bỏ vào trong không gian tự do. Bởi vì trong không gian không có trọng lực nên mấy thượng phẩm linh thạch bềnh bồng trên không trung.
Ha ha, không gian tự do có một ngọn núi to như vậy, sau này không cần lo không gian nhỏ nữa.
Đối với không gian mới thành của mình, Lục Nguyên ngắm nghía một lát, mlaays thần thức quét một chốc rồi tỉnh táo lại, trở về thế giới thực.
Trong hiện thực Kiếm Ma đứng trước mặt hắn.
Kiếm Ma vẫn đang tỏa ra ma khí to lớn, ma khí như núi như biển tứ tán cuồng quét! Cho người áp lực to lớn, ma niệm khổng lồ cớp lóe.
Nhưng bây giờ mình đã đến hỗn động cảnh tứ tầng không gian sơ thành rồi, muốn đánh Kiếm Ma hỗn động cảnh lục tầng không thành vấn đề.
Lục Nguyên nhìn Kiếm Ma, mỉm cười nói:
- Kiếm Ma, ngươi rửa sạch đầu chó cho ta chém chưa?
Cha nó! Bị Kiếm Ma đè đầu lâu như vậy, rốt cuộc sắp phản kích được rồi.
Bây giờ hãy để gia xinh đẹp đánh ngược lại đi, chém đầu chó của Kiếm Ma đã rồi tính.
Máu đang sục sôi!
Lục Nguyên đến hỗn động cảnh tứ tầng không gian sơ thành rồi tự tin tăng nhiều.
Một kiếm trong tay, dám khiêu chiến anh hùng thiên hạ.
- Kiếm Ma, cái đầu chó của ngươi treo không lâu đâu!
Kiếm Ma trong lòng hoang mang.
Thật ra Kiếm Ma rất có lòng tin vào thực lực của mình, người nổi bật trong Kiếm Đạo Bát Cực sao không có tự tin chứ. Nhưng đối mặt Lục Nguyên, nhớ đến hắn sáng tạo nhiều kỳ tích, gã không tràn trề tự tin. Hơn nữa gã rất tin vào Kiếm Tuệ, tư liệu của Kiếm Tuệ là Lục Nguyên có thể vượt hai tầng tiểu cảnh giới thắng địch, Kiếm Tuệ trước này không có gì đoán không trúng, tính toán không bỏ sót.
Vậy nên Kiếm Ma không định ngay mặt đụng độ với Lục Nguyên.
Gã định né tránh.
Trước né một phen, dù gì Lục Nguyên còn ở trong Thiên Trác Thần Điểu, kêu đủ bốn người Kiếm Tuệ đối phó một mình Lục Nguyên, lấy bốn chọi một rồi tính tiếp.
Kiếm Ma vốn nghĩ ăn chắc Lục Nguyên nên mới muốn một chọi một.
Bây giờ tràn ngập tính không xác định thì gã muốn lấy bốn đấu một.
Con người thôi, phải sống thông minh chút.
Kiếm Ma cho rằng mình là một người khá thông minh, sẽ không làm chuyện gì điên rồ, nên gã lập tức quan sát địa hình, xem coi chỗ nào thích hợp chạy trốn.
Lục Nguyên lắc đầu nói:
- Muốn trốn hả? Ở trong tay ta sao thoát được.
Nghe Lục Nguyên khoác lác như vậy, Kiếm Ma suýt bật cười. Nếu thật sự đánh nhau, Kiếm Ma không ch oằng mình sẽ thua, chẳng qua vì muốn chắc ăn trăm phần trăm mới chờ đám Kiếm Tuệ đến rồi đánh. Xem coi bây giờ Lục Nguyên nói cái gì, hắn dám nói gã trốn cũng không thoát, buồn cười quá, sao gã không thoát được chứ?
Kiếm Ma cười khẩy nói:
- Lục Nguyên, có lẽ ngươi đốt cháy đầu óc rồi, mặc dù ngươi đến hỗn động cảnh tứ tầng cũng chưa chắc thắng được ta, dù có thắng ta thì tối đa là một bậc thôi, ta muốn đi thì đi, muốn ở thì ở, ngươi làm sao ngăn ta? Thật buồn cười.
Kiếm Ma cười nói, cảm thấy Lục Nguyên cháy não rồi.
Kiếm Ma chớp mắt nhoáng người rất nhanh lùi về sau, biến mất.
Kiếm Ma né nhanh nhưng Lục Nguyên tiến lên càng mau.
Lóe người, chỉ tiến một hơi.
Xem tốc độ của hai người thì Lục Nguyên nhanh hơn Kiếm Ma nhiều, tức là nói cứ tiếp tục thì hắn chắc chắn đuổi kịp gã.
Nhưng chớp mắt trên không trung xuất hiện mười Kiếm Ma. Đây là tuyệt kỹ phân thân của Kiếm Ma, bình thường dùng để tấn công nhưng bây giờ sử dụng cho chạy trốn. Chỉ cần Lục Nguyên đuổi theo nhầm người là không thể bắt kịp gã nữa. Kiếm Ma rất tự tin vào tuyệt kỹ phân thân của mình.
Mười tên phân thân, chỉ cần Lục Nguyên lầm trong chớp mắt là hoàn toàn sai, đuổi theo không kịp Kiếm Ma.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.