Chương 871: Nhị Kiếm ra tay(thượng)
Mạt Lăng Mạc Tuyết
31/05/2013
Nghĩ đến có thể giết Lục Nguyên là mắt bốn người tỏa sáng.
- Vậy sao?
Lục Nguyên cười khẽ.
- Vậy hẹn tạm biệt.
Vèo một tiếng, Lục Nguyên mới đứng trước mặt bốn người đột nhiên biến mất, khiến đám Kiếm Tuệ giật nảy mình.
Nhưng Kiếm Tuệ là người kiếm đạo trí tuệ, lập tức phản ứng lại, nói:
- Hắn không khả năng thoát được, chắc chắn là còn ở trong Thiên Trác Thần Điểu, không thể nào ra bên ngoài. Có lẽ là bản lĩnh quái lạ gì, nhưng chúng ta có thể đi tìm hắn, một khi tìm ra là giờ chết của hắn.
Kiếm Tuệ không chút hoảng hốt nói:
- Bên trong Thiên Trác Thần Điểu chia làm đầu chim, thân chim, đuôi chim, cánh chim, bốn phần có thể đi. Ta ở đầu chim, Hiên Viên Ti Long sư thúc, ngươi đi thân chim. Hiên Viên Cốt Long sư thúc ngươi đi cánh chim. Kiếm Ma, ngươi phụ trách đuôi chim. Nhất định phải tìm ra Lục Nguyên rồi giết hắn.
- Hắn trốn không thoát lòng bàn tay của chúng ta.
Kiếm Tuệ tràn đầy tự tin!
Lúc này Lục Nguyên đã núp xong ồi.
Mới nãy Lục Nguyên phát độn không là gì khác mà dùng tàng kiếm ý! Trước khi tiến vào kiếm tu tinh thần hắn học được kiếm ý này, nếu không nhờ có tàng kiếm ý thì hắn không khả năng nhẹ nhàng ở trong cắn nuốt khói độc tránh đi những loài yêu thú vô cùng cường đại. Tình huống vừa rồi hắn dùng tàng kiếm ý lóe người bỏ chạy.
Dùng tàng kiếm ý, Lục Nguyên đã núp đến nơi rất xa.
Lục Nguyên có thẻ bên trong Thiên Trác Thần Điểu, phát hiện nó đúng là vô cùng cứng rắn, không biết do linh vật nào chế thành, kiếm đánh vào không gây lỗ hổng nào. Xem ra Kiếm Tuệ không nói xuông, hắn trốn không ra Thiên Trác Thần Điểu.
Nhưng trốn không ra thì không trốn vậy.
Chẳng có chuyện gì to tát cả.
Tình báo của Kiếm Tuệ là mình không có thất phương thạch, không trùng kích nổi hỗn động cảnh tứ tầng không gian sơ thành.
Nhưng thật xin lỗi, tình báo của Kiếm Tuệ không lầm, tuy nhiên mình luyện thành bảy kiếm ý đông nam tây bắc thượng trung hạ, luyện thành bảy kiếm ý này rồi không cần thất phương thạch, có đủ kết tinh phòng ngự là sẽ trùng kích lên hỗn động cảnh tứ tầng được.
Gia không trốn, ở trong Thiên Trác Thần Điểu thăng lên hỗn động cảnh tứ tầng rồi giải quyét ngươi.
Kiếm Tuệ! Kiếm Ma!
Hai ngươi rửa cổ chờ đi.
Trúng kế thì sao? Lục Nguyên ta mưu kế luôn không có gì xuất sắc nhưng kiếm thì tuyệt diệu, đủ chặt cái đầu chó của Kiếm Tuệ.
Kiếm tu tinh thần, con chim xám to lớn ba ngàn trượng bay hướng này, mang theo khí lưu mãnh liệt.
Con chim xám to lớn ba ngàn trượng ở nơi khác là quý giá nhưng tại kiếm tu tinh thần thì không chút gì lạ cả. Nhưng không ai biết bên trong Thiên Trác Thần Điểu đang tiến hành trận tranh đấu, còn rất kịch liệt.
Thiên Trác Thần Điểu, tổng cộng có bốn bộ phận.
Kiếm Ma phụ trách bộ phận là đuôi chim.
Đuôi chim của Thiên Trác Thần Điểu giống như đuôi chim bình thường, chẳng qua phóng to rất nhiều, dài gần ngàn trượng, rộng gần ngàn trượng.
Phạm vi khá rộng.
Cấu tạo bên trong rất phiền phức.
Dù sao đây là bên trong con chim chứ không phải khoảng không.
Dưới tình huống bình thường, Kiếm Ma quét thần thức thì phạm vi dài rộng gần ngàn trượng bình thường này một hơi là quét hết, nhưng cố tình Lục Nguyên trốn quá sâu, gã lấy thần thức dò tìm không ra, vậy nên không còn cách nào khác, Kiếm Ma chỉ đành tự mình ra trận.
Kiếm Ma độn phi như luyện, tốc độ cực nhanh, nhưng vẫn không thấy bóng dáng Lục Nguyên đâu.
Không lẽ khu vực mình truy tìm không có hắn? Liên lạc với Kiếm Tuệ, phát hiện bên họ dường như cũng không tìm được gì, Lục Nguyên giấu thật là sâu. Kiếm Ma muốn giết Lục Nguyên ngày càng rực cháy, trên đỉnh đầu gã nổi lên ma nhãn, đây là Thiên Đô Ma Nhãn của gã, không có gì không tìm được.
Từng con ma nhãn đánh về mỗi phần đuôi chim, chỉ cần có ma nhãn thì bất cứ thứ gì không che giấu được, Kiếm Ma tin tưởng dựa vào Thiên Đô Ma Nhãn, chắc chắn tìm ra được Lục Nguyên, chỉ cần hắn có trong khu vực gã muốn tìm.
Đương nhiên dùng Thiên Đô Ma Nhãn cũng tốn nhiều thời gian.
Cơ bản một ma nhãn có thể khiến bất cứ sự vật, ảo thuật gì trong phạm vi rộng dài mười trượng bị phá vỡ hết, chắc chắn sẽ tìm.
Trong toàn khu vực đuôi chim Thiên Trác Thần Điểu muốn tìm hết khu vực phải sắp xếp một trăm Thiên Đô Ma Nhãn mới được.
Mỗi sắp xếp một Thiên Đô Ma Nhãn là cần mười giây.
Cho nên muốn xếp Thiên Đô Ma Nhãn toàn khu vực thì cần một ngàn giây.
Kiếm Ma hung tợn nói:
- Lục Nguyên, chỉ cần ngươi ở đuôi chim, một ngàn giây thì ta chắc chắn sẽ tìm được ngươi!
Lục Nguyên đúng là đang ở đuôi chim dùng tàng kiếm ý, trong phút chốc Kiếm Ma tìm không thấy hắn. Nhưng Lục Nguyên bản năng phát hiện tàng kiếm ý của mình sẽ bị Thiên Đô Ma Nhãn phá, nghe giọng của Kiếm Ma thì hắn chỉ có thời gian một ngàn giây, bây giờ phải hoàn toàn luyện hóa ánh sáng xanh năm mươi trượng dưới bàn chân thì mới có thể trùng kích hỗn động cảnh tứ tầng.
Nhưng theo trình tự bình thường muốn trong một ngàn giây tế luyện xong ánh sáng xanh năm mươi trượng là không khả năng.
Nhưng hết cách, phải bắt đầu tế luyện thôi.
Thời gian đã qua năm mươi giây, ánh sáng xanh còn có bốn mươi chín trượng, dựa theo tốc độ này cho dù qua một ngàn giây thì ánh sáng xanh còn có ba mươi trượng.
Có cách gì để tăng tốc không?
Phải rồi, còn nhớ lúc trước mình ở trong góc bản điển tịch, lúc mắt buồn ngủ sụp mí từng trông thấy loại 'Nhiên Thiêu Linh Thạch Pháp', công pháp này lấy thiêu đốt nhiều linh thạch khiến luyện hóa càng nhanh. Lục Nguyên lập tức không khách sáo, bây giờ hắn có tổng cộng hơn ba mươi vạn thượng phẩm linh thạch.
Cắn răng, đốt cháy mười vạn thượng phẩm linh thạch.
Không sai, một hơi đốt mười vạn thượng phẩm linh thạch đúng là rất đau đớn, đó là số tài nguyên khá lớn.
Nhưng lúc liên quan sống còn thế này không rảnh nghĩ nhiều.
Đốt linh thạch xong tốc độ ánh sáng xanh ngưng luyện chợt tăng không ít.
Lúc năm trăm giây thì ánh sáng xanh còn lại khoảng hai mươi trượng.
Kiếm Ma ở trong đuôi chim bày ra một ngàn Thiên Đô Ma Nhãn, lập tức thấy bóng dáng Lục Nguyên. Người áo xanh ngồi xếp bằng ở sâu trong đuôi chim. Rốt cuộc phát hiện ra hắn rồi, Kiếm Ma cười to, gã cảm giác rõ ràng khí thế của hắn không biến đổi gì, vẫn là ở cường độ gã dễ dàng đánh bại.
Kiếm Ma cười khùng khục nói:
- Lục Nguyên, rốt cuộc ngươi bị ta tìm thấy.
- Hôm nay ta muốn ngươi chết!
Kiếm Ma không vội thông báo cho người khác.
Bởi vì ma niệm của Nhận Lợi Thiên Ma Tôn. Năm đó Lục Nguyên luyện tiên kiếm thì ma niệm xâm nhập vào Lục Nguyên, kết quả thất bại, ngược lại bám vào người Kiếm Ma, khiến Kiếm Ma tiếp xúc với ma chi văn minh trong truyền thuyết. Ma chi văn minh muốn linh hồn của Lục Nguyên, cho nên Kiếm Ma không báo với Kiếm Tuệ, cũng có nguyên nhân vì gã cho rằng một mình đủ giết Lục Nguyên.
Kiếm Ma dùng Ma Niệm tiên kiếm của gã, một kích ngưng tụ không biết bao nhiêu ma niệm chém hướng Lục Nguyên.
Chính lúc này, Lục Nguyên mở mắt ra, mỉm cười nói:
- Ngươi tới chậm.
Đối mặt Ma Niệm tiên kiếm vung trước mắt, Lục Nguyên không thèm để ý, khoanh chân trùng kích hỗn động cảnh tứ tầng không gian sơ thành. Hỗn động cảnh tứ tầng không gian sơ thành là cần ngưng luyện không gian, một không gian kỳ lạ khác với trung ương thiên triều. Khi ngưng luyện không gian này thì sẽ xịch ra không gian loạn lưu dao động, Ma Niệm tiên kiếm cái gì xem thì như chém hướng Lục Nguyên thật ra là chém trong không gian loạn lưu, không hề trúng hắn.
- Vậy sao?
Lục Nguyên cười khẽ.
- Vậy hẹn tạm biệt.
Vèo một tiếng, Lục Nguyên mới đứng trước mặt bốn người đột nhiên biến mất, khiến đám Kiếm Tuệ giật nảy mình.
Nhưng Kiếm Tuệ là người kiếm đạo trí tuệ, lập tức phản ứng lại, nói:
- Hắn không khả năng thoát được, chắc chắn là còn ở trong Thiên Trác Thần Điểu, không thể nào ra bên ngoài. Có lẽ là bản lĩnh quái lạ gì, nhưng chúng ta có thể đi tìm hắn, một khi tìm ra là giờ chết của hắn.
Kiếm Tuệ không chút hoảng hốt nói:
- Bên trong Thiên Trác Thần Điểu chia làm đầu chim, thân chim, đuôi chim, cánh chim, bốn phần có thể đi. Ta ở đầu chim, Hiên Viên Ti Long sư thúc, ngươi đi thân chim. Hiên Viên Cốt Long sư thúc ngươi đi cánh chim. Kiếm Ma, ngươi phụ trách đuôi chim. Nhất định phải tìm ra Lục Nguyên rồi giết hắn.
- Hắn trốn không thoát lòng bàn tay của chúng ta.
Kiếm Tuệ tràn đầy tự tin!
Lúc này Lục Nguyên đã núp xong ồi.
Mới nãy Lục Nguyên phát độn không là gì khác mà dùng tàng kiếm ý! Trước khi tiến vào kiếm tu tinh thần hắn học được kiếm ý này, nếu không nhờ có tàng kiếm ý thì hắn không khả năng nhẹ nhàng ở trong cắn nuốt khói độc tránh đi những loài yêu thú vô cùng cường đại. Tình huống vừa rồi hắn dùng tàng kiếm ý lóe người bỏ chạy.
Dùng tàng kiếm ý, Lục Nguyên đã núp đến nơi rất xa.
Lục Nguyên có thẻ bên trong Thiên Trác Thần Điểu, phát hiện nó đúng là vô cùng cứng rắn, không biết do linh vật nào chế thành, kiếm đánh vào không gây lỗ hổng nào. Xem ra Kiếm Tuệ không nói xuông, hắn trốn không ra Thiên Trác Thần Điểu.
Nhưng trốn không ra thì không trốn vậy.
Chẳng có chuyện gì to tát cả.
Tình báo của Kiếm Tuệ là mình không có thất phương thạch, không trùng kích nổi hỗn động cảnh tứ tầng không gian sơ thành.
Nhưng thật xin lỗi, tình báo của Kiếm Tuệ không lầm, tuy nhiên mình luyện thành bảy kiếm ý đông nam tây bắc thượng trung hạ, luyện thành bảy kiếm ý này rồi không cần thất phương thạch, có đủ kết tinh phòng ngự là sẽ trùng kích lên hỗn động cảnh tứ tầng được.
Gia không trốn, ở trong Thiên Trác Thần Điểu thăng lên hỗn động cảnh tứ tầng rồi giải quyét ngươi.
Kiếm Tuệ! Kiếm Ma!
Hai ngươi rửa cổ chờ đi.
Trúng kế thì sao? Lục Nguyên ta mưu kế luôn không có gì xuất sắc nhưng kiếm thì tuyệt diệu, đủ chặt cái đầu chó của Kiếm Tuệ.
Kiếm tu tinh thần, con chim xám to lớn ba ngàn trượng bay hướng này, mang theo khí lưu mãnh liệt.
Con chim xám to lớn ba ngàn trượng ở nơi khác là quý giá nhưng tại kiếm tu tinh thần thì không chút gì lạ cả. Nhưng không ai biết bên trong Thiên Trác Thần Điểu đang tiến hành trận tranh đấu, còn rất kịch liệt.
Thiên Trác Thần Điểu, tổng cộng có bốn bộ phận.
Kiếm Ma phụ trách bộ phận là đuôi chim.
Đuôi chim của Thiên Trác Thần Điểu giống như đuôi chim bình thường, chẳng qua phóng to rất nhiều, dài gần ngàn trượng, rộng gần ngàn trượng.
Phạm vi khá rộng.
Cấu tạo bên trong rất phiền phức.
Dù sao đây là bên trong con chim chứ không phải khoảng không.
Dưới tình huống bình thường, Kiếm Ma quét thần thức thì phạm vi dài rộng gần ngàn trượng bình thường này một hơi là quét hết, nhưng cố tình Lục Nguyên trốn quá sâu, gã lấy thần thức dò tìm không ra, vậy nên không còn cách nào khác, Kiếm Ma chỉ đành tự mình ra trận.
Kiếm Ma độn phi như luyện, tốc độ cực nhanh, nhưng vẫn không thấy bóng dáng Lục Nguyên đâu.
Không lẽ khu vực mình truy tìm không có hắn? Liên lạc với Kiếm Tuệ, phát hiện bên họ dường như cũng không tìm được gì, Lục Nguyên giấu thật là sâu. Kiếm Ma muốn giết Lục Nguyên ngày càng rực cháy, trên đỉnh đầu gã nổi lên ma nhãn, đây là Thiên Đô Ma Nhãn của gã, không có gì không tìm được.
Từng con ma nhãn đánh về mỗi phần đuôi chim, chỉ cần có ma nhãn thì bất cứ thứ gì không che giấu được, Kiếm Ma tin tưởng dựa vào Thiên Đô Ma Nhãn, chắc chắn tìm ra được Lục Nguyên, chỉ cần hắn có trong khu vực gã muốn tìm.
Đương nhiên dùng Thiên Đô Ma Nhãn cũng tốn nhiều thời gian.
Cơ bản một ma nhãn có thể khiến bất cứ sự vật, ảo thuật gì trong phạm vi rộng dài mười trượng bị phá vỡ hết, chắc chắn sẽ tìm.
Trong toàn khu vực đuôi chim Thiên Trác Thần Điểu muốn tìm hết khu vực phải sắp xếp một trăm Thiên Đô Ma Nhãn mới được.
Mỗi sắp xếp một Thiên Đô Ma Nhãn là cần mười giây.
Cho nên muốn xếp Thiên Đô Ma Nhãn toàn khu vực thì cần một ngàn giây.
Kiếm Ma hung tợn nói:
- Lục Nguyên, chỉ cần ngươi ở đuôi chim, một ngàn giây thì ta chắc chắn sẽ tìm được ngươi!
Lục Nguyên đúng là đang ở đuôi chim dùng tàng kiếm ý, trong phút chốc Kiếm Ma tìm không thấy hắn. Nhưng Lục Nguyên bản năng phát hiện tàng kiếm ý của mình sẽ bị Thiên Đô Ma Nhãn phá, nghe giọng của Kiếm Ma thì hắn chỉ có thời gian một ngàn giây, bây giờ phải hoàn toàn luyện hóa ánh sáng xanh năm mươi trượng dưới bàn chân thì mới có thể trùng kích hỗn động cảnh tứ tầng.
Nhưng theo trình tự bình thường muốn trong một ngàn giây tế luyện xong ánh sáng xanh năm mươi trượng là không khả năng.
Nhưng hết cách, phải bắt đầu tế luyện thôi.
Thời gian đã qua năm mươi giây, ánh sáng xanh còn có bốn mươi chín trượng, dựa theo tốc độ này cho dù qua một ngàn giây thì ánh sáng xanh còn có ba mươi trượng.
Có cách gì để tăng tốc không?
Phải rồi, còn nhớ lúc trước mình ở trong góc bản điển tịch, lúc mắt buồn ngủ sụp mí từng trông thấy loại 'Nhiên Thiêu Linh Thạch Pháp', công pháp này lấy thiêu đốt nhiều linh thạch khiến luyện hóa càng nhanh. Lục Nguyên lập tức không khách sáo, bây giờ hắn có tổng cộng hơn ba mươi vạn thượng phẩm linh thạch.
Cắn răng, đốt cháy mười vạn thượng phẩm linh thạch.
Không sai, một hơi đốt mười vạn thượng phẩm linh thạch đúng là rất đau đớn, đó là số tài nguyên khá lớn.
Nhưng lúc liên quan sống còn thế này không rảnh nghĩ nhiều.
Đốt linh thạch xong tốc độ ánh sáng xanh ngưng luyện chợt tăng không ít.
Lúc năm trăm giây thì ánh sáng xanh còn lại khoảng hai mươi trượng.
Kiếm Ma ở trong đuôi chim bày ra một ngàn Thiên Đô Ma Nhãn, lập tức thấy bóng dáng Lục Nguyên. Người áo xanh ngồi xếp bằng ở sâu trong đuôi chim. Rốt cuộc phát hiện ra hắn rồi, Kiếm Ma cười to, gã cảm giác rõ ràng khí thế của hắn không biến đổi gì, vẫn là ở cường độ gã dễ dàng đánh bại.
Kiếm Ma cười khùng khục nói:
- Lục Nguyên, rốt cuộc ngươi bị ta tìm thấy.
- Hôm nay ta muốn ngươi chết!
Kiếm Ma không vội thông báo cho người khác.
Bởi vì ma niệm của Nhận Lợi Thiên Ma Tôn. Năm đó Lục Nguyên luyện tiên kiếm thì ma niệm xâm nhập vào Lục Nguyên, kết quả thất bại, ngược lại bám vào người Kiếm Ma, khiến Kiếm Ma tiếp xúc với ma chi văn minh trong truyền thuyết. Ma chi văn minh muốn linh hồn của Lục Nguyên, cho nên Kiếm Ma không báo với Kiếm Tuệ, cũng có nguyên nhân vì gã cho rằng một mình đủ giết Lục Nguyên.
Kiếm Ma dùng Ma Niệm tiên kiếm của gã, một kích ngưng tụ không biết bao nhiêu ma niệm chém hướng Lục Nguyên.
Chính lúc này, Lục Nguyên mở mắt ra, mỉm cười nói:
- Ngươi tới chậm.
Đối mặt Ma Niệm tiên kiếm vung trước mắt, Lục Nguyên không thèm để ý, khoanh chân trùng kích hỗn động cảnh tứ tầng không gian sơ thành. Hỗn động cảnh tứ tầng không gian sơ thành là cần ngưng luyện không gian, một không gian kỳ lạ khác với trung ương thiên triều. Khi ngưng luyện không gian này thì sẽ xịch ra không gian loạn lưu dao động, Ma Niệm tiên kiếm cái gì xem thì như chém hướng Lục Nguyên thật ra là chém trong không gian loạn lưu, không hề trúng hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.