Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 427: Trảm yêu trừ ma(hạ)

Mạt Lăng Mạc Tuyết

08/05/2013

Tay khẽ động, một kiếm xuống dưới, năm cái đầu người bay lên.

Lại chuyển tay hóa một mảnh kiếm quang. Kiếm thu về trong vỏ.

Trong khoảng thời gian ngắn, rõ ràng cảm giác được người của Bắc Lăng Sơn theo dõi. Mà sau khi học được pháp môn truy tung và phản truy tung, Lục Nguyên phát hiện mình không ngờ lại có thể ứng phó thành thạo được.

Đồng thời, Lục Nguyên cũng phát hiện đối phương theo dõi tổ chức có chút mất trật tự.

Đơn giản mà nói, rất không chuyên nghiệp. Hơn nữa, tổ chức có chút vấn đề.

Đã không chuyên nghiệp, mà có một tổ đang theo dõi mình cách đó không xa lại không phát hiện ra mình. Lục Nguyên tất nhiên không ngại tu tiên giới chính đạo. Vì dân thiên hạ đến trảm yêu trừ man. Cho nên đã bay tới chỗ năm người kia.

Tổ năm người kia rõ ràng là không kịp phản ứng. Đã đuổi theo Lục Nguyên từ rất xa, kết quả Lục Nguyên lại hiện ra trước mặt bọn họ.

Kết quả ai cũng biết.

Năm người này tất nhiên là chết dưới thân kiếm của Lục Nguyên.

Lục Nguyên hiện tại cũng cảm thấy kỳ quái. Đối phương rất có thể biết tổ chức mất trật tự. Nếu như là người của Nguyên Lăng Thượng Nhân, nghe nói Nguyên Lăng Thượng Nhân đều là nhân tài. Với thủ đoạn của Nguyên Lăng Thượng Nhân thì không nên như thế. Tổ chức như vậy chỉ có thể nói lên một khả năng, nửa năm trước Nguyên Nguyên Thượng Nhân biến mất, nhưng Nguyên Lăng Thượng Nhân cũng không thấy đâu. Có khả năng y cũng mất tích theo. Kết quả, tổ chức Bắc Lăng Sơn hỗn loạn, truy đuổi mình mà lại mất trật tự như vậy.

Nguyên Nguyên Thượng Nhân và Nguyên Lăng Thượng Nhân hai người tranh đấu, cũng không biết ai đã chiếm được thế thượng phong.

Nhưng măc kệ.

Hiện tại, quan trọng nhất là phải tăng tốc chạy tới Bắc Phong.

Oanh!

Một đạo cự đại thiểm điện đột nhiên oanh tới, chỉ một lát sau truyền đến tiếng sấm tựa hồ như trời đất bị bổ ra làm đôi. Còn chưa kịp phản ứng thì hạt mưa rớt xuống so với hạt đậu nành còn to hơn. Hạt mưa xuyên qua cành lá rớt xuống mặt đất, ngàn vạn hạt mưa giữa đất trời dệt thành màn mưa.



Mưa gió đầy trời, tiếng gió tiếng mưa, tiếng sấm, tiếng sóng đan thành một mảnh.

Mưa rào chạm đất, cát phi tung tóe. Cây cối dưới cơn mưa rào to lớn lay động không ngừng.

Lục Nguyên nhìn thấy bầu trời như vậy thì biết hiện tại không thể bay.

Kiếm quang màu trắng của hắn, trong màn đêm mưa to gió lớn như thế này, thật sự là dễ khiến người khác chú ý. Không còn cách nào khác, Lục Nguyên chỉ có thể thu xuống kiếm quang, hướng một sơn cốc đi đến. Việc đến Bắc Phong tuy rằng rất gấp, nhưng cũng không nên để cho người của Bắc Lăng Sơn đuổi theo.

Người của Bắc Lăng Sơn đuổi theo mình, tuyệt đối còn có nhân vật thực lực cao hơn mình.

Hạ xuống giữa sơn cốc, vừa mới dẫm lên mặt đất thì liền nghe cách đó không xa những thanh âm đan liên tiếp vào nhau. Hiển nhiên là có người giao thủ. Lục Nguyên không khỏi tập trung tư tưởng lắng nghe. Người giao thủ ở phía đông, cách nơi này ước chừng hơn mười dặm. Trong cơn mưa to gió lớn như thế này thì rất khó nghe rõ. Nơi này cách Bắc Phong không xa. Đến nhìn kỹ rồi hãy nói.

Lục Nguyên lập tức bay thẳng đi. Bởi vì kiếm quang của ngự kiếm trong đêm mưa gió hiện lên quá rõ ràng. Cho nên trực tiếp bay đi cũng không dùng ngự kiếm.

Đến nơi, hắn thấy người đang giao thủ có ba người. Chỉ là một người trong đó chính là sư thúc của mình Phương Nho. Sư thúc Phương Nho hiện tại tương đối chật vật. Cánh tay phải tay trái đều có vết máu, quần áo rách rưới. Trong tay một thanh Hạo Nhiên linh kiếm vung vẩy, hướng về đối phương mà đến.

Nhưng sư thúc Phương Nho thực lực hiện tại hiển nhiên không phải là Trường Sinh Thập Trọng. Hiện tại ông ta thi triển chiến lực, tối đa là Trường Sinh Lục Trọng, Thất Trọng mà thôi.

Trường Sinh Thập Trọng so với Trường Sinh Lục Trọng, Thất Trọng mạnh vô cùng.

Trúng độc!

Lục Nguyên nhìn sang, phát hiện sư thúc Phương Nho làn da chính giữa có màu đỏ chuyển động. Quả nhiên là trúng độc. Nhưng độc tố thiên hạ tuy rất nhiều, nhưng độc dược so với Trường Sinh Thập Trọng sư thúc Phương Nho thì thật chẳng thấm vào đâu. Lục Nguyên nhìn sang hai người đang giao thủ với sư thúc Phương Nho.

Hai người này vừa ốm vừa cao. Một người trong đó cười ha hả:

- Phương Nho, ngươi nghĩ ngươi là Trường Sinh Thập Trọng thì giỏi lắm sao? Chúng ta đã dụng kỳ độc của Thất Sát Tinh Tú Hải, gọi là Thất Sát Tinh Tú Độc. Thất Sát Tinh Tú Độc được chia làm bảy vị vạn độc chi độc, theo thứ tự là Thiên Xu độc, Thiên Tuyền độc, Thiên Cơ độc, Thiên Quyền độc, Ngọc Hành độc, Khai Dương độc, Diêu Quang độc. Bảy hỗn hợp độc tố này trộn chung một chỗ. Vô luận là lấy ra loại nào cũng có thể khiến cho tu tiên giới rung động. Bảy chủng loại xuất hiện thì đại đạo cảnh cũng phải ngã. Ngươi nếu có thể phát huy được lực sát thương thì mới là kỳ quái.

Tên còn lại cũng cười nói:



- Đúng vậy! Phương Nho, ngươi nếu có thể thắng được Trích Tinh Tử, Trích Nguyệt Khách hai người chúng ta thì chúng ta sẽ phục vụ hàng ngày cho ngươi ngay.

Hai người này nguyên là người của Thất Sát Tinh Tú Hải, cũng không phải là nhân vật cấp kiếm tiên, chỉ là tu tiên giả Trường Sinh Thất Trọng. Tuy nhiên, chúng có mang theo trấn phái kỳ độc của Thất Sát Tinh Tú Hải, cho nên mới dám động thủ đối với Phương Nho.

Kỳ độc của Thất Sát Tinh Tú Hải này tồn lượng cực nhỏ.

Phương Nho lại khẽ động, đón đỡ một kiếm của Trích Tinh Tử. Nhưng khi đỡ nhát kiếm này, trên thân kiếm lại xuất hiện một vòng lục quang quỷ dị. Hiển nhiên là một loại độc tố. Hạo Nhiên linh kiếm của Phương Nho, vốn giống với Dưỡng Ngô kiếm của Lục Nguyên, đều là chính khí chi kiếm, nhưng hiện tại cũng bị ô nhiễm tà khí. Phương Nho phun ra một ngụm huyết:

- Thất Sát Tinh Tú độc quả nhiên là lợi hại. Nhưng cho dù có Thất Sát Tinh Tú độc thì muốn Phương mỗ ta trúng độc cũng không phải là chuyện dễ dàng. Các ngươi làm sao làm được?

Trích Tinh Tử cười ha hả:

- Bí mật trong đó không cần cho ngươi biết. Ngươi chỉ cần chết đi là xong.

Độc rất hữu dụng nhưng độc cũng không phải là vạn năng. Phương Nho sở dĩ trúng độc là bởi vì một năm trước, chúng đã dụng thủ đoạn cực kỳ bí mật, bắt đầu hạ độc Phương Nho với Thiên Xu độc, sau đó là đến Thiên Cơ độc. Hiện tại, mượn tiếng sấm hạ Thiên Quyền độc, mượn trời mưa hạ Ngọc Hành độc. Khi giao thủ thì hạ Thiên Dương Độc. Cuối cùng ngũ độc hợp nhất. Nếu như không phải dùng đến thân tín của Phương Nho bỏ độc làm đường dẫn thì bốn độc sau này cũng khó có thể phóng ra.

Trích Tinh Tử cùng Trích Nguyệt Khách hai người nhận được mệnh lệnh là phải giết chết Phương Nho bằng thuốc độc.

Trích Tinh Tử và Trích Nguyệt Khách hai người đã phát động công kích. Chẳng những dùng phi kiếm công kích, hơn nữa trong thời điểm công kích còn đánh ra đủ loại độc tố. Hiện tại Phương Nho toàn thân trúng độc không biết bao nhiêu, vừa đỏ vừa xanh trông rất cổ quái. Phương Nho âm thầm thở dài, sợ rằng rồi mình cũng chết ở nơi này.

Không!

Mình không thể chết!

Phương Nho lại càng chống đỡ.

Nhân sinh của Phương Nho với những kiếm tiên khác có vài phần bất đồng.

Khi Phương Nho còn trẻ, phóng túng vô cùng, hoàn toàn khác với bây giờ. Khi đó Phương Nho hết sức lông bông. Nhưng có một lần, bởi vì lầm giao kết với bọn ma đạo, không nhìn thấy chân diện của y, mà sư phụ của ông ta phải chết trong tay ma đạo. Phương Nho cũng là nhờ sư phụ trước khi chết dùng hết lực mà cứu thoát.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Hoa Sơn Tiên Môn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook