Chương 5
Uyển Vãn
03/08/2013
Muội tên là Bùi Tư Tư, tỷ gọi muội là Tư Tư được rồi, muội nên xưng hô với tỷ sao đây? “
” Cứ gọi ta Vân Phi Yên đi! “
” Muội năm nay vừa hai mươi, vậy gọi tỷ là Yên tỷ tỷ nhé! ” Bùi Tư Tư từ nhỏ đã sùng bái Vân Phi Yên, thật không ngờ tỷ ấy là một tuyệt sắc mỹ nhân đúng như những gì cha nói. Vân Phi Yên cười nhạt coi như là đồng ý. Suốt dọc đường đi Bùi Tư Tư giống như chim sẻ kêu réo không ngừng. Ha ha, đúng là một nữ tử đáng yêu.
Bất tri bất giác đã đến Hồng Diệp sơn trang
” Cha, con về rồi, xem con đem theo ai đến này? ” Bùi Tư Tư vừa bước vào cửa liền khoe với phụ thân. Bùi lão gia vừa nhìn thấy người mới đến ngay lập tức quỳ xuống
” Cảm tạ ân cứu mạng của ân nhân năm đó, nếu không lão phu cũng không sống được đến bây giờ “
Vân Phi Yên không ngờ đúng như những gì Bùi Tư Tư nói. Nhưng nàng vốn không nhớ có Bùi lão gia này
” Bùi lão gia mời người đứng dậy trước, ta đã không nhớ những việc năm đó rồi, không thể nhận đại ân này của người “
” Năm đó lão phu bị người ta truy sát trong rừng, là cô nương giải thoát lão phu khỏi khốn cảnh đó.”
Từ lúc vừa bước vào cửa đã cảm giác được một đôi mắt cứ nhìn chòng chọc vào nàng, vì Bùi lão gia quỳ lạy nên làm lơ nó không muốn để ý đến, thật không ngờ như vậy lại càng khiến người ta không thể phớt lờ, Vân Phi Yên nhíu mày nhìn về hướng của ánh mắt đó, nhìn thấy một nam tử vẫn đang đứng yên nhìn chòng chọc nàng, ánh mắt nóng bỏng như nhìn thấy người yêu, hận không thể ngay lập tức ôm vào trong lòng
” Vị này là? “
” Ớ, đây là khuyển tử Bùi Tư Hoành, con dâu Đường Nhiễm ” Vân Phi Yên gật đầu không nói gì thêm nữa, đương nhiên ánh mắt nóng bỏng kia vẫn không biến mất.
” Cha, con nói cho cha biết nha, vừa nãy con gặp thổ phỉ, là Yên tỷ tỷ đã cứu con. Vân tỷ tỷ còn đáp ứng sẽ lưu lại nhà chúng ta nữa đó! thật tốt quá! ” Bùi lão gia vừa nghe lập tức cao hứng nhìn Vân Phi Yên
” Đa tạ cô nương đã cứu tiểu nữ, xin hãy lưu lại đây, hãy để chúng tôi báo đáp ân cứu mạng của cô nương, không biết xưng hô như thế nào với cô nương? “
” Gọi ta là Phi Yên được rồi “
” Yên nhi…”
Vân Phi Yên vừa thả lỏng lông mày ngay lập tức không nhịn được nữa mà nhìn về hướng Bùi Tư Hoành
” Bùi công tử, xin hãy gọi ta là Vân tiểu thư hoặc là Long phu nhân. ‘ Yên nhi ‘ không phải để ngươi gọi. Còn nữa, xin hỏi có phải ngươi đã quen dùng cái ánh mắt nóng bỏng nhìn chòng chọc người khác không? nhưng ta không thích. Xin ngươi hãy tự trọng. Bùi lão gia, xem ra nơi này không thích hợp với ta, Phi Yên xin cáo từ tại đây “
” Yên tỷ tỷ, tỷ đừng đi. Tỷ bây giờ thì có thể đi đâu được, như vậy đi, sau này tỷ hãy ở cùng với muội, không cần phải nhìn thấy ca ca ” Bùi Tư Tư trừng mắt với ca ca, khó khăn lắm mới gặp được người mình sùng bái, chỉ muốn lưu cô nương ấy lại, nàng lại không phải không phát hiện ra ánh mắt ca ca nhìn Vân tỷ tỷ
” Đúng thế! lão phu tại đây xin hướng Long phu nhân bồi tội, chỉ xin cô nương hãy lưu lại đây để cha con chúng tôi được báo đáp ân tình của cô nương ” một tiếng Long phu nhân này của Bùi lão gia coi như là bồi tội, coi như là khuyên răn nhi tử. Chỉ như thế Vân Phi Yên đã bị Bùi Tư Tư kéo vào nơi mà Bùi Tư Tư ở.
Bùi Tư Hoành ánh mắt bi thương nhìn theo hướng Vân Phi Yên rời đi ” thì ra nàng đã gả cho người khác rồi à! “
” Con làm vậy là sao? có ai đối đãi với khách nhân như con không? càng huống hồ lại là ân nhân cứu mạng của phụ thân và muội muội con? ” Bùi lão gia tức giận nhìn đứa con độc nhất của mình
” Cha, người biết không? từ lúc cha kể về nàng cho con nghe, con liền đã yêu nàng. Tuy rằng chưa gặp qua, nhưng con đã yêu nàng sâu đậm suốt mười năm ” Bùi Tư Hoành không ngờ nàng còn đẹp hơn trong tưởng tượng của mình. càng muốn có được nàng hơn ” cha, đừng ngăn cấm con, nếu như để nàng trở thành con dâu của cha như vậy thật tốt! ” Bùi Tư Hoành giống như tẩu hỏa nhập ma sâu trong ánh mắt đều là sự tham luyến.
Bùi lão gia bị sự tham luyến của con trai dọa đến nhay dựng lên ” thật là gia môn bất hạnh! ta làm sao lại dưỡng ra cái thứ con như ngươi chứ? ta cảnh cáo ngươi không được khinh cử vọng động (hành động lỗ mãng thiếu suy nghĩ), cô nương ấy vĩnh viễn là Long phu nhân, không phải là người mà ngươi có thể động đến. Nếu như vì sự tham luyến của ngươi mà hại chúng ta tan cửa nát nhà, ta có chết cũng không bỏ qua cho ngươi đâu! ” lần gặp mười năm trước, cô nương ấy vẫn còn là một cô gái ngây thơ, sau này lại có giang hồ đồn đại chuyện giữa cô nương ấy cùng thái tử, sau lại trốn mười năm cuối cùng được thái tử năm đó, mà cũng là hoàng thượng đón về hoàng cung. Tuy không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng lão tin cô nương ấy cuối cùng rồi cũng sẽ thuộc về hoàng thượng. Haizz! Bùi lão gia lắc đầu thở dài, nếu để hoàng thượng biết sự tham luyến của Tư Hoành đối với Phi Yên cô nương, nhẹ thì diệt môn nặng thì tru di cửu tộc. Haizz! thật không biết mình cứ nhất quyết lưu lại Vân Phi Yên là đúng hay sai…
” Yên nhi, cuối cùng cũng sẽ có ngày nàng là của ta! ” Bùi Tư Hoành vốn không biết tâm tư của phụ thân, một lòng chỉ nghĩ muốn có dược Phi Yên, lại bỏ mặc thê tử Đường Nhiễm của hắn. Đường Nhiễm thấy trượng phu nhìn Vân Phi Yên bằng ánh mắt si luyến, tức giận nhìn hắn, thành thân ba năm náy, cho dù sinh cho hắn hai đứa con, hắn cũng chưa từng nhìn nàng như vậy. Mỗi lần nhìn nàng tựa hồ như đang nhìn người khác vậy, lần này nàng hiểu rồi, thì ra nàng chỉ là thế thân, càng buồn cười hơn là nàng lại là thế thân của một người mà hắn chưa từng gặp qua. Nàng chỉ là thế thân của một người mà hắn tưởng tượng ra.
” Ha ha ha…. Bùi Tư Hoành, ngươi thật đáng cười! yêu sâu đậm người ta mười năm, người ta lại không biết ngươi là ai! uổng cho ngươi ba năm nay đem ta làm thế thân, hôm nay nhìn thấy người thật, ngươi biết ngươi ngu xuẩn bao nhiêu không? ” Bùi gia phụ tử xoay đầu lại nhìn nàng, bọn họ vừa nãy đều quên đi sự tồn tại của nàng. Bùi lão gia lo lắng nhìn con dâu, nhưng Bùi Tư Hoành lại không thèm để ý, trong tim hắn chỉ có một mình Vân Phi Yên, trong mắt sớm đã không có thê tử và phụ thân.
” Bùi Tư Hoành! ngươi cứ đợi mà tan cửa nát nhà đi! ” Đường Nhiễm nhìn cũng không thèm nhìn hắn mà rời đi.
Trong mấy năm nay nàng và Bùi Tư Tư giống như bằng hữu trong khuê phòng, nàng sẽ không vì việc này mà giận lây sang Bùi Tư Tư, đến phòng Bùi Tư Tư hướng muội ấy cáo biệt, đồng thời nhờ muội ấy chăm sóc hai đứa con.
” Tư Tư, ta đi đây, ca ca của muội điên rồi, hắn vì muốn có được Vân Phi Yên mà ngay đến phụ thân hắn cũng không nhận, muội mau cùng phụ thân rời khỏi đây đi! nếu không các người sẽ bị ca ca của muội hại cho tan cửa nát nhà đấy! hai đứa con là huyết mạch của nhà các người, muội và phụ thân để ta như vậy là được rồi, cứ để chúng nó lưu lại với các người đi! ca ca của muội không thể có được Vân Phi Yên đâu, giang hồ truyền ngôn muội lại không biết sao? hoàng thượng sao có thể từ bỏ Vân tiểu thư? Vân tiểu thư nói cho cùng cũng là người của hoàng thượng, ca ca của muội mà cứ như vậy, ngày triều đình vây bắt Hồng Diệp sơn trang không xa! “
Những điều tẩu tẩu nói sao nàng lại không biết? nhớ lại lúc Vân tỷ tỷ cùng về với mình mà luôn nhìn về bầu trời phia bắc cùng với khuôn mặt đầy nước mắt, cho dù nàng có ngu đi nữa cũng biết trong lòng Vân tỷ tỷ chỉ có một mình hoàng thượng.
” Ừ, muội biết rồi, trên đường đi tẩu nhớ cẩn thận đó! ” haizz! ca ca sao lại như vậy? Yên tỷ tỷ giống như tiên nữ thần thánh, làm sao người tầm thường có thể làm tỷ ấy động lòng được? nghĩ trong thiên hạ người được Yên tỷ tỷ giúp đỡ nhiều biết bao, nếu đều như ca ca như vậy thì làm sao đến phiên ca ca chứ? nghe nói đương kim thánh thượng là một vị minh quân, vả lại còn được mọi người xưng là thiên hạ đệ nhất mỹ nam, nghĩ cũng chỉ có nhân tài như vậy mới xứng với Yên tỷ tỷ, khiến cho Yên tỷ tỷ yêu sâu đậm thôi?
Vân Phi Yên lại ngẩn người nhìn về bầu trời phía bắc rồi, mấy ngày nay Bùi Tư Hoành không lúc nào là không xuất hiên bên cạnh nàng, làm phiền nàng chết đi được, có lẽ nên rời đi rồi! không biết Long Ngự Phong có khỏe không? hắn có vui vẻ không?
” Yên tỷ tỷ” Bùi Tư Tư nhìn thấy nàng lại ngẩn người, lên tiếng làm gián đoạn suy nghĩ của nàng, nếu không sẽ lại ngồi như thế cả ngày.
” Tư Tư. Muội đến rồi, ta nghĩ cũng đã đến lúc nên rời khỏi đây.”
” Ừm, muội biết ca ca muội lại làm phiền tỷ nữa rồi. Nhưng hãy đáp ứng muội, đem muội cùng đi được không? ca ca càng ngày càng đáng sợ, cha muội cũng đã quyết định đem theo hai đứa trẻ đi ẩn cư, nhưng lại không yên tâm về muội, đem theo muội rời đi, muội biết ở cùng tỷ có lẽ sẽ có nguy hiểm, nhưng muội lại thấy rât vui, nói không chừng có thể gặp được tình yêu kiếp này, vả lại cha muội cũng đã đồng ý rồi, cha còn bảo muội nói cho tỷ, cha có lỗi với ân cứu mạng của tỷ, rước đến phiền phức lớn này cho tỷ, cha không còn mặt mũi nào nhìn tỷ nữa “
Vân Phi Yên hiểu tâm tư của Bùi lão gia, nàng không hề trách người
” Đi, nói với cha muội tối nay chúng ta sẽ đi, để người bây giờ nhanh chóng rời khỏi đây đi thôi! nếu như đi sau chúng ta mà ca ca muội lại có hành động mất nhân tính, cha muội nhất định sẽ bị tổn hại, nhưng nhất quyết không được để ca ca muội biết, hiểu không? “
” Ừ, muội đi liền đây ” thật không ngờ tham dục (lòng tham + dục vọng) của một con người lại điên khùng như vậy.
Hoàng thượng, đã được nửa tháng rồi, cũng không biết Vân tiểu thư đã đi đâu? “
Yên nhi, ta có thể cảm giác được nàng từng giờ từng phút đều nhớ ta cũng giống như ta nha nhớ nàng. Ta biết mỗi một lần tim ta đau, đều là nhớ nàng, giờ phút này tim ta đau đớn kịch liệt, ta biết là nàng đang nhớ ta đúng không?
” Yên tỷ tỷ, tỷ sao thế? ” vừa mới tiễn cha về Bùi Tư Tư liền thấy Vân Phi Yên sắc mặt nhợt nhạt ôm lấy ngực.
” Không, ta không sao, ta cảm ứng được rồi Ngự Phong, ta cảm ứng được chàng cũng đang nhớ ta đúng không? ta cũng giống chàng, mỗi một lần chàng nhớ ta, tim ta cũng vì chàng mà đau.
Bùi Tư Tư nhìn thấy Vân Phi Yên bọn họ yêu thương nhau như vậy, lại không hiểu tại sao họ không thể ở cùng nhau. Cũng không dám hỏi Yên tỷ tỷ, sợ khiến tỷ ấy thương tâm, nhưng trong lòng kì vọng chính mình cũng có được tình cảm giống như Yên tỷ tỷ và hoàng thượng, cho dù không thể nhìn thấy nhau, nhưng lại rất thê mỹ (thê lương + mỹ mãn)
Màn đêm buống xuống, khắp nơi đều bị bao phủ bởi một màu đen. Có hai bóng người lến lén lút lút trèo tường rời khỏi Hồng Diệp sơn trang, thẳng hướng đông mà đi.
Ngày hôm sau
” Thiếu gia, hôm qua Vân tiểu thư đã rời khỏi đây rồi, tiểu thư cũng không thấy đâu nữa “
” Tìm người ra giang hồ truyền tin, Dạ Tu La chỉ cần có thể trở về Hồng Diệp sơn trang, Bùi Tư Hoành ta sẽ không ngại chuyện trước kia mà nguyện sẽ bảo hộ nàng ” hắn không tin nàng sẽ không cảm động trước những gì mà hắn làm, chiêu này vừa hay nói cho giang hồ biết Dạ Tu La đã xuất hiện rồi, mà chỉ có hắn mới có thể bảo hộ cho nàng. Từ mười năm trước khi cha kể về nàng. hắn đã yêu nàng rồi, mười năm nay hắn cần mẫn luyện võ là để đợi đến ngày hôm nay. Yên nhi, nàng nhất định sẽ trở lại để ta yêu nàng…
Mấy ngày sau, giang hồ truyền tin: thiếu trang chủ của Hông Diệp sơn trang đã tuyên ngôn với giang hồ, Dạ Tu La nếu trở về Hồng Diệp sơn trang, thiếu trang chủ sẽ không ngại chuyện trước kia mà nguyện sẽ bảo hộ nàng…
Không lâu sau, trong giang hồ lại có một lời đốn: trang chủ Hồng Diệp sơn trang và đại tiểu thư cùng thiếu trang chủ cắt đứt tình phụ tử huynh muội, mặt khác Dạ Tu La đã cảnh cáo với người trong giang hồ, thiếu trang chủ điên rồi, vì muốn có được Dạ Tu La liền đem phụ thân, thê tử, muội muội cùng hai đứa con đuổi ra khỏi Hồng Diệp sơn trang…
” Người đâu, triệu Lý tướng quân đến đây, huyết tẩy Hồng Diệp sơn trang ” Long Ngự Phong vừa nghe tin Hồng Diệp sơn trang loan tin Yên nhi đã rời khỏi hoàng cung, nhất thời giận dữ, hắn ta thiên tân vạn khổ phong tỏa tin tức chỉ vì muốn có được Yên nhi mà không màng đến sự sống chết của nàng, con người này chết cũng chưa đền hết tội.
” Chủ tử, những người bị Bùi Tư Hoành đuổi ra khỏi sơn trang thì sao? “
” Tha cho họ đi! ” Yên nhi, nàng vẫn tốt chứ? Hồng Diệp sơn trang phát ra thông cáo đó ta nghĩ nhất định sẽ tạo cho nàng rất nhiều khó khăn? Yên nhi, ta rất đau, tim rất đau. Nàng nhất định phải hảo hảo đợi ta đón nàng về…
” A!…” ngực Vân Phi Yên đau đớn kịch liệt, lần này hắn nhớ nàng sâu đậm như vậy, nàng gần như sắp chịu không nổi tư niệm của hắn nữa rồi, nhưng nàng không thể trở về, là hắn phát bức họa của nàng ra giang hồ, là hắn muốn phong Lâm Yên công chúa làm hậu. Cho dù tin tưởng hắn yêu nàng là thật lòng, cũng không thể thay đổi được sự thật. Đời này tuy rằng không thể chung sống cùng hắn, chỉ cần bọn họ tâm ý tương thông, nàng chính là duy nhất của hắn. Cho dù vì sự tư niệm của hắn mà đau đớn, nhưng đây cũng là sự đau đớn ngọt ngào…
Bất tri bất giác rời khỏi hoàng cung đã một tháng, Long Ngự Phong gần đây luôn tâm thần bất định, giống như sắp xảy ra chuyện gì đó, bây giờ chỉ mong nhanh chóng tìm được nàng. Đột nhiên trong tim dâng lên một trận đau đớn, nôn ra một ngụm máu tươi
” Hoàng thượng!…”
” Yên tỷ tỷ!…”
Long Ngự Phong cảm giác được, là Yên nhi gặp nguy hiểm
” Yên tỷ tỷ, tỷ sao rồi? ” Bùi Tư Tư khóc chạy đến trước mặt Vân Phi Yên
” Ta không sao, chỉ là thời gian trước khí huyết công tâm khiến cho bị nội thương, võ công của ta chính là dựa vào lực, mà công phu của hắn cũng không kém mới dẫn đến nội thương hộc máu, đừng lo lắng, nghỉ ngơi một lát là khỏe ” Vân Phi Yên nhẹ nhàng an ủi Bùi Tư Tư, mấy ngày nay nàng cùng Long Ngự phong cảm ứng được càng ngày càng mạnh mẽ, vừa lúc nãy hộc máu nàng cảm ứng được hắn cũng đang bị nội thương…. nếu như ngày hôm đó nàng xảy ra chuyện, hắn sẽ như thế nào? đây rốt cuộc là phúc hay là họa?
Long Ngự Phong cũng cảm giác được mấy ngày nay cảm ứng giữa hắn và Yên nhi ngày càng mãnh liệt, nếu như vậy có thể nói kiếp này của họ đã được định sẵn là cột chặt vào nhau, có lẽ có thể dựa vào phần cảm ứng này mà tìm được nàng!
” Chủ tử, Lý tướng quân đến rồi “
” Truyền hắn vào đây! “
” Khấu kiến hoàng thượng! “
” Lý Triết! những việc trẫm giao, ngươi đã rõ chưa? “
” Thần đã rõ, thần sẽ dẫn theo một ngàn tinh tinh người người võ công đều do thần huấn luyện ra “
Long Ngự Phong ngẫm lại hay là tự mình đi thì hơn! đây dù sao cũng là việc tư của hắn, là nữ nhân hắn yêu sâu đậm
” Đợi ta cùng đi “
” Hoàng thượng! ‘
Long Ngự Phong không thèm để ý đến bọn họ mà trực tiếp đi ra ngoài…
Ba ngày sau Long Ngự Phong giống như tử thần xuất hiện ở Hồng Diệp sơn trang, Bùi Tư Hoành nhìn thấy một mỹ nam tử giống như ảo mộng liền kì quái hỏi
” Ngươi là người nào, tới Hồng Diệp sơn trang của ta có chuyện gì? “
Long Ngự Phong thản nhiên quét mắt liếc nhìn hắn ” ngươi chính là Bùi Tư Hoành? ta đến vì Yên nhi “
” Yên nhi? ” người này nói không chừng cũng đến để giết Yên nhi?
” Xin hãy gọi là Long phu nhân hoặc là Vân tiểu thư, ‘ Yên nhi ‘ ngươi không xứng đáng để gọi “
Người này nói chuyện sao giống Yên nhi vậy, Bùi Tư Hoành kinh ngạc nhìn Long Ngự Phong ” ngươi… ngươi là…”
” Ngươi không xứng để biết, đều là tại ngươi mà Yên nhi lún sâu vào nguy hiểm, ngươi chết cũng không đáng tiếc. Người tới, huyết tẩy Hồng Diệp sơn trang cho ta ” nói xong liền rút kiếm hướng Bùi Tư Hoành đâm tới, mười mấy người hội hợp lại Bùi Tư Hoành có chút ăn không tiêu
” Hừ! chỉ một chút công phu như vậy mà cũng dám trên giang hồ tuyên bố bảo hộ Yên nhi? ” Long Ngự Phong cười lạnh kết thúc mạng sống ngắn ngủi của Bùi Tư Hoành. Bùi Tư Hoành trước khi chết mới tỉnh ngộ, cả đời này hắn cũng không thể có được Yên nhi, nhìn thấy nam nhân này cười lạnh lùng với mình cũng đẹp đến nỗi làm cho người ta khó thở, cùng với cỗ khí chất tôn quý, đây có lẽ chính là hoàng thượng! chỉ có bọn họ ở bên nhau mới cảm thấy thích hợp, đáng tiếc khi biết thì đã quá muộn…
Ngày hôm sau liền nghe đồn Hồng Diệp sơn trang bị huyết tẩy, quan phủ nhận được chỉ thị của thượng cấp không tiếp nhận vụ án này, trong giang hồ cũng không tra xét được gì.
” Tư Tư, xin lỗi, là tại ta, ca ca muội mới chết ” Vân Phi Yên đã cảm giác được. Là hắn huyết tẩy Hồng Diệp sơn trang, nhưng không biết tại sao hắn lại phải làm vậy.
” Không, ca ca muội trừng phạt đúng tội, không trách tỷ, với lại, nói không chừng việc này không liên quan gì đến tỷ ” Bùi Tư Tư biết sớm muộn gì ca ca cũng sẽ rơi vào kết cục này, trách ai được.
” không, ta biết là hắn, ta cảm giác được, là hoàng thượng “
” Muội cũng nghĩ vậy, bất quá muội còn phải cảm tạ hoàng thượng chỉ giết ca ca, ca ca muội là trừng phạt đúng tội, không cần phải tự trách, kì thực ngay cả trường hợp xấu nhất cha muội cũng đã nghĩ qua, lúc đó chỉ nghĩ đến bị diệt môn hoặc tru di cửu tộc, nhưng hoàng thượng lại tha cho bọn muội, bọn muội đã rất biết ơn rồi, vả lại tẩu tẩu trước khi đi có để con lại, nhà bọn muội cũng xem như có hậu rồi ” Bùi Tư Tư vui mừng cười.
Long Ngự Phong cảm giác được cách Vân Phi Yên càng ngày càng gần. Nhưng hắn cũng cảm thấy ngày càng bất an, gần đây đau đớn trong tim ngày càng bình thường, đấy không phải đau vì sự nhớ nhung của Yên nhi, mà vì Yên nhi bị thương mà cảm thấy đau, lúc đó hộc máu, hắn biết, là vì Yên nhi đã bị trọng thương, hắn phải nhanh chóng tìm được nàng, hắn càng ngày càng không thể chịu được sự đau đớn này nữa. Hắn muốn biết thương thế của nàng, hắn muốn bảo hộ nàng, muốn thay nàng chịu tổn thương…
” A a…đồ ngốc, chàng thay ta chịu tổn thương ta sẽ không đau lòng sao? ” Vân Phi Yên không lúc nào là không cảm nhận được sự đau lòng của hắn, tình yêu của hắn. Chỉ là….nếu như có thể quên đi tình yêu đối với hắn có phải hay không tim sẽ không đau như thế nữa?
” không, ta không cho phép, Yên nhi, nàng làm sao có thể đem ta quên đi chứ? ” Long Ngự Phong hôn mê trong sự đau đớn. Vân Phi Yên sau khi đột nhiên cảm nhận được một trận đau đớn mãnh liệt, lại đột nhiên không cảm thấy đau nữa, nàng không biết đã xảy ra chuyện gì, không thể cảm ứng được Long Ngự Phong nữa, đặc biệt mấy ngày nay, bọn họ từng giờ từng khắc đều cảm ứng được sự tồn tại của đối phương, giống như vậy đột nhiên cảm ứng mất đi vẫn là lần đầu tiên, càng huống chi tới trận đau đớn trước nay chưa từng có lúc cảm ứng sắp bị cắt đứt kia. Vân Phi Yên nhất thời lâm vào khủng hoảng…
” Hoàng thượng! ” Lý Triết và thiếp thân thị vệ của Long Ngự Phong – Trương Đình nhìn thấy hắn ngất xỉu, liền vội vàng nâng hắn lên giường
” Trương Đình, hoàng thượng làm sao vậy? bình thường có như thế không? ” Lý Triết khẩn trương hỏi thiếp thân thị vệ của hoàng thượng, muốn hiểu tình hình gần đây của hoàng thượng
” Không, như vậy là lần đầu tiên, bất quá gần đây hoàng thượng thường nói đã cảm ứng được với Vân tiểu thư, thỉnh thoảng tự lẩm bẩm một mình. Giống như là trả lời người khác vậy, cứ như thế một hai lần rồi hoàng thượng nôn ra máu tươi, mà người chỉ lau sạch sau đó ai thán một tiếng ‘ Yên nhi lại bị thương nữa rồi ‘, sau đó hoàng thượng lại không sao nữa.
Lý Triết từ trước đến giờ không biết có chuyện như vậy, vẫn không yên tâm ” người tới, mời tất cả đại phu trong thành đến đây xem bệnh cho hoàng thượng “
Trương Đình cũng cảm thấy kì lạ, phải là người như thế nào mới có cảm ứng tâm linh như vậy? nếu như vậy có phải là Vân tiểu thư đã gặp phải chuyên gì không may nên mới khiến cho hoàng thượng lâm vào hôn mê không?
” Đại nhân, đại phu đến rồi “
” Tất cả mau cùng tiến vào đây xem rốt cuộc như thế nào rồi “
Lý Triết nhanh chân chạy đến ” đại phu, sao rồi? “
” Vị công tử này không có gì đáng lo ngại, chỉ là nhất thời khí huyết công tâm, điều dưỡng một chút là được “
” Nhưng mà, chủ tử ta nói một tháng gần đây có thể cảm ứng được với một người khác nữa, hắn nói mỗi một lần tim hắn đau là mỗi một lần cảm ứng được người kia đang nhớ hắn, gần đây lại vô cớ hộc máu, hắn nói là người kia đã bị thương, thỉnh thoảng còn tự lẩm bẩm một mình trả lời gì đó, nhưng không phải chỉ có vài lần “
Đại phu mở to mắt nhìn Trương Đình ” đối phương cảm ứng được có phải là một nữ tử, và còn là nữ tử hắn yêu sâu đậm? “
” Đúng thế! đây cũng không có gì là kỳ quái, chỉ có thể nói là hiếm thấy, theo như trong sách nói hơn ba trăm năm trước phát hiện được một đôi nam nữ trong hoàng thất cũng có được cảm ứng giống như vậy, không phải chỉ có vị công tử này…. “
” Nga, chúng ta biết rồi, đại phu đi thong thả, người tới mau tiễn đại phu ” lần này hai người họ tâm tình mới được thả lỏng, chỉ cần hoàng thượng không sao, bọn họ có thể yên tâm được rồi…
Đã hai ngày không cảm ứng được sự tồn tại của Long Ngự Phong rồi, Vân Phi Yên không thể không mạo hiểm nhanh chóng đi vào trong thành, xem xem đã xảy ra chuyện gì, nàng không hiểu tại sao bọn họ luốn cảm ứng được đối phương, nay lại không cảm ứng được nữa, chỉ nhớ lần cuối cùng, nàng hình như có nói ‘ nếu như có thể quên đi tình yêu đối với hắn có phải hay không tim sẽ không đau như thế nữa ‘ sau đó liền một trận đau đớn rồi không cảm ứng được với hắn nữa
” Haizz! Ngự Phong, chàng sao rồi? mau nói cho ta biết đi! “
” Yên tỷ tỷ, tỷ sao vậy? có phải đã phát sinh chuyện gì rồi không? ” Bùi Tư Tư nhìn thần sắc lo lắng của nàng, liền trở nên khẩn trương.
” Ta không cảm ứng được với hắn nữa! đã hai ngày rồi! cho dù là trên giang hồ, hay là trong lòng ta, đều không cảm ứng được sự tồn tại của hắn “
” Như vậy có phải là tim sẽ không còn đau nữa? như vậy không phải rất tốt sao? “
” không, muội không hiểu, cho dù tim lại đau đi nữa ta cũng nguyện ý, đó là hắn đang tư niệm (nhớ nhung). Nay lại đột nhiên mất đi cảm ứng, chỉ sợ là hắn đã xảy ra chuyện gì rồi ” Vân Phi Yên nhìn về hướng bắc hướng tây thật lâu vẫn chưa lấy lại bình tĩnh, lần cuối cùng nàng cảm ứng được hắn là ở hướng tây, cách Hồng Diệp sơn trang không xa, có lẽ ngày mái đến đó tìm hắn đi!
” A…. Yên tỷ tỷ, tỷ…. ” Bùi Tư Tư nhìn nàng sợ hãi kêu lên một tiếng
” Ân, sao vậy Tư Tư? ” Vân Phi Yên nhìn Tư Tư giống như bị dọa cho sợ hãi. Bùi Tư Tư che miệng, mở to hai mắt, mắt đầy sợ hãi nhìn nàng
” Yên…Yên tỷ tỷ, tỷ có cảm thấy chỗ nào không được khỏe không? “
” Rốt cuộc sao vậy? nói cho ta ” nhìn thấy vẻ mặt khẩn trương của Bùi Tư Tư, nàng nóng lòng muốn biết đã xảy ra chuyện gì
Bùi Tư Tư nhẹ nhàng nuốt ngụm nước bọt ” Yên tỷ tỷ, mắt của tỷ….”
Vân Phi Yên bây giơ mới chú ý thấy trên mặt nàng có gì đó ấm ấm, có lẽ do lúc nãy lo lắng cho Long Ngự Phong mà rơi nước mắt? Tư Tư sao lại khẩn trương như vậy? nàng đâu phải lần đầu tiên rơi nước mắt trước mặt muội ấy, nàng cười nhạt, dùng tay lau đi.
” Đây là chuyện gì vậy? Tư Tư? đây đâu phải là nước mắt, là máu? nhanh! đem gương đến đây cho ta! “
Bùi Tư Tư mặt đầy nước mắt nhìn nàng ” đừng, đừng nhìn nữa Vân tỷ tỷ! đừng nhìn nữa “
” Đưa cho ta! để ta biết! Tư Tư nhất định phải để ta biết bộ dáng của ta “
Bùi Tư Tư tay run run mà đưa gương ra, nàng hi vọng Vân tỷ tỷ có chuẩn bị tâm lý. Tiếp nhận chiếc gương từ tay Bùi Tư Tư, ngàn nghĩ vạn nghĩ cũng không tưởng tượng ra nàng vốn dung nhan tuyệt lệ giờ phút này lại tái nhợt không có chút huyết sắc, hai hàng mắt vốn là nên rơi nước mắt giờ phút này lại là máu đỏ tiên diễm (xinh tươi đẹp đẽ). Hai hàng huyết lện theo khuốn mặt mà rơi xuống….
” A! ” tiếng kêu sợ hãi của một người làm thức tỉnh Vân Phi Yên, Vân Phi Yên nhìn thấy hai người ăn mặc giống như người giang hồ đang hoảng sợ nhìn nàng, nàng cười hung tợn với bọn họ ” các ngươi cũng là đến để giết ta sao? ta thật sự là đang sợ đến thế sao? “
” không…không…không, bọn ta….bọn ta không….dám nữa….không dám nữa ” hai người họ giờ phút này bị dọa đến nỗi nói không ra lời. Một thân y phục huyết sắc diễm hồng, gương mặt tuyệt sắc nhưng lại tái nhợt, trên mặt lộ ra hai hàng huyết lệ giống như sứ giả từ địa ngục, giờ khắc này dùng ” Dạ Tu La ” để hình dung nàng càng thích hợp hơn. Vân Phi Yên lộ ra một nụ cười tuyệt mỹ nhất hơn tháng nay
” Các ngươi đi đi! nói với những người muốn giết ta, từ nay về sau Dạ Tu La ta sẽ là sứ giả địa ngục, quyết không nương tay ” hai người họ vừa nghe liền rời khỏi ngay, vắt chân mà chạy, sợ nàng sẽ đổi ý.
” Vân tỷ tỷ ” Bùi Tư Tư đưa chiếc khăn lụa để nàng lau đi huyết lệ
” Tư Tư, muội không sợ ta sao? ” Vân Phi Yên không nhận chiếc khăn, bình tĩnh nhìn nàng, nhìn đến nhập tâm.
” Tư Tư không sợ, tỷ vĩnh viễn cũng sẽ là Yên tỷ tỷ của muội, muội biết là tỷ vì lo lắng cho hoàng thượng nên mới rơi huyết lệ, là huyết lệ từ sâu tận đáy lòng ” Bùi Tư Tư đi lên phía trước thay nàng lau mặt ” chăm sóc tốt cho bản thân, chăm sóc tốt cho hài tử “
Vân Phi Yên kinh ngạc nhìn Tư Tư, không ngờ muội ấy đã phát hiện…
” Muội năm nay vừa hai mươi, vậy gọi tỷ là Yên tỷ tỷ nhé! ” Bùi Tư Tư từ nhỏ đã sùng bái Vân Phi Yên, thật không ngờ tỷ ấy là một tuyệt sắc mỹ nhân đúng như những gì cha nói. Vân Phi Yên cười nhạt coi như là đồng ý. Suốt dọc đường đi Bùi Tư Tư giống như chim sẻ kêu réo không ngừng. Ha ha, đúng là một nữ tử đáng yêu.
Bất tri bất giác đã đến Hồng Diệp sơn trang
” Cha, con về rồi, xem con đem theo ai đến này? ” Bùi Tư Tư vừa bước vào cửa liền khoe với phụ thân. Bùi lão gia vừa nhìn thấy người mới đến ngay lập tức quỳ xuống
” Cảm tạ ân cứu mạng của ân nhân năm đó, nếu không lão phu cũng không sống được đến bây giờ “
Vân Phi Yên không ngờ đúng như những gì Bùi Tư Tư nói. Nhưng nàng vốn không nhớ có Bùi lão gia này
” Bùi lão gia mời người đứng dậy trước, ta đã không nhớ những việc năm đó rồi, không thể nhận đại ân này của người “
” Năm đó lão phu bị người ta truy sát trong rừng, là cô nương giải thoát lão phu khỏi khốn cảnh đó.”
Từ lúc vừa bước vào cửa đã cảm giác được một đôi mắt cứ nhìn chòng chọc vào nàng, vì Bùi lão gia quỳ lạy nên làm lơ nó không muốn để ý đến, thật không ngờ như vậy lại càng khiến người ta không thể phớt lờ, Vân Phi Yên nhíu mày nhìn về hướng của ánh mắt đó, nhìn thấy một nam tử vẫn đang đứng yên nhìn chòng chọc nàng, ánh mắt nóng bỏng như nhìn thấy người yêu, hận không thể ngay lập tức ôm vào trong lòng
” Vị này là? “
” Ớ, đây là khuyển tử Bùi Tư Hoành, con dâu Đường Nhiễm ” Vân Phi Yên gật đầu không nói gì thêm nữa, đương nhiên ánh mắt nóng bỏng kia vẫn không biến mất.
” Cha, con nói cho cha biết nha, vừa nãy con gặp thổ phỉ, là Yên tỷ tỷ đã cứu con. Vân tỷ tỷ còn đáp ứng sẽ lưu lại nhà chúng ta nữa đó! thật tốt quá! ” Bùi lão gia vừa nghe lập tức cao hứng nhìn Vân Phi Yên
” Đa tạ cô nương đã cứu tiểu nữ, xin hãy lưu lại đây, hãy để chúng tôi báo đáp ân cứu mạng của cô nương, không biết xưng hô như thế nào với cô nương? “
” Gọi ta là Phi Yên được rồi “
” Yên nhi…”
Vân Phi Yên vừa thả lỏng lông mày ngay lập tức không nhịn được nữa mà nhìn về hướng Bùi Tư Hoành
” Bùi công tử, xin hãy gọi ta là Vân tiểu thư hoặc là Long phu nhân. ‘ Yên nhi ‘ không phải để ngươi gọi. Còn nữa, xin hỏi có phải ngươi đã quen dùng cái ánh mắt nóng bỏng nhìn chòng chọc người khác không? nhưng ta không thích. Xin ngươi hãy tự trọng. Bùi lão gia, xem ra nơi này không thích hợp với ta, Phi Yên xin cáo từ tại đây “
” Yên tỷ tỷ, tỷ đừng đi. Tỷ bây giờ thì có thể đi đâu được, như vậy đi, sau này tỷ hãy ở cùng với muội, không cần phải nhìn thấy ca ca ” Bùi Tư Tư trừng mắt với ca ca, khó khăn lắm mới gặp được người mình sùng bái, chỉ muốn lưu cô nương ấy lại, nàng lại không phải không phát hiện ra ánh mắt ca ca nhìn Vân tỷ tỷ
” Đúng thế! lão phu tại đây xin hướng Long phu nhân bồi tội, chỉ xin cô nương hãy lưu lại đây để cha con chúng tôi được báo đáp ân tình của cô nương ” một tiếng Long phu nhân này của Bùi lão gia coi như là bồi tội, coi như là khuyên răn nhi tử. Chỉ như thế Vân Phi Yên đã bị Bùi Tư Tư kéo vào nơi mà Bùi Tư Tư ở.
Bùi Tư Hoành ánh mắt bi thương nhìn theo hướng Vân Phi Yên rời đi ” thì ra nàng đã gả cho người khác rồi à! “
” Con làm vậy là sao? có ai đối đãi với khách nhân như con không? càng huống hồ lại là ân nhân cứu mạng của phụ thân và muội muội con? ” Bùi lão gia tức giận nhìn đứa con độc nhất của mình
” Cha, người biết không? từ lúc cha kể về nàng cho con nghe, con liền đã yêu nàng. Tuy rằng chưa gặp qua, nhưng con đã yêu nàng sâu đậm suốt mười năm ” Bùi Tư Hoành không ngờ nàng còn đẹp hơn trong tưởng tượng của mình. càng muốn có được nàng hơn ” cha, đừng ngăn cấm con, nếu như để nàng trở thành con dâu của cha như vậy thật tốt! ” Bùi Tư Hoành giống như tẩu hỏa nhập ma sâu trong ánh mắt đều là sự tham luyến.
Bùi lão gia bị sự tham luyến của con trai dọa đến nhay dựng lên ” thật là gia môn bất hạnh! ta làm sao lại dưỡng ra cái thứ con như ngươi chứ? ta cảnh cáo ngươi không được khinh cử vọng động (hành động lỗ mãng thiếu suy nghĩ), cô nương ấy vĩnh viễn là Long phu nhân, không phải là người mà ngươi có thể động đến. Nếu như vì sự tham luyến của ngươi mà hại chúng ta tan cửa nát nhà, ta có chết cũng không bỏ qua cho ngươi đâu! ” lần gặp mười năm trước, cô nương ấy vẫn còn là một cô gái ngây thơ, sau này lại có giang hồ đồn đại chuyện giữa cô nương ấy cùng thái tử, sau lại trốn mười năm cuối cùng được thái tử năm đó, mà cũng là hoàng thượng đón về hoàng cung. Tuy không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng lão tin cô nương ấy cuối cùng rồi cũng sẽ thuộc về hoàng thượng. Haizz! Bùi lão gia lắc đầu thở dài, nếu để hoàng thượng biết sự tham luyến của Tư Hoành đối với Phi Yên cô nương, nhẹ thì diệt môn nặng thì tru di cửu tộc. Haizz! thật không biết mình cứ nhất quyết lưu lại Vân Phi Yên là đúng hay sai…
” Yên nhi, cuối cùng cũng sẽ có ngày nàng là của ta! ” Bùi Tư Hoành vốn không biết tâm tư của phụ thân, một lòng chỉ nghĩ muốn có dược Phi Yên, lại bỏ mặc thê tử Đường Nhiễm của hắn. Đường Nhiễm thấy trượng phu nhìn Vân Phi Yên bằng ánh mắt si luyến, tức giận nhìn hắn, thành thân ba năm náy, cho dù sinh cho hắn hai đứa con, hắn cũng chưa từng nhìn nàng như vậy. Mỗi lần nhìn nàng tựa hồ như đang nhìn người khác vậy, lần này nàng hiểu rồi, thì ra nàng chỉ là thế thân, càng buồn cười hơn là nàng lại là thế thân của một người mà hắn chưa từng gặp qua. Nàng chỉ là thế thân của một người mà hắn tưởng tượng ra.
” Ha ha ha…. Bùi Tư Hoành, ngươi thật đáng cười! yêu sâu đậm người ta mười năm, người ta lại không biết ngươi là ai! uổng cho ngươi ba năm nay đem ta làm thế thân, hôm nay nhìn thấy người thật, ngươi biết ngươi ngu xuẩn bao nhiêu không? ” Bùi gia phụ tử xoay đầu lại nhìn nàng, bọn họ vừa nãy đều quên đi sự tồn tại của nàng. Bùi lão gia lo lắng nhìn con dâu, nhưng Bùi Tư Hoành lại không thèm để ý, trong tim hắn chỉ có một mình Vân Phi Yên, trong mắt sớm đã không có thê tử và phụ thân.
” Bùi Tư Hoành! ngươi cứ đợi mà tan cửa nát nhà đi! ” Đường Nhiễm nhìn cũng không thèm nhìn hắn mà rời đi.
Trong mấy năm nay nàng và Bùi Tư Tư giống như bằng hữu trong khuê phòng, nàng sẽ không vì việc này mà giận lây sang Bùi Tư Tư, đến phòng Bùi Tư Tư hướng muội ấy cáo biệt, đồng thời nhờ muội ấy chăm sóc hai đứa con.
” Tư Tư, ta đi đây, ca ca của muội điên rồi, hắn vì muốn có được Vân Phi Yên mà ngay đến phụ thân hắn cũng không nhận, muội mau cùng phụ thân rời khỏi đây đi! nếu không các người sẽ bị ca ca của muội hại cho tan cửa nát nhà đấy! hai đứa con là huyết mạch của nhà các người, muội và phụ thân để ta như vậy là được rồi, cứ để chúng nó lưu lại với các người đi! ca ca của muội không thể có được Vân Phi Yên đâu, giang hồ truyền ngôn muội lại không biết sao? hoàng thượng sao có thể từ bỏ Vân tiểu thư? Vân tiểu thư nói cho cùng cũng là người của hoàng thượng, ca ca của muội mà cứ như vậy, ngày triều đình vây bắt Hồng Diệp sơn trang không xa! “
Những điều tẩu tẩu nói sao nàng lại không biết? nhớ lại lúc Vân tỷ tỷ cùng về với mình mà luôn nhìn về bầu trời phia bắc cùng với khuôn mặt đầy nước mắt, cho dù nàng có ngu đi nữa cũng biết trong lòng Vân tỷ tỷ chỉ có một mình hoàng thượng.
” Ừ, muội biết rồi, trên đường đi tẩu nhớ cẩn thận đó! ” haizz! ca ca sao lại như vậy? Yên tỷ tỷ giống như tiên nữ thần thánh, làm sao người tầm thường có thể làm tỷ ấy động lòng được? nghĩ trong thiên hạ người được Yên tỷ tỷ giúp đỡ nhiều biết bao, nếu đều như ca ca như vậy thì làm sao đến phiên ca ca chứ? nghe nói đương kim thánh thượng là một vị minh quân, vả lại còn được mọi người xưng là thiên hạ đệ nhất mỹ nam, nghĩ cũng chỉ có nhân tài như vậy mới xứng với Yên tỷ tỷ, khiến cho Yên tỷ tỷ yêu sâu đậm thôi?
Vân Phi Yên lại ngẩn người nhìn về bầu trời phía bắc rồi, mấy ngày nay Bùi Tư Hoành không lúc nào là không xuất hiên bên cạnh nàng, làm phiền nàng chết đi được, có lẽ nên rời đi rồi! không biết Long Ngự Phong có khỏe không? hắn có vui vẻ không?
” Yên tỷ tỷ” Bùi Tư Tư nhìn thấy nàng lại ngẩn người, lên tiếng làm gián đoạn suy nghĩ của nàng, nếu không sẽ lại ngồi như thế cả ngày.
” Tư Tư. Muội đến rồi, ta nghĩ cũng đã đến lúc nên rời khỏi đây.”
” Ừm, muội biết ca ca muội lại làm phiền tỷ nữa rồi. Nhưng hãy đáp ứng muội, đem muội cùng đi được không? ca ca càng ngày càng đáng sợ, cha muội cũng đã quyết định đem theo hai đứa trẻ đi ẩn cư, nhưng lại không yên tâm về muội, đem theo muội rời đi, muội biết ở cùng tỷ có lẽ sẽ có nguy hiểm, nhưng muội lại thấy rât vui, nói không chừng có thể gặp được tình yêu kiếp này, vả lại cha muội cũng đã đồng ý rồi, cha còn bảo muội nói cho tỷ, cha có lỗi với ân cứu mạng của tỷ, rước đến phiền phức lớn này cho tỷ, cha không còn mặt mũi nào nhìn tỷ nữa “
Vân Phi Yên hiểu tâm tư của Bùi lão gia, nàng không hề trách người
” Đi, nói với cha muội tối nay chúng ta sẽ đi, để người bây giờ nhanh chóng rời khỏi đây đi thôi! nếu như đi sau chúng ta mà ca ca muội lại có hành động mất nhân tính, cha muội nhất định sẽ bị tổn hại, nhưng nhất quyết không được để ca ca muội biết, hiểu không? “
” Ừ, muội đi liền đây ” thật không ngờ tham dục (lòng tham + dục vọng) của một con người lại điên khùng như vậy.
Hoàng thượng, đã được nửa tháng rồi, cũng không biết Vân tiểu thư đã đi đâu? “
Yên nhi, ta có thể cảm giác được nàng từng giờ từng phút đều nhớ ta cũng giống như ta nha nhớ nàng. Ta biết mỗi một lần tim ta đau, đều là nhớ nàng, giờ phút này tim ta đau đớn kịch liệt, ta biết là nàng đang nhớ ta đúng không?
” Yên tỷ tỷ, tỷ sao thế? ” vừa mới tiễn cha về Bùi Tư Tư liền thấy Vân Phi Yên sắc mặt nhợt nhạt ôm lấy ngực.
” Không, ta không sao, ta cảm ứng được rồi Ngự Phong, ta cảm ứng được chàng cũng đang nhớ ta đúng không? ta cũng giống chàng, mỗi một lần chàng nhớ ta, tim ta cũng vì chàng mà đau.
Bùi Tư Tư nhìn thấy Vân Phi Yên bọn họ yêu thương nhau như vậy, lại không hiểu tại sao họ không thể ở cùng nhau. Cũng không dám hỏi Yên tỷ tỷ, sợ khiến tỷ ấy thương tâm, nhưng trong lòng kì vọng chính mình cũng có được tình cảm giống như Yên tỷ tỷ và hoàng thượng, cho dù không thể nhìn thấy nhau, nhưng lại rất thê mỹ (thê lương + mỹ mãn)
Màn đêm buống xuống, khắp nơi đều bị bao phủ bởi một màu đen. Có hai bóng người lến lén lút lút trèo tường rời khỏi Hồng Diệp sơn trang, thẳng hướng đông mà đi.
Ngày hôm sau
” Thiếu gia, hôm qua Vân tiểu thư đã rời khỏi đây rồi, tiểu thư cũng không thấy đâu nữa “
” Tìm người ra giang hồ truyền tin, Dạ Tu La chỉ cần có thể trở về Hồng Diệp sơn trang, Bùi Tư Hoành ta sẽ không ngại chuyện trước kia mà nguyện sẽ bảo hộ nàng ” hắn không tin nàng sẽ không cảm động trước những gì mà hắn làm, chiêu này vừa hay nói cho giang hồ biết Dạ Tu La đã xuất hiện rồi, mà chỉ có hắn mới có thể bảo hộ cho nàng. Từ mười năm trước khi cha kể về nàng. hắn đã yêu nàng rồi, mười năm nay hắn cần mẫn luyện võ là để đợi đến ngày hôm nay. Yên nhi, nàng nhất định sẽ trở lại để ta yêu nàng…
Mấy ngày sau, giang hồ truyền tin: thiếu trang chủ của Hông Diệp sơn trang đã tuyên ngôn với giang hồ, Dạ Tu La nếu trở về Hồng Diệp sơn trang, thiếu trang chủ sẽ không ngại chuyện trước kia mà nguyện sẽ bảo hộ nàng…
Không lâu sau, trong giang hồ lại có một lời đốn: trang chủ Hồng Diệp sơn trang và đại tiểu thư cùng thiếu trang chủ cắt đứt tình phụ tử huynh muội, mặt khác Dạ Tu La đã cảnh cáo với người trong giang hồ, thiếu trang chủ điên rồi, vì muốn có được Dạ Tu La liền đem phụ thân, thê tử, muội muội cùng hai đứa con đuổi ra khỏi Hồng Diệp sơn trang…
” Người đâu, triệu Lý tướng quân đến đây, huyết tẩy Hồng Diệp sơn trang ” Long Ngự Phong vừa nghe tin Hồng Diệp sơn trang loan tin Yên nhi đã rời khỏi hoàng cung, nhất thời giận dữ, hắn ta thiên tân vạn khổ phong tỏa tin tức chỉ vì muốn có được Yên nhi mà không màng đến sự sống chết của nàng, con người này chết cũng chưa đền hết tội.
” Chủ tử, những người bị Bùi Tư Hoành đuổi ra khỏi sơn trang thì sao? “
” Tha cho họ đi! ” Yên nhi, nàng vẫn tốt chứ? Hồng Diệp sơn trang phát ra thông cáo đó ta nghĩ nhất định sẽ tạo cho nàng rất nhiều khó khăn? Yên nhi, ta rất đau, tim rất đau. Nàng nhất định phải hảo hảo đợi ta đón nàng về…
” A!…” ngực Vân Phi Yên đau đớn kịch liệt, lần này hắn nhớ nàng sâu đậm như vậy, nàng gần như sắp chịu không nổi tư niệm của hắn nữa rồi, nhưng nàng không thể trở về, là hắn phát bức họa của nàng ra giang hồ, là hắn muốn phong Lâm Yên công chúa làm hậu. Cho dù tin tưởng hắn yêu nàng là thật lòng, cũng không thể thay đổi được sự thật. Đời này tuy rằng không thể chung sống cùng hắn, chỉ cần bọn họ tâm ý tương thông, nàng chính là duy nhất của hắn. Cho dù vì sự tư niệm của hắn mà đau đớn, nhưng đây cũng là sự đau đớn ngọt ngào…
Bất tri bất giác rời khỏi hoàng cung đã một tháng, Long Ngự Phong gần đây luôn tâm thần bất định, giống như sắp xảy ra chuyện gì đó, bây giờ chỉ mong nhanh chóng tìm được nàng. Đột nhiên trong tim dâng lên một trận đau đớn, nôn ra một ngụm máu tươi
” Hoàng thượng!…”
” Yên tỷ tỷ!…”
Long Ngự Phong cảm giác được, là Yên nhi gặp nguy hiểm
” Yên tỷ tỷ, tỷ sao rồi? ” Bùi Tư Tư khóc chạy đến trước mặt Vân Phi Yên
” Ta không sao, chỉ là thời gian trước khí huyết công tâm khiến cho bị nội thương, võ công của ta chính là dựa vào lực, mà công phu của hắn cũng không kém mới dẫn đến nội thương hộc máu, đừng lo lắng, nghỉ ngơi một lát là khỏe ” Vân Phi Yên nhẹ nhàng an ủi Bùi Tư Tư, mấy ngày nay nàng cùng Long Ngự phong cảm ứng được càng ngày càng mạnh mẽ, vừa lúc nãy hộc máu nàng cảm ứng được hắn cũng đang bị nội thương…. nếu như ngày hôm đó nàng xảy ra chuyện, hắn sẽ như thế nào? đây rốt cuộc là phúc hay là họa?
Long Ngự Phong cũng cảm giác được mấy ngày nay cảm ứng giữa hắn và Yên nhi ngày càng mãnh liệt, nếu như vậy có thể nói kiếp này của họ đã được định sẵn là cột chặt vào nhau, có lẽ có thể dựa vào phần cảm ứng này mà tìm được nàng!
” Chủ tử, Lý tướng quân đến rồi “
” Truyền hắn vào đây! “
” Khấu kiến hoàng thượng! “
” Lý Triết! những việc trẫm giao, ngươi đã rõ chưa? “
” Thần đã rõ, thần sẽ dẫn theo một ngàn tinh tinh người người võ công đều do thần huấn luyện ra “
Long Ngự Phong ngẫm lại hay là tự mình đi thì hơn! đây dù sao cũng là việc tư của hắn, là nữ nhân hắn yêu sâu đậm
” Đợi ta cùng đi “
” Hoàng thượng! ‘
Long Ngự Phong không thèm để ý đến bọn họ mà trực tiếp đi ra ngoài…
Ba ngày sau Long Ngự Phong giống như tử thần xuất hiện ở Hồng Diệp sơn trang, Bùi Tư Hoành nhìn thấy một mỹ nam tử giống như ảo mộng liền kì quái hỏi
” Ngươi là người nào, tới Hồng Diệp sơn trang của ta có chuyện gì? “
Long Ngự Phong thản nhiên quét mắt liếc nhìn hắn ” ngươi chính là Bùi Tư Hoành? ta đến vì Yên nhi “
” Yên nhi? ” người này nói không chừng cũng đến để giết Yên nhi?
” Xin hãy gọi là Long phu nhân hoặc là Vân tiểu thư, ‘ Yên nhi ‘ ngươi không xứng đáng để gọi “
Người này nói chuyện sao giống Yên nhi vậy, Bùi Tư Hoành kinh ngạc nhìn Long Ngự Phong ” ngươi… ngươi là…”
” Ngươi không xứng để biết, đều là tại ngươi mà Yên nhi lún sâu vào nguy hiểm, ngươi chết cũng không đáng tiếc. Người tới, huyết tẩy Hồng Diệp sơn trang cho ta ” nói xong liền rút kiếm hướng Bùi Tư Hoành đâm tới, mười mấy người hội hợp lại Bùi Tư Hoành có chút ăn không tiêu
” Hừ! chỉ một chút công phu như vậy mà cũng dám trên giang hồ tuyên bố bảo hộ Yên nhi? ” Long Ngự Phong cười lạnh kết thúc mạng sống ngắn ngủi của Bùi Tư Hoành. Bùi Tư Hoành trước khi chết mới tỉnh ngộ, cả đời này hắn cũng không thể có được Yên nhi, nhìn thấy nam nhân này cười lạnh lùng với mình cũng đẹp đến nỗi làm cho người ta khó thở, cùng với cỗ khí chất tôn quý, đây có lẽ chính là hoàng thượng! chỉ có bọn họ ở bên nhau mới cảm thấy thích hợp, đáng tiếc khi biết thì đã quá muộn…
Ngày hôm sau liền nghe đồn Hồng Diệp sơn trang bị huyết tẩy, quan phủ nhận được chỉ thị của thượng cấp không tiếp nhận vụ án này, trong giang hồ cũng không tra xét được gì.
” Tư Tư, xin lỗi, là tại ta, ca ca muội mới chết ” Vân Phi Yên đã cảm giác được. Là hắn huyết tẩy Hồng Diệp sơn trang, nhưng không biết tại sao hắn lại phải làm vậy.
” Không, ca ca muội trừng phạt đúng tội, không trách tỷ, với lại, nói không chừng việc này không liên quan gì đến tỷ ” Bùi Tư Tư biết sớm muộn gì ca ca cũng sẽ rơi vào kết cục này, trách ai được.
” không, ta biết là hắn, ta cảm giác được, là hoàng thượng “
” Muội cũng nghĩ vậy, bất quá muội còn phải cảm tạ hoàng thượng chỉ giết ca ca, ca ca muội là trừng phạt đúng tội, không cần phải tự trách, kì thực ngay cả trường hợp xấu nhất cha muội cũng đã nghĩ qua, lúc đó chỉ nghĩ đến bị diệt môn hoặc tru di cửu tộc, nhưng hoàng thượng lại tha cho bọn muội, bọn muội đã rất biết ơn rồi, vả lại tẩu tẩu trước khi đi có để con lại, nhà bọn muội cũng xem như có hậu rồi ” Bùi Tư Tư vui mừng cười.
Long Ngự Phong cảm giác được cách Vân Phi Yên càng ngày càng gần. Nhưng hắn cũng cảm thấy ngày càng bất an, gần đây đau đớn trong tim ngày càng bình thường, đấy không phải đau vì sự nhớ nhung của Yên nhi, mà vì Yên nhi bị thương mà cảm thấy đau, lúc đó hộc máu, hắn biết, là vì Yên nhi đã bị trọng thương, hắn phải nhanh chóng tìm được nàng, hắn càng ngày càng không thể chịu được sự đau đớn này nữa. Hắn muốn biết thương thế của nàng, hắn muốn bảo hộ nàng, muốn thay nàng chịu tổn thương…
” A a…đồ ngốc, chàng thay ta chịu tổn thương ta sẽ không đau lòng sao? ” Vân Phi Yên không lúc nào là không cảm nhận được sự đau lòng của hắn, tình yêu của hắn. Chỉ là….nếu như có thể quên đi tình yêu đối với hắn có phải hay không tim sẽ không đau như thế nữa?
” không, ta không cho phép, Yên nhi, nàng làm sao có thể đem ta quên đi chứ? ” Long Ngự Phong hôn mê trong sự đau đớn. Vân Phi Yên sau khi đột nhiên cảm nhận được một trận đau đớn mãnh liệt, lại đột nhiên không cảm thấy đau nữa, nàng không biết đã xảy ra chuyện gì, không thể cảm ứng được Long Ngự Phong nữa, đặc biệt mấy ngày nay, bọn họ từng giờ từng khắc đều cảm ứng được sự tồn tại của đối phương, giống như vậy đột nhiên cảm ứng mất đi vẫn là lần đầu tiên, càng huống chi tới trận đau đớn trước nay chưa từng có lúc cảm ứng sắp bị cắt đứt kia. Vân Phi Yên nhất thời lâm vào khủng hoảng…
” Hoàng thượng! ” Lý Triết và thiếp thân thị vệ của Long Ngự Phong – Trương Đình nhìn thấy hắn ngất xỉu, liền vội vàng nâng hắn lên giường
” Trương Đình, hoàng thượng làm sao vậy? bình thường có như thế không? ” Lý Triết khẩn trương hỏi thiếp thân thị vệ của hoàng thượng, muốn hiểu tình hình gần đây của hoàng thượng
” Không, như vậy là lần đầu tiên, bất quá gần đây hoàng thượng thường nói đã cảm ứng được với Vân tiểu thư, thỉnh thoảng tự lẩm bẩm một mình. Giống như là trả lời người khác vậy, cứ như thế một hai lần rồi hoàng thượng nôn ra máu tươi, mà người chỉ lau sạch sau đó ai thán một tiếng ‘ Yên nhi lại bị thương nữa rồi ‘, sau đó hoàng thượng lại không sao nữa.
Lý Triết từ trước đến giờ không biết có chuyện như vậy, vẫn không yên tâm ” người tới, mời tất cả đại phu trong thành đến đây xem bệnh cho hoàng thượng “
Trương Đình cũng cảm thấy kì lạ, phải là người như thế nào mới có cảm ứng tâm linh như vậy? nếu như vậy có phải là Vân tiểu thư đã gặp phải chuyên gì không may nên mới khiến cho hoàng thượng lâm vào hôn mê không?
” Đại nhân, đại phu đến rồi “
” Tất cả mau cùng tiến vào đây xem rốt cuộc như thế nào rồi “
Lý Triết nhanh chân chạy đến ” đại phu, sao rồi? “
” Vị công tử này không có gì đáng lo ngại, chỉ là nhất thời khí huyết công tâm, điều dưỡng một chút là được “
” Nhưng mà, chủ tử ta nói một tháng gần đây có thể cảm ứng được với một người khác nữa, hắn nói mỗi một lần tim hắn đau là mỗi một lần cảm ứng được người kia đang nhớ hắn, gần đây lại vô cớ hộc máu, hắn nói là người kia đã bị thương, thỉnh thoảng còn tự lẩm bẩm một mình trả lời gì đó, nhưng không phải chỉ có vài lần “
Đại phu mở to mắt nhìn Trương Đình ” đối phương cảm ứng được có phải là một nữ tử, và còn là nữ tử hắn yêu sâu đậm? “
” Đúng thế! đây cũng không có gì là kỳ quái, chỉ có thể nói là hiếm thấy, theo như trong sách nói hơn ba trăm năm trước phát hiện được một đôi nam nữ trong hoàng thất cũng có được cảm ứng giống như vậy, không phải chỉ có vị công tử này…. “
” Nga, chúng ta biết rồi, đại phu đi thong thả, người tới mau tiễn đại phu ” lần này hai người họ tâm tình mới được thả lỏng, chỉ cần hoàng thượng không sao, bọn họ có thể yên tâm được rồi…
Đã hai ngày không cảm ứng được sự tồn tại của Long Ngự Phong rồi, Vân Phi Yên không thể không mạo hiểm nhanh chóng đi vào trong thành, xem xem đã xảy ra chuyện gì, nàng không hiểu tại sao bọn họ luốn cảm ứng được đối phương, nay lại không cảm ứng được nữa, chỉ nhớ lần cuối cùng, nàng hình như có nói ‘ nếu như có thể quên đi tình yêu đối với hắn có phải hay không tim sẽ không đau như thế nữa ‘ sau đó liền một trận đau đớn rồi không cảm ứng được với hắn nữa
” Haizz! Ngự Phong, chàng sao rồi? mau nói cho ta biết đi! “
” Yên tỷ tỷ, tỷ sao vậy? có phải đã phát sinh chuyện gì rồi không? ” Bùi Tư Tư nhìn thần sắc lo lắng của nàng, liền trở nên khẩn trương.
” Ta không cảm ứng được với hắn nữa! đã hai ngày rồi! cho dù là trên giang hồ, hay là trong lòng ta, đều không cảm ứng được sự tồn tại của hắn “
” Như vậy có phải là tim sẽ không còn đau nữa? như vậy không phải rất tốt sao? “
” không, muội không hiểu, cho dù tim lại đau đi nữa ta cũng nguyện ý, đó là hắn đang tư niệm (nhớ nhung). Nay lại đột nhiên mất đi cảm ứng, chỉ sợ là hắn đã xảy ra chuyện gì rồi ” Vân Phi Yên nhìn về hướng bắc hướng tây thật lâu vẫn chưa lấy lại bình tĩnh, lần cuối cùng nàng cảm ứng được hắn là ở hướng tây, cách Hồng Diệp sơn trang không xa, có lẽ ngày mái đến đó tìm hắn đi!
” A…. Yên tỷ tỷ, tỷ…. ” Bùi Tư Tư nhìn nàng sợ hãi kêu lên một tiếng
” Ân, sao vậy Tư Tư? ” Vân Phi Yên nhìn Tư Tư giống như bị dọa cho sợ hãi. Bùi Tư Tư che miệng, mở to hai mắt, mắt đầy sợ hãi nhìn nàng
” Yên…Yên tỷ tỷ, tỷ có cảm thấy chỗ nào không được khỏe không? “
” Rốt cuộc sao vậy? nói cho ta ” nhìn thấy vẻ mặt khẩn trương của Bùi Tư Tư, nàng nóng lòng muốn biết đã xảy ra chuyện gì
Bùi Tư Tư nhẹ nhàng nuốt ngụm nước bọt ” Yên tỷ tỷ, mắt của tỷ….”
Vân Phi Yên bây giơ mới chú ý thấy trên mặt nàng có gì đó ấm ấm, có lẽ do lúc nãy lo lắng cho Long Ngự Phong mà rơi nước mắt? Tư Tư sao lại khẩn trương như vậy? nàng đâu phải lần đầu tiên rơi nước mắt trước mặt muội ấy, nàng cười nhạt, dùng tay lau đi.
” Đây là chuyện gì vậy? Tư Tư? đây đâu phải là nước mắt, là máu? nhanh! đem gương đến đây cho ta! “
Bùi Tư Tư mặt đầy nước mắt nhìn nàng ” đừng, đừng nhìn nữa Vân tỷ tỷ! đừng nhìn nữa “
” Đưa cho ta! để ta biết! Tư Tư nhất định phải để ta biết bộ dáng của ta “
Bùi Tư Tư tay run run mà đưa gương ra, nàng hi vọng Vân tỷ tỷ có chuẩn bị tâm lý. Tiếp nhận chiếc gương từ tay Bùi Tư Tư, ngàn nghĩ vạn nghĩ cũng không tưởng tượng ra nàng vốn dung nhan tuyệt lệ giờ phút này lại tái nhợt không có chút huyết sắc, hai hàng mắt vốn là nên rơi nước mắt giờ phút này lại là máu đỏ tiên diễm (xinh tươi đẹp đẽ). Hai hàng huyết lện theo khuốn mặt mà rơi xuống….
” A! ” tiếng kêu sợ hãi của một người làm thức tỉnh Vân Phi Yên, Vân Phi Yên nhìn thấy hai người ăn mặc giống như người giang hồ đang hoảng sợ nhìn nàng, nàng cười hung tợn với bọn họ ” các ngươi cũng là đến để giết ta sao? ta thật sự là đang sợ đến thế sao? “
” không…không…không, bọn ta….bọn ta không….dám nữa….không dám nữa ” hai người họ giờ phút này bị dọa đến nỗi nói không ra lời. Một thân y phục huyết sắc diễm hồng, gương mặt tuyệt sắc nhưng lại tái nhợt, trên mặt lộ ra hai hàng huyết lệ giống như sứ giả từ địa ngục, giờ khắc này dùng ” Dạ Tu La ” để hình dung nàng càng thích hợp hơn. Vân Phi Yên lộ ra một nụ cười tuyệt mỹ nhất hơn tháng nay
” Các ngươi đi đi! nói với những người muốn giết ta, từ nay về sau Dạ Tu La ta sẽ là sứ giả địa ngục, quyết không nương tay ” hai người họ vừa nghe liền rời khỏi ngay, vắt chân mà chạy, sợ nàng sẽ đổi ý.
” Vân tỷ tỷ ” Bùi Tư Tư đưa chiếc khăn lụa để nàng lau đi huyết lệ
” Tư Tư, muội không sợ ta sao? ” Vân Phi Yên không nhận chiếc khăn, bình tĩnh nhìn nàng, nhìn đến nhập tâm.
” Tư Tư không sợ, tỷ vĩnh viễn cũng sẽ là Yên tỷ tỷ của muội, muội biết là tỷ vì lo lắng cho hoàng thượng nên mới rơi huyết lệ, là huyết lệ từ sâu tận đáy lòng ” Bùi Tư Tư đi lên phía trước thay nàng lau mặt ” chăm sóc tốt cho bản thân, chăm sóc tốt cho hài tử “
Vân Phi Yên kinh ngạc nhìn Tư Tư, không ngờ muội ấy đã phát hiện…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.