Chương 3: Quyết không nhân nhượng
Phùng Uyên
22/06/2016
Ta là muốn...được hôn nàng!"
____________________
Lúc hắn rời khỏi , Thiên Vương cảm thấy miệng hắn còn vương ý cười.
Bây giờ nàng mới ngoảnh đầu lên nhìn y phục màu đen mà mình đang mặc.Nàng vốn chảy rất nhiều máu nhưng lại không thoát nổi màu đen ma quỷ nhìn vào mà chướng mắt.Nhưng nàng rất thích...
Rốt cuộc ,hắn có mục đích gì thì bây giờ nàng cũng không quan tâm cho lắm!Có điều nàng vẫn không hiểu, Vì cái gì mà Tứ Đại Ma Giới lại chống lại nàng ,lại làm cho lũ Quỷ Đỏ đứng lên tạo phản.Họ cũng đã theo nàng nhiều năm,được nàng dạy dỗ bao năm,cùng nhau xông pha trận mạc...
Trong trận chiến với Quỷ Đỏ,nàng không phải là không biết kế hoạch của bọn họ.Chỉ là không ngờ kế hoạch triển khai nhanh đến vậy,càng không ngờ được Thiên Nhan lại giúp bọn họ một tay hạ độc mình,để lúc vận nội công cũng không được,đi cũng không xong.Không ngờ họ có thể ngu đến mức nộp mạng mình cho Thiên Giới
HAhaha_Thiên Vương tự cười thầm trong lòng_"Mặc dù ta đoán trước chuyện này sẽ xảy ra nên ta đã sớm để Thiên Cốt trong người mình,nếu các ngươi giỏi thì giết ta đi. "
"Để xem sau này ta gặp lại các ngươi,ta quyết không nhân nhượng!!"
Nếu không phải nàng thủ hạ lưu tình,thì lũ Quỷ Đỏ sớm đã chết hết,càng không có chuyện bị Tứ Đại Ma giới vây đánh để tới thảm kịch như bây giờ.Nàng vốn đã định dùng Thiên Như Ảnh để kết liễu đại tộc,nhưng chỉ là ngoài dự đoán...Tĩnh Xuyên đó ,cũng không tầm thường ?!?
(Oaoa....Thiên Vương tỷ tỷ thật là thông minh~~~Không hổ danh là Lão Đại ><)
__________________
Ở Đại Điện,Ma giới_Nơi ở của Hoắc Thiên Vương
Tứ Đại Ma giới ngồi vây quanh
"Không hổ danh là Lão Đại,nàng ta sớm đã giấu nó đi r,bây giờ chứng ta làm gì đây ?!?"
"Giờ không phải lúc để khen nàng ấy...Mau phái người bắt sống nàng ta về đây?"
"Nếu bắt sống ,chỉ e là không xong,để ta đích thân đi..."_Thiên Nhan nói
"Nhưng..."_Ba người đồng thời lên tiếng
"Hay các ngươi muốn đi?!?"
"...."_Không ai lên tiếng
"Được rồi,đừng chần chừ nữa..."_Thiên Nhan nói tiếp:
"Đại ca chờ quá lâu r..."
___________________
Bên chiếc giường băng lạnh lẽo,Hoắc Thiên Vương cuối cùng đã tỉnh lại.Lần này công lực trong người nàng đã khôi phục gần hết,nàng đoán chừng mấy giờ nữa là khỏi hẳn.Thân là Lão Đại của Ma giới, người đã từng xưng bá gần vạn năm nay,không ai không biết đến thể lực của nàng.Phải nói là khôi phục đến đáng kinh ngạc. Người bình thường trải qua trận sinh tử với lũ Quỷ Đỏ thậm chí còn khó giữ tính mạng,nếu còn dây dưa sống lại thì bất quá 2 tháng mới có thể khỏi. Mà nàng bất quá chỉ cần 2 ngày.Thật là đáng khâm phục!!
Tĩnh Xuyên đứng dựa vào góc tường ,từ nãy đến giờ đứng quan sát nàng rồi nói:
"Nàng tỉnh rồi!?"
"Ừ"
"Cần ta giúp k?"
"Giúp gì"_Thiên Vương ngơ ngác nhìn Tĩnh Xuyên
"Tìm lại những thứ đã mất.."_Hắn mở miệng nói
Bỗng Thiên Vương cảm thấy hơi buồn cười. Sức của nàng cũng đủ để phá hủy Tam Xuyên Ngũ Thất,làm sao cần nhờ một tên tiểu tử phải gọi mình là bà cô như hắn.Nàng vẫn là không nhịn được hỏi:
"Rốt cuộc ngươi là...?"
Nàng đang nói bỗng tự nhiên dừng lại ,từ tay nàng thoát ra một tia ma khí sắc bén bay về phía cây liễu trước cửa. Giọng nàng không quá to,quá nhỏ ,đủ để nàng,Tĩnh Xuyên và người kia nghe thấy:
"Ai...?"
____________________
Lúc hắn rời khỏi , Thiên Vương cảm thấy miệng hắn còn vương ý cười.
Bây giờ nàng mới ngoảnh đầu lên nhìn y phục màu đen mà mình đang mặc.Nàng vốn chảy rất nhiều máu nhưng lại không thoát nổi màu đen ma quỷ nhìn vào mà chướng mắt.Nhưng nàng rất thích...
Rốt cuộc ,hắn có mục đích gì thì bây giờ nàng cũng không quan tâm cho lắm!Có điều nàng vẫn không hiểu, Vì cái gì mà Tứ Đại Ma Giới lại chống lại nàng ,lại làm cho lũ Quỷ Đỏ đứng lên tạo phản.Họ cũng đã theo nàng nhiều năm,được nàng dạy dỗ bao năm,cùng nhau xông pha trận mạc...
Trong trận chiến với Quỷ Đỏ,nàng không phải là không biết kế hoạch của bọn họ.Chỉ là không ngờ kế hoạch triển khai nhanh đến vậy,càng không ngờ được Thiên Nhan lại giúp bọn họ một tay hạ độc mình,để lúc vận nội công cũng không được,đi cũng không xong.Không ngờ họ có thể ngu đến mức nộp mạng mình cho Thiên Giới
HAhaha_Thiên Vương tự cười thầm trong lòng_"Mặc dù ta đoán trước chuyện này sẽ xảy ra nên ta đã sớm để Thiên Cốt trong người mình,nếu các ngươi giỏi thì giết ta đi. "
"Để xem sau này ta gặp lại các ngươi,ta quyết không nhân nhượng!!"
Nếu không phải nàng thủ hạ lưu tình,thì lũ Quỷ Đỏ sớm đã chết hết,càng không có chuyện bị Tứ Đại Ma giới vây đánh để tới thảm kịch như bây giờ.Nàng vốn đã định dùng Thiên Như Ảnh để kết liễu đại tộc,nhưng chỉ là ngoài dự đoán...Tĩnh Xuyên đó ,cũng không tầm thường ?!?
(Oaoa....Thiên Vương tỷ tỷ thật là thông minh~~~Không hổ danh là Lão Đại ><)
__________________
Ở Đại Điện,Ma giới_Nơi ở của Hoắc Thiên Vương
Tứ Đại Ma giới ngồi vây quanh
"Không hổ danh là Lão Đại,nàng ta sớm đã giấu nó đi r,bây giờ chứng ta làm gì đây ?!?"
"Giờ không phải lúc để khen nàng ấy...Mau phái người bắt sống nàng ta về đây?"
"Nếu bắt sống ,chỉ e là không xong,để ta đích thân đi..."_Thiên Nhan nói
"Nhưng..."_Ba người đồng thời lên tiếng
"Hay các ngươi muốn đi?!?"
"...."_Không ai lên tiếng
"Được rồi,đừng chần chừ nữa..."_Thiên Nhan nói tiếp:
"Đại ca chờ quá lâu r..."
___________________
Bên chiếc giường băng lạnh lẽo,Hoắc Thiên Vương cuối cùng đã tỉnh lại.Lần này công lực trong người nàng đã khôi phục gần hết,nàng đoán chừng mấy giờ nữa là khỏi hẳn.Thân là Lão Đại của Ma giới, người đã từng xưng bá gần vạn năm nay,không ai không biết đến thể lực của nàng.Phải nói là khôi phục đến đáng kinh ngạc. Người bình thường trải qua trận sinh tử với lũ Quỷ Đỏ thậm chí còn khó giữ tính mạng,nếu còn dây dưa sống lại thì bất quá 2 tháng mới có thể khỏi. Mà nàng bất quá chỉ cần 2 ngày.Thật là đáng khâm phục!!
Tĩnh Xuyên đứng dựa vào góc tường ,từ nãy đến giờ đứng quan sát nàng rồi nói:
"Nàng tỉnh rồi!?"
"Ừ"
"Cần ta giúp k?"
"Giúp gì"_Thiên Vương ngơ ngác nhìn Tĩnh Xuyên
"Tìm lại những thứ đã mất.."_Hắn mở miệng nói
Bỗng Thiên Vương cảm thấy hơi buồn cười. Sức của nàng cũng đủ để phá hủy Tam Xuyên Ngũ Thất,làm sao cần nhờ một tên tiểu tử phải gọi mình là bà cô như hắn.Nàng vẫn là không nhịn được hỏi:
"Rốt cuộc ngươi là...?"
Nàng đang nói bỗng tự nhiên dừng lại ,từ tay nàng thoát ra một tia ma khí sắc bén bay về phía cây liễu trước cửa. Giọng nàng không quá to,quá nhỏ ,đủ để nàng,Tĩnh Xuyên và người kia nghe thấy:
"Ai...?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.