Chương 298: Cùng đường bí lối
Hà Đằng
03/12/2022
Sau khi đứng ngây người một lúc, Từ Uyển Nhi đầy toan tính bước về phòng.
Vừa bước đến lối vào thang máy, cô ta chợt nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc bước ra từ căn phòng cuối dãy.
Annie? Cô ta về Pháp rồi ư?
Từ Uyển Nhi dừng lại bước chân, tò mò nhìn.
Annie vận một chiếc váy màu trắng mỏng tang gần như suốt, quyến rũ vô hạn khoác tay một ông già người Pháp.
Từ Uyển Nhi biết người đó, hình như là một đạo diễn có nổi tiếng, Joseph.
Cả người Annie đều dán sát lên ông ta: “Anh yêu, người ta đối với anh đều là thật lòng, vai nữ chính anh nhất định phải để cho em đó!”
Joseph vẻ mặt lâng lâng, nựng Annie một cái: “Tối nay cưng làm anh rất hài lòng, nhưng mà…vai nữ chính này có rất nhiều người tranh giành, dạo gần đây thanh danh của cưng lại không được tốt lắm…”
“Em bị người khác hãm hại mà!” Annie cắn môi ra vẻ ấm ức nói.
Đều là tại cái con Thư Tình! Làm hại cô ta bị đám báo chí bắt tại trận đời tư bê bối rồi lan truyền khắp các trang mạng, làm cho hình tượng ngọc nữ thanh xuân cô ta đắp nặn trước mặt Bruce bấy lâu nay tuột dốc không phanh.
Cũng vì chuyện này mà biết bao nhiêu nhà làm phim và đạo diễn đã chấm dứt hợp đồng với cô ta, giờ cô ta không thể nhận được bất kỳ kịch bản nào nữa, chỉ buộc phải dựa vào việc bán sắc và ngủ với đạo diễn để giành vai cho mình.
Nhưng ngay cả một đạo diễn hạng ba như Joseph cũng không thèm để cho cô ta đóng vai nữ chính.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
“Chỉ mình anh tin tưởng thì làm được gì chứ, cư dân mạng cũng không tin.” Joseph nhún vai: “Hay là như vầy đi, em cho anh một chút thời gian nhé, chờ đêm mai anh gọi điện cho em rồi chúng ta sẽ nói chuyện lại nhé.”
“Vâng ạ.” Annie bất đắc dĩ, cô ta đương nhiên biết ý của Joseph là gì, cái đồ lão già biến thái.
Chỉ có điều hiện giờ Joseph là cọng rơm cứu mạng duy nhất của cô ta, chỉ có thể liều mạng bám chặt lấy.
“Vậy chờ em vào đêm mai nhé.” Joseph bỉ ổi liếc nhìn Annie, đóng lại cửa phòng.
Sắc mặt Annie âm trầm, cô ta chán ghét lau chùi nơi vừa bị Joseph sờ mó, xoay người rời đi.
Vừa đi được vài bước thì chợt nghe thấy một giọng nữ: “Annie, đã lâu không gặp.”
Annie ngẩng đầu lên, thấy Từ Uyển Nhi đang đứng trước mặt mình.
“Từ tiểu thư?” Annie ngạc nhiên.
Từ Uyển Nhi đánh giá một lượt Annie từ trên xuống dưới, thấp thoáng dưới lớp váy mỏng manh là những vết bầm tím ghê rợn.
Từ lâu đã nghe đồn Joseph là một tên biên thái không ngờ Annie lại còn bám vào.
Xem ra cô ta cũng đã cùng đường bí lối.
Annie thành ra như ngày hôm nay một phần cũng là do Thư Tình.
Trong lòng Từ Uyển Nhi đắc ý cười to đầy tự mãn, cô ta còn đang lo không dùng cách gì để đối phó với Thư Tình, này không phải là vừa mới ngủ gật đã có người đưa gối kê đầu sao?
“Annie, cô làm sao thế này.?” Từ Uyển Nhi vờ vịt ra vẻ quan tâm.
Annie xấu hổ kéo váy giấu diếm, nhưng cũng chẳng có tác dụng gì, chỉ có thể cười ngượng ngùng: “Tôi sơ ý té ngã.”
“Vậy sao.” Từ Uyển Nhi không vạch trần, giả vờ tốt bụng nói: “Hay là vào phòng tôi đi, tôi có thuốc mỡ bôi lên, vết thương này mà để lại sẹo thì không tốt đâu.”
“Vậy làm phiền Từ tiểu thư.” Annie gật đầu, cô ta bị Joseph tra tấn đến mức đầu óc mụ mị, thân xác đều rệu rã, vừa lúc muốn được nghỉ ngơi tĩnh dưỡng.
Từ Uyển Nhi dẫn Annie vào phòng, lấy thuốc mỡ cho cô ta.
Vừa bước đến lối vào thang máy, cô ta chợt nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc bước ra từ căn phòng cuối dãy.
Annie? Cô ta về Pháp rồi ư?
Từ Uyển Nhi dừng lại bước chân, tò mò nhìn.
Annie vận một chiếc váy màu trắng mỏng tang gần như suốt, quyến rũ vô hạn khoác tay một ông già người Pháp.
Từ Uyển Nhi biết người đó, hình như là một đạo diễn có nổi tiếng, Joseph.
Cả người Annie đều dán sát lên ông ta: “Anh yêu, người ta đối với anh đều là thật lòng, vai nữ chính anh nhất định phải để cho em đó!”
Joseph vẻ mặt lâng lâng, nựng Annie một cái: “Tối nay cưng làm anh rất hài lòng, nhưng mà…vai nữ chính này có rất nhiều người tranh giành, dạo gần đây thanh danh của cưng lại không được tốt lắm…”
“Em bị người khác hãm hại mà!” Annie cắn môi ra vẻ ấm ức nói.
Đều là tại cái con Thư Tình! Làm hại cô ta bị đám báo chí bắt tại trận đời tư bê bối rồi lan truyền khắp các trang mạng, làm cho hình tượng ngọc nữ thanh xuân cô ta đắp nặn trước mặt Bruce bấy lâu nay tuột dốc không phanh.
Cũng vì chuyện này mà biết bao nhiêu nhà làm phim và đạo diễn đã chấm dứt hợp đồng với cô ta, giờ cô ta không thể nhận được bất kỳ kịch bản nào nữa, chỉ buộc phải dựa vào việc bán sắc và ngủ với đạo diễn để giành vai cho mình.
Nhưng ngay cả một đạo diễn hạng ba như Joseph cũng không thèm để cho cô ta đóng vai nữ chính.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
“Chỉ mình anh tin tưởng thì làm được gì chứ, cư dân mạng cũng không tin.” Joseph nhún vai: “Hay là như vầy đi, em cho anh một chút thời gian nhé, chờ đêm mai anh gọi điện cho em rồi chúng ta sẽ nói chuyện lại nhé.”
“Vâng ạ.” Annie bất đắc dĩ, cô ta đương nhiên biết ý của Joseph là gì, cái đồ lão già biến thái.
Chỉ có điều hiện giờ Joseph là cọng rơm cứu mạng duy nhất của cô ta, chỉ có thể liều mạng bám chặt lấy.
“Vậy chờ em vào đêm mai nhé.” Joseph bỉ ổi liếc nhìn Annie, đóng lại cửa phòng.
Sắc mặt Annie âm trầm, cô ta chán ghét lau chùi nơi vừa bị Joseph sờ mó, xoay người rời đi.
Vừa đi được vài bước thì chợt nghe thấy một giọng nữ: “Annie, đã lâu không gặp.”
Annie ngẩng đầu lên, thấy Từ Uyển Nhi đang đứng trước mặt mình.
“Từ tiểu thư?” Annie ngạc nhiên.
Từ Uyển Nhi đánh giá một lượt Annie từ trên xuống dưới, thấp thoáng dưới lớp váy mỏng manh là những vết bầm tím ghê rợn.
Từ lâu đã nghe đồn Joseph là một tên biên thái không ngờ Annie lại còn bám vào.
Xem ra cô ta cũng đã cùng đường bí lối.
Annie thành ra như ngày hôm nay một phần cũng là do Thư Tình.
Trong lòng Từ Uyển Nhi đắc ý cười to đầy tự mãn, cô ta còn đang lo không dùng cách gì để đối phó với Thư Tình, này không phải là vừa mới ngủ gật đã có người đưa gối kê đầu sao?
“Annie, cô làm sao thế này.?” Từ Uyển Nhi vờ vịt ra vẻ quan tâm.
Annie xấu hổ kéo váy giấu diếm, nhưng cũng chẳng có tác dụng gì, chỉ có thể cười ngượng ngùng: “Tôi sơ ý té ngã.”
“Vậy sao.” Từ Uyển Nhi không vạch trần, giả vờ tốt bụng nói: “Hay là vào phòng tôi đi, tôi có thuốc mỡ bôi lên, vết thương này mà để lại sẹo thì không tốt đâu.”
“Vậy làm phiền Từ tiểu thư.” Annie gật đầu, cô ta bị Joseph tra tấn đến mức đầu óc mụ mị, thân xác đều rệu rã, vừa lúc muốn được nghỉ ngơi tĩnh dưỡng.
Từ Uyển Nhi dẫn Annie vào phòng, lấy thuốc mỡ cho cô ta.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.