Chương 65
Diep Son
06/03/2024
Lúc đến trại giam tâm trạng Cố Kiều đã không ổn định, mặc kệ cô ta la hét cảnh sát vẫn đưa cô ta vào bệnh viện tâm thân để theo dõi, Hoắc Mạc Niên đã gọi cho người của anh khiến phải khiến cho cô ta sống ở trong đó không thể nào ra ngoài được, về Hàn Dung vẫn chịu phạt theo pháp luật quy định.
Từ giờ cuộc sống của Bạch Ngữ Ninh không còn bị đe doạ nữa, cô tận hưởng những giây phút được mọi người yêu thương chăm sóc. Bởi vì được chăm sóc kĩ càng cô cũng có lúc giở khóc giở cười.
Không chỉ mẹ chồng với chồng không cho cô làm gì chỉ cần ăn với ngủ và chơi, thậm chí ba chồng cô cũng vậy. Vừa thấy cô đụng vào vật gì liền la toáng lên, dìu cô ngồi và để cho ông làm giúp cô. Vì chiếc bụng càng to ra của mình nên Bùi Xuyên không thể ngủ cùng cô được. Cô thường thức giấc nữa đêm để đi vệ sinh nếu ngủ cùng sẽ gây ảnh hưởng đến giấc ngủ thằng bé.
Bạch Ngữ Ninh nhìn bản thân trong gương, sờ gương mặt có hơi tròn của mình rồi bĩu môi, trong mấy tháng nay cô ăn rất nhiều nhất định đã tăng cân lên không ít.
Hoắc Mạc Niên vừa bước vào nhìn thấy gương mặt cô buồn bã liền lo lắng chạy lại xem xét.
" Sao vậy bà xã?"
" Hình như em lại tăng cân mất rồi! Anh nhìn xem gương mặt em đã tròn như này rồi."
" Trong mắt anh, em luôn xinh đẹp nhất. Dù có tăng cân hay không thì em vẫn luôn xinh đẹp."
" Vậy sao?"
"Đương nhiên rồi."
"Vậy em muốn ăn canh sườn hầm với sườn chua ngọt."
" Được rồi anh đi mua cho em."
Khi nãy Bạch Ngữ Ninh vừa mới ăn tối cùng với gia đình nhưng chỉ gần 2-3 tiếng sau, bụng cô lại bắt đầu đói kêu lên đình công. Hoắc Mạc Niên bất lực nhéo nhẹ mũi cô rồi mặc áo khoác ra ngoài mua, hiện giờ cũng đã 10 giờ tối, mặc dù không nở để anh đi ra ngoài mua cho mình, nhưng nghĩ tới đến món ăn hấp dẫn thơm ngon kia lại nhịn không được mà liếm môi mong chờ anh mua về.
Bạch Ngữ Ninh rất thán phục Hoắc Mạc Niên, không nghĩ anh lại mua về nhanh như vậy, thậm chia còn hơi nóng toả ra nữa. Hai người ngồi ở phòng bếp, trước khi ngồi xuống ghế, anh còn đệm miếng lót vào ghế mới cho cô ngồi xuống..
Hoắc Mạc Niên bày dọn ra hai món, anh nhìn thấy đôi mắt sáng rực kia của cô mỉm cười đầy cưng chiều. Bạch Ngữ Ninh vừa mới ăn một muỗng canh hầm liền thỏa mãn cơn thèm, tắm tắt khen ngon đủ kiểu. Nhờ có anh cô mới được anh ngon như vậy nên đã chia cho anh một chén nhỏ còn bao nhiêu điều là của cô cả.
"Ngon quá đi!"
"Em muốn ăn thêm gì anh liền đi mua cho em."
" Hừm bây giờ nhiêu đây đã đủ rồi."
Ăn hết món canh liền chuyển sang món thứ hai, Hoắc Mạc Niên sợ cô phải dơ tay nên đã tách xương bên trong giúp cô, đút tận miệng cho cô. Đợi cô ăn xong cũng đã gần nữa đêm, anh còn giúp cô rửa bát mới bế cô lên phòng nghỉ ngơi.
Vừa đặt Bạch Ngữ Ninh nằm xuống, cô liền hôn lên má anh một cái khiến cả người anh sững sờ trông giây lát.
" Thưởng cho anh."
" Vậy hôn chỗ khác được không?"
" Không được, đã thưởng rồi. Không thưởng lại."
" Bà xã hết thương anh rồi sao?"
Nhìn vẻ mặt nũng nịu của anh, Bạch Ngữ Ninh bất lực tay choàng lên cổ anh kéo xuống gần mặt của mình và hôn lên môi của anh. Kĩ thuật hôn của cô cần phải học hỏi thêm, chỉ trông chốc lát cô đã không thể thở được mặc dù cô đang làm chủ.
" Để anh dạy em cách hôn."
" Không...ưm."
Hoắc Mạc Niên chế trụ gáy cô, hôn xuống đôi môi đang sưng đỏ khép mở kia. Lưỡi cưa anh tách lưỡi của cô ra để trêu đùa, tiếng hôn ngày càng rõ to. Cô nghe được liền xấu hổ, mặt và tai đều đang đỏ bừng lên. Mãi một lúc lâu anh mới thỏa mãn buông cô ra nhưng lại vội đi tắm nước lạnh vì chỗ đó đã có phản ứng.
Bạch Ngữ Ninh thương xót cho chồng nhưng cũng chẳng thể làm gì khác ngoài để mặc anh tắm nước lạnh, nếu cô dùng tay giúp thì sáng mai cánh tay đó của cô sẽ không hoạt động được mất.
Bạch Ngữ Ninh nằm mãi vẫn chưa thấy anh bước ra ngoài, lúc cô ngủ phải có anh ôm mới ngủ được, hiện giờ thiếu hơi ấm của anh nên chẳng thể nào vào giấc ngủ được. Cô chờ đến nỗi con mắt muốn cụp xuống thì cánh cửa cuối cùng đã mở ra. Cô mỉm cười đưa tay vỗ lên bên cạnh ý bảo anh mau đến đây, anh vội đi đến nằm xuống và ôm cô ngủ, lúc này cô thì thầm bên tai anh.
" Tội cho ông xã em."
"Sau khi em sinh xong anh nhất định sẽ lấy lãi, bù đắp cho những thời gian qua anh đã nhịn."
"..."
"Em đừng hòng nghĩ cách chốn thoát, nếu dám bỏ trốn anh bắt được em thì hình phạt tăng gấp đôi khiến em không thể xuống giường được."
" Anh là biến thái sao?"
" Biến thái với mỗi mình em."
" Hừm! Lưu manh."
" Lưu manh này là chồng em đấy."
" Không nói với anh nữa, em ngủ đây."
Hoắc Mạc Niên cười cười rồi hôn nhẹ lên trán cô, cùng cô chìm vào giấc ngủ.
Từ giờ cuộc sống của Bạch Ngữ Ninh không còn bị đe doạ nữa, cô tận hưởng những giây phút được mọi người yêu thương chăm sóc. Bởi vì được chăm sóc kĩ càng cô cũng có lúc giở khóc giở cười.
Không chỉ mẹ chồng với chồng không cho cô làm gì chỉ cần ăn với ngủ và chơi, thậm chí ba chồng cô cũng vậy. Vừa thấy cô đụng vào vật gì liền la toáng lên, dìu cô ngồi và để cho ông làm giúp cô. Vì chiếc bụng càng to ra của mình nên Bùi Xuyên không thể ngủ cùng cô được. Cô thường thức giấc nữa đêm để đi vệ sinh nếu ngủ cùng sẽ gây ảnh hưởng đến giấc ngủ thằng bé.
Bạch Ngữ Ninh nhìn bản thân trong gương, sờ gương mặt có hơi tròn của mình rồi bĩu môi, trong mấy tháng nay cô ăn rất nhiều nhất định đã tăng cân lên không ít.
Hoắc Mạc Niên vừa bước vào nhìn thấy gương mặt cô buồn bã liền lo lắng chạy lại xem xét.
" Sao vậy bà xã?"
" Hình như em lại tăng cân mất rồi! Anh nhìn xem gương mặt em đã tròn như này rồi."
" Trong mắt anh, em luôn xinh đẹp nhất. Dù có tăng cân hay không thì em vẫn luôn xinh đẹp."
" Vậy sao?"
"Đương nhiên rồi."
"Vậy em muốn ăn canh sườn hầm với sườn chua ngọt."
" Được rồi anh đi mua cho em."
Khi nãy Bạch Ngữ Ninh vừa mới ăn tối cùng với gia đình nhưng chỉ gần 2-3 tiếng sau, bụng cô lại bắt đầu đói kêu lên đình công. Hoắc Mạc Niên bất lực nhéo nhẹ mũi cô rồi mặc áo khoác ra ngoài mua, hiện giờ cũng đã 10 giờ tối, mặc dù không nở để anh đi ra ngoài mua cho mình, nhưng nghĩ tới đến món ăn hấp dẫn thơm ngon kia lại nhịn không được mà liếm môi mong chờ anh mua về.
Bạch Ngữ Ninh rất thán phục Hoắc Mạc Niên, không nghĩ anh lại mua về nhanh như vậy, thậm chia còn hơi nóng toả ra nữa. Hai người ngồi ở phòng bếp, trước khi ngồi xuống ghế, anh còn đệm miếng lót vào ghế mới cho cô ngồi xuống..
Hoắc Mạc Niên bày dọn ra hai món, anh nhìn thấy đôi mắt sáng rực kia của cô mỉm cười đầy cưng chiều. Bạch Ngữ Ninh vừa mới ăn một muỗng canh hầm liền thỏa mãn cơn thèm, tắm tắt khen ngon đủ kiểu. Nhờ có anh cô mới được anh ngon như vậy nên đã chia cho anh một chén nhỏ còn bao nhiêu điều là của cô cả.
"Ngon quá đi!"
"Em muốn ăn thêm gì anh liền đi mua cho em."
" Hừm bây giờ nhiêu đây đã đủ rồi."
Ăn hết món canh liền chuyển sang món thứ hai, Hoắc Mạc Niên sợ cô phải dơ tay nên đã tách xương bên trong giúp cô, đút tận miệng cho cô. Đợi cô ăn xong cũng đã gần nữa đêm, anh còn giúp cô rửa bát mới bế cô lên phòng nghỉ ngơi.
Vừa đặt Bạch Ngữ Ninh nằm xuống, cô liền hôn lên má anh một cái khiến cả người anh sững sờ trông giây lát.
" Thưởng cho anh."
" Vậy hôn chỗ khác được không?"
" Không được, đã thưởng rồi. Không thưởng lại."
" Bà xã hết thương anh rồi sao?"
Nhìn vẻ mặt nũng nịu của anh, Bạch Ngữ Ninh bất lực tay choàng lên cổ anh kéo xuống gần mặt của mình và hôn lên môi của anh. Kĩ thuật hôn của cô cần phải học hỏi thêm, chỉ trông chốc lát cô đã không thể thở được mặc dù cô đang làm chủ.
" Để anh dạy em cách hôn."
" Không...ưm."
Hoắc Mạc Niên chế trụ gáy cô, hôn xuống đôi môi đang sưng đỏ khép mở kia. Lưỡi cưa anh tách lưỡi của cô ra để trêu đùa, tiếng hôn ngày càng rõ to. Cô nghe được liền xấu hổ, mặt và tai đều đang đỏ bừng lên. Mãi một lúc lâu anh mới thỏa mãn buông cô ra nhưng lại vội đi tắm nước lạnh vì chỗ đó đã có phản ứng.
Bạch Ngữ Ninh thương xót cho chồng nhưng cũng chẳng thể làm gì khác ngoài để mặc anh tắm nước lạnh, nếu cô dùng tay giúp thì sáng mai cánh tay đó của cô sẽ không hoạt động được mất.
Bạch Ngữ Ninh nằm mãi vẫn chưa thấy anh bước ra ngoài, lúc cô ngủ phải có anh ôm mới ngủ được, hiện giờ thiếu hơi ấm của anh nên chẳng thể nào vào giấc ngủ được. Cô chờ đến nỗi con mắt muốn cụp xuống thì cánh cửa cuối cùng đã mở ra. Cô mỉm cười đưa tay vỗ lên bên cạnh ý bảo anh mau đến đây, anh vội đi đến nằm xuống và ôm cô ngủ, lúc này cô thì thầm bên tai anh.
" Tội cho ông xã em."
"Sau khi em sinh xong anh nhất định sẽ lấy lãi, bù đắp cho những thời gian qua anh đã nhịn."
"..."
"Em đừng hòng nghĩ cách chốn thoát, nếu dám bỏ trốn anh bắt được em thì hình phạt tăng gấp đôi khiến em không thể xuống giường được."
" Anh là biến thái sao?"
" Biến thái với mỗi mình em."
" Hừm! Lưu manh."
" Lưu manh này là chồng em đấy."
" Không nói với anh nữa, em ngủ đây."
Hoắc Mạc Niên cười cười rồi hôn nhẹ lên trán cô, cùng cô chìm vào giấc ngủ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.