Hoàn Châu Chi Thái Hậu Kim An

Chương 37: Hàm Hương Đã Tới (2)

Nguyệt Hạ Điệp Ảnh

06/05/2023

Editor: Vương Chiêu Meo

Người có mặt ở đây đều là nhân vật trọng yếu của Đại Thanh, Tiểu Yến Tử không ngại mất mặt ư? Kinh Ương giật giật khóe miệng, có vẻ như nàng ta căn bản không biết cái gì gọi là thể diện cả. Cô thu hồi ánh mắt, làm bộ như không nghe thấy gì, tiếp tục mỉm cười, chỉ là bàn tay nắm thật chặt tay vịn của ghế.

Tử Vi nhìn Thái hậu, lại nhìn sang Tiểu Yến Tử, mày khẽ nhăn lại. Trong trường hợp này sao Tiểu Yến Tử có thể thất lễ như thế? Càng ngày nàng càng nhận ra chỗ bất đồng giữa mình và Tiểu Yến Tử. Những bất đồng này đủ để cho hai nàng càng ngày càng xa cách nhau, tình bạn khi xưa cũng từ từ biến mất không chút dấu vết.

Mọi người có mặt trong đại điện này đều là người thông minh, thấy những nhân vật cấp cao không nói lời nào, bọn họ cũng coi như không nghe thấy gì, chỉ là một vài nhóm cách cách mơ hồ dần kéo giãn khoảng cách với Tiểu Yến Tử. Các nàng không được sủng ái như những cách cách được nuôi dưỡng bên người Thái hậu hoặc Hoàng hậu, cho nên, tại thời điểm này, trong trường hợp này, các nàng lại càng phải chú ý. Nếu gây ra sai lầm gì thì các nàng sẽ rơi vào vạn kiếp bất phục, đây chính là quy củ của nhà đế vương.

Các nàng cũng không phải là Tiểu Yến Tử, xuất thân bần hàn lại được Hoàng thượng che chở. Các nàng chỉ là những nữ tử được nuôi dưỡng trong thâm cung, chỉ muốn sống yên ổn mà thôi, chỉ cần như vậy thôi. Nhưng mà, Tiểu Yến Tử này lại luôn quấy rầy sự yên bình trong hậu cung, ngay cả khi các nàng giáo huấn thủ hạ của mình làm sai chuyện, thì cũng có khả năng bị nàng ta giáo huấn lại. Một cách cách không có bối cảnh, không có phẩm cấp, dựa vào đâu lại dám bò lên trên đầu các nàng? Hiện tại nàng ta bò cao bao nhiêu thì sẽ càng dễ chết bấy nhiêu. Các nàng đang chống mắt mà nhìn đây.

- Thật là làm càn!

Hòa Kính chán ghét nhíu mày. Nghĩ tới Hoàng a mã sủng ái cách cách dân gian này, cùng với ngạch phụ của mình không biết cố gắng, nàng chỉ có thể làm bộ như không thấy chuyện gì, nhưng trong lòng lại càng thêm bất mãn với Tiểu Yến Tử.

Hòa Gia ngồi bên phải nàng, ngữ điệu châm chọc:

- Nàng ta không nhảy nhót được lâu nữa đâu. Thái hậu không thích nàng ta, hai ngày trước còn mới bị Hoàng a mã đánh kìa. Cách cách dân gian náo loạn ầm ĩ, thời gian đầu còn gọi là mới mẻ, lâu dần sẽ khiến cho người khác cảm thấy là thô tục vô lễ.

Hòa Gia nhìn theo hướng Tiểu Yến Tử, không hề che giấu ánh mắt đầy khinh thường.

- Muội không thích vị cách cách kia?



Hòa Kính không có ấn tượng nhiều lắm với vị muội muội này, chỉ biết là mẫu thân Thuần Quý phi của muội ấy cũng không được sủng ái, bình thường Hoàng a mã không có chú ý muội ấy nhiều, không nghĩ tới, hoàng muội với Tiểu Yến Tử ngày thường không có khả năng giao thoa với nhau lại chán ghét Tiểu Yến Tử như thế.

- Trong cung này có ai thích nàng ta đâu?

Đến bây giờ, Hòa Gia vẫn còn nhớ rõ, một tháng trước, Tiểu Yến Tử tới Ngự Hoa viên nhìn thấy ngạch nương mình lại nghênh ngang rời đi, không có lấy một cái thỉnh an. Chẳng lẽ, ngạch nương không được sủng ái thì phải chịu sự vô lễ của một cách cách dân gian như thế sao? Chuyện này làm sao nàng không hận cho được? Ngạch nương và Lệnh phi đều là Quý phi, vậy mà Tiểu Yến Tử lại dám làm lơ ngạch nương mình. Nàng vĩnh viễn không quên được ánh mắt khổ sở của ngạch nương khi ấy, vĩnh viễn không.

Hòa Kính nhìn Tiểu Yến Tử còn đang la hét ầm ĩ kia, diện mạo chẳng ra gì, khí chất càng không có, đích xác là trong cái hậu cung này, ngoài Ngũ a ca không có đầu óc kia thì còn ai thích nổi nàng ta chứ?

Kinh Ương nhìn xong màn vũ đạo này liền nhìn thấy con trai tiện nghi của mình cười ha hả khích lệ A Lí Hòa Trác, sau đó liền tới tiết mục A Lí Hòa Trác dâng con gái mình cho hoàng đế. Kinh Ương không có nhìn sai sự kinh diễm trong ánh mắt hoàng đế, đáy lòng khẽ thở dài, đàn ông ấy à, quả nhiên đều không qua được ải mỹ nhân.

Sắc mặt Hoàng hậu nháy mắt có chút ảm đạm, nhưng cũng chỉ là trong chớp mắt thôi. Kinh Ương lại thở dài một trận, khả năng là Hoàng hậu đã sớm quen rồi, mà có khi tất cả nữ nhân trong hậu cung đều đã quen ấy chứ. Các nàng chẳng qua là những linh hồn bất lực bị giam cầm trong cái nhà tù hoàng kim này mà thôi. Cô nghiêng đầu nhìn sắc mặt Lệnh phi trắng bệch, đột nhiên cảm thấy, tuy người phụ nữ này không làm cho người ta yêu thích, nhưng lúc này lại thật đáng thương.

Quả nhiên, Hoàng đế nhận Hàm Hương. Kinh Ương đứng từ xa quan sát Hàm Hương, đúng là một nữ tử cực phẩm, ngoài sự tinh tế của một cô gái Giang Nam, thì còn có vẻ đẹp đặc biệt của một cô gái Hồi tộc, vừa thanh thuần mà lại quyến rũ, hai khí chất đặc biệt này hòa quện vào nhau tạo nên một mị hoặc không tả. Càn Long đế trong lịch sử lại nổi tiếng là một vị hoàng đế yêu mỹ nhân, đối mặt với tuyệt sắc giai nhân như thế sao có thể bỏ qua được.

Buổi yến hội này kết thúc dưới sự ghen ghét, hoặc tức giận, hoặc bất an của các phi tần. Kinh Ương đỡ tay Tử Vi trở về Từ Ninh cung. Sau khi buông tay Tử Vi, cô nhắn nhủ một câu:

- Tử Vi, tình yêu của nam nhân sẽ không tồn tại lâu dài.

Tử Vi đứng trong sân, nghĩ đến câu này liền mất ngủ cả đêm.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hoàn Châu Chi Thái Hậu Kim An

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook