Hoàn Châu Chi Thái Hậu Kim An

Chương 36: Hàm Hương Đã Tới (1)

Nguyệt Hạ Điệp Ảnh

05/05/2023

Editor: Vương Chiêu Meo



Cột truyện tuy có nhiều thay đổi, nhưng những gì nên diễn ra thì vẫn diễn ra như bình thường. A Lí Hòa Trác của tộc Hồi đã tới Tử Cấm thành, tiến vào hoàng cung.

Kinh Ương cầm một ly trà hoa, dựa vào song cửa sổ mà nhìn cảnh sắc bên ngoài đến ngẩn người. Toàn bộ cung nữ, thái giám trong phòng đều bị cô sai ra ngoài. Nếu là trước kia, thì giờ phút này cô nhất định đang cào bàn phím. Thưởng thức ngụm trà hoa chất lượng tốt nhất, cô vừa hưởng thụ vừa thở dài một tiếng. Nhìn ra ánh mặt trời xán lạn bên ngoài, cô cười tủm tỉm, quan tâm nhiều thế để làm gì, chẳng thà là cứ hưởng thụ mỗi ngày cho thật tốt.

Buông chén trà, cô gọi cung nữ tới thay trang phục chính thức phẩm cấp Thái hậu cho mình, gắn từng món trang sức, châu báu với giá trị liên thành lên người. Xong xuôi, Kinh Ương đỡ tay cung nữ bên người, khẽ mỉm cười.

Nên diễn thế nào thì cứ diễn thế ấy, cho dù có xảy ra chuyện gì thì cô cũng sẽ làm cho mọi chuyện trở nên như ý mình.

Đi qua một đạo cửa điện, hành lang chín khúc, đám cung nữ, thái giám từ xa xa nhìn thấy đều quỳ xuống hành lễ, bời vì bà lão này nắm giữ sinh tử của họ. Họ sợ cái chết, luôn có khát vọng được sống.

- Thái hậu cát tường!

Các phi tần đã sớm đứng đầy bên ngoài Từ Ninh cung. Kinh Ương nhớ tới màn trình diễn xuất sắc tối nay, lại nhìn các phi tần, có lẽ các nàng ấy còn không biết sẽ thêm một người gia nhập làm tỷ muội với họ.



Đưa tay cho Hoàng hậu để nàng đỡ mình, cô đã tỏ rõ thái độ, Hoàng hậu chính là con dâu mình nhận định, ai dám bất kính với nàng thì chính là đối nghịch với cô.

Dọc đường đi, cô phân phó người tới chiếu cố Thuần Quý phi. Thuần Quý phi bị bệnh nên không thể tham gia buổi tiệc này. Nghĩ rằng người bệnh có tâm lý tương đối yếu ớt, Kinh Ương cảm thấy vẫn nên gọi người tới chăm sóc cho Thuần Quý phi, để tỏ rõ rằng người Thái hậu này không có quên nàng, trấn an tâm lý nàng.

Lệnh phi luôn cáo ốm thì nay cũng xuất hiện. Vì đang mang thai nên khuôn mặt tinh xảo xinh đẹp của nàng ta hơi sưng. Nhìn kỹ một chút thì cũng thấy vài phần đáng thương, đã là phụ nữ hơn 30 tuổi rồi, so với nữ tử trẻ tuổi, nàng ta thiếu thứ quan trọng nhất: thanh xuân.

Nếu không thì vì sao Nỗ Đạt Hải lại thích khuôn mặt thanh tú của Tân Nguyệt đến độ quên đi thê tử nguyên phối chân chính Minh Nguyệt của mình? Đám đàn ông nhà Tha Tha Lạp này hầu như là không có tiền đồ, đầu óc như chỉ để trang trí, tiêu biểu chính là Nỗ Đạt Hải, Ký Viễn.

Hoàng hậu đỡ cô ngồi xuống vị trí của mình. Bên tay trái cô là Hoàng hậu, phía sau là Tình Nhi và Tử Vi. Trong lòng cô thở phào nhẹ nhõm, may mắn là không bị loạn chỗ ngồi như trong phim truyền hình. Ít nhất, ở đây, vị trí ngồi đều được an bài dựa theo phân vị. Còn có, Phúc Nhĩ Khang bị tạm thời cách chức, không có cơ hội xuất hiện ở chỗ này. Tuy rằng cô không hiểu vì sao trong nguyên tác, một thị vệ lại có thể ngồi cùng một chỗ với a ca, nhưng mà chí ít hiện tại không xuất hiện tình trạng hỗn độn như thế.

Thưởng thức xong điệu múa của ca kỹ quốc nội xong là đến màn biểu diễn vũ đạo của đội khách. Kinh Ương híp mắt nhìn nam nhân cường tráng khỏe mạnh đi lên sân khấu, tiếp sau đó, từ trong nụ hoa xuất hiện một nữ tử mặc bạch y, kế tiếp là một mùi hương lan tỏa khắp đại điện. Đáy lòng cô chửi thầm, nếu là ở hiện đại thì chỉ sợ Hàm Hương này sẽ bị những người nghiên cứu khoa học tìm cách đưa đi nghiên cứu. Còn màn vũ đạo mà đám người ở đây cho là mới lạ kia… xin lỗi đi, hiện đại có vũ đạo nào mà không có đâu. Cô còn ngẫu nhiên đi tham gia tiệc tối cùng với khách hàng thuộc giới thượng lưu, nghe nhìn đã sớm đẫy mắt, nên cái vũ đạo này với cô thì chẳng có gì đặc biệt hơn người cả.

Mà ở đây, Tình Nhi cũng không có giải thích cho cô với Hoàng hậu cái gì mà vừa mềm mại vừa quyến rũ. Kỳ thật, ở trong cảm nhận của Kinh Ương, lấy sự thông tuệ của Tình Nhi thì sao lại làm ra chuyện như vậy được, bởi vì một người là Thái hậu, một người là Hoàng hậu, xem vũ đạo mà còn cần một cách cách tới giải thích hay sao, ý là Thái hậu và Hoàng hậu đều không có kiến thức nên cần phải nhờ một cách cách nhỏ bé mới hiểu được ư? Cái hành động không cẩn thận khiến cấp trên không vui này, sao có thể là chuyện mà Tình Nhi băng tuyết thông minh làm ra được? (trong nguyên tác có một đoạn như vậy, Hoàng hậu và Thái hậu đều khen Tình Nhi thông minh, hiểu biết, không biết mọi người còn ấn tượng không).

Tâm tình tốt đẹp của Kinh Ương không duy trì được bao lâu, bởi vì ở trong một góc nào đó truyền đến tiếng hò reo. Nghe được thanh âm này, cô không khỏi xoa xoa thái dương. Tiểu Yến Tử này vừa mới bị ăn đòn không bao lâu, sao còn có tinh lực tới tham gia yến hội hoàng gia chứ? Chẳng lẽ, câu nói “tai họa lưu giữ ngàn năm” không phải chỉ có trong truyền thuyết hay sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Hoàn Châu Chi Thái Hậu Kim An

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook