Hoán Đổi Linh Hồn: Tìm Được Chân Ái
Chương 85: NGOẠI TRUYỆN: QUYẾT ĐỊNH THAY
Hoa Sen Trắng
13/05/2024
Vừa nói, đôi tay anh không ngừng xoa nắn nhẹ bầu ngực căng tròn, mềm mại của thiếu nữ mà thâm tâm cố kìm chế dục vọng đang dâng trào ở trong người, miệng tự nhủ nói:
- "Phó Bắc Sơ, phải cố gắng một thời gian chinh phục cô ấy. Sớm muộn, những gì của Hân Vy sẽ là của mày mà thôi."
Nói đến đây, Phó Bắc Sơ khẽ nuốt một ngụm nước bọt mà dán mắt nhìn chằm chằm vào cơ thể ngọc ngà của người con gái đang ngủ say. Cảnh xuân tươi đẹp này, anh sẽ ghi nhớ mãi, không bao giờ quên. Q
Sáng hôm sau...
Mộc Hân Vy ngay khi mở mắt đã nhìn thấy bản thân đang ngủ trên giường. Cô giật mình khi phát hiện ra lúc tối mình đã cởi bỏ áo lớt đi ngủ lúc nào mà giật mình, lẩm bẩm nói:
- "Thôi chết, mình quên mất bên ngoài còn có Phó Bắc Sơ. May mắn bộ dạng này chỉ ở bên trong phòng, nếu không, nếu để anh ấy phát hiện khi đi ngủ mình không mặc áo lót chắc có lẽ không còn cái lỗ nào để chui xuống."
Nói rồi, Mộc Hân Vy cuống cuồng chạy vào phòng tắm vệ sinh, tắm rửa. Ngay khi cô bước trở ra đã nhìn thấy dáng người đàn ông cao ráo đang ở phía bếp nấu buổi ăn sáng mà vô thức nở nụ cười, chậm rãi tiến lại gần nói:
- "Trông anh có vẻ thoải mái khi ở nhà của tôi nhỉ? Còn xuống bếp nấu cả bữa sáng nữa."
Trước hàm ý châm chọc này, Phó Bắc Sơ khẽ nhoen miệng cười, đôi tay vẫn tiếp tục đảo thức ăn, gỏn gọn đáp:
- "Tôi đang làm quen trước để sau này khỏi bỡ ngỡ.
Nghe đến đây khiến Mộc Hân Vy có chút khó hiểu mà nhíu mày hỏi lại:
- "Bỡ ngỡ chuyện gì chứ?"
Liền lập tức, Phó Bắc Sơ nhanh chóng tắt bếp. Sau đó xoay người lại, nhìn chằm chằm vào Mộc Hân Vy rồi bất giác phì cười. Anh hiện tại là đang nhớ lại dáng vẻ lúc cô bị mộng du mà tự tay cởi sạch quần áo của mình đi vào bên trong nhà tăm lúc tối.
- "Phó Bắc Sơ, mới sáng sớm mà anh bị mộng du à? Khi không lại bật cười vô lý thế hả?"
Mộc Hân Vy vẻ mặt ngơ ngác trước biểu cảm này của đối phương mà cao giọng hỏi lớn. Liền sau đó, Phó Bắc Sơ lên tiếng trả lời:
"Đêm qua tôi nằm mơ thấy một cô gái xinh đẹp cởi đồ ra trước mặt mình.""Phó Bắc Sơ, đồ bệnh hoạn. Không có cô gái nào điên khùng mà cởi đồ khoe cho anh xem đâu."Mộc Hân Vy đánh mạnh vào vai anh nhằm đánh thức nét mặt mơ mộng này. Phó Bắc Sơ khẽ cúi đầu nhìn lại dáng người nhỏ nhắn trước mặt mình, sau đó phì cười nói:
- "Tôi đùa cô thôi. Tôi làm sao có thể mơ thấy những giấc mơ kì lạ đó chứ?"
Nghe đến đây, Mộc Hân Vy khẽ thở phào nhẹ nhõm mà hài lòng nói:
- "Vậy thì tốt."
Nói rồi, cô xoay người, định bước đi về phía bàn thì đã bị Phó Bắc Sơ nhanh hơn một bước, đứng chắn ngay trước mặt, anh trầm giọng hỏi:
- "Có phải cô sẽ ghen nếu như tôi nằm mơ thấy cô gái khác, đúng không?"
Khi không anh lại hỏi một câu như thế khiến Mộc Hân Vy trở nên gượng gạo, khuôn mặt có chút ửng hồng mà lắc đầu phủ nhận nói:
"Ghen gì chứ? Tôi với anh chẳng có chút quan hệ nào cả.""Rồi sớm cũng sẽ có thôi. Em không thoát khỏi lòng bàn tay của anh đâu."Phó Bắc Sơ nghĩ thầm trong bụng liền sau đó tươi cười nói:
- "Tôi chỉ đùa thôi. Nào, mau nếm thử mùi vị của món ăn tôi nấu như thế nào?"
Anh chủ động kéo ghế ra mà mời Mộc Hân Vy ngồi xuống. Mộc Hân Vy cúi mặt nhìn một loạt thức ăn ở trên bàn mà chậm rãi múc lấy một muỗng cho vào miệng sau đó tròn xoe mắt ngạc nhiên trước khả năng nấu nướng của
Phó Bắc Sơ, vừa ăn vừa khen ngợi nói:
- "Bắc Sơ, tôi không ngờ anh có khả năng nấu nướng ngon đến vậy."
Phó Bắc Sơ ngồi ghế đối diện, ánh mắt si tình, mỉm cười thật tươi nhìn cô gái nhỏ đang vui vẻ tận hưởng thức ăn do mình nấu mà cảm thấy hạnh phúc lây. Anh trầm giọng nói:
- "Cô ăn nhiều đi cho lớn. Với dáng người nhỏ nhắn như cô cần phải ăn thật nhiều mới có thể phát triển như bao cô gái khác."
Phó Bắc Sơ chưa kịp nói dứt câu thì đã bị người đối diện tỏ ra giận dỗi mà lên tiếng cắt ngang:
- "Y anh là đang chê tôi sao? Trông tôi nhỏ nhắn vậy thôi chứ bên trong vẫn phát triển bình thường như bao cô gái khác."
Cô tự tin khẳng định khiến người đàn ông không nhịn được mà phá lên cười lớn, sau đó trầm giọng nghiêm túc hỏi:
"Vậy chắc cô đã chuẩn bị tâm lý để mà sinh con rồi.""Anh nói nhăng nói cuội gì vậy, tôi hiện tại vẫn chưa có ý định yêu đương. Không nghĩ đến việc kết hôn sớm như vậy đâu."Mộc Hân Vy lên tiếng bác bỏ. Tuy nhiên, đối phương vẫn một mực khẳng định lại, anh trầm giọng nói:
- "Cô do dự như thế, vậy thì cứ để ông xã tương lai của cô quyết định chuyện này vậy.
- "Phó Bắc Sơ, phải cố gắng một thời gian chinh phục cô ấy. Sớm muộn, những gì của Hân Vy sẽ là của mày mà thôi."
Nói đến đây, Phó Bắc Sơ khẽ nuốt một ngụm nước bọt mà dán mắt nhìn chằm chằm vào cơ thể ngọc ngà của người con gái đang ngủ say. Cảnh xuân tươi đẹp này, anh sẽ ghi nhớ mãi, không bao giờ quên. Q
Sáng hôm sau...
Mộc Hân Vy ngay khi mở mắt đã nhìn thấy bản thân đang ngủ trên giường. Cô giật mình khi phát hiện ra lúc tối mình đã cởi bỏ áo lớt đi ngủ lúc nào mà giật mình, lẩm bẩm nói:
- "Thôi chết, mình quên mất bên ngoài còn có Phó Bắc Sơ. May mắn bộ dạng này chỉ ở bên trong phòng, nếu không, nếu để anh ấy phát hiện khi đi ngủ mình không mặc áo lót chắc có lẽ không còn cái lỗ nào để chui xuống."
Nói rồi, Mộc Hân Vy cuống cuồng chạy vào phòng tắm vệ sinh, tắm rửa. Ngay khi cô bước trở ra đã nhìn thấy dáng người đàn ông cao ráo đang ở phía bếp nấu buổi ăn sáng mà vô thức nở nụ cười, chậm rãi tiến lại gần nói:
- "Trông anh có vẻ thoải mái khi ở nhà của tôi nhỉ? Còn xuống bếp nấu cả bữa sáng nữa."
Trước hàm ý châm chọc này, Phó Bắc Sơ khẽ nhoen miệng cười, đôi tay vẫn tiếp tục đảo thức ăn, gỏn gọn đáp:
- "Tôi đang làm quen trước để sau này khỏi bỡ ngỡ.
Nghe đến đây khiến Mộc Hân Vy có chút khó hiểu mà nhíu mày hỏi lại:
- "Bỡ ngỡ chuyện gì chứ?"
Liền lập tức, Phó Bắc Sơ nhanh chóng tắt bếp. Sau đó xoay người lại, nhìn chằm chằm vào Mộc Hân Vy rồi bất giác phì cười. Anh hiện tại là đang nhớ lại dáng vẻ lúc cô bị mộng du mà tự tay cởi sạch quần áo của mình đi vào bên trong nhà tăm lúc tối.
- "Phó Bắc Sơ, mới sáng sớm mà anh bị mộng du à? Khi không lại bật cười vô lý thế hả?"
Mộc Hân Vy vẻ mặt ngơ ngác trước biểu cảm này của đối phương mà cao giọng hỏi lớn. Liền sau đó, Phó Bắc Sơ lên tiếng trả lời:
"Đêm qua tôi nằm mơ thấy một cô gái xinh đẹp cởi đồ ra trước mặt mình.""Phó Bắc Sơ, đồ bệnh hoạn. Không có cô gái nào điên khùng mà cởi đồ khoe cho anh xem đâu."Mộc Hân Vy đánh mạnh vào vai anh nhằm đánh thức nét mặt mơ mộng này. Phó Bắc Sơ khẽ cúi đầu nhìn lại dáng người nhỏ nhắn trước mặt mình, sau đó phì cười nói:
- "Tôi đùa cô thôi. Tôi làm sao có thể mơ thấy những giấc mơ kì lạ đó chứ?"
Nghe đến đây, Mộc Hân Vy khẽ thở phào nhẹ nhõm mà hài lòng nói:
- "Vậy thì tốt."
Nói rồi, cô xoay người, định bước đi về phía bàn thì đã bị Phó Bắc Sơ nhanh hơn một bước, đứng chắn ngay trước mặt, anh trầm giọng hỏi:
- "Có phải cô sẽ ghen nếu như tôi nằm mơ thấy cô gái khác, đúng không?"
Khi không anh lại hỏi một câu như thế khiến Mộc Hân Vy trở nên gượng gạo, khuôn mặt có chút ửng hồng mà lắc đầu phủ nhận nói:
"Ghen gì chứ? Tôi với anh chẳng có chút quan hệ nào cả.""Rồi sớm cũng sẽ có thôi. Em không thoát khỏi lòng bàn tay của anh đâu."Phó Bắc Sơ nghĩ thầm trong bụng liền sau đó tươi cười nói:
- "Tôi chỉ đùa thôi. Nào, mau nếm thử mùi vị của món ăn tôi nấu như thế nào?"
Anh chủ động kéo ghế ra mà mời Mộc Hân Vy ngồi xuống. Mộc Hân Vy cúi mặt nhìn một loạt thức ăn ở trên bàn mà chậm rãi múc lấy một muỗng cho vào miệng sau đó tròn xoe mắt ngạc nhiên trước khả năng nấu nướng của
Phó Bắc Sơ, vừa ăn vừa khen ngợi nói:
- "Bắc Sơ, tôi không ngờ anh có khả năng nấu nướng ngon đến vậy."
Phó Bắc Sơ ngồi ghế đối diện, ánh mắt si tình, mỉm cười thật tươi nhìn cô gái nhỏ đang vui vẻ tận hưởng thức ăn do mình nấu mà cảm thấy hạnh phúc lây. Anh trầm giọng nói:
- "Cô ăn nhiều đi cho lớn. Với dáng người nhỏ nhắn như cô cần phải ăn thật nhiều mới có thể phát triển như bao cô gái khác."
Phó Bắc Sơ chưa kịp nói dứt câu thì đã bị người đối diện tỏ ra giận dỗi mà lên tiếng cắt ngang:
- "Y anh là đang chê tôi sao? Trông tôi nhỏ nhắn vậy thôi chứ bên trong vẫn phát triển bình thường như bao cô gái khác."
Cô tự tin khẳng định khiến người đàn ông không nhịn được mà phá lên cười lớn, sau đó trầm giọng nghiêm túc hỏi:
"Vậy chắc cô đã chuẩn bị tâm lý để mà sinh con rồi.""Anh nói nhăng nói cuội gì vậy, tôi hiện tại vẫn chưa có ý định yêu đương. Không nghĩ đến việc kết hôn sớm như vậy đâu."Mộc Hân Vy lên tiếng bác bỏ. Tuy nhiên, đối phương vẫn một mực khẳng định lại, anh trầm giọng nói:
- "Cô do dự như thế, vậy thì cứ để ông xã tương lai của cô quyết định chuyện này vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.