Hoan Nghênh Đến Với Trò Chơi Ác Mộng

Chương 114: Khúc Nhạc Dạo Sống Lại [2]

Bạc Mộ Băng Luân

02/01/2023

Chờ Tề Nhạc Nhân bình tĩnh lại lau khô nước mắt, cuối cùng cũng có thể đứng lên khỏi thụ mộ.

Rất kỳ quái, rễ cây của cây đại thụ gần như chết héo này lại mọc ra những chồi non mới, trong bảy ngày ngắn ngủi đã cao tới hơn nửa mét. Nếu không phải Tề Nhạc Nhân xác định mình chỉ ngủ say bảy ngày, cậu còn tưởng rằng đã vài tháng trôi qua.

Tề Nhạc Nhân sờ vào mầm lá cây mới, bừng tỉnh cảm thấy chính mình dường như cũng được tái sinh.

Thân thể chưa hoàn toàn khôi phục, cậu thong thả đi bộ trong hoa viên thánh mộ, chậm rãi tìm lại cảm giác chiến đấu. Hiện tại cậu không rõ tình huống bên ngoài như thế nào, không bằng chờ trạng thái tốt hơn rồi mới ra ngoài.

Vừa đi dạo Tề Nhạc Nhân vừa sửa lại đồ đạc của mình.

Liên tục thực hiện nhiệm vụ nguy hiểm hai lần, số ngày sinh tồn cậu còn thừa kinh người lên đến 162 ngày 7 giờ 32 phút, bình thường một phần năm đến một phần ba thời gian sinh tồn sẽ dùng dể mua nhu yếu phẩm sinh hoạt, tính như vậy cậu cũng có thể tự do chi phối thời gian vượt quá 100 ngày. Lên kế hoạch hành trình huấn luyện sớm dễ sắp xếp, chờ đến khi về Vùng đất Hoàng Hôn, sau khi gặp mặt Ninh Chu, trước đó cậu tạm dừng nhiệm vụ rèn luyện thân thủ của mình tốt một chút.

Còn bước thứ hai của nhiệm vụ chủ tuyến yêu cầu phải đi vào Ngầm Kiến thành chỗ sâu trong luyện ngục, khi sắm vai ‘Hồng’ Tề Nhạc Nhân đã giải quyết tình huống, lấy thực lực hiện tại của mình đi vào đó nguy hiểm không nhỏ, cần cân nhắc.

Thẻ đạo cụ và trang bị đều trả lại cậu, nhiều thêm một tấm thẻ kỹ năng mới:

[Âm thầm quan sát] (kỹ năng trói định): Khi người nắm giữ tùy ý sử dụng kỹ năng này sẽ cảm nhận được một loại sức mạnh thần bí, ngũ cảm được tăng cường, hạ thấp cảm giác tồn tại; dù sao khi bạn đang tiến hành quan sát, người khác cũng không quan sát được bạn. Nhưng hãy nhớ rằng, quan sát văn minh, không nên động thủ, dùng kỹ năng liên tục trong 10 phút, thời gian CD 24 giờ.

Tề Nhạc Nhân cầm tấm thẻ kỹ năng này, hơi nhíu mày.

Thành tựu “Nói dối Ma Vương Lừa gạt”, tại sao lại có tấm thẻ kỹ năng này? Nhìn kỹ năng đại pháp SL và thẻ kỹ năng của bác sĩ Lã trước đó mà xem, thành tựu và khen thưởng có mối quan hệ mật thiết với nhau; như vậy thành tựu “Nói dối Ma Vương Lừa gạt” hẳn là nên đưa cho cậu một tấm thẻ kỹ năng mang thuộc tính lừa gạt, ví như [Ác ma lễ nghi] để cậu ngụy trang thành ác ma. Chẳng lẽ vì cậu đã có kỹ năng kiềm giữ đồng loại cho nên mới thay đổi cách khen thưởng? Vậy thì nói không thông...

Đừng nói là muốn cậu “âm thầm quan sát” Ma Vương Lừa gạt đó chứ? Tề Nhạc Nhân bật cười, đánh bay ý niệm hoang đường này.

Sau khi đi bộ khoảng nửa giờ, làm một số động tác co duỗi, Tề Nhạc Nhân cảm thấy trạng thái thân thể của mình tốt lên không ít, ít nhất chạy nhảy bình thường không có vấn đề. Cậu lại uống một chút nước, ăn thêm đồ ăn dễ tiêu hóa, trang bị tốt thẻ kỹ năng: SL đại pháp, Trời mưa thu quần áo, Cách đấu thuật sơ cấp, lấy theo chủy thủ đi ra khỏi hoa viên thánh mộ.

Thân thể xuyên qua một tầng kết giới mỏng, Tề Nhạc Nhân đi ra ngoài hoa viên thánh mộ.

Cả tòa Thánh thành yên tĩnh như phần mộ, Tề Nhạc Nhân cảnh giác quan sát bốn phía, phát hiện thật sự một người cũng không có, cẩn thận ngẫm nghĩ, hoài nghi sau khi lĩnh vực của thánh nữ tu sĩ rách nát, cư dân nơi này đã rời khỏi.

Cũng đúng, Giáo đình không có khả năng cho nhiều nhân lực đóng giữ ở đây, xuất phát từ góc độ an toàn mà nói, cư dân nơi này cũng nên sơ tán, nói không chừng trong thành còn có ác ma lảng vảng.

Tề Nhạc Nhân hơi suy tư, đổi thẻ kỹ năng Cách đấu thuật sơ cấp thành thẻ Ác ma lễ nghi. Một lần nhiệm vụ để lại không ít mị ma kết tinh, hiện tại lợi cho cậu, chỉ cần tiêu hao một viên ác ma kết tinh là có thể ngụy trang thành chủng loại ác ma tương ứng trong 3 giờ, đáng tiếc chỉ có vẻ ngoài, nếu động thủ thì rất dễ bị nhìn thấu bởi vì không có năng lực thiên phú ác ma.

Hóa thành mị ma, Tề Nhạc Nhân bước nhanh về phía trước, chưa đi được bao xa đã nghe thấy động tĩnh truyền đến từ phía trước. Hai ác ma cấp thấp cuống quít chạy xuống cầu thang từ chỗ Giáo đình cũ, nhìn thấy mị ma đứng giữa trung tâm, cười như không cười nhìn hai mị ma bọn họ. Hai ác ma cấp thấp liếc mắt nhìn nhau, do dự có nên chào hỏi hay không.



Cấp bậc giữa ác ma và ác ma rất nghiêm ngặt, một khi ác ma cấp cao phóng thích uy áp, ác ma cấp thấp liền vô lực phản kháng, ác ma cấp cao bình thường cũng không coi ác ma cấp thấp là đồng loại của mình, đồng loại tương tàn hoàn toàn là một phần của Ma giới.

Cho nên hai ác ma cấp thấp này tỏ thái độ do dự, rơi vào mắt Tề Nhạc Nhân rất cổ quái.

“Trên đó xảy ra cái gì?” Mị ma dùng giọng điệu lười biếng hỏi.

“Bẩm đại nhân, Tuyệt Vọng Ma Nữ và Đa Nghi Ác Ma đang giằng co với nhau, mắt thấy sắp đánh nhau tới nơi rồi.” Bởi vì không rõ vị mị ma trước mặt ở phe nào, hai ác ma cấp thấp đành cúi đầu tỏ vẻ kính cẩn nghe theo, tránh phát sinh thảm kịch đối mặt với thuộc hạ của Lão Ma Vương và loại lễ nghi với bên Quyền Lực Ma Vương.

“Hử? Hai vị đại nhân này hỏa khí thật lớn.” Mị ma cười như không cười nói.

Đầu óc Tề Nhạc Nhân nhanh chóng xoay chuyển, cậu căn bản không biết Đa Nghi Ác Ma và Tuyệt Vọng Ma Nữ là thần tiên phương nào, phe phái ác ma phân chia rất phức tạp, dưới sự trợ giúp của Sở thẩm phán cậu chỉ biết một chút cơ sở. Ví như Đố Kỵ Ma Nữ là ác ma có căn nguyên lực lượng rõ ràng, tuyệt đối là ác ma cấp cao.

Đa Nghi Ác Ma nghe qua có liên quan với thuộc tính “lừa gạt”, rất có khả năng là thủ hạ của Ma Vương Lừa gạt; lai lịch của Tuyệt Vọng Ma Nữ rất khó phán đoán, nhưng nếu nàng xuất hiện ở chỗ này, nhất định có nguyên nhân… Hai bên giằng co, có khả năng nàng là kẻ thù của Đa Nghi Ác Ma?

Sẽ là vị nào? Thủ hạ của Quyền lực? Không, Ma Vương Lừa gạt và Quyền lực không phải mối quan hệ đối lập nhau. Vậy Ma Vương Giết chóc thì sao? Không phải là không có khả năng, chỉ là Ma Vương Giết chóc mất tích đã lâu, vô luận phân bộ Sát Lục Mật Hội nào cũng không thể liên lạc được.

Còn một khả năng khác.

Tề Nhạc Nhân nheo mắt, lớn mật suy đoán Tuyệt Vọng Ma Nữ này là thủ hạ của Lão Ma Vương.

Tuy rằng Lão Ma Vương đã bị thánh nữ tu sĩ giết chết, nhưng thủ hạ của hắn vẫn hoạt động ở Ma giới, lúc này đến vì Lão Ma Vương có thể hiểu.

Hai ác ma cấp thấp thấp thỏm nhìn mị ma, không rõ cậu là người phe nào, nhưng cũng không dám tùy tiện rời đi.

Mị ma đột nhiên cười khẽ một tiếng, phất phất tay với bọn họ: “Được rồi, mau cút đi, đừng chắn đường của ta.”

Ác ma cấp thấp phóng đi như được đại xá, Tề Nhạc Nhân thu hồi thần thái mị ma, nhận xét kỹ thuật diễn của mình một chút, trộm cho chính mình một like. Cũng may cậu ngụy trang kịp thời, bằng không hiện tại đánh nhau một trận không chừng còn kinh động tới hai đại ác ma kia, đại Pháp SL cũng không cứu nổi cậu.

Tề Nhạc Nhân không rõ ác ma cấp cao cảm giác phạm vi bao nhiêu, tuy rằng không khoa trương đến mức bao trùm toàn bộ khu Giáo đình cũ, nhưng nếu đến quá gần, e rằng kinh động đến bọn họ.

May mà cậu có thẻ kỹ năng [âm thầm quan sát] này, trong lòng Tề Nhạc Nhân mừng thầm, cảm thấy sau khi mình sống lại giá trị may mắn dường như tăng lên. Lên núi trước, đợi hai đại ác ma kia giằng co, vận dụng thẻ kỹ năng ẩn thân, nhân cơ hội tiến vào thánh điện.

Quyết định xong, Tề Nhạc Nhân bước nhanh về phía trước. Thời điểm đến giữa sườn núi mưa to gió lớn, đất rung núi chuyển, vô số con dơi giang cánh tung bay trong mưa lớn, cơ hồ che khuất cả bầu trời. Tề Nhạc Nhân suýt nữa bị động đất bất ngờ đánh ngã xuống cầu thang, vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy trên bầu trời nứt ra một lỗ hổng thật lớn, dung nham trút xuống, đàn dơi phát ra tiếng kêu thảm thiết chói tai phảng phất bị dung nham đốt cháy, hừng hực thiêu đốt bầu trời thành một màu rực lửa.

Tình hình chiến đấu kinh khủng khiến trong lòng Tề Nhạc Nhân càng thêm ngưng trọng, gần như do dự chính mình có nên mạo hiểm tiến vào Thánh điện lúc này hay không.



Nhưng lời Maria nói làm cậu thập phần để ý, trực giác cho cậu biết đây là một manh mối vô cùng quan trọng, nếu bỏ lỡ, có lẽ..

Dù sao đã chết qua một lần, khó đến đâu cũng không khó bằng lúc đối mặt với Ma Vương Lừa gạt, Tề Nhạc Nhân lấy lại bình tĩnh, đổi Trời mưa thu quần áo thành Âm thầm quan sát. Trong nháy mắt kích hoạt, cậu cảm giác thân thể mình như hòa vào màn mưa nặng hạt, thanh âm chiến đấu nơi xa rõ ràng hơn đằng trước nhiều; cậu dõi mắt trông về phía xa, thậm chí có thể nhìn thấy bóng dáng hai người đang giao chiến giữa không trung.

Tuyệt Vọng Ma Nữ khoác áo choàng màu đen khẽ búng tay, con dơi nháy mắt thoát khỏi ngọn lửa, quay trở lại bên cạnh nàng, rúc thành một đoàn. Giọng nói của nàng khàn khàn lộ ra vẻ mệt mỏi, trong cơn mưa nhỏ mơ hồ mới có thể nghe thấy: “Ta vốn tưởng rằng ngươi sẽ tiếp tục tự do phiêu bạt trong Ma giới, tìm kiếm ‘nghệ thuật’ của ngươi, không ngờ ngươi lại đầu phục Ma Vương Lừa gạt.”

Đa Nghi Ác Ma hơi mỉm cười, tác động đến hai sợi râu cá trê được cẩn thận sửa sang trên môi, thoạt nhìn hắn có tinh thần hơn Tuyệt Vọng Ma Nữ đang chật vật nhiều, nếu không phải biết thân phận ác ma của hắn, ngược lại thoạt nhìn cứ tưởng hắn là một nhà nghệ thuật gia.

“Thần phục lực lượng cường đại hơn, không phải là thiên tính của ác ma chúng ta hay sao?” Đa Nghi Ác Ma hỏi lại.

“Hử? Luận theo sức mạnh căn nguyên mà nói, Ma Vương Lừa gạt không bằng Quyền lực và Giết chóc.” Ma Nữ Tuyệt Vọng nói.

Đa Nghi Ác Ma mỉm cười văn nhã: “Lực lượng căn nguyên của Ma Vương Hủy Diệt cũng đủ cường đại mà đúng không? Nhưng không phải cũng yên giấc ngàn thu trong tòa Thánh điện này sao? Sức mạnh chỉ là một phần thôi, người sử dụng sức mạnh mới là mấu chốt.”

Trong mắt Tuyệt Vọng Ma Nữ toát lên tia đau thương nhàn nhạt, thời điểm khi Lão Ma Vương còn sống, thêm vào lực lượng hủy diệt, nàng còn mạnh hơn Đa Nghi Ác Ma bây giờ nhiều. Nhưng theo Lão Ma Vương chết đi, lực lượng ‘hủy diệt’ trở nên suy yếu, sức mạnh liên quan đến “Tuyệt vọng” cũng dần suy thoái.

Đám thuộc hạ Lão Ma Vương bọn họ đều sắp bỏ cuộc, trừ phi Ma Vương Hủy Diệt mới ra đời, nếu không bọn họ chỉ có thể từ từ suy yếu.

Cho đến trước đó, nơi địa ngục xa xôi, bọn họ đột nhiên cảm nhận được một sức mạnh hủy diệt mới.

Nó giống như một ngôi sao băng, thoáng lóe lên ánh sáng hủy diệt trong địa ngục, mang đến cho bọn họ hy vọng —— Hủy diệt vĩnh viễn sẽ không bị hủy diệt, nó sẽ trở lại lần nữa!

Hiển nhiên lực lượng “hủy diệt” sống lại ngắn ngủi, cũng làm cho Quyền lực và Lừa gạt cảm giác bị uy hiếp, cho nên mới phái Đa Nghi Ác Ma đi điều tra, vừa lúc gặp được Tuyệt Vọng Ma Nữ nàng tiến đến.

“Cho nên bệ hạ của ngươi cam tâm nguyện trung thành với kẻ điên Quyền lực kia sao? Nghe nói hắn đã giao 'một phần ba binh quyền’ cho Quyền lực? Nhưng không có một kiện cuối cùng, Quyền lực vĩnh viễn không thể đăng cơ lên ngôi.”

Thời điểm nói đến 'một phần ba binh quyền’ trong lòng Tuyệt Vọng Ma Nữ xuất hiện một cỗ hận ý, đó là ác ma kết tinh của Ma Vương Hủy Diệt, cho dù chỉ có một phần ba, cũng đủ cường đại rồi. Đám ác ma bọn họ phụ thuộc vào Ma Vương Hủy Diệt, chính là dựa vào một phần ba kết tinh của ngài để lại mới tồn tại cho đến giờ, một phần ba còn lại hiện tại vẫn chưa biết tung tích. Một khi toàn bộ rơi vào tay Ma Vương Quyền lực, sau đó lại tìm được ‘thứ kia’ khoảng cách nàng ta đăng cơ Ma giới không còn quá xa.

Đối với Đa Nghi Ác Ma tràn ngập lòng tin với Ma Vương Lừa gạt, hắn cười cười: “Hết thảy giao cho bệ hạ quyết định, hiện tại việc chúng ta nên 'thảo luận' là, tự ngươi biến mất trước mặt ta hay ta sẽ tiễn ngươi biến mất.”

Tuyệt Vọng Ma Nữ cười lạnh một tiếng: “Vậy phải xem viện quân bên nào tới nhanh hơn.”

Hai người giao chiến giữa không trung đều không chú ý tới, trong rừng cây dưới sự che chở của thẻ kỹ năng, một nhân loại thế mà che giấu được cảm giác của bọn họ, lặng lẽ lẻn vào bên trong Thánh điện.

*****

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Hoan Nghênh Đến Với Trò Chơi Ác Mộng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook