Hoan Nghênh Đến Với Trò Chơi Ác Mộng

Chương 148: Tinh Tế Tử Vong Chân Nhân Tú [19]

Bạc Mộ Băng Luân

30/06/2023

chương 148:

Sau một hồi bị thuyết giáo về Thần, Laura im lặng dọc đường cũng không dám nói chuyện với Tề Nhạc Nhân.

Trong lòng Tề Nhạc Nhân vẫn nhớ tới tình huống của bác sĩ Lã và Đỗ Việt nên trong lúc nhất thời cũng im lặng không nói. Sau khi cậu cắt nguồn điện phòng thí nghiệm dưới lòng đất rồi quay trở lại hành lang laze, lúc này tuy cổng chính của hành lang đã mở nhưng bác sĩ Lã và Đỗ Việt lại không thấy đâu.

Ngoài cánh cửa này là tầng hầm ngầm nhà Cảnh Tư Vũ, bên trong có dấu vết đánh nhau, Tề Nhạc Nhân suy đoán có người tiến vào tầng hầm ngầm khiến hai người bác sĩ Lã cảm giác được nguy hiểm. Không rõ bên nào thắng, nhưng hai bên đều rời khỏi hiện trường, không biết là quay lại trên mặt đất hay là tiến vào viện nghiên cứu ngầm.

Trước đó một chút, cậu tiến vào viện nghiên cứu ngầm, bác sĩ Lã và Đỗ Việt bị nhốt ở bên ngoài. Chắc chắn hai người họ tìm kiếm khắp nơi mới có biện pháp tiến vào viện nghiên cứu ngầm, còn gặp được đám người Laura; sau đó bác sĩ Lã phát huy kỹ năng thiên phú ‘tay tầm bảo thiện nghệ’, không biết tìm được thẻ ID ở đâu, lúc này mới mở được cánh cửa kia.

Hiện tại đã là 23 giờ đêm ngày thứ tư, dựa theo quy luật ký sinh của xúc sao, ngoại trừ Tiết Giai Tuệ vừa bị Tề Nhạc Nhân giết chết, còn lại ba con xúc sao có khả năng đã hoàn thành một vòng ký sinh, hoặc cũng có thể không. Tổng số xúc sao hiện tại hẳn là ba đến sáu con.

Ấu trùng không có sức chiến đấu, thậm chí dưới trạng thái cạnh tranh có khả năng bị xúc sao khác ăn luôn, cho nên trước mắt kẻ thù cậu cần đối mặt chỉ có ba con xúc sao đã trưởng thành.

Tề Nhạc Nhân bất động thanh sắc liếc mắt nhìn Laura bên cạnh một cái, trên đường tới nhà Laura cậu đã chuẩn bị sẵn sàng đồng thời đối mặt với hai con xúc sao. Bởi vì thời gian Tiết Giai Tuệ cảm nhiễm là ban đêm ngày hôm sau, trải qua thời gian một ngày, xúc sao trong cơ thể cô ả đã phát triển thành thục, vào đêm ngày thứ ba hẳn là ả đã cảm nhiễm một người, Tề Nhạc Nhân cảm thấy hiềm nghi lớn nhất chính là Laura vẫn luôn chăm sóc cho ả.

Nhưng sau khi cậu lẻn vào nhà Laura, nghe lén cuộc nói chuyện giữa nàng và Tiết Giai Tuệ, tạm thời loại Laura khỏi diện hiềm nghi, chỉ đánh chết Tiết Giai Tuệ ngay tại chỗ. Nhưng nếu Laura không bị ký sinh, vậy thì là ai?

“Mấy ngày nay có ai tới gặp Tiết Giai Tuệ không?” Tề Nhạc Nhân hỏi.

“Cảnh Tư Vũ, Cảnh Tư Tuyết còn có Francis.” Laura nói, sắc mặt tái nhợt: “Ý của cậu là…”

“Trong khoảng 8 giờ tối đến 12 giờ khuya đêm hôm qua, trong bọn họ có người nào ở lại phòng cô không?” Tề Nhạc Nhân suy tính khoảng thời gian xúc sao có thể ký sinh liền hỏi.

“...Francis. Hắn đã đến rất nhiều lần, chủ yếu đến để gặp tôi... Tôi... Tôi nhờ hắn chăm sóc Tiết Giai Tuệ…” Khuôn mặt Laura ngày càng tái nhợt, gần như không còn chút máu.

Hai người hành tẩu trên mặt tuyết, thế giới yên tĩnh chỉ còn lại tiếng bước chân cùng hơi thở của bọn họ, Laura dùng sức nuốt nước miếng, giọng nói nghẹn ngào hỏi: “Có phải hắn đã…”

Tề Nhạc Nhân gật đầu.

Cơn gió lạnh lẽo thổi qua, đông lại hàng nước mắt vừa mới chảy ra hốc mắt. Laura bưng kín mặt, dùng sức hô hấp, thở ra một làn khói trắng giữa mảnh băng tuyết; cả người nàng run rẩy, cho dù nhiệt độ ổn định cũng không thể sưởi ấm trái tim nàng sắp đóng băng.

Tề Nhạc Nhân bị ảnh hưởng bởi cảm xúc của Laura, không nhịn được khổ sở thay cô. Nhưng cô kiên cường hơn sự tưởng tượng của Tề Nhạc Nhân, không đến vài phút, cô đã bình tĩnh lại, chỉ có hốc mắt đỏ bừng tiết lộ nội tâm của cô.

“Tôi hiểu được, nếu hắn thực sự biến thành quái vật, tôi…tôi sẽ.. Sẽ.” Laura dứt khoát nói.

Tề Nhạc Nhân lại suy nghĩ rất nhiều, rất nhiều.

Nếu là cậu thì sao? Cậu có thể ra quyết định giống như Laura không?



“Hiện tại đừng vội đưa ra quyết định, chưa đến lúc đó, cô vĩnh viễn sẽ không biết chính mình lựa chọn như thế nào.” Tề Nhạc Nhân nói với Laura, tựa như đang nói với chính mình.

Không một ai có thể dễ dàng đưa ra lựa chọn khó khăn như vậy, mặc kệ trước khi sự việc xảy ra có bao nhiêu tính toán, thời điểm chân chính đối mặt, đưa ra phán đoán chưa chắc là lý trí. Có lẽ người hiên ngang lẫm liệt sẽ trở thành kẻ đào binh, mà người yếu đuối nhát gan ngược lại sẽ trở thành anh hùng. Ai biết được?

Ban đêm mặt trời không lặn, không cần thiết bị chiếu sáng hai người thuận lợi đến nhà Anne, bên trong không bật đèn, nhưng Tề Nhạc Nhân không dám thiếu cảnh giác. Mark là người đầu tiên bị ký sinh, người thứ hai là Tiết Giai Tuệ, một trong hai người ngày thứ ba đó là Francis, người còn lại tám chín phần mười là Anne. Dưới tình huống biết rõ xúc sao đáng sợ, vẫn hợp tác với người bị ký sinh là Mark, cô ta có lập trường nhưng không vô tội.

Bất kể cô ta có bị ký sinh hay không, muốn xâm nhập vào nhà Anne đương nhiên phải mạo hiểm cực lớn, nếu xúc sao trong cơ thể cô ta đã trưởng thành, hiện tại Tề Nhạc Nhân đừng nghĩ tới việc đánh ngất cô ta một cái là xong.

“Cầm lấy cái này, cô trốn cho kỹ, nếu ở bên trong nghe được tiếng tôi gọi tên cô thì cô liền ném nó vào cửa sổ, sau đó nhanh chóng nằm sấp xuống.” Tề Nhạc Nhân lấy ra một quả lựu đạn từ viện nghiên cứu, đưa cho Laura rồi dạy cô cách sử dụng.

Laura thấp thỏm bất an: “Cậu có thể ứng phó được sao?”

Tề Nhạc Nhân lộ ra một nụ cười thần côn, tự trải chăn cho mình: “Đừng lo lắng, Thần sẽ phù hộ tôi.”

Tuy thần thái và giọng điệu của Tề Nhạc Nhân lúc này mang đến cảm giác tràn ngập an toàn cho người khác, nhưng vẫn không thể làm Laura hoàn toàn yên tâm. Dù sao trước đó không lâu cô mới chính mắt nhìn thấy vị ‘sứ giả của Thần’ này bị cánh cửa đập trúng vào lưng, hình ảnh này tổn hại nghiêm trọng đến uy tín của cậu. Lòng Laura tràn đầy lo lắng nhìn Tề Nhạc Nhân, hy vọng vết thương sẽ không ảnh hưởng đến sức chiến đấu của cậu.

Tề Nhạc Nhân bị Laura nhìn chằm chằm đến mức áp lực tăng gấp bội, đành thể hiện ý bảo mình phải hành động, coi như không có việc gì xoay người tìm kiếm cửa sổ mà lần đầu lẻn vào nhà Anne. Lần đó họ phí sức chín trâu hai hổ mới bò được lên trên, nhưng sau khi trải qua đột phá suýt chết ở hành lang laze, Tề Nhạc Nhân cảm thấy dựa vào một mình cậu cũng có thể bò vào.

Mà sự thật đúng là như thế, Tề Nhạc Nhân nhanh nhẹn như một chú mèo bám vào gờ tường bên ngoài, cánh tay bộc phát lực lượng thoải mái chống đỡ cậu đứng lên, dựa vào mặt tường bò lên cửa sổ lầu hai, tiềm nhập căn phòng nhỏ im ắng này.

Căn phòng tối tăm, ánh sáng ngoài cửa sổ không đủ chiếu sáng nơi này, nhưng sau khi ‘phá xác’ thị lực của Tề Nhạc Nhân cũng được tăng cường đáng kể, cậu có thể nhìn rõ hoàn cảnh nơi này. Trong phòng không có người, cậu lặng lẽ mở cửa phòng, hai tay cầm súng, dựa vào tường đi về phía trước.

Anne hiếm khi rời khỏi căn nhà của mình, nhưng thời gian này có lẽ cô ta đang tìm kiếm con mồi ký sinh tiếp theo, mặc kệ cô ta có ở đây hay không, cô ta sẽ trở về.

Tề Nhạc Nhân vội vàng tìm kiếm căn phòng nhỏ trên tầng 2, Anne không ở đây, cậu đi vào lầu một nhưng vẫn không thu hoạch được gì.

Hiện tại chỉ có hai khả năng, cô ta ra ngoài kiếm ăn, hoặc là ở dưới tầng hầm ngầm.

Chỉ là muốn đi vào tầng hầm ngầm mà nói, bò xuống ống dẫn kia quá nguy hiểm, cậu không quên lúc trước chính mình phục kích Anne đang bò trong đường ống như thế nào.

Tề Nhạc Nhân lâm vào thế khó, tuy rằng chờ đợi có thể cho cậu một đáp án, nhưng cậu cũng không có quá nhiều thời gian lãng phí ở đây, cậu còn phải tiếp tục tìm kiếm Đỗ Việt và bác sĩ Lã.

Vẫn nên lên gác mái xem thử, Tề Nhạc Nhân nghĩ như vậy, tìm được một cái thang giấu trên lầu hai trần nhà, leo lên gác mái.

Sàn gác mái là một khối đặc thù, chỉ cần xốc nó lên...

Một tiếng ‘răng rắc’, sàn nhà đột nhiên bị người khẽ đẩy ra, từ bên trong thình lình thò ra cái đầu của Anne định đẩy phiến gạch ra, mắt đối mắt với Tề Nhạc Nhân đang ngồi xổm ở đó trầm tư suy nghĩ có nên bất chấp ném quả bom này xuống hay không.



Hoảng sợ cùng lúc bùng nổ trên người hai loài sinh vật hoàn toàn khác nhau, Anne sợ hãi hét lên một tiếng, Tề Nhạc Nhân đặt mông ngồi bệt xuống đất, không quên rút súng bóp cò —— pằng pằng pằng.

Liên tục ba phát súng nhắm vào mục tiêu gần trong gang tấc, đầu Anne xinh đẹp bị bắn thành một quả dưa hấu nát bét, mất đi đại não chỉ huy nàng không có thân thể chống đỡ, lập tức ngã vào bên trong ống dẫn, nặng nề rơi xuống tầng hầm ngầm. Nhưng Tề Nhạc Nhân biết nó còn chưa chết, đầu bị đập nát đối với nó mà nói bất quá giống như con ốc mượn hồn đánh mất chỗ ở tạm thời mà thôi; sức sống của nó rất mạnh mẽ, hơn nữa sức chiến đấu kinh người.

Tề Nhạc Nhân gần như ngừng thở, lấy ra một quả bom ném xuống ống dẫn, sau đó cất bước bỏ chạy, ôm đầu ngồi xổm trong góc.

Sau tiếng vang lớn kinh thiên động địa, cả tòa nhà rung chuyển vài cái rồi hết thảy quay về yên tĩnh.

Hẳn là nó chết rồi đi? Tề Nhạc Nhân đánh giá quả lựu đạn này chắc đủ xử lý con xúc sao kia, nếu Mark cũng ở dưới đó thì đúng là hoàn mỹ song sát.

Tề Nhạc Nhân ngồi ở trên đợi mười phút, lúc này mới trở lại ống dẫn tầng hầm ngầm, nhìn xung quanh xuống dưới, bên dưới là một khoảng tối tăm tĩnh mịch. Cậu do dự trong chốc lát, xác định bản thân không mở camera giám sát, liền lấy từ thẻ đạo cụ ra một sợi dây thừng buộc tốt, chân giẫm lên bò xuống cầu thang yếu ớt.

Trong tầng hầm tối đen như mực, trong hoàn cảnh thiếu sáng, không bật đèn căn bản cái gì cũng không nhìn rõ. Trong không khí nóng rực do tiếng nổ mạnh vừa nãy lại mang theo mùi khói thuốc súng, Tề Nhạc Nhân đưa tay sờ súng lục trong túi...

Kỹ năng ‘Trời Mưa Thu Quần Áo’ còn trong giai đoạn CD ở hành lang laze, hiện tại không thể báo động trước cho cậu vào lúc này. Chỉ là tại một vùng bóng đêm như biển sâu tăm tối, trực giác của Tề Nhạc Nhân đang liên tục gào thét trong đầu cậu, nguy hiểm! Nguy hiểm! Nguy hiểm!

Vào lúc này, nhờ năng lực phản ứng được Trần Bách Thất tra tấn, Tề Nhạc Nhân cúi thấp đầu xuống mặt đất, một thứ gì đó nặng nề sượt qua đỉnh đầu cậu, đập mạnh vào vách tường.

Nó còn chưa chết! Tề Nhạc Nhân thầm kêu một tiếng không tốt, SL Đại Pháp chưa CD xong, gặp loại tình huống này cậu chỉ có một cái mạng thôi!

Đối với xúc sao mà nói hiển nhiên bóng tối không phải là trở ngại, nó bắt đầu nương theo bóng tối liên tiếp phát động công kích, cho dù trực giác không nhanh nhạy, tại thời điểm này cũng là bị động chịu đánh. Tề Nhạc Nhân bật đèn pin ném ra ngoài, nương theo ánh sáng lúc này mới thấy rõ bốn phía.

Không cần phải nói chung quanh là một mảnh hỗn độn, thứ xúc sao mang theo xác ngoài nhân loại kia đang giương nanh múa vuốt xúc tu của nó, cuốn đá vụn trên mặt đất ném về phía Tề Nhạc Nhân. Nó không xông lên tấn công không phải vì nó có bao nhiêu dịu dàng, mà là sau vụ nổ mạnh có một tảng đá chặn hơn phân nửa cơ thể nó, khiến nó không thể nhúc nhích.

Nhìn kẻ địch bất động trước mặt, Tề Nhạc Nhân thở phào nhẹ nhõm, cậu từ dưới đất đứng dậy, nhẹ nhàng tránh đi hòn đá nó ném tới. Sau khi có ánh sáng, hai chiếc xúc tu còn sót lại của nó điên cuồng công kích ngược lại giống như đứa trẻ kháng nghị vô cớ gây rối.

Xem ra lần này vận khí của mình thật sự không tồi. Tề Nhạc Nhân nghĩ thầm, chỉa súng nhắm ngay con quái vật sống nhờ trên cơ thể Anne, bắn liền ba phát, hơi thở quái vật thoi thóp, dịch nhầy màu nâu sẫm chảy đầy đất, nhưng sức sống của nó rất mạnh mẽ, quả thực như quái vật bất tử.

Viên đạn bắn trượt, Tề Nhạc Nhân không thể không ngừng lại để nạp đạn, vừa tản bộ trên sân vắng vừa né tránh xúc sao ném đá về phía mình, thậm chí cậu còn có tâm tình tự hỏi Mark đã đi đâu.

Là đi ra ngoài ký sinh sao? Vốn cho rằng hắn ở lại đây tiếp tục khiêng đá, tranh thủ sớm ngày dọn hết mấy tảng đá để thông với viện nghiên cứu ngầm.

…… Khoan đã.

Tề Nhạc Nhân đi tới vài bước, vòng qua chướng ngại vật, nhìn về phía sâu trong tầng hầm ngầm. Vốn dĩ tảng đá chắn mất lối đi lấp kín thông đạo, không biết từ khi nào đã bị cạy ra một khe hở hơn một mét! Trong lòng Tề Nhạc Nhân kinh hãi, cậu bừng tỉnh hiểu ra tại sao khi cậu rời khỏi hành lang laze, Hạ Bách lại không kịp thời cắt nguồn điện —— Bởi vì anh ta gặp phải một đối thủ khó chơi.

Mà giờ khắc này, đối thủ này đang đứng ở đầu bên kia khe hở, cầm trong tay súng phóng lựu cũng đủ để nổ tung tầng hầm ngầm này thành đống phế tích!

****

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hoan Nghênh Đến Với Trò Chơi Ác Mộng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook