Hoan Nghênh Đến Với Trò Chơi Ác Mộng

Chương 149: Tinh Tế Tử Vong Chân Nhân Tú [20]

Bạc Mộ Băng Luân

01/07/2023

chương 149:

Một tiếng ầm ầm vang lên, mặt đất lay động kịch liệt, Laura đang ngồi xổm bên ngoài chờ tin tức đột nhiên không kịp đề phòng té ngã trên mặt tuyết, kinh hãi nhìn mặt đất.

Đã xảy ra chuyện gì? Là động đất sao? Không, không phải, là vụ nổ lớn dưới tầng hầm!

Cho dù ở ngoài trời xảy ra loại nổ mạnh đến cấp độ này, cũng đủ đục thủng một lỗ trên xe tăng bọc giáp, nếu xảy ra trong nhà... Vậy trong phạm vi hơn mười mét, dưới uy lực của vụ nổ mạnh căn bản không có người nào còn sống!

Trong lòng Laura chùng xuống, cuối cùng cô không rảnh lo lắng đến lời cảnh cáo của Tề Nhạc Nhân, đứng dậy vọt vào nhà!

Bầu trời đột nhiên sáng lên, nhưng ánh sáng chiếu xuống mặt đất này hoàn toàn khác biệt với ánh mặt trời không lặn, giống như đóa hoa từ vực sâu chậm rãi nở rộ; ánh sáng màu trắng bạc như màn lụa từng lớp từng lớp trải dài, vùng địa vực của thế giới băng tuyết này dường như trở về trong tử cung thoải mái ấm áp của mẹ, không hề sợ hãi bất luận thương tổn nào.

Laura ngơ ngác đứng đó, không biết chuyện gì đang xảy ra. Nàng phảng phất tiến vào một thế giới không thể tưởng tượng được, ánh sáng bạc ngày càng sáng ngời, hơn nữa chẳng những trồi lên mặt đất mà còn dần dần bay lên cao, bên trong cột sáng thế nhưng xuất hiện ảnh ngược thiên đường! Giống như một cuộn tranh từ từ mở ra, hiện ra trước mắt nàng là Vườn Địa Đàng trong ánh hoàng hôn!

Laura há to miệng, cùng khán giả cách hàng tỷ năm ánh sáng nhìn thấy một màn điên đảo nhận tri này.

Vô số hoa tươi từ trên trời rơi xuống, hô ứng với cột sáng từ từ dâng lên dưới mặt đất, thế giới màu trắng bạc không ngừng khuếch trương khắp nơi, trong lĩnh vực nhìn thấy lại vô cùng rét lạnh, nàng giống như một cô bé vừa đói vừa lạnh, lệ nóng doanh tròng đối với ảo ảnh que diêm.

Hóa ra, hóa ra trên thế giới này thật sự có thần minh tồn tại.

Mặt đất bên dưới lại lần nữa truyền đến một tiếng chấn động, vách tường bên ngoài căn nhà đột nhiên xuất hiện một lỗ thủng, một thân ảnh phát ra ánh sáng trắng từ bên trong bay ra, giương đôi cánh chim thuần trắng, uyển chuyển nhẹ nhàng đáp xuống trước mặt Laura.

‘Thiên sứ’ được bao phủ trong ánh sáng trắng bạc khẽ gật đầu với nàng, như thực như mộng.

“Tề.. Tề Nhạc Nhân?” Laura ngơ ngác gọi tên cậu.

Thiên sứ khẽ mỉm cười: “Là tôi.”

Laura hoàn toàn có thể tưởng tượng được khán giả ở đầu bên kia màn hình lúc này có bao nhiêu kích động, bởi vì nàng cũng vậy.

Thần tích, thế nhưng thực sự tồn tại, hơn nữa còn buông xuống nơi này!

-------



Vài giây trước, Tề Nhạc Nhân bị hỏa tiễn nhắm trúng rơi vào tuyệt cảnh.

SL Đại Pháp? Đừng nói nó còn trong thời gian CD, cho dù sử dụng, trong không gian kín này nổ mạnh bùng lên trong nháy mắt có thể dễ dàng giết chết cậu tại chỗ, cho dù cậu có ba lần cơ hội cũng không đủ dùng! Cậu cũng không có khả năng giống như nam chính phim điện ảnh, có thủ đoạn thần kỳ nổ súng ngăn cản đối thủ phóng ra hỏa tiễn.

Tại một phút trí mạng, bằng mắt thường Tề Nhạc Nhân có thể nhìn thấy động tác của Mark, hắn đã khiêng ống phóng hỏa tiễn lên, chuẩn bị phóng...

Cậu chỉ có một lựa chọn, không còn sự lựa chọn nào khác.

Tề Nhạc Nhân lấy ra lễ vật mà Tiên Tri đã tặng cho cậu, sức lực to lớn khéo léo chặt đứt sợi xích sắt, dưới ý niệm của cậu lông chim trên phiến kim loại nháy mắt bị kích phát rồi bay ra. Sau đó giây tiếp theo, ống phóng hỏa tiễn phóng ra nhắm ngay cậu, đứng giữa trung tâm vụ nổ đáng lý Tề Nhạc Nhân nên bị tạc thành từng mảnh tan xương nát thịt...

Chỉ là cậu nhìn thấy bên trong luồng ánh sáng, có một ảo ảnh thiên sứ to lớn huyễn hóa từ hư không, uyển chuyển nhẹ nhàng đáp xuống trên người cậu, mang sức mạnh thuộc về Tiên Tri cho cậu.

Tề Nhạc Nhân cảm giác bản thân giống như trở về mảnh thủy vực nơi Tiên Tri đang ngủ đông kia, dòng nước dịu dàng bao quanh cơ thể cậu, khiến cậu muốn rên lên. Sức mạnh to lớn siêu thoát hết thảy thức tỉnh trong từng mạch máu, cậu bình tĩnh vươn tay, dùng bàn tay nhân loại bình thường chặn ống phóng hỏa tiễn đang tiếp cận bằng vận tốc ánh sáng; nhưng lúc này cậu lại cảm giác thật giống như bàn tay vỗ nhẹ vào khí cầu bay lên trời.

Phảng phất ma pháp và khoa học kỹ thuật va chạm vào nhau, ống phóng hỏa tiễn phát nổ, chỉ là vụ nổ mạnh trong mắt cậu giống như pha quay chậm vô số lần trên màn ảnh. Ánh sáng bạc trên người cậu dễ như trở bàn tay ngăn chặn sức mạnh hủy diệt đáng sợ này ở bên ngoài, cho dù mọi thứ xung quanh nổ tung tan xương nát thịt, cậu vẫn bình yên vô sự chờ đợi tất cả kết thúc.

Mà giờ phút này, nội tâm của cậu bình tĩnh, không sợ hãi, không lo lắng, phảng phất như thần minh từ trên cao nhìn xuống nhân loại, sẽ không bởi vì mưa gió sấm chớp mà hoảng loạn.

Cậu cũng ‘nhìn thấy’ đằng sau chính mình, một chiếc đồng hồ khổng lồ, trên mặt đồng hồ có thể nhìn thấy rõ bánh răng và đinh tán, tràn ngập bầu không khí máy móc của thời đại công nghiệp. Trên mặt đồng hồ, kim đồng hồ đang quay nhanh.

Một vòng, hai vòng, ba vòng, sau đó cậu biết trước sức mạnh mà cậu mượn được sẽ vật quy nguyên chủ.

[Tiên Tri Chi Tâm]: Tiên Tri đại nhân tôn quý vĩ đại dùng tay không tạo ra đạo cụ Thần cấp, từ hình người có thể biến thân thành người chim. Người nắm giữ có thể triệu hoán đại thiên sứ buông xuống, bám vào trên người chính mình tiến hành chiến đấu, liên tục 3 phút, thời gian CD 24 giờ.

Ba phút, cũng đủ để Tề Nhạc Nhân giải quyết mọi thứ trong tầng hầm âm u này.

Xúc sao ký sinh trong cơ thể Anne đã chết không toàn thây, ngay cả tảng đá đè trên cơ thể cô ta cũng bị tạc thành nhiều mảnh. Toàn bộ tầng hầm ngầm hơn phân nửa không gian đều sụp xuống thành một đống phế tích.

Hai chân không chạm đất mà bay lơ lửng giữa không trung, Tề Nhạc Nhân phất phất tay, một loại sức mạnh tương tự niệm lực làm cậu dễ dàng nâng tảng đá nặng lên, giống như chó chăn cừu đuổi theo đàn dê ‘xua đuổi’ chúng sang một bên, lộ ra một con đường.

Lối đi dẫn đến viện nghiên cứu lại lần nữa sụp xuống, bất quá lần này Tề Nhạc Nhân không cần vất vả dọn sạch tảng đá ra như Mark đã làm, cậu chỉ cần vẫy vẫy tay, tất cả tảng đá đã bị quét qua một bên. Dường như chúng không nặng hơn tro bụi là bao, chỉ có tiếng ‘rắc rắc’ nói cho cậu biết, tảng đá này không phải không có trọng lượng.

Tảng đá được dọn qua một bên, lộ ra tảng đá to lớn bị ảnh hưởng do vụ nổ mạnh, vẫn giữ nguyên hình dạng con người của Mark.

Nửa khuôn mặt của hắn bị đá vụn tạc trúng do vụ nổ mạnh, dưới lớp xương trắng một chiếc xúc tu mềm mại đang thò ra khỏi hốc mắt, sau khi phát hiện giữa nó và Tề Nhạc Nhân không có vật cản trở, xúc tu phát ra tiếng thét chói tai, nháy mắt bắn ra khỏi cơ thể Mark, hốt hoảng trốn vào thông đạo viện nghiên cứu ngầm —— Chỉ sợ đây là lần cuối nó sử dụng bộ não con người để đưa ra đối sách.



Bởi vì trong giây tiếp theo, Tề Nhạc Nhân đã giơ cánh tay lên.

Sức mạnh ý niệm cách hơn 20 mét, ấn xuống nút tạm dừng trên người quái vật chỉ muốn điên cuồng chạy trốn, nó vẫn nằm yên trên mặt đất, thời gian tàn nhẫn trói buộc nó bên trong nhà giam.

Tề Nhạc Nhân vươn tay khẽ siết nhẹ.

Quái vật không thể động đậy biến thành một khối ‘thạch trái cây’ huyết nhục bay tứ tung, từng đống nằm rải rác trên mặt đất.

Chỉ trong vài giây, tất cả đã kết thúc.

Ánh sáng quanh thân cậu vẫn sáng ngời như cũ, trong ánh sáng bạc, Tề Nhạc Nhân cảm thấy chính mình không gì không làm được.

Đây là sức mạnh của lĩnh vực cấp cao sao? Cho dù cậu chỉ mượn tạm đạo cụ để dùng nhưng cũng đã vượt xa sức tưởng tượng của Tề Nhạc Nhân, trước sức mạnh tuyệt đối vượt quá cực hạn của nhân loại, Tề Nhạc Nhân rất khó tưởng Tiên Tri và mình đều thuộc phạm trù nhân loại.

Lĩnh vực thâm ảo đáng sợ hơn cậu tưởng nhiều, nó đang không ngừng tiến hóa, tiếp cận lĩnh vực cấp, gần như tiến hóa thành một giống loài khác cao cấp hơn —— ví như Thần.

Người nắm giữ lĩnh vực, thế giới bọn họ chỉ sợ hoàn toàn bất đồng với người bình thường. Đáng tiếc hiện tại căn bản cậu không có tư cách tìm hiểu.

Giải quyết con hai xúc sao ở tầng hầm, tâm tình Tề Nhạc Nhân rất tốt. Tuy rằng thoạt nhìn phía sau cánh vướng tay vướng chân, nhưng kỳ thực không phải thật thể, đại thiên sứ bám vào người cậu cũng không có cảm giác tồn tại gì; giống như hắn chỉ là nhân viên chuyển phát nhanh đưa sức mạnh đến cho cậu, đợi ba phút sau ký nhận rồi thong dong rời đi.

Trong hư không kim đồng hồ đã quay xong một vòng lớn, Tề Nhạc Nhân không trì hoãn nữa, tuy cậu cố ý tiến vào viện nghiên cứu ngầm một lần nữa để tìm tung tích Hạ Bách; nói không chừng bác sĩ Lã và Đỗ Việt cũng đi vào, nhưng trước đó cậu vẫn nên đến chào hỏi Laura trước đã.

Tề Nhạc Nhân phất tay xé rách một đạo vết nứt trước thông đạo, đôi cánh phía sau nhẹ nhàng vỗ làm cậu bay lên không trung, trải nghiệm mới lạ khiến cậu tâm sinh cảm khái, làm người chim thật tốt.

Tề Nhạc Nhân bay ra khỏi tầng hầm liếc mắt một cái liền nhìn thấy vẻ mặt hoảng hốt của Laura.

Nàng mất hồn mất vía nhìn chằm chằm Tề Nhạc Nhân, khẽ lẩm bẩm: “Tề Nhạc Nhân?”

Cô gái đáng thương tam quan theo thuyết vô thần chỉ sợ đã bị đả kích, mà người khởi xướng còn phải tiếp tục duy trì phong cách cao thâm khó lường, để tránh khán giả ở chỗ khác trên màn ảnh điên cuồng công kích thân phận và lai lịch của cậu.

Hy vọng hiện tại tạo hình thần côn của cậu có thể hù dọa đám khán giả, a di đà phật, à không, thượng đế phù hộ.

****

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hoan Nghênh Đến Với Trò Chơi Ác Mộng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook