Hoạn Quan Thâm Trầm Của Công Chúa Tâm Cơ
Chương 32:
Thứ Nhất Cá Đào Tử
06/06/2024
May mà có giọng nói dịu dàng phá vỡ bầu không khí này, Thư Từ mỉm cười, làm nũng với Lâm quý phi: "Nương nương, hôm nay là giao thừa, sao chúng ta có thể vì việc nhỏ này mà làm ngày tết không vui? Đây cũng chỉ là chuyện nhỏ thôi, Tố Lan tỷ tỷ nói đùa với nô tỳ thôi mà, nương nương ~ người đừng tức giận mà!"
Có người đưa thang, Lâm quý phi cũng thuận thế bước xuống, sau lưng bà còn có đám người ngoài, hai bên giằng co càng lâu thì càng bị người ta chê cười.
"Nể mặt Thư Từ, bổn cung không so đo với ngươi, ra ngoài quỳ đi, kết thúc dạ yến thì lăn về Ninh Nhạc Cung." Lâm quý phi đại phát từ bi nói.
Tố Lan dập đầu lạy Lâm quý phi hai cái rồi rời khỏi điện.
Lâm phi quay đầu nhìn đám người Lâm gia phía sau: "Để mẫu thân đứng mỏi rồi, Thư Từ, mau mời các vị phu nhân ngồi xuống."
Lúc này người trong điện mới thả lỏng, cung nhân ra vào bưng trà rót nước, Thư Từ đỡ tay quốc công phu nhân ngồi xuống cạnh Lâm quý phi.
Trình Ấu Dung bực bội không thôi, nhưng hiện tại nàng không thể rời đi, đành ngồi đó nhìn đám người này diễn kịch.
Đúng là diễn kịch, ra vẻ mẹ con thân thiết, chị em dâu thương yêu nhau.
Dì có thân đến đâu thì cũng có khoảng cách, huống chi vị này còn đẻ hai đứa con trai và một con gái, ra vẻ ngoài mặt thôi chứ sau lưng mọi chuyện đều vì con ruột của mình.
Lâm quý phi có ca ca ruột, hai huynh muội do nguyên Lâm phu nhân sinh ra, chuyện nhà cửa khúc mắc quá nhiều, phu nhân hiện tại coi hai huynh muội họ như con ruột, nhưng khác biệt ra sao thì Lâm quý phi biết rõ.
"Mẫu thân, nay người đến sớm vậy thì chiều có đến nữa không?" Lâm quý phi tươi cười, vẻ mặt hiền lạnh nào giống bộ dạng hung ác thường ngày quất đánh Trình Ấu Dung.
Quốc công phu nhân cũng tươi cười, cầm tay Lâm quý phi, nói: "Không phải do đám chất nữ của người trông mong dự yến tiệc sao, ra cũng không làm gì được, cô nương nhà mình chẳng lẽ lại không chiều, vậy nên mới đệ thiệp vào sớm, không quấy rầy nương nương chứ?"
Có người đưa thang, Lâm quý phi cũng thuận thế bước xuống, sau lưng bà còn có đám người ngoài, hai bên giằng co càng lâu thì càng bị người ta chê cười.
"Nể mặt Thư Từ, bổn cung không so đo với ngươi, ra ngoài quỳ đi, kết thúc dạ yến thì lăn về Ninh Nhạc Cung." Lâm quý phi đại phát từ bi nói.
Tố Lan dập đầu lạy Lâm quý phi hai cái rồi rời khỏi điện.
Lâm phi quay đầu nhìn đám người Lâm gia phía sau: "Để mẫu thân đứng mỏi rồi, Thư Từ, mau mời các vị phu nhân ngồi xuống."
Lúc này người trong điện mới thả lỏng, cung nhân ra vào bưng trà rót nước, Thư Từ đỡ tay quốc công phu nhân ngồi xuống cạnh Lâm quý phi.
Trình Ấu Dung bực bội không thôi, nhưng hiện tại nàng không thể rời đi, đành ngồi đó nhìn đám người này diễn kịch.
Đúng là diễn kịch, ra vẻ mẹ con thân thiết, chị em dâu thương yêu nhau.
Dì có thân đến đâu thì cũng có khoảng cách, huống chi vị này còn đẻ hai đứa con trai và một con gái, ra vẻ ngoài mặt thôi chứ sau lưng mọi chuyện đều vì con ruột của mình.
Lâm quý phi có ca ca ruột, hai huynh muội do nguyên Lâm phu nhân sinh ra, chuyện nhà cửa khúc mắc quá nhiều, phu nhân hiện tại coi hai huynh muội họ như con ruột, nhưng khác biệt ra sao thì Lâm quý phi biết rõ.
"Mẫu thân, nay người đến sớm vậy thì chiều có đến nữa không?" Lâm quý phi tươi cười, vẻ mặt hiền lạnh nào giống bộ dạng hung ác thường ngày quất đánh Trình Ấu Dung.
Quốc công phu nhân cũng tươi cười, cầm tay Lâm quý phi, nói: "Không phải do đám chất nữ của người trông mong dự yến tiệc sao, ra cũng không làm gì được, cô nương nhà mình chẳng lẽ lại không chiều, vậy nên mới đệ thiệp vào sớm, không quấy rầy nương nương chứ?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.