Hoạn Quan Thâm Trầm Của Công Chúa Tâm Cơ
Chương 33:
Thứ Nhất Cá Đào Tử
06/06/2024
Lâm quý phi mỉm cười lắc đầu, ánh mắt quét qua ba chất nữ, nói: "Ta cao hứng còn không kịp, sao gọi là quấy rầy, mấy đứa này chắc đến tuổi cập kê hết rồi?"
Lâm phu nhân cười một phen rồi ngập ngừng nói: "Đúng vậy, ba đưa sinh gần nhau, đã đến tuổi cập kê không lâu, một đứa đã đính hôn, hai đứa còn lại mong nương nương xem thử có nhi tử nhà ai phù hợp không."
Lâm quý phi gật đầu đồng ý, lại nhìn hai đứa cháu gái còn lại đánh giá, lòng nghĩ xem công tử gia thế nào mới xứng.
Bà biết không có chuyện Lâm gia dậy sớm mà không muốn lợi gì, tiến cung sớm như vậy ắt là muốn nói gì đó với bà.
Mấy người lại nói chuyện phiếm một hồi.
Từ đầu đến cuối Trình Ấu Dung không nói được mấy câu, không ai hỏi đến nàng thì nàng ngồi thừ ra phát ngốc.
Nàng thấy sắc trời không còn sớm, liền nói: "Mẫu phi, cũng không còn sớm nữa, nhi thần phải về cung rửa mặt chải đầu trang điểm."
Nàng không muốn ăn cơm trưa với đám nữ nhân này.
Ánh mắt Lâm quý phi sắc bén nhìn nàng một cái, biểu cảm dịu xuống: "Đi đi, đúng rồi, dắt ba biểu muội của ngươi đi chơi trong cun đi, mấy cô nương này ngồi nói chuyện câu được câu chăng, chắc là đang chán chết."
Ba nhi nữ Lâm gia nghe vậy liền đứng dậy hành lễ cáo lui.
Trình Ấu Dung lười từ chối, vội đi nhanh ra ngoài điện.
Lúc Trình Ấu Dung ra ngoài, thấy Tố Lan quỳ gối trong sân, sắc mặt liền lạnh băng.
Ba cô nương Lâm gia phía sau túm tụm nói chuyện ồn ào làm Trình Ấu Dung đau đầu.
Một người nói: "Các muội có thấy trên mặt công chúa có vết xước không? Chắc là Lâm quý phi làm, vị cô mẫu này mới nhìn qua thì không giống người tính tình không tốt mà đâu ai ngờ."
Một người khác trả lời: "Tính tình có không tốt thì sao có thể bày ra cho người ngoài xem."
Cô nhỏ nhất hùa theo: "Đúng vậy, nói không chừng là giống đại bá, trước mặt người ngoài thì ôn tồn lễ độ, vào trong nhà thì nóng tính khó ưa."
Ba người kéo tay nhau đùa giỡn, bày ra dáng vẻ tỷ muội thân thiết.
Lâm phu nhân cười một phen rồi ngập ngừng nói: "Đúng vậy, ba đưa sinh gần nhau, đã đến tuổi cập kê không lâu, một đứa đã đính hôn, hai đứa còn lại mong nương nương xem thử có nhi tử nhà ai phù hợp không."
Lâm quý phi gật đầu đồng ý, lại nhìn hai đứa cháu gái còn lại đánh giá, lòng nghĩ xem công tử gia thế nào mới xứng.
Bà biết không có chuyện Lâm gia dậy sớm mà không muốn lợi gì, tiến cung sớm như vậy ắt là muốn nói gì đó với bà.
Mấy người lại nói chuyện phiếm một hồi.
Từ đầu đến cuối Trình Ấu Dung không nói được mấy câu, không ai hỏi đến nàng thì nàng ngồi thừ ra phát ngốc.
Nàng thấy sắc trời không còn sớm, liền nói: "Mẫu phi, cũng không còn sớm nữa, nhi thần phải về cung rửa mặt chải đầu trang điểm."
Nàng không muốn ăn cơm trưa với đám nữ nhân này.
Ánh mắt Lâm quý phi sắc bén nhìn nàng một cái, biểu cảm dịu xuống: "Đi đi, đúng rồi, dắt ba biểu muội của ngươi đi chơi trong cun đi, mấy cô nương này ngồi nói chuyện câu được câu chăng, chắc là đang chán chết."
Ba nhi nữ Lâm gia nghe vậy liền đứng dậy hành lễ cáo lui.
Trình Ấu Dung lười từ chối, vội đi nhanh ra ngoài điện.
Lúc Trình Ấu Dung ra ngoài, thấy Tố Lan quỳ gối trong sân, sắc mặt liền lạnh băng.
Ba cô nương Lâm gia phía sau túm tụm nói chuyện ồn ào làm Trình Ấu Dung đau đầu.
Một người nói: "Các muội có thấy trên mặt công chúa có vết xước không? Chắc là Lâm quý phi làm, vị cô mẫu này mới nhìn qua thì không giống người tính tình không tốt mà đâu ai ngờ."
Một người khác trả lời: "Tính tình có không tốt thì sao có thể bày ra cho người ngoài xem."
Cô nhỏ nhất hùa theo: "Đúng vậy, nói không chừng là giống đại bá, trước mặt người ngoài thì ôn tồn lễ độ, vào trong nhà thì nóng tính khó ưa."
Ba người kéo tay nhau đùa giỡn, bày ra dáng vẻ tỷ muội thân thiết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.