Hoạn Quan Thâm Trầm Của Công Chúa Tâm Cơ
Chương 44:
Thứ Nhất Cá Đào Tử
06/06/2024
Hắn lại lo lắng, suy tư giây lát lại hỏi tiếp: "Vậy bên chỗ lão thái giám tối nay chúng ta có ra tay luôn không ạ? Nếu động thủ thì nô tài sẽ báo Diễm Nùng chuẩn bị trước, dù sao thì sau khi cung yến này xong, người sẽ được bệ hạ coi trọng và ban thưởng, nếu lão thái giám không còn nữa thì vị trí chủ vị Tư lễ Giám đốc sẽ là nằm trong tay người"
Tiết Chi vẫn trầm mặc, đầu óc y nhanh chóng xoay chuyển rà soát mọi chuyện, y cứ thấy mình đã bỏ sót điều gì đó.
Nhưng nghĩ đến nghĩ lui lại không thấy thiếu thứ gì.
Mọi thứ đều nằm trong sự khống chế của y, ngoại trừ việc Tiết Hữu Đức biết chuyện Tạ Từ Thư.
Y lại sắp xếp mọi chuyện phát sinh gần đây một lần nữa, điểm qua từng người và từng việc.
Vẫn không nhận ra có gì không ổn.
Nhưng lòng y có vài phần do dự: "Chờ một chút, hôm nay giao thừa có nhiều chuyện... Bên Diễm Nùng ngươi cứ báo nàng ta chuẩn bị trước, chắc sẽ hành động trong vòng hai ngày tới."
Tấc An biết chưởng ấn nhà mình phải xác định mọi thứ ổn thoả mới triển khai bước tiếp theo, từ chuyện xác nhận danh tính của Tạ cô nương đến đảm bảo cung yến kết thúc viên mãn.
"Dạ, nô tài đi truyền tin với nàng ngay." Tấc An chắp tay hành lễ rồi lui xuống.
Tiết Chi đứng đó ngẩn ngơ một hồi, một cơn gió lạnh thổi qua làm tâm trí hỗn loạn của y thanh tỉnh lại.
Cung yến giao thừa sắp bắt đầu, y quay người định quay lại Sùng Hoa Điện.
Trong khoảnh khắc quay đầu, y thoáng thấy làn váy lộ ra ở góc tường.
Đồng tử Tiết Chi co lại, đáy mắt dần âm u.
Y nhẹ bước đến đó, cách một bức tường có thể nghe được thoáng thoáng âm thanh náo nhiệt trong điện.
Tiết Chi ra tay hành động quyết đoán nhanh gọn, tóm lấy cánh tay người đang trốn bên kia.
Tay y dùng sức kéo người nọ ra, tay khác lập tức bịt miệng người đó lại.
Ánh mắt Tiết Chi lạnh như băng, dưới ánh đèn cung đình ở hành lang, rũ mắt nhìn kẻ bị kéo đến.
Sau khi nhìn rõ người bị mình khống chế chặt chẽ trong lòng, y khẽ thở dài trong lòng: Đúng là oan gia ngõ hẹp mà.
Tiết Chi vẫn trầm mặc, đầu óc y nhanh chóng xoay chuyển rà soát mọi chuyện, y cứ thấy mình đã bỏ sót điều gì đó.
Nhưng nghĩ đến nghĩ lui lại không thấy thiếu thứ gì.
Mọi thứ đều nằm trong sự khống chế của y, ngoại trừ việc Tiết Hữu Đức biết chuyện Tạ Từ Thư.
Y lại sắp xếp mọi chuyện phát sinh gần đây một lần nữa, điểm qua từng người và từng việc.
Vẫn không nhận ra có gì không ổn.
Nhưng lòng y có vài phần do dự: "Chờ một chút, hôm nay giao thừa có nhiều chuyện... Bên Diễm Nùng ngươi cứ báo nàng ta chuẩn bị trước, chắc sẽ hành động trong vòng hai ngày tới."
Tấc An biết chưởng ấn nhà mình phải xác định mọi thứ ổn thoả mới triển khai bước tiếp theo, từ chuyện xác nhận danh tính của Tạ cô nương đến đảm bảo cung yến kết thúc viên mãn.
"Dạ, nô tài đi truyền tin với nàng ngay." Tấc An chắp tay hành lễ rồi lui xuống.
Tiết Chi đứng đó ngẩn ngơ một hồi, một cơn gió lạnh thổi qua làm tâm trí hỗn loạn của y thanh tỉnh lại.
Cung yến giao thừa sắp bắt đầu, y quay người định quay lại Sùng Hoa Điện.
Trong khoảnh khắc quay đầu, y thoáng thấy làn váy lộ ra ở góc tường.
Đồng tử Tiết Chi co lại, đáy mắt dần âm u.
Y nhẹ bước đến đó, cách một bức tường có thể nghe được thoáng thoáng âm thanh náo nhiệt trong điện.
Tiết Chi ra tay hành động quyết đoán nhanh gọn, tóm lấy cánh tay người đang trốn bên kia.
Tay y dùng sức kéo người nọ ra, tay khác lập tức bịt miệng người đó lại.
Ánh mắt Tiết Chi lạnh như băng, dưới ánh đèn cung đình ở hành lang, rũ mắt nhìn kẻ bị kéo đến.
Sau khi nhìn rõ người bị mình khống chế chặt chẽ trong lòng, y khẽ thở dài trong lòng: Đúng là oan gia ngõ hẹp mà.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.