Chương 50: Yến Tiệc Mai Mối
Vưu Ni Ti
21/11/2024
Tại Di Niên Điện, các cung nhân qua lại bận rộn trước điện, từng chậu mẫu đơn rực rỡ được bày trên nguyệt đài và dọc hành lang quanh co, cả khu vườn lớn trước điện đã ngập tràn hương hoa.
Thái hậu đang ngồi trên ghế gần cửa sổ, khẽ gật đầu: “Nàng ta rất hiểu chuyện, hơn hẳn Dư Thị.” — Vụ việc Dư Mỹ nhân lấn quyền hôm qua, Bạch Thược ma ma đã bẩm báo với Thái hậu ngay sau khi Lục Tiệp dư rời đi.
Bạch Thược ma ma chỉ cười nhẹ.
Thái hậu thở dài: “Ai gia già rồi, mắt nhìn không còn như xưa nữa.”
Bạch Thược ma ma vội đáp: “Sao có thể như vậy được ạ? Dư Mỹ nhân là một mỹ nhân tuyệt sắc, về phần lời nói và hành động, ngày sau Thái hậu từ từ dạy dỗ là được.”
Thái hậu lắc đầu, tính cách của Hoàng đế vốn khó chiều thế nào chứ?
“Ai gia chỉ mong mấy người còn lại biết nỗ lực hơn.” - Thái hậu lẩm bẩm.
Ba ngày trôi qua trong nháy mắt, thoáng chốc đã đến ngày tổ chức yến tiệc thưởng hoa của Thái hậu, các phi tần đều hiểu rõ mục đích của bữa tiệc hôm nay, vì vậy ai nấy đều trang điểm kỹ càng, mong sao hoàn mỹ nhất, cung nữ thái giám trong các cung cũng bận đến mức chân không chạm đất, chỉ có Duyên Khánh Đường vẫn như mọi khi.
Tiểu Kim Tử và Tiểu Khóa Tử ung dung quét dọn sân viện, Tiểu Nguyên Bảo rửa bát đĩa, Bích Tâm hầu hạ Văn Hiểu Đồ mài mực trải giấy, còn Hồng Quả thì ngồi trên ghế mỹ nhân dưới hiên nắng, thêu một mảnh khăn voan màu vàng nhạt.
Là cung nữ thân cận, ngoài việc chăm sóc trực tiếp, còn phải may vá đồ cho tiểu chủ, chủ yếu là các vật dụng cá nhân như quần áo, giày vớ. Trong cung tuy có phường thêu, tay nghề của các thêu nương ở đó tinh xảo hơn nhiều, nhưng nếu muốn nhờ phường thêu thì trước hết phải ưu tiên những phi tần có địa vị cao, được sủng ái. Như Văn Hiểu Đồ, nếu muốn nhờ phường thêu, việc phải chi tiền bạc là điều khó tránh khỏi.
Ai lại không thích những bộ Hán phục đẹp cơ chứ?
Tiếc thay ví tiền cạn kiệt, những chi phí không cần thiết đành phải cắt giảm.
Hơn nữa tay nghề thêu thùa của Hồng Quả cũng rất giỏi, chỉ cần không quá phức tạp hoặc cao cấp, nàng ấy đều có thể giải quyết.
Phụ nữ trong thời đại này, ai ai cũng là thợ may giỏi.
Ngay cả nàng, cũng có thể tự tay làm quần áo mới, chỉ là tay nghề thêu thùa kém, bản thân lại lười không muốn làm mà thôi.
Nếu phường thêu trong nội cung đặt ở hiện đại, chắc chắn được xem là hàng may đo cao cấp!
Sau bữa trưa, Văn Hiểu Đồ hoàn toàn không buồn ngủ, bèn dẫn Hồng Quả đi dạo ở Tây Hoa Viên. Lần này nàng không lo sẽ gặp phải Hoàng đế, lúc này các phi tần trong hậu cung đều đã đi đến Di Niên Điện của Thái hậu, Thái hậu chắc chắn sẽ gọi Hoàng đế đến, cảnh tượng nơi đó ắt hẳn như bầy ong bướm vây quanh, Hoàng đế bệ hạ sẽ chẳng có tâm trạng đến cái Tây Hoa Viên này đâu.
Mấy ngày không đến, hoa Đăng Tiêu đã nở rộn rã, cái đình lớn giờ thật sự như một lồng hoa khổng lồ. Văn Hiểu Đồ bước thẳng vào đình, ở đây cây xanh che phủ, không chút ánh nắng, chống nắng vô cùng hiệu quả.
Hồng Quả nhanh chóng lau sạch chiếc bệ đá bằng ngọc trắng trong đình, rồi mới đỡ tiểu chủ nhà mình ngồi xuống, nàng ấy cười nói: “Chỗ này đúng là tốt thật, vừa thoáng đãng lại mát mẻ.”
Thái hậu đang ngồi trên ghế gần cửa sổ, khẽ gật đầu: “Nàng ta rất hiểu chuyện, hơn hẳn Dư Thị.” — Vụ việc Dư Mỹ nhân lấn quyền hôm qua, Bạch Thược ma ma đã bẩm báo với Thái hậu ngay sau khi Lục Tiệp dư rời đi.
Bạch Thược ma ma chỉ cười nhẹ.
Thái hậu thở dài: “Ai gia già rồi, mắt nhìn không còn như xưa nữa.”
Bạch Thược ma ma vội đáp: “Sao có thể như vậy được ạ? Dư Mỹ nhân là một mỹ nhân tuyệt sắc, về phần lời nói và hành động, ngày sau Thái hậu từ từ dạy dỗ là được.”
Thái hậu lắc đầu, tính cách của Hoàng đế vốn khó chiều thế nào chứ?
“Ai gia chỉ mong mấy người còn lại biết nỗ lực hơn.” - Thái hậu lẩm bẩm.
Ba ngày trôi qua trong nháy mắt, thoáng chốc đã đến ngày tổ chức yến tiệc thưởng hoa của Thái hậu, các phi tần đều hiểu rõ mục đích của bữa tiệc hôm nay, vì vậy ai nấy đều trang điểm kỹ càng, mong sao hoàn mỹ nhất, cung nữ thái giám trong các cung cũng bận đến mức chân không chạm đất, chỉ có Duyên Khánh Đường vẫn như mọi khi.
Tiểu Kim Tử và Tiểu Khóa Tử ung dung quét dọn sân viện, Tiểu Nguyên Bảo rửa bát đĩa, Bích Tâm hầu hạ Văn Hiểu Đồ mài mực trải giấy, còn Hồng Quả thì ngồi trên ghế mỹ nhân dưới hiên nắng, thêu một mảnh khăn voan màu vàng nhạt.
Là cung nữ thân cận, ngoài việc chăm sóc trực tiếp, còn phải may vá đồ cho tiểu chủ, chủ yếu là các vật dụng cá nhân như quần áo, giày vớ. Trong cung tuy có phường thêu, tay nghề của các thêu nương ở đó tinh xảo hơn nhiều, nhưng nếu muốn nhờ phường thêu thì trước hết phải ưu tiên những phi tần có địa vị cao, được sủng ái. Như Văn Hiểu Đồ, nếu muốn nhờ phường thêu, việc phải chi tiền bạc là điều khó tránh khỏi.
Ai lại không thích những bộ Hán phục đẹp cơ chứ?
Tiếc thay ví tiền cạn kiệt, những chi phí không cần thiết đành phải cắt giảm.
Hơn nữa tay nghề thêu thùa của Hồng Quả cũng rất giỏi, chỉ cần không quá phức tạp hoặc cao cấp, nàng ấy đều có thể giải quyết.
Phụ nữ trong thời đại này, ai ai cũng là thợ may giỏi.
Ngay cả nàng, cũng có thể tự tay làm quần áo mới, chỉ là tay nghề thêu thùa kém, bản thân lại lười không muốn làm mà thôi.
Nếu phường thêu trong nội cung đặt ở hiện đại, chắc chắn được xem là hàng may đo cao cấp!
Sau bữa trưa, Văn Hiểu Đồ hoàn toàn không buồn ngủ, bèn dẫn Hồng Quả đi dạo ở Tây Hoa Viên. Lần này nàng không lo sẽ gặp phải Hoàng đế, lúc này các phi tần trong hậu cung đều đã đi đến Di Niên Điện của Thái hậu, Thái hậu chắc chắn sẽ gọi Hoàng đế đến, cảnh tượng nơi đó ắt hẳn như bầy ong bướm vây quanh, Hoàng đế bệ hạ sẽ chẳng có tâm trạng đến cái Tây Hoa Viên này đâu.
Mấy ngày không đến, hoa Đăng Tiêu đã nở rộn rã, cái đình lớn giờ thật sự như một lồng hoa khổng lồ. Văn Hiểu Đồ bước thẳng vào đình, ở đây cây xanh che phủ, không chút ánh nắng, chống nắng vô cùng hiệu quả.
Hồng Quả nhanh chóng lau sạch chiếc bệ đá bằng ngọc trắng trong đình, rồi mới đỡ tiểu chủ nhà mình ngồi xuống, nàng ấy cười nói: “Chỗ này đúng là tốt thật, vừa thoáng đãng lại mát mẻ.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.