Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà Ăn
Chương 125: Thượng Quan Thanh
Mãn Thụ Đào Hoa
23/08/2013
Nhìn xuyên thấu qua gương đồng hình bóng, Tô Tiểu Tiểu
bỗng nhiên nghĩ lại ngày kia lúc A Bạch vì nàng xuyên linh lung bảo ngọc trâm.
Trong lòng nàng không khỏi hơn vài tia ngọt ngào, thần sắc cũng dần dần nhu hòa.
Tố Vân thấy thế không khỏi hỏi: “Nương nương nghĩ đến chuyện vui gì vậy? Cười thật là cao hứng.”
Tô Tiểu Tiểu hoàn hồn, mím môi cười nói: “Ta đang suy nghĩ, hôm nay tham dự yến hội trừ bỏ các phi tử, còn có ai.”
Tố Vân cười trả lời: “Đương nhiên còn có huynh đệ của bệ hạ. Tiệc đêm Trung thu là gia yến mà.”
Dừng lại, bỗng nhiên trong mắt Tố Vân nhiều hơn vài tia chờ mong.
“Vương gia cũng tới nữa. Trung thu hàng năm, Vương gia đều chạy gấp từ biên cương trở về để tham dự tiệc tối. Không biết có bao nhiêu cung nữ trong cung mong khi hầu hạ ở trong điện tối nay được nhìn thấy dung mạo tuyệt vời của Vương gia đâu.”
Tô Tiểu Tiểu vừa nghe, cũng nổi lên hứng thú.
“Tuyệt sắc Vương gia này là đại hoàng tử mà các người đã nói lúc trước?”
Tố Vân gật gật đầu: “Đúng vậy, nương nương.”
Tô Tiểu Tiểu nói: “Ngô, đêm nay ta nhất định phải nhìn xem bộ dáng của vị Vương gia này xem có bao nhiêu tuấn mỹ.”
Tố Vân vì Tô Tiểu Tiểu đội một chiếc trâm gài tóc cuối cùng, rồi sau đó cười nói: “Nương nương nhất định sẽ kinh diễm . Hoàng đế bệ hạ bộ dạng cũng là cực kỳ tuấn lãng, nhưng so với Vương gia, trên thực tế còn kém vài phần.”
Tô Tiểu Tiểu nháy mắt mấy cái, rất là ngạc nhiên.
Nàng vẫn nghĩ rằng trong cảm nhận của Tố Vân, hoàng đế là lớn nhất, hoàng đế là tốt nhất, hoàng đế là tối cường.
Cho dù có ai đó so với hoàng đế có tuấn mỹ hơn nữa, Tố Vân cũng sẽ không nói ra .
Không nghĩ tới, hôm nay thế nhưng có thể nghe thấy từ trong miệng Tố Vân đánh giá kinh người như vậy.
“Vương gia tên gọi là gì? Là người như thế nào?”
Tố Vân nói về Vương gia, tựa hồ có chút cao hứng phấn chấn.
Trong ánh mắt chợt lóe chợt lóe .
Nàng vội vàng nói: “Vương gia tên là Thương Quan Thanh, là một chủ tử vô cùng tốt. Vương gia tính tình ôn hòa, chưa bao giờ đối với hạ nhân mắng to. Có thể làm nô tỳ cho Vương gia, cũng không biết tu bao nhiêu năm phúc khí.”
Tô Tiểu Tiểu mị hí mắt: “Như thế xem ra, Tố Vân là rất muốn đi làm nô tỳ cho Thương Quan Thanh Vương gia?”
Dừng lại, Tô Tiểu Tiểu bỡn cợt cười nói: “Chỉ sợ Tố Vân nghĩ đến không phải nô tỳ, mà là người làm ấm giường đi.”
Tố Vân lập tức hé ra khuôn mặt đỏ bừng.
Trong lòng nàng không khỏi hơn vài tia ngọt ngào, thần sắc cũng dần dần nhu hòa.
Tố Vân thấy thế không khỏi hỏi: “Nương nương nghĩ đến chuyện vui gì vậy? Cười thật là cao hứng.”
Tô Tiểu Tiểu hoàn hồn, mím môi cười nói: “Ta đang suy nghĩ, hôm nay tham dự yến hội trừ bỏ các phi tử, còn có ai.”
Tố Vân cười trả lời: “Đương nhiên còn có huynh đệ của bệ hạ. Tiệc đêm Trung thu là gia yến mà.”
Dừng lại, bỗng nhiên trong mắt Tố Vân nhiều hơn vài tia chờ mong.
“Vương gia cũng tới nữa. Trung thu hàng năm, Vương gia đều chạy gấp từ biên cương trở về để tham dự tiệc tối. Không biết có bao nhiêu cung nữ trong cung mong khi hầu hạ ở trong điện tối nay được nhìn thấy dung mạo tuyệt vời của Vương gia đâu.”
Tô Tiểu Tiểu vừa nghe, cũng nổi lên hứng thú.
“Tuyệt sắc Vương gia này là đại hoàng tử mà các người đã nói lúc trước?”
Tố Vân gật gật đầu: “Đúng vậy, nương nương.”
Tô Tiểu Tiểu nói: “Ngô, đêm nay ta nhất định phải nhìn xem bộ dáng của vị Vương gia này xem có bao nhiêu tuấn mỹ.”
Tố Vân vì Tô Tiểu Tiểu đội một chiếc trâm gài tóc cuối cùng, rồi sau đó cười nói: “Nương nương nhất định sẽ kinh diễm . Hoàng đế bệ hạ bộ dạng cũng là cực kỳ tuấn lãng, nhưng so với Vương gia, trên thực tế còn kém vài phần.”
Tô Tiểu Tiểu nháy mắt mấy cái, rất là ngạc nhiên.
Nàng vẫn nghĩ rằng trong cảm nhận của Tố Vân, hoàng đế là lớn nhất, hoàng đế là tốt nhất, hoàng đế là tối cường.
Cho dù có ai đó so với hoàng đế có tuấn mỹ hơn nữa, Tố Vân cũng sẽ không nói ra .
Không nghĩ tới, hôm nay thế nhưng có thể nghe thấy từ trong miệng Tố Vân đánh giá kinh người như vậy.
“Vương gia tên gọi là gì? Là người như thế nào?”
Tố Vân nói về Vương gia, tựa hồ có chút cao hứng phấn chấn.
Trong ánh mắt chợt lóe chợt lóe .
Nàng vội vàng nói: “Vương gia tên là Thương Quan Thanh, là một chủ tử vô cùng tốt. Vương gia tính tình ôn hòa, chưa bao giờ đối với hạ nhân mắng to. Có thể làm nô tỳ cho Vương gia, cũng không biết tu bao nhiêu năm phúc khí.”
Tô Tiểu Tiểu mị hí mắt: “Như thế xem ra, Tố Vân là rất muốn đi làm nô tỳ cho Thương Quan Thanh Vương gia?”
Dừng lại, Tô Tiểu Tiểu bỡn cợt cười nói: “Chỉ sợ Tố Vân nghĩ đến không phải nô tỳ, mà là người làm ấm giường đi.”
Tố Vân lập tức hé ra khuôn mặt đỏ bừng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.