Hoàng Kim Đồng

Chương 548: Tánh mạng sinh ra

Đả Nhãn

03/06/2013

Chó Ngao Tây Tạng phát dục và sinh trưởng rất muộn so với chó thường, nó phải hai ba tuổi mới được coi là trưởng thành.

Vì vậy nên Nhân Thanh Thố Mỗ tuy biết trước đó Trang Duệ có một con Tiểu Tuyết Ngao màu trắng, nhưng hắn nằm mơ cũng không ngờ con Ngao có thân hình tương xứng với Ngao Vương lông vàng này chính là con chó Ngao nhỏ bé vào năm trước.

- Nhân Thanh Thố Mỗ đại ca, đây chính là con Tiểu Tuyết Ngao năm xưa tôi mang đi vào lúc chúng ta gặp mặt nhau...

Trang Duệ nở nụ cười, gần đây hình thể của Bạch Sư ngày càng lớn, lúc này đã hầu như là hai trăm cân, nhìn qua thật sự giống như một con sư tử màu trắng, đi lại ngẩng cao đầu uy phong như đế vương.

Hai con Ngao con của Tống Quân và Lưu Xuyên tuy lớn rất nhanh nhưng nếu bây giờ đứng chung với Bạch Sư, sợ rằng người ta sẽ sinh ra cảm giác hai con Ngao kia bị chủ bỏ đói.

- Thật sự là con Ngao năm trước sao?

Nhân Thanh Thố Mỗ nghe được lời của Trang Duệ thì cũng không để ý đến mặt đất bụi bặm, hắn chắp tay trước ngực quỳ xuống trươc mặt Bạch Sư, trong miệng còn nói gì đó khó hiểu. Cuối cùng hắn còn đặt hai bàn tay xuống đất, coi như dập đầu với Bạch Sư vài cái.

- Anh Chu, Nhân Thanh Thố Mỗ đại ca làm gì vậy?

Trang Duệ thật sự cảm thấy khó hiểu, hắn dùng cùi chỏ đụng đụng vào Chu Thụy ở bên cạnh.

- Nhân Thanh Thố Mỗ đại ca nói Bạch Sư là hóa thân của Tuyết Sơn nữ thần, là thần thủ hộ Đại Tuyết Sơn...

Chu Thụy nói làm cho Trang Duệ thật sự không biết nói gì hơn, Bạch Sư chỉ là một con Ngao đực, dù thế nào cũng không liên quan gì đến nữ thần gì kia, chẳng lẽ nữ thần lại hóa thân vào Ngao đực?

- Được rồi, chỗ này có anh Chu trông coi là được, tôi đưa cậu đi đến xem chó Ngao Tây Tạng đã sinh, sau đó chúng ta đến phòng quan sát để chờ...

Lúc này khí trời lập xuân là rất lạnh, tuy Lưu Xuyên bọc quanh người một cái áo khoác quân dụng rất dày nhưng vẫn lạnh run, vì vậy mà kéo Trang Duệ muốn đi ngay.

- Đã sinh rồi sao? Đi, đi xem...

- Hay để ngày mai rồi xem, bây giờ Ngao con đang ngủ, hơn nữa Ngao mẹ bảo vệ rất chặt, căn bản là đêm hôm khuya khoắt không nên kinh động...

Kiến thức chuyên nghiệp của Chu Thụy mạnh hơn Lưu Xuyên, vì vậy mà ra tay ngăn cản hai kẻ muốn quấy rối giấc ngủ của Ngao con.

- Không xem thì không xem, chúng ta về phòng quan sát. Mộc Đầu, tôi nói cho cậu biết, Ngao con còn đáng yêu hơn cả Bạch Sư vào lúc nhỏ...

Trang Duệ bị lời của Lưu Xuyên làm cho dở khóc dở cười, hơn nữa đêm kéo mình đến đây mà không được thấy Ngao con, chẳng lẽ mình lại chạy tới xem màn hình giám sát?

Trang Duệ thấy Nhân Thanh Thố Mỗ thỉnh thoảng vẫn đi lại bên ngoài những căn phòng dành cho Ngao mẹ sắp sinh, vì vậy hắn nói:



- Nhân Thanh Thố Mỗ đại ca, mọi người nên đi nghỉ ngơi, Ngao mẹ cũng không nhất định sẽ sinh vào đêm nay...

- Hôm nay hai con Ngao này tỏ ra cực kỳ yên tĩnh, dựa theo kinh nghiệm của tôi thì sẽ sinh trong hai mươi bốn giờ tới, thế nên tôi phải chờ...

Nhân Thanh Thố Mỗ lắc đầu tỏ ý Trang Duệ có thể rời đi, vì Ngao có thể hình quá lớn, hơn nữa đám Ngao này làm mẹ cũng không quá hợp cách, nếu như để chúng sinh sản tự nhiên mà không có sự trợ giúp, sợ rằng Ngao con sẽ bị mẹ đè chết.

- Vậy thì được...

Trang Duệ đang định cùng Lưu Xuyên bỏ đi, sau lưng chợt vang lên tiếng gào, hắn quay đầu lại nhìn, Bạch Sư đang chạy đến, cơ thể màu trắng đâm vào thân thể màu vàng của Ngao Vương lông vàng.

- Trở về, Đa Khởi!

Nhân Thanh Thố Mỗ lên tiếng, vừa rồi hắn thấy rõ khi Trang Duệ muốn đi thì Đa Khởi của mình, cũng chính là Ngao Vương lông vàng đột nhiên chạy đến sau lưng Trang Duệ, nó há miệng giống như muốn cắn, lại bị Bạch Sư đẩy ra.

Bạch Sư cũng không quan tâm Ngao Vương lông vàng có quan hệ gì với mình, trong mắt nó thì Trang Duệ chẳng khác nào cha mình, vì thế bây giờ lông mao toàn thân nó dựng ngược lên, chuẩn bị nổi giận, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Ngao Vương lông vàng.

- Chuyện gì xảy ra vậy? Ngao Vương lông vàng sẽ không tấn công tôi chứ?

Trang Duệ phục hồi tinh thần lại, hắn thấy hai con Ngao đang giằng co với nhau, vì vậy trước tiên làm công tác trấn an cho Tiểu Bạch Sư, để cho nó bình tĩnh lại. Đồng thời Nhân Thanh Thố Mỗ ở bên kia cũng đã giữ lấy cổ của Ngao Vương lông vàng.

Tuy thái độ của Ngao Vương lông vàng với Tiểu Bạch Sư lúc nào cũng như với con cháu, không chấp nhất, nhưng hành động của Tiểu Bạch Sư vừa rồi cũng chọc giận nó.

- Đừng đến, cảm xúc của Đa Khởi không ổn định...

Nhân Thanh Thố Mỗ thấy Trang Duệ trấn an Tiểu Bạch Sư xong thì đi về phía mình, hắn vội vàng khoát tay, tỏ ý không cần đi đến.

- Không có gì, tôi cũng có quen biết Ngao Vương lông vàng, nó vừa rồi chắc không phải có ý cắn tôi đâu.

Trang Duệ đi đến bên cạnh Ngao Vương lông vàng, hắn dùng tay sờ lên người nó, quả nhiên nó cúi đầu, để cho hắn sờ lên đầu, cũng không có dấu hiệu cắn người, điều này làm cho Nhân Thanh Thố Mỗ đang ôm cổ nó cũng thở phào một hơi.

Nhưng Ngao Vương lông vàng cho Trang Duệ sờ đầu một lúc, sau đó ngẩng đầu lên há miệng cắn vạt áo của Trang Duệ, nó kéo hắn đi về phía gian phòng chuẩn bị cho Ngao mẹ sinh con, trong miệng không ngừng phát ra âm thanh gào thét.

- Ủa, Nhân Thanh Thố Mỗ đại ca, đây có phải là con Ngao sắp sinh không?

Trang Duệ đứng ở cửa phòng xem xét, hắn phát hiện trong phòng, dưới cơ thể của con Ngao cái có vài con con, cái đầu nhỏ, giống như một con chuột cống, toàn thân ướt sũng.



- Đúng rồi...

Nhân Thanh Thố Mỗ nghe được lời của Trang Duệ thì vội vàng chạy đến, Chu Thụy và Lưu Xuyên cũng chạy đến, nhưng hai người bị Ngao Vương lông vàng rống lên đuổi về.

Dù Ngao mẹ trong phòng có vẻ suy yếu nhưng khi thấy người thì lại muốn đứng lên, sau khi nghe được âm thanh của Nhân Thanh Thố Mỗ thì mới nằm xuống.

- Một con, hai con, ba con, bốn con, năm con, Nhân Thanh Thố Mỗ đại ca, tổng cộng có năm con...

Trang Duệ nhờ vào ánh đèn mà thấy bên bụng của Ngao mẹ có năm Ngao con, cả đám nhắm chặt mắt, dùng sức bú.

- Không đúng, bộ dạng của Trác Mã rất khổ sở, hình như không thoải mái, có lẽ trong bụng vẫn còn Ngao con...

Góc độ quan sát giữa Trang Duệ và Nhân Thanh Thố Mỗ rất khác nhau, hắn không nhìn Ngao con mà nhìn tình hình của Ngao mẹ.

Sau khi nghe Nhân Thanh Thố Mỗ nói thì Trang Duệ cũng thấy con Ngao mẹ tên là Trác Mã kia có gì đó hơi lạ, vừa rồi nằm xuống thì ánh mắt hơi tan rả, cơ thể run rẩy.

- Grào, grào, grào...

Đúng lúc này Ngao Vương lông vàng dùng đầu cọ vào người Trang Duệ, trong miệng phát ra tiếng gào. Hắn đã hiểu, ngao vương lông vàng kéo mình đến để muốn mình tự tay cứu mạng Ngao mẹ.

Phòng chuẩn bị cho Ngao mẹ sinh con cũng không quá lớn, Trang Duệ lặng lẽ dùng linh khí truyền vào trong người con Ngao mẹ.

Con Ngao mẹ giống như đã kiệt sức nhưng khi linh khí truyền vào người thì chậm rãi mở mắt, nó ngẩng đầu dùng ánh mắt cảm kích nhìn Trang Duệ, mà dưới thân lại có một con Ngao đen nhánh được sinh ra trên thế giới này.

Đây cũng là lần đầu tiên Trang Duệ được thấy một sinh mệnh ra đời.

- Còn một con, còn một con nữa...

Con ngao đầu tiên được sinh ra thì lại có một con khác chào đời, nhưng hai con Ngao này giống như ở trong bụng mẹ quá lâu, vì thế mà sinh ra khá ỉu xìu, không hoạt bát...

- Hai con Ngao này có lẽ không sống được, đáng tiếc...

Nhân Thanh Thố Mỗ ở bên cạnh Trang Duệ chợt thở dài, trong tự nhiên thì có sự cạnh tranh, chỉ có con mạnh mới có tư cách sống, hai con Ngao cuối cùng kia rõ ràng có chút kém cỏi từ khi sinh ra, nếu lúc đầu không thể nào tìm được vú mẹ, khả năng sinh tồn là rất kém.

Nhưng chuyện làm cho Nhân Thanh Thố Mỗ há hốc miệng đã xảy ra, hai con Ngao con cách mẹ hơn nửa thước chợt hếch mũi leo lên bụng mẹ.

Hai tiểu tử này rất thô lỗ, nó đẩy anh chị em ở bên cạnh sang một bên, chiếm dụng nguồn sữa từ mẹ mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
Vạn Cổ Thần Đế

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Hoàng Kim Đồng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook