Chương 255: Thạch Đầu Trai(1)
Đả Nhãn
07/03/2013
- Muốn làm ra thành phẩm thì còn phải xem tay nghề của nghệ nhân chạm trổ là tốt hay xấu, như vậy mới có cái giá kia, đây cũng là vận may của anh rể, nếu đổi lại là tôi mở nguyên thạch thì biết đâu sẽ chẳng có gì.
Trang Duệ cười khen anh rể nhà mình một câu, sau đó đưa khối phỉ thúy trong tay cho mẹ, để mọi người chuyền tay nhau xem xét.
Đám người Tứ Nhi đều không hiểu rõ về đổ thạch, khi thấy năm tảng đá có thể mở ra hai khối phỉ thúy thì tưởng là chuyện thường, cũng sẽ không hỏi nhiều. Nhưng nếu đổi lại là Tống Quân hay tên mập họ Mã ở đây, chắc chắn dù có đánh chết thì Trang Duệ cũng không mở nguyên thạch.
Mọi người dè đặt truyền tay nhau khối phỉ thúy đế vương lục để xem xét, ai cũng có bộ dạng giống như ngậm trong miệng sợ tan mất, cầm trong tay sợ biến mất.
- Mẹ, con sẽ tìm một tiệm đá quý để cho bọn họ gia công làm vài sản phẩm trang sức, cho mẹ với chị và Tiểu Niếp Niếp, mỗi người một phần, anh rể cũng đừng nhìn em như vậy nữa, đàn ông cũng không cần...
Triệu Quốc Đống mở ra một khối phỉ thúy cực phẩm, lúc này thật sự vui không ngậm miệng lại được, nhưng lời nói của Trang Duệ thật sự làm cho hắn hoang sợ, hắn còn tưởng rằng mình nghe lầm, vì vậy mà nhìn chằm chằm về phía Trang Duệ.
- Tiểu Duệ, cái này, thứ này cũng quá đáng giá rồi, đeo thứ này ra ngoài chẳng phải suốt ngày phải lo lắng sao?
Trang Mẫn nghe thấy vậy cũng lắp bắp kinh hãi, nàng tuy nói như vậy nhưng ánh mắt chăm chú của nàng vào khối phỉ thúy vẫn là bán rẻ chính mình, không có người phụ nữ nào nhìn thấy khối phỉ thúy đẹp như vậy mà không động lòng.
Trang Mẫu lại lắc đầu nói:
- Tiểu Duệ, khối phỉ thúy này chỉ nên làm trang sức cho Tiểu Mẫn và Tiểu Niếp Niếp thôi, mẹ già rồi, cũng không cần phải đeo chúng.
- Vậy không được, mỗi người đều có phần, mẹ cũng đừng quản.
Dù trong ấn tượng của Trang Duệ thì đến bây giờ mẹ mình cũng chưa từng đeo những thứ này nhưng cũng không có nghĩa là không thích, hắn chỉ cần căn cứ vào ánh mắt của Trang Mẫu thì đã nhận ra vấn đề, gần đây mẹ mình thật sự rất nhạt với những vật ngoại thân cũng có chút động tâm rồi.
- Vậy thì được, làm trang sức tượng phật, đeo vào trong quần áo sẽ không quá mức rêu rao.
Lời nói kế tiếp của Trang Mẫu thật sự làm cho Trang Duệ thiếu chút nữa thì té ghế, mới vừa rồi nói không cần, bây giờ cũng không cần suy nghĩ cho kỹ mà đồng ý rồi. Xem ra phỉ thúy thật sự có sức hấp dẫn rất mạnh với phụ nữ, thậm chí là không bình thường, hơn nữa còn không phân biệt tuổi tác, già trẻ đều không tha.
Sau khi đưa khối phỉ thúy vào trong túi quần, lại thu dọn những thứ bừa bộn trong gara, Trang Duệ lái xe đưa mẹ và chị đi đón Tiểu Niếp Niếp, Triệu Quốc Đống và Tứ Nhi cũng về nhà xưởng. Khoảng thời gian qua nhà xưởng làm ăn rất tốt, hôm nay bọn họ thật sự đã bỏ qua nửa ngày làm việc.
Sau khi đón Niếp Niếp thì Trang Duệ trực tiếp lái xe đến khu vực buôn bán xe hơi ở quận Kim Sơn.
- Ủa, chỗ này của chúng ta cũng có cửa hàng 4s sao?
Trang Duệ thấy một cửa hàng xe có treo biển 4s ở bên đường, hơn nữa ba mặt tường đều được tu kiến bằng thủy tinh, thiết bị lắp đặt rất tốt, rất khí phái, vì vậy mà thích thú dừng xe lại.
- Chào tiên sinh, hoan nghênh ngài đại giá quang lâm đến cửa hàng 4s chúng tôi, xin hỏi ngài có gì cần trợ giúp?
Trang Duệ vừa vào cửa thì một nữ sĩ mặc sườn xám tiến lên đón chào.
Sau khi nghe được lời của nữ sĩ này thì Trang Duệ chợt có chút kinh ngạc, những loại xe có trong các cửa hàng 4s Nam Kinh hầu như đều đã được bán nơi đây, không ngờ chỉ sau vài tháng mà Bành Thành đã có cửa hàng xe hơi 4s, xem ra thị trường xe hơi bắt đầu phát triển bộc phát rồi.
- Chúng tôi sẽ tùy tiện xem trước, nếu cô có những loại xe gì tốt có thể đưa ra giới thiệu cho chúng tôi.
Cửa hàng 4s này giống như một khu vực nghỉ ngơi, bên trong chỉ sắp xếp ba năm chiếc xe trưng bày, bên trong là vài chiếc bàn trà thủy tinh và ghế dựa, trên bàn có bày đặt tư liệu. Hôm nay cũng không có ít người đến xem xe, bọn họ đều như Trang Duệ, phần lớn là đến ba bốn người, thậm chí còn có vài đứa bé chạy qua lại.
- Mẹ, mẹ cứ nghỉ ngơi một chút, để chúng con đi xem xe cho.
Trang Duệ biết rõ buổi chiều mẹ mình thường ngủ trưa một lúc, vì vậy mà tìm một vị trí không người để cho mẹ ngồi xuống, lại cho người đưa lên vài ly trà.
- Tiên sinh, chỗ chúng tôi vừa có nhập về vài chiếc Passat, là những chiếc xe được sản xuất trong nước với chất lượng không tệ, cực kỳ thích hợp cho gia đình sử dụng, ví dụ như một nhà ba người giống anh thì cực kỳ phù hợp. hơn nữa chiếc xe có màu trắng này cũng rất thích hợp cho bà cụ.
Vị tiểu thư này vừa rồi ở bên ngoài đã thấy Trang Duệ chạy một chiếc Grand Cherokee, vì vậy mà nàng biết hắn muốn mua xe cho nữ sĩ của mình.
Chỉ là lời của vị tiểu thư này làm cho Trang Duệ có chút dở khóc dở cười, hắn cười khổ rồi nói:
- Đây là chị gái của tôi, đó là cháu gái của tôi, cũng không phải là một nhà ba người. Đúng rồi, mua xe ở chỗ các cô thì thủ tục tương quan đều được xử lý hộ chứ?
Vị tiểu thư kia chợt lè lưỡi, khi thấy Trang Duệ không tức giận thì mới cẩn thận trả lời:
- Tiên sinh cứ yên tâm, mua xe ở chỗ chúng tôi thì chuyện giấy tờ sẽ không cần phải lo, đều do chúng tôi làm thay, ngoài đóng tiền phí và bảo hiểm thì không còn bất kỳ phí tổn nào khác.
Trang Duệ khẽ gật đầu, sau đó hắn nhìn về phía Trang Mẫn nói:
- Chị, chị thấy thế nào? Chiếc Passat kia phù hợp với phụ nữ, hơn nữa cũng không quá rềnh rang.
Trang Mẫn kéo cửa xe ngồi lên, cảm thấy khá thoải mái, nhưng sau khi thấy giá tiền tương quan thì lập tức lắc đầu, hai trăm sáu chục ngàn đối với nàng thì quá đắt.
- Tiểu Duệ, chúng ta đi xem xe Jetta, nghe nói xe đó cũng tốt.
- Mua Passat đi, Jetta không gian quá nhỏ, ngồi không thoải mái.
Trang Duệ có thể thấy chị mình rất hài lòng với chiếc xe này, vì vậy mà thầm ra quyết định.
- Ôi, mẹ, mẹ cũng mua xe sao?
Tiểu Niếp Niếp hưng phấn chui vào trong xe, nói gì cũng không chịu đi xuống.
- Được rồi, đưa hợp đồng mua xe đến đây, chị ký hợp đồng với bọn họ, em đi trả tiền, chút nữa em còn có việc.
Trang Duệ không quan tâm làm cho vị tiểu thư kia chợt tặc lưỡi, nàng vội vàng mời người đến hỗ trợ. Bình thường có không ít người đến xem xe, nhưng số người thật sự muốn mua lại không nhiều, những người vừa trẻ vừa lắm tiền như Trang Duệ lại càng hiếm.
- Đúng rồi, tôi mua xe ở bên ngoài còn chưa làm giấy tờ, các người ở chỗ này có thể lo được không?
Trang Duệ đi đến đóng tiền và mở miệng hỏi, vốn là việc này sẽ đưa cho Lưu Xuyên làm cho tiện, nhưng tên kia đang ở Thiểm Tây, có lẽ tuần sau mới về, bây giờ Trang Duệ lại mua xe cho chị gái, hắn muốn làm luôn cho mình.
- Có thể, anh có thể để lại hóa đơn và các giấy tờ tương quan ở lại, chúng tôi có thể làm giúp anh, chỉ lấy một phần tiền phí, hơn nữa sau này nếu bảo dưỡng thì anh có thể chọn đến cửa hàng của chúng tôi.
Sau khi tìm được câu trả lời thỏa mãn thì Trang Duệ nhanh chóng quét thẻ thanh toán, còn vấn đề bảo hiểm thì cứ để cho Trang Mẫn xử lý, hắn quay lại trong xe, lấy giấy tờ đưa cho cửa hàng, để bọn họ giúp hắn làm biển số.
Sau khi xử lý xong, xe mới cần phải chờ hơn một giờ xử lý vài vấn đề, Trang Duệ nói chị mình lái xe cẩn thận rồi đi trước.
Trang Duệ đi đến khu chợ trung tâm thì thấy một biển hiệu ở bên đường, ánh mắt hắn chợt sáng ngời, hắn dừng xe lại.
Cửa hàng này treo biển Thạch Đầu Trai, chữ đỏ, kiểu thư pháp, nét bút trầm ổn, vững chắc chặt chẽ, làm cho người ta cảm nhận được ý vị cổ xưa, làm người ta sinh ra cảm giác muốn tìm hiểu tận cùng.
Đây là một cửa hàng kinh doanh ngọc thạch, đã mở ra ở Bành Thành nhiều năm, trước kia Trang Duệ từng đi dạo qua đây nhưng trong túi có quá ít tiền, cũng chỉ có thể nhìn những vật phẩm trang sức có giá trị vài ngàn mà thôi.
Trang Duệ tiến vào trong cửa hàng, trước mặt là một quầy thủy tinh cao một mét, bên trên đặt một cái thuyền buồm bằng ngọc, ngụ ý thuận buồm xuôi gió.
Khách hàng bên trong cũng không phải nhiều, Trang Duệ nhìn vào trong quầy, nơi đây phần lớn chỉ là phỉ thúy loại thường, thường là hoa tai hay dây chuyền, cũng có vài cái vòng tay nhưng giá tiền cũng không rẻ. Hắn xem qua và đại khái hiểu ra vấn đề, đám thương nhân châu báu đã liều mạng tăng giá, coi như khá thối tha.
- Tiên sinh, chào anh, xin hỏi anh muốn mua loại ngọc thạch gì? Tôi có thể giới thiệu giúp anh, Thạch Đầu Trai chúng tôi có một loại sản phẩm "thần bí, mộng đẹp, vui sướng", có thể sắp xếp rất tốt, tăng tính lãng mạn, thể nghiệm quay về với thiên nhiên...
Cô nhân viên đã chú ý vị khách kia một lúc lâu, sau khi nhìn vào biểu hiện của đối phương khi vào cửa thì thấy giống như không phải là khách hàng, vì khi quan sát ngọc thạch thì trong mắt có lộ ra cái nhìn khinh thường.
Trang Duệ nghe vậy thì phục hồi tinh thần lại, khi thấy một cô gái mặt tròn với nụ cười ngọt ngào và bộ đồng phục nhân viên cửa hàng đang đưa mắt nhìn mình, hắn có chút ngượng ngùng nói:
- À, tôi không phải đến mua ngọc thạch, chỉ là hỏi nơi này có gia công cho khách hay không? Tôi có nguyên liệu, muốn gia công vài món trang sức.
Trước đây vài năm bên đường cũng thường xuyên có người bày quán thu mua và gia công cho khách, nhưng những năm gần đây cũng không còn, Trang Duệ đến đây cũng chỉ thử vận may mà thôi, vì những cửa hàng có thâm niên hơn chục năm, bình thường đều có thợ làm ngọc.
- Gia công cho khách?
Ô Giai có chút sững sốt, sau khi tốt nghiệp đến nay thì nàng tiếp nhận việc quản lý cửa hàng này, đến bây giờ đã là ba bốn năm, lần đầu tiên có người đưa ra yêu cầu như vậy.
- Thật xin lỗi, chỗ này của chúng tôi chỉ bán thành phẩm, không gia công.
Ô Giai nói là sự thật, tuy ông nội của nàng thường giúp người ta tạo hình ngọc thạch nhưng đó đều là bạn bè hay khách hàng thân thiết, nàng không biết có nên tiếp nhận nghiệp vụ này không, vì thế mà từ chối.
- Như vậy thì xin lỗi vì đã quấy rầy...
Trang Duệ có chút thất vọng, hắn xoay người muốn bỏ đi.
- Này, ngài chờ chút, xin hỏi ngài muốn gia công thứ gì? Có thể cho tôi xem nguyên liệu được không?
Ô Giai lần đầu tiên thấy một vị khách như vậy thì trong lòng cũng không tránh khỏi có chút tò mò.
Trang Duệ cười khen anh rể nhà mình một câu, sau đó đưa khối phỉ thúy trong tay cho mẹ, để mọi người chuyền tay nhau xem xét.
Đám người Tứ Nhi đều không hiểu rõ về đổ thạch, khi thấy năm tảng đá có thể mở ra hai khối phỉ thúy thì tưởng là chuyện thường, cũng sẽ không hỏi nhiều. Nhưng nếu đổi lại là Tống Quân hay tên mập họ Mã ở đây, chắc chắn dù có đánh chết thì Trang Duệ cũng không mở nguyên thạch.
Mọi người dè đặt truyền tay nhau khối phỉ thúy đế vương lục để xem xét, ai cũng có bộ dạng giống như ngậm trong miệng sợ tan mất, cầm trong tay sợ biến mất.
- Mẹ, con sẽ tìm một tiệm đá quý để cho bọn họ gia công làm vài sản phẩm trang sức, cho mẹ với chị và Tiểu Niếp Niếp, mỗi người một phần, anh rể cũng đừng nhìn em như vậy nữa, đàn ông cũng không cần...
Triệu Quốc Đống mở ra một khối phỉ thúy cực phẩm, lúc này thật sự vui không ngậm miệng lại được, nhưng lời nói của Trang Duệ thật sự làm cho hắn hoang sợ, hắn còn tưởng rằng mình nghe lầm, vì vậy mà nhìn chằm chằm về phía Trang Duệ.
- Tiểu Duệ, cái này, thứ này cũng quá đáng giá rồi, đeo thứ này ra ngoài chẳng phải suốt ngày phải lo lắng sao?
Trang Mẫn nghe thấy vậy cũng lắp bắp kinh hãi, nàng tuy nói như vậy nhưng ánh mắt chăm chú của nàng vào khối phỉ thúy vẫn là bán rẻ chính mình, không có người phụ nữ nào nhìn thấy khối phỉ thúy đẹp như vậy mà không động lòng.
Trang Mẫu lại lắc đầu nói:
- Tiểu Duệ, khối phỉ thúy này chỉ nên làm trang sức cho Tiểu Mẫn và Tiểu Niếp Niếp thôi, mẹ già rồi, cũng không cần phải đeo chúng.
- Vậy không được, mỗi người đều có phần, mẹ cũng đừng quản.
Dù trong ấn tượng của Trang Duệ thì đến bây giờ mẹ mình cũng chưa từng đeo những thứ này nhưng cũng không có nghĩa là không thích, hắn chỉ cần căn cứ vào ánh mắt của Trang Mẫu thì đã nhận ra vấn đề, gần đây mẹ mình thật sự rất nhạt với những vật ngoại thân cũng có chút động tâm rồi.
- Vậy thì được, làm trang sức tượng phật, đeo vào trong quần áo sẽ không quá mức rêu rao.
Lời nói kế tiếp của Trang Mẫu thật sự làm cho Trang Duệ thiếu chút nữa thì té ghế, mới vừa rồi nói không cần, bây giờ cũng không cần suy nghĩ cho kỹ mà đồng ý rồi. Xem ra phỉ thúy thật sự có sức hấp dẫn rất mạnh với phụ nữ, thậm chí là không bình thường, hơn nữa còn không phân biệt tuổi tác, già trẻ đều không tha.
Sau khi đưa khối phỉ thúy vào trong túi quần, lại thu dọn những thứ bừa bộn trong gara, Trang Duệ lái xe đưa mẹ và chị đi đón Tiểu Niếp Niếp, Triệu Quốc Đống và Tứ Nhi cũng về nhà xưởng. Khoảng thời gian qua nhà xưởng làm ăn rất tốt, hôm nay bọn họ thật sự đã bỏ qua nửa ngày làm việc.
Sau khi đón Niếp Niếp thì Trang Duệ trực tiếp lái xe đến khu vực buôn bán xe hơi ở quận Kim Sơn.
- Ủa, chỗ này của chúng ta cũng có cửa hàng 4s sao?
Trang Duệ thấy một cửa hàng xe có treo biển 4s ở bên đường, hơn nữa ba mặt tường đều được tu kiến bằng thủy tinh, thiết bị lắp đặt rất tốt, rất khí phái, vì vậy mà thích thú dừng xe lại.
- Chào tiên sinh, hoan nghênh ngài đại giá quang lâm đến cửa hàng 4s chúng tôi, xin hỏi ngài có gì cần trợ giúp?
Trang Duệ vừa vào cửa thì một nữ sĩ mặc sườn xám tiến lên đón chào.
Sau khi nghe được lời của nữ sĩ này thì Trang Duệ chợt có chút kinh ngạc, những loại xe có trong các cửa hàng 4s Nam Kinh hầu như đều đã được bán nơi đây, không ngờ chỉ sau vài tháng mà Bành Thành đã có cửa hàng xe hơi 4s, xem ra thị trường xe hơi bắt đầu phát triển bộc phát rồi.
- Chúng tôi sẽ tùy tiện xem trước, nếu cô có những loại xe gì tốt có thể đưa ra giới thiệu cho chúng tôi.
Cửa hàng 4s này giống như một khu vực nghỉ ngơi, bên trong chỉ sắp xếp ba năm chiếc xe trưng bày, bên trong là vài chiếc bàn trà thủy tinh và ghế dựa, trên bàn có bày đặt tư liệu. Hôm nay cũng không có ít người đến xem xe, bọn họ đều như Trang Duệ, phần lớn là đến ba bốn người, thậm chí còn có vài đứa bé chạy qua lại.
- Mẹ, mẹ cứ nghỉ ngơi một chút, để chúng con đi xem xe cho.
Trang Duệ biết rõ buổi chiều mẹ mình thường ngủ trưa một lúc, vì vậy mà tìm một vị trí không người để cho mẹ ngồi xuống, lại cho người đưa lên vài ly trà.
- Tiên sinh, chỗ chúng tôi vừa có nhập về vài chiếc Passat, là những chiếc xe được sản xuất trong nước với chất lượng không tệ, cực kỳ thích hợp cho gia đình sử dụng, ví dụ như một nhà ba người giống anh thì cực kỳ phù hợp. hơn nữa chiếc xe có màu trắng này cũng rất thích hợp cho bà cụ.
Vị tiểu thư này vừa rồi ở bên ngoài đã thấy Trang Duệ chạy một chiếc Grand Cherokee, vì vậy mà nàng biết hắn muốn mua xe cho nữ sĩ của mình.
Chỉ là lời của vị tiểu thư này làm cho Trang Duệ có chút dở khóc dở cười, hắn cười khổ rồi nói:
- Đây là chị gái của tôi, đó là cháu gái của tôi, cũng không phải là một nhà ba người. Đúng rồi, mua xe ở chỗ các cô thì thủ tục tương quan đều được xử lý hộ chứ?
Vị tiểu thư kia chợt lè lưỡi, khi thấy Trang Duệ không tức giận thì mới cẩn thận trả lời:
- Tiên sinh cứ yên tâm, mua xe ở chỗ chúng tôi thì chuyện giấy tờ sẽ không cần phải lo, đều do chúng tôi làm thay, ngoài đóng tiền phí và bảo hiểm thì không còn bất kỳ phí tổn nào khác.
Trang Duệ khẽ gật đầu, sau đó hắn nhìn về phía Trang Mẫn nói:
- Chị, chị thấy thế nào? Chiếc Passat kia phù hợp với phụ nữ, hơn nữa cũng không quá rềnh rang.
Trang Mẫn kéo cửa xe ngồi lên, cảm thấy khá thoải mái, nhưng sau khi thấy giá tiền tương quan thì lập tức lắc đầu, hai trăm sáu chục ngàn đối với nàng thì quá đắt.
- Tiểu Duệ, chúng ta đi xem xe Jetta, nghe nói xe đó cũng tốt.
- Mua Passat đi, Jetta không gian quá nhỏ, ngồi không thoải mái.
Trang Duệ có thể thấy chị mình rất hài lòng với chiếc xe này, vì vậy mà thầm ra quyết định.
- Ôi, mẹ, mẹ cũng mua xe sao?
Tiểu Niếp Niếp hưng phấn chui vào trong xe, nói gì cũng không chịu đi xuống.
- Được rồi, đưa hợp đồng mua xe đến đây, chị ký hợp đồng với bọn họ, em đi trả tiền, chút nữa em còn có việc.
Trang Duệ không quan tâm làm cho vị tiểu thư kia chợt tặc lưỡi, nàng vội vàng mời người đến hỗ trợ. Bình thường có không ít người đến xem xe, nhưng số người thật sự muốn mua lại không nhiều, những người vừa trẻ vừa lắm tiền như Trang Duệ lại càng hiếm.
- Đúng rồi, tôi mua xe ở bên ngoài còn chưa làm giấy tờ, các người ở chỗ này có thể lo được không?
Trang Duệ đi đến đóng tiền và mở miệng hỏi, vốn là việc này sẽ đưa cho Lưu Xuyên làm cho tiện, nhưng tên kia đang ở Thiểm Tây, có lẽ tuần sau mới về, bây giờ Trang Duệ lại mua xe cho chị gái, hắn muốn làm luôn cho mình.
- Có thể, anh có thể để lại hóa đơn và các giấy tờ tương quan ở lại, chúng tôi có thể làm giúp anh, chỉ lấy một phần tiền phí, hơn nữa sau này nếu bảo dưỡng thì anh có thể chọn đến cửa hàng của chúng tôi.
Sau khi tìm được câu trả lời thỏa mãn thì Trang Duệ nhanh chóng quét thẻ thanh toán, còn vấn đề bảo hiểm thì cứ để cho Trang Mẫn xử lý, hắn quay lại trong xe, lấy giấy tờ đưa cho cửa hàng, để bọn họ giúp hắn làm biển số.
Sau khi xử lý xong, xe mới cần phải chờ hơn một giờ xử lý vài vấn đề, Trang Duệ nói chị mình lái xe cẩn thận rồi đi trước.
Trang Duệ đi đến khu chợ trung tâm thì thấy một biển hiệu ở bên đường, ánh mắt hắn chợt sáng ngời, hắn dừng xe lại.
Cửa hàng này treo biển Thạch Đầu Trai, chữ đỏ, kiểu thư pháp, nét bút trầm ổn, vững chắc chặt chẽ, làm cho người ta cảm nhận được ý vị cổ xưa, làm người ta sinh ra cảm giác muốn tìm hiểu tận cùng.
Đây là một cửa hàng kinh doanh ngọc thạch, đã mở ra ở Bành Thành nhiều năm, trước kia Trang Duệ từng đi dạo qua đây nhưng trong túi có quá ít tiền, cũng chỉ có thể nhìn những vật phẩm trang sức có giá trị vài ngàn mà thôi.
Trang Duệ tiến vào trong cửa hàng, trước mặt là một quầy thủy tinh cao một mét, bên trên đặt một cái thuyền buồm bằng ngọc, ngụ ý thuận buồm xuôi gió.
Khách hàng bên trong cũng không phải nhiều, Trang Duệ nhìn vào trong quầy, nơi đây phần lớn chỉ là phỉ thúy loại thường, thường là hoa tai hay dây chuyền, cũng có vài cái vòng tay nhưng giá tiền cũng không rẻ. Hắn xem qua và đại khái hiểu ra vấn đề, đám thương nhân châu báu đã liều mạng tăng giá, coi như khá thối tha.
- Tiên sinh, chào anh, xin hỏi anh muốn mua loại ngọc thạch gì? Tôi có thể giới thiệu giúp anh, Thạch Đầu Trai chúng tôi có một loại sản phẩm "thần bí, mộng đẹp, vui sướng", có thể sắp xếp rất tốt, tăng tính lãng mạn, thể nghiệm quay về với thiên nhiên...
Cô nhân viên đã chú ý vị khách kia một lúc lâu, sau khi nhìn vào biểu hiện của đối phương khi vào cửa thì thấy giống như không phải là khách hàng, vì khi quan sát ngọc thạch thì trong mắt có lộ ra cái nhìn khinh thường.
Trang Duệ nghe vậy thì phục hồi tinh thần lại, khi thấy một cô gái mặt tròn với nụ cười ngọt ngào và bộ đồng phục nhân viên cửa hàng đang đưa mắt nhìn mình, hắn có chút ngượng ngùng nói:
- À, tôi không phải đến mua ngọc thạch, chỉ là hỏi nơi này có gia công cho khách hay không? Tôi có nguyên liệu, muốn gia công vài món trang sức.
Trước đây vài năm bên đường cũng thường xuyên có người bày quán thu mua và gia công cho khách, nhưng những năm gần đây cũng không còn, Trang Duệ đến đây cũng chỉ thử vận may mà thôi, vì những cửa hàng có thâm niên hơn chục năm, bình thường đều có thợ làm ngọc.
- Gia công cho khách?
Ô Giai có chút sững sốt, sau khi tốt nghiệp đến nay thì nàng tiếp nhận việc quản lý cửa hàng này, đến bây giờ đã là ba bốn năm, lần đầu tiên có người đưa ra yêu cầu như vậy.
- Thật xin lỗi, chỗ này của chúng tôi chỉ bán thành phẩm, không gia công.
Ô Giai nói là sự thật, tuy ông nội của nàng thường giúp người ta tạo hình ngọc thạch nhưng đó đều là bạn bè hay khách hàng thân thiết, nàng không biết có nên tiếp nhận nghiệp vụ này không, vì thế mà từ chối.
- Như vậy thì xin lỗi vì đã quấy rầy...
Trang Duệ có chút thất vọng, hắn xoay người muốn bỏ đi.
- Này, ngài chờ chút, xin hỏi ngài muốn gia công thứ gì? Có thể cho tôi xem nguyên liệu được không?
Ô Giai lần đầu tiên thấy một vị khách như vậy thì trong lòng cũng không tránh khỏi có chút tò mò.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.