Hoàng Lãnh Phong. Anh Chỉ Là Tép Riu!

Chương 10

Thiên Băng

04/09/2015

- Ông nghĩ tôi có thể ở với ông không ? - nó lạnh giọng

- Ta... ta xin lỗi con. Ta biết ta sai rồi con tha lỗi cho ta đi được không con - ông ta nước mắt ngắn dài

- Ba đã biết ba sai sao ? Ba sai khi người tôi yêu thương nhất đã ra đi sao ? - nó lẩm bẩm

- Ông có thể về ở với tôi. Tôi không muốn ở ngôi nhà mà con mụ đó đã ở - nó nói

Húú ò e ò e ò e tiếng xe cảnh sát và tiếng xe cấp cứu

- Chào ông Trương, cô Vy đã báo với chúng tôi rằng ông đã giết mẹ của cô ấy - sĩ quan cảnh sát vừa nói xong con gái riêng của ả ( Lâm Gia Vy ) bước ra với khuôn mặt thất thiểu

- Các người muốn gì - nó lạnh giọng

- Q..ue..ee...n người người sao người lại ở đây - sĩ quan sợ hải

- Ông ta là ba tôi - nó nói có chút buồn phiền. Ông Trương khi nghe nó nói vậy thì vô cùng sung sướng

- Thưa người tôi đi nhé - sĩ quan sợ hãi khi nãy nó nói với ông sĩ quan là " Có lẽ ông không muốn Win trở lại - nó nhếch môi "

- Nhưng ông sĩ quan ông ta đã giết mẹ tôi, con ả đó đã bắn tôi - ả Vy

- Xin lỗi cô Vy tôi chỉ làm theo yêu cầu của Nữ hoàng nếu không muốn thế giới này bị sát hại - sĩ quan run sợ

Khi xe cảnh sát đi rồi xe cứu thương chở bà ta đi bệnh viện để ả cấp cứu

- Con nhỏ khốn nạn tao thề sẽ giết mày mày dám giết mẹ tao - Vy gào lên



- Mời cô lên xe với chúng tôi - y tá

Vy bước lên xe nhưng đôi mắt đầy sự hận thù chĩa vào nó. Nó chỉ nhìn ả lên xe rồi quay ra xe của mình. Nó bước lên chiếc Ferrari của nó đậu trước cửa

- Ông có thể về biệt thự của mẹ tôi - nó nói xong chạy đi

Một thân gái quyến rũ xinh đẹp hòa vào dòng người đông đúc với chiếc Ferrari đen làm nó u ám nhưng rất xinh đẹp. Làm cho tất cả mọi người chết đứng vì nó. Bỗng nó nhìn vào gương chiếu hậu chiếc moto MV Agusta F4 CC đang bám sát theo nó.

Nó nhìn kĩ người con trai ấy thì thấy có gì đó rất quen. Nhìn vào đôi mắt người ấy dôi mắt màu hổ phách rất giống người con trai đó. Người con trai đã từng yêu thương nó hết mực và nó cũng từng rất yêu thương người ấy, phải đó là Hoàng Vương,

Hoàng Lãnh Phong. Đột nhiên nó đạp ga lên 300km/h và vượt qua đèn xanh khi nó đang còn 1 giây là đèn đỏ. Chiếc moto MV Agusta F4 CC buộc phải dừng lại chờ đèn đỏ. Nó chạy 300km/h để cách khoảng cách khá xa với hắn.

- Hoàng Lãnh Phong. Anh chỉ là đồ tép riu ! - nó lạnh giọng

Còn phần hắn khi đèn đỏ còn 5 giây hắn bỗng vụt chạy luôn kể cả công an và người dân xung quanh nhìn hắn. Hắn chạy mọi nơi để tìm hình bóng đó tìm người con gái hắn yêu nhưng chỉ vì 1 phút nông nỗi đã làm mất đi người hắn yêu

. - Chết tiệt - hắn gào lên rồi vồ ga chạy vào cách đồng hồi đó hắn và nó hay đi chơi ở đấy. Thật trùng hợp vì nó cũng vào đây và nước mắt cũng suýt trào ra khi nghĩ về những hình ảnh 2 đứa chơi đùa cùng nhau.

- Băng em ở đâu Băng ? - hắn nói

- Anh nhớ em lắm. Anh xin lỗi em nhiều lắm, xin lỗi vì đã đánh em, xin lỗi vì chưa hiểu hết sự việc mà làm em đau như thế, Băng em ở đâu - hắn khóc những giọt nước mắt nóng chảy trên khuôn mặt kia.

Hắn đâu biết rằng nó đang ở đằng sau anh.

- Phong tôi rất yêu anh nhưng anh đã làm tôi thất vọng - nó nói thầm với chính bản thân mình



- Em đừng trốn chạy nữa anh biết em ở đây mà Băng - hắn vừa nói vừa làm cho nó ngạc nhiên tại sao hắn biết được, hắn cầm cái vòng tay của nó và hắn ngày xưa khi hắn vừa dẫm lên,

- Em đừng rời xa anh nữa anh sai rồi - hắn ngấn nước mắt

Nó cảm nhận được một vòng tay choàng qua người nó. Những giọt nước mắt của hắn rơi trên áo nó làm cho lòng nó thắt lại

- Anh xin lỗi - hắn nói

- Anh có lỗi ? - nó nói đôi mắt ngước lên trời nhìn dòng nước mắt chảy ra. Nó buông hắn ra và phóng xe đi về nhà.

- Con về rồi sao con gái của ta - ông Trương vui vẻ nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt nó vài dòng nước chảy hóc mắt đỏ hoe

- Con mệt rồi con muốn nghĩ ngơi đừng ai làm phiền con - nó nói mệt mỏi

- Ta hiểu rồi - ông Trương buồn vì từ khi mẹ nó mất nó chưa hề rơi giọt nước mắt nào nhưng tại sao hôm nay nó lại rơi nước mắt làm ông rất khó hiểu

Ting ting ting tiếng tin nhắn của nó đến

Từ : John

- Anh xin lỗi Băng à - kèm theo cái icon khóc

Nó buông chiếc điện thoại xuống và cầm tấm hình của mẹ và nó nó khóc và nói :

- Mẹ ơi con gái của mẹ yếu đuối quá phải không mẹ ? - nó nói nước mắt chảy dài trên khuôn mặt nhỏ nhắn đó

- Con gái mẹ yêu đuối trước cái gọi là tình yêu phải không mẹ - nó nói dút câu liền ngất đi nước mắt vẫn còn vương vấn trên khóe mi của nó.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Hoàng Lãnh Phong. Anh Chỉ Là Tép Riu!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook