Chương 6
Hỉ Dương Dương
13/06/2017
Edit: Yoshikun
Beta: Tiểu Y Vii
“Như thế nào? Úc quý phi? Ai gia vừa mới nói không đúng sao? Hoàng Thượng ở nơi nào, còn không mau thỉnh Hoàng Thượng lại đây!”
Mắt phượng trừng, sớm có nhân lĩnh mệnh đi ra ngoài, đi tới cửa, vừa vặn kẻ vừa mới đi ra ngoài hoang mang rối loạn chạy tiến vào, lúc này trời đã cực lạnh, khả trên mặt công công lại vẫn toát ra mồ hôi.
Úc quý phi nhìn công công trở về, trên mặt cả kinh, ánh mắt hơi chút kích động nhìn về phía sau công công, không thấy có bóng dáng thái y, nàng mới âm thầm nhẹ nhàng thở ra.
“Cái gì, ngươi nói…”
Công công đến bên tai hoàng thái hậu nhẹ nhàng mà nói vài câu, hoàng thái hậu nhịn không được cất cao giọng hát hô.
Nàng có chút đăm chiêu nhìn Úc quý phi, cười lạnh nói:
“Trách không được ngươi yên tâm như vậy! Úc quý phi, Tôn thái y tự sát, chính là thái y ngươi vừa mới nói có thể làm chứng a. Tôn thái y hơn sáu mươi tuổi, cẩn trọng cả đời làm thái y, ai gia không biết ngươi với hắn là như thế nào, bất quá ai gia nghĩ hắn nhất định thực hối hận rồi!”
Úc quý phi đắc ý cười:
“Hoàng thái hậu nương nương quá khen, Tôn thái y tự sát sao? Như thế nào có thể? Không thể nào, hắn như thế nào có thể luẩn quẩn trong lòng như vậy? Ngày hôm qua rõ ràng còn tốt lắm…”
Hắn đã chết, ngày hôm qua hết thảy đều chết vô đối chứng! Tư Nhã, sự tình ta quyết định, như thế nào có thể thay đổi? Ngươi chờ xem, ta sẽ không cho ngươi có cơ hội thoát thân!
“Hừ, sự tình rốt cuộc là thế nào, lòng của ngươi đều biết. Ai gia nếu đã trở lại, chuyện này nhất định tra ra manh mối. Tiểu Tô, mang Hoàng hậu nương nương đến An Bình cung, ai gia và thông gia gặp nhau tự thẩm vấn!”
An Bình cung, cho tới nay là tẩm cung của hoàng thái hậu, tới nơi đó rồi, Lí Tư Nhã còn có đường sống.
Úc quý phi đương nhiên cũng biết điểm này, nàng thật vất vả đợi cơ hội tốt như vậy, làm sao có thể để hoàng thái hậu phá mất?
“Hoàng thái hậu nương nương, này, chỉ sợ… Hoàng Thượng có lệnh, phế hậu là trọng phạm, phải giải đến thiên lao…”
Hoàng Thượng, hắn phải đưa Tư Nhã đến đại lao?
Bất quá nơi đó tạm giam bình thường cũng là nghiêm mật, hẳn không có chuyện gì mới là!
Thôi, đi trước dò xét động tĩnh của Hoàng Thượng. Hơn nữa, nha đầu Tư Nhã này, từ nhỏ cũng trở thành niềm vui của nàng, nàng phải hết sức bảo toàn!
Lạnh lùng trừng mắt nhìn Úc quý phi, hoàng thái hậu không thèm để ý cười:
“Được rồi, Hoàng Thượng nếu nói như vậy, vậy cho Hoàng hậu nương nương đi thiên lao đi. Bất quá, Úc quý phi, vừa mới đã quên nói, Tôn thái y tuy rằng tự sát, nhưng may mắn người của ai gia đuổi tới đúng lúc, hiện tại đang cứu giúp, phỏng chừng rất nhanh có thể tỉnh lại…”
Hoàng thái hậu cười lạnh đi rồi đi ra ngoài, phía sau Úc quý phi tức giận tím mặt, ngu ngốc, một đám ngay cả một chút việc nhỏ như vậy đều làm không tốt, ngu ngốc!
Beta: Tiểu Y Vii
“Như thế nào? Úc quý phi? Ai gia vừa mới nói không đúng sao? Hoàng Thượng ở nơi nào, còn không mau thỉnh Hoàng Thượng lại đây!”
Mắt phượng trừng, sớm có nhân lĩnh mệnh đi ra ngoài, đi tới cửa, vừa vặn kẻ vừa mới đi ra ngoài hoang mang rối loạn chạy tiến vào, lúc này trời đã cực lạnh, khả trên mặt công công lại vẫn toát ra mồ hôi.
Úc quý phi nhìn công công trở về, trên mặt cả kinh, ánh mắt hơi chút kích động nhìn về phía sau công công, không thấy có bóng dáng thái y, nàng mới âm thầm nhẹ nhàng thở ra.
“Cái gì, ngươi nói…”
Công công đến bên tai hoàng thái hậu nhẹ nhàng mà nói vài câu, hoàng thái hậu nhịn không được cất cao giọng hát hô.
Nàng có chút đăm chiêu nhìn Úc quý phi, cười lạnh nói:
“Trách không được ngươi yên tâm như vậy! Úc quý phi, Tôn thái y tự sát, chính là thái y ngươi vừa mới nói có thể làm chứng a. Tôn thái y hơn sáu mươi tuổi, cẩn trọng cả đời làm thái y, ai gia không biết ngươi với hắn là như thế nào, bất quá ai gia nghĩ hắn nhất định thực hối hận rồi!”
Úc quý phi đắc ý cười:
“Hoàng thái hậu nương nương quá khen, Tôn thái y tự sát sao? Như thế nào có thể? Không thể nào, hắn như thế nào có thể luẩn quẩn trong lòng như vậy? Ngày hôm qua rõ ràng còn tốt lắm…”
Hắn đã chết, ngày hôm qua hết thảy đều chết vô đối chứng! Tư Nhã, sự tình ta quyết định, như thế nào có thể thay đổi? Ngươi chờ xem, ta sẽ không cho ngươi có cơ hội thoát thân!
“Hừ, sự tình rốt cuộc là thế nào, lòng của ngươi đều biết. Ai gia nếu đã trở lại, chuyện này nhất định tra ra manh mối. Tiểu Tô, mang Hoàng hậu nương nương đến An Bình cung, ai gia và thông gia gặp nhau tự thẩm vấn!”
An Bình cung, cho tới nay là tẩm cung của hoàng thái hậu, tới nơi đó rồi, Lí Tư Nhã còn có đường sống.
Úc quý phi đương nhiên cũng biết điểm này, nàng thật vất vả đợi cơ hội tốt như vậy, làm sao có thể để hoàng thái hậu phá mất?
“Hoàng thái hậu nương nương, này, chỉ sợ… Hoàng Thượng có lệnh, phế hậu là trọng phạm, phải giải đến thiên lao…”
Hoàng Thượng, hắn phải đưa Tư Nhã đến đại lao?
Bất quá nơi đó tạm giam bình thường cũng là nghiêm mật, hẳn không có chuyện gì mới là!
Thôi, đi trước dò xét động tĩnh của Hoàng Thượng. Hơn nữa, nha đầu Tư Nhã này, từ nhỏ cũng trở thành niềm vui của nàng, nàng phải hết sức bảo toàn!
Lạnh lùng trừng mắt nhìn Úc quý phi, hoàng thái hậu không thèm để ý cười:
“Được rồi, Hoàng Thượng nếu nói như vậy, vậy cho Hoàng hậu nương nương đi thiên lao đi. Bất quá, Úc quý phi, vừa mới đã quên nói, Tôn thái y tuy rằng tự sát, nhưng may mắn người của ai gia đuổi tới đúng lúc, hiện tại đang cứu giúp, phỏng chừng rất nhanh có thể tỉnh lại…”
Hoàng thái hậu cười lạnh đi rồi đi ra ngoài, phía sau Úc quý phi tức giận tím mặt, ngu ngốc, một đám ngay cả một chút việc nhỏ như vậy đều làm không tốt, ngu ngốc!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.