Hoàng Tử Điện Hạ Đích Ngạo Phi
Quyển 1 - Chương 30: Điều kiện trao đổi
Cổ Phán Quỳnh Y
14/01/2014
Edit: dark Angel
Beta: LuckyAngel
Nàng bị giam giữa cây cột cùng thân người của đối phương, ánh đèn trong cung điện sáng rõ, thế nhưng nàng lại không thấy rõ gương mặt của hắn, ngọn đèn như cố ý không chú ý tới hắn, làm cho cả người hắn chỉ là một mảnh u ám như là bóng ma.
Tiếng nói của đối phương âm trầm, thanh âm bị ép xuống rất thấp, khẩu khí nói chuyện có điểm giống nhị hoàng tử ngả ngớn kia, nhưng theo thân hình thì lại không phải. Như vậy người này rốt cuộc là ai?
“Ngươi là ai? Không biết ngươi đang nói cái gì. Ta chỉ là một cung nữ trùng hợp đi ngang qua, ngươi buông.” Dưới tình thế cấp bách, An Ny cũng không cố gắng được nhiều, lại dùng tiếng Pháp cứng nhắc của mình để nói chuyện với đối phương.
“Ngươi quả nhiên không phải thị nữ bình thường, khẩu âm hoàn toàn khác với chúng ta. Ngươi từ đâu tới đây? Đến nơi này của chúng ta làm cái gì? Nếu không có người dẫn vào, người ở thế giới bên ngoài căn bản là không thể vào được đế quốc Da Tháp Lạp Tư chúng ta, trừ phi…”
Đối phương cười lạnh một tiếng, tạm dừng lại. Đang lúc nàng hí mắt muốn nhìn kỹ đối phương, cằm lại bị ngón tay lạnh như băng nhẹ nhàng nâng lên.
Nàng thử dùng sức, nhưng đối phương tựa hồ đã sớm có chuẩn bị, chặt chẽ dùng thân hình của hắn vây nàng vào cây cột, thân hình to lớn nhẹ nhàng đặt lên thân thể của nàng, làm cho nàng không thể động đậy.
“Ngươi rốt cuộc muốn thế nào?” Nàng trấn định cảm xúc của chính mình lại, nhưng trong giọng nói lại khẽ run.
Thân phận đã bị đối phương vạch trần, mà nàng lại hoàn toàn không biết gì về thân phận của đối phương cả. Hiện tại người này chỉ cần hét to một tiếng gọi thị vệ lại, thân thế của nàng sẽ hoàn toàn bại lộ, toàn bộ kế hoạch cũng sẽ tan thành bọt nước.
“Không nghĩ thế nào cả.” Đối phương nhẹ nhàng lắc đầu, đầu ngón tay chậm rãi lướt qua đôi môi đỏ mọng non mềm của nàng, tinh tế vuốt ve. “Ngươi đã tự chui đầu vào lưới, như vậy hiện tại ngươi chính là con mồi của ta, ta có quyền hưởng dụng chiến lợi phẩm của ta.”
Nàng mãnh liệt nuốt một ngụm nước miếng, lòng bàn tay chảy đầy mồ hôi lạnh. Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Không nghĩ tới chạy trốn khỏi thị vệ đuổi bắt, hiện tại lại đưa bản thân rơi vào một ma chưởng khác, có lẽ biện pháp đào thoát duy nhất chính là đưa ra điều kiện trao đổi.
Tay đối phương nhẹ nhàng lướt qua thắt lưng nhỏ nhắn của nàng, chậm rãi tiến vào góc áo, lướt qua tầng tầng trở ngại, khi chuẩn bị chạm vào làn da nhẵn nhụi thì bị nàng nắm lại.
Nàng hít sâu một hơi, đem suy đoán ít ỏi của mình nói ra. “Nghe khẩu khí của ngươi nói chuyện, có phải hay không khi ta còn chưa đi vào hoàng cung, ngươi đã âm thầm đi điều tra ta?”
Động tác của tay đối phương dừng lại, không nói một lời, tựa hồ như đang tinh tế thưởng thức ý tứ trong lời nói của nàng.
Xem ra nàng đã đoán đúng. Quả nhiên chính mình trong lúc bất tri bất giác đã bị người này theo dõi, hơn nữa lại là người hoàng thất, xem ra là có quyền thế hiển hách, nhưng là khi nào thì nàng để lộ ra dấu vết đây?
“Kỳ thật ngươi đối với cơ thể của ta không có hứng thú gì, chính là nhất thời ham muốn mới mẻ.” Nàng nâng cằm lên, gắt gao nhìn chằm chằm vào thân ảnh kia trong bóng đêm. “Thấy ngươi có thể thoải mái đi lại trong hoàng cung này, nói lên thân phận không nhỏ, muốn tìm dạng nữ nhân gì lại không có. Chỉ cần ngươi buông tha cho ta lần này. Ta… Ta sẽ báo đáp ngươi.”
Nàng đã đoán đúng tâm tư của đối phương, đầu óc nhanh chóng nghĩ ra biện pháp thoát thân thật tốt.
“Ngươi thực thông minh, biết là phải nắm chắc thời cơ.” Đối phương nâng cằm nàng lên, hơi thở lạnh thấu xương nhẹ nhàng phả vào mặt nàng. “Được, ta và ngươi trao đổi điều kiện, nhưng ngươi làm thế nào cam đoan ngươi sẽ tuân thủ hứa hẹn?”
Beta: LuckyAngel
Nàng bị giam giữa cây cột cùng thân người của đối phương, ánh đèn trong cung điện sáng rõ, thế nhưng nàng lại không thấy rõ gương mặt của hắn, ngọn đèn như cố ý không chú ý tới hắn, làm cho cả người hắn chỉ là một mảnh u ám như là bóng ma.
Tiếng nói của đối phương âm trầm, thanh âm bị ép xuống rất thấp, khẩu khí nói chuyện có điểm giống nhị hoàng tử ngả ngớn kia, nhưng theo thân hình thì lại không phải. Như vậy người này rốt cuộc là ai?
“Ngươi là ai? Không biết ngươi đang nói cái gì. Ta chỉ là một cung nữ trùng hợp đi ngang qua, ngươi buông.” Dưới tình thế cấp bách, An Ny cũng không cố gắng được nhiều, lại dùng tiếng Pháp cứng nhắc của mình để nói chuyện với đối phương.
“Ngươi quả nhiên không phải thị nữ bình thường, khẩu âm hoàn toàn khác với chúng ta. Ngươi từ đâu tới đây? Đến nơi này của chúng ta làm cái gì? Nếu không có người dẫn vào, người ở thế giới bên ngoài căn bản là không thể vào được đế quốc Da Tháp Lạp Tư chúng ta, trừ phi…”
Đối phương cười lạnh một tiếng, tạm dừng lại. Đang lúc nàng hí mắt muốn nhìn kỹ đối phương, cằm lại bị ngón tay lạnh như băng nhẹ nhàng nâng lên.
Nàng thử dùng sức, nhưng đối phương tựa hồ đã sớm có chuẩn bị, chặt chẽ dùng thân hình của hắn vây nàng vào cây cột, thân hình to lớn nhẹ nhàng đặt lên thân thể của nàng, làm cho nàng không thể động đậy.
“Ngươi rốt cuộc muốn thế nào?” Nàng trấn định cảm xúc của chính mình lại, nhưng trong giọng nói lại khẽ run.
Thân phận đã bị đối phương vạch trần, mà nàng lại hoàn toàn không biết gì về thân phận của đối phương cả. Hiện tại người này chỉ cần hét to một tiếng gọi thị vệ lại, thân thế của nàng sẽ hoàn toàn bại lộ, toàn bộ kế hoạch cũng sẽ tan thành bọt nước.
“Không nghĩ thế nào cả.” Đối phương nhẹ nhàng lắc đầu, đầu ngón tay chậm rãi lướt qua đôi môi đỏ mọng non mềm của nàng, tinh tế vuốt ve. “Ngươi đã tự chui đầu vào lưới, như vậy hiện tại ngươi chính là con mồi của ta, ta có quyền hưởng dụng chiến lợi phẩm của ta.”
Nàng mãnh liệt nuốt một ngụm nước miếng, lòng bàn tay chảy đầy mồ hôi lạnh. Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Không nghĩ tới chạy trốn khỏi thị vệ đuổi bắt, hiện tại lại đưa bản thân rơi vào một ma chưởng khác, có lẽ biện pháp đào thoát duy nhất chính là đưa ra điều kiện trao đổi.
Tay đối phương nhẹ nhàng lướt qua thắt lưng nhỏ nhắn của nàng, chậm rãi tiến vào góc áo, lướt qua tầng tầng trở ngại, khi chuẩn bị chạm vào làn da nhẵn nhụi thì bị nàng nắm lại.
Nàng hít sâu một hơi, đem suy đoán ít ỏi của mình nói ra. “Nghe khẩu khí của ngươi nói chuyện, có phải hay không khi ta còn chưa đi vào hoàng cung, ngươi đã âm thầm đi điều tra ta?”
Động tác của tay đối phương dừng lại, không nói một lời, tựa hồ như đang tinh tế thưởng thức ý tứ trong lời nói của nàng.
Xem ra nàng đã đoán đúng. Quả nhiên chính mình trong lúc bất tri bất giác đã bị người này theo dõi, hơn nữa lại là người hoàng thất, xem ra là có quyền thế hiển hách, nhưng là khi nào thì nàng để lộ ra dấu vết đây?
“Kỳ thật ngươi đối với cơ thể của ta không có hứng thú gì, chính là nhất thời ham muốn mới mẻ.” Nàng nâng cằm lên, gắt gao nhìn chằm chằm vào thân ảnh kia trong bóng đêm. “Thấy ngươi có thể thoải mái đi lại trong hoàng cung này, nói lên thân phận không nhỏ, muốn tìm dạng nữ nhân gì lại không có. Chỉ cần ngươi buông tha cho ta lần này. Ta… Ta sẽ báo đáp ngươi.”
Nàng đã đoán đúng tâm tư của đối phương, đầu óc nhanh chóng nghĩ ra biện pháp thoát thân thật tốt.
“Ngươi thực thông minh, biết là phải nắm chắc thời cơ.” Đối phương nâng cằm nàng lên, hơi thở lạnh thấu xương nhẹ nhàng phả vào mặt nàng. “Được, ta và ngươi trao đổi điều kiện, nhưng ngươi làm thế nào cam đoan ngươi sẽ tuân thủ hứa hẹn?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.